Nặc Sâm Đức
Chương 38
Sự thật chứng minh, con người là một động vật cực kỳ nhẫn nại.
Sau vài nagyf chui vào toilet rửa tội, cộng thêm một tuần giảm xóc, An Tư Đông đã có thể đối diện với Khúc Duy Ân với vẻ mặt bình tĩnh.
Cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, công việc vẫn phải làm, aiz.. không còn cách nào nữa. Bới vì sự kiện “tiêu chảy”, tuần trước cô liên tục tăng ca tới mười một giờ tối, vẫn không thể cứ như vậy?
Hoàng Ngọc Oánh tốt bụng hỏi tham cô: “Bồ có phải bị viêm dạ dày không? Đi bệnh viện xem thử đi?”
Anh gặp qua người nào giả bộ bệnh mà đi bệnh viện không …. “Không cần, không cần, đã đỡ hơn nhiều rồi. Cũng không nghiêm trọng lắm, uống thuốc là ổn à.”
Ngay hôm sau, Hoàng Ngọc Oánh tặng cô nguyên hộp thuốc, nghe nói trị tiêu chảy rất được. Cô hơi chột dạ.
Giả bộ nữa sẽ bị lộ, vì dù có cơ thể lục lường như Khúc Duy Ân cả ngày bị tiêu chảy thì cũng không chịu không nổi phải không?
…………. Phi phi phi, sao lại nghĩ tới anh ta nữa, nhìn cái bộ dạng kia là biết rất khỏe rồi, tự nhiên lấy ảnh làm ví dụ chi vậy !
Cô đang đứng ngay bình nước nóng, lấy ra một viên vụng trộm ném vào thùng rác. Cái ông tám Hoàng Ngọc Oánh này rất tinh mắt. Ngay cả việc cô chưa uống thuốc ổng cũng nhìn ra !
Lén lút nhìn xung quanh chắc chắn không có ai, cô đứng thẳng người lại, cầm ly nước về lại chỗ mình.
Mới vừa đi được hai bước, lại đụng phải một người.
…….. Ai à? Bạn đoán thử xem? Là cái người luôn bị cô đưa ra để ví dụ rồi so sánh ấy ! = =
Xung quanh không có gương cũng không có tấm kính thủy tinh nào, cô đành phải giơ tay lên chình trang ại mặt mũi mình. Uh`, nhìn vô chắc đủ bình tĩnh rồi.
Cô nhìn anh đi về phía mình, đột nhiên ý chí dâng trào muốn trả lại mấy câu nói anh từng nói với cô: “Khúc Duy Ân, tôi đợi anh ba năm, lại đợi tới kết cục này ! Tôi sẽ không ngốc như vậy nữa !”
………… nhưng cô không có lá gan kia ……… T_T
Không thể trách cô nhát gan, người ta là sếp. là do cuộc sống bức bách, cuộc sống bức bách ………….
Vì vậy cô dành phải trơ mắt nhìn anh đi lướt qua cô, lúc đi ngang qua người cô, anh còn bưng ly nước lên uống.
Uống uống uống, uống chết anh đi ! Làm gì uống nhiều như vậy! Nước không cần tiền mua sao? Công ty đã khuyến khích tiết kiệm đó, thân là tầng lớp quản lý, một chút tinh thần giác ngộ cũng không có hả?
Nhiệt tình với khuyến khích mới của công ty, An Tư Đông lòng đầy căm phẩn trở lại chỗ làm việc.
Vài đồng nghiệp nam đang tụ tập mở một cuộc thảo luận, Hoàng Ngọc Oánh nói: “Làm sao bây giờ, cái trò này tôi làm một tháng rồi, sếp cũng nói được, vậy mà hôm qua họp báo cáo, bị Owen chê không đáng một đồng. Tự nhiên tôi thấy công sức một tháng trời của mình thành rác vậy, thật là thất bại mà.”
Có người an ủi anh: “Ông đã làm tốt lắm rồi. Owen là như vậy, trứng gà cũng bị ổng nói thành xác ướp ba đầu. Họp lần trước, cái phương án ông Mã đã đồng ý ổng cũng phản đối thôi, làm cho lộn xộn cả lên.”
“Nhưng cuối cùng không phải theo ý ổng mà sửa lại sao.Kỳ thật anh ta nói cũng đúng, không nói tôi cũng không để ý có nhiều vấn đề như vậy.”
Một tiền bối khác nói: “Mấy em vừa tới, từ từ rồi cũng quen.Người trong bộ phận phần mềm ai mà không biết, chỉ cần Owen nghe báo cáo của ai, người nó chỉ làm cho có lệ thì chuẩn bị chờ nghe giảng, sau đó cũng phải ngoan ngoản bổ sung. Nếu sếp khoe một câu, vậy là em làm khồn tệ đó; nếu khoe quá ba câu, coi như là hoàn thành rồi.”
“Hoàng Ngọc Oánh, hôm qua Owen hình như khen ông, mấy câu vậy?”
Hoàng Ngọc Oánh nói: “Tôi không nhớ nữa, hỏi cái người ghi chép thử xem.”
“Tôi đếm rồi, tổng cộng 4 lần, chắc đó.”
Hoàng Ngọc Oánh thủ sủng kinh nhược: “Ý là tôi làm không tệ rồi phải không?”
“Ông làm cũng ok lắm rồi. nguyên đám tụi mình vào chung, chỉ ông là giỏi nhất, phải có chút tự tin chứ. Mà giờ ông cũng bắt đầu tham gia dụ án rồi, tôi còn ở đó viết mấy văn bản dịch thuật, tôi muốn chết quá đi.”
Lần này đổi lại Hoàng Ngọc Oánh an ủi anh ta: “Cái bản dịch viết bằng Perl hả? Ông trước kia cũng học qua Perl rồi, giờ vừa học vừa làm, viết rất nhanh. Nhưng mà sao lại cho ông viết Perl vậy?
