Minh Cung Truyện
Chương 84: Lời cuối - Những bông hoa trong Tử Cấm Thành
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Minh Cung Truyện sau gần ba năm, cuối cùng cũng đi được hơn một nửa chặng đường. Mình đối với tiểu thuyết này mà nói vẫn là yêu thích như ngày đầu tiên đặt bút viết, bởi lẽ dù hay dù dở, nó cũng là tác phẩm mà mình dốc hết sở học, đam mê để hoàn thiện qua từng ngày.
Mình thật sự rất vui khi đọc được những bình luận, thậm chí những lần đọc lại tác phẩm, mình cũng vẫn muốn rep lại những bình luận mình đã rep. Và điều khiến mình ảm thấy hạnh phúc nhất là có rất nhiều người đã cùng thưởng thức tác phẩm của mình đến tận chương 83. Đây quả là một con đường rất dài, bởi mỗi chương tiểu thuyết của mình đều trên 3000 từ, và so với những tác phẩm cùng đề tài khác thì đây thật sự là con số đáng kể.
Có lẽ vì thời gian mình viết tiểu thuyết này rất dài, mọi người đều nhận rõ ra sự đổi thay theo hướng tích cực trong văn phong và cách trình bày truyện của mình từ chương 1 đến chương 83. Nói thật, mình không phải một người quá giỏi văn, cũng không chăm đọc tiểu thuyết, không chăm đọc sách nên văn chương cũng có nhiều hạn chế. Những gì có được đều là viết trên bản năng của chính mình. Nói như vậy là bởi con người mình cũng khá là khô khan, có thể từ việc mình học chuyên Toán, lại thích chơi game nữa.
Văn chương phản ánh con người, và tác phẩm của bạn phản ánh một phần tính cách. Có người đọc tác phẩm của mình từng đoán mình ngoài đời như thế nào. Dựa vào cách viết, dường như là cô gái dịu dàng, lời ăn tiếng nói khéo léo, học giỏi và hoàn hảo, đó là những lời mà người bạn mình từng nói. Nhưng xin lỗi, mình cực kỳ hay chửi tục, chửi rất ngoa và chuyên đi cà khịa. Điều này xuất phát từ việc mình chơi Liên Minh nhiều quá, đâm ra cay cú nhiều. Có nhiều chương truyện được viết ngay sau khi mình chơi game xong, nên nó pha tạp nhiều cái cảm xúc thô tục của mình, đâm ra đọc lại, mình cảm giác nó chưa đạt được đến độ thanh thoát, cũng chưa thật sự lột tả được những gì mà mình muốn thể hiện.
Ngày kia là ngày chốt rank Liên Minh Huyền Thoại mùa 9, mình đạt được bậc rank Bạch Kim, sẽ được phần thưởng cuối mùa. Nói đây chắc mọi người cũng không hiểu vì đa số độc giả toàn là nữ. Cơ mà sẽ có một ngày nào đó, trong một tác phẩm sau này của mình, sẽ có những thứ liên quan đến game, và có khi còn tạo niềm cảm hứng cho mọi người về bộ môn thể thao điện tử thì sao?
Nói một chút về các nhân vật trong tiểu thuyết của mình, thì vì là truyện lấy bối cảnh hậu cung nên nhân vật đa số là nữ. Nếu nói mình có hài lòng về các nhân vật mình xây dựng không thì câu trả lời là không hoàn toàn hài lòng. Truyện xây dựng trên ngôi thứ ba, cho nên nếu mình tập trung xây dựng tất cả các nhân vật một cách quá kỹ lưỡng, cảm giác mọi thứ sẽ bị loạn cho người đọc. Cho nên có vài nhân vật mình không đi sâu được, và cũng hơi thiếu sót so với tưởng tượng của mình. Ví dụ một Đỗ Nhược Phân yếu đuối như cỏ nhược, sống dựa vào người khác; một Lư Minh Thiềm ít nói, nhút nhát; hay một Phương Tử Huyên tỉ mỉ cầu toàn hay một Giang Tầm Phương thẳng tính, bộc trực, yêu ghét rõ ràng; một Triệu Tương cao ngạo, chấp nhận bị thất sủng còn hơn là dựa vào bóng dáng của người khác để cầu sủng. Những nhân vật này mình sẽ đều làm rõ trong Quyển 2.
