Mỹ Vị Nhân Sinh
Quyển 1 - Chương 31
“Tôm khô trộn dưa leo1? Mạc tiên sinh tại sao lại làm món Tôm khô trộn dưa leo này? Là có bí quyết gia truyền gì sao?” Người chủ trì đến chỗ Mạc Từ phỏng vấn, nhìn thấy rau trộn dưa leo vô cùng đơn giản, kinh ngạc không thôi, liên tiếp mang một cái dấu chấm hỏi hoàn hảo.
“Tôm khô trộn dưa leo tương đối ngon miệng, vào ngày hè mặt trời gay gắt nóng nực này sẽ làm người ta sinh ra thèm ăn.” Mạc Từ giới thiệu rất đơn giản, sắc mặt của cậu, thậm chí là ngôn ngữ đều là hết sức yếu ớt.
“A? Vậy sao, chỉ là trên sân khấu còn có một vị tuyển thủ dùng dưa leo làm nguyên liệu chính cho Dưa leo ba vị2, anh cho rằng so sánh với người tuyển thủ kia món của anh có xuất sắc hơn không?” Người chủ trì không có chú ý tới sắc mặt trắng bệch không bình thường của Mạc Từ, đưa microphone, đem đầu cúi xuống ngửi hương vị món ăn, nhà quay phim cũng theo động tác của anh ta đem máy quay dời về phía món ăn này.
Bày ra cho mọi người xem chính là một dĩa nhỏ Tôm khô trộn dưa leo xanh sẫm thơm giòn, Tôm khô trộn dưa leo ‘Khúc thân tiểu tử ngọc yêu chi, nhị tấc ngân tu nhất tấc cơ’ (thân nhỏ eo ngọc, hai tấc râu bạc một tấc thịt cơ) được thấm nước, ruột mềm non, hương vị tinh thuần, con tôm trắng trắng mềm mềm, một vòng ớt đỏ phối hợp với màu xanh biếc của dưa leo, nhìn rất đẹp mắt.
Chính là chỉ có Mạc Từ hiểu, cậu làm đạo món Tôm khô trộn dưa leo này…Là cỡ nào thất bại!
Không ai có thể hiểu được nội tâm sợ hãi của cậu, không ai có thể biết rõ nội tâm xoắn xuýt của cậu.
Vốn là chuẩn bị thật tốt gia vị đặc thù, lại toàn bộ không thấy!
Đó là cậu nửa tháng trước chạy khắp thành phố C, thật vất vả tìm được đồ gia vị!
Lúc đó cảm thấy nổi lên sợ hãi, kinh hoảng bối rối.
Nấu ăn thì nản lòng thoái chí…
Không ai so với cậu hiểu rõ hơn!
Dùng nấm Khẩu Bắc làm phối liệu tỉ mỉ chế tạo nước tương riêng. Nhiều màu xinh đẹp, mặn ngọt vừa phải, tự nhiên tươi thơm, hương vị đặc biệt. So với loại nước tương bình thường ngoài chợ, loại nước tương này trong quá trình nấu phát ra tác dụng, không thể dùng ngôn từ để hình dung được.
Nước tương bình thường là vài loại axit amin, đường, mùi vị chỉ có nước dung dịch cùng nước muối. Màu sắc của nó nhìn cũng tốt, có thể thúc đẩy thèm ăn. Lấy đậu nành dùng phổ biến làm nguyên liệu chính, thêm vào nước, muối đã qua chế biến cùng lên men, sau đó các loại vi sinh vật dưới tác dụng sẽ bài tiết các loại enzim, sản xuất ra một loại chất lỏng.
Nếu đem hai cái đặt ở cùng một chỗ so sánh thì chai nước tương cậu mang đến cùng chai nước tương bình thường, một cái trên trời, một cái dưới đất…Là khác nhau một trời một vực.
Nếu như không có mất đi cái chai nước tương này thì có thể sử dụng bất cứ thực vật gì làm thành mỹ vị, chỉ cần làm Tôm khô trộn dưa leo, cậu cũng có bảy phần nắm chắc vào vòng.
Bí quyết món ăn này từ lúc đặc huấn thì liền có nhận thức. Trộn dưa leo đầu tiên phải chọn loại dưa vàng nhạt có đỉnh mang hoa đâm giòn giòn sinh ở trong nước trong, làm mấu chốt thành bại. Tiếp theo phương pháp xử lí phải dùng ‘Đập’ chứ không phải ‘Cắt’. Đập hết sau lại cắt xéo, như thế bề mặt dưa leo mới thấm rộng, gia vị ngon hơn, làm ra dưa leo trộn mỹ vị thơm ngon. Ở trong quá trình này, đặc điểm vượt trội nhất chính là vận dụng xuất sắc muối, nước tương, dấm, bột ngọt, dầu vừng cùng các nước tương khác.
