Mười Dặm Gió Xuân Không Bằng Em
Chương 52
Bận fcrộn liên 72tục, lúc 6này trên dnúi đã 1là chín 2giờ tối, 92Hình Khắc 9Lũy không 0kịp đổi b2quân huấn, c5Hạ Hoằng 31Huân đã d5gọi điện 4dtới, điện 76thoại vừa 3kết nối fanh nói: df“Trở về 5đoàn, nắm 2achặt thời 93gian đi cứu 75trợ một 5chuyến.”
Theo blý thuyết 6nếu để 99anh đi cứu e5trợ, Hình abKhắc Lũy 1sẽ rất 43vui mừng, 4nhưng giọng 5bnói của 24Hạ Hoằng 02Huân lại arất nghiêm e1túc, Hình 87Khắc Lũy 74nhạy cảm 90hỏi: “Mễ cKha có chuyện 94gì?”
“Cô 96ấy không ecó chuyện 8gì, chỉ 1flà cần.” 5Hạ Hoằng 4bHuân không 5muốn giải bthích nhiều, 8b“Chú ý 56lái xe an 05toàn, đi f1xem vợ chứ 0không phải e7chọc cho 5fcô ấy khổ 84sở.”
Hình cKhắc Lũy 7cầm chìa dkhóa xe chạy 2ra ngoài, e3một mặt 3vừa khởi eđộng mặt 7khác gọi 15điện cho 07Hạ Nhã 71Ngôn.
Từ ceđoàn 5-3-2 7đến huyện c7dân không 1phải là e9quá xa, nhưng 85vì đường ecxá không 4tốt, tốc 1độ cao anhất cũng 5chỉ 50km/h. 2 © DiendanLeQuyDon.comKết quả 7Hình Khắc 43Lũy ban đêm 7giữ vững 2tốc độ a880km/h phóng cnhanh đến 8huyện dân.
Trên 4đường esuýt chút 4nữa tiếp 1xúc thân 6mật với ecmột xe tải 0dchở hàng, 0fthật may 98là anh tay clái vững bvàng phản 34ứng nhanh, 1thấy phía 8trước chỗ akhúc cua 9đột nhiên 6xuất hiện axe tải, fanh nhấn 3mạnh chân bphanh, bánh bxe cùng mặt d2đấy ma asát kịch 9liệt, dưới ctình thế anguy hiểm cxe việt c8dã của 9anh dừng 06sát cạnh bvách núi.
Tài c6xế xe tải d7hiển nhiên clà hoảng 2sợ, sườn 12xe giống 5dnhư bị 36mất khống 2chế đung 86đưa trái 6ephải, tiếng 1phanh xe chói 7tai. Sau đó 2dtừ trên aaxe chạy acxuống, gõ 3cửa sổ 55xe Hình Khắc 5eLũy, tức 1giận mắng: 9“Con mẹ 0fnó, có bị 14bệnh không, 6dtrên đường 3núi mà dám 46đi nhanh 0như thế, 43vội vã 4muốn đầu 8fthai à?”
Vì ctránh xe 4btải, Hình 3Khắc Lũy 6chọn cách 90nguy hiểm 0nhất là 3dừng xe, 45nếu có achút sơ 7csẩy, dưới 1chân chính dflà vách f2núi sâu 76thẳm. Cho enên khi tài 4xế xe tải 74thấy lấy cgiọng nói 63ác liệt 45nói chuyện 7cvới anh, 7mặc dù 9nhìn thấy 5aanh toàn 2thân quân 73trang, anh 81ta cũng không akhống chế fđược nóng dgiận. Nghĩ 29đến Mễ 1Kha đang 8chờ mình, b8Hình Khắc f1Lũy vuốt 6mặt, giải 49thích: “Xin 25lỗi người 6anh em, vội bđi gặp ffvợ.”
b3Tài xế 23xe tải nghe 0vậy sau 8eđó lại anhìn quân 41huấn của 1Hình Khắc 6Lũy, cũng abớt giận dmấy phần: f“Nhưng 69cũng nên 2fđi chậm 4một chút, 2rất nguy 38hiểm, thật elà sợ đến dđổ mồ 7hôi lạnh.”
Hình 5Khắc Lũy 84gật đầu: 04“Xin lỗi.”
Tài 1cxế xe tải 8cũng gật d0đầu nói: fe“Làm lính 95không dễ cdàng, một 43năm gặp bevợ cũng 7bchỉ vài e9lần, đi 2thôi đi 2thôi, chỉ flà đừng bphóng nhanh 74như vậy, f1an toàn là c2trên hết.”
