Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 116: Thủ đoạn của Vân Na
Vân Thi Thi cũng thật sự có bản lĩnh đấy!
Nhưng mà như vậy thì sao chứ? Ông lớn coi trọng một người phụ nữ, ngược lại sẽ khiến người phụ nữ ấy càng thêm hấp dẫn. Mộ Nhã Triết là người như thế nào chứ, sao anh ta lại có thể để ý đến một người mới không chút bối cảnh nào?
Giới nghệ sĩ không thiếu nhất chính là người đẹp, lấy địa vị của Mộ Nhã Triết, muốn loại phụ nữ nào, không phải chỉ cần vung tay cái là có hay sao?
Mộ Nhã Triết chơi gái, rồi hắn chơi lại cô ta, cảm giác cũng không tồi!
Hà Lăng Tương đang vừa độc ác nghĩ, vừa hung tợn nắm chặt xấp tài liệu về Vân Thi Thi trong tay, lại bị một giọng nói mềm mại yếu ớt cắt ngang suy nghĩ.
“Ngài... Ngài khỏe chứ, xin hỏi, ngài có phải là đạo diễn Hà Lăng Tương hay không?”
Hà Lăng Tương quay đầu lại, liền nhìn thấy khuôn mặt của Vân Na.
Vừa rồi cô ta đã đi tẩy trang, nên lúc này khuôn mặt cô ta cũng có chút vẻ thanh thoát.
Mặc dù trên mặt vẫn có chút sưng đỏ như trước, nhưng không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô ta.
Vẻ đẹp của Vân Na không giống Vân Thi Thi trong sáng thuần khiết mà là vẻ đẹp yêu mị, giống như Yêu Cơ quyến rũ Đế Vương thời cổ đại, nếu cô ta vào vai Đát Kỷ, có lẽ sẽ diễn không tệ.
Cô ta có dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, không giống với dáng người cao gầy của Vân Thi Thi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo kết hợp với dáng vẻ rụt rè, càng làm nổi bật lên vẻ yếu đuối của cô ta.
Ngược lại trong lúc vô tình Vân Na đã đầu quân đúng chỗ!
Gần đây Hà Lăng Tương rất thích loại hình này, vừa thấy cô ta, hai mắt hắn ta dường như muốn phát sáng!
Thấy hắn không nói lời nào, Vân Na liền đắc ý trong lòng, với bộ dạng với vẻ mặt này của cô ta, không có mấy người đàn ông có thể chống cự được. Hà Lăng Tương có “kinh nghiệm sa trường” thì thế nào? Còn không phải vừa nhìn thấy cô ta liền mê mẩn?
“Đạo diễn Hà, tôi tên là Vân Na, là sinh viên trường Nghệ Thuật. Tôi vô cùng ngưỡng mộ ngài, ngài là một đạo diễn rất có tài hoa... A, đúng rồi, bộ phim “Hoa hồng máu” của ngài năm nay chính là một tuyệt tác điện ảnh vĩ đại nhất trong lòng tôi đấy!”
“Hoa hồng máu”?
Kịch bản rác, chế tác cẩu thả, một bộ phim điện ảnh bỏ đi cũng có thể được coi là tuyệt tác điện ảnh vĩ đại nhất ư? Ý tứ trong lời nói của Vân Na, Hà Lăng Tương không cần nghĩ cũng biết.
Vân Na không phải người từng lăn lộn trong Giới giải trí, cô ta chỉ biết mơ hồ về địa vị của Hà Lăng Tương, chứ không hề biết những “chiến tích” đen tối của hắn ta, bởi vậy cô ta hoàn toàn không hề biết rằng hành động hiện tại của mình ngu ngốc cỡ nào.
Đối với loại phụ nữ chủ động dâng đến cửa, Hà Lăng Tương việc gì phải từ chối? Vừa vặn chiều nay hắn nghẹn một bụng tức, đang lo không biết nên phát tiết chỗ nào.
Hà Lăng Tương thân mật xích lại gần Vân Na, đưa tay bắt lấy cổ tay cô ta kéo vào trong ngực, mượn bóng cây che khuất, hắn vừa đưa tay lên xoa nắn phần mềm mại trước ngực, vừa cúi đầu cắn cắn tai cô ta.
