Mỹ Vị Nhân Sinh
Quyển 3 - Chương 14
“Tổng giám đốc, văn kiện ngài muốn tôi đã in xong rồi, mời xem qua.”
Trương trợ lý đẩy đẩy mắt kính, đưa văn kiện lên, thuận tiện nói cho Mạc Từ hành trình kế tiếp.
“Buổi sáng mười giờ ngài cùng với công ty thiết kế Tân Vũ bàn kế hoạch hợp tác, mười một giờ như thường lệ công tác tuần sát khách sạn, buổi chiều hai giờ cần gặp mặt Phương tổng khách hàng lớn ở khách sạn, bốn giờ chiều tham gia một cuộc mời dự họp tạm thời.”
“Đã biết.” Mạc Từ gật đầu, đợi cho Trương trợ lý đi về chỗ ngồi mới thả chồng văn kiện dày, dùng lực vuốt vuốt huyệt Thái dương.
Cha còn đang dưỡng bệnh ở bệnh viện, trọng trách khủng hoảng của Mạc thị rơi vào trên người hai anh em, Mạc Từ phải gánh vác trách nhiệm cần gánh vác, càng không dám thư giãn một khắc.
Mỗi ngày lịch trình sắp xếp vô cùng chật kín, thời gian có thể nghỉ ngơi cũng hết sức hạn hẹp. Khủng hoảng ở dưới cố gắng ứng phó của anh trai cũng không khuếch trương, Mạc thị ở xu hướng không thể vãn hồi suy tàn bắt đầu có bước ngoặt phát triển, sau nửa tháng phát sinh khủng hoảng, đây là một điềm tốt.
Hình thức có chỗ chuyển biến tốt, nhưng không có nghĩa là Mạc Từ ở Mạn Lôi Sâm hoàn thành công tác tạm thời, có khác biệt là ở dưới sự đốc thúc của Trương trợ lý, Mạc Từ so với trước kia càng thêm chuyên tâm.
Mặc dù tiến triển không nhanh, nhưng không ngừng kiên trì cố gắng, chung quy điều kiện tiến bộ là điều kiện tiên quyết. Xử lý công việc càng ngày càng thuần thục lão luyện, tốc độ lật xem văn kiện không ngừng nhanh lên, cậu hiện tại, đã có thể ở phòng khách cùng những công ty khác hiệp đàm kế hoạch hợp tác.
Ra khỏi phòng họp, lúc trở lại văn phòng kim trên đồng hồ đã chỉ hướng năm giờ.
Đến lúc tan việc.
Mạc Từ thu dọn tôt văn kiện cần mang về, cầm tư liệu kẹp vào, đi thang máy chuyên dụng, chuẩn bị rời khỏi khách sạn về nhà.
Từ bãi đổ xe đi đến chiếc xe MPV màu đen của mình, Mạc Từ chuyển tay lái quay đầu, lúc dậm xuống chân ga, một chiếc BMW màu trắng ngăn cản đường đi.
“Bim…” Một phút đồng hồ trôi qua, đối phương vẫn không có ý tứ nhường đường, Mạc Từ rốt cục nhấn còi.
“Bim…” Một tiếng vô tích, Mạc Từ nhíu mày, cửa sổ xe BMW chuyển động xuống, lộ ra khuôn mặt dù mang theo vui vẻ cũng không thể nào làm cho người khác vui vẻ.
“Mạc Từ, chúng ta lại gặp mặt.”
“Anh có lời gì muốn nói?” Nửa tiếng sau, Mạc Từ đã cùng đối phương mặt đối mặt ngồi ở quán coffee lãnh đạm hỏi.
“Tôi thì nghĩ có rất nhiều lời để nói, cậu hỏi chỉ là một câu đó sao?”
Người đàn ông cong khóe môi nhìn thẳng Mạc Từ, ánh mắt có chứa tính chất xâm lược làm cho người khác rất không thoải mái.
“Triệu – Hồng – Tu!” Mạc Từ đem từng chữ nghiến cực chặt, cầm tách trà hung hăng đặt ở trên mặt bàn, “Anh không phải mới vừa nói có chuyện muốn nói với tôi, xin đừng chậm trễ thời gian của tôi.”
“Được, tôi không chậm trễ thời gian của cậu, cậu trước tiên yên tĩnh nghe.” Người đàn ông thu hồi nụ cười bên miệng, không hề trêu chọc Mạc Từ đang tức giận, động tác ưu nhã bưng tách coffee lên nhấp một ngụm coffee.
