Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 131: Mẹ con đối mặt
Lời này có ý là, ông ta chỉ là nhà giàu mới nổi, còn Cố Tinh Trạch mới xuất thân hào môn quyền quý đích thực?
Tần Chu là con át chủ bài của Giải trí Hoàn Vũ, lại là người đại diện của ngôi sao hàng đầu, lời nói có trọng lượng rất lớn.
Cố Tinh Trạch đi theo anh ta khi vẫn còn là thiếu niên, bây giờ dưới sự ảnh hưởng của Tần Chu cũng vô cùng sành sỏi.
Thiệu Đông suýt nữa bị anh làm cho tức đến ói máu, nhưng mà những gì anh nói lại đều là sự thật, không thể phản bác.
Vân Thi Thi đứng tại bàn trang điểm trước gương, nụ cười trên gương mặt bỗng ngưng lại, bầu không khí khiến cô trở nên lúng túng.
Cố Tinh Trạch lạnh lùng nhìn Thiệu Đông một cái: "Ông không xứng tôi tranh giành với tôi."
Thiệu Đông giận dữ, vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên bị một giọng nói cắt ngang.
"Hôm nay thật là náo nhiệt quá đi!.”Ngoài cửa bỗng nhiên truyền tới giọng một phụ nữ cao ngạo.
Sắc mặt mọi người hơi ngưng lại, nhao nhao nhìn ra cửa.
Mộ Uyển Nhu mặc một bộ váy cắt xẻ hết sức táo bạo, lộ ra vẻ trang nhã cùng gợi cảm.
Mà người đàn ông đứng phía sau lưng cô ta càng khiến cho mọi người kinh ngạc.
Người đàn ông đó mặc một bộ âu phục được cắt may thủ công vô cùng tinh xảo, hai tay đút túi, vóc người cao to lại thêm khí thế khinh người ngút trời, phong thái tựa như một vị đế vương hoàn mỹ.
Khuôn mặt của anh ta xem ra còn rất trẻ, người ngoài xem ra cũng không quá hai mươi lăm tuổi, khí chất vô cùng chững chạc, trưởng thành.
Sự chững chạc của anh ta không phải đơn giản chỉ là vẻ bề ngoài, mà khí chất trầm ổn ấy toát ra từ từng cử chỉ nhỏ nhất, phong thái điềm nhiên mà ung dung vương giả.
Dưới ánh đèn ẩn hiện một đôi mắt thâm thúy mê người, gương mặt với đường nét góc cạnh, chỉ một ánh mắt lướt qua, đúng là nhiếp nhân tâm hồn.
Dưới ánh đèn tường vàng lộng lẫy, khí chất người đàn ông càng trở nên kiêu căng, áp bức.
Cho dù là cơn thịnh nộ của Cố Tinh Trạch cũng bị anh ta áp chế mất mấy phần.
Sắc mặt mọi người khác nhau.
Nhất là Vân Thi Thi, gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của cô bỗng trở nên trắng bệch, thần sắc hết sức ảm đạm mà hơi nép sau lưng Cố Tinh Trạch.
Người đàn ông kia nhanh mắt trông thấy dáng vẻ ấy của cô, ánh mắt hơi hiện lên vẻ khác lạ, song cũng rất nhanh trầm ổn trở lại.
Bên cạnh anh ta là một bé trai mặc bộ lễ phục tây trang, đầu tóc gọn gàng trông vô cùng ngoan ngoãn, so với gương mặt tuấn mỹ bên trên, lại thêm phần lạnh lùng cùng kiệt ngạo.
Là... Tiểu Dịch Thần!
Vân Thi Thi không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào cậu bé ấy, cánh môi khẽ run rẩy. Cô gắt gao cắn cánh môi, lại bất thình lình đụng phải ánh mắt của Tiểu Dịch Thần.
Cô nhất thời bối rối, chợt xoay mặt đi, không nhìn cậu bé nữa.