Người kia vẻ mặt đau khổ: “Có bữa họp về xử lý văn kiện, Owen thuận miệng nói một cấu: cái này dùng Perl so với C xử lý tốt hơn. Tôi nói tôi không giỏi về Perl lắm, ổng liền nói Perl đơn giản lắm, tôi liền như vậy mà nhận nhiệm vụ ……”
Tiền bối nói: “Kỹ sư mà, chí là như vậy, học không ngừng luôn phải cập nhật cái mới, không thấy ông Mã và Owen thường xuyên xem sách sao.”
An Tư Đông vừa nghe lén vừa làm việc của mình. Thật khủng bố, may mà cô không được nhận vào bộ phận đó mà chuyển sang bên bảo trì dữ liệu này, bằng không làm thuộc hạ của anh chắc chết rất thảm. Mỗi ngày ngẫu nhiên đụng mặt anh cô cũng không chịu nổi rồi, nếu còn chung nhóm với anh nữa thà cô từ chức cho xong
Thảo luận vài câu lại bắt đầu tám, cũng là do ông Hoàng Ngọc Oánh đi đầu: “Ai ai, tuần trước tôi ở siêu thị gần chưng cư gặp Owen đi với một cô em. Cô em đó nhìn còn non lắm nha, hình như 9x, nhìn rất dễ thương, cũng có thể nói thuộc loại ngây thơ …..”
Phụt …… tim cô như bị nguyên con dao đâm vào.
Tôi cũng từng gặp qua họ ở nhà hàng, hình như tuần nào cô bé kia đều tới nhà ảnh. Nhìn rất xinh, chỉ là dáng hơi lùn chút nên đi kế nhau không hợp lắm.”
Thật vất vả mới nghe được một cái khuyết điểm, mà hình như ……….. đó cũng không phải ưu điểm của cô. T_T
Hoàng Ngọc Oánh nói: “Thấp chút có sao đâu, nhỏ nhắn thì dễ thương, chỉ cần dáng người ok là được rồi. Owen cao như vậy, tìm một người thấp chút trung hòa cũng tốt.”
Đúng vậy đúng vậy, nếu tìm cô gái cao hơn mét 7, sau này không phải sinh ra một người khổng lồ sao? Dáng cao không tốt, người ta thường nói cao quá, sống không thọ !
Có người cảm khái: “Đây mới là người pro nè, trả như vậy đã có sự nghiệp, có tiền, có cô em nhỏ tuổi xinh đẹp. Cho nên mấy anh em, đừng thấy còn độc thân mà phát sầu, cố làm việc đi. Con gái như rau hành thôi, nhặt hết một đống thì vẫn có nguyên đám, gấp cái gì?”
Hoàng Ngọc Oánh nói:” Chú tỉnh lại đi, chú cũng cỡ tuổi Owen, sang năm chú tìm một cô 9x thử đi? 9x có cái gì tốt, ngốc mà còn ra vẻ, tối ngày nói mấy câu như người trên sao hỏa vậy, trong đầu không biết chứa cái gì. Tôi cảm thấy mấy cô em cùng tuổi vẫn được hơn.”
Hoàng Ngọc Oánh, ông đúng là tri âm của tôi ! Ông nói đúng ý tôi lắm !
“Xuy” Triệu Nhụy cũng ngồi nghe lén, nói nhỏ:” Một đám đàn ông đáng khinh, cả ngày chỉ biết nghĩ tới cô em trả đẹp, cũng không lấy nước tiểu soi mặt mình. Cô em dễ kiếm như vậy sao?”
Hả, cô em trẻ tuổi rất khó kiếm à !
“Không nghĩ tới Owen cũng là hàng đường phố, quạ trên đời này đúng là con nào cũng đen. Cô em 9x, quá lắm cũng mới 20 tuổi, non như vậy, ổng cũng nhai được à?”
Đúng vậy, anh nhai như thế nào đây? Cũng có tuổi rồi, tìm một người nhỏ hơn mình một chút ăn là tốt rồi !
Vừa nhắc tới từ “ăn” thì trong đầu xẹt qua một đống hình ảnh liên quan, nhanh chóng quên đi.
Triệu Nhụy phun trào xong rồi, bĩu môi về lại chỗ mình. An Tư Đông nhịn không được hắt hơi một cái, cảm thấy mũi mình gửi thấy vị chua. Triệu Nhụy cũng dám phê phán, trong khi cô chỉ có thể im lặng mà ăn giấm chua thôi.o(╯□╰)o
Cô em 9x xinh đẹp, chắc chắn là còn đi học, bên người có nhiều nam sinh, cái ông cụ non chất phát không thú vị như Khúc Duy Ân rất dễ bị bỏ, nói không chừng ngày nào đó phát hiện người kia bắt cái hai tay nữa; tuổi hai người chênh lệch nhiều như vậy, khẳng định có nhiều điểm bất đồng, anh lại không biết cách giỗ ngọt con gái, mấy bữa nữa cô bé cũng chán anh thôi; mặc dù quen nhau qua việc xem mắt, nhưng cô bé cũng không thể vì kết hôn mà nghỉ học nửa chừng, ít nhất phải đợi tới tốt nghiệp, thời gian dài như vậy, ai biết trước sẽ phát sinh chuyện gì, hừ hừ ……..
Thật ra cô đang tự an ủi mình: kỳ thật mình cũng không phải không có cơ hội …….. T_T
Có người nói, nếu bạn quá yêu một người, bạn thấy người ấy vui bạn cũng vui, người ấy hạnh phúc bạn cũng hạnh phúc. Giống như Carton trong A Tale of Two Cities, vì người yêu mà nguyện ý chết thay tình địch, đây mới là tình yêu cho đi không mong nhận lại.
