Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới
Chương 45: Tiêu Mông đến quán ăn nhỏ
"Lần đầu tiên thử, thất bại."
Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu bộ phương, làm hắn sửng sốt, làm sao lại thất bại chứ, mùi thơm như vậy mà…
Mang nồi đất từ trong lò lửa ra, khi mở nắp nồi ra thì hơi nước dày đặc và mùi thơm thịt gà phả vào mặt, bên trong mùi thơm đó còn thoang thoảng mùi nhân sâm tím, Bộ Phương không khỏi bị mê hoặc, tham lam hít thêm vài hơi.
Thịt gà huyết phượng trong nồi hơi rung động giống như là món thịt đông vậy, cháo gà vẫn đang sôi “ục ục”, mỗi lần bong bóng hơi nổ tung làm mùi thơm bay ra, màu tím của nước sau khi trải qua hầm thế mà đã đổi thành hơi xanh vàng, bên trên lớp mặt còn nổi một lớp bọt óng vàng, đó là tinh hoa của dược liệu kết tinh.
Hả? Bộ Phương nhíu mày, nhìn chằm chằm màu sắc của canh gà, không bao lâu đã thở dài tiếc nuối.
Không sai... đúng là thất bại thật, nếu như canh gà nhân sâm tím đúng chuẩn thì màu của nước không phải là màu xanh vàng, mà là màu da cam, nước sâm tím thấm vào gà, vậy thì món ăn mới đạt có được sự hoàn mỹ của dược liệu.
"Gợi ý của hệ thống: trong quá trình nấu linh dược, kí chủ có thể kết hợp thôi động linh khí, dùng chân khí làm cho dược liệu trong nước thấm vào thịt gà, vậy mới giữ dược tính và tăng cường hương vị của gà.”
Hệ thống nhắc nhở.
Dùng chân khí thôi động sao? Mắt của Bộ Phương sáng lên, quá trình nấu của hắn không có sảy ra lỗi, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, chính hắn cũng đang tự hỏi rốt cuộc là sai ở chổ nào, được hệ thống nhắc nhở thì hắn mới tỉnh ngộ.
Cái mà hắn đang nấu là linh dược thiện, nguyên liệu nấu ăn là dược liệu có linh khí dồi dào, muốn nguyên liệu và linh khí trong dược liệu hoàn toàn trung hòa, chỉ dựa vào dụng cụ làm bếp thì rất khó làm được, chỉ cần dùng thêm chân khí hòa vào là có thể hoàn thành linh dược thiện này rồi.
Không chỉ có linh dược thiện, trong quá trình nấu ăn sau này, chắc rằng đều cần Bộ Phương dùng chân khí vào, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà hệ thống trợ giúp Bộ Phương chuyển hóa nguyên tinh thành chân khí.
Rất nhiều nguyên liệu nấu ăn cao cấp đều chứa lượng linh khí khổng lồ, chỉ dựa vào dụng cụ làm bếp thì không thể nào làm những linh khí đó tỏa ra hết được, mà một khi xử lý sai, rất dễ gây ra sai lầm, khi dùng nguyên liệu nấu ăn cao hơn cấp năm, Bộ Phương sẽ cân nhắc những thứ này.
"haizzz"
Bộ Phương thở dài, gọi Tiểu Bạch tới, lấy canh gà nhân sâm tím đã thất bại rót vào trong bụng nó cho thu về.
Hắn vương vai ngáp một cái, đã đến giờ ngủ rồi, muốn làm thanh niên “ba tốt” và thần bếp đứng đầu chuỗi thực vật trong thế giới huyền huyễn này, nhất định Bộ Phương phải cân bằng được thời gian làm việc và nghỉ ngơi, tới giờ ngủ thì tuyệt đối sẽ không dây dưa.
Mặc dù lần đầu tiên nấu canh gà nhân sâm tím đã thất bại, nhưng Bộ Phương vẫn bình tĩnh và ung dung như thường.
Vỗ vỗ bụng bự của Tiểu Bạch, Bộ Phương trở về phòng chìm vào giấc ngủ bình yên.
Sáng sớm ngày thứ hai, Bộ Phương thức dậy và rửa mặt xong, bắt đầu việc buôn bán hôm nay.
Như thường lệ hắn tu luyện một chút Lưu Tinh Đao, hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày của hôm nay, thuận tiện chuẩn bị một ít cà rốt để làm một chảo cơm chiên trứng cà rốt, mùi vị cũng tạm được.