Thế nhưng…nước tương vẫn luôn xem trọng, làm cậu thuận lợi tấn cấp lại bị cậu chủ quan đánh rơi!
Cái này ngay cả bảy phần lợi thế cũng không có, Mạc Từ tâm loạn như ma, toàn thân khí huyết ngược dòng.
Không có nguyên liệu tương làm rau trộn dưa leo, cùng những người khác làm Vòng khổ qua hương trứng3, Salad ba dây4, Phiến sen non mỡ hành5, Cánh vịt muối6…Là một sự khác biệt về chất lượng.
Phương pháp làm Tôm khô trộn dưa leo đơn giản, dựa vào mùi vị để giành thắng lợi. Mà sắc hương vị của toàn bộ món khác cùng so sánh, nó càng thể hiện ra công lực nấu ăn của tuyển thủ. Mạc Từ liều mạng khắc chế đem biểu cảm khuôn mặt chôn vào hõm vai, miễn cưỡng cười vui để cho người chủ trì đối diện màn ảnh giới thiệu.
Ngừng lại không đến một phút đồng hồ, người chủ trì lại linh hoạt hào hứng căn cứ vào đánh số tiếp tục phỏng vấn.
Cậu không thể cùng Đoạn Phong cùng chung đứng ở trên võ đài tỷ thí.
Cậu phụ kỳ vọng của cha và anh trai.
Cậu không còn cơ hội.
Trong lòng Mạc Từ phiên giang đảo hải, trên mặt xanh trắng như là phủ một tầng tro tàn.
Cậu ngẩn ngơ nhìn xem tuyển thủ mang theo ý cười tự tin, khẽ động khẽ động khoa trương nói chuyện, đem món ăn của bản thân nói cực kỳ đặc sắc.
Cậu lập tức phải ly khai nơi này.
Mạc Từ nhắm mắt lại, thật sâu thở ra một hơi.
Tất cả món ăn đều đưa hướng về ghế giám khảo, Mạc Từ không có ngẩng đầu mà đang nhìn giầy của chính mình, không có bất luận biểu cảm gì.
Nỗ lực phấn đấu, làm cho những người khác chú mục…
Loại cảm giác cố gắng lại thất bại vô cùng thảm thương này, làm cậu nhớ tới thật lâu trước ki đứng ở bục phát biểu không một bóng người, đối diện với thao trường trống trải lăng lăng ngây ra.
Trời rất xanh, trong lòng lại rất tối.
Những nỗ lực kia, bởi vì khẩn trương mà quên lời diễn thuyết, đốt quách cho rồi.
Những vinh quang có thể lấy được kia, người ta mang theo nụ cười thỏa mãn cách cậu đi xa.
Đây là vận mệnh lại lần nữa trình diễn.
Cố gắng vận mệnh cũng không nhất định có thể thành công.
Triệu Hồng Tu nhìn thấy Mạc Từ mặt như túi khô, nguyên do không hẳn là sợ hãi.
Được nhân viên công tác đưa lên món ăn có dán danh tự của tuyển thủ, Tôm khô trộn dưa leo của Mạc Từ bày ra ở trước mặt của mình.
Triệu Hồng Tu động động đũa, nhìn thấy Mạc Từ dưới sân khấu hai mắt nhắm nghiền, cánh tay thả chậm động tác, đem món ăn kẹp vào trong miệng của mình.
Món ăn rất bình thường, nhưng hương vị lại rất khó hình dung.
Triệu Hồng Tu mặc dù là người ngoài giới mỹ thực, nhưng nếm qua sơn trân hải vị cũng không ít. Mới vào miệng lưỡi thanh non ngon miệng, sau khi nhấm nuốt xanh biếc thơm giòn, có một phen tư vị khác biệt. Xuyên qua món ăn này, dường như có thể nhìn thấy thân ảnh Mạc Từ phía sau sân khấu mở bận rộn rơi mồ hôi, đó chính là toàn lực tập trung tinh thần.