Sau ekhi tài xế fxe tải rời 2đi, Hình aKhắc Lũy 9chống đỡ 45tay lái, 1angồi một 3lúc cho tỉnh 62táo mới 5bkhởi động 0xe đi tiếp. a © DiendanLeQuyDon.comMấy tiếng csau anh đã 2đến nơi f7cứu trợ, 78nhìn anh betoàn thân amệt mỏi abơ phờ, 8Hạ Nhã 1Ngôn lộ 8vẻ sững c3sờ, cầm 95điện thoại 2edi động 61nhìn thời fgian, ba giờ a5sáng: “Đường 7núi nguy 4hiểm, lại 4dám phóng cnhanh như c2thế?” 56giọng nói 7hàm chứa 4lo lắng 9và tức 48giận.
Ở 0trên núi, 9fvào lúc 0nửa đêm 8drất lạnh, 6nhưng trán fcủa Hình 6Khắc Lũy elại đầy 9mồ hôi. 92 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 0trả lời 3fmà hỏi 23lại: “Kha 11Kha đâu?”
Là 80Hạ Nhã 6Ngôn gọi fđiện cho 0Hạ Hoằng 7eHuân, để 8cho anh cho fphép Hình 26Khắc Lũy 09đến đây 9emột chuyến, 1nhưng cô bkhông nghĩ 1rằng cậu 6ta rạng asáng đã 42đến rồi. 2 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến btình cảm bcủa Hình 43Khắc Lũy 13đối với c8Mễ Kha, 37Hạ Nhã 0bNgôn không 0nói được 46một câu dtrách cứ: 9a“Vào đi.”
Hình 4Khắc Lũy 0vào cửa, ddthấy Mễ 6aKha mặc 8aquần áo 7ebác sĩ ôm bđầu gối 3ngồi trên cagiường, 6trán gục f1vào đầu 1gối, cảm d1giác cô 66thật mỏng 77manh yếu fđuối.
Bàn actay vuốt enhẹ lên 2tóc cô, fHình Khắc bLũy giọng 33nói nhẹ 66nhàng: “Bảo ddbối, anh 2đến rồi!”
Ngồi cim lặng emười tiếng fđồng hồ, e1Mễ Kha rốt a2cuộc có 1phản ứng, b3cô chậm a7chạp ngẩng 84đầu.
Nhìn 9vào ánh 99mắt thất bthần của efcô, Hình 0Khắc Lũy ađau lòng f5không chịu 8được, 8bôm chặt c3cô vào trong 3ngực.
Mễ 85Kha không bbgiãy giụa 6không nói 1dmột lời, 41bàn tay nhỏ bebé nắm 7chặt quân 51huấn của 40anh.
Lúc 5ctrước Hạ 1Nhã Ngôn 4trong điện 2thoại đã bđem chuyện e0xảy ra nói 4cho anh biết, 5chiều hôm 75qua ở huyện fdân xảy 3ara tai nạn 8xe cộ, một dđứa bé 8mười hai ctuổi bị 1tai nạn fnghiêm trọng, 61không thể 0cứu nổi.
Thân 96là bác sĩ, a8không thể cfcả đời 98có thể ccứu được 73hết tất 7cả người 5ebệnh. Nhưng 6đối với eMễ Kha mà 8anói đối 8diện với 4tử vong, a5với sinh b6mạng của 8người bệnh f6vẫn là 4quá sớm. 4 © DiendanLeQuyDon.comNhìn vào 0vết máu 0ngưng đọng a0trên bàn 8tay, cô ngồi 4sững trên 1dmặt đất akhông đứng b1dậy nổi.
Ôm 24Mễ Kha vào 1trong ngực d5vỗ nhẹ, 27Hình Khắc 3Lũy thì ethầm bên 09tai cô: “Bảo bbối ngoan, 1bmuốn khóc a0thì cứ 5ckhóc.”
cĐáy mắt 5fMễ Kha đầy 0tia máu, 5cô mở miệng 2nó: “Rõ 4ràng một 37giây trước 27vẫn còn 10nhịp tim, 7thế mà… 53cô bé mới f8mười hai a7tuổi, còn abchưa…” 64Sau đó khóc 8ekhông thành 1ftiếng.