( Đây là cuốn tiểu thuyết lịch sử thứ hai của Charles Dickens, lấy bối cảnh ở Anh và Pháp trước và trong suốt cuộc cách mạng Pháp. Câu chuyện mô tả hoàn cảnh khốn khổ của giai cấp vô sản dưới sự áp bức của tầng lớp quý tộc Pháp. Cuốn tiểu thuyết cũng khắc họa cuộc sống của nhiều nhà cách mạng, trong đó nổi bật nhất là Charles Darnay, một quý tộc Pháp và Sydney Carton, một luật sư Anh.
Dickens phối câu chuyện của mình với các nhân vật điển hình như Madame Defarge độc ác và người phụ nữ Lucie Manette nhẹ nhàng, luôn tôn kính cha mình và chàng trai Carton Sydney can đảm, người luôn sẵn sàng hy sinh tình yêu cho một người phụ nữ không bao giờ thuộc về ông.)
An Tư Đông cảm thấy, hình như mình chưa đủ yêu Khúc Duy Ân. Rất rõ ràng, cô muốn chết thấy cô bé cỏ non, mà còn có hy vọng xấu xa mong hai người không hề vui vẻ hạnh phúc gì để mà nhanh chóng tan vỡ
………
Giống nhân vật bà mẹ kế âm hiểm độc ác không nhân phẩm trong truyện cổ tích quá vậy. = =
Thiên tính lương thiện của trò An Tư Đông vì suy nghĩ xấu xa của mình mà rơi lệ, quyết định trưa nay sẽ mời Triệu Nhụy một bữa no lê, hóa bi thương thành lực lương ăn uống, an ủi tâm linh nhỏ bé của mình một chút.
Mấy bữa nay tự nhiên cô nhìn Triệu Nhụy liền cảm thấy thân thiết hơn, có lẽ là trong hoạn nạn gặp được người có tư tưởng cách mạng như mình chăng.
Kết quả của một bữa chè chén là buổi tối phải tan ca, không thể tham gia hoạt động bang hội. Máu con thánh kỵ của cô cũng không tệ, vào được nhóm hai, ngoại trừ thí luyện Thập Tự Chinh 25 người và Áo Đỗ Nhĩ, thì những raid cơ bản đều đi được.
Server này cũng có lịch sử lâu đời nên người chơi cũng có sự chênh lệch tuổi tác, thành tựu ” server đầu tiên ! hoàn thành thí luyện Thập Tự Chinh ” còn chưa ai giảnh được. Mà ngaykhi có CD xuất boss cuối cùng của thí luyện Thập Tự Chinh là A Nỗ Ba Lạp Khắc, đã có người chơi tạo đoàn đi chinh phạt.
Trước kia còn chưa có hệ thống thành tựu, tích cực đuổi giết boss cũng chỉ vì đó tượng trưng cho danh dự và lực lượng của một bang hội. Nhưng hai năm gần đây, đặc biệt là có phiên bản “Vu Yêu Vương Chi Nộ”, nhiều người chơi đã sớm ở server Mỹ đánh đi đánh lại nhiều lần, về tới đây thì sự kiện này mất hết ý nghĩa của nó.
Server WOW chính là một bàn ăn, trên bàn bầy đủ loại nội dung bi kịch, nhưng chúng ta vẫn như cũ ngồi đó không quan tâm gì cả chỉ lo sung sướng chè chén.
An Tư Đông nhìn khung bạn tốt và khung bang hội, đa số mọi người đều ở trong phó bản. Cô làm hết một vòng nhiệm vụ hằng ngày, quyết định luyeej một chút kỹ năng sống.
Trước kia cô học khai khoán, giờ khoán vật cũng đầy rồi, chuẩn bị gia công khoán thành châu báu. Đáng muốn đi tẩy kỹ năng, nhìn vào kênh bang thấy có người gọi.
[ Bang hội ][QQWWEE]: Có ai khai khoán không? Thu cái loại khoán thạch cấp thấp.
Tuy rằng tử kỵ vừa chơi đã cấp 55, nhưng kỹ năng cuộc sống lại không có, ngay từ đầu đã đi vào bản đồ cao cấp không có cơ hội lấy được tài liệu cấp thấp, mà phải quay lại bản đồ nhỏ luyện lại.
[ Bang hội ][ Bì Tháo Tâm Bất Tháo ]: ông định mua nguyên luyện tăng kỹ năng? Gần đây mọi người đều có xu hướng này, tài liệu rất mắc đó.
[ Bang hội ][ Người Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên ]: ổng không thiếu tiền.
[ Bang hội ][QQWWEE]: tôi đi khai khoán rồi, quá ít, không đủ thăng.
[ Bang hội ][ Người Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên ]: max khai khoán chuẩn bị chế tạo cái gì?
[ Bang hội ][QQWWEE]: chắc Phụ Ma.
[ Bang hội ][ Người Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên ]: Tôi học may mặc, khi nào tạo được gì thì cho ông chọn.
[ Bang hội ][QQWWEE]: được.
Tài liệu Phụ Ma chủ yếu dùng phân giải trang bị,mà rèn, may, châu báu trong quá trình nâng cấp sẽ tạo ra rất nhiều trang bị vô dụng. An Tư Đông nghĩ nghĩ, quyết định không tẩy kỹ năng. Lúc đầu cô chuẩn bị cho kỹ năng châu báu nên đào không ít quặng, giữ để làm bảo thạch mà đó cũng không cần nhiều khoán thạch như vậy.
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: tôi có hơn 10 khung cái loại khoáng thạch, đồng quặng, tích quặng, quặng sắt, bí ngân thì ít hơn chts, muốn loại nào?
