Một Hữu Quang Đích Ái Tình - Tình Yêu Không Có Ánh Sáng
Chương 8
Edit: Mèo Mập
Đêm qua hắn không tới
Trên mặt Chu Lợi Địch xuất hiện biểu tình nghiêm trọng hiếm thấy, cũng khó trách cậu lại như thế, người yêu mỗi đêm đều đến, đêm qua lại bất ngờ không tới.
Cậu lo lắng nhất là hắn đã xảy ra chuyện, đêm qua mí mắt cậu vẫn không ngừng giật, cậu chưa từng bị như thế, ngay cả khi gặp phải tình huống vô cùng hung hiểm, mí mắt cũng chưa từng giật nhiều như vậy ……
Nhưng cậu chỉ có thể đợi ở nơi này, căn bản không thể biết tin tức của hắn, chỉ có thể đợi Hy vọng hắn không có việc gì, chỉ là cậu mang thai suy nghĩ miên man, tối nay có thể thấy hắn……
Khuôn mặt tuấn mỹ đột nhiên xuất hiện một chút đỏ ửng không bình thường, biểu tình Chu Lợi Địch cũng trở nên có chút kỳ quái, không biết vì sao thân thể trở nên có chút khô nóng.
Lúc đầu Chu Lợi Địch không để ý, nhưng thân thể lại càng ngày càng nóng, thậm chí cảm thấy miệng khô lưỡi khô. Cặp lông mày anh tuấn dễ nhìn khẽ nhíu, tại sao lại như vậy?
Chu Lợi Địch đứng dậy lấy nước uống mấy hớp, nhưng vẫn cảm thấy rất khát, cái loại khát này và khát nước bình thường có chút không giống, không biết phải hình dung thế nào.
Kỳ quái nhất là thân thể cậu, quả thực nóng như sắp bị thiêu cháy, rõ ràng khí hậu hiện tại là đầu hạ, cũng không quá nóng.
Chu Lợi Địch thật sự nóng chịu không nổi, đem áo ngoài cởi bỏ, phát hiện làn da màu mật ong nóng lên như phát sốt, mặt cậu khẳng định cũng đã nóng cháy đến đỏ bừng.
Chu Lợi Địch rất nhanh biết là chuyện gì xảy ra, bởi vì cậu phát hiện hậu đình nóng ngứa dị thường, làm cho người ta rất muốn vươn tay gãi, cảm giác kia tựa như ăn xuân dược.
Thì ra là như vậy Chu Lợi Địch rốt cục hiểu ra, đêm qua hắn không tới, làm cho hài tử trong bụng không được “Nuôi nấng”, bị “Đói”, muốn ăn “Này nọ”, cho nên đối với cậu “Cáu kỉnh” đây
Nhưng hắn không ở đây, làm sao bây giờ?
Chu Lợi Địch bất đắc dĩ thở dài, hắn không ở đây không có cách nào cho hài tử ”ăn”, chỉ có thể để hài tử trong bụng nhịn một chút. Mà cậu bị hài tử cáu kỉnh, biện pháp duy nhất chính là đi tắm nước lạnh, tiêu diệt dục hỏa trong thân thể……
Đêm dài yên tĩnh, vạn vật cô tịch.
Bất quá dị giới vô luận ban ngày hay đêm tối đều là tĩnh lặng, bởi vì chỉ có một người.
Minh Nguyệt như viên ngọc, dị giới duy nhất nhân đang tắm rửa, không, hẳn là ngâm mình mới đúng. Chỉ thấy một mĩ thanh niên bộ dạng thập phần xuất sắc tuấn mỹ thanh nhàn, toàn thân trần trụi ngâm trong nước, im lặng cũng không nhúc nhích, xinh đẹp hoàn mỹ như một pho tượng.
Vẫn không được Khuôn mặt tuấn tú mang theo ửng hồng mất tự nhiên hiện lên một tia bất đắc dĩ, mày kiếm nhíu lại. Cậu ngâm mình trong nước sông rất lâu, nhưng là một chút cũng không thay đổi, khô nóng trong thân thể không thể xóa bỏ, tình huống càng ngày càng nghiêm trọng ……
Cũng khó trách lại như vậy, đã mười ngày hắn chưa tới, không có hắn “Nuôi nấng” hài tử khẳng định là đói chịu không được, mỗi ngày đều “Cáu kỉnh”với cậu. Nhất là thời điểm đêm khuya, làm cho cậu căn bản không thể ngủ, dục hỏa đốt người tựa như ăn xuân dược, toàn thân tựa như vạn con kiến đang cắn, vô cùng thống khổ……
Mấy hôm trước chỉ cần ngâm mình trong nước sông lạnh như băng, qua một thời gian dục hỏa sẽ biến mất, nhưng hai ngày gần đây, biện pháp này đã không thể dùng. Dục hỏa bốc lên, vô luận cậu ngâm bao lâu vẫn cảm thấy khô nóng khó nhịn, dục hỏa trong thân thể làm thế nào cũng không dập tắt được……
Xem ra hài tử trong bụng và cậu đều đã nhẫn đến cực hạn, tiếp tục dùng phương pháp ngâm mình trong nước sông để tiêu diệt dục hỏa rõ ràng là không được, phải nghĩ biện pháp khác mới được
Biểu tình Chu Lợi Địch càng bất đắc dĩ, loại sự tình này nào có biện pháp khác có thể nghĩ, biện pháp duy nhất chính là dịch thể của hắn, mới khiến cho hài tử đang đói được thỏa mãn.
Nhưng hắn đã mất tích mười ngày, từ đêm đó về sau, cậu cũng không nhìn thấy thân ảnh hắn, cậu hoàn toàn mất tin tức của hắn.
Xem ra hắn thật sự đã xảy ra chuyện, nếu không hắn tuyệt đối sẽ đến tìm cậu, hắn biết rõ hiện tại cậu và hài tử trong bụng vô cùng cần hắn, bọn họ căn bản không thể ly khai hắn……
Tuy rằng cậu rất lo lắng, nhưng ngoại trừ chờ đợi cậu căn bản không có biện pháp, cậu cũng nghĩ qua muốn ra ngoài tìm hắn. Cậu sớm đoán ra hắn là ai, cũng biết đi đâu có thể tìm được hắn, nhưng nơi này giống như một mê cung, nếu không cẩn thận đi nhầm liền xong, biện pháp tốt nhất chỉ có chờ
May mắn đồ ăn và nhu yếu phẩm sinh hoạt hàng ngày đều tự hiện ra, nhưng vẫn không thấy một bóng người……
Chu Lợi Địch không có cách nào, hài tử trong bụng đói mười ngày, đã muốn đói đến điên rồi, càng không ngừng kháng nghị với cậu. Thân thể khô nóng muốn nổ tung, ngâm mình ở trong nước phân thân cũng đứng thẳng, rồi sau đó cúc huyệt thống khổ nhất, nóng ngứa phát đau, điên cuồng mà muốn bị cái gì cắm vào đâm chọc……
Chu Lợi Địch cắn chặt môi, muốn khống chế chính mình không rên rỉ. Hắn không ở đây, một mình phát tình còn rên rỉ, thật sự rất khó coi……
Nhưng muốn dập tắt dục hỏa rõ ràng là không được, không nghĩ biện pháp giải quyết dục hỏa thiêu đốt hừng hực trong thân thể, không biết sẽ thế nào — xem ra chỉ có thể…… tự an ủi
Bị dục hỏa tra tấn sắp chết Chu Lợi Địch ly khai nước sông, lên bờ mặc xong quần áo trở về cung điện. Tuy rằng nơi này không có ai, nhưng muốn tự an ủi vẫn nên ở trên giường có vẻ tốt hơn, một mình ở bên ngoài tự an ủi thật sự rất…… *** đãng, không ổn
Rõ ràng ở trước mặt hắn chuyện gì cũng dám làm, cũng không cảm thấy thẹn, nhưng một mình làm liền trở nên ngượng ngùng.
Trở về cung điện, thắp sáng đèn, Chu Lợi Địch dục hỏa khó nhịn lập tức cầm một trái chuối tiêu lúc trưa không ăn, sau đó vội vàng lên giường, đem màn giường thêu hoa bách hợp xanh nhạt buông xuống……
Dục hỏa vẫn bị Chu Lợi Địch nén nhịn sớm đã đến cực hạn, nhanh chóng cởi sạch quần áo, thân thể *** tráng thon dài còn hồng hơn hồi nãy, đỏ như cua luộc.
Chu Lợi Địch không mảnh vải che thân nằm trên giường lớn mềm mại, nhìn trái chuối vừa dài vừa thô trong tay, chuối tiêu màu vàng to lớn, cũng không lột vỏ, mà là trực tiếp mở cặp môi hồng nhuận vươn đầu lưỡi đỏ tươi khẽ liếm mặt ngoài……
Mày kiếm hơi nhíu, hương vị có chút đắng chát, nhưng không liếm kĩ mặt ngoài chuối tiêu, thì nó không thể tiến vào hậu huyệt……
Đúng vậy, cậu chuẩn bị đem chuối tiêu cắm vào hậu huyệt của mình thao chính mình, cậu muốn dùng chuối tiêu tự an ủi……
Tay cậu không đủ thô, hậu huyệt ngứa như vậy, chỉ dùng tay khẳng định là không được, chỉ có dùng chuối tiêu thực thô thực dài đi vào gãi ngứa mới được.
Đầu lưỡi kiều diễm liếm chuối tiêu, tựa như liếm phân thân nam nhân. Bàn tay đồng thời vuốt ve thân thể khô nóng, đầu ngón tay xoa nắn chà xát nhũ tiêm đã cứng rắn như hòn đá nhỏ, động tác thập phần *** loạn
“Ah…… Ưm hừ…… Hừ……” Miệng lập tức phát ra rên rỉ sung sướng, làm cho cậu càng dùng sức an ủi chính mình, toàn thân đều nóng, rất ngứa, thật hy vọng nhiều thêm mấy cánh tay để vuốt ve âu yếm chính mình.
Bàn tay chơi đùa cái đầu nhũ, lại nhanh đi bắt lấy phân thân đã đứng thẳng, lo lắng vuốt ve. Côn thịt trướng đau, vội vã muốn xuất ra……
Thân thể khô nóng ngứa ngáy ở trên giường nhẹ nhàng vặn vẹo như một con rắn, lưỡi hồng linh hoạt tựa như lưỡi rắn phát ra tiếng nước rất nhỏ, đem mặt ngoài chuối tiêu màu vàng liếm ẩm ướt, làm cho phía ngoài đều là nước bọt, dưới ánh nến nhìn thật *** đãng……
Đợi không kịp, lập tức đem chuối tiêu cắm vào, hậu huyệt đau ngứa càng nghiêm trọng. Cậu cảm giác tràng đạo toàn là sâu nhỏ, có vô số sâu thật nhỏ ở bên trong cắn, làm cho cậu điên cuồng mà khát vọng có cái gì có thể nhanh chóng đâm vào, đem sâu bên trong toàn bộ giết chết……
Miệng không ngừng cơ khát rên rỉ, Chu Lợi Địch đem hai chân cường tráng nâng lên gập trước ngực, làm cho hậu đình bại lộ trước mặt, như vậy cậu có thể đem chuối tiêu chuẩn xác cắm vào trong thân thể……
Bởi vì gần trong gang tấc, lục mâu có thể *** tường nhìn thấy hậu đình phía sau phân thân có bao nhiêu *** loạn cơ khát, hậu đình sạch sẽ có rất nhiều nếp uốn nhỏ nhỏ, giống như các địa phương khác trên thân thể đang cơ khát đỏ bừng, tựa như một đóa cúc hoa đỏ hồng đang khoe sắc, khó chịu mà mấp máy ……
Không nghĩ tới hậu huyệt nhỏ như vậy, chuối tiêu lại thô chỉ sợ khó đi vào, trước đem hậu huyệt làm ướt mới được.
Chu Lợi Địch lập tức dùng đầu ngón tay dính nước bọt, sau đó hạ lưu đem nước bọt đến cúc hoa khô ráo đỏ hồng, đem cúc hoa đỏ hồng làm ướt……
Chu Lợi Địch vốn định đem hậu huyệt nới rộng mới đem chuối tiêu cắm vào, nhưng cậu thật sự đợi không được, chẳng những hậu huyệt có sâu cắn, liền trong đầu cũng giống bị sâu cắn đau ngứa khó nhịn……
Để ngay huyệt khẩu, Chu Lợi Địch cầm chuối tiêu màu vàng bị cậu liếm ướt cắm vào hậu huyệt ngứa ngáy, chuối tiêu cứng rắn nhắm ngay cúc nhị đỏ tươi, dùng sức chen vào……
– A —
Chu Lợi Địch đau đến nhíu mày, môi đỏ tươi mê người phát ra một tiếng kêu đau đớn.
Chuối tiêu tuy rằng đều là nước miếng của cậu, nhưng bên trong hậu huyệt khô ráo, hơn nữa mười ngày không bị yêu thương qua, đột nhiên bị chuối tiêu thô to cắm vào, thật đau.
