Mối Tình Đầu Của Siêu Sao
Chương 135: Fans
Edit: Sa
Chuyến bay hạ cánh an toàn ở Hongkong, fans giữ đúng lời hứa, vừa xuống máy bay là lập tức chia ra vây quanh Ngôn Sơ Âm, bày ra tư thái của vệ sĩ.
Bất ngờ được được bảo hộ, Ngôn Sơ Âm hơi bối rối và … cảm động. Trước kia cô rất sợ fans Thẩm Gia Thụy biết cô là cô Y ghê tởm vì cho rằng một khi bại lộ, chắc chắn cô sẽ bị chết chìm trong bể nước bọt, fans Burning nổi tiếng là vừa hung hăng vừa bênh thần tượng mù quáng, số lượng khổng lồ, nếu họ đoàn kết lại, có khi mười tám đời tổ tông nhà cô cũng bị bới ra ấy chứ. Ngôn Sơ Âm hoàn toàn không ngờ có một ngày mình lại trở thành người được họ che chở, nhất thời cảm thấy xấu hổ vì đã từng phỏng đoán không tốt về họ.
Có điều tuy cảm động thật nhưng Ngôn Sơ Âm vẫn cố gắng khuyên họ: “Các em về đi, chị không sao…”
Nhóm người trẻ tuổi vẫn cười hì hì: “Bọn em tới đây chỉ để chơi thôi, rảnh rang ấy mà, đưa chị lên xe là bọn em đi ngay. Có ai tới đón chị chưa?”
Ngôn Sơ Âm gật đầu: “Chắc là rồi.”
“Ai tới đón vậy ạ, là trợ lý Tề ạ?” Một cô bé tò mò.
Ngôn Sơ Âm cười: “Coi bộ các em rất thân với trợ lý Tề nhỉ?”
“Trợ lý Tề đi theo Thụy ca khắp nơi, bọn em biết rõ anh ấy lắm, có điều sợ là anh ấy không nhận ra bọn em.”
“Nếu biết được nhiều cô gái mến mộ thế này, chắc cậu ấy sẽ vui như mở cờ trong bụng mất.” Ngôn Sơ Âm thân thiện vừa nói tán dóc với họ vừa đi ra đại sảnh.
Vì bị phân tán sự chú ý, Ngôn Sơ Âm không nhận ra bốn phía liên tục có ánh mắt hướng về mình, thậm chí còn có nhiều người lẳng lặng giơ máy ảnh.
Trong lúc chờ lấy hành lý, điện thoại của Ngôn Sơ Âm đổ chuông, cô nhìn màn hình, nhờ trợ lý Tiểu Từ trông hành lý giúp mình rồi vừa đảo mắt nhìn quanh vừa nghe điện thoại.
Ngôn Sơ Âm không nói rõ ai gọi điện nhưng mọi người đều đoán ra, trong phút chốc mắt ai cũng sáng rỡ, biểu cảm trên gương mặt đầy kích động, hệt như là anh gọi cho họ. Ngôn Sơ Âm vừa rời đi, mọi người liền xúm nhau bàn tán xôn xao, đoán xem thần tượng gọi điện vào lúc này để làm gì.
“Chắc là không yên tâm đó mà… Các cậu không thấy chú vệ sĩ đi cùng chị dâu quen mắt lắm ư?”
“Đúng là nhìn quen thật, tớ nhớ trong một hoạt động nào đó đã từng nhìn thấy chú ấy rồi, vệ sĩ của Thụy ca thì phải.”
“Chậc, không ngờ Thụy ca lại chu đáo ghê, cơ mà nhìn chị dâu có giống cô gái lúc nào cũng cần được bảo vệ đâu?”
“Thế này thì có là gì? Tớ nghe người bạn làm trong showbiz kể từ khi anh chị ấy yêu nhau, Thụy ca từ chối rất nhiều công việc, nếu không phải tour diễn đã lên kế hoạch từ trước, tớ nghĩ có khi anh ấy còn không muốn tổ chức ấy chứ…”
“Thôi rồi, mỗi ngày nhìn đại ca và đại tẩu yêu đương, tớ sợ không kiếm được bạn trai mất…”
…
Ngôn Sơ Âm nói chuyện điện thoại bao lâu thì fans bà tám bấy lâu, chờ mọi người lấy hành lý hết, cuối cùng Ngôn Sơ Âm cũng nói chuyện xong và quay lại, mọi người lập tức sấn tới hỏi:
“Chị dâu, có phải điện thoại của Thụy ca không?”
“Có phải Thụy ca tới đón chị không?”
“Anh chị là ngọt ngào nhất, hạnh phúc quá đi…”
Ngôn Sơ Âm im lặng, có muốn nói thì cũng bị họ nói hết rồi, cô còn có thể nói gì được chứ? Lúc này chỉ cần mỉm cười là được.
Mọi người thi nhau cảm thán xong mới trao lại quyền nói chuyện cho Ngôn Sơ Âm: “Chị dâu, bọn em có thể… đi với chị ra gặp Thụy ca được không? Chỉ nhìn thôi, bảo đảm không quấy rầy anh chị!”
Ngôn Sơ Âm thương lượng: “À thì… Có thể đổi cách gọi được không? Gọi thẳng tên chị cũng được…”
Cô không muốn trở thành “chị dâu” của nhiều người thế này đâu, ngay cả đám Kỷ Thư Tề cũng không gọi cô như vậy, cứ thấy xưng hô đó không phù hợp với khí chất của cô.
Cả đám fangirl trưng ra vẻ mặt “Chị dâu ngượng rồi, hí hí”, nghe lời sửa lại: “Dạ Âm Âm! Dẫn bọn em đi gặp Thụy ca được không ạ?”
Mọi người chỉ hỏi vậy thôi chứ không ôm hy vọng lớn lắm, không ngờ Ngôn Sơ Âm lại gật đầu đồng ý, đồng thời nhắc nhở: “Các em cố gắng bình thường thôi, đừng để người ta dòm ngó.”
Cả đám nuốt lại tiếng hoan hô sắp tràn ra khỏi cổ họng, cố gắng đè nén cơn kích động, ngoan ngoãn đi theo sau Âm Âm ra đại sảnh.
