Năm Đó Giáp Sắt Động Đế Vương
Chương 362: Giao phó (2)
“Chuyện thứ hai không yên lòng là tập đoàn, đời trước tập đoàn này thật ra chỉ là một nhà hàng nhỏ, có thể có quy mô ngày nay, là tôi và mẹ Vũ Hân cùng nhau dốc sức xây dựng lên mười mấy năm trước, sau đó hai mươi năm nay tôi ôm giấc mộng của mẹ Vũ Hân từng bước từng bước làm tới hôm nay. Nhà hàng nhỏ lúc trước, sau đó là công ty và tập đoàn bây giờ thật ra đều là giấc mộng của tôi và mẹ Vũ Hân, nó giống như là đứa con thứ hai của chúng tôi vậy. Tôi từng đồng ý với bà ấy, nhất định phải đưa công ty phát triển trở thành tập đoàn quốc tế lớn mạnh, sau đó đưa những thứ chúng tôi phấn đấu cả đời làm di sản để lại cho Vũ Hân.”
“Mặt khác, tập đoàn có rất nhiều người đều là anh em đi theo tôi từ lúc bắt đầu làm đến bây giờ, nguy cơ lần này công ty chắc chắn không vượt qua được, phá sản đóng cửa hoặc là cổ quyền chuyển nhượng đều là chuyện sớm hay muộn, mặc kệ là loại kết quả nào, những anh em theo tôi cũng sẽ bị liên lụy, đây là điểm tôi vô cùng xin lỗi bọn họ. Này cũng là hai tâm bệnh của tôi bây giờ a.”
Lý Tiên Nguyên thở dài nói. Rồi nói tiếp: “Tập đoàn xuất hiện nguy cơ thật ra không phải một ngày hai ngày, mà là chuyện rất lâu về trước, chỉ là, tôi vẫn không tìm được bằng chứng, ngay từ đầu chỉ là luôn cảm thấy có chỗ không quá thích hợp. Từ trước khi tôi mời cậu về làm vệ sĩ cho Vũ Hân tôi đã có đáp án rõ ràng, bên trong tập đoàn có nội gián, vì chiếm tập đoàn hoặc là vì nhắm vào tôi. Cả đời Lý Tiên Nguyên tôi trải qua sống gió, không sợ cái gì, nỗi sợ duy nhất của tôi là có người đụng tới con gái tôi, cho nên tôi mời cậu đến làm vệ sĩ, nhưng mà, cuối cùng chuyện tôi sợ nhất vẫn xảy ra, Vũ Hân bị bắt, ta khẳng định là âm mưu của đối thủ, nhưng mà, biết rõ là âm mưu của đối thủ, tôi cũng biết mục đích của người đó, nhưng tôi không thể không làm như vậy.”
“Sự bán cổ phần công ty, bán giá thấp, đổi thành số tiền mặt lớn, lần bắt cóc đó, dù là tôi hay là tập đoàn, đều tổn thất lớn, này cũng là nguồn gốc tập đoàn xuất hiện nguy cơ tiếp theo. Tôi biết tập đoàn có nội gián, còn là cấp cao, tôi cũng có thể đoán đại khái là những người nào, hoặc một người trong những người đó, nhưng mà, những người đó đều là anh em đi theo tôi nhiều năm, trước khi có bằng chứng xác thực tôi không muốn tùy tiện nghi ngờ họ, cho nên, ở đây tôi cũng sẽ không nói cho cậu tôi hoài nghi ai. Nếu ông trời cho … tôi thêm thời gian ba năm, nguy cơ này tôi tất nhiên có thể vượt qua, hơn nữa, có thể làm cho tập đoàn đi lên tầm cao mới, trở thành tập đoàn quốc tế lớn chân chính, nhưng mà, ông trời không cho tôi thời gian, cho nên, tập đoàn sụp đổ, âm mưu của đối thủ đều là tất nhiên. Bây giờ, tôi cũng không phân biệt rõ rốt cuộc ai là anh em, ai là bạn bè của mình, tôi không có những người khác có thể phó thác, chỉ có thể đem này đó đều phó thác cho cậu. Tôi vẫn luôn quan sát cậu, thật ra, tất cả hành động của cậu tôi đều biết, một mặt là nghe Vũ Hân nói, mặt khác, tôi cũng có sắp xếp người theo dõi bước đi của cậu, hãy tha thứ cho sự bất lịch sự của tôi, nhưng tôi không có ác ý. Sự thật đã chứng minh đánh giá trước đây của tôi về cậu, cậu là nhân tài, hơn nữa, rất đáng tin cậy, điểm này theo cậu làm trò trước mặt tôi chen bút vào với sau đó cậu lại không cần hợp đồng cổ phần tập đoàn hơn trăm triệu Vũ Hân cho, hai chuyện này làm tôi rất tin tưởng. Thật ra, dù hôm nay cậu không đến, tôi cũng sẽ kêu Vũ Hân gọi cậu tới. Lăng Thiên, bây giờ tôi muốn giao hai chuyện tôi lo nhất cho cậu, cậu có thể đồng ý yêu cầu của người sắp chết này không?” Lý Tiên Nguyên nói xong đột ngột nhìn Diệp Lăng Thiên hỏi.
Diệp Lăng Thiên không nghĩ tới Lý Tiên Nguyên sẽ nói với mình chuyện này, Diệp Lăng Thiên trầm tư, mặc kệ đang ở bệnh viện, hơn nữa còn ở trước mặt người bệnh nguy kịch, châm điếu thuốc, sau đó chậm rãi nói: “Ông nói trước đi”.