Sau khi Bộ Phương nếm thử một miếng, mặt không biểu cảm gì mang ra cho Tiểu Hắc đang nằm sấp trước cửa.
Quán ăn nhỏ từ lúc mở ra tới giờ cũng đã có chút nhân khí(khách khứa), ít ra mỗi sáng khi buôn bán, đều sẽ có một đám mập mạp trung thành xuất hiện, cường hào Kim mập mạp đúng thật sự là gió mặc gió, mưa kệ mưa cũng nhất định phải tới.
- Bộ lão bản, cho ta đến một phần bánh bao hoàng kim!! À há, sườn kho rượu giá tới năm mươi nguyên tinh, giá đủ cao, cho ta một phần nào.
Mỡ trên mặt lão Kim rung lên, cười nói.
Những mập mạp khác cũng gọi thức ăn tới tấp, vậy là Bộ Phương bắt đầu bận rộn với công việc của mình, Âu Dương Tiểu Nghệ rất nhanh cũng đã tới, mấy ngày nay cũng đã quên với công việc, báo tên món ăn, bưng thức ăn rất thuần thục.
Trong thời gian buôn bán như thường lệ, Bộ Phương không có suy nghĩ tới phương pháp nấu món canh gà nhân sâm nữa, nhìn vô cùng bình tĩnh.
Hứa Sĩ chậm rãi bước vào trong tiệm, từ lần trước phụng mệnh Đại hoàng tử tới đây về sau.
Hắn đã bị quán ăn nhỏ này bắt làm “tù binh” rồi, gần như ngày ngày cũng đến.
- Tiểu nha đầu, mang cho ta một phần cá luộc*.
Hứa Sĩ hướng về phía Âu Dương Tiểu Nghệ khẽ gật đầu.
Món cá luộc này là món ăn mà Hứa Sĩ thích nhất, so với cá ướp bã rượu và canh đậu phụ đầu cá còn thích hơn, cái sự thích thú này do cảm giác gắp từng miếng thịt phi-lê cá trơn mềm cho vào miệng, loại hưởng thụ như thế này đã làm hắn hoàn toàn chìm đắm.
Cá Luộc sao? Bộ Phương gật đầu xoay người đến trước hồ cá, hai tay nhanh chóng thò vào trong hồ, sau đó bắt ra một con cá lóc** cũng không phải là mập lắm ra, cá này là một loại cá nước ngọt, đẳng cấp không cao, còn thấp hơn một cấp so với cấp ba Lôi Liên Ngư, nhưng thịt còn tươi ngon hơn Lôi Liên Ngư nhiều.
Vui sướng đặt con cá lên tấm thớt, con cá này còn phun một mũi tên nước về hướng Bộ Phương, khiến cho quần áo hắn bị ướt một mảng.
Bộ Phương không chút biểu cảm, cầm thái đao lập tức đập mạnh vào đầu cá, sau đó thuần thục đánh vảy cá, thịt từ đầu về phía sau được cắt thành từng lát mỏng, đao pháp của hắn trải qua mấy ngày rèn luyện đã trở nên tinh sảo, tốc độ cắt thịt cá rất nhanh.
Cắt cá thành từng miếng xong thì công việc xử lý về sau cũng rất nhanh, xử lý xong nguyên liệu, bỏ toàn bộ vào trong một nồi rồi nấu, khi mùi thơm của nó bay ra thì rót vào những miếng thịt cá đã rửa bằng nước gừng trừ đi mùi cá, nấu nhỏ lửa một chút rồi mang ra bàn.
Mùi thơm tràn ra, cá luộc bóng loáng đã được mang ra trước mặt Hứa Sĩ, làm cho mắt Hứa Sĩ đột ngột sáng lên, vẻ mặt không thể kiềm chế được nữa.
Có lẽ chính thái tử cũng không biết rằng mưu sĩ bậc nhất dưới trướng cúa mình lại là một kẻ thích ăn hàng.
“Lộc cộc”.
Một người đàn ông trung niên anh tuấn vẻ mặt như đao, chắp tay sau lưng bước vào quán nhỏ, ánh mắt của hắn trầm ổn lạnh lùng, khí thế ẩn mà không phát.
Trong quán nhỏ trần ngập mùi thức ăn đậm đà, làm cho sắc mặt người đàn ông trung niên hơi chút kinh ngạc.
- Hử ? Tiểu Nghệ? Làm gì ở nơi này?