Thật ra Ngôn Sơ Âm biết Thẩm Gia Thụy quang minh chính đại đứng ở sảnh sân bay chờ cô thì việc không cho người ta dòm ngó là không thể nào. Lúc nói chuyện điện thoại với Thẩm Gia Thụy thì cô mới biết mình lên hotsearch, hiện tại những ai chơi Weibo đều biết cô ở Hongkong, bây giờ hẳn là có rất nhiều fans của Thẩm Gia Thụy đang ở Hongkong, có khi nhìn thấy tin tức đã vội vàng chạy tới sân bay hóng hớt rồi.
Bởi vì hiểu rõ tình huống nên Ngôn Sơ Âm mới không từ chối yêu cầu của fans, nếu đã bị phát hiện rồi thì cứ cho họ ngắm thoải mái, dẫu sao sự thân thiện và nhiệt tình mà họ dành cho cô suốt chuyến bay đều là vì Thẩm Gia Thụy.
Trong sân bay tương đối yên tĩnh, hành khách kéo hành lý vội vã ngược xuôi, đến khi ra tới đại sảnh thì như lạc vào thế giới khác, dòng người chen chúc, âm thanh huyên náo.
Tuy đứng giữa đám đông chật chội nhưng Thẩm Gia Thụy vẫn rất bắt mắt, hơn nữa lấy anh làm trung tâm, khu vực xung quanh anh rất khác với chung quanh, nhóm người này thoạt nhìn rất bình thản và yên tĩnh, đến khi nhìn thấy Ngôn Sơ Âm đi ra, họ mới châu đầu tíu tít với nhau.
Trợ lý Tề bất giác nói với Thẩm Gia Thụy: “Chị Ngôn ra rồi…”
Thẩm Gia Thụy hờ hững nhìn anh ta, giống như chê bai anh ta tại sao lại lấy làm ngạc nhiên, trợ lý Tề chậm rãi nuốt lời còn lại xuống bụng. Được rồi, là anh ta làm điều thừa thãi, Thụy ca chỉ hận không gắn mắt mình lên người chị Ngôn thôi nên chắc chắn đã nhìn thấy chị ấy trước tiên, còn cần anh ta nhắc ư?
Thấy Thẩm Gia Thụy nhìn về phía mình, Ngôn Sơ Âm vô thức bước nhanh hơn, cô cũng coi như là bình tĩnh, còn nhóm người đi theo vừa trông thấy thần tượng thì nhất thời kích động, lúc đến gần còn không nói được gì, lắp ba lắp bắp gọi: “Thụy, Thụy ca…”
Thẩm Gia Thụy phớt lờ họ, ánh mắt luôn đặt trên người mỗi mình Ngôn Sơ Âm, nhận lấy túi xách trong tay cô một cách tự nhiên, tiến lên ôm vai cô, nhỏ nhẹ hỏi: “Mệt không em?”
Ngôn Sơ Âm lắc đầu, đang bị nhiều người dòm ngó, vẫn nên đừng thân mật quá, cô đẩy nhẹ anh. Thẩm Gia Thụy ngoái về phía sau Ngôn Sơ Âm, nhẹ nhàng nhìn qua nhóm fans coi như chào hỏi rồi ôm lấy Ngôn Sơ Âm rời đi.
Ở đại sảnh sân bay vốn dĩ cũng có một nhóm fans, bây giờ hai nhóm cộng lại cũng hơn trăm người nhưng lại rất chỉnh tề đi sau thần tượng, ngay ngắn yên tĩnh hiếm có.
Trợ lý Tề đi phía sau, Boss cao ngạo lạnh lùng đã quen, công việc đằng sau tất nhiên là do anh ta xử lý. Trợ lý Tề nở nụ cười thân thiện, giải thích: “Hôm nay Thụy ca luyện tập cả ngày nên hơi mệt, mong các bạn thông cảm ha ha.”
Fasn tỏ vẻ họ rất thông cảm, lại nhờ cậy trợ lý Tề chăm sóc cho thần tượng của mình, nhận ít việc thôi, đừng để thần tượng mệt quá blah blah…
Trợ lý Tề tươi cười đáp lời nhưng trong lòng rất muốn quỳ lạy, cái cớ rõ ràng như vậy mà fans cũng không nhận ra ư? Thụy ca mệt chỗ nào, rõ ràng là muốn nhanh chóng quay về để yêu yêu đương đương nên mới không muốn ứng phó với fans đó. Hơn nữa bây giờ Thụy ca đã từ chối tất cả những công việc có thể từ chối, nếu còn giảm xuống nữa thì khỏi cần làm việc luôn, cứ ở nhà với bạn gái là được.
Ngôn Sơ Âm hiểu được tâm trạng của trợ lý Tề, trên thực tế là cô cũng rất lấy làm lạ, sao fans Thẩm Gia Thụy dễ dỗ thế không biết, còn chưa chào hỏi gì mà cứ để họ rời đi như thế à? Cô còn tưởng nhóm fans nhờ cô cho gặp Thẩm Gia Thụy thì ít nhất sẽ xin chữ ký hay chụp ảnh gì đó chứ, không ngờ lại ngoan thế này luôn. Hay là vì họ không dám yêu cầu Thẩm Gia Thụy? Fans ngoan quá đỗi, bảo sao truyền thông luôn nói Thẩm Gia Thụy là ngôi sao “hạnh phúc nhất”, “bị fans chiều hư”.
Nhưng mặc kệ thế nào, Ngôn Sơ Âm luôn sống theo nguyên tắc thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, cô không nói gì mà đi lên xe trong sự tháp tùng của mọi người.
Lúc xe khởi động, fans chia ra đứng ở hai bên, còn đi theo một đoạn.
Tâm trạng của Thẩm Gia Thụy tương đối tốt, hạ cửa sổ xe xuống vẫy tay với fans, bảo họ về sớm, sau đó Ngôn Sơ Âm thấy có một cô bé đi cùng chuyến bay với cô chợt khóc, không nói quá đâu, trong giây phút đó, mắt cô bé ấy đỏ ửng lên, rõ ràng là vì cảm động trước sự “dịu dàng, chu đáo” của thần tượng, tất cả những người đứng gần cô bé ấy cũng thảng thốt vì được đối xử tốt bất ngờ, có thể thấy hôm nay Thẩm Gia Thụy “bình dị, gần gũi” đến nhường nào.
Ngôn Sơ Âm: …
Đột nhiên có cảm giác hãnh diện là gì đây trời?