“Hy vọng chuyện anh nói có giá trị,” Mạc Từ bình phục hô hấp, khẽ liếc đối phương.
Nửa giờ trước, Triệu Hồng Tu đối với nói có chuyện quan trọng phải nói, nửa giờ sau, cùng người mời đàm luận không có chút ý tứ gì mở miệng, Mạc Từ thật sự không hiểu được Triệu Hồng Tu bán cái thắt nút gì!
“Cậu thay đổi thành thục không ít.” Người đàn ông nâng cái cằm, nói lời râu ria, làm cho Mạc Từ đối diện trong nháy mắt thay đổi sắc mặt.
“Nói chính sự.” Mạc Từ xanh mặt, đè nén tức giận sắp bốc ra.
“Được rồi,” Quan sát được sắc mặt Mạc Từ dần dần biến xanh, Triệu Hồng Tu buông tách coffee, hai tay giao nhau, ổn định đặt trên mặt bàn, “Tôi biết doanh nghiệp Mạc gia các cậu xuất hiện khủng hoảng lớn.”
“Anh muốn nói gì?” Mạc Từ vốn dĩ chuẩn bị phất tay áo rời đi mạnh mẽ ngẩng đầu, hai mắt tập trung vào Triệu Hồng Tu, đề cao âm thanh.
“Cổ phiếu Mạc gia bị người điều khiển, thậm chí có người bí mật thu mua cổ phiếu trên tay cổ đông, làm cho giá cổ phiếu Mạc thị một đường rớt mạnh…” Triệu Hồng Tu hai tay giao nhau để ngang, trên mặt mang một nụ cười nhẹ khó có thể xác định.
“Anh từ đâu biết được?” Mạc Từ âm thanh lạnh nhạt, cổ phiếu Mạc thị trong mắt người ngoài, chẳng qua là rớt giá, hiểu rõ cổ phiếu bị người điều khiển phi pháp, bị người bí mật thu mua tin tức, thật sự không nhiều lắm, Triệu Hồng Tu làm sao mà biết được?
Mạc Từ cau lông mày, trong đầu có điều gì đó chợt lóe.
Kiếp trước người sau màn làm cho Mạc thị khủng hoảng, chẳng phải là vị người mặt cười trước mắt này sao?
Mạc Từ lông mày khóa sâu, trầm mặc ứng đối với Triệu Hồng Tu mục đích bất minh, xúc động phẫn nộ giấu ở trong lòng trên mặt bình tĩnh.
“Tôi biết, tôi đương nhiên biết rõ những điều đó.” Triệu Hồng Tu chỉnh sắc mặt, vẻ đùa bợt vừa rồi dĩ nhiên được thay thể bằng biểu tình nghiêm túc.
“Tôi biết được những việc đến không ngừng này, ban đầu nghĩ đặc biệt hẹn cậu gặp mặt, vừa vặn gặp được, tiết kiệm quá trình tôi mời cậu ra.” Hai tay dời xuống dưới bàn, Triệu Hồng Tu nhướng mày.
“Tôi là đến cùng cậu nói chuyện kế hoạch hợp tác, Mạc Từ.”
“Hợp tác?” Kiềm chế kinh ngạc ở trong lòng, ánh mắt Mạc Từ không dịch chuyển đi.
“Đúng, hợp tác, tôi cần trợ giúp của cậu.”
“Anh lại cần tôi giúp đỡ, Triệu Hồng Tu, anh rốt cuộc muốn làm gì?” Mạc Từ âm thanh lạnh như băng, đề phòng nhìn xem Triệu Hồng Tu.
“Cậu cần phải biết, Triệu thị là một xí nghiệp gia tộc lập nghiệp dựa vào bất động sản.”
“Anh muốn nói cái gì?” Mạc Từ đối với Triệu Hồng Tu nói lời râu ria nhíu mày.
“Triệu gia kinh doanh đến hiện tại, đã là đời thứ ba. Cổ ngữ có nói, phú bất quá tam đại*, hiện tại ứng nghiệm. Chú Hai của tôi, thừa dịp cha tôi bệnh nặng, muốn đem một nhà chúng tôi trục xuất khỏi quyền lợi trung tâm, mượn việc này mà xoay chuyển thành, ngồi vững chức vị người cầm quyền.”
*Tựa như cậu tục ngữ: Ai giàu ba họ, ai khó ba đời.