Người đàn ông trung niên trông thấy Âu Dương Tiểu Nghệ không khỏi kinh ngạc, mở miệng hỏi.
Giọng nói của hắn vừa vang lên, tay của Hứa Sĩ đang múc một miếng cá đưa vào miệng lập tức run lên, miếng thịt cá lần nữa xuống rơi vào trong chén, làm văng dầu mỡ lên mặt.
- Tiếu... Tiếu Mông đại tướng quân?
Hứa Sĩ đột nhiên quay đầu nhìn lại, vội vàng đứng dậy, hướng về phía Tiêu Mông chắp tay nói, trời ơi... Tiếu Mông đại tướng quân thế mà cũng xuất hiện ở cái này quán ăn nhỏ này? Đây là một tin tức quan trọng, phải báo cho thái tử điện hạ.
Tiếu Mông gật đầu, mưu sĩ bậc nhất dưới trướng thái tử, Tiêu Mông hắn hiển nhiên là quen biết, hắn cũng rất xem trọng Hứa Sĩ này, bày mưu lập kế, diệu kế liên châu, đúng là một nhân tài.
- Tiếu... Bá bá, người làm sao lại tới đây vậy?
Âu Dương Tiểu Nghệ vẫn rất sợ Tiêu Mông, suy cho cùng cũng là đệ nhất cao thủ đế đô, sức ảnh hưởng rất lớn.
- Tới quán ăn tất nhiên là ăn cơm rồi.
Tiếu Mông nhàn nhạt trả lời, sau đó nghiên người nhìn về phía trương mục món ăn, việc những món ăn ghi trên đó có giá trên trời cùng không làm hắn kinh ngạc, thậm chí ngay cả thần sắc cũng chưa từng biến hóa.
Không hổ thất phẩm chiến thánh, tâm tính thật là chững chạc.
Hứa Sĩ âm thầm gật đầu, trong lòng đã giơ ngón tay cái lên.
- Sườn kho rượu, cơm chiên trứng bản nâng cấp, cá ướp bả rượu, bánh bao hoàng kim... Còn có một vò rượu băng tâm ngọc hồ.
Tiếu Mông đứng chắp tay phía sau, bình tĩnh gọi tên món ăn.
Âu Dương Tiểu Nghệ ghi nhớ xong, đi về phía phòng bếp, báo tên các loại thức ăn vừa gọi cho Bộ Phương.
Bộ Phương có hơi kinh ngạc, đây là khách hàng lớn nha, nhiều như vậy thức ăn như vậy thì tốn rất nhiều nguyên tinh... Mặt không biểu cảm gặt đầu, Bộ Phương lập tức bắt đầu nấu.
Hứa Sĩ nhanh chóng ăn xong phần cá luộc, sau khi cáo từ với Tiêu Mông thì vội vã rời đi, hắn muốn báo cáo chuyện này cho thái tử điện hạ.
Tiếu đại tướng quân tới quán ăn nhỏ, đây là thời cơ tốt để thái tử điện hạ lôi kéo người.
Hứa Sĩ đi không bao lâu, những món ăn được Tiêu Mông gọi đã được Âu Dương Tiểu Nghệ rụt rè bưng lên.
Mỗi một món ăn đều mang theo hương thơm nồng đậm, dù cho lãnh đạm thản nhiên như Tiêu Mông cũng là không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn... Bởi vì thức ăn nơi đây còn hơn những món mỹ vị mà hắn đã ăn nữa.
Có thể nói thức ăn so với đệ nhất tửu lâu đế đô là Phượng Tiên lầu hơn không chỉ một bậc.
Sau cùng rượu băng tâm ngọc hồ là do Bộ Phương đích thân bưng ra, vừa đi ra khỏi bếp thì đã bị Tiêu Mông chặn lại.
Tiêu Mông buông đũa xuống, cười mà giống như không cười nhìn Bộ Phương, nói:
- Ngươi chính là ông chủ ở đây? Đánh con gái ta bị thương còn nói cứu nó, Bộ lão bản?
……..
* cá luộc: Cá luộc thường được làm từ cá chép cỏ tươi. Cá được làm sạch và phi-lê ra, rửa bằng nước gừng cho bay mùi tanh, ướp với gia vị, sau đó đổ nước nấu bằng cách loại nguyên liệu như tỏi, hành tím, nhiều ớt, dầu thực vật, xì dầu, bột ngọt, gừng,… vào cho chín là có thể ăn được.