Một Thẩm Gia Thụy chưa từng để ý tới ai lại cúi đầu trước cô hình như rất quý hiếm?
Có điều Ngôn Sơ Âm cũng chỉ “cảm động” đúng một giây thôi và nhanh chóng lấy lại lý trí, âm thầm nhắc nhở chính mình đừng để bị fans dắt mũi, tại họ không biết bản tính của ai đó thôi, nếu hôm nay cô cảm động đến rơi nước mắt chỉ vì một khoảnh khắc tốt tính của anh, bảo đảm ngày mai anh sẽ nhảy lên đầu cô ngồi.
Nhiều fans mẹ ruột cưng chiều anh thì cũng nên có một người dạy dỗ anh cách làm người.
Ngôn Sơ Âm tưởng tượng mình thành một người vô cùng vĩ đại nhưng không biết rằng trong mắt fans, hôm nay Thẩm Gia Thụy quả thật cao tận 2m8.
Trên Weibo, chủ đề “Tình cờ gặp Ngôn Sơ Âm” đã nhanh chóng bị chủ đề mới thay thế. Các fan không những may mắn gặp được nam thần ở sân bay mà còn được hạnh phúc đi theo thần tượng một đoạn đã không thể kiềm chế nỗi niềm mà bày tỏ hết cả trên Weibo. Lúc đi theo nam thần, có người lanh lợi liên tục chụp ảnh, thậm chí còn có người quay video, những tấm ảnh và video này được đăng lên mạng đã biến thành cơm chó bất ngờ.
Có người liên tục bày tỏ cảm xúc của mình:
“… Trước kia ai cũng nói Thụy Bảo và cô Y là tình yêu đích thực mà vì chưa thấy bao giờ nên tui đâu có tin, tới hôm nay những hình ảnh mà tui tận mắt chứng kiến ở sân bay là những gì tui chưa từng dám nghĩ tới. Thụy Bảo đang cao ngạo bỗng chốc thay đổi hết thảy chỉ trong khoảnh khắc cô Y xuất hiện, mấy chị hiểu hôn? Chắc hẳn mấy chị đã xem hình và video mà các bạn khác tung lên rồi, tui xin bảo đảm với mấy chị là không nói quá chút nào đâu, chính là cảm giác “Trong mắt anh, thế giới chỉ có em” hay là “Cô ấy vừa xuất hiện là mọi thứ xung quanh tự động biến mất”. Giữa đám đông, Thụy Bảo ôm cô Y, ánh mắt họ không hề rời nhau, tin rằng hễ ai trông thấy ánh nhìn chăm chú và triền miên đó thì cũng muốn yêu thôi…”
“Tui nghĩ đây chính là tình yêu tốt nhất mà mọi người hay nhắc đến! Khi Thụy Bảo ở bên cạnh cô Y, cả người anh ấy như được thả lỏng. Anh ấy không nhìn bọn tui nhiều, thật, không liếc tới cái thứ hai luôn ấy, nhưng ai cũng có cảm giác đó mới là con người chân thật của anh ấy, khác với khi anh ấy đứng trên sân khấu, khác với những gì mà chúng ta từng nghĩ về anh ấy, anh ấy không phải là người ở nơi cao xa vời vợi không thể chạm tới nữa, từ khóe mắt đến đuôi mày đều vương vít hạnh phúc và thong dong…”
“Tóm lại là tui rất kích động, cũng rất biết ơn. Tui không ngờ họ lại hạnh phúc đến thế, chỉ biết chúc cho họ sẽ tiếp tục hạnh phúc, tốt nhất là đến khi mái đầu đã bạc và răng không còn nữa, gương mặt Thụy Bảo vẫn nở nụ cười giống hôm nay…”
Tổng cộng số fans ở sân bay có khoảng hơn trăm người, trong đó có mấy người thuộc ban quản lý fanclub có ảnh hưởng lớn trong fandom, họ thi nhau đăng Weibo, những fans không có mặt ở hiện trường cũng được điều động, tích cực gia nhập vào đội ngũ bình luận, dẫn đến kết quả là quần chúng ăn dưa bị đánh úp đút một nồi cơm chó.
“Em đã quá ngây thơ, em tưởng tối nay Vua Giấm mới tung chiêu, nào ngờ mới giờ này đã khẩn cấp cho dân tình ăn cơm chó là sao?”
“Trừ fans nhà Burning ra chắc không còn fans nhà nào giúp idol show ân ái đâu hé…”
“Ha ha, lòng em rất chi là tĩnh lặng, thậm chí còn đá văng nồi cơm chó này! Vua Giấm, em chống to mắt chó lên chờ sau này anh lấy cái gì mà khoe với chả khoang.”
“Ha ha ha lầu trên coi thường Vua Giấm của bọn tớ lắm nhé, cậu nghĩ đây đã là tuyệt chiêu rồi ư?”
“Hồi chiều thấy cô Y lên hotsearch, bản cục cưng đã có dự cảm, quả nhiên chỉ mới bắt đầu mà thôi ╮(╯3╰)╭”
“Không chờ nổi tới ngày mai để ăn cơm chó hời ơi.”
Trợ lý Tề lẳng lặng lướt Weibo, tuy đã dự đoán từ trước nhưng anh ta vẫn không kiềm nổi mà theo dõi, vừa hóng hớt vừa lén nhìn nam nữ chính ở ghế sau. Sau đó trợ lý Tề được tặng thêm một màn ngược chó, nam nữ chính có lẽ vẫn chưa biết trên mạng đang náo nhiệt ra sao, lúc này đang ôm nhau ngủ.
Ha ha. Trợ lý Tề bình tĩnh dời mắt, thầm nghĩ cư dân mạng vẫn còn non và xanh lắm, nắm tay ôm eo thôi mà đã bảo là ngược chó? Nhìn đi, hình ảnh full HD không che như này mà ngày nào anh ta không nhìn thấy mới thấy lạ đó o(╯□╰ )o
Ngôn Sơ Âm ngủ thật, mấy ngày qua phải tăng ca, chương trình nào có thể ghi hình trước thì đều ghi hình, mãi đến hôm nay mới xong, cho nên đợt này cô ở Hongkong được ít nhất ba ngày, chỉ cần về đài trước chiều chủ nhật là được.