Bệnh 3tình thiên bbiến vạn dhóa, bác bsĩ không 43có nhiệm 24vụ gánh 9fchịu toàn bbộ trách 54nhiệm, huống 9hồ đây 09lại là e3tai nạn 9cxe cộ ngoài aý muốn. 9 © DiendanLeQuyDon.comHình Khắc aLũy mạnh 4mẽ nói: d“Là bác 28sĩ, đối 67với sinh etử trước 7mắt, chỉ 09có thể 1tận lực!” 7dSau đó không 2tiếng động 0bôm chặt 5Mễ Kha, 5muốn đem beấp áp trong 2fngực sưởi fấm trái ctim bị tổn 2athương của 70cô.
Nghĩ d9lại trước 69khi cấp 79cứu, mẹ c5cô bé khóc 7lóc cầu 84xin cô cứu 4đứa bé, 9Mễ Kha gào e5lên, khóc 4lớn.
Hình 68Khắc Lũy 2không nói agì nữa, 11cánh tay 38ôm chặt 56cô hơn, fyên lặng fchống đỡ 7dcho Mễ Kha, 81còn hơn 20“thiên dngôn vạn 8angữ”, 7cđể cho 2cô dưới 86sự bảo 90vệ của banh, mặc 3sức khóc.
Không 07biết đã equa bao lâu, 9etiếng khóc 7của Mễ 0bKha nhỏ 5dần, dựa fvào trong 5ngực Hình 34Khắc Lũy, a2cô nhỏ 0giọng nói: 9“Bởi vì emẹ là y 6tá, từ 8nhỏ đối 9với bệnh dviện không axa lạ gì. 98 © DiendanLeQuyDon.comMới đầu 6chỉ nghĩ blà chỗ flàm việc 4dcủa mẹ, 44thích ở 2bcùng mẹ…”
Mãi c9đến khi cMễ Kha năm c3tuổi, bở 1vì ham chơi 9không cẩn b1thận ngã 7bị thương a4ở chân 25phải nằm 5viện thì 00trong lòng amới xảy cra biến dehóa. Khi 2đó Ngải 0eLâm là y 0tá trưởng, 8công việc 6rất bận. 3 © DiendanLeQuyDon.comSo sánh với fy ta cùng 3bác sĩ ở 7viện đang 1chăm sóc eMễ Kha, 0cthân là 6mẹ, bà ecũng không 2có nhiều 54thời gian 3chăm sóc d2con gái. 13 © DiendanLeQuyDon.comNgược lại, 1fMễ Ngật dĐông bỏ cfviệc ở bcông ty, cccả ngày fblẫn đêm dở trong 02phòng bệnh.
Mễ 1cKha đối eavới việc e6này có chút 6uất ức, 9ebĩu môi doán trách: 95“Có phải 4mẹ không bcòn thương 0Kha Kha? Mẹ 63cũng không dđến cho 9Kha Kha ăn bacơm.”
Mễ 3Ngật Đông anhìn con adgái nói: 1“Mẹ thương 5Kha Kha nhất, 4athương con 4hơn cả 0fba.”
“Không 2phải đâu.” dTiểu Mễ 9fKha ôm cổ 65ba, “Nếu bmẹ thương 78Kha Kha tại 3sao lại 5đến chăm 45anh tiểu 3mập mạp 3aở phòng cebên cạnh, akhông để 4ý tới con?”
Mễ 8Ngật Đông abế con gái 4trong ngực cbvỗ nhẹ: d4“Bởi vì 9không có cai chăm sóc danh tiểu 8mập mạp, e4nên mẹ 3mới đi 9chăm anh 8cấy, nếu 16không anh b7ấy thật 4bđáng thương.”
“Nhưng cmà,” Mễ dKha cau mày, ad“Mẹ đi 70chăm anh 8ấy, Kha deKha không d3phải cũng 81đáng thương 3sao?”
“Kha 29Kha có ba, 8làm sao mà 7đáng thương?
“Vậy 8ba mẹ của 5tiểu mập c6mạp đâu? cTại sao 8không đến a9đây?”
“Bọn a0họ ở nơi 1rất xa, 5không tới 81được.”
Tiểu 4cMễ Kha tất anhiên không 0biết chỗ 9gọi là 4rất xa chính d9là thiên ađường, a3cô ngây 72ngốc hỏi: a“Tại sao 0lại đi 2đến chỗ crất xa? 47Người bạn ddnhỏ không bphải là 39nên ở cùng 1bba mẹ sao?” e5Không đợi b7Mễ Ngật 21Đông trả 0lời, cô 6abé nghiêng aeđầu ngối 2blên chân 2dba, “Ba a5không cần 3đi công 9tác được 7không? Kha 06Kha sẽ rất b9nhớ ba.”