[ Bang hội ][QQWWEE]: đều lấy.
hoho ~~ có rõ ràng quá không, hay nhận chút tiền đi.
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: giảm giá 20%, vừa vặn tiết kiệm phí thủ tục.
[ Bang hội ][QQWWEE]: OK.
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: tôi mở acc nhỏ, chờ.
[ Bang hội ][QQWWEE]: acc nhỏ u ở đâu, tôi gặp trực tiếp luôn.
Làm chuyện mờ ám nhiều , trò An Tư Đông cực cảnh giác. Kho acc nhỏ của cô lấy tên Bí Đao, vừa nhìn là lộ rồi ! May là cô có hai tài khoản, có thể mở một lúc hai giao dịch cho nhau, không cần phải tốn hơn tiếng gửi tài liệu qua thư.
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: gặp ở ngân hàng Đạt Lạp Nhiên.
[ Bang hội ][QQWWEE]: Được
Cô cùng lúc mở acc vong linh của mình, giao dịch khoán thạch cho acc Khúc Thủy Lưu Thương, rồi chạy về ngân hàng Đạt Lạp Nhiên bán cho QQWWEE.
[W From][QQWWEE]: Cám ơn.
[W To][QQWWEE]: khách khí gì, cũng không phải cho không.
[W From][QQWWEE]: u có hai tài khoản? Mở cùng lúc?
囧! Đúng là cô thường xuyên mở ai acc, dùng Khúc Thủy Lưu Thương tìm bị trí của anh, rồi lấy acc QWE quấy rối anh ….. Anh cũng đâu phải Hoàng Ngọc oánh, có cần tinh mắt vậy không?
[W To][QQWWEE]: cố ý tạo để muốn lấy đồ gì cũng tiện, ai ngờ bây giờ vật dụng có thể gửi qua thư, hối hận muốn chết.
Gửi vật phẩm qua thư là tính năng mới của ” Vu Yêu Vương Chi Nộ” , acc chính có thể mua một ít trang bị và sách kỹ năng gửi cho acc phụ cùng tài khoản, giống như sách phi hành Nặc Sâm Đức, acc nhỏ cấp 68 có thể trực tiếp học được phi hành tới Nặc Sâm Đức, mà acc bình thường phải đợi tới câp 77 mới học được.
Đem đề tài chuyển sang hướng khác, anh cũng không hỏi nhiều nauwx, ấy khoán thạch xong liền đi.
[ Bang hội ][ Bì Tháo Tâm Bất Tháo ]: Chuyện gì chuyện gi ? giảm 20% khoán thạch? Tôi cũng muốn mua !
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: ách, bán hết cho QWE.
[ Bang hội ][ Bì Tháo Tâm Bất Tháo ]: T_T
[ Bang hội ][ Người Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên ]: Hắc hắc, chú em cũng gọi ổng là QWE nha?
An Tư Đông nhịn không được chột dạ. Nhưng mà nhân vật tinh linh thánh kỵ Khúc Thủy Lưu Thương vẫn tỏ vẻ lạnh lùng cao ngạo.
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: có thể đánh ba chữ sao lại phải đánh sáu chữ?
[ Bang hội ][ Người Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên ]: NÓI, mấy người có để ý hay không, Lưu Thương mỹ nhân giống như đối với QWE đặc biệt tốt? Mỗi lần đều tổ đội chung với ảnh, chuyên tăng máu cho ảnh, chỉ cần QWE kêu tổ đội hằng ngày nhất định có mặt. Giờ ngay cả khoán thạch mắc như vậy cũng giảm giá 20% cho ảnh. Em đây hoài nghi “Ấy” có phải là yêu hay không ? ( yêu đây chỉ nhân yêu)
Eh, eh, eh, ông, ông , nhiều chuyện ! >_
[ Bang hội ][ Tạp Tạp ] Có tin hot !
[ Bang hội ][ Thương Đế Chỉ Tay Trái ]: kéo ghế.
[ Bang hội ][ Thượng Đế Chỉ Tay Phải ]: kéo sô pha.
[ Bang hội ][ Dance]: cố định vị trí chờ phần tiếp theo.
[ Bang hội ][QQWWEE]: đừng đoán mò nauwx, ông nghĩ tôi giống ông, tối ngày đi ghẹo gái à, tôi có vợ rồi, muốn tám thì tìm người độc thân đi.
Anh nói …… Tôi có vợ rồi ……
Không phải bạn gái, không phải bồ, mà là vợ ! Vợ ! Vợ !!!!
Tim lại xuất hiện vô số vết dao, xẹt xẹt phun ra máu. Chắc anh chỉ thuận miệng nói thôi? Nhìn anh cũng không giống loại người quốc khánh về nhà liền nhất kiến chung tình, rồi nhanh như vậy thăng cấp lên thành vợ nha? Đúng hay không, đúng hay không, đúng hay không?
Tim vẫn còn văng máu ….. Cô nhào lên giường ôm Khiếu Thiên lăn qua lăn lại: “Khiếu Thiên, cha con tìm mẹ kế cho con rồi, cha không thưởng mẹ co mình nữa huhuhuhuhu ….”
Khiếu Thiên trước sau vẫn ngẩng đầu nhìn trần nhà, trưng cái cằm lạnh lùng vào mặt cô.
“Con muốn mẹ kế không?”
Khiếu Thiên liền lắc đầu.
“Chúng ta cướp cha về được không?”
Lần này Khiếu Thiên hơi do dự.
“Ách, hình như không hay lắm …” Cô ôm Khiếu Thiên tiếp tục lăn lộn, “Khiếu Thiên, vẫn là con tốt nhất, con vĩnh viễn không bỏ rơi mẹ, hai mẹ con mình hãy nương tưa vào nhau mà sống đi ………..”