Ở Bắc Kinh không có thời gian hẹn hò, mong là sang Hongkong có thể đi dạo loanh quanh một chút. Có điều vừa mới tan làm, tuy tinh thần phấn chấn nhưng cơ thể của Ngôn Sơ Âm không chịu nổi, vốn dĩ định lên máy bay sẽ tranh thủ nghỉ ngơi, nào ngờ kế hoạch thất bại, bây giờ tựa vào vai Thẩm Gia Thụy một chút đã ngủ thiếp hồi nào không hay.
Thẩm Gia Thụy không ngủ, anh chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, xe vừa dừng, anh liền mở mắt ra, trợ lý Tề thấy thế thì xoay đầu lại, hỏi nhỏ: “Thụy ca, về phòng trước hay đi ăn cơm ạ?”
“Về phòng đi.” Vốn dĩ anh định dẫn cô đi ăn ngon. Mấy hôm nay anh không có ở nhà, cô lại không nấu ăn, hơn nữa công việc bận rộn, có lẽ không có thời gian ăn uống đàng hoàng. Nhưng bây giờ, nhìn gương mặt tiều tụy của cô, với cả cũng đã bảy tám giờ tối, Thẩm Gia Thụy bèn hủy kế hoạch ban đầu và đưa cô về phòng, cơm tối thì để nhân viên phục vụ khách sạn mang lên phòng là được.
Trợ lý Tề gật đầu, ý bảo tài xế lái xe tới cổng khách sạn, nhân viên khách sạn tiến lên mở cửa, trợ lý Tề cùng các vệ sĩ, trợ lý khác ở xe sau cũng lục tục đi tới đứng gần xe nhằm giúp Thẩm Gia Thụy một tay. Có điều Thẩm Gia Thụy không cho họ động tay, anh ôm cô vào lòng rồi vững vàng xuống xe, hơn nữa còn bình tĩnh đi vào sảnh khách sạn và bước vào thang máy trước cái nhìn chằm chằm của đám nhân viên.
Trợ lý Tề không thấy mất mát, anh ta đã đoán trước rồi, với cái tính nhỏ nhen của Thụy ca thì sao anh ấy để họ bế chị Ngôn về phòng? Trợ lý Tề phát huy tác dụng của mình, nhắc nhở nhân viên khách sạn không cần hoan nghênh, nói nhỏ tiếng thôi, đừng đánh thức bảo bối của Thụy ca nhà họ, sau đó dẫn theo một đội ngũ đi theo sát Thẩm Gia Thụy. Vì vậy khi Thẩm Gia Thụy đi qua, sảnh khách sạn tĩnh lặng trước nay chưa từng có, nhân viên chịu trách nhiệm nghênh đón chỉ cúi người chào, còn câu “Chào mừng quý khách” chỉ dám đọc thầm trong bụng.
Nhờ sự phối hợp của cả đám người, Ngôn Sơ Âm không hề hay biết gì, ngủ ngon lành từ ghế xe hơi cho tới chiếc giường êm ái trong phòng khách sạn, mãi đến khi nhân viên khách sạn mang bữa tối lên, Thẩm Gia Thụy mới đánh thức Ngôn Sơ Âm khỏi mộng đẹp.
“Mấy giờ rồi anh?” Ngôn Sơ Âm ngồi dậy, sờ mặt: “Anh tẩy trang giúp em hả?”
Lúc ghi hình xong, cô đi thẳng ra sân bay luôn chứ không tẩy trang, tuy chương trình hôm nay trang điểm khá nhạt nhưng cũng đậm hơn lớp trang điểm ngày thường rất nhiều, nếu còn nguyên trên mặt thì cô sẽ không tài nào ngủ thoải mái như ban nãy.
“Sợ em mang theo cái mặt đầy phấn ngủ khó chịu nên anh tẩy trang cho em, hơn chín giờ rồi, dậy ăn chút ít rồi ngủ tiếp.” Thẩm Gia Thụy nhìn cô đã ngồi dậy và xoay người chuẩn bị xuống giường, nào ngờ cô vừa mang dép xong, còn chưa đứng lên thì thân thể mềm mại đã áp lên lưng anh.
Ngôn Sơ Âm chồm mặt tới hôn lên má anh, sau đó gục lên lưng anh cảm thán: “Có bạn trai biết trang điểm và tẩy trang thật tốt.”
“Anh chỉ có điểm tốt đó thôi ư?” Thẩm Gia Thụy cười cao ngạo, dùng tư thế này cõng cô lên.
Ngôn Sơ Âm không giật mình, ôm chặt cổ anh, ra lệnh: “Đưa em vào phòng tắm. Anh ăn cơm chưa?”
Thẩm Gia Thụy lắc đầu, vừa cõng cô vào phòng tắm vừa nói: “Chờ em cùng ăn.”
“Anh có mệt không? Em muốn tắm rửa trước, ăn cơm xong thì chúng ta đi dạo nhé?” Được ngủ một giấc, Ngôn Sơ Âm đã phấn chấn trở lại.
Thẩm Gia Thụy nhướn môi cười, thả cô vào bồn tắm.
Ngôn Sơ Âm sững sờ: “Anh xả nước sẵn rồi cơ à?”
Thẩm Gia Thụy cười, xoay cười đóng cửa phòng tắm rồi bắt đầu cởi quần áo: “Anh định tắm một mình, nếu em cũng muốn tắm thì anh đành miễn cưỡng để em tắm chung vậy.”
Ngôn Sơ Âm thầm nghĩ anh cười phơi phới thế kia thì lấy đâu ra “miễn cưỡng” vậy, quá thiếu thuyết phục.
Vì muốn đi dạo mát hóng gió, tới Hongkong mấy lần mà chưa được tận hưởng cuộc sống về đêm lần nào, hôm nay không muốn bỏ lỡ, Ngôn Sơ Âm cố gắng dời mắt khỏi cơ bụng tám múi của bạn trai, buông lời chối từ: “Anh đừng qua đây, em tắm nhanh lắm, còn phải đi dạo nữa đấy…”
Thẩm Gia Thụy phớt lờ lời từ chối của cô, cởi sạch quần áo rồi nhảy vào bồn tắm, kéo Ngôn Sơ Âm ngồi xuống: “Cùng tắm càng tiết kiệm thời gian.”