Có một điều mà mọi người có lẽ đều nhận ra, đó là mình rất chú trọng vào tên gọi của các nhân vật. Nó luôn gắn với một câu nói hoặc một thứ gì đó, hoặc phản ánh cuộc đời, số phận của nhân vật đó. Điều này mình học hỏi ở Tào Tuyết Cần và tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng. Nếu bạn xem giải nghĩa tên các nhân vật Lâm Đại Ngọc, Tiết Bảo Thoa, Giả Nguyên Xuân, Hạ Kim Quế,... bạn thật sự sẽ hứng thú và ấn tượng.
Bài dưới mình sẽ đề cập tới ý nghĩa một số loài hoa tượng trưng cho các nhân vật nữ trong tiểu thuyết cùng việc sơ lược giải nghĩa tên của họ.
Trương Trích Nguyệt: hạnh đào (hồng hạnh) – hoa hạnh đào mỏng manh, có hai màu hồng, trắng, là tượng trưng cho tình yêu thầm lặng, chờ trông trong mỏi mòn.
Thẩm Nhạc Hy: thược dược – yêu vô cách (yêu cho riêng mình). Thược dược mang vẻ đẹp gần giống mẫu đơn nhưng lại thanh thoát và trong trẻo hơn so với vẻ lộng lẫy, đài trang của mẫu đơn. Nếu mẫu đơn gọi là vương trong trăm hoa thì thược dược là tướng trong trăm hoa. Nó là hiện thân của sự mạnh mẽ, không bị khuất phục, cá tính. Trong chương 1, có một câu thơ trích Kinh thi là "Tặng chi dĩ thược dược." Thược dược vì thế là còn đại diện cho sự khởi đầu của tình yêu.
Tên gọi của Nhạc Hy trong tiếng trung, nếu chiết tự thì sẽ có hai chữ Sơn (tức là núi), phần nào phản ánh tính cách kiên cường, bình thản của nàng.
Phương Tử Huyên: hoa mai – có một câu trong truyện được dùng rất nhiều cho vẻ đẹp của Tử Huyên. Đó là vẻ đẹp "sắc diễm tân" – trẻ trung như mai xuân, yêu kiều như mai đông. Hoa mai mang vẻ đẹp thanh cao, đại diện cho may mắn và điềm lành trong cuộc sống.
Ý nghĩa tên gọi: ánh mặt trời màu tía (ánh mặt trời lúc hoàng hôn).
Trương Trích Hoa: hoa mẫu đơn. Đứng đầu trăm hoa, mang vẻ đẹp quyền thế, uy nghi, đường bệ. Hoa mẫu đơn đại diện cho sự vinh quang, đại diện cho mẫu nghi thiên hạ.
Ý nghĩa tên gọi: ngắt hoa, còn có nghĩa là ánh lửa của ngọn đuốc.
Diêm Mạn Cơ: hoa anh đào. Anh đào tàn khi đang lúc rực rỡ nhất, đó là tượng trưng cho những phong quang chốc lát, sự ngắn ngủi của tuổi trẻ và hạnh phúc.
Ý nghĩa tên gọi: mạn cơ – chỉ người con gái xinh đẹp, duyên dáng.
Vương Yên Diêu: hoa sen. Trong tiểu thuyết, chương 55, Nhạc Hy đã ví Yên Diêu với hoa sen Bạch Ngọc Trân Hà trong hồ Thái Dịch. Hoa sen e ấp và giữ gìn hương sắc, đại diện cho vẻ đẹp bí ẩn, thuần khiết, thanh cao, không bị vương vấn bụi trần. Nó còn đại diện cho trái tim chung thủy, sự kín đáo, thánh thiện.
Ý nghĩa tên gọi: trầm lặng như mây khói.
Trần Thái Quyên: không được nhắc về loài hoa tượng trưng.