“Đây là một hồi vở kịch đoạt quyền, lúc từ mấy năm trước cũng đã triển khai, chú Hai không từ thủ đoạn, châm ngòi quan hệ giữa tôi với em trai, muốn từ đó thu hoạch ngư ông đắc lợi, lại đem cái thằng em trai không nên thân của tôi đá ra công ty…Một nước cờ của ông ta, chôn rất sâu, vì đạt được mục đích, ông ta có thể hy sinh người thân của mình, nói đến cũng buồn cười, trong nhà quyền thế nguyên bản không có tình thân để nói, nhưng mà việc làm lần này của chú Hai, đích thật là hơi quá đáng.”
Triệu Hồng Tu dùng âm thanh trầm thấp kể lại, ánh mắt sắc bén tỏa ra bốn phía, tựa hồ cảnh giác những người khác đến gần.
Âm thanh rất nhỏ, Mạc Từ cũng không phải là muốn nghe.
Ân oán của gia tộc Triệu Hồng Tu, cậu không có hứng thú biết rõ, cũng không muốn hiểu, “Nếu không muốn làm cho tôi hiện tại sẽ rời đi, anh hãy nói ngắn gọn.”
“Đây là một bước đệm, thế nào, cậu không có hứng thú biết?” Mạc Từ không kiên nhẫn rơi vào trong mắt Triệu Hồng Tu, tất cả trong dự liệu, lời kế tiếp, mới là chính yếu anh muốn nói.
“Không có hứng thú.” Mạc Từ nhàn nhạt nói ra.
“Cậu sẽ không rời đi, nghe tôi nói.” Triệu Hồng Tu không nhanh không chậm uống một ngụm coffee.
“Bời vì tay chú Hai lần này vươn ra, vừa vặn là vùng trời của Mạc gia, cậu hiểu chưa?”
“Anh nói cái gì!” Mạc Từ chấn động, đề phòng đưa tay đặt ở mép bàn tròn, chậm rãi đứng lên, cúi người hỏi.
“Kế hoạch của ông ta, chính là Mạc gia hiện nay, đây là một trận chiến đoạt quyền mở rộng nhất của ông ta, vì thế, tôi cần trợ giúp của cậu.”
Triệu Hồng Tu buông coffee, nhìn thẳng vào Mạc Từ, từ trên ghế đứng lên, thần sắc nghiêm túc.
“Những việc đó, không phải chuyện anh làm?” Mạc Từ cực lực nhíu mày, đề phòng trong mắt đâm thẳng vào Triệu Hồng Tu, làm cho nội tâm Triệu Hồng Tu tràn ra một tia cảm xúc cay đắng.
Lúc trước quyết định kế hoạch này, dời đi chú ý của chú Hai chính là anh, nghĩ muốn ngăn cản thủ đoạn sắc bén chính là anh, muốn cùng người bên bị hại hợp tác, cũng là anh.
Tham dự kế hoạch, nhưng giữa đường rút ra, không cho chú Hai mưu cầu danh lợi cùng quyền lực tiếp tục hoàn thiện kế hoạch này.
Làm như vậy, xác thực rất hèn hạ.
Anh có thể thờ ơ lạnh nhạt, ngồi nhìn chú Hai từng bước một cướp lấy tài sản của Mạc gia, nhưng mà, chú Hái lấy thành quả thắng lợi Mạc gia, lợi thế trong tay tăng thêm, sẽ càng ngày càng khó mà chống đỡ đối phó. Đây là nguyên nhân anh không cách nào thờ ơ lạnh nhạt, phải tìm kiếm viện trợ bên ngoài, ngăn cản cán cân tích lũy số cân hướng nghiêng bên chú Hai.
Thông qua người trung gian Mạc Từ này, đem tin tức không biết kẻ địch phía sau màn truyền lại cho Mạc gia, mới là lựa chọn tốt nhất.
Triệu Hồng Tu trước đó, có chín mươi chín phần trăm tin tưởng, Mạc gia sẽ cùng anh bí mật hợp tác.
Nhưng mà lời của Mạc Từ, như một phen kiếm sắc được mài sắc bén, hiện ra ánh sáng lạnh, không cách nào né đi, đâm thẳng vào trái tim.
Có lẽ trong lúc đó, là xen lẫn thất bại năm đó cầu mà không được, một chút tâm tư có thể gọi là yêu thầm.
Chính là bởi vì những cảm xúc bên lề này, vốn là lý do chuẩn bị ban đầu trở nên yếu ớt vô lực, không có sức thuyết phục, Triệu Hồng Tu giật giật môi, trong mắt sắc bén nhiều hơn một phần tâm tình phức tạp.