Nhưng làm cho người ta kinh ngạc là, chuối tiêu chỉ mới tiến vào một chút, phân thân phía trước bị Chu Lợi Địch xoa nắn đã đến cao trào, bắn ra mật tương (dịch thể màu trắng……
Bởi vì tư thế hiện tại, mật tương màu trắng toàn bộ phun lên khuôn mặt tuấn tú ửng hồng của Chu Lợi Địch, có một ít còn vương lên đôi môi đỏ mọng đang hé mở……
Chu Lợi Địch nhất thời sửng sốt, không nghĩ tới sẽ ăn dịch thể của mình, này cũng quá…… hạ lưu
Chu Lợi Địch không có thời gian cảm thấy thẹn, tiểu huyệt khô ráo đau đớn thế nhưng lại cơ khát co rút, tựa hồ muốn đem chuối chỉ tiêu có mới tiến vào một chút toàn bộ nuốt vào ……
Khóe miệng bất đắc dĩ cười khổ, thật muốn tìm bất mãn bàn tay cầm chuối tiêu bắt đầu dùng sức, không để ý hậu huyệt đau đớn dùng sức đem chuối tiêu đâm vào bên trong……
“A…… thật thô…… A…… Thước…… Ưm……” Chu Lợi Địch nhẹ giọng rên rỉ, lục mâu gắt gao nhìn chằm chằm chuối tiêu từng chút biến mất ở hậu huyệt. Hình ảnh kia thật *** mĩ, rõ ràng nên cảm thấy cảm thấy thẹn, nhưng tâm trí lại vì cực kì nóng ngứa mà bắt đầu hưng phấn……
Chu Lợi Địch một tay giữ hai chân, tay kia thì cầm lấy chuối tiêu *** đãng ở hậu huyệt đâm chọc, hưởng thụ cảm giác tự an ủi xấu hổ quẫn bách và kích thích……
Hậu huyệt nóng ngứa rất nhanh thích ứng chuối tiêu to lớn, không hề cảm thấy đau, chỉ có vô hạn hư không hòa lẫn nóng ngứa. Nội bích mẫn cảm bị chuối tiêu ma sát lập tức thích đến run nhè nhẹ……
– Thước…… A ưm…… Thước…… A…… A……
Khàn khàn kích động kêu tên người yêu, cậu tưởng tượng chuối tiêu to lớn là đại phân thân của người yêu, hiện tại thao cậu là người yêu.
Động tác trên tay càng nhanh, dùng chuối tiêu bắt chước tốc độ người yêu, cố gắng giống đại phân thân của người yêu sáp hậu huyệt hư không *** loạn……
– Thật lớn…… Thước, anh thật lớn…… A a…… sâu một chút…… O a…… Dùng sức đâm huyệt của em…… A a a…… Giỏi quá…… A……
Không nghĩ tới bị chuối tiêu đâm hậu huyệt lại thích như vậy, chuối tiêu trong tay mặc dù không có thô to bằng phân thân của hắn, nhưng cũng rất lớn, làm hậu huyệt rất sảng khoái.
Phân thân từ trong khoái cảm vừa bắn lại sung huyết cương lên, rất có *** thần chọc vào cằm Chu Lợi Địch……
Lục mâu tràn ngập sắc dục ướt át nhìn côn thịt của mình đang chọc vào cằm, mỉm cười liền làm ra chuyện khiến cho người ta khó tin, cậu lại liếm phân thân của mình……
Đầu óc cậu đã nóng muốn hỏng, lý trí hoàn toàn biến mất, thân thể hoàn toàn bị dục vọng khống chế, toàn bộ động tác đều là bản năng……
– A…ha…… Thước còn chưa đủ…… A a…… Còn chưa đủ mau đâm chỗ kia của em …… A a…… Mau đâm chỗ này…… A ưm…… ohhh……
Chu Lợi Địch cảm thấy còn chưa đủ thích, rên rỉ chưa đủ *** đãng, cầm lấy chuối tiêu hướng chỗ càng nóng càng ngứa sâu trong đâm vào, đâm đến điểm mẫn cảm của mình.
– Thước, chính là như vậy…… A a…… lại đâm nơi đó…… O…… A..Aaa……
Dưới ánh đèn u ám, trong bức màn giường màu xanh, một nam tử tóc nâu tuấn mỹ vô cùng mỗi đêm đều to gan phóng đãng tự an ủi.
Dâm đãng như mẫu cẩu nằm trên giường, mông tròn rắn chắc vểnh cao cao, cầm một trái chuối tiêu thật thô thật dài, mất đi lý trí điên cuồng thủ ***. Chuối tiêu màu vàng ở tiểu huyệt *** đãng ra ra vào vào, hình ảnh hạ lưu lại hương diễm, làm cho người ta kích động thiếu chút nữa té xỉu.
– Ah Aa…… Thước, anh đâm mạnh vào…… Oh a…… Đừng ngại…… A a…… Ta…… A ưm…… đâm chết em…… Còn muốn a……
Khuôn mặt tuấn tú đầy mồ hôi bị ánh hoàng hôn bao phủ, lục mâu ướt át tràn đầy xuân sắc, hòa với tiếng rên rỉ *** đãng tới cực điểm, tất cả đều thuyết minh cậu đang đắm chìm trong khoái cảm.
Cầm chuối tiêu thủ *** hận không thể đem hậu huyệt làm hư, có thể do mấy lần này vẫn dùng nó “An ủi”, cậu đã chán ghét chuối tiêu không có sinh mệnh.
Cậu vẫn cảm thấy thế nào cũng không đủ, vô luận dùng chuối tiêu đâm thật sâu, thật mạnh, cậu vẫn *** loạn cảm thấy chưa đủ, vô cùng cơ khát.
Cậu biết rõ tiểu huyệt muốn không phải chuối tiêu hay thứ gì khác, mà là đại phân thân của hắn, nóng đến mức muốn đem người hòa tan……
Nhưng muốn côn thịt của hắn làm là không có khả năng, nơi này chỉ có chuối tiêu trong tay cậu căn bản không có sinh mệnh. Cậu chỉ có thể dùng chuối tiêu cho đỡ thèm, liều mạng thôi miên chính mình chuối tiêu cắm ở hậu huyệt chính là côn thịt của hắn……
Cảm thấy khoái cảm không thể thỏa mãn, cầm lấy phân thân phía trước vẫn chảy ra *** thủy, liều mạng xoa nắn, hai đầu nhũ phía trên ngứa ngáy ma sát mặt giường, mông bị chuối tiêu loạng choạng đâm chọc.
Hiện tại bộ dáng cậu thật sự so với nam kĩ còn *** loạn hạ lưu hơn, không hề giống thánh đức thái tử đại anh hùng vang danh tứ hải, làm cho vô số người sùng bái
– Ah a…… A a…… Thước, em thích anh đâm điểm mẫn cảm của em…… A ha …O…… Biết không, chỉ cần anh đâm tới chỗ đó của em……em…… liền sướng muốn…… Hừ ừ……
Nằm trên gối thiên nga siêu mềm mại, cậu mơ màng lớn tiếng rên rỉ, giọng khàn khàn, môi cong, giọng nam *** đãng làm cho người ta nghe thấy thật kích thích.
Trải hàng đêm đều tự an ủi, cậu đã quen dùng chuối tiêu đùa bỡn hậu huyệt, biết rõ chơi đùa như thế nào có thể làm cho mình khoái hoạt, có được càng nhiều khoái cảm……
Chuối tiêu cứng rắn thuần thục đâm chọc, vẫn ma sát điểm mẫn cảm, làm cho toàn bộ dũng đạo mẫn cảm bị khoái cảm say lòng người bao phủ, làm cho toàn thân thoải mái vô lực……
Tay rất mỏi, tư thế này mệt mỏi quá
Bởi vì sợ đụng đến bụng, tổn thương đến hài tử trong bụng, cậu dùng hai tay chống đỡ sức nặng toàn thân, cố gắng làm cho bụng không đụng tới giường, điều này làm cho cậu phải cố hết sức. Cậu hiện tại đã không phải thánh đức thái tử thân kinh bách chiến, chỉ là một thai phụ bình thường, rất dễ mệt……
Chu Lợi Địch lật người đem chân ôm trước ngực, cầm lấy chuối tiêu dùng sức đem toàn bộ trái chuối tiêu đâm hết vào hậu đình, chỉ chừa lại cái cuống bên ngoài……
– A —
Cảm giác áp bách kinh khủng và khoái cảm to lớn đồng thời tập kích cậu, khiến cậu phun trào ngay lập tức, phân thân cách mặt cậu rất gần, dịch thể lại toàn bộ phun lên khuôn mặt tuấn tú mê đảo ngàn vạn thiếu nữ.
Chu Lợi Địch mệt mỏi thở dốc, vươn đầu lưỡi liếm dịch thể bên miệng, động tác kia *** mị hạ lưu, lại khiêu khích vô cùng……
Hương vị của mình hơi chát, không giống của hắn rất đặc lại nồng, cũng không giống vỏ ngoài chuối tiêu chua chát, nhưng ăn không ngon……
Chu Lợi Địch nghỉ ngơi một chút, không có lập tức lau dịch thể trên mặt, mà là yên tĩnh nằm trên giường. Cậu biết hiện tại bộ dáng mình khẳng định phi thường *** loạn không chịu nổi, nhưng cậu chẳng để ý, dù sao cũng không có ai thấy.
Bất quá, có khi cậu nghĩ nếu hắn thấy bộ dáng hiện tại của mình, không biết biểu tình sẽ thú vị thế nào……
Nhưng so với lo lắng cho hắn, có một việc càng làm cho cậu lo lắng, đó là hài tử trong bụng.
Rũ mắt nhìn bụng đã được ba tháng, nhưng so với một tháng cũng không khác biệt lắm, mày kiếm nhíu chặt. Cậu biết sở dĩ như vậy tất cả bởi vì gần đây không có dịch thể của hắn “Nuôi nấng” hài tử trong bụng, hài tử trong bụng vì mất đi chất dinh dưỡng, mới có thể ngừng trưởng thành.
Còn như vậy, cậu thực lo lắng hài tử sẽ chết. Cho dù may mắn không chết trong bụng, sinh ra khẳng định cũng không khỏe mạnh……
Tuy rằng hiện tại cậu dùng chuối tiêu tự an ủi có thể giải quyết dục hỏa mỗi ngày đúng hạn phát tác, nhưng không có biện pháp an ủi hài tử trong bụng, cho nó dinh dưỡng nó muốn……
Hiện tại quan trọng nhất là nghĩ biện pháp cho hài tử trong bụng bổ sung “Dinh dưỡng”, phải làm sao đây?
Đây thật sự là một khó khăn không nhỏ, thật làm cho người ta đau đầu
Tiểu hài tử thần tộc ở trong cơ thể mẹ cần dinh dưỡng cũng quá kỳ quái, lại là dịch thể phụ thân, hắn không có đây, cậu làm sao có dịch thể đến “Uy” Hài tử……
Tinh dịch “Phụ thân”, cậu cũng là phụ thân hài tử, dịch thể không biết được không……
Nhưng …… phải đem dịch thể của mình vào trong thân thể mình…… Hơn nữa làm thế nào đem dịch thể vào trong thân thể của mình, cũng là một vấn đề lớn. Quan trọng nhất cậu là nhân loại, dịch thể của cậu không biết có tác dụng không……
Nghĩ tới nghĩ lui, biện pháp tốt nhất chính là tìm được hắn, vừa có thể cấp hài tử dịch thể, giúp hài tử bổ sung “Dinh dưỡng”, cũng có thể xác định hắn an toàn, cậu đã quyết định.
Xem ra cậu không thể đợi thêm, cậu nhất định phải nghĩ biện pháp ra ngoài, sau đó tìm được hắn……
Hôm sau, khi nhìn thấy đồ ăn xuất hiện trước mặt, Chu Lợi Địch không lập tức dùng cơm, mà là đối diện không khí mỉm cười nói:
– Ta mang thai
Cậu còn cố ý đem bụng lộ ra, cậu đoán rằng hẳn là có người phục vụ đồ ăn và vật dụng hàng ngày cho cậu, vì có chút nguyên nhân mà ẩn thân. Chỉ cần cho đối phương biết cậu mang thai, đối phương hẳn là sẽ đáp lại……
Lúc trước cậu không biết hắn an bài thế nào, cho nên ban ngày cố ý đem bụng che giấu, không bị người khác biết cậu mang thai, sợ đối với hắn có ảnh hưởng không tốt. Nhưng nay quản không được nhiều như vậy, hài tử trong bụng không thể đợi thêm, cậu cũng không thể đợi thêm
Quả nhiên trước mặt cậu lập tức xuất hiện khô lâu quái (bộ xương khô to lớn dọa người, Chu Lợi Địch từng gặp qua nó một lần, chính là nó dẫn cậu tới nơi này, sứ giả Địa Ngục Bội La ái tướng tâm phúc của Hắc Ám thần.
– Ta sẽ lập tức bẩm báo cho chủ nhân.
Thanh âm chói tai nói xong, Bội La lại lập tức biến mất trước mặt Chu Lợi Địch.
Chu Lợi Địch không gọi nó lại, nghe nó nói sẽ bẩm báo chủ nhân nó, cậu an tâm, chủ nhân nó chính là Hắc Nặc Lỗ Tư chân chính, hy vọng Hắc Nặc Lỗ Tư rất nhanh sẽ cho cậu câu trả lời thuyết phục.
Ám u giới, trong chính điện Hắc Ám thần, Bội La đã rất nhanh trở về bẩm báo chuyện Chu Lợi Địch mang thai.
– Chủ nhân,‘Vị kia’ mang thai
Thanh âm the thé chói tai lãnh liệt không chút độ ấm.
– Đã bao lâu?
Kim mâu hiện lên một tia kinh ngạc. Thời điểm lần đó đi xem bọn họ, làm sao không phát hiện người nọ mang thai
– Đã gần ba tháng
Tuy rằng bụng người nọ so với người bình thường nhở hơn, nhưng hẳn là gần ba tháng.
– Ta đã biết, ngươi đi xuống trước, chiếu cố ‘Vị kia’ thật tốt
Hắc ám quái thú to lớn giống ngọn núi, bộ dạng dị thường dữ tợn khủng bố xấu xí làm cho người ta muốn ói trầm ngâm một lát, mới mở miệng phân phó nói.
Thật sự là không nghĩ tới Chu Lợi Địch lại mang thai, cái này thật đau đầu
Bản thân người nọ bị trọng thương đến nay hôn mê bất tỉnh, cũng không biết nó phải xử lý việc này như thế nào, loại sự tình này nó cũng không có cách nào xử lý, người nọ chính là đã ném cho nó một củ khoai lang siêu nóng phỏng tay.
