Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu
Chương 426
Chương 426: Đây là… Giây sao?
Lâm Thúy Vân để tay trước ngực anh ta.
“Tôi… Tôi cảnh cáo anh, anh không được chơi xấu!”
ôi chơi xấu sao? Tôi suýt nữa quên nói cho cô, lần này dì để tôi đến đây không chỉ chăm sóc cô, mà còn có nhiệm vụ nữa.”
“Nhiệm vụ gì?”
“Chính là cho bà ấy một đứa cháu”
Lúc vừa nói xong, Lục Mặc Thâm đã nhanh chóng đề Lâm Thùy Vân xuống giường.
Cái gì?
Cháu sao?
Lâm Thúy Vân nghe thấy thế thì trợn mắt há mồm.
Cô ấy thậm chí còn chưa kịp hồi phục tỉnh thần lại, Lục Mặc Thâm đã bắt đầu ra tay cởi quần áo của cô ra.
“Không được, Lục cầm thú, anh đó, mau dừng tay lại ngay! Tôi đánh chết anh đấy!”
Lâm Thúy Vân chỉ có thể vừa chửi bậy vừa đấm đá lung tung.
Nhưng lúc đấm đá lại không cẩn thận, vô tình kéo khăn tắm đang buộc ngang hông Lục Mặc Thâm xuống.
Hai người đồng thời cúi đầu, rõ ràng thấy được nơi không nên thấy.
*A a a.. Thật xin lỗi, tôi không cố ý, anh tha cho tôi đi”
Lâm Thúy Vân chỉ có thể ôm mặt thét chói tai Minh vừa thấy cái gì vậy?
Sao có thể lớn như vậy?
Người này có phải phát dục quá độ không vậy?
“Tôi thì không sao, cô không cần lo cho tôi Nhưng mà, tôi… Lại hơi lo lắng cho cô một chút đó.
Lục Mặc Thâm nói xong câu đó, lập tức lại gần.
Lâm Thúy Vân nhìn người đàn ông đang có thế tấn công mạnh mẽ trước mắt, đột nhiên nhận ra.
Cô vô cùng khẩn trương nắm lấy khăn trải giường, tận sâu trong đầu cô đột nhiên lóe lên: “Lục cầm thú!”
Lục Mặc Thâm nhìn cô ấy chăm chấm “Nếu cô muốn nói dừng thì tôi thấy cô nên ngậm miệng lại sẽ tốt hơn nhiều đấy!”
Lâm Thúy Vân sợ hãi mở miệng: “Tôi chỉ muốn hỏi anh, trước đó chúng ta thật sự đã quan hệ sao?”
Đôi lông mày của Lục Mặc Thâm nhíu lại “Quan hệ thì sao? Không quan hệ thì thế nào?”
Lâm Thúy Vân cần môi, hai ngón trỏ chà xát ở trước mặt “Ý của tôi là.. Nếu đã quan hệ thì có phải hiện tại sẽ không đau không. Nếu có thể thì tôi có thể ở phía trên không?”
Lục Mặc Thâm.
Lâm Thúy Vân chỉ có thể thử lại “Có thể chứ?”
Cô nghe nói qua người nào ở phía trên thì có thể đè người kia.
Nếu tên ác quỷ này bị mình đè một lần thì về sau không phải sẽ nghe lời mình sao!
“Lâm Thúy Vân, tôi thật sự muốn xem xem rốt cuộc thì trong đầu cô đang chứa cái gì đấy?”
Lục Mặc Thâm tỏ vẻ không biết mình nên nói gì.
Lâm Thúy Vân bị chọc tức, cầm lấy gối đầu đánh vào người anh ta “Tôi có một gương mặt xinh đẹp, hơn nữa tôi còn vô cùng thông minh vậy thì trong đầu tôi không phải chứa trí tuệ thì còn chứa gì nữa đây?”
” còn tưởng trong đầu cô chỉ toàn là keo sữa thôi chứ!”
“Trong đầu anh mới là keo sữa, cả nhà anh đều là keo sữa!”
Lục Mặc Thâm lập tức cầm tay cô, giam ở trên đỉnh đầu: “Xem ra chuyện xảy ra tối hôm nay, nếu cô không được dạy dỗ thật tốt thì trong tương lai cô vẫn cứ không nghe lời như thế, cứ thích chạy ra ngoài uống rượu một mình đúng không?”
Lâm Thúy Vân đang bị giam giữ vì thế chỉ có thể kêu lên; “Đương nhiên, một mình tôi chạy ra ngoài uống rượu, anh quản được à!”
Cô ấy còn chưa nói xong thì đột nhiên cảm thấy trời đất đảo ngược.
Lục Mặc Thâm nhanh chóng đề cô ấy xuống: “Bạn nhỏ không nghe lời thì phải bị trừng phạt”
Hô hấp của Lâm chặn lại, toàn thân c‹ úy Vân nhanh chóng bị trở nên cứng nhắc.
Đây là khúc nhạc dạo cho việc kia sao?
Nhưng mà sao cô cảm thấy sau đầu như bị một khẩu súng chạm vào vậy?
“Lục cầm thú, anh buông tôi ra. Tôi cảnh cáo anh, nếu anh không buông ra tôi sẽ không khách khí, công phu của tôi cũng không phải chỉ dùng để đùa!”