** cá lóc: tùy vùng miền mà có tên khác như: cá quả/ cá tràu
Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu bộ phương, làm hắn sửng sốt, làm sao lại thất bại chứ, mùi thơm như vậy mà…
Mang nồi đất từ trong lò lửa ra, khi mở nắp nồi ra thì hơi nước dày đặc và mùi thơm thịt gà phả vào mặt, bên trong mùi thơm đó còn thoang thoảng mùi nhân sâm tím, Bộ Phương không khỏi bị mê hoặc, tham lam hít thêm vài hơi.
Thịt gà huyết phượng trong nồi hơi rung động giống như là món thịt đông vậy, cháo gà vẫn đang sôi “ục ục”, mỗi lần bong bóng hơi nổ tung làm mùi thơm bay ra, màu tím của nước sau khi trải qua hầm thế mà đã đổi thành hơi xanh vàng, bên trên lớp mặt còn nổi một lớp bọt óng vàng, đó là tinh hoa của dược liệu kết tinh.
Hả? Bộ Phương nhíu mày, nhìn chằm chằm màu sắc của canh gà, không bao lâu đã thở dài tiếc nuối.
Không sai... đúng là thất bại thật, nếu như canh gà nhân sâm tím đúng chuẩn thì màu của nước không phải là màu xanh vàng, mà là màu da cam, nước sâm tím thấm vào gà, vậy thì món ăn mới đạt có được sự hoàn mỹ của dược liệu.
"Gợi ý của hệ thống: trong quá trình nấu linh dược, kí chủ có thể kết hợp thôi động linh khí, dùng chân khí làm cho dược liệu trong nước thấm vào thịt gà, vậy mới giữ dược tính và tăng cường hương vị của gà.”
Hệ thống nhắc nhở.
Dùng chân khí thôi động sao? Mắt của Bộ Phương sáng lên, quá trình nấu của hắn không có sảy ra lỗi, nhưng cuối cùng vẫn thất bại, chính hắn cũng đang tự hỏi rốt cuộc là sai ở chổ nào, được hệ thống nhắc nhở thì hắn mới tỉnh ngộ.
Cái mà hắn đang nấu là linh dược thiện, nguyên liệu nấu ăn là dược liệu có linh khí dồi dào, muốn nguyên liệu và linh khí trong dược liệu hoàn toàn trung hòa, chỉ dựa vào dụng cụ làm bếp thì rất khó làm được, chỉ cần dùng thêm chân khí hòa vào là có thể hoàn thành linh dược thiện này rồi.
Không chỉ có linh dược thiện, trong quá trình nấu ăn sau này, chắc rằng đều cần Bộ Phương dùng chân khí vào, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà hệ thống trợ giúp Bộ Phương chuyển hóa nguyên tinh thành chân khí.
Rất nhiều nguyên liệu nấu ăn cao cấp đều chứa lượng linh khí khổng lồ, chỉ dựa vào dụng cụ làm bếp thì không thể nào làm những linh khí đó tỏa ra hết được, mà một khi xử lý sai, rất dễ gây ra sai lầm, khi dùng nguyên liệu nấu ăn cao hơn cấp năm, Bộ Phương sẽ cân nhắc những thứ này.
"haizzz"
Bộ Phương thở dài, gọi Tiểu Bạch tới, lấy canh gà nhân sâm tím đã thất bại rót vào trong bụng nó cho thu về.
Hắn vương vai ngáp một cái, đã đến giờ ngủ rồi, muốn làm thanh niên “ba tốt” và thần bếp đứng đầu chuỗi thực vật trong thế giới huyền huyễn này, nhất định Bộ Phương phải cân bằng được thời gian làm việc và nghỉ ngơi, tới giờ ngủ thì tuyệt đối sẽ không dây dưa.
Mặc dù lần đầu tiên nấu canh gà nhân sâm tím đã thất bại, nhưng Bộ Phương vẫn bình tĩnh và ung dung như thường.
Vỗ vỗ bụng bự của Tiểu Bạch, Bộ Phương trở về phòng chìm vào giấc ngủ bình yên.
Sáng sớm ngày thứ hai, Bộ Phương thức dậy và rửa mặt xong, bắt đầu việc buôn bán hôm nay.
Như thường lệ hắn tu luyện một chút Lưu Tinh Đao, hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày của hôm nay, thuận tiện chuẩn bị một ít cà rốt để làm một chảo cơm chiên trứng cà rốt, mùi vị cũng tạm được.