“Hiện tại chú Hai đang bí mật thu mua cổ phiếu trên tay cổ đông Mạc thị, hơn nữa ở doanh nghiệp Mạc gia các cậu sắp xếp cơ sở ngầm, tình huống không ổn, hy vọng cậu có thể sẽ chọn ra quyết định, ngăn cản khủng hoảng tiến thêm một bước mở rộng.”
Triệu Hồng Tu tránh đi vấn đề vừa rồi của Mạc Từ, tỉnh táo nói, “Tôi có thể làm nhượng bộ lớn nhất, đem danh sách cơ sở ngầm xếp vào giao cho cậu.”
“Anh nói, đều là sự thật.” Cơ thể Mạc Từ khẽ lung lay, âm thanh nảy sinh chấn động hàm ý tâm trạng của cậu cũng xuất hiện chấn động kịch liệt.
Trong lời nói của Triệu Hồng Tu khó có thể phân biệt thật giả, bóng tối đời trước phảng phất một lần nữa bao phủ.
Khủng hoảng của Mạc thị do người trước mắt một tay điều khiển, còn nhớ rõ sâu trong ký ức giữa đêm mưa kia, mưa to tầm tả trút xuống ướt đẫm quần áo, cậu bị đuổi ra khỏi nhà đang trên đường phố cô độc lảo đảo thì gặp Triệu Hồng Tu đang lái xe.
Triệu Hồng Tu tàn nhẫn nói ra sự thật, mắt lạnh thưởng thức cậu đang trong mưa chật vật, đánh nát niềm kiêu ngạo của cậu, đạp nát tôn nghiêm của cậu, xé rách ngụy trang của anh ta.
Lịch sử lặp lại, yêu cầu phải trải qua kiếp nạn, ở giữa đám đông nói ra, người giật dây không phải anh ta…Lý do như vậy, kế hoạch hợp tác như thế, thật sự là khó mà tin được.
“Tôi đã cứu cậu hai lần, cậu hẳn là tin tôi, tôi nói đều là sự thật.” Triệu Hồng Tu giơ tay lên, nhìn thấy cơ thể Mạc Từ lung lay, không cách nào để tiến lên chạm vào đỡ dựa.
Mang theo ánh mắt thù hằn, thần kinh đề phòng căn cứng, nắm tay nắm chặc, nhắc nhở anh, không thể lại bước về phía trước thêm một bước!
Tay lên tới giữa không trung xấu hổ buông xuống, hầu kết Triệu Hồng Tu giật giật, cuống họng trở nên khô khốc, suy nghĩ nói điều gì đó nhưng lại làm ra điệu bộ, chỉ có thể một lần lại một lần lặp lại, “Tôi nói đều là sự thật.”
“Anh muốn làm gì?” Âm thanh đột ngột xuất hiện đánh vỡ cục diện bế tắc, người đàn ông mặc âu phục thủ công đã bước tới, mang trên mặt vẻ mặt tuyệt không thân thiện, chắn phía trước Mạc Từ tâm tình chấn động.
“Là anh?”
Triệu Hồng Tu giương mắt nhìn lên, ánh mắt rơi vào trên thân người đàn ông đột nhiên xuất hiện, kinh ngạc mở miệng, lập tức thay đổi ngụy trang mặt đầy ý cười, “Tôi nhớ rồi, chúng ta gặp qua rất nhiều lần, Tổng giám đốc mới nhậm chức của giải trí Tinh Hỏa Quý thị.”
Chuẩn xác phun ra thân phận của người đàn ông, Triệu Hồng Tu phóng ra khí thế của mình, cùng người đàn ông ánh mắt va chạm lẫn nhau, âm thầm đánh giá.
“Hạnh ngộ, hạnh ngộ, Đại công tử của xí nghiệp Triệu thị, Triệu Hồng Tu tiên sinh.” Đoạn Phong vươn tay, dùng cái khí thế cường đại này, đối với kẻ địch Mạc Từ không có thiện ý bắt tay.
Triệu Hồng Tu sửng sờ, tiện đà sảng khoái vươn tay, hai tay giữ cùng một chỗ, ở trong nháy mắt hướng đối phương thi đua sức mạnh, nhanh chóng buông ra, phảng phất cái gì cũng chưa phát sinh.
“Mạc Từ, mong rằng cậu có thể suy nghĩ một chút kế hoạch vừa rồi.” Triệu Hồng Tu vượt qua Đoạn Phong, vào lúc đi qua bên người Mạc Từ, hơi chút dừng lại, liếc mắt Đoạn Phong xoay người, khẽ nhắc nhở.
“Tôi sẽ.” Mạc Từ không có phản ứng dư thừa, vào lúc Triệu Hồng Tu hoàn toàn rời khỏi quán coffee, bắt lấy góc áo của người đàn ông bên người.