– Tuân mệnh, chủ nhân
Bội La hành lễ lập tức biến mất, từ đầu tới đuôi đều không có liếc mắt nhìn siêu cấp mĩ thiếu niên tóc bạc mắt tím mạo tựa thiên tiên bên cạnh hắc ám quái thú.
Chờ Bội La rời đi, mĩ thiếu niên tóc bạc lập tức tò mò hỏi:
– Ai mang thai?
– Thê tử ta mang thai
Dã thú cúi đầu nhìn thiếu niên cười đáp, cố ý lừa gạt.
– Ngươi có thê tử
An Địch Mĩ Áo – Y Lợi Tu giật mình kêu to.
– Đương nhiên Ta là hắc ám thần, cũng không phải tiểu tử như ngươi, sao lại không thể cưới vợ.
Dã thú gật đầu, kim mâu thẳng tắp nhìn chằm chằm An Địch Mĩ Áo, muốn biết thiếu niên sẽ có phản ứng gì.
– Dâm thú, ngươi đã có thê tử, vì cái gì còn muốn ta
An Địch Mĩ Áo giận dữ, phổi tức giận muốn nổ tung, nhào đến dã thú tay đấm chân đá.
Thiếu niên cũng không rõ vì cái gì lại tức giận, dù sao chính là rất rất tức giận, thiếu niên cảm thấy mình bị lừa Về phần dã thú lừa cái gì, thiếu niên cũng không rõ
– Tiểu Mĩ Mĩ, ngươi ghen sao
Dã thú bắt lấy tay thiếu niên, đắc ý xấu xa cười nói.
– Ngươi nói bậy bạ gì đó, tại sao bổn vương phải ghen
An Địch Mĩ Áo cảm thấy mắc cười, vì sao lại ghen, rõ ràng y không thích dã thú
– Vậy sao ngươi lại tức giận?
– Bổn vương tức giận là vì ngươi rõ ràng đã có thê tử, còn dám cường bạo bổn vương, bức bổn vương cùng ngươi…… ***, ngươi vô sỉ
Khi An Địch Mĩ Áo nói ra hai chữ “Giao phối” mặt ngọc đỏ rực, xấu hổ đến điên rồi.
– Tiểu Mĩ Mĩ, ý của ngươi là chỉ cần bản thần không có thê tử, là có thể cường bạo ngươi, cùng ngươi “Giao phối”
Dã thú cười đến rất tà ác, bộ dáng Tiểu Mĩ Mĩ đỏ mặt thật sự là khả ái muốn chết
– Mới không phải Ý của ta là…… Dù sao không chuẩn cho *** thú ngươi gặp mặt ta
An Địch Mĩ Áo nổi giận quát, nghiêng đầu ngã vào giường ngủ.
– Tiểu Mĩ Mĩ, ngươi không ăn cơm sao?
Hắc Nặc Lỗ Tư nhìn bóng dáng An Địch Mĩ Áo xinh đẹp, nhếch mép cười nói.
– Không ăn Bổn vương buồn ngủ Ngươi mau cút, đừng ảnh hưởng bổn vương ngủ
An Địch Mĩ Áo không rõ lý do nổi giận, cả người nôn nóng tức giận không nói nên lời.
“Vậy bản thần ăn một mình nha”
Trong lòng Hắc Nặc Lỗ Tư buồn cười muốn chết, hoa thủy tiên đánh đổ bình dấm chua, phản ứng Tiểu Mĩ Mĩ quá hoàn hảo so với nó mong muốn
An Địch Mĩ Áo không để ý tới nó, nhắm mắt lại muốn ngủ, nhưng thế nào cũng ngủ không được, cảm giác trong lòng có tảng đá đè nặng, làm cho y thở không nổi.
Dã thú không quấy rầy thiếu niên, vẻ mặt tươi cười cầm mỹ thực đặt ở bên giường ăn uống vui vẻ, tâm tình tốt vô cùng, còn hừ hừ ngâm nga hát hò. Tuy rằng tiếng ca kinh khủng làm cho người ta toàn thân nổi da gà, tâm chấn kinh.
– Ngươi đi chết đi, dã thú chết tiệt
An Địch Mĩ Áo vốn đầy bụng lửa giận, nghe được dã thú cao hứng ca hát lại sắp tức chết, dùng sức đá dã thú một cước, sau đó ôm đầu thét chói tai, An Địch Mĩ Áo muốn điên rồi……
Chu Lợi Địch trừng mắt đợi vài ngày, nhưng vẫn không thấy Bội La xuất hiện, cậu hơi thất vọng, nhìn trước mặt xuất hiện đồ ăn và vật dụng, cũng không thấy Bội La hiện thân.
Bội La không có xuất hiện cho cậu tin tức, thuyết minh chủ nhân Bội La còn chưa biết phải xử lý chuyện của cậu như thế nào cho tốt.
Đương nhiên cậu sẽ không tiếp tục chờ đợi, đợi hai ngày nữa Bội La còn không xuất hiện cho cậu đáp án, cậu liền tự mình nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này, vô luận khó khăn thế nào cậu cũng phải đi tìm hắn……
Tâm sự nặng nề làm Chu Lợi Địch chỉ có thể đánh đàn xua bớt phiền muộn trong lòng, thừa dịp sau giờ ngọ ánh mặt trời không quá chói chang, cậu ngồi ở vườn hoa ngoài cung điện, gẩy thụ cầm, làm cho cả dị giới nơi nơi đều là tiếng đàn duyên dáng phiêu đãng giống tiên nhạc.
Bách hoa vĩnh viễn không héo tàn vĩnh viễn đều xinh đẹp như vậy, nhưng vẫn không sánh kịp mỹ nam tử mê người bị bách hoa vây quanh. Có thể bởi vì mang thai, Chu Lợi Địch trên người ít đi anh khí trước kia, hơn vài phần mẫu tính hiền lành, nguyên bản tóc ngắn giỏi giang nhanh nhẹn, nay biến thành tóc dài ngang vai, làm cho cậu cả người thoạt nhìn càng thêm nhu hòa ấm áp, làm cho người ta nhịn không được muốn tới gần.
Tiếng đàn tuyệt mỹ làm cho người ta lòng say *** thần mê luyến đột nhiên im bặt, Chu Lợi Địch ngẩng đầu nhìn phía bên trái, cậu cảm giác được nơi đó có một ánh mắt đang nhìn cậu.
Quả nhiên, lục mâu lập tức nhìn đến địa phương không xa, có một tuyệt sắc mĩ thiếu niên hiếm thấy, đang kinh ngạc nhìn cậu.
Lục mâu híp lại, thân ảnh kia thoạt nhìn có chút nhìn quen mắt, tóc bạc mắt tím xinh đẹp là dấu hiệu đặc biệt của An lỗ đặc vương tộc, người này bộ dạng xinh đẹp như vậy, không phải là…… An Địch Mĩ Áo – Y Lợi Tu vương tử của An Lỗ Đặc vương quốc đi
Nhưng An Địch Mĩ Áo vương tử sao lại ở chỗ này? Y không phải nên ở An Lỗ Đặc vương quốc sao?
Tuy rằng đầy bụng nghi hoặc, nhưng Chu Lợi Địch vẫn đối với mĩ thiếu niên tóc bạc mỉm cười, ôm thụ cầm đứng lên hướng mĩ thiếu niên tóc bạc đi đến.
Không nghĩ tới mĩ thiếu niên tóc bạc không đợi Chu Lợi Địch mở miệng, đã tràn ngập địch ý hỏi:
– Ngươi là ai?
Xem bộ dạng nam nhân này tuấn mỹ dễ nhìn như vậy, lại mang thai, không phải là thê tử kia của *** thú đi
Lục mâu chợt lóe, y không nhận ra cậu? Cũng khó trách, bọn họ lần trước gặp mặt đã mười năm, y không nhớ rõ cậu cũng là bình thường.
Y hỏi cậu là ai, cậu nên trả lời thế nào đây? Không bằng thử y một chút, xem y biết cái gì.
– Ta là thê tử Hắc Nặc Lỗ Tư
Chu Lợi Địch cố ý mỉm cười trả lời.
Ám u giới là địa bàn Hắc Nặc Lỗ Tư, y có thể đến chỗ này, khẳng định cùng Hắc Nặc Lỗ Tư có quan hệ, hơn nữa trực giác nói cho cậu biết, quan hệ An Địch Mĩ Áo vương tử cùng Hắc Nặc Lỗ Tư, chỉ sợ không bình thường.
– Ngươi thật sự là thê tử Hắc Nặc Lỗ Tư?
Thanh âm mĩ thiếu niên run rẩy, tựa hồ chịu đả kích nghiêm trọng.
– Đúng vậy Xin hỏi ngươi…… Có phải An Lỗ Đặc vương tử An Địch Mĩ Áo điện hạ hay không?
Chu Lợi Địch gật đầu, nhìn biểu tình y, mình đã đoán đúng.
– Ngươi biết ta?
Mĩ thiếu niên lắp bắp kinh hãi, mê mang nhìn cậu.
– Chúng ta trước đây đã gặp mặt, ở An Lỗ Đặc hoàng cung, ta từng cùng phụ vương Tô Tác Khố hoàng đế đi thăm phụ vương của ngươi thắt chặt quan hệ hai nước
– Ngươi…… Ngươi là Tô Tác Khố hoàng thái tử?
An Địch Mĩ Áo kinh ngạc kêu lên. Y không nghĩ tới mỹ nam tử tóc nâu này chính là hoàng thái tử — Chu Lợi Địch – Khố Hãn của siêu cấp cường quốc Tô Tác Khố duy nhất có thể sánh cùng An Lỗ Đặc nổi danh bọn họ, cũng là người y ghét nhất
– Thật không nghĩ tới ở chỗ này có thể gặp An Địch Mĩ Áo điện hạ, tuy rằng mười năm không gặp, nhưng ngươi vẫn xinh đẹp giống như trước đây, làm cho ta liếc mắt một cái là có thể nhận ra điện hạ.
– Ngươi sao lại ở chỗ này?
Thái độ An Địch Mĩ Áo thập phần lạnh lùng. Y tự nhận mình là người hoàn mỹ nhất trên đời, chỉ có Chu Lợi Địch – Khố Hãn này, sẽ làm y có loại cảm giác thua kém.
– Bởi vì đã xảy ra chút việc, cho nên ta ở đây
Chu Lợi Địch đắn đo, suy nghĩ muốn thông qua y gặp Hắc Nặc Lỗ Tư.
– Bụng của ngươi……
An Địch Mĩ Áo nhìn chằm chằm bụng cậu, thanh âm là lạ.
-…… Đúng như ngươi nghĩ, ta mang thai
Chu Lợi Địch khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ, cúi đầu nhìn bụng mình, do dự một chút mới ngượng ngùng nói. Bị người quen cũ nhìn thấy bộ dáng mang thai, cảm giác là lạ
– Hài tử của ai?
An Địch Mĩ Áo không hỏi cậu nam nhân làm sao mang thai, y đối với chuyện đó không có hứng thú, y chỉ muốn biết một chuyện.
– Đương nhiên là Hắc Nặc Lỗ Tư
Chu Lợi Địch cố ý trả lời, còn giả bộ biểu tình thực yêu Hắc Nặc Lỗ Tư, cậu muốn thử xem quan hệ An Địch Mĩ Áo và Hắc Nặc Lỗ Tư có phải tình nhân hay không.
– Tiểu Mĩ Mĩ, thì ra ngươi ở đây
Đúng lúc này, phía sau An Địch Mĩ Áo đột nhiên xuất hiện quái thú siêu cấp to lớn xấu xí đến cực điểm cả người đen kịt.
Bộ dạng nó rất kỳ quái, đỉnh đầu là sừng sơn dương, miệng là răng nanh lợn rừng, thân thể lại giống sói, còn sau lưng là một đôi cánh ác ma to lớn.
Tử mâu của An Địch Mĩ Áo nhìn đến nó lập tức đỏ hồng, nâng tay liền hung hăng tát nó một bạt tai.
– Khốn kiếp, ngươi gạt ta
Chu Lợi Địch nhìn bọn họ, lục mâu hiện lên mỉm cười, xem ra hắc ám quái thú dị thường khó coi hù chết người trước mắt này chính là hắc ám thần Hắc Nặc Lỗ Tư chân chính
– Dâm thú, ngươi cũng dám đùa bỡn bổn vương, bổn vương hận ngươi Đôi cẩu nam nam các ngươi đi chết đi
An Địch Mĩ Áo thập phần phẫn nộ, lại tát hắc ám quái thú một bạt tai.
Không đợi hắc ám quái thú phản ứng, An Địch Mĩ Áo đã muốn chạy, nó muốn đuổi theo lại bị Chu Lợi Địch ngăn cản.
– Ngươi chính là Hắc Nặc Lỗ Tư sao?
Cậu thật vất vả mới nhìn thấy Hắc Nặc Lỗ Tư, như thế nào có thể thả nó đi.
– Ta…….
Hắc ám quái thú nhìn cậu vẻ mặt khổ não, không biết trả lời thế nào.
Không nghĩ tới Tiểu Mĩ Mĩ lại xông vào dị giới Chu Lợi Địch ở, tựa hồ còn hiểu lầm quan hệ nó và Chu Lợi Địch, đau đầu chết Quan trọng là hiện tại phải ứng phó như thế nào với Chu Lợi Địch, người này vừa nhìn là biết khó đối phó…….
– Hắn đã rất lâu chưa tới, ta biết hắn đã xảy ra chuyện, ta thực lo lắng, xin ngươi cho ta gặp hắn.
Chu Lợi Địch trực tiếp sảng khoái nói, cậu biết hắc ám thần trước mắt là người duy nhất có thể giúp mình.