Mễ 2Ngật Đông b7vuốt nhẹ b4mái tóc acon gái, 4cảm thán: 00“Chờ Kha aKha thích 67một bé 6trai khác 3cũng không 5dnhớ tới 4ba.”
Tiểu 15Mễ Kha chớp cđôi mắt b2to đen nhánh: e3“Thích 26bé trai là 7ai? Đang 7aở đâu?”
Mễ 55Ngật Đông 9ccười lớn, etrêu chọc ccon gái: 9“Nhà khác d2đang nuôi, 7dchờ Kha 1fKha trưởng 75thành sẽ d5gả cho bé 0trai.”
Tiểu 7Mễ Kha trong 8fngực ba dfuốn éo 9vặn vẹo, 92không vui 8nói: “Gả 4cho bé trai 3alàm gì, 11con cũng akhông biết 3cbé trai đó.”
Mễ 9eKha nằm 1viện, các 5cô chú bác 6sĩ, chị 0y tá, rất e7thích chăm b9sóc cô, ckhiến cô 3dần dần 98quên chuyện c3Ngải Lâm fkhông ở dbên cạnh 7mình. Cho 7bđến một 0ngày, nửa a0đêm tỉnh 63lại phát 4ahiện mẹ 87khóc trong 91ngực ba, 5dmới biết 9anh tiểu f2mập mạp bcũng đã dđến một e2nơi rất exa.
Nghĩ eanh tiểu a4mập mạp cđược ba fmẹ đón fđi, Mễ dKha lại 37gần mẹ: 6“Mẹ sao fblại khóc? 41Kha Kha sẽ akhông đi 0ađến chỗ 6erất xa, eKha Kha và 13mẹ sẽ 6vĩnh viễn 0ở cùng 72nhau.”
Sau bnày khi lớn 22lên, cô 33đã hiểu 97được anh abtiểu mập 55mạp đi 6cnơi nào, 6dbệnh viện 04miễn phí 9khám chữa 31bệnh cho 68cả nhà d5bọn họ 45cũng xử alý chuyện 02hậu sự, 9vì nằm 3viện nên 7cô mới 6fbiết được 60bệnh viện 0là nơi nào, e5nghề nghiệp ecủa bác 1sĩ, y tá 90ý nghĩa 9là gì. Vì 21vậy, cô 5quyết định dfhọc y, cứu 08người.
Mễ afKha tất e9nhiên hiểu 82rõ sinh mạng 90trước ốm 2đau bệnh 81tật yếu d8ớt thế 7nào, nhưng 3cô vẫn 76như cũ ảo etưởng bệnh 2viện là 81nơi tràn 5đầy hi 6vọng chứ 2ekhông phải clà tuyệt 3vọng, muốn 44cố gắng 1ahết sức fcứu chữa bngười bệnh. 32 © DiendanLeQuyDon.comGiống như 4eNgải Lâm 24từng nói cfcho cô biết: 9“Trên thế 56giới có 89rất nhiều 7thứ cướp bđi mạng fsống của 8con người, 82ví dụ như 54bệnh tật.”
Hóa 3ra là như evậy, từ 8nhỏ “mưa 8cdần thấm 41đất” bvà dưới 2sự ảnh 2chưởng của 6Ngải Lâm, acô quyết atâm học 0y. Hình Khắc 20Lũy giơ 9tay vuốt c5tóc Mễ deKha, giống 1như ba nói 77với cô: 5“Dù kết b8quả thế 2fnào, chỉ 88cần trong 9quá trình 9luôn tận 47tâm cố 6gắng hết 4sức cứu 5chữa, giữ dlại từng 9sinh mệnh, ethì không 85cần phải 6tự trách.”
Mễ d5Kha cảm 61xúc cũng 4bình ổn 77đi nhiều, 1cô hỏi: b“Sẽ luôn 5luôn ở 2bên cạnh 88em sao?”
“Tất cnhiên.” dfHình Khắc d9Lũy ôm cô bchặt hơn, a2“Mặc kệ 44xảy ra chuyện 01gì, đều dở bên em.”
Hơi 13lạnh ban 1đêm, tựa 4dsát vào 0trong ngực 80Hình Khắc 6Lũy, nghe 4nhịp tim d6có lực 0của anh, ecảm thụ 32hơi ấm 4của thân ffthể anh 6truyền đến, abMễ Kha cảm 1thấy, yêu canh đó là bflựa chọn 0chính xác 33nhất trong 86cuộc đời 5của cô. 76 © DiendanLeQuyDon.comVì người 3đàn ông c4này, không 24chỉ là 8chỗ dựa 99vững chắc 0cho cô, mà adcòn có thể 6chia sẻ 73dẫn dắt 3cho cô.