Tiểu Dịch thần càng cảm thấy cổ quái.
Cô này thật rất kỳ quái nha! Tại sao nhìn thấy mình mà thần sắc lại không tự nhiên?
Tựa như là đang trốn tránh mình?
Mọi người trông thấy Tiểu Dịch Thần, mỗi người mang vẻ mặt khác nhau.
Mộ Dịch Thần là người thừa kế của tập đoàn nhà họ Mộ, nhưng mà Mộ Nhã Triết bảo vệ cho cậu bé vô cùng cẩn thận, cho dù là paparazi dày dặn đến đâu cũng khó có thể bắt được tung tích Mộ Dịch Thần.
Từ trước tới nay chưa có ai thấy dung mạo của Tiểu Dịch Thần.
Nhưng mà có người đồn nói, Tiểu Dịch Thần cũng không phải là con trai ruột của Mộ Uyển Nhu cùng Mộ Nhã Triết.
Mộ Uyển Nhu phát hiện ra mình không thể mang thai, cô ta chạy chữa tứ phương thậm chí là thụ tinh bằng ống nghiệm, nhưng đều không thành.
Bác sĩ nói cô ta đã mất đi khả năng làm mẹ, nếu như nhất quyết muốn thụ tinh nhân tạo sẽ chỉ làm ảnh hưởng đến sức khỏe của cô.
Đau khổ rất lâu, Mộ Uyển Nhu đành phải chấp nhận hiện thực.
Mà mẹ đẻ của Tiểu Dịch Thần lại là một người khác hoàn toàn.
Chuyện này được giữ kín hết sức nghiêm ngặt, nếu như có người tiết lộ chuyện này, Mộ Uyển Nhu sẽ vô cùng tức giận cùng lo sợ.
Tần Chu trông thấy Tiểu Dịch Thần, chỉ cảm thấy hơi kinh ngạc, trong suốt sáu năm qua nhà họ Mộ đã bảo vệ vô cùng cẩn thận, từ trước tới giờ không để cậu bé tiếp xúc với các phương tiện truyền thông.
Tần Chu là con át chủ bài của Giải trí Hoàn Vũ, lại là người đại diện của ngôi sao hàng đầu, lời nói có trọng lượng rất lớn.
Cố Tinh Trạch đi theo anh ta khi vẫn còn là thiếu niên, bây giờ dưới sự ảnh hưởng của Tần Chu cũng vô cùng sành sỏi.
Thiệu Đông suýt nữa bị anh làm cho tức đến ói máu, nhưng mà những gì anh nói lại đều là sự thật, không thể phản bác.
Vân Thi Thi đứng tại bàn trang điểm trước gương, nụ cười trên gương mặt bỗng ngưng lại, bầu không khí khiến cô trở nên lúng túng.
Cố Tinh Trạch lạnh lùng nhìn Thiệu Đông một cái: "Ông không xứng tôi tranh giành với tôi."
Thiệu Đông giận dữ, vừa muốn mở miệng, bỗng nhiên bị một giọng nói cắt ngang.
"Hôm nay thật là náo nhiệt quá đi!.”Ngoài cửa bỗng nhiên truyền tới giọng một phụ nữ cao ngạo.
Sắc mặt mọi người hơi ngưng lại, nhao nhao nhìn ra cửa.
Mộ Uyển Nhu mặc một bộ váy cắt xẻ hết sức táo bạo, lộ ra vẻ trang nhã cùng gợi cảm.
Mà người đàn ông đứng phía sau lưng cô ta càng khiến cho mọi người kinh ngạc.
Người đàn ông đó mặc một bộ âu phục được cắt may thủ công vô cùng tinh xảo, hai tay đút túi, vóc người cao to lại thêm khí thế khinh người ngút trời, phong thái tựa như một vị đế vương hoàn mỹ.
Khuôn mặt của anh ta xem ra còn rất trẻ, người ngoài xem ra cũng không quá hai mươi lăm tuổi, khí chất vô cùng chững chạc, trưởng thành.