Nghe vậy Hắc Nặc Lỗ Tư lắp bắp kinh hãi, thì ra cậu sớm biết rằng nó không phải người hàng đêm gặp gỡ yêu nhau kia, không hổ là thánh đức thái tử đại danh đỉnh đỉnh, quả nhiên danh bất hư truyền, thật thông minh
– Ta đã biết. Ta sẽ cho người đưa ngươi đi gặp hắn, bất quá ta hiện tại có việc phải làm, chờ ta trở lại nói sau.
Hắc Nặc Lỗ Tư sảng khoái gật đầu đáp ứng, khoai lang Chu Lợi Địch phỏng tay này vẫn là nhanh ném đi cho hắn tự mình giải quyết mới tốt, miễn cho cháy lên thân nó.
Nếu hắn vẫn bất tỉnh, để cho mẫu hậu giải quyết là được. Nghĩ đến mẫu hậu biết chân tướng, biết chính mình bị nó lường gạt, tức giận đến nổi điên, nó rất muốn cười……
– Được, cám ơn.
Chu Lợi Địch biết nó muốn vội vã đuổi theo An Địch Mĩ Áo, không có quấn quít lấy nó.
Cậu biết không có khả năng từ trong miệng Hắc Nặc Lỗ Tư hỏi ra chuyện gì, còn không bằng chờ nhìn thấy hắn trực tiếp hỏi hắn, thật hy vọng nhanh nhìn thấy hắn…..
– An Địch Mĩ Áo điện hạ, thật sự xin lỗi Hắc Nặc Lỗ Tư đã giải thích với ta, là ta hiểu lầm, đã mang đến rắc rối cho các ngươi, thật sự là có lỗi
Chu Lợi Địch nhìn dung nhan đối với cậu khó chịu đến cực điểm của An Địch Mĩ Áo chân thành giải thích.
Thấy bọn họ hai người hòa hảo, cậu an tâm Nhưng thật không nghĩ tới, An Địch Mĩ Áo thích chưng diện để ý bề ngoài như thế, lại thích kẻ siêu cấp xấu xí Hắc Nặc Lỗ Tư, cảm tình thật sự rất khó đoán trước……
– Hừ
An Địch Mĩ Áo hừ lạnh một tiếng, khinh thường xoay đầu.
– Tiểu Mĩ Mĩ, đừng nhỏ mọn như vậy
Hắc Nặc Lỗ Tư đứng ở bên cạnh bất đắc dĩ thở dài, bất quá không nghĩ tới An Địch Mĩ Áo là vì nó mà chán ghét Chu Lợi Địch, trong lòng lại càng cao hứng.
– Không sao
Chu Lợi Địch hào phóng mỉm cười nói.
An Địch Mĩ Áo liếc Chu Lợi Địch một cái, lại hừ lạnh khinh thường. Kỳ thật đối Chu Lợi Địch và Hắc Nặc Lỗ Tư sự y đã không còn tức giận, nhưng trong lòng y không thích chuyện bộ dạng y có thể thua kém Chu Lợi Địch.
– Chu Lợi Địch, thực xin lỗi Bởi vì một ít nguyên nhân, ta không thể nói cho ngươi người từ trước đến nay ở cùng ngươi là ai, nhưng ta có thể nói cho ngươi người kia ở thiên cung. Ta sẽ để cho Bội La đưa ngươi đến thiên cung, nhưng đến thiên cung tất cả đều phải dựa vào chính ngươi
Biết suy nghĩ trong lòng An Địch Mĩ Áo Hắc Nặc Lỗ Tư bất đắc dĩ lắc đầu xem thường, sau đó quay đầu nhìn Chu Lợi Địch nghiêm mặt nói.
– Cám ơn ngươi
Chu Lợi Địch mỉm cười gật đầu, chân thành cảm tạ nói.
– Bội La
Hắc Nặc Lỗ Tư kêu một tiếng, Bội La lập tức xuất hiện.
– Ngươi lập tức đưa Chu Lợi Địch đại nhân đi thiên cung
Hắc Nặc Lỗ Tư phân phó.
– Tuân lệnh, chủ nhân
Bội La đi đến bên người Chu Lợi Địch vung tay, lập tức đem Chu Lợi Địch biến mất khỏi ám u giới.
Bội La sử dụng pháp thuật, mang theo Chu Lợi Địch rất nhanh liền ly khai Địa Ngục, đi tới thiên giới.
Đem Chu Lợi Địch đưa đến trước thiên cung, thanh âm siêu cấp khó nghe trống rỗng lạnh lẽo vang lên:
– Nơi này chính là thiên cung, ngươi vào đi
Chủ nhân lúc trước dặn dò qua, đem Chu Lợi Địch đưa đến thiên cung sau đó không cần quản, để xem Chu Lợi Địch xử lý thế nào.
– Được rồi. Cảm tạ…..
Chu Lợi Địch gật đầu, còn chưa nói xong Bội La đã biến mất.
Chu Lợi Địch khẽ nhíu mày, lập tức bất đắc dĩ cười. Cậu biết bọn họ không muốn gặp phiền toái, nhưng không sao, cậu biết hắn là ai, đến thiên cung là có thể tự mình tìm.
Chu Lợi Địch ngẩng đầu nhìn thiên cung to lớn tráng lệ khí thế trước mắt, cũng không lập tức đi vào, mà là từ trên người rút ra một thanh chủy thủ sắc bén vô cùng, chủy thủ màu bạc dưới ánh mặt trời lóe ra ánh sáng lạnh lẽo như băng tuyết……
Thiên Hậu rất ghét cậu, biết cậu không ngoan ngoãn ở địa ngục ngược lại chạy đến thiên cung, khẳng định sẽ không bỏ qua cho cậu. Hành trình lần này tới thiên cung tuyệt đối là khó khăn, mang theo một thanh chủy thủ phòng thân có vẻ tốt……
Đem nó giấu đi, khóe miệng theo thói quen mỉm cười thanh nhã mê người, Chu Lợi Địch bước lên thềm đá hướng Thiên cung đi đến…… Chu Lợi Địch đến trước đại môn thiên cung, thủ vệ trông coi đại môn thiên cung lập tức phẫn nộ quát:
– Nhân loại lớn mật, cũng dám tự tiện xông vào thiên giới
Bởi vì Chu Lợi Địch cố ý mặc ngoại bào rất dày, còn mặc áo choàng, thủ vệ pháp lực thấp kém không phát hiện bụng cậu có gì khác thường.
– Ta muốn gặp đại vương tử Thước Nhĩ Thác Tư
Chu Lợi Địch tao nhã cười nói. Nếu cậu đoán không có sai, hắn chính là ca ca Hắc Nặc Lỗ Tư, chuyên chưởng quản mặt trời, chính là đại vương tử Thước Nhĩ Thác Tư thẩm phán thần thiên giới.
Tuy rằng cậu chỉ thấy qua Thước Nhĩ Thác Tư một lần, thái độ hắn đối với cậu còn vô cùng lãnh đạm không tốt, nhưng cậu dám khẳng định kẻ luôn trốn trong bóng đêm cùng cậu yêu đương, chính là Thước Nhĩ Thác Tư
– Ngươi muốn gặp đại điện hạ?
Thủ vệ nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia quái dị.
– Đúng vậy, thỉnh giúp ta thông báo.
Chu Lợi Địch mỉm cười gật đầu.
– Ngươi không biết đại điện hạ một tháng trước bị thủ hạ Tà Thần Ốc Lệ Ti đánh lén, bản thân bị trọng thương thiếu chút nữa mất mạng, đến nay còn hôn mê bất tỉnh sao?
Hiện tại toàn bộ thiên giới đều bởi vì chuyện của đại điện hạ mà loạn thành một đoàn.
Thân thể Chu Lợi Địch run rẩy một trận, trái tim co rút, hắn quả nhiên đã xảy ra chuyện, lại nghiêm trọng như vậy……
Cậu rất muốn lập tức nhìn thấy hắn, cậu phải lập tức nhìn thấy hắn
Nhưng hiện tại hắn hôn mê bất tỉnh, không có mệnh lệnh của hắn, thần tướng trước mắt căn bản không có khả năng cho cậu vào gặp hắn. Xem ra muốn gặp hắn, chỉ có thể dùng phương án xấu nhất, chính là đi cầu Thần Hậu
Cậu biết cầu Thần Hậu, không thể nghi ngờ chính là đưa dê vào miệng cọp, nếu cho Thần Hậu biết cậu và hắn có quan hệ, làm không tốt sẽ chính là tự sát. Nhưng vì có thể nhìn thấy hắn, cậu không quản được nhiều như vậy ……
– Không gặp được đại vương tử, ta có thể cầu kiến Thần Hậu không?
Chu Lợi Địch lễ phép cười nói với thủ vệ.
– Ngươi muốn gặp Thần Hậu, ngươi tưởng ngươi là ai Một lúc muốn gặp đại điện hạ, một lúc lại muốn gặp Thần Hậu, ngươi không phải chán sống, muốn tìm cái chết
Thủ vệ chửi ầm lên, chưa gặp qua nhân loại to gan như vậy, nhưng cậu ta làm thế nào đến thiên giới?
– Ta là tiền thái tử Chu Lợi Địch – Khố Hãn của Tô Tác Khố đế quốc ở nhân giới, làm ơn giúp ta thông báo Thần Hậu, ta tin tưởng Thần Hậu nghe được tên của ta, sẽ bằng lòng gặp ta.
Chu Lợi Địch cũng không tức giận, tính tình tốt cười nói.
Nghe được tên Chu Lợi Địch, trên mặt thủ vệ lập tức hiện lên một tia kinh ngạc. Nhân loại trước mắt này lại là thánh đức thái tử nổi danh nhất nhân giới, khó trách cảm thấy cậu ta khí độ phi phàm, không giống nhân loại bình thường, nhưng cậu ta không phải bị Thần Hậu đưa đến Địa Ngục cho nhị vương tử làm đồ chơi sao?
Thủ vệ biết thân phận Chu Lợi Địch, không dám trì hoãn, lập tức cho người đi vào thông báo Thần Hậu……
– Chu Lợi Địch – Khố Hãn, ta thật hối hận trước kia không giết ngươi
Thần Hậu ngồi trên ngôi cao trừng mắt nhìn nam tử tóc nâu đứng trước mặt, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Bà làm thế nào cũng không nghĩ đến còn có thể tái kiến kẻ đáng ghét này, càng không nghĩ tới Thước Tư dám lừa bà, điều kỳ quái nhất là Thước Tư lại thích nhân loại vô cùng đê tiện này……
Tuy rằng Chu Lợi Địch mặc rất dày, che khuất bụng bầu, nhưng bà là Thần Hậu tôn quý có được pháp lực vô biên, chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra cậu mang thai. Hơn nữa nhìn khí của hài tử trong bụng cậu, tuyệt đối là hài tử của Thước Tư không sai
Bà muốn nổi điên vì sao tất cả đều phải đối nghịch với bà, vì cái gì nhi tử kiêu ngạo tự hào nhất của bà lại yêu kẻ bà ghét, còn làm cho đối phương mang thai …….
– Thỉnh Thần Hậu bớt giận, ta chỉ muốn gặp đại điện hạ, ta nghe nói ngài bị trọng thương, ta vô cùng lo lắng.
Đối mặt với lửa giận dọa người của bà, Chu Lợi Địch hít một hơi rồi ôn nhu mê người mỉm cười. Tất cả phản ứng của Thần Hậu cậu đã đoán trước, Thần Hậu nếu thấy cậu không tức giận mới là kỳ quái
– Ngươi còn dám nói muốn gặp Thước Tư, ngươi là nhân loại đê tiện dơ bẩn có tư cách gì gặp Thước Tư, ngươi……
Thần Hậu đang chửi ầm lên, lại đột nhiên dừng lại. Xú tiểu tử này muốn tìm Thước Tư, sao không nhân cơ hội giáo huấn cậu ta một trận, xả mối hận trong lòng.
Thần Hậu đột nhiên nhìn Chu Lợi Địch quỷ dị cười rộ lên:
– Ngươi nói ngươi rất muốn gặp Thước Tư, nếu ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của ta, ta sẽ cho ngươi gặp Thước Tư
– Được.
Chu Lợi Địch lập tức đáp ứng, hoàn toàn không do dự, cậu sớm đoán được Thần Hậu sẽ làm khó.
– Nếu ngươi có thể ở đấu thú trường (1 thiên giới giết chết ma thú bên trong, còn sống đi ra, ta sẽ cho ngươi gặp Thước Tư.
Thần Hậu cười đầy đe dọa, xinh đẹp tuyệt sắc không thể dùng ngôn ngữ hình dung lại dữ tợn trừng mắt làm cho người ta lông tóc dựng đứng.
Chu Lợi Địch trước kia tuy rằng giết chết ma thú Gia Nạp đặc, nhưng hiện tại đang mang thai, căn bản không thể giống trước kia giết chết ma thú.
Bà muốn tận mắt thấy nhân loại đê tiện dám can đảm dụ dỗ nhi tử của bà bị ma thú hung tàn đùa bỡn đến chết, cuối cùng bị ma thú xé thành mảnh nhỏ.
Tuy rằng cậu có hài tử của Thước Tư, nhưng bà tuyệt không sẽ không thừa nhận hài tử trong bụng cậu ta là của Thước Tư, tuyệt đối không Cậu ta mang theo hài tử trong bụng, cùng chết đi
Kỳ thật bà vẫn không hiểu, đại nhi tử vì sao yêu tiện nhân đáng ghét trước mắt này, Thước Tư không phải giống bà rất ghét Chu Lợi Địch sao?
Bất quá bà rốt cục biết vì sao đại nhi tử mỗi đêm vụng trộm ra ngoài, thì ra là đi Địa Ngục gặp Chu Lợi Địch, cùng cậu ta phát triển gian tình. Mà con trai thứ hai Hắc Tư chắc chắn là đồng lõa với bọn họ, xú tiểu tử đó cũng dám lừa mình, bà nhất định phải nói cho Vưu Đông, làm cho bọn chúng đẹp mặt…..