“A...” Vân Na lộ vẻ lúng túng, giống như một con thỏ nhát gan bị dọa sợ, hai tay mềm mại yếu đuối chống trước ngực hắn ta, kinh ngạc nhìn Hà Lăng Tương: “Đạo diễn Hà, ngài, ngài...”
Trên người cô ta có một mùi hương nhàn nhạt, khiến cho Hà Lăng Tương càng thêm mê đắm. Xem ra, cô gái này vẫn chỉ là một đứa bé?
Hà Lăng Tương mặc dù háo sắc, nhưng cũng không phải loại đàn ông ai đến cũng nhận, mà Vân Na lại làm cho hắn ta rất hài lòng.
“Không phải cô nói, cô ngưỡng mộ tôi nhất à?” Hiển nhiên Hà Lăng Tương rất hài lòng với biểu hiện của cô ta.
“Cô tự mình đưa tới cửa, lại còn nói những lời như thế, nếu để người khác nghe thấy, chỉ sợ là sẽ cảm thấy tôi có mục đích gì đấy.”
Dụng ý của Hà Lăng Tương, tất nhiên Vân Na hiểu. Giờ phút này cơ thể hai người họ đang dính chặt vào nhau, rất dễ nhận thấy thay đổi của đối phương, đương nhiên là hiểu đối phương đang muốn gì!
Thật ra trong lòng cô ta cũng có chút sợ hãi, Làng Giải trí giống như đầm rồng hang hổ, sao cô ta có thể không sợ được chứ?
Nhưng mà chỉ cần nghĩ tới dáng vẻ đắc ý của Vân Thi Thi, lại nghĩ tới việc có lẽ Vân Thi Thi sẽ thuận lợi thông qua phỏng vấn, nhận được vai nữ diễn viên chính của bộ phim này, nở mày nở mặt bước vào Làng Giải trí, cô ta liền bắt đầu ghen tị không chịu được.
Lòng ghen tị giống như một nhánh cây đen tối, bao trùm lấy lòng cô ta, khiến cho cô ta khó chịu không thôi.
“Đạo diễn Hà, chỗ này không tiện nói chuyện đâu! Nếu không...” Vân Na đảo mắt cười cười, rất quyến rũ: “Chúng ta chuyển sang nơi khác?”
“Được!” Hà Lăng Tương tất nhiên đồng ý.
Nhưng mà như vậy thì sao chứ? Ông lớn coi trọng một người phụ nữ, ngược lại sẽ khiến người phụ nữ ấy càng thêm hấp dẫn. Mộ Nhã Triết là người như thế nào chứ, sao anh ta lại có thể để ý đến một người mới không chút bối cảnh nào?
Giới nghệ sĩ không thiếu nhất chính là người đẹp, lấy địa vị của Mộ Nhã Triết, muốn loại phụ nữ nào, không phải chỉ cần vung tay cái là có hay sao?
Mộ Nhã Triết chơi gái, rồi hắn chơi lại cô ta, cảm giác cũng không tồi!
Hà Lăng Tương đang vừa độc ác nghĩ, vừa hung tợn nắm chặt xấp tài liệu về Vân Thi Thi trong tay, lại bị một giọng nói mềm mại yếu ớt cắt ngang suy nghĩ.
“Ngài... Ngài khỏe chứ, xin hỏi, ngài có phải là đạo diễn Hà Lăng Tương hay không?”
Hà Lăng Tương quay đầu lại, liền nhìn thấy khuôn mặt của Vân Na.
Vừa rồi cô ta đã đi tẩy trang, nên lúc này khuôn mặt cô ta cũng có chút vẻ thanh thoát.
Mặc dù trên mặt vẫn có chút sưng đỏ như trước, nhưng không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô ta.
Vẻ đẹp của Vân Na không giống Vân Thi Thi trong sáng thuần khiết mà là vẻ đẹp yêu mị, giống như Yêu Cơ quyến rũ Đế Vương thời cổ đại, nếu cô ta vào vai Đát Kỷ, có lẽ sẽ diễn không tệ.
Cô ta có dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, không giống với dáng người cao gầy của Vân Thi Thi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo kết hợp với dáng vẻ rụt rè, càng làm nổi bật lên vẻ yếu đuối của cô ta.
Ngược lại trong lúc vô tình Vân Na đã đầu quân đúng chỗ!
Gần đây Hà Lăng Tương rất thích loại hình này, vừa thấy cô ta, hai mắt hắn ta dường như muốn phát sáng!