Ý nghĩa tên gọi: tư thái quyên quyên – chỉ sự thông minh, khéo léo. So với chữ "Uyển" trong tên của Thái Uyển, thì chữ Quyên này mang nghĩa rộng hơn, chỉ vẻ đẹp về cả tư trí và ngoại hình.
Trần Thái Uyển: không được nhắc về loài hoa tượng trưng.
Ý nghĩa tên gọi: tư thái uyển chuyển, dịu dàng – chỉ sự hiền dịu, ôn nhu.
Văn Ngọc Hiểu: hoa cúc, nếu mang màu trắng, hoa cúc tượng trưng cho sự cao thượng và sự chân thành.
Ý nghĩa tên gọi: giọt sương buổi sớm, dễ tan chảy.
Đỗ Nhược Phân: hoa đỗ nhược, hay còn gọi là xương bồ. Là loài cỏ hoa mọc dại, thường dùng làm thuốc, thân nhỏ, mảnh, hoa trắng rất mong manh, mang dáng vẻ yếu đuối. Tuy nhiên hoa này đại diện cho sự thịnh vượng (chữ xương trong xương bồ nghĩa là hưng thịnh) và sự may mắn, tốt đẹp.
Ý nghĩa tên gọi: cỏ đỗ nhược tươi tốt, thơm ngát.
Trịnh Triêu Phù: hoa phù dung, loài hoa có cánh mỏng manh, nở vào buổi sáng và tàn vào lúc chiều tà. Hoa phù dung là đại diện cho vẻ đẹp xuân sắc, mỹ lệ, trẻ trung nhưng ngắn ngủi, ít ỏi và chóng phai tàn.
Ý nghĩa tên gọi: hoa phù dung lúc sáng sớm.
Vương Minh Lan: hoa mộc lan. Tượng trưng cho sự tinh khiết và trong trắng.
Ý nghĩa tên gọi: hoa lan trong bóng tối.
Lư Minh Thiềm: không được nhắc đến về loài hoa tượng trưng.
Ý nghĩa tên gọi: "Thu thiềm độc chỉ minh" – Trăng thu chỉ sáng một mình.
Triệu Tương: không nhắc đến về loài hoa tượng trưng.
Ý nghĩa tên gọi: dòng nước mắt (tương – nước mắt).
Giang Tầm Phương: không được nhắc đến về loài hoa tượng trưng.
Ý nghĩa tên gọi: đi tìm những thứ tốt đẹp (tầm: tìm kiếm, phương: thơm tho, tốt đẹp)
Minh Cung Truyện sau gần ba năm, cuối cùng cũng đi được hơn một nửa chặng đường. Mình đối với tiểu thuyết này mà nói vẫn là yêu thích như ngày đầu tiên đặt bút viết, bởi lẽ dù hay dù dở, nó cũng là tác phẩm mà mình dốc hết sở học, đam mê để hoàn thiện qua từng ngày.
Mình thật sự rất vui khi đọc được những bình luận, thậm chí những lần đọc lại tác phẩm, mình cũng vẫn muốn rep lại những bình luận mình đã rep. Và điều khiến mình ảm thấy hạnh phúc nhất là có rất nhiều người đã cùng thưởng thức tác phẩm của mình đến tận chương 83. Đây quả là một con đường rất dài, bởi mỗi chương tiểu thuyết của mình đều trên 3000 từ, và so với những tác phẩm cùng đề tài khác thì đây thật sự là con số đáng kể.
Có lẽ vì thời gian mình viết tiểu thuyết này rất dài, mọi người đều nhận rõ ra sự đổi thay theo hướng tích cực trong văn phong và cách trình bày truyện của mình từ chương 1 đến chương 83. Nói thật, mình không phải một người quá giỏi văn, cũng không chăm đọc tiểu thuyết, không chăm đọc sách nên văn chương cũng có nhiều hạn chế. Những gì có được đều là viết trên bản năng của chính mình. Nói như vậy là bởi con người mình cũng khá là khô khan, có thể từ việc mình học chuyên Toán, lại thích chơi game nữa.