Sau khi Bộ Phương nếm thử một miếng, mặt không biểu cảm gì mang ra cho Tiểu Hắc đang nằm sấp trước cửa.
Quán ăn nhỏ từ lúc mở ra tới giờ cũng đã có chút nhân khí(khách khứa), ít ra mỗi sáng khi buôn bán, đều sẽ có một đám mập mạp trung thành xuất hiện, cường hào Kim mập mạp đúng thật sự là gió mặc gió, mưa kệ mưa cũng nhất định phải tới.
- Bộ lão bản, cho ta đến một phần bánh bao hoàng kim!! À há, sườn kho rượu giá tới năm mươi nguyên tinh, giá đủ cao, cho ta một phần nào.
Mỡ trên mặt lão Kim rung lên, cười nói.
Những mập mạp khác cũng gọi thức ăn tới tấp, vậy là Bộ Phương bắt đầu bận rộn với công việc của mình, Âu Dương Tiểu Nghệ rất nhanh cũng đã tới, mấy ngày nay cũng đã quên với công việc, báo tên món ăn, bưng thức ăn rất thuần thục.
Trong thời gian buôn bán như thường lệ, Bộ Phương không có suy nghĩ tới phương pháp nấu món canh gà nhân sâm nữa, nhìn vô cùng bình tĩnh.
Hứa Sĩ chậm rãi bước vào trong tiệm, từ lần trước phụng mệnh Đại hoàng tử tới đây về sau.
Hắn đã bị quán ăn nhỏ này bắt làm “tù binh” rồi, gần như ngày ngày cũng đến.
- Tiểu nha đầu, mang cho ta một phần cá luộc*.
Hứa Sĩ hướng về phía Âu Dương Tiểu Nghệ khẽ gật đầu.
Món cá luộc này là món ăn mà Hứa Sĩ thích nhất, so với cá ướp bã rượu và canh đậu phụ đầu cá còn thích hơn, cái sự thích thú này do cảm giác gắp từng miếng thịt phi-lê cá trơn mềm cho vào miệng, loại hưởng thụ như thế này đã làm hắn hoàn toàn chìm đắm.
Cá Luộc sao? Bộ Phương gật đầu xoay người đến trước hồ cá, hai tay nhanh chóng thò vào trong hồ, sau đó bắt ra một con cá lóc** cũng không phải là mập lắm ra, cá này là một loại cá nước ngọt, đẳng cấp không cao, còn thấp hơn một cấp so với cấp ba Lôi Liên Ngư, nhưng thịt còn tươi ngon hơn Lôi Liên Ngư nhiều.
Vui sướng đặt con cá lên tấm thớt, con cá này còn phun một mũi tên nước về hướng Bộ Phương, khiến cho quần áo hắn bị ướt một mảng.
Bộ Phương không chút biểu cảm, cầm thái đao lập tức đập mạnh vào đầu cá, sau đó thuần thục đánh vảy cá, thịt từ đầu về phía sau được cắt thành từng lát mỏng, đao pháp của hắn trải qua mấy ngày rèn luyện đã trở nên tinh sảo, tốc độ cắt thịt cá rất nhanh.
Cắt cá thành từng miếng xong thì công việc xử lý về sau cũng rất nhanh, xử lý xong nguyên liệu, bỏ toàn bộ vào trong một nồi rồi nấu, khi mùi thơm của nó bay ra thì rót vào những miếng thịt cá đã rửa bằng nước gừng trừ đi mùi cá, nấu nhỏ lửa một chút rồi mang ra bàn.
Mùi thơm tràn ra, cá luộc bóng loáng đã được mang ra trước mặt Hứa Sĩ, làm cho mắt Hứa Sĩ đột ngột sáng lên, vẻ mặt không thể kiềm chế được nữa.
Có lẽ chính thái tử cũng không biết rằng mưu sĩ bậc nhất dưới trướng cúa mình lại là một kẻ thích ăn hàng.
“Lộc cộc”.
Một người đàn ông trung niên anh tuấn vẻ mặt như đao, chắp tay sau lưng bước vào quán nhỏ, ánh mắt của hắn trầm ổn lạnh lùng, khí thế ẩn mà không phát.
Trong quán nhỏ trần ngập mùi thức ăn đậm đà, làm cho sắc mặt người đàn ông trung niên hơi chút kinh ngạc.
- Hử ? Tiểu Nghệ? Làm gì ở nơi này?
Người đàn ông trung niên trông thấy Âu Dương Tiểu Nghệ không khỏi kinh ngạc, mở miệng hỏi.