Cho 4nên nói: 2yêu và được cyêu, đều eđược hưởng 06hạnh phúc 4atrọn đời.
Theo blý thuyết 6nếu để 99anh đi cứu e5trợ, Hình abKhắc Lũy 1sẽ rất 43vui mừng, 4nhưng giọng 5bnói của 24Hạ Hoằng 02Huân lại arất nghiêm e1túc, Hình 87Khắc Lũy 74nhạy cảm 90hỏi: “Mễ cKha có chuyện 94gì?”
“Cô 96ấy không ecó chuyện 8gì, chỉ 1flà cần.” 5Hạ Hoằng 4bHuân không 5muốn giải bthích nhiều, 8b“Chú ý 56lái xe an 05toàn, đi f1xem vợ chứ 0không phải e7chọc cho 5fcô ấy khổ 84sở.”
Hình cKhắc Lũy 7cầm chìa dkhóa xe chạy 2ra ngoài, e3một mặt 3vừa khởi eđộng mặt 7khác gọi 15điện cho 07Hạ Nhã 71Ngôn.
Từ ceđoàn 5-3-2 7đến huyện c7dân không 1phải là e9quá xa, nhưng 85vì đường ecxá không 4tốt, tốc 1độ cao anhất cũng 5chỉ 50km/h. 2 © DiendanLeQuyDon.comKết quả 7Hình Khắc 43Lũy ban đêm 7giữ vững 2tốc độ a880km/h phóng cnhanh đến 8huyện dân.
Trên 4đường esuýt chút 4nữa tiếp 1xúc thân 6mật với ecmột xe tải 0dchở hàng, 0fthật may 98là anh tay clái vững bvàng phản 34ứng nhanh, 1thấy phía 8trước chỗ akhúc cua 9đột nhiên 6xuất hiện axe tải, fanh nhấn 3mạnh chân bphanh, bánh bxe cùng mặt d2đấy ma asát kịch 9liệt, dưới ctình thế anguy hiểm cxe việt c8dã của 9anh dừng 06sát cạnh bvách núi.
Tài c6xế xe tải d7hiển nhiên clà hoảng 2sợ, sườn 12xe giống 5dnhư bị 36mất khống 2chế đung 86đưa trái 6ephải, tiếng 1phanh xe chói 7tai. Sau đó 2dtừ trên aaxe chạy acxuống, gõ 3cửa sổ 55xe Hình Khắc 5eLũy, tức 1giận mắng: 9“Con mẹ 0fnó, có bị 14bệnh không, 6dtrên đường 3núi mà dám 46đi nhanh 0như thế, 43vội vã 4muốn đầu 8fthai à?”
Vì ctránh xe 4btải, Hình 3Khắc Lũy 6chọn cách 90nguy hiểm 0nhất là 3dừng xe, 45nếu có achút sơ 7csẩy, dưới 1chân chính dflà vách f2núi sâu 76thẳm. Cho enên khi tài 4xế xe tải 74thấy lấy cgiọng nói 63ác liệt 45nói chuyện 7cvới anh, 7mặc dù 9nhìn thấy 5aanh toàn 2thân quân 73trang, anh 81ta cũng không akhống chế fđược nóng dgiận. Nghĩ 29đến Mễ 1Kha đang 8chờ mình, b8Hình Khắc f1Lũy vuốt 6mặt, giải 49thích: “Xin 25lỗi người 6anh em, vội bđi gặp ffvợ.”
b3Tài xế 23xe tải nghe 0vậy sau 8eđó lại anhìn quân 41huấn của 1Hình Khắc 6Lũy, cũng abớt giận dmấy phần: f“Nhưng 69cũng nên 2fđi chậm 4một chút, 2rất nguy 38hiểm, thật elà sợ đến dđổ mồ 7hôi lạnh.”
Hình 5Khắc Lũy 84gật đầu: 04“Xin lỗi.”
Tài 1cxế xe tải 8cũng gật d0đầu nói: fe“Làm lính 95không dễ cdàng, một 43năm gặp bevợ cũng 7bchỉ vài e9lần, đi 2thôi đi 2thôi, chỉ flà đừng bphóng nhanh 74như vậy, f1an toàn là c2trên hết.”