Văn chương phản ánh con người, và tác phẩm của bạn phản ánh một phần tính cách. Có người đọc tác phẩm của mình từng đoán mình ngoài đời như thế nào. Dựa vào cách viết, dường như là cô gái dịu dàng, lời ăn tiếng nói khéo léo, học giỏi và hoàn hảo, đó là những lời mà người bạn mình từng nói. Nhưng xin lỗi, mình cực kỳ hay chửi tục, chửi rất ngoa và chuyên đi cà khịa. Điều này xuất phát từ việc mình chơi Liên Minh nhiều quá, đâm ra cay cú nhiều. Có nhiều chương truyện được viết ngay sau khi mình chơi game xong, nên nó pha tạp nhiều cái cảm xúc thô tục của mình, đâm ra đọc lại, mình cảm giác nó chưa đạt được đến độ thanh thoát, cũng chưa thật sự lột tả được những gì mà mình muốn thể hiện.
Ngày kia là ngày chốt rank Liên Minh Huyền Thoại mùa 9, mình đạt được bậc rank Bạch Kim, sẽ được phần thưởng cuối mùa. Nói đây chắc mọi người cũng không hiểu vì đa số độc giả toàn là nữ. Cơ mà sẽ có một ngày nào đó, trong một tác phẩm sau này của mình, sẽ có những thứ liên quan đến game, và có khi còn tạo niềm cảm hứng cho mọi người về bộ môn thể thao điện tử thì sao?
Nói một chút về các nhân vật trong tiểu thuyết của mình, thì vì là truyện lấy bối cảnh hậu cung nên nhân vật đa số là nữ. Nếu nói mình có hài lòng về các nhân vật mình xây dựng không thì câu trả lời là không hoàn toàn hài lòng. Truyện xây dựng trên ngôi thứ ba, cho nên nếu mình tập trung xây dựng tất cả các nhân vật một cách quá kỹ lưỡng, cảm giác mọi thứ sẽ bị loạn cho người đọc. Cho nên có vài nhân vật mình không đi sâu được, và cũng hơi thiếu sót so với tưởng tượng của mình. Ví dụ một Đỗ Nhược Phân yếu đuối như cỏ nhược, sống dựa vào người khác; một Lư Minh Thiềm ít nói, nhút nhát; hay một Phương Tử Huyên tỉ mỉ cầu toàn hay một Giang Tầm Phương thẳng tính, bộc trực, yêu ghét rõ ràng; một Triệu Tương cao ngạo, chấp nhận bị thất sủng còn hơn là dựa vào bóng dáng của người khác để cầu sủng. Những nhân vật này mình sẽ đều làm rõ trong Quyển 2.
Có một điều mà mọi người có lẽ đều nhận ra, đó là mình rất chú trọng vào tên gọi của các nhân vật. Nó luôn gắn với một câu nói hoặc một thứ gì đó, hoặc phản ánh cuộc đời, số phận của nhân vật đó. Điều này mình học hỏi ở Tào Tuyết Cần và tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng. Nếu bạn xem giải nghĩa tên các nhân vật Lâm Đại Ngọc, Tiết Bảo Thoa, Giả Nguyên Xuân, Hạ Kim Quế,... bạn thật sự sẽ hứng thú và ấn tượng.
Bài dưới mình sẽ đề cập tới ý nghĩa một số loài hoa tượng trưng cho các nhân vật nữ trong tiểu thuyết cùng việc sơ lược giải nghĩa tên của họ.
Trương Trích Nguyệt: hạnh đào (hồng hạnh) – hoa hạnh đào mỏng manh, có hai màu hồng, trắng, là tượng trưng cho tình yêu thầm lặng, chờ trông trong mỏi mòn.