Sau vài nagyf chui vào toilet rửa tội, cộng thêm một tuần giảm xóc, An Tư Đông đã có thể đối diện với Khúc Duy Ân với vẻ mặt bình tĩnh.
Cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, công việc vẫn phải làm, aiz.. không còn cách nào nữa. Bới vì sự kiện “tiêu chảy”, tuần trước cô liên tục tăng ca tới mười một giờ tối, vẫn không thể cứ như vậy?
Hoàng Ngọc Oánh tốt bụng hỏi tham cô: “Bồ có phải bị viêm dạ dày không? Đi bệnh viện xem thử đi?”
Anh gặp qua người nào giả bộ bệnh mà đi bệnh viện không …. “Không cần, không cần, đã đỡ hơn nhiều rồi. Cũng không nghiêm trọng lắm, uống thuốc là ổn à.”
Ngay hôm sau, Hoàng Ngọc Oánh tặng cô nguyên hộp thuốc, nghe nói trị tiêu chảy rất được. Cô hơi chột dạ.
Giả bộ nữa sẽ bị lộ, vì dù có cơ thể lục lường như Khúc Duy Ân cả ngày bị tiêu chảy thì cũng không chịu không nổi phải không?
…………. Phi phi phi, sao lại nghĩ tới anh ta nữa, nhìn cái bộ dạng kia là biết rất khỏe rồi, tự nhiên lấy ảnh làm ví dụ chi vậy !
Cô đang đứng ngay bình nước nóng, lấy ra một viên vụng trộm ném vào thùng rác. Cái ông tám Hoàng Ngọc Oánh này rất tinh mắt. Ngay cả việc cô chưa uống thuốc ổng cũng nhìn ra !
Lén lút nhìn xung quanh chắc chắn không có ai, cô đứng thẳng người lại, cầm ly nước về lại chỗ mình.
Mới vừa đi được hai bước, lại đụng phải một người.
…….. Ai à? Bạn đoán thử xem? Là cái người luôn bị cô đưa ra để ví dụ rồi so sánh ấy ! = =
Xung quanh không có gương cũng không có tấm kính thủy tinh nào, cô đành phải giơ tay lên chình trang ại mặt mũi mình. Uh`, nhìn vô chắc đủ bình tĩnh rồi.
Cô nhìn anh đi về phía mình, đột nhiên ý chí dâng trào muốn trả lại mấy câu nói anh từng nói với cô: “Khúc Duy Ân, tôi đợi anh ba năm, lại đợi tới kết cục này ! Tôi sẽ không ngốc như vậy nữa !”
………… nhưng cô không có lá gan kia ……… T_T
Không thể trách cô nhát gan, người ta là sếp. là do cuộc sống bức bách, cuộc sống bức bách ………….
Vì vậy cô dành phải trơ mắt nhìn anh đi lướt qua cô, lúc đi ngang qua người cô, anh còn bưng ly nước lên uống.
Uống uống uống, uống chết anh đi ! Làm gì uống nhiều như vậy! Nước không cần tiền mua sao? Công ty đã khuyến khích tiết kiệm đó, thân là tầng lớp quản lý, một chút tinh thần giác ngộ cũng không có hả?
Nhiệt tình với khuyến khích mới của công ty, An Tư Đông lòng đầy căm phẩn trở lại chỗ làm việc.
Vài đồng nghiệp nam đang tụ tập mở một cuộc thảo luận, Hoàng Ngọc Oánh nói: “Làm sao bây giờ, cái trò này tôi làm một tháng rồi, sếp cũng nói được, vậy mà hôm qua họp báo cáo, bị Owen chê không đáng một đồng. Tự nhiên tôi thấy công sức một tháng trời của mình thành rác vậy, thật là thất bại mà.”
Có người an ủi anh: “Ông đã làm tốt lắm rồi. Owen là như vậy, trứng gà cũng bị ổng nói thành xác ướp ba đầu. Họp lần trước, cái phương án ông Mã đã đồng ý ổng cũng phản đối thôi, làm cho lộn xộn cả lên.”
“Nhưng cuối cùng không phải theo ý ổng mà sửa lại sao.Kỳ thật anh ta nói cũng đúng, không nói tôi cũng không để ý có nhiều vấn đề như vậy.”
Một tiền bối khác nói: “Mấy em vừa tới, từ từ rồi cũng quen.Người trong bộ phận phần mềm ai mà không biết, chỉ cần Owen nghe báo cáo của ai, người nó chỉ làm cho có lệ thì chuẩn bị chờ nghe giảng, sau đó cũng phải ngoan ngoản bổ sung. Nếu sếp khoe một câu, vậy là em làm khồn tệ đó; nếu khoe quá ba câu, coi như là hoàn thành rồi.”
“Hoàng Ngọc Oánh, hôm qua Owen hình như khen ông, mấy câu vậy?”
Hoàng Ngọc Oánh nói: “Tôi không nhớ nữa, hỏi cái người ghi chép thử xem.”
“Tôi đếm rồi, tổng cộng 4 lần, chắc đó.”
Hoàng Ngọc Oánh thủ sủng kinh nhược: “Ý là tôi làm không tệ rồi phải không?”
“Ông làm cũng ok lắm rồi. nguyên đám tụi mình vào chung, chỉ ông là giỏi nhất, phải có chút tự tin chứ. Mà giờ ông cũng bắt đầu tham gia dụ án rồi, tôi còn ở đó viết mấy văn bản dịch thuật, tôi muốn chết quá đi.”
Lần này đổi lại Hoàng Ngọc Oánh an ủi anh ta: “Cái bản dịch viết bằng Perl hả? Ông trước kia cũng học qua Perl rồi, giờ vừa học vừa làm, viết rất nhanh. Nhưng mà sao lại cho ông viết Perl vậy?