“Chuyện thứ nhất, giúp tôi chăm sóc tốt cho Vũ Hân, cậu với Vũ Hân là bạn hay là người yêu, tôi không biết, tôi chỉ là hiểu biết tình hình của cậu, cũng không có theo dõi cậu, hơn nữa, quan hệ của cậu và Vũ Hân, con bé cũng chưa từng nói rõ với tôi, cho nên tôi không biết, nếu cậu có thể thành vợ chồng với Vũ Hân, như vậy tốt nhất, tôi hoàn toàn yên tâm. Nhưng mà, hôn nhân không phải trò đùa, không phải tôi muốn hai người kết hôn thì sẽ kết hôn, cho nên tôi không bắt buộc. Nhưng mà, tôi hy vọng cậu có thể giúp tôi chăm sóc Vũ Hân, lúc con bé bất lực, gặp khó khăn thì giúp đỡ nó, làm cho nó sống bình an, hạnh phúc. Cậu có thể đồng ý với tôi không?” Lý Tiên Nguyên lại nhìn Diệp Lăng Thiên, ánh mắt cầu xin.
“Tôi đồng ý với ông, tôi sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy.” Diệp Lăng Thiên rất lâu sau mới trả lời chắc nịch, không có từ ngữ hoa mỹ, chỉ là câu nói đơn giản, nhưng mà, đây là hứa hẹn của Diệp Lăng Thiên.
Lý Tiên Nguyên tươi cười, theo sau lại nói: “Chuyện thứ hai, nếu, một ngày nào đó trong tương lai cậu thật sự có năng lực, cầu xin cậu giúp Vũ Hân xây dựng lại tập đoàn Tam Nguyên, tập đoàn Tam Nguyên là giấc mộng của tôi và mẹ Vũ Hân, chúng tôi hy vọng đưa giấc mộng này cho Vũ Hân. Tất nhiên, đây chỉ là nguyện vọng của tôi. Nếu một ngày nào đó cậu thật sự có thực lực này, xin cậu giúp Vũ Hân một tay, nếu, cậu có gì khó xử thì không cần giúp. Để Vũ Hân làm người bình thường, bình yên, hạnh phúc sống cả đời cũng rất tốt.”
“Điều này tôi cũng đồng ý với ông.” Diệp Lăng Thiên lại gật đầu.
“Chuyện thứ ba, sau khi tôi chết, tập đoàn khẳng định sẽ phát sinh biến hóa lớn, mặc kệ là thay đổi người vẫn là đóng cửa, nội gián kia cũng sẽ lộ diện. Nếu cậu có năng lực, giúp tôi báo thù này. Đây là điều tôi không chịu nổi nhất. Cả đời Lý Tiên Nguyên này đối xử với anh em hay bạn bè đều thiệt tình, không ngờ, cuối cùng lại bị anh em hại. Đương nhiên, đây không phải là yêu cầu, coi như là một nguyện vọng của tôi đi. Thật ra cái này không phải, xem như chưa nói gì đi. Nói chuyện khác đi, tôi dùng chứng minh nhân dân của cậu mở một tài khoản ngân hàng, bên trong có mười lăm tỷ. Tài khoản này là lần trước lúc tôi bệnh biết chính mình đã muốn không được mở, đáng tiếc, lúc ấy tôi đã không lấy ra được càng nhiều tiều, chỉ có ít như vậy. Cậu yên tâm, dù sau này ngân hàng tính nợ tôi ra sao, đều không có quan hệ với số tiền đưa cho cậu này, đây là tôi chuyển từ người khác vào. Cậu phải nhớ kỹ điều này, số tiền này tôi đưa cho cậu, không phải cho Vũ Hân. Bây giờ thực tế tôi đã không còn tiền, hơn nữa còn mắc nợ, nếu cậu thật sự đưa số tiền này cho Vũ Hân, một đồng cậu và Vũ Hân đều không lấy được, hơn nữa, tôi cũng không hy vọng Vũ Hân biết số tiền này. Số tiền này tôi cho cậu, đây vốn là của cậu, cậu vì cứu Vũ Hân mà suýt chết, vốn dĩ nên bồi thường cho cậu. Mặt khác, số tiền này cũng là hy vọng tôi, cậu có năng lực và thủ đoạn làm ăn, tôi hy vọng cậu có thể dùng số tiền này để bản thân mạnh lên, mạnh đến mức lúc Vũ Hân gặp khó khăn có thể giúp Vũ Hân một tay, mạnh đến có một ngày có thể giúp Vũ Hân xây dựng lại tập đoàn Tam Nguyên. Đây là nguyện vọng cuối cùng của tôi, nguyện vọng này tôi hy vọng ra sao cậu cũng đồng ý với tôi.” Lý Tiên Nguyên lại nhìn Diệp Lăng Thiên kiên định nói.
Diệp Lăng Thiên yên lặng hút thuốc, ai cũng không biết trong đầu anh suy nghĩ cái gì, thật lâu sau, Diệp Lăng Thiên mới gật đầu mạnh, nói: “Tôi đồng ý với ông.”
“Tốt, tốt, tốt.” Lý Tiên Nguyên nói liên tục ba chữ tốt, cuối cùng mới nói: “Cậu đã nói là làm, cậu đồng ý với tôi, tôi cũng có thể an tâm thanh thản ra đi. Nhưng cậu nhớ kỹ, những lời tôi nói với cậu hôm nay, cậu vĩnh viễn không được nói với Vũ Hân, vĩnh viễn vĩnh viễn, một chữ cũng không thể nói, việc này tôi không muốn cho Vũ Hân biết. Tôi chỉ hy vọng, sau khi tôi chết, con bé có thể sống bình yên, tôi không hy vọng cho nó áp lực hay tham vọng gì cả.”