Giọng nói của hắn vừa vang lên, tay của Hứa Sĩ đang múc một miếng cá đưa vào miệng lập tức run lên, miếng thịt cá lần nữa xuống rơi vào trong chén, làm văng dầu mỡ lên mặt.
- Tiếu... Tiếu Mông đại tướng quân?
Hứa Sĩ đột nhiên quay đầu nhìn lại, vội vàng đứng dậy, hướng về phía Tiêu Mông chắp tay nói, trời ơi... Tiếu Mông đại tướng quân thế mà cũng xuất hiện ở cái này quán ăn nhỏ này? Đây là một tin tức quan trọng, phải báo cho thái tử điện hạ.
Tiếu Mông gật đầu, mưu sĩ bậc nhất dưới trướng thái tử, Tiêu Mông hắn hiển nhiên là quen biết, hắn cũng rất xem trọng Hứa Sĩ này, bày mưu lập kế, diệu kế liên châu, đúng là một nhân tài.
- Tiếu... Bá bá, người làm sao lại tới đây vậy?
Âu Dương Tiểu Nghệ vẫn rất sợ Tiêu Mông, suy cho cùng cũng là đệ nhất cao thủ đế đô, sức ảnh hưởng rất lớn.
- Tới quán ăn tất nhiên là ăn cơm rồi.
Tiếu Mông nhàn nhạt trả lời, sau đó nghiên người nhìn về phía trương mục món ăn, việc những món ăn ghi trên đó có giá trên trời cùng không làm hắn kinh ngạc, thậm chí ngay cả thần sắc cũng chưa từng biến hóa.
Không hổ thất phẩm chiến thánh, tâm tính thật là chững chạc.
Hứa Sĩ âm thầm gật đầu, trong lòng đã giơ ngón tay cái lên.
- Sườn kho rượu, cơm chiên trứng bản nâng cấp, cá ướp bả rượu, bánh bao hoàng kim... Còn có một vò rượu băng tâm ngọc hồ.
Tiếu Mông đứng chắp tay phía sau, bình tĩnh gọi tên món ăn.
Âu Dương Tiểu Nghệ ghi nhớ xong, đi về phía phòng bếp, báo tên các loại thức ăn vừa gọi cho Bộ Phương.
Bộ Phương có hơi kinh ngạc, đây là khách hàng lớn nha, nhiều như vậy thức ăn như vậy thì tốn rất nhiều nguyên tinh... Mặt không biểu cảm gặt đầu, Bộ Phương lập tức bắt đầu nấu.
Hứa Sĩ nhanh chóng ăn xong phần cá luộc, sau khi cáo từ với Tiêu Mông thì vội vã rời đi, hắn muốn báo cáo chuyện này cho thái tử điện hạ.
Tiếu đại tướng quân tới quán ăn nhỏ, đây là thời cơ tốt để thái tử điện hạ lôi kéo người.
Hứa Sĩ đi không bao lâu, những món ăn được Tiêu Mông gọi đã được Âu Dương Tiểu Nghệ rụt rè bưng lên.
Mỗi một món ăn đều mang theo hương thơm nồng đậm, dù cho lãnh đạm thản nhiên như Tiêu Mông cũng là không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn... Bởi vì thức ăn nơi đây còn hơn những món mỹ vị mà hắn đã ăn nữa.
Có thể nói thức ăn so với đệ nhất tửu lâu đế đô là Phượng Tiên lầu hơn không chỉ một bậc.
Sau cùng rượu băng tâm ngọc hồ là do Bộ Phương đích thân bưng ra, vừa đi ra khỏi bếp thì đã bị Tiêu Mông chặn lại.
Tiêu Mông buông đũa xuống, cười mà giống như không cười nhìn Bộ Phương, nói:
- Ngươi chính là ông chủ ở đây? Đánh con gái ta bị thương còn nói cứu nó, Bộ lão bản?
……..
* cá luộc: Cá luộc thường được làm từ cá chép cỏ tươi. Cá được làm sạch và phi-lê ra, rửa bằng nước gừng cho bay mùi tanh, ướp với gia vị, sau đó đổ nước nấu bằng cách loại nguyên liệu như tỏi, hành tím, nhiều ớt, dầu thực vật, xì dầu, bột ngọt, gừng,… vào cho chín là có thể ăn được.
** cá lóc: tùy vùng miền mà có tên khác như: cá quả/ cá tràu
Tác giả :
Lý Hồng Thiên