Người kia vẻ mặt đau khổ: “Có bữa họp về xử lý văn kiện, Owen thuận miệng nói một cấu: cái này dùng Perl so với C xử lý tốt hơn. Tôi nói tôi không giỏi về Perl lắm, ổng liền nói Perl đơn giản lắm, tôi liền như vậy mà nhận nhiệm vụ ……”
Tiền bối nói: “Kỹ sư mà, chí là như vậy, học không ngừng luôn phải cập nhật cái mới, không thấy ông Mã và Owen thường xuyên xem sách sao.”
An Tư Đông vừa nghe lén vừa làm việc của mình. Thật khủng bố, may mà cô không được nhận vào bộ phận đó mà chuyển sang bên bảo trì dữ liệu này, bằng không làm thuộc hạ của anh chắc chết rất thảm. Mỗi ngày ngẫu nhiên đụng mặt anh cô cũng không chịu nổi rồi, nếu còn chung nhóm với anh nữa thà cô từ chức cho xong
Thảo luận vài câu lại bắt đầu tám, cũng là do ông Hoàng Ngọc Oánh đi đầu: “Ai ai, tuần trước tôi ở siêu thị gần chưng cư gặp Owen đi với một cô em. Cô em đó nhìn còn non lắm nha, hình như 9x, nhìn rất dễ thương, cũng có thể nói thuộc loại ngây thơ …..”
Phụt …… tim cô như bị nguyên con dao đâm vào.
Tôi cũng từng gặp qua họ ở nhà hàng, hình như tuần nào cô bé kia đều tới nhà ảnh. Nhìn rất xinh, chỉ là dáng hơi lùn chút nên đi kế nhau không hợp lắm.”
Thật vất vả mới nghe được một cái khuyết điểm, mà hình như ……….. đó cũng không phải ưu điểm của cô. T_T
Hoàng Ngọc Oánh nói: “Thấp chút có sao đâu, nhỏ nhắn thì dễ thương, chỉ cần dáng người ok là được rồi. Owen cao như vậy, tìm một người thấp chút trung hòa cũng tốt.”
Đúng vậy đúng vậy, nếu tìm cô gái cao hơn mét 7, sau này không phải sinh ra một người khổng lồ sao? Dáng cao không tốt, người ta thường nói cao quá, sống không thọ !
Có người cảm khái: “Đây mới là người pro nè, trả như vậy đã có sự nghiệp, có tiền, có cô em nhỏ tuổi xinh đẹp. Cho nên mấy anh em, đừng thấy còn độc thân mà phát sầu, cố làm việc đi. Con gái như rau hành thôi, nhặt hết một đống thì vẫn có nguyên đám, gấp cái gì?”
Hoàng Ngọc Oánh nói:” Chú tỉnh lại đi, chú cũng cỡ tuổi Owen, sang năm chú tìm một cô 9x thử đi? 9x có cái gì tốt, ngốc mà còn ra vẻ, tối ngày nói mấy câu như người trên sao hỏa vậy, trong đầu không biết chứa cái gì. Tôi cảm thấy mấy cô em cùng tuổi vẫn được hơn.”
Hoàng Ngọc Oánh, ông đúng là tri âm của tôi ! Ông nói đúng ý tôi lắm !
“Xuy” Triệu Nhụy cũng ngồi nghe lén, nói nhỏ:” Một đám đàn ông đáng khinh, cả ngày chỉ biết nghĩ tới cô em trả đẹp, cũng không lấy nước tiểu soi mặt mình. Cô em dễ kiếm như vậy sao?”
Hả, cô em trẻ tuổi rất khó kiếm à !
“Không nghĩ tới Owen cũng là hàng đường phố, quạ trên đời này đúng là con nào cũng đen. Cô em 9x, quá lắm cũng mới 20 tuổi, non như vậy, ổng cũng nhai được à?”
Đúng vậy, anh nhai như thế nào đây? Cũng có tuổi rồi, tìm một người nhỏ hơn mình một chút ăn là tốt rồi !
Vừa nhắc tới từ “ăn” thì trong đầu xẹt qua một đống hình ảnh liên quan, nhanh chóng quên đi.
Triệu Nhụy phun trào xong rồi, bĩu môi về lại chỗ mình. An Tư Đông nhịn không được hắt hơi một cái, cảm thấy mũi mình gửi thấy vị chua. Triệu Nhụy cũng dám phê phán, trong khi cô chỉ có thể im lặng mà ăn giấm chua thôi.o(╯□╰)o
Cô em 9x xinh đẹp, chắc chắn là còn đi học, bên người có nhiều nam sinh, cái ông cụ non chất phát không thú vị như Khúc Duy Ân rất dễ bị bỏ, nói không chừng ngày nào đó phát hiện người kia bắt cái hai tay nữa; tuổi hai người chênh lệch nhiều như vậy, khẳng định có nhiều điểm bất đồng, anh lại không biết cách giỗ ngọt con gái, mấy bữa nữa cô bé cũng chán anh thôi; mặc dù quen nhau qua việc xem mắt, nhưng cô bé cũng không thể vì kết hôn mà nghỉ học nửa chừng, ít nhất phải đợi tới tốt nghiệp, thời gian dài như vậy, ai biết trước sẽ phát sinh chuyện gì, hừ hừ ……..
Thật ra cô đang tự an ủi mình: kỳ thật mình cũng không phải không có cơ hội …….. T_T
Có người nói, nếu bạn quá yêu một người, bạn thấy người ấy vui bạn cũng vui, người ấy hạnh phúc bạn cũng hạnh phúc. Giống như Carton trong A Tale of Two Cities, vì người yêu mà nguyện ý chết thay tình địch, đây mới là tình yêu cho đi không mong nhận lại.