Ngôn Sơ Âm không kịp phản bác, tức tốc cởi váy ngủ ra: “Thẩm Gia Thụy! Em chỉ đem mỗi cái váy ngủ này thôi đó, nếu ướt thì tối nay không có đồ mặc đâu…”
Chuyến bay hạ cánh an toàn ở Hongkong, fans giữ đúng lời hứa, vừa xuống máy bay là lập tức chia ra vây quanh Ngôn Sơ Âm, bày ra tư thái của vệ sĩ.
Bất ngờ được được bảo hộ, Ngôn Sơ Âm hơi bối rối và … cảm động. Trước kia cô rất sợ fans Thẩm Gia Thụy biết cô là cô Y ghê tởm vì cho rằng một khi bại lộ, chắc chắn cô sẽ bị chết chìm trong bể nước bọt, fans Burning nổi tiếng là vừa hung hăng vừa bênh thần tượng mù quáng, số lượng khổng lồ, nếu họ đoàn kết lại, có khi mười tám đời tổ tông nhà cô cũng bị bới ra ấy chứ. Ngôn Sơ Âm hoàn toàn không ngờ có một ngày mình lại trở thành người được họ che chở, nhất thời cảm thấy xấu hổ vì đã từng phỏng đoán không tốt về họ.
Có điều tuy cảm động thật nhưng Ngôn Sơ Âm vẫn cố gắng khuyên họ: “Các em về đi, chị không sao…”
Nhóm người trẻ tuổi vẫn cười hì hì: “Bọn em tới đây chỉ để chơi thôi, rảnh rang ấy mà, đưa chị lên xe là bọn em đi ngay. Có ai tới đón chị chưa?”
Ngôn Sơ Âm gật đầu: “Chắc là rồi.”
“Ai tới đón vậy ạ, là trợ lý Tề ạ?” Một cô bé tò mò.
Ngôn Sơ Âm cười: “Coi bộ các em rất thân với trợ lý Tề nhỉ?”
“Trợ lý Tề đi theo Thụy ca khắp nơi, bọn em biết rõ anh ấy lắm, có điều sợ là anh ấy không nhận ra bọn em.”
“Nếu biết được nhiều cô gái mến mộ thế này, chắc cậu ấy sẽ vui như mở cờ trong bụng mất.” Ngôn Sơ Âm thân thiện vừa nói tán dóc với họ vừa đi ra đại sảnh.
Vì bị phân tán sự chú ý, Ngôn Sơ Âm không nhận ra bốn phía liên tục có ánh mắt hướng về mình, thậm chí còn có nhiều người lẳng lặng giơ máy ảnh.
Trong lúc chờ lấy hành lý, điện thoại của Ngôn Sơ Âm đổ chuông, cô nhìn màn hình, nhờ trợ lý Tiểu Từ trông hành lý giúp mình rồi vừa đảo mắt nhìn quanh vừa nghe điện thoại.
Ngôn Sơ Âm không nói rõ ai gọi điện nhưng mọi người đều đoán ra, trong phút chốc mắt ai cũng sáng rỡ, biểu cảm trên gương mặt đầy kích động, hệt như là anh gọi cho họ. Ngôn Sơ Âm vừa rời đi, mọi người liền xúm nhau bàn tán xôn xao, đoán xem thần tượng gọi điện vào lúc này để làm gì.
“Chắc là không yên tâm đó mà… Các cậu không thấy chú vệ sĩ đi cùng chị dâu quen mắt lắm ư?”
“Đúng là nhìn quen thật, tớ nhớ trong một hoạt động nào đó đã từng nhìn thấy chú ấy rồi, vệ sĩ của Thụy ca thì phải.”
“Chậc, không ngờ Thụy ca lại chu đáo ghê, cơ mà nhìn chị dâu có giống cô gái lúc nào cũng cần được bảo vệ đâu?”
“Thế này thì có là gì? Tớ nghe người bạn làm trong showbiz kể từ khi anh chị ấy yêu nhau, Thụy ca từ chối rất nhiều công việc, nếu không phải tour diễn đã lên kế hoạch từ trước, tớ nghĩ có khi anh ấy còn không muốn tổ chức ấy chứ…”
“Thôi rồi, mỗi ngày nhìn đại ca và đại tẩu yêu đương, tớ sợ không kiếm được bạn trai mất…”
…
Ngôn Sơ Âm nói chuyện điện thoại bao lâu thì fans bà tám bấy lâu, chờ mọi người lấy hành lý hết, cuối cùng Ngôn Sơ Âm cũng nói chuyện xong và quay lại, mọi người lập tức sấn tới hỏi:
“Chị dâu, có phải điện thoại của Thụy ca không?”
“Có phải Thụy ca tới đón chị không?”
“Anh chị là ngọt ngào nhất, hạnh phúc quá đi…”
Ngôn Sơ Âm im lặng, có muốn nói thì cũng bị họ nói hết rồi, cô còn có thể nói gì được chứ? Lúc này chỉ cần mỉm cười là được.
Mọi người thi nhau cảm thán xong mới trao lại quyền nói chuyện cho Ngôn Sơ Âm: “Chị dâu, bọn em có thể… đi với chị ra gặp Thụy ca được không? Chỉ nhìn thôi, bảo đảm không quấy rầy anh chị!”
Ngôn Sơ Âm thương lượng: “À thì… Có thể đổi cách gọi được không? Gọi thẳng tên chị cũng được…”
Cô không muốn trở thành “chị dâu” của nhiều người thế này đâu, ngay cả đám Kỷ Thư Tề cũng không gọi cô như vậy, cứ thấy xưng hô đó không phù hợp với khí chất của cô.
Cả đám fangirl trưng ra vẻ mặt “Chị dâu ngượng rồi, hí hí”, nghe lời sửa lại: “Dạ Âm Âm! Dẫn bọn em đi gặp Thụy ca được không ạ?”
Mọi người chỉ hỏi vậy thôi chứ không ôm hy vọng lớn lắm, không ngờ Ngôn Sơ Âm lại gật đầu đồng ý, đồng thời nhắc nhở: “Các em cố gắng bình thường thôi, đừng để người ta dòm ngó.”
Cả đám nuốt lại tiếng hoan hô sắp tràn ra khỏi cổ họng, cố gắng đè nén cơn kích động, ngoan ngoãn đi theo sau Âm Âm ra đại sảnh.