Triệu Hồng Tu không ngừng ngẩng đầu, chú ý biểu cảm khổ sở trên mặt của Mạc Từ, lại nhìn giám khảo bên người đẩy tới một phần rau trộn dưa leo khác, như là minh bạch cái gì.
Dưới trường vẫn luôn có người đem ánh mắt quăng hướng bên này. Trực giác nhạy cảm Triệu Hồng Tu giả vờ bộ dáng như không đếm xỉa tới, quăng hướng dưới đài nhìn qua.
Là một cô gái gương mặt búp bê.
Hai mắt thật to chằm chằm nhìn ghế giám khảo, xem tầm mắt rơi xuống chỗ này, đúng là hướng phía cạnh mình.
Chẳng lẽ có cái gì kỳ quặc?
Triệu Hồng Tu theo quán tính câu khóe miệng, nhìn thoáng qua cái thẻ hiệu bày ra trên bàn, cô gái kia gọi là Điền Điềm. Nhưng là vì thăm dò cái gì, Triệu Hồng Tu cố ý để đũa xuống, khi nhấm nháp đạo món rau trộn dưa leo này đã cùng giám khảo bên cạnh nổi lên thảo luận, đem món ăn để ở một bên, không để ý tới nữa.
Rất nhanh đã nhìn thấy cô gái dưới sân khấu tay nắm chặt, sắc mặt có biến. Không ngừng ngẩng đầu nhìn về phía nơi này, trong mắt tràn đầy tự tin rất nhanh biến thành lo nghĩ, tâm tình tiêu cực khiến cho gương mặt búp bê trở nên vặn vẹo. Bất quá không ngừng hướng nhìn cử động của Mạc Từ sắc mặt tái nhợt, nôn nóng nhìn một cái không sót gì, rất có ý nghiến răng nghiến lợi.
Sắc mặt không ngừng biến hóa làm cho Triệu Hồng Tu toát ra lòng nghi ngờ, cùng một đám giám khảo trên ghế giám khảo nổi lên thảo luận. Vòng khổ qua hương trứng, Salad ba dây, Phiến sen non mỡ hành được mọi người tinh tế thảo luận một phen, cuối cùng xác định hai đạo món ăn hương vị đặc biệt nhất.
Salad ba dây cùng Phiến sen non mỡ hành đã dùng hương vị đặc biệt chinh phục giám khảo, Triệu Hồng Tu một mực trầm mặc không có tham dự thảo luận.
Mười phút quá trình thảo luận rất nhanh đến gần kết thúc, đợi cho các giám khảo đem ý kiến tập hợp, sắp tuyển ra quán quân trường thi đấu thì, Triệu Hồng Tu đột nhiên lại cản lại chuyển sổ điểm, đối với thần sắc khác thường của người liên quan nói: “Món này rất đặc biệt, tôi thấy các vị đều không có hảo hảo nếm qua.”
“Vô cùng đơn giản nhưng càng thích hợp khẩu vị của tôi, mọi người nếm thử lại đi.” Đem sổ điểm gắt gao cầm trong tay, Triệu Hồng Tu trên mặt mỉm cười làm cho người ta khó có thể cự tuyệt.
Giám khảo ở đây đều là người có uy tính danh dự của thành phố C, tự nhiên biết rõ thân phận địa vị của Triệu gia tài đại khí thô, ở sản nghiệp bất động sản chiếm lấy một chỗ, trận đấu lần này trưng dụng địa bàn của Triệu gia mới có thể lo liệu đầy đủ. Huống chi vị Triệu gia này cũng không yêu cầu quá phận để cho bọn họ nếm lại một lần, xét rõ lợi hại, các vị giám khảo trong lòng tính toán rõ ràng, lại cầm lấy chiếc đũa bên người, kẹp giơ món ăn Triệu Hồng Tu đẩy lại bên tay bọn họ.
Phóng vào trong miệng. Hương vị không bằng Salad ba dây, Phiến sen non mỡ hành.
Nhưng hương vị dưa leo cùng vật liệu tương dung hợp hoàn mỹ cùng một chỗ, cùng tôm khô giàu dinh dưỡng phối xếp cùng nhau, tạo thành một hương vị đặc biệt. Mới nếm thử thì không có khả năng phát hiện, nhưng sau khi nhai từ từ chậm nuốt, có thể phát hiện đặc biệt của nó.
Đó là một loại tập trung toàn bộ thể xác và tinh thần, có cảm giác nước đọng thành sâu, khổ tận cam lai. Như là có bàn tay vô hình, hung hăng giữ lại đầu lưỡi của các vị giám khảo.