( Đây là cuốn tiểu thuyết lịch sử thứ hai của Charles Dickens, lấy bối cảnh ở Anh và Pháp trước và trong suốt cuộc cách mạng Pháp. Câu chuyện mô tả hoàn cảnh khốn khổ của giai cấp vô sản dưới sự áp bức của tầng lớp quý tộc Pháp. Cuốn tiểu thuyết cũng khắc họa cuộc sống của nhiều nhà cách mạng, trong đó nổi bật nhất là Charles Darnay, một quý tộc Pháp và Sydney Carton, một luật sư Anh.
Dickens phối câu chuyện của mình với các nhân vật điển hình như Madame Defarge độc ác và người phụ nữ Lucie Manette nhẹ nhàng, luôn tôn kính cha mình và chàng trai Carton Sydney can đảm, người luôn sẵn sàng hy sinh tình yêu cho một người phụ nữ không bao giờ thuộc về ông.)
An Tư Đông cảm thấy, hình như mình chưa đủ yêu Khúc Duy Ân. Rất rõ ràng, cô muốn chết thấy cô bé cỏ non, mà còn có hy vọng xấu xa mong hai người không hề vui vẻ hạnh phúc gì để mà nhanh chóng tan vỡ
………
Giống nhân vật bà mẹ kế âm hiểm độc ác không nhân phẩm trong truyện cổ tích quá vậy. = =
Thiên tính lương thiện của trò An Tư Đông vì suy nghĩ xấu xa của mình mà rơi lệ, quyết định trưa nay sẽ mời Triệu Nhụy một bữa no lê, hóa bi thương thành lực lương ăn uống, an ủi tâm linh nhỏ bé của mình một chút.
Mấy bữa nay tự nhiên cô nhìn Triệu Nhụy liền cảm thấy thân thiết hơn, có lẽ là trong hoạn nạn gặp được người có tư tưởng cách mạng như mình chăng.
Kết quả của một bữa chè chén là buổi tối phải tan ca, không thể tham gia hoạt động bang hội. Máu con thánh kỵ của cô cũng không tệ, vào được nhóm hai, ngoại trừ thí luyện Thập Tự Chinh 25 người và Áo Đỗ Nhĩ, thì những raid cơ bản đều đi được.
Server này cũng có lịch sử lâu đời nên người chơi cũng có sự chênh lệch tuổi tác, thành tựu ” server đầu tiên ! hoàn thành thí luyện Thập Tự Chinh ” còn chưa ai giảnh được. Mà ngaykhi có CD xuất boss cuối cùng của thí luyện Thập Tự Chinh là A Nỗ Ba Lạp Khắc, đã có người chơi tạo đoàn đi chinh phạt.
Trước kia còn chưa có hệ thống thành tựu, tích cực đuổi giết boss cũng chỉ vì đó tượng trưng cho danh dự và lực lượng của một bang hội. Nhưng hai năm gần đây, đặc biệt là có phiên bản “Vu Yêu Vương Chi Nộ”, nhiều người chơi đã sớm ở server Mỹ đánh đi đánh lại nhiều lần, về tới đây thì sự kiện này mất hết ý nghĩa của nó.
Server WOW chính là một bàn ăn, trên bàn bầy đủ loại nội dung bi kịch, nhưng chúng ta vẫn như cũ ngồi đó không quan tâm gì cả chỉ lo sung sướng chè chén.
An Tư Đông nhìn khung bạn tốt và khung bang hội, đa số mọi người đều ở trong phó bản. Cô làm hết một vòng nhiệm vụ hằng ngày, quyết định luyeej một chút kỹ năng sống.
Trước kia cô học khai khoán, giờ khoán vật cũng đầy rồi, chuẩn bị gia công khoán thành châu báu. Đáng muốn đi tẩy kỹ năng, nhìn vào kênh bang thấy có người gọi.
[ Bang hội ][QQWWEE]: Có ai khai khoán không? Thu cái loại khoán thạch cấp thấp.
Tuy rằng tử kỵ vừa chơi đã cấp 55, nhưng kỹ năng cuộc sống lại không có, ngay từ đầu đã đi vào bản đồ cao cấp không có cơ hội lấy được tài liệu cấp thấp, mà phải quay lại bản đồ nhỏ luyện lại.
[ Bang hội ][ Bì Tháo Tâm Bất Tháo ]: ông định mua nguyên luyện tăng kỹ năng? Gần đây mọi người đều có xu hướng này, tài liệu rất mắc đó.
[ Bang hội ][ Người Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên ]: ổng không thiếu tiền.
[ Bang hội ][QQWWEE]: tôi đi khai khoán rồi, quá ít, không đủ thăng.
[ Bang hội ][ Người Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên ]: max khai khoán chuẩn bị chế tạo cái gì?
[ Bang hội ][QQWWEE]: chắc Phụ Ma.
[ Bang hội ][ Người Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên ]: Tôi học may mặc, khi nào tạo được gì thì cho ông chọn.
[ Bang hội ][QQWWEE]: được.
Tài liệu Phụ Ma chủ yếu dùng phân giải trang bị,mà rèn, may, châu báu trong quá trình nâng cấp sẽ tạo ra rất nhiều trang bị vô dụng. An Tư Đông nghĩ nghĩ, quyết định không tẩy kỹ năng. Lúc đầu cô chuẩn bị cho kỹ năng châu báu nên đào không ít quặng, giữ để làm bảo thạch mà đó cũng không cần nhiều khoán thạch như vậy.
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: tôi có hơn 10 khung cái loại khoáng thạch, đồng quặng, tích quặng, quặng sắt, bí ngân thì ít hơn chts, muốn loại nào?
[ Bang hội ][QQWWEE]: đều lấy.
hoho ~~ có rõ ràng quá không, hay nhận chút tiền đi.