Lâm Thúy Vân úp mặt vào giường. Nếu giờ phút này cô ấy quay đầu lại nhất định có thể thấy.
một Lục Mặc Thâm bình thường trầm tĩnh như nước, lúc này lại mang cặp mắt chứa lửa nóng, giống như tùy lúc có thể cản nuốt sạch sẽ hai người vậy.
“Lục Mặc Thâm, anh mau buông tôi ra”
Lục Mặc Thâm nhích lại gần, trước khi Lâm Thúy Vân kịp phản ứng, anh ta nhanh chóng vọt vào.
“AI”
Cảm giác đau đớn khiến Lâm Thúy Vân cảm thấy cơ thể mình như bị xé rách.
Cô ấy hét lên một tiếng thảm thương, cô ấy đau tới mức cả khuôn mặt trở nên trắng bệch.
Mẹ bà nó, sao lại đau như vậy chứ?
Không phải nói lần thứ hai sẽ không đau sao?
Lâm Thúy Vân lập tức ngây ngẩn cả người.
‘Vậy có nghĩa là bên trong nhà vệ sinh khách sạn Vọng Nguyệt lần trước, cô ấy không hề quan hệ với Lục Mặc Thâm.
Thật ra đây mới là lần đầu tiên của cô ấy.
Sau đó, âm thanh của Lục Mặc Thâm lộ ra vẻ thống khổ, vô cùng kìm nén “Thúy Vân..”
Đôi mày của anh ta nhíu chặc lại, trán nổi đầy gân xanh.
Lâm Thúy Vân nghe thấy giọng nói của anh 1a, thế nhưng cũng không hề cảm thấy tức giận.
Rõ ràng cô ấy đã đau đến mức sắp ngất đi, nhưng cô ấy vẫn không muốn cho tên Lục căm thú kia thực hiện được, bắt đầu liều mạng giấy dụa.
Tên khốn kiếp này dám lừa cô ấy!
Nếu không phải cô ấy nghĩ rằng hai người đã sớm quan hệ thì sao có thể tùy tiện giao lần đầu của mình ra như vậy chứ! Tên khốn kiếp Lục Mặc Thâm này!
Lục Mặc Thâm vốn đã rất khó chịu, bây giờ Lâm Thúy Vân lại không chịu phối hợp, tròng mắc anh ta đang mở to hết cỡ.
Chết tiệt!
Anh ta sẽ chết ở trên người cô ấy mất.
Lâm Thúy Vân đau đến mức nước mắt chảy ra, nhưng trong lòng cô ấy càng cảm thấy khó chịu và tủi thân hơn.
Nếu không phải bị tên khốn kiếp này áp chế, cô ấy chỉ hận không thể lập tức cho anh ta ăn một cú đi Cô ấy nghiến chặt răng: “Lục Mặc Thâm, tên khốn kiếp nhà anh… Đau chết tôi rồi… Tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!”
Ngay khi cô ấy vừa dứt lời, người đàn ông phía trên cô ấy đột nhiên hừ nhẹ một tiếng Lúc này Lâm Thúy Vân chỉ cảm thấy eo mình như sắp lìa khỏi cơ thể.
Không đúng.
Cô lập tức ngây ngẩn cả người.
Giáo sư Lục, đây là… Giây?
Một phút à?
Không đúng, hình như còn chưa tới một phút.
Hô hấp của người đàn ông càng ngày càng thong thả, cuối cùng bình tĩnh lại Bên trong nhà trọ vốn không tính là lớn đột nhiên trở nên yên tĩnh một cái kì lạ ‘Yên lặng trong chốc lát.
‘Yên tĩnh một cách đáng sợ.
Lâm Thúy Vân cố nén sự khó chịu, nhanh chóng chui vào chăn, ngay cả đầu cũng không thÒ ra: “Tôi, tôi không biết cái gì hết, tôi sẽ không nói cái gì hết. Giáo sư Lục, anh bình tĩnh một chút, đừng động tay động chân”
Những người đàn ông bình thường bị thiếu hụt ở phương diện này đều sẽ có vấn đề về mặt tâm lý.
Không phải bạo lực gia đình thì cũng là những thứ đáng sợ khác.
Huống chỉ Lục Mặc Thâm lại là một người đàn ông được rất nhiều cô gái hâm mộ.
Nếu phương diện này thật sự có vấn đề, nhất định tâm lý sẽ có sự chênh lệch lớn như chênh lệch giữa mức nước của sông và biển Cho nên nếu anh ta thẹn quá hóa giận, nhất định sẽ ra tay đánh mình!
Lúc này, Lâm Thúy Vân không dám manh động, ngoan ngoãn trốn trong chăn.
Lục Mặc Thâm cứ yên lặng mà ngồi bên cạnh như vậy.
‘Sống gần ba mươi năm trên đời, đây là lần đầu tiên anh ta cảm thấy mặc cảm như thế.
Từ trên xuống dưới người anh ta đều bao phủ một loại hơi thở lạnh như băng, giống như tử thần từ địa ngục tới.
Mặc dù Lâm Thúy Vân đang chui vào trong chăn cũng có thể cảm thấy sự lạnh lẽo từ bên ngoài đang đi vào.
Lâm Thúy Vân không dám động đậy.
Giờ phút này, trong đầu cô ấy chỉ có một suy nghĩ.
Đó chính là…
Con mẹ nó, mình phát hiện ra bí mật động trời không thể tiết lộ của Lục Mặc Thâm, anh ta liệu có ra tay giết người diệt khẩu không?