(1 đấu thú trường: đại khái thì nó giồng đấu trường La Mãgladiator1
Đêm qua hắn không tới
Trên mặt Chu Lợi Địch xuất hiện biểu tình nghiêm trọng hiếm thấy, cũng khó trách cậu lại như thế, người yêu mỗi đêm đều đến, đêm qua lại bất ngờ không tới.
Cậu lo lắng nhất là hắn đã xảy ra chuyện, đêm qua mí mắt cậu vẫn không ngừng giật, cậu chưa từng bị như thế, ngay cả khi gặp phải tình huống vô cùng hung hiểm, mí mắt cũng chưa từng giật nhiều như vậy ……
Nhưng cậu chỉ có thể đợi ở nơi này, căn bản không thể biết tin tức của hắn, chỉ có thể đợi Hy vọng hắn không có việc gì, chỉ là cậu mang thai suy nghĩ miên man, tối nay có thể thấy hắn……
Khuôn mặt tuấn mỹ đột nhiên xuất hiện một chút đỏ ửng không bình thường, biểu tình Chu Lợi Địch cũng trở nên có chút kỳ quái, không biết vì sao thân thể trở nên có chút khô nóng.
Lúc đầu Chu Lợi Địch không để ý, nhưng thân thể lại càng ngày càng nóng, thậm chí cảm thấy miệng khô lưỡi khô. Cặp lông mày anh tuấn dễ nhìn khẽ nhíu, tại sao lại như vậy?
Chu Lợi Địch đứng dậy lấy nước uống mấy hớp, nhưng vẫn cảm thấy rất khát, cái loại khát này và khát nước bình thường có chút không giống, không biết phải hình dung thế nào.
Kỳ quái nhất là thân thể cậu, quả thực nóng như sắp bị thiêu cháy, rõ ràng khí hậu hiện tại là đầu hạ, cũng không quá nóng.
Chu Lợi Địch thật sự nóng chịu không nổi, đem áo ngoài cởi bỏ, phát hiện làn da màu mật ong nóng lên như phát sốt, mặt cậu khẳng định cũng đã nóng cháy đến đỏ bừng.
Chu Lợi Địch rất nhanh biết là chuyện gì xảy ra, bởi vì cậu phát hiện hậu đình nóng ngứa dị thường, làm cho người ta rất muốn vươn tay gãi, cảm giác kia tựa như ăn xuân dược.
Thì ra là như vậy Chu Lợi Địch rốt cục hiểu ra, đêm qua hắn không tới, làm cho hài tử trong bụng không được “Nuôi nấng”, bị “Đói”, muốn ăn “Này nọ”, cho nên đối với cậu “Cáu kỉnh” đây
Nhưng hắn không ở đây, làm sao bây giờ?
Chu Lợi Địch bất đắc dĩ thở dài, hắn không ở đây không có cách nào cho hài tử ”ăn”, chỉ có thể để hài tử trong bụng nhịn một chút. Mà cậu bị hài tử cáu kỉnh, biện pháp duy nhất chính là đi tắm nước lạnh, tiêu diệt dục hỏa trong thân thể……
Đêm dài yên tĩnh, vạn vật cô tịch.
Bất quá dị giới vô luận ban ngày hay đêm tối đều là tĩnh lặng, bởi vì chỉ có một người.
Minh Nguyệt như viên ngọc, dị giới duy nhất nhân đang tắm rửa, không, hẳn là ngâm mình mới đúng. Chỉ thấy một mĩ thanh niên bộ dạng thập phần xuất sắc tuấn mỹ thanh nhàn, toàn thân trần trụi ngâm trong nước, im lặng cũng không nhúc nhích, xinh đẹp hoàn mỹ như một pho tượng.
Vẫn không được Khuôn mặt tuấn tú mang theo ửng hồng mất tự nhiên hiện lên một tia bất đắc dĩ, mày kiếm nhíu lại. Cậu ngâm mình trong nước sông rất lâu, nhưng là một chút cũng không thay đổi, khô nóng trong thân thể không thể xóa bỏ, tình huống càng ngày càng nghiêm trọng ……
Cũng khó trách lại như vậy, đã mười ngày hắn chưa tới, không có hắn “Nuôi nấng” hài tử khẳng định là đói chịu không được, mỗi ngày đều “Cáu kỉnh”với cậu. Nhất là thời điểm đêm khuya, làm cho cậu căn bản không thể ngủ, dục hỏa đốt người tựa như ăn xuân dược, toàn thân tựa như vạn con kiến đang cắn, vô cùng thống khổ……
Mấy hôm trước chỉ cần ngâm mình trong nước sông lạnh như băng, qua một thời gian dục hỏa sẽ biến mất, nhưng hai ngày gần đây, biện pháp này đã không thể dùng. Dục hỏa bốc lên, vô luận cậu ngâm bao lâu vẫn cảm thấy khô nóng khó nhịn, dục hỏa trong thân thể làm thế nào cũng không dập tắt được……
Xem ra hài tử trong bụng và cậu đều đã nhẫn đến cực hạn, tiếp tục dùng phương pháp ngâm mình trong nước sông để tiêu diệt dục hỏa rõ ràng là không được, phải nghĩ biện pháp khác mới được
Biểu tình Chu Lợi Địch càng bất đắc dĩ, loại sự tình này nào có biện pháp khác có thể nghĩ, biện pháp duy nhất chính là dịch thể của hắn, mới khiến cho hài tử đang đói được thỏa mãn.
Nhưng hắn đã mất tích mười ngày, từ đêm đó về sau, cậu cũng không nhìn thấy thân ảnh hắn, cậu hoàn toàn mất tin tức của hắn.
Xem ra hắn thật sự đã xảy ra chuyện, nếu không hắn tuyệt đối sẽ đến tìm cậu, hắn biết rõ hiện tại cậu và hài tử trong bụng vô cùng cần hắn, bọn họ căn bản không thể ly khai hắn……
Tuy rằng cậu rất lo lắng, nhưng ngoại trừ chờ đợi cậu căn bản không có biện pháp, cậu cũng nghĩ qua muốn ra ngoài tìm hắn. Cậu sớm đoán ra hắn là ai, cũng biết đi đâu có thể tìm được hắn, nhưng nơi này giống như một mê cung, nếu không cẩn thận đi nhầm liền xong, biện pháp tốt nhất chỉ có chờ
May mắn đồ ăn và nhu yếu phẩm sinh hoạt hàng ngày đều tự hiện ra, nhưng vẫn không thấy một bóng người……
Chu Lợi Địch không có cách nào, hài tử trong bụng đói mười ngày, đã muốn đói đến điên rồi, càng không ngừng kháng nghị với cậu. Thân thể khô nóng muốn nổ tung, ngâm mình ở trong nước phân thân cũng đứng thẳng, rồi sau đó cúc huyệt thống khổ nhất, nóng ngứa phát đau, điên cuồng mà muốn bị cái gì cắm vào đâm chọc……
Chu Lợi Địch cắn chặt môi, muốn khống chế chính mình không rên rỉ. Hắn không ở đây, một mình phát tình còn rên rỉ, thật sự rất khó coi……
Nhưng muốn dập tắt dục hỏa rõ ràng là không được, không nghĩ biện pháp giải quyết dục hỏa thiêu đốt hừng hực trong thân thể, không biết sẽ thế nào — xem ra chỉ có thể…… tự an ủi
Bị dục hỏa tra tấn sắp chết Chu Lợi Địch ly khai nước sông, lên bờ mặc xong quần áo trở về cung điện. Tuy rằng nơi này không có ai, nhưng muốn tự an ủi vẫn nên ở trên giường có vẻ tốt hơn, một mình ở bên ngoài tự an ủi thật sự rất…… *** đãng, không ổn
Rõ ràng ở trước mặt hắn chuyện gì cũng dám làm, cũng không cảm thấy thẹn, nhưng một mình làm liền trở nên ngượng ngùng.
Trở về cung điện, thắp sáng đèn, Chu Lợi Địch dục hỏa khó nhịn lập tức cầm một trái chuối tiêu lúc trưa không ăn, sau đó vội vàng lên giường, đem màn giường thêu hoa bách hợp xanh nhạt buông xuống……
Dục hỏa vẫn bị Chu Lợi Địch nén nhịn sớm đã đến cực hạn, nhanh chóng cởi sạch quần áo, thân thể *** tráng thon dài còn hồng hơn hồi nãy, đỏ như cua luộc.
Chu Lợi Địch không mảnh vải che thân nằm trên giường lớn mềm mại, nhìn trái chuối vừa dài vừa thô trong tay, chuối tiêu màu vàng to lớn, cũng không lột vỏ, mà là trực tiếp mở cặp môi hồng nhuận vươn đầu lưỡi đỏ tươi khẽ liếm mặt ngoài……
Mày kiếm hơi nhíu, hương vị có chút đắng chát, nhưng không liếm kĩ mặt ngoài chuối tiêu, thì nó không thể tiến vào hậu huyệt……
Đúng vậy, cậu chuẩn bị đem chuối tiêu cắm vào hậu huyệt của mình thao chính mình, cậu muốn dùng chuối tiêu tự an ủi……
Tay cậu không đủ thô, hậu huyệt ngứa như vậy, chỉ dùng tay khẳng định là không được, chỉ có dùng chuối tiêu thực thô thực dài đi vào gãi ngứa mới được.
Đầu lưỡi kiều diễm liếm chuối tiêu, tựa như liếm phân thân nam nhân. Bàn tay đồng thời vuốt ve thân thể khô nóng, đầu ngón tay xoa nắn chà xát nhũ tiêm đã cứng rắn như hòn đá nhỏ, động tác thập phần *** loạn
“Ah…… Ưm hừ…… Hừ……” Miệng lập tức phát ra rên rỉ sung sướng, làm cho cậu càng dùng sức an ủi chính mình, toàn thân đều nóng, rất ngứa, thật hy vọng nhiều thêm mấy cánh tay để vuốt ve âu yếm chính mình.
Bàn tay chơi đùa cái đầu nhũ, lại nhanh đi bắt lấy phân thân đã đứng thẳng, lo lắng vuốt ve. Côn thịt trướng đau, vội vã muốn xuất ra……
Thân thể khô nóng ngứa ngáy ở trên giường nhẹ nhàng vặn vẹo như một con rắn, lưỡi hồng linh hoạt tựa như lưỡi rắn phát ra tiếng nước rất nhỏ, đem mặt ngoài chuối tiêu màu vàng liếm ẩm ướt, làm cho phía ngoài đều là nước bọt, dưới ánh nến nhìn thật *** đãng……
Đợi không kịp, lập tức đem chuối tiêu cắm vào, hậu huyệt đau ngứa càng nghiêm trọng. Cậu cảm giác tràng đạo toàn là sâu nhỏ, có vô số sâu thật nhỏ ở bên trong cắn, làm cho cậu điên cuồng mà khát vọng có cái gì có thể nhanh chóng đâm vào, đem sâu bên trong toàn bộ giết chết……
Miệng không ngừng cơ khát rên rỉ, Chu Lợi Địch đem hai chân cường tráng nâng lên gập trước ngực, làm cho hậu đình bại lộ trước mặt, như vậy cậu có thể đem chuối tiêu chuẩn xác cắm vào trong thân thể……
Bởi vì gần trong gang tấc, lục mâu có thể *** tường nhìn thấy hậu đình phía sau phân thân có bao nhiêu *** loạn cơ khát, hậu đình sạch sẽ có rất nhiều nếp uốn nhỏ nhỏ, giống như các địa phương khác trên thân thể đang cơ khát đỏ bừng, tựa như một đóa cúc hoa đỏ hồng đang khoe sắc, khó chịu mà mấp máy ……
Không nghĩ tới hậu huyệt nhỏ như vậy, chuối tiêu lại thô chỉ sợ khó đi vào, trước đem hậu huyệt làm ướt mới được.
Chu Lợi Địch lập tức dùng đầu ngón tay dính nước bọt, sau đó hạ lưu đem nước bọt đến cúc hoa khô ráo đỏ hồng, đem cúc hoa đỏ hồng làm ướt……
Chu Lợi Địch vốn định đem hậu huyệt nới rộng mới đem chuối tiêu cắm vào, nhưng cậu thật sự đợi không được, chẳng những hậu huyệt có sâu cắn, liền trong đầu cũng giống bị sâu cắn đau ngứa khó nhịn……
Để ngay huyệt khẩu, Chu Lợi Địch cầm chuối tiêu màu vàng bị cậu liếm ướt cắm vào hậu huyệt ngứa ngáy, chuối tiêu cứng rắn nhắm ngay cúc nhị đỏ tươi, dùng sức chen vào……
– A —
Chu Lợi Địch đau đến nhíu mày, môi đỏ tươi mê người phát ra một tiếng kêu đau đớn.
Chuối tiêu tuy rằng đều là nước miếng của cậu, nhưng bên trong hậu huyệt khô ráo, hơn nữa mười ngày không bị yêu thương qua, đột nhiên bị chuối tiêu thô to cắm vào, thật đau.