Sau ekhi tài xế fxe tải rời 2đi, Hình aKhắc Lũy 9chống đỡ 45tay lái, 1angồi một 3lúc cho tỉnh 62táo mới 5bkhởi động 0xe đi tiếp. a © DiendanLeQuyDon.comMấy tiếng csau anh đã 2đến nơi f7cứu trợ, 78nhìn anh betoàn thân amệt mỏi abơ phờ, 8Hạ Nhã 1Ngôn lộ 8vẻ sững c3sờ, cầm 95điện thoại 2edi động 61nhìn thời fgian, ba giờ a5sáng: “Đường 7núi nguy 4hiểm, lại 4dám phóng cnhanh như c2thế?” 56giọng nói 7hàm chứa 4lo lắng 9và tức 48giận.
Ở 0trên núi, 9fvào lúc 0nửa đêm 8drất lạnh, 6nhưng trán fcủa Hình 6Khắc Lũy elại đầy 9mồ hôi. 92 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 0trả lời 3fmà hỏi 23lại: “Kha 11Kha đâu?”
Là 80Hạ Nhã 6Ngôn gọi fđiện cho 0Hạ Hoằng 7eHuân, để 8cho anh cho fphép Hình 26Khắc Lũy 09đến đây 9emột chuyến, 1nhưng cô bkhông nghĩ 1rằng cậu 6ta rạng asáng đã 42đến rồi. 2 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến btình cảm bcủa Hình 43Khắc Lũy 13đối với c8Mễ Kha, 37Hạ Nhã 0bNgôn không 0nói được 46một câu dtrách cứ: 9a“Vào đi.”
Hình 4Khắc Lũy 0vào cửa, ddthấy Mễ 6aKha mặc 8aquần áo 7ebác sĩ ôm bđầu gối 3ngồi trên cagiường, 6trán gục f1vào đầu 1gối, cảm d1giác cô 66thật mỏng 77manh yếu fđuối.
Bàn actay vuốt enhẹ lên 2tóc cô, fHình Khắc bLũy giọng 33nói nhẹ 66nhàng: “Bảo ddbối, anh 2đến rồi!”
Ngồi cim lặng emười tiếng fđồng hồ, e1Mễ Kha rốt a2cuộc có 1phản ứng, b3cô chậm a7chạp ngẩng 84đầu.
Nhìn 9vào ánh 99mắt thất bthần của efcô, Hình 0Khắc Lũy ađau lòng f5không chịu 8được, 8bôm chặt c3cô vào trong 3ngực.
Mễ 85Kha không bbgiãy giụa 6không nói 1dmột lời, 41bàn tay nhỏ bebé nắm 7chặt quân 51huấn của 40anh.
Lúc 5ctrước Hạ 1Nhã Ngôn 4trong điện 2thoại đã bđem chuyện e0xảy ra nói 4cho anh biết, 5chiều hôm 75qua ở huyện fdân xảy 3ara tai nạn 8xe cộ, một dđứa bé 8mười hai ctuổi bị 1tai nạn fnghiêm trọng, 61không thể 0cứu nổi.
Thân 96là bác sĩ, a8không thể cfcả đời 98có thể ccứu được 73hết tất 7cả người 5ebệnh. Nhưng 6đối với eMễ Kha mà 8anói đối 8diện với 4tử vong, a5với sinh b6mạng của 8người bệnh f6vẫn là 4quá sớm. 4 © DiendanLeQuyDon.comNhìn vào 0vết máu 0ngưng đọng a0trên bàn 8tay, cô ngồi 4sững trên 1dmặt đất akhông đứng b1dậy nổi.
Ôm 24Mễ Kha vào 1trong ngực d5vỗ nhẹ, 27Hình Khắc 3Lũy thì ethầm bên 09tai cô: “Bảo bbối ngoan, 1bmuốn khóc a0thì cứ 5ckhóc.”
cĐáy mắt 5fMễ Kha đầy 0tia máu, 5cô mở miệng 2nó: “Rõ 4ràng một 37giây trước 27vẫn còn 10nhịp tim, 7thế mà… 53cô bé mới f8mười hai a7tuổi, còn abchưa…” 64Sau đó khóc 8ekhông thành 1ftiếng.
Bệnh 3tình thiên bbiến vạn dhóa, bác bsĩ không 43có nhiệm 24vụ gánh 9fchịu toàn bbộ trách 54nhiệm, huống 9hồ đây 09lại là e3tai nạn 9cxe cộ ngoài aý muốn. 9 © DiendanLeQuyDon.comHình Khắc aLũy mạnh 4mẽ nói: d“Là bác 28sĩ, đối 67với sinh etử trước 7mắt, chỉ 09có thể 1tận lực!” 7dSau đó không 2tiếng động 0bôm chặt 5Mễ Kha, 5muốn đem beấp áp trong 2fngực sưởi fấm trái ctim bị tổn 2athương của 70cô.