Một vị giám khảo vốn là không quen nhìn thái độ của Triệu Hồng Tu, cũng bởi vì sau khi nếm món này, thái độ đại biến, còn chưa kịp cùng Triệu Hồng Tu cậu tiểu bối này phân cao thấp thì biểu cảm đã tỏ ra nghiêm túc hơn.
“Ít nhiều có cậu thằng nhóc này, bằng không tôi đã bỏ qua một đạo mỹ vị a!” Giám khảo trung niên giữ lại hai phiến ria mép nhỏ hướng Triệu Hồng Tu khoát tay, trên xương gò má cao cao cũng mang theo sắc mặt vui mừng. Không chút nào chú ý thân phận địa vị của Triệu Hồng Tu, can đảm nhất hiện trường, cũng là giám khảo không rõ nội tình lắm cười ha ha, một phen nắm lấy sổ điểm trong tay Triệu Hồng Tu.
Sau một phen lôi kéo, giám khảo trên bàn khác do Triệu Hồng Tu ngầm thừa nhận xác định danh sách quán quân của trường thi đấu.
Tiếp nhận sổ điểm, người chủ trì cầm kết quả của trận đấu, lớn tiếng đọc lên Quán quân quan trọng của trận đấu, Á quân cùng hạng ba.
Tiếng kinh ngạc, tiếng thở dài, âm thanh vỗ tay…Mạc Từ đã nghe không được.
Cậu máy móc tiếp nhận thẻ số nhập vòng trong tay của người chủ trì, máy móc nhếch miệng ra một cái mặt cười, tiếp nhận phỏng vấn của ống kính, nói một ít cảm nghĩ lộn xộn.
Quanh co. Mạc Từ mất mà được trở lại, tâm còn đang chấn động, đang treo ở gần vách núi còn chưa có kịp thời kéo lại.
Mạc Từ đối với ánh chớp của ống kính, ánh đèn chói mắt, nhìn thấy người chủ trì đem ống kính hướng về giám khảo ở ghế giám khảo.
Triệu Hồng Tu khuôn mặt mang theo nụ cười ranh mãnh ở trước mặt lắc lư, người kia cử động giơ lên ngón cái làm cậu cao hứng lại phẫn hận.
Cảm ơn, không cảm ơn…Hai cái ý niệm hoàn toàn khác biệt đánh sâu vào trong đầu.
Có phải là Triệu Hồng Tu thả nước? Mạc Từ trong chớp mắt toát ra một cái suy nghĩ, lại nhanh chóng bị áp tải vào tim.
Cậu có tự tin của cậu. Cậu trả giá mồ hôi, đã lấy được thu hoạch, đó là kết quả cậu nên lấy được.
Thế nhưng…Dựa vào cái gì nổi bật hơn trong rất nhiều người?
Suy nghĩ khác gì đó xuất hiện, tựa như dây leo sinh trưởng khỏe mạnh, xâm chiếm trái tim Mạc Từ.
Đắng cay chua ngọt, trăm điều tư vị, Mạc Từ không biết mình hiện tại, nên là cười to hay là than thở thật lớn.
Cậu không thể hoài nghi năng lực của bản thân, nhưng trong lòng không ngừng bốc lên một chút không tự tin lại kiềm nén.
Cậu đang trong lúc xoắn xuýt không thôi, sắc mặt tái nhợt thêm vào những thứ màu sắc khác.
Mạc Từ rất muốn anh trai có thể trong lúc này, hung hăng quăng cậu một cái tát, đưa cậu từ giữa loại không hiểu sao điên rồ này thanh tỉnh lại.
“Chúc mừng cậu trở thành Quán quân!” Một âm thanh xuyên vào, cũng không phải Đoạn Phong thân thuộc.
Cô gái mặt búp bê mặt mang dị sắc nhìn xem cậu, nói chúc mừng.
Mạc Từ không yên lòng cười cười đáp lại lời của cô ta. Đôi mắt không có tiêu cự như là đang tìm kiếm cái gì, cô gái không thấy thú vị, sau khi vội vàng nói tiếng gặp lại thì mang theo ba lô đi ra trường thi đấu.
Trong ba lô nghiêng nhiêng vượt qua bả vai, chỗ kéo khóa bị kéo ra lộ ra một cái chai tương dán đánh dấu đặc thù.