Trương trợ lý đẩy đẩy mắt kính, đưa văn kiện lên, thuận tiện nói cho Mạc Từ hành trình kế tiếp.
“Buổi sáng mười giờ ngài cùng với công ty thiết kế Tân Vũ bàn kế hoạch hợp tác, mười một giờ như thường lệ công tác tuần sát khách sạn, buổi chiều hai giờ cần gặp mặt Phương tổng khách hàng lớn ở khách sạn, bốn giờ chiều tham gia một cuộc mời dự họp tạm thời.”
“Đã biết.” Mạc Từ gật đầu, đợi cho Trương trợ lý đi về chỗ ngồi mới thả chồng văn kiện dày, dùng lực vuốt vuốt huyệt Thái dương.
Cha còn đang dưỡng bệnh ở bệnh viện, trọng trách khủng hoảng của Mạc thị rơi vào trên người hai anh em, Mạc Từ phải gánh vác trách nhiệm cần gánh vác, càng không dám thư giãn một khắc.
Mỗi ngày lịch trình sắp xếp vô cùng chật kín, thời gian có thể nghỉ ngơi cũng hết sức hạn hẹp. Khủng hoảng ở dưới cố gắng ứng phó của anh trai cũng không khuếch trương, Mạc thị ở xu hướng không thể vãn hồi suy tàn bắt đầu có bước ngoặt phát triển, sau nửa tháng phát sinh khủng hoảng, đây là một điềm tốt.
Hình thức có chỗ chuyển biến tốt, nhưng không có nghĩa là Mạc Từ ở Mạn Lôi Sâm hoàn thành công tác tạm thời, có khác biệt là ở dưới sự đốc thúc của Trương trợ lý, Mạc Từ so với trước kia càng thêm chuyên tâm.
Mặc dù tiến triển không nhanh, nhưng không ngừng kiên trì cố gắng, chung quy điều kiện tiến bộ là điều kiện tiên quyết. Xử lý công việc càng ngày càng thuần thục lão luyện, tốc độ lật xem văn kiện không ngừng nhanh lên, cậu hiện tại, đã có thể ở phòng khách cùng những công ty khác hiệp đàm kế hoạch hợp tác.
Ra khỏi phòng họp, lúc trở lại văn phòng kim trên đồng hồ đã chỉ hướng năm giờ.
Đến lúc tan việc.
Mạc Từ thu dọn tôt văn kiện cần mang về, cầm tư liệu kẹp vào, đi thang máy chuyên dụng, chuẩn bị rời khỏi khách sạn về nhà.
Từ bãi đổ xe đi đến chiếc xe MPV màu đen của mình, Mạc Từ chuyển tay lái quay đầu, lúc dậm xuống chân ga, một chiếc BMW màu trắng ngăn cản đường đi.
“Bim…” Một phút đồng hồ trôi qua, đối phương vẫn không có ý tứ nhường đường, Mạc Từ rốt cục nhấn còi.
“Bim…” Một tiếng vô tích, Mạc Từ nhíu mày, cửa sổ xe BMW chuyển động xuống, lộ ra khuôn mặt dù mang theo vui vẻ cũng không thể nào làm cho người khác vui vẻ.
“Mạc Từ, chúng ta lại gặp mặt.”
“Anh có lời gì muốn nói?” Nửa tiếng sau, Mạc Từ đã cùng đối phương mặt đối mặt ngồi ở quán coffee lãnh đạm hỏi.
“Tôi thì nghĩ có rất nhiều lời để nói, cậu hỏi chỉ là một câu đó sao?”
Người đàn ông cong khóe môi nhìn thẳng Mạc Từ, ánh mắt có chứa tính chất xâm lược làm cho người khác rất không thoải mái.
“Triệu – Hồng – Tu!” Mạc Từ đem từng chữ nghiến cực chặt, cầm tách trà hung hăng đặt ở trên mặt bàn, “Anh không phải mới vừa nói có chuyện muốn nói với tôi, xin đừng chậm trễ thời gian của tôi.”
“Được, tôi không chậm trễ thời gian của cậu, cậu trước tiên yên tĩnh nghe.” Người đàn ông thu hồi nụ cười bên miệng, không hề trêu chọc Mạc Từ đang tức giận, động tác ưu nhã bưng tách coffee lên nhấp một ngụm coffee.
“Hy vọng chuyện anh nói có giá trị,” Mạc Từ bình phục hô hấp, khẽ liếc đối phương.