Nhưng làm cho người ta kinh ngạc là, chuối tiêu chỉ mới tiến vào một chút, phân thân phía trước bị Chu Lợi Địch xoa nắn đã đến cao trào, bắn ra mật tương (dịch thể màu trắng……
Bởi vì tư thế hiện tại, mật tương màu trắng toàn bộ phun lên khuôn mặt tuấn tú ửng hồng của Chu Lợi Địch, có một ít còn vương lên đôi môi đỏ mọng đang hé mở……
Chu Lợi Địch nhất thời sửng sốt, không nghĩ tới sẽ ăn dịch thể của mình, này cũng quá…… hạ lưu
Chu Lợi Địch không có thời gian cảm thấy thẹn, tiểu huyệt khô ráo đau đớn thế nhưng lại cơ khát co rút, tựa hồ muốn đem chuối chỉ tiêu có mới tiến vào một chút toàn bộ nuốt vào ……
Khóe miệng bất đắc dĩ cười khổ, thật muốn tìm bất mãn bàn tay cầm chuối tiêu bắt đầu dùng sức, không để ý hậu huyệt đau đớn dùng sức đem chuối tiêu đâm vào bên trong……
“A…… thật thô…… A…… Thước…… Ưm……” Chu Lợi Địch nhẹ giọng rên rỉ, lục mâu gắt gao nhìn chằm chằm chuối tiêu từng chút biến mất ở hậu huyệt. Hình ảnh kia thật *** mĩ, rõ ràng nên cảm thấy cảm thấy thẹn, nhưng tâm trí lại vì cực kì nóng ngứa mà bắt đầu hưng phấn……
Chu Lợi Địch một tay giữ hai chân, tay kia thì cầm lấy chuối tiêu *** đãng ở hậu huyệt đâm chọc, hưởng thụ cảm giác tự an ủi xấu hổ quẫn bách và kích thích……
Hậu huyệt nóng ngứa rất nhanh thích ứng chuối tiêu to lớn, không hề cảm thấy đau, chỉ có vô hạn hư không hòa lẫn nóng ngứa. Nội bích mẫn cảm bị chuối tiêu ma sát lập tức thích đến run nhè nhẹ……
– Thước…… A ưm…… Thước…… A…… A……
Khàn khàn kích động kêu tên người yêu, cậu tưởng tượng chuối tiêu to lớn là đại phân thân của người yêu, hiện tại thao cậu là người yêu.
Động tác trên tay càng nhanh, dùng chuối tiêu bắt chước tốc độ người yêu, cố gắng giống đại phân thân của người yêu sáp hậu huyệt hư không *** loạn……
– Thật lớn…… Thước, anh thật lớn…… A a…… sâu một chút…… O a…… Dùng sức đâm huyệt của em…… A a a…… Giỏi quá…… A……
Không nghĩ tới bị chuối tiêu đâm hậu huyệt lại thích như vậy, chuối tiêu trong tay mặc dù không có thô to bằng phân thân của hắn, nhưng cũng rất lớn, làm hậu huyệt rất sảng khoái.
Phân thân từ trong khoái cảm vừa bắn lại sung huyết cương lên, rất có *** thần chọc vào cằm Chu Lợi Địch……
Lục mâu tràn ngập sắc dục ướt át nhìn côn thịt của mình đang chọc vào cằm, mỉm cười liền làm ra chuyện khiến cho người ta khó tin, cậu lại liếm phân thân của mình……
Đầu óc cậu đã nóng muốn hỏng, lý trí hoàn toàn biến mất, thân thể hoàn toàn bị dục vọng khống chế, toàn bộ động tác đều là bản năng……
– A…ha…… Thước còn chưa đủ…… A a…… Còn chưa đủ mau đâm chỗ kia của em …… A a…… Mau đâm chỗ này…… A ưm…… ohhh……
Chu Lợi Địch cảm thấy còn chưa đủ thích, rên rỉ chưa đủ *** đãng, cầm lấy chuối tiêu hướng chỗ càng nóng càng ngứa sâu trong đâm vào, đâm đến điểm mẫn cảm của mình.
– Thước, chính là như vậy…… A a…… lại đâm nơi đó…… O…… A..Aaa……
Dưới ánh đèn u ám, trong bức màn giường màu xanh, một nam tử tóc nâu tuấn mỹ vô cùng mỗi đêm đều to gan phóng đãng tự an ủi.
Dâm đãng như mẫu cẩu nằm trên giường, mông tròn rắn chắc vểnh cao cao, cầm một trái chuối tiêu thật thô thật dài, mất đi lý trí điên cuồng thủ ***. Chuối tiêu màu vàng ở tiểu huyệt *** đãng ra ra vào vào, hình ảnh hạ lưu lại hương diễm, làm cho người ta kích động thiếu chút nữa té xỉu.
– Ah Aa…… Thước, anh đâm mạnh vào…… Oh a…… Đừng ngại…… A a…… Ta…… A ưm…… đâm chết em…… Còn muốn a……
Khuôn mặt tuấn tú đầy mồ hôi bị ánh hoàng hôn bao phủ, lục mâu ướt át tràn đầy xuân sắc, hòa với tiếng rên rỉ *** đãng tới cực điểm, tất cả đều thuyết minh cậu đang đắm chìm trong khoái cảm.
Cầm chuối tiêu thủ *** hận không thể đem hậu huyệt làm hư, có thể do mấy lần này vẫn dùng nó “An ủi”, cậu đã chán ghét chuối tiêu không có sinh mệnh.
Cậu vẫn cảm thấy thế nào cũng không đủ, vô luận dùng chuối tiêu đâm thật sâu, thật mạnh, cậu vẫn *** loạn cảm thấy chưa đủ, vô cùng cơ khát.
Cậu biết rõ tiểu huyệt muốn không phải chuối tiêu hay thứ gì khác, mà là đại phân thân của hắn, nóng đến mức muốn đem người hòa tan……
Nhưng muốn côn thịt của hắn làm là không có khả năng, nơi này chỉ có chuối tiêu trong tay cậu căn bản không có sinh mệnh. Cậu chỉ có thể dùng chuối tiêu cho đỡ thèm, liều mạng thôi miên chính mình chuối tiêu cắm ở hậu huyệt chính là côn thịt của hắn……
Cảm thấy khoái cảm không thể thỏa mãn, cầm lấy phân thân phía trước vẫn chảy ra *** thủy, liều mạng xoa nắn, hai đầu nhũ phía trên ngứa ngáy ma sát mặt giường, mông bị chuối tiêu loạng choạng đâm chọc.
Hiện tại bộ dáng cậu thật sự so với nam kĩ còn *** loạn hạ lưu hơn, không hề giống thánh đức thái tử đại anh hùng vang danh tứ hải, làm cho vô số người sùng bái
– Ah a…… A a…… Thước, em thích anh đâm điểm mẫn cảm của em…… A ha …O…… Biết không, chỉ cần anh đâm tới chỗ đó của em……em…… liền sướng muốn…… Hừ ừ……
Nằm trên gối thiên nga siêu mềm mại, cậu mơ màng lớn tiếng rên rỉ, giọng khàn khàn, môi cong, giọng nam *** đãng làm cho người ta nghe thấy thật kích thích.
Trải hàng đêm đều tự an ủi, cậu đã quen dùng chuối tiêu đùa bỡn hậu huyệt, biết rõ chơi đùa như thế nào có thể làm cho mình khoái hoạt, có được càng nhiều khoái cảm……
Chuối tiêu cứng rắn thuần thục đâm chọc, vẫn ma sát điểm mẫn cảm, làm cho toàn bộ dũng đạo mẫn cảm bị khoái cảm say lòng người bao phủ, làm cho toàn thân thoải mái vô lực……
Tay rất mỏi, tư thế này mệt mỏi quá
Bởi vì sợ đụng đến bụng, tổn thương đến hài tử trong bụng, cậu dùng hai tay chống đỡ sức nặng toàn thân, cố gắng làm cho bụng không đụng tới giường, điều này làm cho cậu phải cố hết sức. Cậu hiện tại đã không phải thánh đức thái tử thân kinh bách chiến, chỉ là một thai phụ bình thường, rất dễ mệt……
Chu Lợi Địch lật người đem chân ôm trước ngực, cầm lấy chuối tiêu dùng sức đem toàn bộ trái chuối tiêu đâm hết vào hậu đình, chỉ chừa lại cái cuống bên ngoài……
– A —
Cảm giác áp bách kinh khủng và khoái cảm to lớn đồng thời tập kích cậu, khiến cậu phun trào ngay lập tức, phân thân cách mặt cậu rất gần, dịch thể lại toàn bộ phun lên khuôn mặt tuấn tú mê đảo ngàn vạn thiếu nữ.
Chu Lợi Địch mệt mỏi thở dốc, vươn đầu lưỡi liếm dịch thể bên miệng, động tác kia *** mị hạ lưu, lại khiêu khích vô cùng……
Hương vị của mình hơi chát, không giống của hắn rất đặc lại nồng, cũng không giống vỏ ngoài chuối tiêu chua chát, nhưng ăn không ngon……
Chu Lợi Địch nghỉ ngơi một chút, không có lập tức lau dịch thể trên mặt, mà là yên tĩnh nằm trên giường. Cậu biết hiện tại bộ dáng mình khẳng định phi thường *** loạn không chịu nổi, nhưng cậu chẳng để ý, dù sao cũng không có ai thấy.
Bất quá, có khi cậu nghĩ nếu hắn thấy bộ dáng hiện tại của mình, không biết biểu tình sẽ thú vị thế nào……
Nhưng so với lo lắng cho hắn, có một việc càng làm cho cậu lo lắng, đó là hài tử trong bụng.
Rũ mắt nhìn bụng đã được ba tháng, nhưng so với một tháng cũng không khác biệt lắm, mày kiếm nhíu chặt. Cậu biết sở dĩ như vậy tất cả bởi vì gần đây không có dịch thể của hắn “Nuôi nấng” hài tử trong bụng, hài tử trong bụng vì mất đi chất dinh dưỡng, mới có thể ngừng trưởng thành.
Còn như vậy, cậu thực lo lắng hài tử sẽ chết. Cho dù may mắn không chết trong bụng, sinh ra khẳng định cũng không khỏe mạnh……
Tuy rằng hiện tại cậu dùng chuối tiêu tự an ủi có thể giải quyết dục hỏa mỗi ngày đúng hạn phát tác, nhưng không có biện pháp an ủi hài tử trong bụng, cho nó dinh dưỡng nó muốn……
Hiện tại quan trọng nhất là nghĩ biện pháp cho hài tử trong bụng bổ sung “Dinh dưỡng”, phải làm sao đây?
Đây thật sự là một khó khăn không nhỏ, thật làm cho người ta đau đầu
Tiểu hài tử thần tộc ở trong cơ thể mẹ cần dinh dưỡng cũng quá kỳ quái, lại là dịch thể phụ thân, hắn không có đây, cậu làm sao có dịch thể đến “Uy” Hài tử……
Tinh dịch “Phụ thân”, cậu cũng là phụ thân hài tử, dịch thể không biết được không……
Nhưng …… phải đem dịch thể của mình vào trong thân thể mình…… Hơn nữa làm thế nào đem dịch thể vào trong thân thể của mình, cũng là một vấn đề lớn. Quan trọng nhất cậu là nhân loại, dịch thể của cậu không biết có tác dụng không……
Nghĩ tới nghĩ lui, biện pháp tốt nhất chính là tìm được hắn, vừa có thể cấp hài tử dịch thể, giúp hài tử bổ sung “Dinh dưỡng”, cũng có thể xác định hắn an toàn, cậu đã quyết định.
Xem ra cậu không thể đợi thêm, cậu nhất định phải nghĩ biện pháp ra ngoài, sau đó tìm được hắn……
Hôm sau, khi nhìn thấy đồ ăn xuất hiện trước mặt, Chu Lợi Địch không lập tức dùng cơm, mà là đối diện không khí mỉm cười nói:
– Ta mang thai
Cậu còn cố ý đem bụng lộ ra, cậu đoán rằng hẳn là có người phục vụ đồ ăn và vật dụng hàng ngày cho cậu, vì có chút nguyên nhân mà ẩn thân. Chỉ cần cho đối phương biết cậu mang thai, đối phương hẳn là sẽ đáp lại……
Lúc trước cậu không biết hắn an bài thế nào, cho nên ban ngày cố ý đem bụng che giấu, không bị người khác biết cậu mang thai, sợ đối với hắn có ảnh hưởng không tốt. Nhưng nay quản không được nhiều như vậy, hài tử trong bụng không thể đợi thêm, cậu cũng không thể đợi thêm
Quả nhiên trước mặt cậu lập tức xuất hiện khô lâu quái (bộ xương khô to lớn dọa người, Chu Lợi Địch từng gặp qua nó một lần, chính là nó dẫn cậu tới nơi này, sứ giả Địa Ngục Bội La ái tướng tâm phúc của Hắc Ám thần.
– Ta sẽ lập tức bẩm báo cho chủ nhân.
Thanh âm chói tai nói xong, Bội La lại lập tức biến mất trước mặt Chu Lợi Địch.
Chu Lợi Địch không gọi nó lại, nghe nó nói sẽ bẩm báo chủ nhân nó, cậu an tâm, chủ nhân nó chính là Hắc Nặc Lỗ Tư chân chính, hy vọng Hắc Nặc Lỗ Tư rất nhanh sẽ cho cậu câu trả lời thuyết phục.
Ám u giới, trong chính điện Hắc Ám thần, Bội La đã rất nhanh trở về bẩm báo chuyện Chu Lợi Địch mang thai.
– Chủ nhân,‘Vị kia’ mang thai
Thanh âm the thé chói tai lãnh liệt không chút độ ấm.
– Đã bao lâu?
Kim mâu hiện lên một tia kinh ngạc. Thời điểm lần đó đi xem bọn họ, làm sao không phát hiện người nọ mang thai
– Đã gần ba tháng
Tuy rằng bụng người nọ so với người bình thường nhở hơn, nhưng hẳn là gần ba tháng.
– Ta đã biết, ngươi đi xuống trước, chiếu cố ‘Vị kia’ thật tốt
Hắc ám quái thú to lớn giống ngọn núi, bộ dạng dị thường dữ tợn khủng bố xấu xí làm cho người ta muốn ói trầm ngâm một lát, mới mở miệng phân phó nói.
Thật sự là không nghĩ tới Chu Lợi Địch lại mang thai, cái này thật đau đầu
Bản thân người nọ bị trọng thương đến nay hôn mê bất tỉnh, cũng không biết nó phải xử lý việc này như thế nào, loại sự tình này nó cũng không có cách nào xử lý, người nọ chính là đã ném cho nó một củ khoai lang siêu nóng phỏng tay.
– Tuân mệnh, chủ nhân
Bội La hành lễ lập tức biến mất, từ đầu tới đuôi đều không có liếc mắt nhìn siêu cấp mĩ thiếu niên tóc bạc mắt tím mạo tựa thiên tiên bên cạnh hắc ám quái thú.