Thấy hắn không nói lời nào, Vân Na liền đắc ý trong lòng, với bộ dạng với vẻ mặt này của cô ta, không có mấy người đàn ông có thể chống cự được. Hà Lăng Tương có “kinh nghiệm sa trường” thì thế nào? Còn không phải vừa nhìn thấy cô ta liền mê mẩn?
“Đạo diễn Hà, tôi tên là Vân Na, là sinh viên trường Nghệ Thuật. Tôi vô cùng ngưỡng mộ ngài, ngài là một đạo diễn rất có tài hoa... A, đúng rồi, bộ phim “Hoa hồng máu” của ngài năm nay chính là một tuyệt tác điện ảnh vĩ đại nhất trong lòng tôi đấy!”
“Hoa hồng máu”?
Kịch bản rác, chế tác cẩu thả, một bộ phim điện ảnh bỏ đi cũng có thể được coi là tuyệt tác điện ảnh vĩ đại nhất ư? Ý tứ trong lời nói của Vân Na, Hà Lăng Tương không cần nghĩ cũng biết.
Vân Na không phải người từng lăn lộn trong Giới giải trí, cô ta chỉ biết mơ hồ về địa vị của Hà Lăng Tương, chứ không hề biết những “chiến tích” đen tối của hắn ta, bởi vậy cô ta hoàn toàn không hề biết rằng hành động hiện tại của mình ngu ngốc cỡ nào.
Đối với loại phụ nữ chủ động dâng đến cửa, Hà Lăng Tương việc gì phải từ chối? Vừa vặn chiều nay hắn nghẹn một bụng tức, đang lo không biết nên phát tiết chỗ nào.
Hà Lăng Tương thân mật xích lại gần Vân Na, đưa tay bắt lấy cổ tay cô ta kéo vào trong ngực, mượn bóng cây che khuất, hắn vừa đưa tay lên xoa nắn phần mềm mại trước ngực, vừa cúi đầu cắn cắn tai cô ta.
“A...” Vân Na lộ vẻ lúng túng, giống như một con thỏ nhát gan bị dọa sợ, hai tay mềm mại yếu đuối chống trước ngực hắn ta, kinh ngạc nhìn Hà Lăng Tương: “Đạo diễn Hà, ngài, ngài...”
Trên người cô ta có một mùi hương nhàn nhạt, khiến cho Hà Lăng Tương càng thêm mê đắm. Xem ra, cô gái này vẫn chỉ là một đứa bé?
Hà Lăng Tương mặc dù háo sắc, nhưng cũng không phải loại đàn ông ai đến cũng nhận, mà Vân Na lại làm cho hắn ta rất hài lòng.
“Không phải cô nói, cô ngưỡng mộ tôi nhất à?” Hiển nhiên Hà Lăng Tương rất hài lòng với biểu hiện của cô ta.
“Cô tự mình đưa tới cửa, lại còn nói những lời như thế, nếu để người khác nghe thấy, chỉ sợ là sẽ cảm thấy tôi có mục đích gì đấy.”
Dụng ý của Hà Lăng Tương, tất nhiên Vân Na hiểu. Giờ phút này cơ thể hai người họ đang dính chặt vào nhau, rất dễ nhận thấy thay đổi của đối phương, đương nhiên là hiểu đối phương đang muốn gì!
Thật ra trong lòng cô ta cũng có chút sợ hãi, Làng Giải trí giống như đầm rồng hang hổ, sao cô ta có thể không sợ được chứ?
Nhưng mà chỉ cần nghĩ tới dáng vẻ đắc ý của Vân Thi Thi, lại nghĩ tới việc có lẽ Vân Thi Thi sẽ thuận lợi thông qua phỏng vấn, nhận được vai nữ diễn viên chính của bộ phim này, nở mày nở mặt bước vào Làng Giải trí, cô ta liền bắt đầu ghen tị không chịu được.
Lòng ghen tị giống như một nhánh cây đen tối, bao trùm lấy lòng cô ta, khiến cho cô ta khó chịu không thôi.
“Đạo diễn Hà, chỗ này không tiện nói chuyện đâu! Nếu không...” Vân Na đảo mắt cười cười, rất quyến rũ: “Chúng ta chuyển sang nơi khác?”
“Được!” Hà Lăng Tương tất nhiên đồng ý.
Tác giả :
Hoa Dung Nguyệt Hạ