Mạc Từ trong lúc vô tình ngẩng đầu quét qua, con mắt màu thật tối, sắc mặt trầm xuống ——
_________
1. Tôm khô trộn dưa leo
2. Dưa leo ba vị
3. Vòng khổ qua hương trứng
4. Salad ba dây
5. Phiến sen non mỡ hành
6. Cánh vịt muối
“Tôm khô trộn dưa leo tương đối ngon miệng, vào ngày hè mặt trời gay gắt nóng nực này sẽ làm người ta sinh ra thèm ăn.” Mạc Từ giới thiệu rất đơn giản, sắc mặt của cậu, thậm chí là ngôn ngữ đều là hết sức yếu ớt.
“A? Vậy sao, chỉ là trên sân khấu còn có một vị tuyển thủ dùng dưa leo làm nguyên liệu chính cho Dưa leo ba vị2, anh cho rằng so sánh với người tuyển thủ kia món của anh có xuất sắc hơn không?” Người chủ trì không có chú ý tới sắc mặt trắng bệch không bình thường của Mạc Từ, đưa microphone, đem đầu cúi xuống ngửi hương vị món ăn, nhà quay phim cũng theo động tác của anh ta đem máy quay dời về phía món ăn này.
Bày ra cho mọi người xem chính là một dĩa nhỏ Tôm khô trộn dưa leo xanh sẫm thơm giòn, Tôm khô trộn dưa leo ‘Khúc thân tiểu tử ngọc yêu chi, nhị tấc ngân tu nhất tấc cơ’ (thân nhỏ eo ngọc, hai tấc râu bạc một tấc thịt cơ) được thấm nước, ruột mềm non, hương vị tinh thuần, con tôm trắng trắng mềm mềm, một vòng ớt đỏ phối hợp với màu xanh biếc của dưa leo, nhìn rất đẹp mắt.
Chính là chỉ có Mạc Từ hiểu, cậu làm đạo món Tôm khô trộn dưa leo này…Là cỡ nào thất bại!
Không ai có thể hiểu được nội tâm sợ hãi của cậu, không ai có thể biết rõ nội tâm xoắn xuýt của cậu.
Vốn là chuẩn bị thật tốt gia vị đặc thù, lại toàn bộ không thấy!
Đó là cậu nửa tháng trước chạy khắp thành phố C, thật vất vả tìm được đồ gia vị!
Lúc đó cảm thấy nổi lên sợ hãi, kinh hoảng bối rối.
Nấu ăn thì nản lòng thoái chí…
Không ai so với cậu hiểu rõ hơn!
Dùng nấm Khẩu Bắc làm phối liệu tỉ mỉ chế tạo nước tương riêng. Nhiều màu xinh đẹp, mặn ngọt vừa phải, tự nhiên tươi thơm, hương vị đặc biệt. So với loại nước tương bình thường ngoài chợ, loại nước tương này trong quá trình nấu phát ra tác dụng, không thể dùng ngôn từ để hình dung được.
Nước tương bình thường là vài loại axit amin, đường, mùi vị chỉ có nước dung dịch cùng nước muối. Màu sắc của nó nhìn cũng tốt, có thể thúc đẩy thèm ăn. Lấy đậu nành dùng phổ biến làm nguyên liệu chính, thêm vào nước, muối đã qua chế biến cùng lên men, sau đó các loại vi sinh vật dưới tác dụng sẽ bài tiết các loại enzim, sản xuất ra một loại chất lỏng.
Nếu đem hai cái đặt ở cùng một chỗ so sánh thì chai nước tương cậu mang đến cùng chai nước tương bình thường, một cái trên trời, một cái dưới đất…Là khác nhau một trời một vực.
Nếu như không có mất đi cái chai nước tương này thì có thể sử dụng bất cứ thực vật gì làm thành mỹ vị, chỉ cần làm Tôm khô trộn dưa leo, cậu cũng có bảy phần nắm chắc vào vòng.
Bí quyết món ăn này từ lúc đặc huấn thì liền có nhận thức. Trộn dưa leo đầu tiên phải chọn loại dưa vàng nhạt có đỉnh mang hoa đâm giòn giòn sinh ở trong nước trong, làm mấu chốt thành bại. Tiếp theo phương pháp xử lí phải dùng ‘Đập’ chứ không phải ‘Cắt’. Đập hết sau lại cắt xéo, như thế bề mặt dưa leo mới thấm rộng, gia vị ngon hơn, làm ra dưa leo trộn mỹ vị thơm ngon. Ở trong quá trình này, đặc điểm vượt trội nhất chính là vận dụng xuất sắc muối, nước tương, dấm, bột ngọt, dầu vừng cùng các nước tương khác.