Chờ Bội La rời đi, mĩ thiếu niên tóc bạc lập tức tò mò hỏi:
– Ai mang thai?
– Thê tử ta mang thai
Dã thú cúi đầu nhìn thiếu niên cười đáp, cố ý lừa gạt.
– Ngươi có thê tử
An Địch Mĩ Áo – Y Lợi Tu giật mình kêu to.
– Đương nhiên Ta là hắc ám thần, cũng không phải tiểu tử như ngươi, sao lại không thể cưới vợ.
Dã thú gật đầu, kim mâu thẳng tắp nhìn chằm chằm An Địch Mĩ Áo, muốn biết thiếu niên sẽ có phản ứng gì.
– Dâm thú, ngươi đã có thê tử, vì cái gì còn muốn ta
An Địch Mĩ Áo giận dữ, phổi tức giận muốn nổ tung, nhào đến dã thú tay đấm chân đá.
Thiếu niên cũng không rõ vì cái gì lại tức giận, dù sao chính là rất rất tức giận, thiếu niên cảm thấy mình bị lừa Về phần dã thú lừa cái gì, thiếu niên cũng không rõ
– Tiểu Mĩ Mĩ, ngươi ghen sao
Dã thú bắt lấy tay thiếu niên, đắc ý xấu xa cười nói.
– Ngươi nói bậy bạ gì đó, tại sao bổn vương phải ghen
An Địch Mĩ Áo cảm thấy mắc cười, vì sao lại ghen, rõ ràng y không thích dã thú
– Vậy sao ngươi lại tức giận?
– Bổn vương tức giận là vì ngươi rõ ràng đã có thê tử, còn dám cường bạo bổn vương, bức bổn vương cùng ngươi…… ***, ngươi vô sỉ
Khi An Địch Mĩ Áo nói ra hai chữ “Giao phối” mặt ngọc đỏ rực, xấu hổ đến điên rồi.
– Tiểu Mĩ Mĩ, ý của ngươi là chỉ cần bản thần không có thê tử, là có thể cường bạo ngươi, cùng ngươi “Giao phối”
Dã thú cười đến rất tà ác, bộ dáng Tiểu Mĩ Mĩ đỏ mặt thật sự là khả ái muốn chết
– Mới không phải Ý của ta là…… Dù sao không chuẩn cho *** thú ngươi gặp mặt ta
An Địch Mĩ Áo nổi giận quát, nghiêng đầu ngã vào giường ngủ.
– Tiểu Mĩ Mĩ, ngươi không ăn cơm sao?
Hắc Nặc Lỗ Tư nhìn bóng dáng An Địch Mĩ Áo xinh đẹp, nhếch mép cười nói.
– Không ăn Bổn vương buồn ngủ Ngươi mau cút, đừng ảnh hưởng bổn vương ngủ
An Địch Mĩ Áo không rõ lý do nổi giận, cả người nôn nóng tức giận không nói nên lời.
“Vậy bản thần ăn một mình nha”
Trong lòng Hắc Nặc Lỗ Tư buồn cười muốn chết, hoa thủy tiên đánh đổ bình dấm chua, phản ứng Tiểu Mĩ Mĩ quá hoàn hảo so với nó mong muốn
An Địch Mĩ Áo không để ý tới nó, nhắm mắt lại muốn ngủ, nhưng thế nào cũng ngủ không được, cảm giác trong lòng có tảng đá đè nặng, làm cho y thở không nổi.
Dã thú không quấy rầy thiếu niên, vẻ mặt tươi cười cầm mỹ thực đặt ở bên giường ăn uống vui vẻ, tâm tình tốt vô cùng, còn hừ hừ ngâm nga hát hò. Tuy rằng tiếng ca kinh khủng làm cho người ta toàn thân nổi da gà, tâm chấn kinh.
– Ngươi đi chết đi, dã thú chết tiệt
An Địch Mĩ Áo vốn đầy bụng lửa giận, nghe được dã thú cao hứng ca hát lại sắp tức chết, dùng sức đá dã thú một cước, sau đó ôm đầu thét chói tai, An Địch Mĩ Áo muốn điên rồi……
Chu Lợi Địch trừng mắt đợi vài ngày, nhưng vẫn không thấy Bội La xuất hiện, cậu hơi thất vọng, nhìn trước mặt xuất hiện đồ ăn và vật dụng, cũng không thấy Bội La hiện thân.
Bội La không có xuất hiện cho cậu tin tức, thuyết minh chủ nhân Bội La còn chưa biết phải xử lý chuyện của cậu như thế nào cho tốt.
Đương nhiên cậu sẽ không tiếp tục chờ đợi, đợi hai ngày nữa Bội La còn không xuất hiện cho cậu đáp án, cậu liền tự mình nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này, vô luận khó khăn thế nào cậu cũng phải đi tìm hắn……
Tâm sự nặng nề làm Chu Lợi Địch chỉ có thể đánh đàn xua bớt phiền muộn trong lòng, thừa dịp sau giờ ngọ ánh mặt trời không quá chói chang, cậu ngồi ở vườn hoa ngoài cung điện, gẩy thụ cầm, làm cho cả dị giới nơi nơi đều là tiếng đàn duyên dáng phiêu đãng giống tiên nhạc.
Bách hoa vĩnh viễn không héo tàn vĩnh viễn đều xinh đẹp như vậy, nhưng vẫn không sánh kịp mỹ nam tử mê người bị bách hoa vây quanh. Có thể bởi vì mang thai, Chu Lợi Địch trên người ít đi anh khí trước kia, hơn vài phần mẫu tính hiền lành, nguyên bản tóc ngắn giỏi giang nhanh nhẹn, nay biến thành tóc dài ngang vai, làm cho cậu cả người thoạt nhìn càng thêm nhu hòa ấm áp, làm cho người ta nhịn không được muốn tới gần.
Tiếng đàn tuyệt mỹ làm cho người ta lòng say *** thần mê luyến đột nhiên im bặt, Chu Lợi Địch ngẩng đầu nhìn phía bên trái, cậu cảm giác được nơi đó có một ánh mắt đang nhìn cậu.
Quả nhiên, lục mâu lập tức nhìn đến địa phương không xa, có một tuyệt sắc mĩ thiếu niên hiếm thấy, đang kinh ngạc nhìn cậu.
Lục mâu híp lại, thân ảnh kia thoạt nhìn có chút nhìn quen mắt, tóc bạc mắt tím xinh đẹp là dấu hiệu đặc biệt của An lỗ đặc vương tộc, người này bộ dạng xinh đẹp như vậy, không phải là…… An Địch Mĩ Áo – Y Lợi Tu vương tử của An Lỗ Đặc vương quốc đi
Nhưng An Địch Mĩ Áo vương tử sao lại ở chỗ này? Y không phải nên ở An Lỗ Đặc vương quốc sao?
Tuy rằng đầy bụng nghi hoặc, nhưng Chu Lợi Địch vẫn đối với mĩ thiếu niên tóc bạc mỉm cười, ôm thụ cầm đứng lên hướng mĩ thiếu niên tóc bạc đi đến.
Không nghĩ tới mĩ thiếu niên tóc bạc không đợi Chu Lợi Địch mở miệng, đã tràn ngập địch ý hỏi:
– Ngươi là ai?
Xem bộ dạng nam nhân này tuấn mỹ dễ nhìn như vậy, lại mang thai, không phải là thê tử kia của *** thú đi
Lục mâu chợt lóe, y không nhận ra cậu? Cũng khó trách, bọn họ lần trước gặp mặt đã mười năm, y không nhớ rõ cậu cũng là bình thường.
Y hỏi cậu là ai, cậu nên trả lời thế nào đây? Không bằng thử y một chút, xem y biết cái gì.
– Ta là thê tử Hắc Nặc Lỗ Tư
Chu Lợi Địch cố ý mỉm cười trả lời.
Ám u giới là địa bàn Hắc Nặc Lỗ Tư, y có thể đến chỗ này, khẳng định cùng Hắc Nặc Lỗ Tư có quan hệ, hơn nữa trực giác nói cho cậu biết, quan hệ An Địch Mĩ Áo vương tử cùng Hắc Nặc Lỗ Tư, chỉ sợ không bình thường.
– Ngươi thật sự là thê tử Hắc Nặc Lỗ Tư?
Thanh âm mĩ thiếu niên run rẩy, tựa hồ chịu đả kích nghiêm trọng.
– Đúng vậy Xin hỏi ngươi…… Có phải An Lỗ Đặc vương tử An Địch Mĩ Áo điện hạ hay không?
Chu Lợi Địch gật đầu, nhìn biểu tình y, mình đã đoán đúng.
– Ngươi biết ta?
Mĩ thiếu niên lắp bắp kinh hãi, mê mang nhìn cậu.
– Chúng ta trước đây đã gặp mặt, ở An Lỗ Đặc hoàng cung, ta từng cùng phụ vương Tô Tác Khố hoàng đế đi thăm phụ vương của ngươi thắt chặt quan hệ hai nước
– Ngươi…… Ngươi là Tô Tác Khố hoàng thái tử?
An Địch Mĩ Áo kinh ngạc kêu lên. Y không nghĩ tới mỹ nam tử tóc nâu này chính là hoàng thái tử — Chu Lợi Địch – Khố Hãn của siêu cấp cường quốc Tô Tác Khố duy nhất có thể sánh cùng An Lỗ Đặc nổi danh bọn họ, cũng là người y ghét nhất
– Thật không nghĩ tới ở chỗ này có thể gặp An Địch Mĩ Áo điện hạ, tuy rằng mười năm không gặp, nhưng ngươi vẫn xinh đẹp giống như trước đây, làm cho ta liếc mắt một cái là có thể nhận ra điện hạ.
– Ngươi sao lại ở chỗ này?
Thái độ An Địch Mĩ Áo thập phần lạnh lùng. Y tự nhận mình là người hoàn mỹ nhất trên đời, chỉ có Chu Lợi Địch – Khố Hãn này, sẽ làm y có loại cảm giác thua kém.
– Bởi vì đã xảy ra chút việc, cho nên ta ở đây
Chu Lợi Địch đắn đo, suy nghĩ muốn thông qua y gặp Hắc Nặc Lỗ Tư.
– Bụng của ngươi……
An Địch Mĩ Áo nhìn chằm chằm bụng cậu, thanh âm là lạ.
-…… Đúng như ngươi nghĩ, ta mang thai
Chu Lợi Địch khuôn mặt tuấn tú ửng đỏ, cúi đầu nhìn bụng mình, do dự một chút mới ngượng ngùng nói. Bị người quen cũ nhìn thấy bộ dáng mang thai, cảm giác là lạ
– Hài tử của ai?
An Địch Mĩ Áo không hỏi cậu nam nhân làm sao mang thai, y đối với chuyện đó không có hứng thú, y chỉ muốn biết một chuyện.
– Đương nhiên là Hắc Nặc Lỗ Tư
Chu Lợi Địch cố ý trả lời, còn giả bộ biểu tình thực yêu Hắc Nặc Lỗ Tư, cậu muốn thử xem quan hệ An Địch Mĩ Áo và Hắc Nặc Lỗ Tư có phải tình nhân hay không.
– Tiểu Mĩ Mĩ, thì ra ngươi ở đây
Đúng lúc này, phía sau An Địch Mĩ Áo đột nhiên xuất hiện quái thú siêu cấp to lớn xấu xí đến cực điểm cả người đen kịt.
Bộ dạng nó rất kỳ quái, đỉnh đầu là sừng sơn dương, miệng là răng nanh lợn rừng, thân thể lại giống sói, còn sau lưng là một đôi cánh ác ma to lớn.
Tử mâu của An Địch Mĩ Áo nhìn đến nó lập tức đỏ hồng, nâng tay liền hung hăng tát nó một bạt tai.
– Khốn kiếp, ngươi gạt ta
Chu Lợi Địch nhìn bọn họ, lục mâu hiện lên mỉm cười, xem ra hắc ám quái thú dị thường khó coi hù chết người trước mắt này chính là hắc ám thần Hắc Nặc Lỗ Tư chân chính
– Dâm thú, ngươi cũng dám đùa bỡn bổn vương, bổn vương hận ngươi Đôi cẩu nam nam các ngươi đi chết đi
An Địch Mĩ Áo thập phần phẫn nộ, lại tát hắc ám quái thú một bạt tai.
Không đợi hắc ám quái thú phản ứng, An Địch Mĩ Áo đã muốn chạy, nó muốn đuổi theo lại bị Chu Lợi Địch ngăn cản.
– Ngươi chính là Hắc Nặc Lỗ Tư sao?
Cậu thật vất vả mới nhìn thấy Hắc Nặc Lỗ Tư, như thế nào có thể thả nó đi.
– Ta…….
Hắc ám quái thú nhìn cậu vẻ mặt khổ não, không biết trả lời thế nào.
Không nghĩ tới Tiểu Mĩ Mĩ lại xông vào dị giới Chu Lợi Địch ở, tựa hồ còn hiểu lầm quan hệ nó và Chu Lợi Địch, đau đầu chết Quan trọng là hiện tại phải ứng phó như thế nào với Chu Lợi Địch, người này vừa nhìn là biết khó đối phó…….
– Hắn đã rất lâu chưa tới, ta biết hắn đã xảy ra chuyện, ta thực lo lắng, xin ngươi cho ta gặp hắn.
Chu Lợi Địch trực tiếp sảng khoái nói, cậu biết hắc ám thần trước mắt là người duy nhất có thể giúp mình.
Nghe vậy Hắc Nặc Lỗ Tư lắp bắp kinh hãi, thì ra cậu sớm biết rằng nó không phải người hàng đêm gặp gỡ yêu nhau kia, không hổ là thánh đức thái tử đại danh đỉnh đỉnh, quả nhiên danh bất hư truyền, thật thông minh
– Ta đã biết. Ta sẽ cho người đưa ngươi đi gặp hắn, bất quá ta hiện tại có việc phải làm, chờ ta trở lại nói sau.