Thật ra Ngôn Sơ Âm biết Thẩm Gia Thụy quang minh chính đại đứng ở sảnh sân bay chờ cô thì việc không cho người ta dòm ngó là không thể nào. Lúc nói chuyện điện thoại với Thẩm Gia Thụy thì cô mới biết mình lên hotsearch, hiện tại những ai chơi Weibo đều biết cô ở Hongkong, bây giờ hẳn là có rất nhiều fans của Thẩm Gia Thụy đang ở Hongkong, có khi nhìn thấy tin tức đã vội vàng chạy tới sân bay hóng hớt rồi.
Bởi vì hiểu rõ tình huống nên Ngôn Sơ Âm mới không từ chối yêu cầu của fans, nếu đã bị phát hiện rồi thì cứ cho họ ngắm thoải mái, dẫu sao sự thân thiện và nhiệt tình mà họ dành cho cô suốt chuyến bay đều là vì Thẩm Gia Thụy.
Trong sân bay tương đối yên tĩnh, hành khách kéo hành lý vội vã ngược xuôi, đến khi ra tới đại sảnh thì như lạc vào thế giới khác, dòng người chen chúc, âm thanh huyên náo.
Tuy đứng giữa đám đông chật chội nhưng Thẩm Gia Thụy vẫn rất bắt mắt, hơn nữa lấy anh làm trung tâm, khu vực xung quanh anh rất khác với chung quanh, nhóm người này thoạt nhìn rất bình thản và yên tĩnh, đến khi nhìn thấy Ngôn Sơ Âm đi ra, họ mới châu đầu tíu tít với nhau.
Trợ lý Tề bất giác nói với Thẩm Gia Thụy: “Chị Ngôn ra rồi…”
Thẩm Gia Thụy hờ hững nhìn anh ta, giống như chê bai anh ta tại sao lại lấy làm ngạc nhiên, trợ lý Tề chậm rãi nuốt lời còn lại xuống bụng. Được rồi, là anh ta làm điều thừa thãi, Thụy ca chỉ hận không gắn mắt mình lên người chị Ngôn thôi nên chắc chắn đã nhìn thấy chị ấy trước tiên, còn cần anh ta nhắc ư?
Thấy Thẩm Gia Thụy nhìn về phía mình, Ngôn Sơ Âm vô thức bước nhanh hơn, cô cũng coi như là bình tĩnh, còn nhóm người đi theo vừa trông thấy thần tượng thì nhất thời kích động, lúc đến gần còn không nói được gì, lắp ba lắp bắp gọi: “Thụy, Thụy ca…”
Thẩm Gia Thụy phớt lờ họ, ánh mắt luôn đặt trên người mỗi mình Ngôn Sơ Âm, nhận lấy túi xách trong tay cô một cách tự nhiên, tiến lên ôm vai cô, nhỏ nhẹ hỏi: “Mệt không em?”
Ngôn Sơ Âm lắc đầu, đang bị nhiều người dòm ngó, vẫn nên đừng thân mật quá, cô đẩy nhẹ anh. Thẩm Gia Thụy ngoái về phía sau Ngôn Sơ Âm, nhẹ nhàng nhìn qua nhóm fans coi như chào hỏi rồi ôm lấy Ngôn Sơ Âm rời đi.
Ở đại sảnh sân bay vốn dĩ cũng có một nhóm fans, bây giờ hai nhóm cộng lại cũng hơn trăm người nhưng lại rất chỉnh tề đi sau thần tượng, ngay ngắn yên tĩnh hiếm có.
Trợ lý Tề đi phía sau, Boss cao ngạo lạnh lùng đã quen, công việc đằng sau tất nhiên là do anh ta xử lý. Trợ lý Tề nở nụ cười thân thiện, giải thích: “Hôm nay Thụy ca luyện tập cả ngày nên hơi mệt, mong các bạn thông cảm ha ha.”
Fasn tỏ vẻ họ rất thông cảm, lại nhờ cậy trợ lý Tề chăm sóc cho thần tượng của mình, nhận ít việc thôi, đừng để thần tượng mệt quá blah blah…
Trợ lý Tề tươi cười đáp lời nhưng trong lòng rất muốn quỳ lạy, cái cớ rõ ràng như vậy mà fans cũng không nhận ra ư? Thụy ca mệt chỗ nào, rõ ràng là muốn nhanh chóng quay về để yêu yêu đương đương nên mới không muốn ứng phó với fans đó. Hơn nữa bây giờ Thụy ca đã từ chối tất cả những công việc có thể từ chối, nếu còn giảm xuống nữa thì khỏi cần làm việc luôn, cứ ở nhà với bạn gái là được.
Ngôn Sơ Âm hiểu được tâm trạng của trợ lý Tề, trên thực tế là cô cũng rất lấy làm lạ, sao fans Thẩm Gia Thụy dễ dỗ thế không biết, còn chưa chào hỏi gì mà cứ để họ rời đi như thế à? Cô còn tưởng nhóm fans nhờ cô cho gặp Thẩm Gia Thụy thì ít nhất sẽ xin chữ ký hay chụp ảnh gì đó chứ, không ngờ lại ngoan thế này luôn. Hay là vì họ không dám yêu cầu Thẩm Gia Thụy? Fans ngoan quá đỗi, bảo sao truyền thông luôn nói Thẩm Gia Thụy là ngôi sao “hạnh phúc nhất”, “bị fans chiều hư”.
Nhưng mặc kệ thế nào, Ngôn Sơ Âm luôn sống theo nguyên tắc thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện, cô không nói gì mà đi lên xe trong sự tháp tùng của mọi người.
Lúc xe khởi động, fans chia ra đứng ở hai bên, còn đi theo một đoạn.
Tâm trạng của Thẩm Gia Thụy tương đối tốt, hạ cửa sổ xe xuống vẫy tay với fans, bảo họ về sớm, sau đó Ngôn Sơ Âm thấy có một cô bé đi cùng chuyến bay với cô chợt khóc, không nói quá đâu, trong giây phút đó, mắt cô bé ấy đỏ ửng lên, rõ ràng là vì cảm động trước sự “dịu dàng, chu đáo” của thần tượng, tất cả những người đứng gần cô bé ấy cũng thảng thốt vì được đối xử tốt bất ngờ, có thể thấy hôm nay Thẩm Gia Thụy “bình dị, gần gũi” đến nhường nào.
Ngôn Sơ Âm: …
Đột nhiên có cảm giác hãnh diện là gì đây trời?
Một Thẩm Gia Thụy chưa từng để ý tới ai lại cúi đầu trước cô hình như rất quý hiếm?