Nghĩ d9lại trước 69khi cấp 79cứu, mẹ c5cô bé khóc 7lóc cầu 84xin cô cứu 4đứa bé, 9Mễ Kha gào e5lên, khóc 4lớn.
Hình 68Khắc Lũy 2không nói agì nữa, 11cánh tay 38ôm chặt 56cô hơn, fyên lặng fchống đỡ 7dcho Mễ Kha, 81còn hơn 20“thiên dngôn vạn 8angữ”, 7cđể cho 2cô dưới 86sự bảo 90vệ của banh, mặc 3sức khóc.
Không 07biết đã equa bao lâu, 9etiếng khóc 7của Mễ 0bKha nhỏ 5dần, dựa fvào trong 5ngực Hình 34Khắc Lũy, a2cô nhỏ 0giọng nói: 9“Bởi vì emẹ là y 6tá, từ 8nhỏ đối 9với bệnh dviện không axa lạ gì. 98 © DiendanLeQuyDon.comMới đầu 6chỉ nghĩ blà chỗ flàm việc 4dcủa mẹ, 44thích ở 2bcùng mẹ…”
Mãi c9đến khi cMễ Kha năm c3tuổi, bở 1vì ham chơi 9không cẩn b1thận ngã 7bị thương a4ở chân 25phải nằm 5viện thì 00trong lòng amới xảy cra biến dehóa. Khi 2đó Ngải 0eLâm là y 0tá trưởng, 8công việc 6rất bận. 3 © DiendanLeQuyDon.comSo sánh với fy ta cùng 3bác sĩ ở 7viện đang 1chăm sóc eMễ Kha, 0cthân là 6mẹ, bà ecũng không 2có nhiều 54thời gian 3chăm sóc d2con gái. 13 © DiendanLeQuyDon.comNgược lại, 1fMễ Ngật dĐông bỏ cfviệc ở bcông ty, cccả ngày fblẫn đêm dở trong 02phòng bệnh.
Mễ 1cKha đối eavới việc e6này có chút 6uất ức, 9ebĩu môi doán trách: 95“Có phải 4mẹ không bcòn thương 0Kha Kha? Mẹ 63cũng không dđến cho 9Kha Kha ăn bacơm.”
Mễ 3Ngật Đông anhìn con adgái nói: 1“Mẹ thương 5Kha Kha nhất, 4athương con 4hơn cả 0fba.”
“Không 2phải đâu.” dTiểu Mễ 9fKha ôm cổ 65ba, “Nếu bmẹ thương 78Kha Kha tại 3sao lại 5đến chăm 45anh tiểu 3mập mạp 3aở phòng cebên cạnh, akhông để 4ý tới con?”
Mễ 8Ngật Đông abế con gái 4trong ngực cbvỗ nhẹ: d4“Bởi vì 9không có cai chăm sóc danh tiểu 8mập mạp, e4nên mẹ 3mới đi 9chăm anh 8cấy, nếu 16không anh b7ấy thật 4bđáng thương.”
“Nhưng cmà,” Mễ dKha cau mày, ad“Mẹ đi 70chăm anh 8ấy, Kha deKha không d3phải cũng 81đáng thương 3sao?”
“Kha 29Kha có ba, 8làm sao mà 7đáng thương?
“Vậy 8ba mẹ của 5tiểu mập c6mạp đâu? cTại sao 8không đến a9đây?”
“Bọn a0họ ở nơi 1rất xa, 5không tới 81được.”
Tiểu 4cMễ Kha tất anhiên không 0biết chỗ 9gọi là 4rất xa chính d9là thiên ađường, a3cô ngây 72ngốc hỏi: a“Tại sao 0lại đi 2đến chỗ crất xa? 47Người bạn ddnhỏ không bphải là 39nên ở cùng 1bba mẹ sao?” e5Không đợi b7Mễ Ngật 21Đông trả 0lời, cô 6abé nghiêng aeđầu ngối 2blên chân 2dba, “Ba a5không cần 3đi công 9tác được 7không? Kha 06Kha sẽ rất b9nhớ ba.”
Mễ 2Ngật Đông b7vuốt nhẹ b4mái tóc acon gái, 4cảm thán: 00“Chờ Kha aKha thích 67một bé 6trai khác 3cũng không 5dnhớ tới 4ba.”
Tiểu 15Mễ Kha chớp cđôi mắt b2to đen nhánh: e3“Thích 26bé trai là 7ai? Đang 7aở đâu?”