Hắc Nặc Lỗ Tư sảng khoái gật đầu đáp ứng, khoai lang Chu Lợi Địch phỏng tay này vẫn là nhanh ném đi cho hắn tự mình giải quyết mới tốt, miễn cho cháy lên thân nó.
Nếu hắn vẫn bất tỉnh, để cho mẫu hậu giải quyết là được. Nghĩ đến mẫu hậu biết chân tướng, biết chính mình bị nó lường gạt, tức giận đến nổi điên, nó rất muốn cười……
– Được, cám ơn.
Chu Lợi Địch biết nó muốn vội vã đuổi theo An Địch Mĩ Áo, không có quấn quít lấy nó.
Cậu biết không có khả năng từ trong miệng Hắc Nặc Lỗ Tư hỏi ra chuyện gì, còn không bằng chờ nhìn thấy hắn trực tiếp hỏi hắn, thật hy vọng nhanh nhìn thấy hắn…..
– An Địch Mĩ Áo điện hạ, thật sự xin lỗi Hắc Nặc Lỗ Tư đã giải thích với ta, là ta hiểu lầm, đã mang đến rắc rối cho các ngươi, thật sự là có lỗi
Chu Lợi Địch nhìn dung nhan đối với cậu khó chịu đến cực điểm của An Địch Mĩ Áo chân thành giải thích.
Thấy bọn họ hai người hòa hảo, cậu an tâm Nhưng thật không nghĩ tới, An Địch Mĩ Áo thích chưng diện để ý bề ngoài như thế, lại thích kẻ siêu cấp xấu xí Hắc Nặc Lỗ Tư, cảm tình thật sự rất khó đoán trước……
– Hừ
An Địch Mĩ Áo hừ lạnh một tiếng, khinh thường xoay đầu.
– Tiểu Mĩ Mĩ, đừng nhỏ mọn như vậy
Hắc Nặc Lỗ Tư đứng ở bên cạnh bất đắc dĩ thở dài, bất quá không nghĩ tới An Địch Mĩ Áo là vì nó mà chán ghét Chu Lợi Địch, trong lòng lại càng cao hứng.
– Không sao
Chu Lợi Địch hào phóng mỉm cười nói.
An Địch Mĩ Áo liếc Chu Lợi Địch một cái, lại hừ lạnh khinh thường. Kỳ thật đối Chu Lợi Địch và Hắc Nặc Lỗ Tư sự y đã không còn tức giận, nhưng trong lòng y không thích chuyện bộ dạng y có thể thua kém Chu Lợi Địch.
– Chu Lợi Địch, thực xin lỗi Bởi vì một ít nguyên nhân, ta không thể nói cho ngươi người từ trước đến nay ở cùng ngươi là ai, nhưng ta có thể nói cho ngươi người kia ở thiên cung. Ta sẽ để cho Bội La đưa ngươi đến thiên cung, nhưng đến thiên cung tất cả đều phải dựa vào chính ngươi
Biết suy nghĩ trong lòng An Địch Mĩ Áo Hắc Nặc Lỗ Tư bất đắc dĩ lắc đầu xem thường, sau đó quay đầu nhìn Chu Lợi Địch nghiêm mặt nói.
– Cám ơn ngươi
Chu Lợi Địch mỉm cười gật đầu, chân thành cảm tạ nói.
– Bội La
Hắc Nặc Lỗ Tư kêu một tiếng, Bội La lập tức xuất hiện.
– Ngươi lập tức đưa Chu Lợi Địch đại nhân đi thiên cung
Hắc Nặc Lỗ Tư phân phó.
– Tuân lệnh, chủ nhân
Bội La đi đến bên người Chu Lợi Địch vung tay, lập tức đem Chu Lợi Địch biến mất khỏi ám u giới.
Bội La sử dụng pháp thuật, mang theo Chu Lợi Địch rất nhanh liền ly khai Địa Ngục, đi tới thiên giới.
Đem Chu Lợi Địch đưa đến trước thiên cung, thanh âm siêu cấp khó nghe trống rỗng lạnh lẽo vang lên:
– Nơi này chính là thiên cung, ngươi vào đi
Chủ nhân lúc trước dặn dò qua, đem Chu Lợi Địch đưa đến thiên cung sau đó không cần quản, để xem Chu Lợi Địch xử lý thế nào.
– Được rồi. Cảm tạ…..
Chu Lợi Địch gật đầu, còn chưa nói xong Bội La đã biến mất.
Chu Lợi Địch khẽ nhíu mày, lập tức bất đắc dĩ cười. Cậu biết bọn họ không muốn gặp phiền toái, nhưng không sao, cậu biết hắn là ai, đến thiên cung là có thể tự mình tìm.
Chu Lợi Địch ngẩng đầu nhìn thiên cung to lớn tráng lệ khí thế trước mắt, cũng không lập tức đi vào, mà là từ trên người rút ra một thanh chủy thủ sắc bén vô cùng, chủy thủ màu bạc dưới ánh mặt trời lóe ra ánh sáng lạnh lẽo như băng tuyết……
Thiên Hậu rất ghét cậu, biết cậu không ngoan ngoãn ở địa ngục ngược lại chạy đến thiên cung, khẳng định sẽ không bỏ qua cho cậu. Hành trình lần này tới thiên cung tuyệt đối là khó khăn, mang theo một thanh chủy thủ phòng thân có vẻ tốt……
Đem nó giấu đi, khóe miệng theo thói quen mỉm cười thanh nhã mê người, Chu Lợi Địch bước lên thềm đá hướng Thiên cung đi đến…… Chu Lợi Địch đến trước đại môn thiên cung, thủ vệ trông coi đại môn thiên cung lập tức phẫn nộ quát:
– Nhân loại lớn mật, cũng dám tự tiện xông vào thiên giới
Bởi vì Chu Lợi Địch cố ý mặc ngoại bào rất dày, còn mặc áo choàng, thủ vệ pháp lực thấp kém không phát hiện bụng cậu có gì khác thường.
– Ta muốn gặp đại vương tử Thước Nhĩ Thác Tư
Chu Lợi Địch tao nhã cười nói. Nếu cậu đoán không có sai, hắn chính là ca ca Hắc Nặc Lỗ Tư, chuyên chưởng quản mặt trời, chính là đại vương tử Thước Nhĩ Thác Tư thẩm phán thần thiên giới.
Tuy rằng cậu chỉ thấy qua Thước Nhĩ Thác Tư một lần, thái độ hắn đối với cậu còn vô cùng lãnh đạm không tốt, nhưng cậu dám khẳng định kẻ luôn trốn trong bóng đêm cùng cậu yêu đương, chính là Thước Nhĩ Thác Tư
– Ngươi muốn gặp đại điện hạ?
Thủ vệ nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia quái dị.
– Đúng vậy, thỉnh giúp ta thông báo.
Chu Lợi Địch mỉm cười gật đầu.
– Ngươi không biết đại điện hạ một tháng trước bị thủ hạ Tà Thần Ốc Lệ Ti đánh lén, bản thân bị trọng thương thiếu chút nữa mất mạng, đến nay còn hôn mê bất tỉnh sao?
Hiện tại toàn bộ thiên giới đều bởi vì chuyện của đại điện hạ mà loạn thành một đoàn.
Thân thể Chu Lợi Địch run rẩy một trận, trái tim co rút, hắn quả nhiên đã xảy ra chuyện, lại nghiêm trọng như vậy……
Cậu rất muốn lập tức nhìn thấy hắn, cậu phải lập tức nhìn thấy hắn
Nhưng hiện tại hắn hôn mê bất tỉnh, không có mệnh lệnh của hắn, thần tướng trước mắt căn bản không có khả năng cho cậu vào gặp hắn. Xem ra muốn gặp hắn, chỉ có thể dùng phương án xấu nhất, chính là đi cầu Thần Hậu
Cậu biết cầu Thần Hậu, không thể nghi ngờ chính là đưa dê vào miệng cọp, nếu cho Thần Hậu biết cậu và hắn có quan hệ, làm không tốt sẽ chính là tự sát. Nhưng vì có thể nhìn thấy hắn, cậu không quản được nhiều như vậy ……
– Không gặp được đại vương tử, ta có thể cầu kiến Thần Hậu không?
Chu Lợi Địch lễ phép cười nói với thủ vệ.
– Ngươi muốn gặp Thần Hậu, ngươi tưởng ngươi là ai Một lúc muốn gặp đại điện hạ, một lúc lại muốn gặp Thần Hậu, ngươi không phải chán sống, muốn tìm cái chết
Thủ vệ chửi ầm lên, chưa gặp qua nhân loại to gan như vậy, nhưng cậu ta làm thế nào đến thiên giới?
– Ta là tiền thái tử Chu Lợi Địch – Khố Hãn của Tô Tác Khố đế quốc ở nhân giới, làm ơn giúp ta thông báo Thần Hậu, ta tin tưởng Thần Hậu nghe được tên của ta, sẽ bằng lòng gặp ta.
Chu Lợi Địch cũng không tức giận, tính tình tốt cười nói.
Nghe được tên Chu Lợi Địch, trên mặt thủ vệ lập tức hiện lên một tia kinh ngạc. Nhân loại trước mắt này lại là thánh đức thái tử nổi danh nhất nhân giới, khó trách cảm thấy cậu ta khí độ phi phàm, không giống nhân loại bình thường, nhưng cậu ta không phải bị Thần Hậu đưa đến Địa Ngục cho nhị vương tử làm đồ chơi sao?
Thủ vệ biết thân phận Chu Lợi Địch, không dám trì hoãn, lập tức cho người đi vào thông báo Thần Hậu……
– Chu Lợi Địch – Khố Hãn, ta thật hối hận trước kia không giết ngươi
Thần Hậu ngồi trên ngôi cao trừng mắt nhìn nam tử tóc nâu đứng trước mặt, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Bà làm thế nào cũng không nghĩ đến còn có thể tái kiến kẻ đáng ghét này, càng không nghĩ tới Thước Tư dám lừa bà, điều kỳ quái nhất là Thước Tư lại thích nhân loại vô cùng đê tiện này……
Tuy rằng Chu Lợi Địch mặc rất dày, che khuất bụng bầu, nhưng bà là Thần Hậu tôn quý có được pháp lực vô biên, chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra cậu mang thai. Hơn nữa nhìn khí của hài tử trong bụng cậu, tuyệt đối là hài tử của Thước Tư không sai
Bà muốn nổi điên vì sao tất cả đều phải đối nghịch với bà, vì cái gì nhi tử kiêu ngạo tự hào nhất của bà lại yêu kẻ bà ghét, còn làm cho đối phương mang thai …….
– Thỉnh Thần Hậu bớt giận, ta chỉ muốn gặp đại điện hạ, ta nghe nói ngài bị trọng thương, ta vô cùng lo lắng.
Đối mặt với lửa giận dọa người của bà, Chu Lợi Địch hít một hơi rồi ôn nhu mê người mỉm cười. Tất cả phản ứng của Thần Hậu cậu đã đoán trước, Thần Hậu nếu thấy cậu không tức giận mới là kỳ quái
– Ngươi còn dám nói muốn gặp Thước Tư, ngươi là nhân loại đê tiện dơ bẩn có tư cách gì gặp Thước Tư, ngươi……
Thần Hậu đang chửi ầm lên, lại đột nhiên dừng lại. Xú tiểu tử này muốn tìm Thước Tư, sao không nhân cơ hội giáo huấn cậu ta một trận, xả mối hận trong lòng.
Thần Hậu đột nhiên nhìn Chu Lợi Địch quỷ dị cười rộ lên:
– Ngươi nói ngươi rất muốn gặp Thước Tư, nếu ngươi có thể thông qua khảo nghiệm của ta, ta sẽ cho ngươi gặp Thước Tư
– Được.
Chu Lợi Địch lập tức đáp ứng, hoàn toàn không do dự, cậu sớm đoán được Thần Hậu sẽ làm khó.
– Nếu ngươi có thể ở đấu thú trường (1 thiên giới giết chết ma thú bên trong, còn sống đi ra, ta sẽ cho ngươi gặp Thước Tư.
Thần Hậu cười đầy đe dọa, xinh đẹp tuyệt sắc không thể dùng ngôn ngữ hình dung lại dữ tợn trừng mắt làm cho người ta lông tóc dựng đứng.
Chu Lợi Địch trước kia tuy rằng giết chết ma thú Gia Nạp đặc, nhưng hiện tại đang mang thai, căn bản không thể giống trước kia giết chết ma thú.
Bà muốn tận mắt thấy nhân loại đê tiện dám can đảm dụ dỗ nhi tử của bà bị ma thú hung tàn đùa bỡn đến chết, cuối cùng bị ma thú xé thành mảnh nhỏ.
Tuy rằng cậu có hài tử của Thước Tư, nhưng bà tuyệt không sẽ không thừa nhận hài tử trong bụng cậu ta là của Thước Tư, tuyệt đối không Cậu ta mang theo hài tử trong bụng, cùng chết đi
Kỳ thật bà vẫn không hiểu, đại nhi tử vì sao yêu tiện nhân đáng ghét trước mắt này, Thước Tư không phải giống bà rất ghét Chu Lợi Địch sao?
Bất quá bà rốt cục biết vì sao đại nhi tử mỗi đêm vụng trộm ra ngoài, thì ra là đi Địa Ngục gặp Chu Lợi Địch, cùng cậu ta phát triển gian tình. Mà con trai thứ hai Hắc Tư chắc chắn là đồng lõa với bọn họ, xú tiểu tử đó cũng dám lừa mình, bà nhất định phải nói cho Vưu Đông, làm cho bọn chúng đẹp mặt…..
(1 đấu thú trường: đại khái thì nó giồng đấu trường La Mãgladiator1
Tác giả :
Ô Mông Tiểu Yến