Thế nhưng…nước tương vẫn luôn xem trọng, làm cậu thuận lợi tấn cấp lại bị cậu chủ quan đánh rơi!
Cái này ngay cả bảy phần lợi thế cũng không có, Mạc Từ tâm loạn như ma, toàn thân khí huyết ngược dòng.
Không có nguyên liệu tương làm rau trộn dưa leo, cùng những người khác làm Vòng khổ qua hương trứng3, Salad ba dây4, Phiến sen non mỡ hành5, Cánh vịt muối6…Là một sự khác biệt về chất lượng.
Phương pháp làm Tôm khô trộn dưa leo đơn giản, dựa vào mùi vị để giành thắng lợi. Mà sắc hương vị của toàn bộ món khác cùng so sánh, nó càng thể hiện ra công lực nấu ăn của tuyển thủ. Mạc Từ liều mạng khắc chế đem biểu cảm khuôn mặt chôn vào hõm vai, miễn cưỡng cười vui để cho người chủ trì đối diện màn ảnh giới thiệu.
Ngừng lại không đến một phút đồng hồ, người chủ trì lại linh hoạt hào hứng căn cứ vào đánh số tiếp tục phỏng vấn.
Cậu không thể cùng Đoạn Phong cùng chung đứng ở trên võ đài tỷ thí.
Cậu phụ kỳ vọng của cha và anh trai.
Cậu không còn cơ hội.
Trong lòng Mạc Từ phiên giang đảo hải, trên mặt xanh trắng như là phủ một tầng tro tàn.
Cậu ngẩn ngơ nhìn xem tuyển thủ mang theo ý cười tự tin, khẽ động khẽ động khoa trương nói chuyện, đem món ăn của bản thân nói cực kỳ đặc sắc.
Cậu lập tức phải ly khai nơi này.
Mạc Từ nhắm mắt lại, thật sâu thở ra một hơi.
Tất cả món ăn đều đưa hướng về ghế giám khảo, Mạc Từ không có ngẩng đầu mà đang nhìn giầy của chính mình, không có bất luận biểu cảm gì.
Nỗ lực phấn đấu, làm cho những người khác chú mục…
Loại cảm giác cố gắng lại thất bại vô cùng thảm thương này, làm cậu nhớ tới thật lâu trước ki đứng ở bục phát biểu không một bóng người, đối diện với thao trường trống trải lăng lăng ngây ra.
Trời rất xanh, trong lòng lại rất tối.
Những nỗ lực kia, bởi vì khẩn trương mà quên lời diễn thuyết, đốt quách cho rồi.
Những vinh quang có thể lấy được kia, người ta mang theo nụ cười thỏa mãn cách cậu đi xa.
Đây là vận mệnh lại lần nữa trình diễn.
Cố gắng vận mệnh cũng không nhất định có thể thành công.
Triệu Hồng Tu nhìn thấy Mạc Từ mặt như túi khô, nguyên do không hẳn là sợ hãi.
Được nhân viên công tác đưa lên món ăn có dán danh tự của tuyển thủ, Tôm khô trộn dưa leo của Mạc Từ bày ra ở trước mặt của mình.
Triệu Hồng Tu động động đũa, nhìn thấy Mạc Từ dưới sân khấu hai mắt nhắm nghiền, cánh tay thả chậm động tác, đem món ăn kẹp vào trong miệng của mình.
Món ăn rất bình thường, nhưng hương vị lại rất khó hình dung.
Triệu Hồng Tu mặc dù là người ngoài giới mỹ thực, nhưng nếm qua sơn trân hải vị cũng không ít. Mới vào miệng lưỡi thanh non ngon miệng, sau khi nhấm nuốt xanh biếc thơm giòn, có một phen tư vị khác biệt. Xuyên qua món ăn này, dường như có thể nhìn thấy thân ảnh Mạc Từ phía sau sân khấu mở bận rộn rơi mồ hôi, đó chính là toàn lực tập trung tinh thần.
Triệu Hồng Tu không ngừng ngẩng đầu, chú ý biểu cảm khổ sở trên mặt của Mạc Từ, lại nhìn giám khảo bên người đẩy tới một phần rau trộn dưa leo khác, như là minh bạch cái gì.
Dưới trường vẫn luôn có người đem ánh mắt quăng hướng bên này. Trực giác nhạy cảm Triệu Hồng Tu giả vờ bộ dáng như không đếm xỉa tới, quăng hướng dưới đài nhìn qua.