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: giảm giá 20%, vừa vặn tiết kiệm phí thủ tục.
[ Bang hội ][QQWWEE]: OK.
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: tôi mở acc nhỏ, chờ.
[ Bang hội ][QQWWEE]: acc nhỏ u ở đâu, tôi gặp trực tiếp luôn.
Làm chuyện mờ ám nhiều , trò An Tư Đông cực cảnh giác. Kho acc nhỏ của cô lấy tên Bí Đao, vừa nhìn là lộ rồi ! May là cô có hai tài khoản, có thể mở một lúc hai giao dịch cho nhau, không cần phải tốn hơn tiếng gửi tài liệu qua thư.
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: gặp ở ngân hàng Đạt Lạp Nhiên.
[ Bang hội ][QQWWEE]: Được
Cô cùng lúc mở acc vong linh của mình, giao dịch khoán thạch cho acc Khúc Thủy Lưu Thương, rồi chạy về ngân hàng Đạt Lạp Nhiên bán cho QQWWEE.
[W From][QQWWEE]: Cám ơn.
[W To][QQWWEE]: khách khí gì, cũng không phải cho không.
[W From][QQWWEE]: u có hai tài khoản? Mở cùng lúc?
囧! Đúng là cô thường xuyên mở ai acc, dùng Khúc Thủy Lưu Thương tìm bị trí của anh, rồi lấy acc QWE quấy rối anh ….. Anh cũng đâu phải Hoàng Ngọc oánh, có cần tinh mắt vậy không?
[W To][QQWWEE]: cố ý tạo để muốn lấy đồ gì cũng tiện, ai ngờ bây giờ vật dụng có thể gửi qua thư, hối hận muốn chết.
Gửi vật phẩm qua thư là tính năng mới của ” Vu Yêu Vương Chi Nộ” , acc chính có thể mua một ít trang bị và sách kỹ năng gửi cho acc phụ cùng tài khoản, giống như sách phi hành Nặc Sâm Đức, acc nhỏ cấp 68 có thể trực tiếp học được phi hành tới Nặc Sâm Đức, mà acc bình thường phải đợi tới câp 77 mới học được.
Đem đề tài chuyển sang hướng khác, anh cũng không hỏi nhiều nauwx, ấy khoán thạch xong liền đi.
[ Bang hội ][ Bì Tháo Tâm Bất Tháo ]: Chuyện gì chuyện gi ? giảm 20% khoán thạch? Tôi cũng muốn mua !
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: ách, bán hết cho QWE.
[ Bang hội ][ Bì Tháo Tâm Bất Tháo ]: T_T
[ Bang hội ][ Người Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên ]: Hắc hắc, chú em cũng gọi ổng là QWE nha?
An Tư Đông nhịn không được chột dạ. Nhưng mà nhân vật tinh linh thánh kỵ Khúc Thủy Lưu Thương vẫn tỏ vẻ lạnh lùng cao ngạo.
[ Bang hội ][ Khúc Thủy Lưu Thương ]: có thể đánh ba chữ sao lại phải đánh sáu chữ?
[ Bang hội ][ Người Không Phong Lưu Uổng Thiếu Niên ]: NÓI, mấy người có để ý hay không, Lưu Thương mỹ nhân giống như đối với QWE đặc biệt tốt? Mỗi lần đều tổ đội chung với ảnh, chuyên tăng máu cho ảnh, chỉ cần QWE kêu tổ đội hằng ngày nhất định có mặt. Giờ ngay cả khoán thạch mắc như vậy cũng giảm giá 20% cho ảnh. Em đây hoài nghi “Ấy” có phải là yêu hay không ? ( yêu đây chỉ nhân yêu)
Eh, eh, eh, ông, ông , nhiều chuyện ! >_
[ Bang hội ][ Tạp Tạp ] Có tin hot !
[ Bang hội ][ Thương Đế Chỉ Tay Trái ]: kéo ghế.
[ Bang hội ][ Thượng Đế Chỉ Tay Phải ]: kéo sô pha.
[ Bang hội ][ Dance]: cố định vị trí chờ phần tiếp theo.
[ Bang hội ][QQWWEE]: đừng đoán mò nauwx, ông nghĩ tôi giống ông, tối ngày đi ghẹo gái à, tôi có vợ rồi, muốn tám thì tìm người độc thân đi.
Anh nói …… Tôi có vợ rồi ……
Không phải bạn gái, không phải bồ, mà là vợ ! Vợ ! Vợ !!!!
Tim lại xuất hiện vô số vết dao, xẹt xẹt phun ra máu. Chắc anh chỉ thuận miệng nói thôi? Nhìn anh cũng không giống loại người quốc khánh về nhà liền nhất kiến chung tình, rồi nhanh như vậy thăng cấp lên thành vợ nha? Đúng hay không, đúng hay không, đúng hay không?
Tim vẫn còn văng máu ….. Cô nhào lên giường ôm Khiếu Thiên lăn qua lăn lại: “Khiếu Thiên, cha con tìm mẹ kế cho con rồi, cha không thưởng mẹ co mình nữa huhuhuhuhu ….”
Khiếu Thiên trước sau vẫn ngẩng đầu nhìn trần nhà, trưng cái cằm lạnh lùng vào mặt cô.
“Con muốn mẹ kế không?”
Khiếu Thiên liền lắc đầu.
“Chúng ta cướp cha về được không?”
Lần này Khiếu Thiên hơi do dự.
“Ách, hình như không hay lắm …” Cô ôm Khiếu Thiên tiếp tục lăn lộn, “Khiếu Thiên, vẫn là con tốt nhất, con vĩnh viễn không bỏ rơi mẹ, hai mẹ con mình hãy nương tưa vào nhau mà sống đi ………..”
Tác giả :
Thời Cửu