Nửa giờ trước, Triệu Hồng Tu đối với nói có chuyện quan trọng phải nói, nửa giờ sau, cùng người mời đàm luận không có chút ý tứ gì mở miệng, Mạc Từ thật sự không hiểu được Triệu Hồng Tu bán cái thắt nút gì!
“Cậu thay đổi thành thục không ít.” Người đàn ông nâng cái cằm, nói lời râu ria, làm cho Mạc Từ đối diện trong nháy mắt thay đổi sắc mặt.
“Nói chính sự.” Mạc Từ xanh mặt, đè nén tức giận sắp bốc ra.
“Được rồi,” Quan sát được sắc mặt Mạc Từ dần dần biến xanh, Triệu Hồng Tu buông tách coffee, hai tay giao nhau, ổn định đặt trên mặt bàn, “Tôi biết doanh nghiệp Mạc gia các cậu xuất hiện khủng hoảng lớn.”
“Anh muốn nói gì?” Mạc Từ vốn dĩ chuẩn bị phất tay áo rời đi mạnh mẽ ngẩng đầu, hai mắt tập trung vào Triệu Hồng Tu, đề cao âm thanh.
“Cổ phiếu Mạc gia bị người điều khiển, thậm chí có người bí mật thu mua cổ phiếu trên tay cổ đông, làm cho giá cổ phiếu Mạc thị một đường rớt mạnh…” Triệu Hồng Tu hai tay giao nhau để ngang, trên mặt mang một nụ cười nhẹ khó có thể xác định.
“Anh từ đâu biết được?” Mạc Từ âm thanh lạnh nhạt, cổ phiếu Mạc thị trong mắt người ngoài, chẳng qua là rớt giá, hiểu rõ cổ phiếu bị người điều khiển phi pháp, bị người bí mật thu mua tin tức, thật sự không nhiều lắm, Triệu Hồng Tu làm sao mà biết được?
Mạc Từ cau lông mày, trong đầu có điều gì đó chợt lóe.
Kiếp trước người sau màn làm cho Mạc thị khủng hoảng, chẳng phải là vị người mặt cười trước mắt này sao?
Mạc Từ lông mày khóa sâu, trầm mặc ứng đối với Triệu Hồng Tu mục đích bất minh, xúc động phẫn nộ giấu ở trong lòng trên mặt bình tĩnh.
“Tôi biết, tôi đương nhiên biết rõ những điều đó.” Triệu Hồng Tu chỉnh sắc mặt, vẻ đùa bợt vừa rồi dĩ nhiên được thay thể bằng biểu tình nghiêm túc.
“Tôi biết được những việc đến không ngừng này, ban đầu nghĩ đặc biệt hẹn cậu gặp mặt, vừa vặn gặp được, tiết kiệm quá trình tôi mời cậu ra.” Hai tay dời xuống dưới bàn, Triệu Hồng Tu nhướng mày.
“Tôi là đến cùng cậu nói chuyện kế hoạch hợp tác, Mạc Từ.”
“Hợp tác?” Kiềm chế kinh ngạc ở trong lòng, ánh mắt Mạc Từ không dịch chuyển đi.
“Đúng, hợp tác, tôi cần trợ giúp của cậu.”
“Anh lại cần tôi giúp đỡ, Triệu Hồng Tu, anh rốt cuộc muốn làm gì?” Mạc Từ âm thanh lạnh như băng, đề phòng nhìn xem Triệu Hồng Tu.
“Cậu cần phải biết, Triệu thị là một xí nghiệp gia tộc lập nghiệp dựa vào bất động sản.”
“Anh muốn nói cái gì?” Mạc Từ đối với Triệu Hồng Tu nói lời râu ria nhíu mày.
“Triệu gia kinh doanh đến hiện tại, đã là đời thứ ba. Cổ ngữ có nói, phú bất quá tam đại*, hiện tại ứng nghiệm. Chú Hai của tôi, thừa dịp cha tôi bệnh nặng, muốn đem một nhà chúng tôi trục xuất khỏi quyền lợi trung tâm, mượn việc này mà xoay chuyển thành, ngồi vững chức vị người cầm quyền.”
*Tựa như cậu tục ngữ: Ai giàu ba họ, ai khó ba đời.
“Đây là một hồi vở kịch đoạt quyền, lúc từ mấy năm trước cũng đã triển khai, chú Hai không từ thủ đoạn, châm ngòi quan hệ giữa tôi với em trai, muốn từ đó thu hoạch ngư ông đắc lợi, lại đem cái thằng em trai không nên thân của tôi đá ra công ty…Một nước cờ của ông ta, chôn rất sâu, vì đạt được mục đích, ông ta có thể hy sinh người thân của mình, nói đến cũng buồn cười, trong nhà quyền thế nguyên bản không có tình thân để nói, nhưng mà việc làm lần này của chú Hai, đích thật là hơi quá đáng.”