Là một cô gái gương mặt búp bê.
Hai mắt thật to chằm chằm nhìn ghế giám khảo, xem tầm mắt rơi xuống chỗ này, đúng là hướng phía cạnh mình.
Chẳng lẽ có cái gì kỳ quặc?
Triệu Hồng Tu theo quán tính câu khóe miệng, nhìn thoáng qua cái thẻ hiệu bày ra trên bàn, cô gái kia gọi là Điền Điềm. Nhưng là vì thăm dò cái gì, Triệu Hồng Tu cố ý để đũa xuống, khi nhấm nháp đạo món rau trộn dưa leo này đã cùng giám khảo bên cạnh nổi lên thảo luận, đem món ăn để ở một bên, không để ý tới nữa.
Rất nhanh đã nhìn thấy cô gái dưới sân khấu tay nắm chặt, sắc mặt có biến. Không ngừng ngẩng đầu nhìn về phía nơi này, trong mắt tràn đầy tự tin rất nhanh biến thành lo nghĩ, tâm tình tiêu cực khiến cho gương mặt búp bê trở nên vặn vẹo. Bất quá không ngừng hướng nhìn cử động của Mạc Từ sắc mặt tái nhợt, nôn nóng nhìn một cái không sót gì, rất có ý nghiến răng nghiến lợi.
Sắc mặt không ngừng biến hóa làm cho Triệu Hồng Tu toát ra lòng nghi ngờ, cùng một đám giám khảo trên ghế giám khảo nổi lên thảo luận. Vòng khổ qua hương trứng, Salad ba dây, Phiến sen non mỡ hành được mọi người tinh tế thảo luận một phen, cuối cùng xác định hai đạo món ăn hương vị đặc biệt nhất.
Salad ba dây cùng Phiến sen non mỡ hành đã dùng hương vị đặc biệt chinh phục giám khảo, Triệu Hồng Tu một mực trầm mặc không có tham dự thảo luận.
Mười phút quá trình thảo luận rất nhanh đến gần kết thúc, đợi cho các giám khảo đem ý kiến tập hợp, sắp tuyển ra quán quân trường thi đấu thì, Triệu Hồng Tu đột nhiên lại cản lại chuyển sổ điểm, đối với thần sắc khác thường của người liên quan nói: “Món này rất đặc biệt, tôi thấy các vị đều không có hảo hảo nếm qua.”
“Vô cùng đơn giản nhưng càng thích hợp khẩu vị của tôi, mọi người nếm thử lại đi.” Đem sổ điểm gắt gao cầm trong tay, Triệu Hồng Tu trên mặt mỉm cười làm cho người ta khó có thể cự tuyệt.
Giám khảo ở đây đều là người có uy tính danh dự của thành phố C, tự nhiên biết rõ thân phận địa vị của Triệu gia tài đại khí thô, ở sản nghiệp bất động sản chiếm lấy một chỗ, trận đấu lần này trưng dụng địa bàn của Triệu gia mới có thể lo liệu đầy đủ. Huống chi vị Triệu gia này cũng không yêu cầu quá phận để cho bọn họ nếm lại một lần, xét rõ lợi hại, các vị giám khảo trong lòng tính toán rõ ràng, lại cầm lấy chiếc đũa bên người, kẹp giơ món ăn Triệu Hồng Tu đẩy lại bên tay bọn họ.
Phóng vào trong miệng. Hương vị không bằng Salad ba dây, Phiến sen non mỡ hành.
Nhưng hương vị dưa leo cùng vật liệu tương dung hợp hoàn mỹ cùng một chỗ, cùng tôm khô giàu dinh dưỡng phối xếp cùng nhau, tạo thành một hương vị đặc biệt. Mới nếm thử thì không có khả năng phát hiện, nhưng sau khi nhai từ từ chậm nuốt, có thể phát hiện đặc biệt của nó.
Đó là một loại tập trung toàn bộ thể xác và tinh thần, có cảm giác nước đọng thành sâu, khổ tận cam lai. Như là có bàn tay vô hình, hung hăng giữ lại đầu lưỡi của các vị giám khảo.
Một vị giám khảo vốn là không quen nhìn thái độ của Triệu Hồng Tu, cũng bởi vì sau khi nếm món này, thái độ đại biến, còn chưa kịp cùng Triệu Hồng Tu cậu tiểu bối này phân cao thấp thì biểu cảm đã tỏ ra nghiêm túc hơn.