Có điều Ngôn Sơ Âm cũng chỉ “cảm động” đúng một giây thôi và nhanh chóng lấy lại lý trí, âm thầm nhắc nhở chính mình đừng để bị fans dắt mũi, tại họ không biết bản tính của ai đó thôi, nếu hôm nay cô cảm động đến rơi nước mắt chỉ vì một khoảnh khắc tốt tính của anh, bảo đảm ngày mai anh sẽ nhảy lên đầu cô ngồi.
Nhiều fans mẹ ruột cưng chiều anh thì cũng nên có một người dạy dỗ anh cách làm người.
Ngôn Sơ Âm tưởng tượng mình thành một người vô cùng vĩ đại nhưng không biết rằng trong mắt fans, hôm nay Thẩm Gia Thụy quả thật cao tận 2m8.
Trên Weibo, chủ đề “Tình cờ gặp Ngôn Sơ Âm” đã nhanh chóng bị chủ đề mới thay thế. Các fan không những may mắn gặp được nam thần ở sân bay mà còn được hạnh phúc đi theo thần tượng một đoạn đã không thể kiềm chế nỗi niềm mà bày tỏ hết cả trên Weibo. Lúc đi theo nam thần, có người lanh lợi liên tục chụp ảnh, thậm chí còn có người quay video, những tấm ảnh và video này được đăng lên mạng đã biến thành cơm chó bất ngờ.
Có người liên tục bày tỏ cảm xúc của mình:
“… Trước kia ai cũng nói Thụy Bảo và cô Y là tình yêu đích thực mà vì chưa thấy bao giờ nên tui đâu có tin, tới hôm nay những hình ảnh mà tui tận mắt chứng kiến ở sân bay là những gì tui chưa từng dám nghĩ tới. Thụy Bảo đang cao ngạo bỗng chốc thay đổi hết thảy chỉ trong khoảnh khắc cô Y xuất hiện, mấy chị hiểu hôn? Chắc hẳn mấy chị đã xem hình và video mà các bạn khác tung lên rồi, tui xin bảo đảm với mấy chị là không nói quá chút nào đâu, chính là cảm giác “Trong mắt anh, thế giới chỉ có em” hay là “Cô ấy vừa xuất hiện là mọi thứ xung quanh tự động biến mất”. Giữa đám đông, Thụy Bảo ôm cô Y, ánh mắt họ không hề rời nhau, tin rằng hễ ai trông thấy ánh nhìn chăm chú và triền miên đó thì cũng muốn yêu thôi…”
“Tui nghĩ đây chính là tình yêu tốt nhất mà mọi người hay nhắc đến! Khi Thụy Bảo ở bên cạnh cô Y, cả người anh ấy như được thả lỏng. Anh ấy không nhìn bọn tui nhiều, thật, không liếc tới cái thứ hai luôn ấy, nhưng ai cũng có cảm giác đó mới là con người chân thật của anh ấy, khác với khi anh ấy đứng trên sân khấu, khác với những gì mà chúng ta từng nghĩ về anh ấy, anh ấy không phải là người ở nơi cao xa vời vợi không thể chạm tới nữa, từ khóe mắt đến đuôi mày đều vương vít hạnh phúc và thong dong…”
“Tóm lại là tui rất kích động, cũng rất biết ơn. Tui không ngờ họ lại hạnh phúc đến thế, chỉ biết chúc cho họ sẽ tiếp tục hạnh phúc, tốt nhất là đến khi mái đầu đã bạc và răng không còn nữa, gương mặt Thụy Bảo vẫn nở nụ cười giống hôm nay…”
Tổng cộng số fans ở sân bay có khoảng hơn trăm người, trong đó có mấy người thuộc ban quản lý fanclub có ảnh hưởng lớn trong fandom, họ thi nhau đăng Weibo, những fans không có mặt ở hiện trường cũng được điều động, tích cực gia nhập vào đội ngũ bình luận, dẫn đến kết quả là quần chúng ăn dưa bị đánh úp đút một nồi cơm chó.
“Em đã quá ngây thơ, em tưởng tối nay Vua Giấm mới tung chiêu, nào ngờ mới giờ này đã khẩn cấp cho dân tình ăn cơm chó là sao?”
“Trừ fans nhà Burning ra chắc không còn fans nhà nào giúp idol show ân ái đâu hé…”
“Ha ha, lòng em rất chi là tĩnh lặng, thậm chí còn đá văng nồi cơm chó này! Vua Giấm, em chống to mắt chó lên chờ sau này anh lấy cái gì mà khoe với chả khoang.”
“Ha ha ha lầu trên coi thường Vua Giấm của bọn tớ lắm nhé, cậu nghĩ đây đã là tuyệt chiêu rồi ư?”
“Hồi chiều thấy cô Y lên hotsearch, bản cục cưng đã có dự cảm, quả nhiên chỉ mới bắt đầu mà thôi ╮(╯3╰)╭”
“Không chờ nổi tới ngày mai để ăn cơm chó hời ơi.”
Trợ lý Tề lẳng lặng lướt Weibo, tuy đã dự đoán từ trước nhưng anh ta vẫn không kiềm nổi mà theo dõi, vừa hóng hớt vừa lén nhìn nam nữ chính ở ghế sau. Sau đó trợ lý Tề được tặng thêm một màn ngược chó, nam nữ chính có lẽ vẫn chưa biết trên mạng đang náo nhiệt ra sao, lúc này đang ôm nhau ngủ.
Ha ha. Trợ lý Tề bình tĩnh dời mắt, thầm nghĩ cư dân mạng vẫn còn non và xanh lắm, nắm tay ôm eo thôi mà đã bảo là ngược chó? Nhìn đi, hình ảnh full HD không che như này mà ngày nào anh ta không nhìn thấy mới thấy lạ đó o(╯□╰ )o
Ngôn Sơ Âm ngủ thật, mấy ngày qua phải tăng ca, chương trình nào có thể ghi hình trước thì đều ghi hình, mãi đến hôm nay mới xong, cho nên đợt này cô ở Hongkong được ít nhất ba ngày, chỉ cần về đài trước chiều chủ nhật là được.