Triệu Hồng Tu dùng âm thanh trầm thấp kể lại, ánh mắt sắc bén tỏa ra bốn phía, tựa hồ cảnh giác những người khác đến gần.
Âm thanh rất nhỏ, Mạc Từ cũng không phải là muốn nghe.
Ân oán của gia tộc Triệu Hồng Tu, cậu không có hứng thú biết rõ, cũng không muốn hiểu, “Nếu không muốn làm cho tôi hiện tại sẽ rời đi, anh hãy nói ngắn gọn.”
“Đây là một bước đệm, thế nào, cậu không có hứng thú biết?” Mạc Từ không kiên nhẫn rơi vào trong mắt Triệu Hồng Tu, tất cả trong dự liệu, lời kế tiếp, mới là chính yếu anh muốn nói.
“Không có hứng thú.” Mạc Từ nhàn nhạt nói ra.
“Cậu sẽ không rời đi, nghe tôi nói.” Triệu Hồng Tu không nhanh không chậm uống một ngụm coffee.
“Bời vì tay chú Hai lần này vươn ra, vừa vặn là vùng trời của Mạc gia, cậu hiểu chưa?”
“Anh nói cái gì!” Mạc Từ chấn động, đề phòng đưa tay đặt ở mép bàn tròn, chậm rãi đứng lên, cúi người hỏi.
“Kế hoạch của ông ta, chính là Mạc gia hiện nay, đây là một trận chiến đoạt quyền mở rộng nhất của ông ta, vì thế, tôi cần trợ giúp của cậu.”
Triệu Hồng Tu buông coffee, nhìn thẳng vào Mạc Từ, từ trên ghế đứng lên, thần sắc nghiêm túc.
“Những việc đó, không phải chuyện anh làm?” Mạc Từ cực lực nhíu mày, đề phòng trong mắt đâm thẳng vào Triệu Hồng Tu, làm cho nội tâm Triệu Hồng Tu tràn ra một tia cảm xúc cay đắng.
Lúc trước quyết định kế hoạch này, dời đi chú ý của chú Hai chính là anh, nghĩ muốn ngăn cản thủ đoạn sắc bén chính là anh, muốn cùng người bên bị hại hợp tác, cũng là anh.
Tham dự kế hoạch, nhưng giữa đường rút ra, không cho chú Hai mưu cầu danh lợi cùng quyền lực tiếp tục hoàn thiện kế hoạch này.
Làm như vậy, xác thực rất hèn hạ.
Anh có thể thờ ơ lạnh nhạt, ngồi nhìn chú Hai từng bước một cướp lấy tài sản của Mạc gia, nhưng mà, chú Hái lấy thành quả thắng lợi Mạc gia, lợi thế trong tay tăng thêm, sẽ càng ngày càng khó mà chống đỡ đối phó. Đây là nguyên nhân anh không cách nào thờ ơ lạnh nhạt, phải tìm kiếm viện trợ bên ngoài, ngăn cản cán cân tích lũy số cân hướng nghiêng bên chú Hai.
Thông qua người trung gian Mạc Từ này, đem tin tức không biết kẻ địch phía sau màn truyền lại cho Mạc gia, mới là lựa chọn tốt nhất.
Triệu Hồng Tu trước đó, có chín mươi chín phần trăm tin tưởng, Mạc gia sẽ cùng anh bí mật hợp tác.
Nhưng mà lời của Mạc Từ, như một phen kiếm sắc được mài sắc bén, hiện ra ánh sáng lạnh, không cách nào né đi, đâm thẳng vào trái tim.
Có lẽ trong lúc đó, là xen lẫn thất bại năm đó cầu mà không được, một chút tâm tư có thể gọi là yêu thầm.
Chính là bởi vì những cảm xúc bên lề này, vốn là lý do chuẩn bị ban đầu trở nên yếu ớt vô lực, không có sức thuyết phục, Triệu Hồng Tu giật giật môi, trong mắt sắc bén nhiều hơn một phần tâm tình phức tạp.
“Hiện tại chú Hai đang bí mật thu mua cổ phiếu trên tay cổ đông Mạc thị, hơn nữa ở doanh nghiệp Mạc gia các cậu sắp xếp cơ sở ngầm, tình huống không ổn, hy vọng cậu có thể sẽ chọn ra quyết định, ngăn cản khủng hoảng tiến thêm một bước mở rộng.”
