Mộc Miên
Chương 4-3
Điều hòa đang mở Hân chắc đã về, Miên đặt túi xách xuống ghế, phân vân không biết có nên kể những chuyện gần đây của mình cho bạn không. Nghĩ ngợi một lúc cô quyết định im lặng, Hân có quá nhiều chuyện phải lo rồi, giờ thêm chuyện của cô chỉ khiến Hân thêm mệt mỏi và bận tâm mà thôi. Miên đứng dậy đi rót nước, mắt thấy tấm thiệp màu đỏ đến chói mắt đặt trên bàn liền cầm lên mở ra xem, trong lòng có chút chấn động, người gửi tấm thiệp này chắc chắn không phải là Sinh, người anh ta muốn né mặt tránh càng xa càng tốt bây giờ là Hân, đời nào anh ta làm chuyện đó. Cô vợ của Sinh quả thật không tầm thường, còn gửi thiệp mời cho người yêu cũ của chồng.
“Chủ nhật tuần này ở DW.”
Miên đặt thiệp xuống, linh tính mách bảo chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra nhưng hoàn toàn không biết sẽ xảy ra chuyện gì, bộ dạng bình thản quá đỗi của Hân thật sự làm Miên lo sợ.
“Không phải Sinh. Là vợ chưa cưới của anh ta gửi thiệp mời cho tớ.” – Hân cất tấm thiệp vào túi, chủ động nói tiếp.
“Cậu có thể không đi mà.”
“Không đâu, tớ phải đi chứ, phải chứng kiến hạnh phúc của hai người đó chứ.” – Hân nhìn Miên trấn an – “Cậu đừng lo, tớ hoàn toàn ổn.”
Thấy Miên vẫn không phản ứng cô bình thản chuyển chủ đề: “Mà dạo này hay có ô tô đưa đi đón về vậy. Khai nhanh là ai mà không cho tớ biết hả?”
Miên nhấp một ngụm nước ấm.
“Bạn thôi.”
“Trước giờ làm gì có ‘bạn’ nào cậu chịu để người ta đưa về?” – Hân ngồi xuống sô pha, bộ dạng hưởng thụ chăm chú theo dõi biến chuyển trên gương mặt Miên.
Miên cắn nhẹ môi, chột dạ, đúng là trước giờ chưa từng.
Hân thấy vậy cười haha, không làm khó Miên nữa, vỗ vỗ nhẹ vai bạn rồi lên phòng. Miên nhăn mũi, biểu hiện trên mặt rõ đến vậy sao.
Việc đầu tiên sau khi vào phòng của Miên chính là mở lap kiểm tra mail. Cô có chút hụt hẫng vì không nhận thấy thư mới từ địa chỉ mail kia. Miên cứ ngồi im nhìn màn hình laptop một lúc lâu như vậy. Như sực nhớ ra điều gì, Miên vội vàng mở lại bức mail cô bé gửi.
“Em thật sự bế tắc và muốn được giải thoát. Em mệt mỏi quá rồi.”
Dòng chữ đó cứ chạy loạn trong đầu Miên. Sau mấy phút đắn đo, cô mở ngăn kéo lấy bút và sổ, kéo chuột xuống dưới ghi lại địa chỉ trong hàng chữ kí ở mail của cô bé. Chợt sững sờ. Địa chỉ này…
“Chủ nhật tuần này ở DW.”
Miên đặt thiệp xuống, linh tính mách bảo chắc chắn sẽ có chuyện không hay xảy ra nhưng hoàn toàn không biết sẽ xảy ra chuyện gì, bộ dạng bình thản quá đỗi của Hân thật sự làm Miên lo sợ.
“Không phải Sinh. Là vợ chưa cưới của anh ta gửi thiệp mời cho tớ.” – Hân cất tấm thiệp vào túi, chủ động nói tiếp.
“Cậu có thể không đi mà.”
“Không đâu, tớ phải đi chứ, phải chứng kiến hạnh phúc của hai người đó chứ.” – Hân nhìn Miên trấn an – “Cậu đừng lo, tớ hoàn toàn ổn.”
Thấy Miên vẫn không phản ứng cô bình thản chuyển chủ đề: “Mà dạo này hay có ô tô đưa đi đón về vậy. Khai nhanh là ai mà không cho tớ biết hả?”
Miên nhấp một ngụm nước ấm.
“Bạn thôi.”
“Trước giờ làm gì có ‘bạn’ nào cậu chịu để người ta đưa về?” – Hân ngồi xuống sô pha, bộ dạng hưởng thụ chăm chú theo dõi biến chuyển trên gương mặt Miên.
Miên cắn nhẹ môi, chột dạ, đúng là trước giờ chưa từng.
Hân thấy vậy cười haha, không làm khó Miên nữa, vỗ vỗ nhẹ vai bạn rồi lên phòng. Miên nhăn mũi, biểu hiện trên mặt rõ đến vậy sao.
Việc đầu tiên sau khi vào phòng của Miên chính là mở lap kiểm tra mail. Cô có chút hụt hẫng vì không nhận thấy thư mới từ địa chỉ mail kia. Miên cứ ngồi im nhìn màn hình laptop một lúc lâu như vậy. Như sực nhớ ra điều gì, Miên vội vàng mở lại bức mail cô bé gửi.
“Em thật sự bế tắc và muốn được giải thoát. Em mệt mỏi quá rồi.”
Dòng chữ đó cứ chạy loạn trong đầu Miên. Sau mấy phút đắn đo, cô mở ngăn kéo lấy bút và sổ, kéo chuột xuống dưới ghi lại địa chỉ trong hàng chữ kí ở mail của cô bé. Chợt sững sờ. Địa chỉ này…
Tác giả :
Phong Uyên