Sự chững chạc của anh ta không phải đơn giản chỉ là vẻ bề ngoài, mà khí chất trầm ổn ấy toát ra từ từng cử chỉ nhỏ nhất, phong thái điềm nhiên mà ung dung vương giả.
Dưới ánh đèn ẩn hiện một đôi mắt thâm thúy mê người, gương mặt với đường nét góc cạnh, chỉ một ánh mắt lướt qua, đúng là nhiếp nhân tâm hồn.
Dưới ánh đèn tường vàng lộng lẫy, khí chất người đàn ông càng trở nên kiêu căng, áp bức.
Cho dù là cơn thịnh nộ của Cố Tinh Trạch cũng bị anh ta áp chế mất mấy phần.
Sắc mặt mọi người khác nhau.
Nhất là Vân Thi Thi, gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của cô bỗng trở nên trắng bệch, thần sắc hết sức ảm đạm mà hơi nép sau lưng Cố Tinh Trạch.
Người đàn ông kia nhanh mắt trông thấy dáng vẻ ấy của cô, ánh mắt hơi hiện lên vẻ khác lạ, song cũng rất nhanh trầm ổn trở lại.
Bên cạnh anh ta là một bé trai mặc bộ lễ phục tây trang, đầu tóc gọn gàng trông vô cùng ngoan ngoãn, so với gương mặt tuấn mỹ bên trên, lại thêm phần lạnh lùng cùng kiệt ngạo.
Là... Tiểu Dịch Thần!
Vân Thi Thi không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào cậu bé ấy, cánh môi khẽ run rẩy. Cô gắt gao cắn cánh môi, lại bất thình lình đụng phải ánh mắt của Tiểu Dịch Thần.
Cô nhất thời bối rối, chợt xoay mặt đi, không nhìn cậu bé nữa.
Tiểu Dịch thần càng cảm thấy cổ quái.
Cô này thật rất kỳ quái nha! Tại sao nhìn thấy mình mà thần sắc lại không tự nhiên?
Tựa như là đang trốn tránh mình?
Mọi người trông thấy Tiểu Dịch Thần, mỗi người mang vẻ mặt khác nhau.
Mộ Dịch Thần là người thừa kế của tập đoàn nhà họ Mộ, nhưng mà Mộ Nhã Triết bảo vệ cho cậu bé vô cùng cẩn thận, cho dù là paparazi dày dặn đến đâu cũng khó có thể bắt được tung tích Mộ Dịch Thần.
Từ trước tới nay chưa có ai thấy dung mạo của Tiểu Dịch Thần.
Nhưng mà có người đồn nói, Tiểu Dịch Thần cũng không phải là con trai ruột của Mộ Uyển Nhu cùng Mộ Nhã Triết.
Mộ Uyển Nhu phát hiện ra mình không thể mang thai, cô ta chạy chữa tứ phương thậm chí là thụ tinh bằng ống nghiệm, nhưng đều không thành.
Bác sĩ nói cô ta đã mất đi khả năng làm mẹ, nếu như nhất quyết muốn thụ tinh nhân tạo sẽ chỉ làm ảnh hưởng đến sức khỏe của cô.
Đau khổ rất lâu, Mộ Uyển Nhu đành phải chấp nhận hiện thực.
Mà mẹ đẻ của Tiểu Dịch Thần lại là một người khác hoàn toàn.
Chuyện này được giữ kín hết sức nghiêm ngặt, nếu như có người tiết lộ chuyện này, Mộ Uyển Nhu sẽ vô cùng tức giận cùng lo sợ.
Tần Chu trông thấy Tiểu Dịch Thần, chỉ cảm thấy hơi kinh ngạc, trong suốt sáu năm qua nhà họ Mộ đã bảo vệ vô cùng cẩn thận, từ trước tới giờ không để cậu bé tiếp xúc với các phương tiện truyền thông.
Tác giả :
Hoa Dung Nguyệt Hạ