Triệu Hồng Tu tránh đi vấn đề vừa rồi của Mạc Từ, tỉnh táo nói, “Tôi có thể làm nhượng bộ lớn nhất, đem danh sách cơ sở ngầm xếp vào giao cho cậu.”
“Anh nói, đều là sự thật.” Cơ thể Mạc Từ khẽ lung lay, âm thanh nảy sinh chấn động hàm ý tâm trạng của cậu cũng xuất hiện chấn động kịch liệt.
Trong lời nói của Triệu Hồng Tu khó có thể phân biệt thật giả, bóng tối đời trước phảng phất một lần nữa bao phủ.
Khủng hoảng của Mạc thị do người trước mắt một tay điều khiển, còn nhớ rõ sâu trong ký ức giữa đêm mưa kia, mưa to tầm tả trút xuống ướt đẫm quần áo, cậu bị đuổi ra khỏi nhà đang trên đường phố cô độc lảo đảo thì gặp Triệu Hồng Tu đang lái xe.
Triệu Hồng Tu tàn nhẫn nói ra sự thật, mắt lạnh thưởng thức cậu đang trong mưa chật vật, đánh nát niềm kiêu ngạo của cậu, đạp nát tôn nghiêm của cậu, xé rách ngụy trang của anh ta.
Lịch sử lặp lại, yêu cầu phải trải qua kiếp nạn, ở giữa đám đông nói ra, người giật dây không phải anh ta…Lý do như vậy, kế hoạch hợp tác như thế, thật sự là khó mà tin được.
“Tôi đã cứu cậu hai lần, cậu hẳn là tin tôi, tôi nói đều là sự thật.” Triệu Hồng Tu giơ tay lên, nhìn thấy cơ thể Mạc Từ lung lay, không cách nào để tiến lên chạm vào đỡ dựa.
Mang theo ánh mắt thù hằn, thần kinh đề phòng căn cứng, nắm tay nắm chặc, nhắc nhở anh, không thể lại bước về phía trước thêm một bước!
Tay lên tới giữa không trung xấu hổ buông xuống, hầu kết Triệu Hồng Tu giật giật, cuống họng trở nên khô khốc, suy nghĩ nói điều gì đó nhưng lại làm ra điệu bộ, chỉ có thể một lần lại một lần lặp lại, “Tôi nói đều là sự thật.”
“Anh muốn làm gì?” Âm thanh đột ngột xuất hiện đánh vỡ cục diện bế tắc, người đàn ông mặc âu phục thủ công đã bước tới, mang trên mặt vẻ mặt tuyệt không thân thiện, chắn phía trước Mạc Từ tâm tình chấn động.
“Là anh?”
Triệu Hồng Tu giương mắt nhìn lên, ánh mắt rơi vào trên thân người đàn ông đột nhiên xuất hiện, kinh ngạc mở miệng, lập tức thay đổi ngụy trang mặt đầy ý cười, “Tôi nhớ rồi, chúng ta gặp qua rất nhiều lần, Tổng giám đốc mới nhậm chức của giải trí Tinh Hỏa Quý thị.”
Chuẩn xác phun ra thân phận của người đàn ông, Triệu Hồng Tu phóng ra khí thế của mình, cùng người đàn ông ánh mắt va chạm lẫn nhau, âm thầm đánh giá.
“Hạnh ngộ, hạnh ngộ, Đại công tử của xí nghiệp Triệu thị, Triệu Hồng Tu tiên sinh.” Đoạn Phong vươn tay, dùng cái khí thế cường đại này, đối với kẻ địch Mạc Từ không có thiện ý bắt tay.
Triệu Hồng Tu sửng sờ, tiện đà sảng khoái vươn tay, hai tay giữ cùng một chỗ, ở trong nháy mắt hướng đối phương thi đua sức mạnh, nhanh chóng buông ra, phảng phất cái gì cũng chưa phát sinh.
“Mạc Từ, mong rằng cậu có thể suy nghĩ một chút kế hoạch vừa rồi.” Triệu Hồng Tu vượt qua Đoạn Phong, vào lúc đi qua bên người Mạc Từ, hơi chút dừng lại, liếc mắt Đoạn Phong xoay người, khẽ nhắc nhở.
“Tôi sẽ.” Mạc Từ không có phản ứng dư thừa, vào lúc Triệu Hồng Tu hoàn toàn rời khỏi quán coffee, bắt lấy góc áo của người đàn ông bên người.
Tác giả :
Phù Diêu Trực Thượng