Mễ 55Ngật Đông 9ccười lớn, etrêu chọc ccon gái: 9“Nhà khác d2đang nuôi, 7dchờ Kha 1fKha trưởng 75thành sẽ d5gả cho bé 0trai.”
Tiểu 7Mễ Kha trong 8fngực ba dfuốn éo 9vặn vẹo, 92không vui 8nói: “Gả 4cho bé trai 3alàm gì, 11con cũng akhông biết 3cbé trai đó.”
Mễ 9eKha nằm 1viện, các 5cô chú bác 6sĩ, chị 0y tá, rất e7thích chăm b9sóc cô, ckhiến cô 3dần dần 98quên chuyện c3Ngải Lâm fkhông ở dbên cạnh 7mình. Cho 7bđến một 0ngày, nửa a0đêm tỉnh 63lại phát 4ahiện mẹ 87khóc trong 91ngực ba, 5dmới biết 9anh tiểu f2mập mạp bcũng đã dđến một e2nơi rất exa.
Nghĩ eanh tiểu a4mập mạp cđược ba fmẹ đón fđi, Mễ dKha lại 37gần mẹ: 6“Mẹ sao fblại khóc? 41Kha Kha sẽ akhông đi 0ađến chỗ 6erất xa, eKha Kha và 13mẹ sẽ 6vĩnh viễn 0ở cùng 72nhau.”
Sau bnày khi lớn 22lên, cô 33đã hiểu 97được anh abtiểu mập 55mạp đi 6cnơi nào, 6dbệnh viện 04miễn phí 9khám chữa 31bệnh cho 68cả nhà d5bọn họ 45cũng xử alý chuyện 02hậu sự, 9vì nằm 3viện nên 7cô mới 6fbiết được 60bệnh viện 0là nơi nào, e5nghề nghiệp ecủa bác 1sĩ, y tá 90ý nghĩa 9là gì. Vì 21vậy, cô 5quyết định dfhọc y, cứu 08người.
Mễ afKha tất e9nhiên hiểu 82rõ sinh mạng 90trước ốm 2đau bệnh 81tật yếu d8ớt thế 7nào, nhưng 3cô vẫn 76như cũ ảo etưởng bệnh 2viện là 81nơi tràn 5đầy hi 6vọng chứ 2ekhông phải clà tuyệt 3vọng, muốn 44cố gắng 1ahết sức fcứu chữa bngười bệnh. 32 © DiendanLeQuyDon.comGiống như 4eNgải Lâm 24từng nói cfcho cô biết: 9“Trên thế 56giới có 89rất nhiều 7thứ cướp bđi mạng fsống của 8con người, 82ví dụ như 54bệnh tật.”
Hóa 3ra là như evậy, từ 8nhỏ “mưa 8cdần thấm 41đất” bvà dưới 2sự ảnh 2chưởng của 6Ngải Lâm, acô quyết atâm học 0y. Hình Khắc 20Lũy giơ 9tay vuốt c5tóc Mễ deKha, giống 1như ba nói 77với cô: 5“Dù kết b8quả thế 2fnào, chỉ 88cần trong 9quá trình 9luôn tận 47tâm cố 6gắng hết 4sức cứu 5chữa, giữ dlại từng 9sinh mệnh, ethì không 85cần phải 6tự trách.”
Mễ d5Kha cảm 61xúc cũng 4bình ổn 77đi nhiều, 1cô hỏi: b“Sẽ luôn 5luôn ở 2bên cạnh 88em sao?”
“Tất cnhiên.” dfHình Khắc d9Lũy ôm cô bchặt hơn, a2“Mặc kệ 44xảy ra chuyện 01gì, đều dở bên em.”
Hơi 13lạnh ban 1đêm, tựa 4dsát vào 0trong ngực 80Hình Khắc 6Lũy, nghe 4nhịp tim d6có lực 0của anh, ecảm thụ 32hơi ấm 4của thân ffthể anh 6truyền đến, abMễ Kha cảm 1thấy, yêu canh đó là bflựa chọn 0chính xác 33nhất trong 86cuộc đời 5của cô. 76 © DiendanLeQuyDon.comVì người 3đàn ông c4này, không 24chỉ là 8chỗ dựa 99vững chắc 0cho cô, mà adcòn có thể 6chia sẻ 73dẫn dắt 3cho cô.
Cho 4nên nói: 2yêu và được cyêu, đều eđược hưởng 06hạnh phúc 4atrọn đời.
Tác giả :
Mộc Thanh Vũ