“Ít nhiều có cậu thằng nhóc này, bằng không tôi đã bỏ qua một đạo mỹ vị a!” Giám khảo trung niên giữ lại hai phiến ria mép nhỏ hướng Triệu Hồng Tu khoát tay, trên xương gò má cao cao cũng mang theo sắc mặt vui mừng. Không chút nào chú ý thân phận địa vị của Triệu Hồng Tu, can đảm nhất hiện trường, cũng là giám khảo không rõ nội tình lắm cười ha ha, một phen nắm lấy sổ điểm trong tay Triệu Hồng Tu.
Sau một phen lôi kéo, giám khảo trên bàn khác do Triệu Hồng Tu ngầm thừa nhận xác định danh sách quán quân của trường thi đấu.
Tiếp nhận sổ điểm, người chủ trì cầm kết quả của trận đấu, lớn tiếng đọc lên Quán quân quan trọng của trận đấu, Á quân cùng hạng ba.
Tiếng kinh ngạc, tiếng thở dài, âm thanh vỗ tay…Mạc Từ đã nghe không được.
Cậu máy móc tiếp nhận thẻ số nhập vòng trong tay của người chủ trì, máy móc nhếch miệng ra một cái mặt cười, tiếp nhận phỏng vấn của ống kính, nói một ít cảm nghĩ lộn xộn.
Quanh co. Mạc Từ mất mà được trở lại, tâm còn đang chấn động, đang treo ở gần vách núi còn chưa có kịp thời kéo lại.
Mạc Từ đối với ánh chớp của ống kính, ánh đèn chói mắt, nhìn thấy người chủ trì đem ống kính hướng về giám khảo ở ghế giám khảo.
Triệu Hồng Tu khuôn mặt mang theo nụ cười ranh mãnh ở trước mặt lắc lư, người kia cử động giơ lên ngón cái làm cậu cao hứng lại phẫn hận.
Cảm ơn, không cảm ơn…Hai cái ý niệm hoàn toàn khác biệt đánh sâu vào trong đầu.
Có phải là Triệu Hồng Tu thả nước? Mạc Từ trong chớp mắt toát ra một cái suy nghĩ, lại nhanh chóng bị áp tải vào tim.
Cậu có tự tin của cậu. Cậu trả giá mồ hôi, đã lấy được thu hoạch, đó là kết quả cậu nên lấy được.
Thế nhưng…Dựa vào cái gì nổi bật hơn trong rất nhiều người?
Suy nghĩ khác gì đó xuất hiện, tựa như dây leo sinh trưởng khỏe mạnh, xâm chiếm trái tim Mạc Từ.
Đắng cay chua ngọt, trăm điều tư vị, Mạc Từ không biết mình hiện tại, nên là cười to hay là than thở thật lớn.
Cậu không thể hoài nghi năng lực của bản thân, nhưng trong lòng không ngừng bốc lên một chút không tự tin lại kiềm nén.
Cậu đang trong lúc xoắn xuýt không thôi, sắc mặt tái nhợt thêm vào những thứ màu sắc khác.
Mạc Từ rất muốn anh trai có thể trong lúc này, hung hăng quăng cậu một cái tát, đưa cậu từ giữa loại không hiểu sao điên rồ này thanh tỉnh lại.
“Chúc mừng cậu trở thành Quán quân!” Một âm thanh xuyên vào, cũng không phải Đoạn Phong thân thuộc.
Cô gái mặt búp bê mặt mang dị sắc nhìn xem cậu, nói chúc mừng.
Mạc Từ không yên lòng cười cười đáp lại lời của cô ta. Đôi mắt không có tiêu cự như là đang tìm kiếm cái gì, cô gái không thấy thú vị, sau khi vội vàng nói tiếng gặp lại thì mang theo ba lô đi ra trường thi đấu.
Trong ba lô nghiêng nhiêng vượt qua bả vai, chỗ kéo khóa bị kéo ra lộ ra một cái chai tương dán đánh dấu đặc thù.
Mạc Từ trong lúc vô tình ngẩng đầu quét qua, con mắt màu thật tối, sắc mặt trầm xuống ——
_________
1. Tôm khô trộn dưa leo
2. Dưa leo ba vị
3. Vòng khổ qua hương trứng
4. Salad ba dây
5. Phiến sen non mỡ hành
6. Cánh vịt muối
Tác giả :
Phù Diêu Trực Thượng