Ở Bắc Kinh không có thời gian hẹn hò, mong là sang Hongkong có thể đi dạo loanh quanh một chút. Có điều vừa mới tan làm, tuy tinh thần phấn chấn nhưng cơ thể của Ngôn Sơ Âm không chịu nổi, vốn dĩ định lên máy bay sẽ tranh thủ nghỉ ngơi, nào ngờ kế hoạch thất bại, bây giờ tựa vào vai Thẩm Gia Thụy một chút đã ngủ thiếp hồi nào không hay.
Thẩm Gia Thụy không ngủ, anh chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, xe vừa dừng, anh liền mở mắt ra, trợ lý Tề thấy thế thì xoay đầu lại, hỏi nhỏ: “Thụy ca, về phòng trước hay đi ăn cơm ạ?”
“Về phòng đi.” Vốn dĩ anh định dẫn cô đi ăn ngon. Mấy hôm nay anh không có ở nhà, cô lại không nấu ăn, hơn nữa công việc bận rộn, có lẽ không có thời gian ăn uống đàng hoàng. Nhưng bây giờ, nhìn gương mặt tiều tụy của cô, với cả cũng đã bảy tám giờ tối, Thẩm Gia Thụy bèn hủy kế hoạch ban đầu và đưa cô về phòng, cơm tối thì để nhân viên phục vụ khách sạn mang lên phòng là được.
Trợ lý Tề gật đầu, ý bảo tài xế lái xe tới cổng khách sạn, nhân viên khách sạn tiến lên mở cửa, trợ lý Tề cùng các vệ sĩ, trợ lý khác ở xe sau cũng lục tục đi tới đứng gần xe nhằm giúp Thẩm Gia Thụy một tay. Có điều Thẩm Gia Thụy không cho họ động tay, anh ôm cô vào lòng rồi vững vàng xuống xe, hơn nữa còn bình tĩnh đi vào sảnh khách sạn và bước vào thang máy trước cái nhìn chằm chằm của đám nhân viên.
Trợ lý Tề không thấy mất mát, anh ta đã đoán trước rồi, với cái tính nhỏ nhen của Thụy ca thì sao anh ấy để họ bế chị Ngôn về phòng? Trợ lý Tề phát huy tác dụng của mình, nhắc nhở nhân viên khách sạn không cần hoan nghênh, nói nhỏ tiếng thôi, đừng đánh thức bảo bối của Thụy ca nhà họ, sau đó dẫn theo một đội ngũ đi theo sát Thẩm Gia Thụy. Vì vậy khi Thẩm Gia Thụy đi qua, sảnh khách sạn tĩnh lặng trước nay chưa từng có, nhân viên chịu trách nhiệm nghênh đón chỉ cúi người chào, còn câu “Chào mừng quý khách” chỉ dám đọc thầm trong bụng.
Nhờ sự phối hợp của cả đám người, Ngôn Sơ Âm không hề hay biết gì, ngủ ngon lành từ ghế xe hơi cho tới chiếc giường êm ái trong phòng khách sạn, mãi đến khi nhân viên khách sạn mang bữa tối lên, Thẩm Gia Thụy mới đánh thức Ngôn Sơ Âm khỏi mộng đẹp.
“Mấy giờ rồi anh?” Ngôn Sơ Âm ngồi dậy, sờ mặt: “Anh tẩy trang giúp em hả?”
Lúc ghi hình xong, cô đi thẳng ra sân bay luôn chứ không tẩy trang, tuy chương trình hôm nay trang điểm khá nhạt nhưng cũng đậm hơn lớp trang điểm ngày thường rất nhiều, nếu còn nguyên trên mặt thì cô sẽ không tài nào ngủ thoải mái như ban nãy.
“Sợ em mang theo cái mặt đầy phấn ngủ khó chịu nên anh tẩy trang cho em, hơn chín giờ rồi, dậy ăn chút ít rồi ngủ tiếp.” Thẩm Gia Thụy nhìn cô đã ngồi dậy và xoay người chuẩn bị xuống giường, nào ngờ cô vừa mang dép xong, còn chưa đứng lên thì thân thể mềm mại đã áp lên lưng anh.
Ngôn Sơ Âm chồm mặt tới hôn lên má anh, sau đó gục lên lưng anh cảm thán: “Có bạn trai biết trang điểm và tẩy trang thật tốt.”
“Anh chỉ có điểm tốt đó thôi ư?” Thẩm Gia Thụy cười cao ngạo, dùng tư thế này cõng cô lên.
Ngôn Sơ Âm không giật mình, ôm chặt cổ anh, ra lệnh: “Đưa em vào phòng tắm. Anh ăn cơm chưa?”
Thẩm Gia Thụy lắc đầu, vừa cõng cô vào phòng tắm vừa nói: “Chờ em cùng ăn.”
“Anh có mệt không? Em muốn tắm rửa trước, ăn cơm xong thì chúng ta đi dạo nhé?” Được ngủ một giấc, Ngôn Sơ Âm đã phấn chấn trở lại.
Thẩm Gia Thụy nhướn môi cười, thả cô vào bồn tắm.
Ngôn Sơ Âm sững sờ: “Anh xả nước sẵn rồi cơ à?”
Thẩm Gia Thụy cười, xoay cười đóng cửa phòng tắm rồi bắt đầu cởi quần áo: “Anh định tắm một mình, nếu em cũng muốn tắm thì anh đành miễn cưỡng để em tắm chung vậy.”
Ngôn Sơ Âm thầm nghĩ anh cười phơi phới thế kia thì lấy đâu ra “miễn cưỡng” vậy, quá thiếu thuyết phục.
Vì muốn đi dạo mát hóng gió, tới Hongkong mấy lần mà chưa được tận hưởng cuộc sống về đêm lần nào, hôm nay không muốn bỏ lỡ, Ngôn Sơ Âm cố gắng dời mắt khỏi cơ bụng tám múi của bạn trai, buông lời chối từ: “Anh đừng qua đây, em tắm nhanh lắm, còn phải đi dạo nữa đấy…”
Thẩm Gia Thụy phớt lờ lời từ chối của cô, cởi sạch quần áo rồi nhảy vào bồn tắm, kéo Ngôn Sơ Âm ngồi xuống: “Cùng tắm càng tiết kiệm thời gian.”
Ngôn Sơ Âm không kịp phản bác, tức tốc cởi váy ngủ ra: “Thẩm Gia Thụy! Em chỉ đem mỗi cái váy ngủ này thôi đó, nếu ướt thì tối nay không có đồ mặc đâu…”
Tác giả :
Thanh Việt Lưu Ca