Thẩm Nhạc Hy: thược dược – yêu vô cách (yêu cho riêng mình). Thược dược mang vẻ đẹp gần giống mẫu đơn nhưng lại thanh thoát và trong trẻo hơn so với vẻ lộng lẫy, đài trang của mẫu đơn. Nếu mẫu đơn gọi là vương trong trăm hoa thì thược dược là tướng trong trăm hoa. Nó là hiện thân của sự mạnh mẽ, không bị khuất phục, cá tính. Trong chương 1, có một câu thơ trích Kinh thi là "Tặng chi dĩ thược dược." Thược dược vì thế là còn đại diện cho sự khởi đầu của tình yêu.
Tên gọi của Nhạc Hy trong tiếng trung, nếu chiết tự thì sẽ có hai chữ Sơn (tức là núi), phần nào phản ánh tính cách kiên cường, bình thản của nàng.
Phương Tử Huyên: hoa mai – có một câu trong truyện được dùng rất nhiều cho vẻ đẹp của Tử Huyên. Đó là vẻ đẹp "sắc diễm tân" – trẻ trung như mai xuân, yêu kiều như mai đông. Hoa mai mang vẻ đẹp thanh cao, đại diện cho may mắn và điềm lành trong cuộc sống.
Ý nghĩa tên gọi: ánh mặt trời màu tía (ánh mặt trời lúc hoàng hôn).
Trương Trích Hoa: hoa mẫu đơn. Đứng đầu trăm hoa, mang vẻ đẹp quyền thế, uy nghi, đường bệ. Hoa mẫu đơn đại diện cho sự vinh quang, đại diện cho mẫu nghi thiên hạ.
Ý nghĩa tên gọi: ngắt hoa, còn có nghĩa là ánh lửa của ngọn đuốc.
Diêm Mạn Cơ: hoa anh đào. Anh đào tàn khi đang lúc rực rỡ nhất, đó là tượng trưng cho những phong quang chốc lát, sự ngắn ngủi của tuổi trẻ và hạnh phúc.
Ý nghĩa tên gọi: mạn cơ – chỉ người con gái xinh đẹp, duyên dáng.
Vương Yên Diêu: hoa sen. Trong tiểu thuyết, chương 55, Nhạc Hy đã ví Yên Diêu với hoa sen Bạch Ngọc Trân Hà trong hồ Thái Dịch. Hoa sen e ấp và giữ gìn hương sắc, đại diện cho vẻ đẹp bí ẩn, thuần khiết, thanh cao, không bị vương vấn bụi trần. Nó còn đại diện cho trái tim chung thủy, sự kín đáo, thánh thiện.
Ý nghĩa tên gọi: trầm lặng như mây khói.
Trần Thái Quyên: không được nhắc về loài hoa tượng trưng.
Ý nghĩa tên gọi: tư thái quyên quyên – chỉ sự thông minh, khéo léo. So với chữ "Uyển" trong tên của Thái Uyển, thì chữ Quyên này mang nghĩa rộng hơn, chỉ vẻ đẹp về cả tư trí và ngoại hình.
Trần Thái Uyển: không được nhắc về loài hoa tượng trưng.
Ý nghĩa tên gọi: tư thái uyển chuyển, dịu dàng – chỉ sự hiền dịu, ôn nhu.
Văn Ngọc Hiểu: hoa cúc, nếu mang màu trắng, hoa cúc tượng trưng cho sự cao thượng và sự chân thành.
Ý nghĩa tên gọi: giọt sương buổi sớm, dễ tan chảy.
Đỗ Nhược Phân: hoa đỗ nhược, hay còn gọi là xương bồ. Là loài cỏ hoa mọc dại, thường dùng làm thuốc, thân nhỏ, mảnh, hoa trắng rất mong manh, mang dáng vẻ yếu đuối. Tuy nhiên hoa này đại diện cho sự thịnh vượng (chữ xương trong xương bồ nghĩa là hưng thịnh) và sự may mắn, tốt đẹp.
Ý nghĩa tên gọi: cỏ đỗ nhược tươi tốt, thơm ngát.
Trịnh Triêu Phù: hoa phù dung, loài hoa có cánh mỏng manh, nở vào buổi sáng và tàn vào lúc chiều tà. Hoa phù dung là đại diện cho vẻ đẹp xuân sắc, mỹ lệ, trẻ trung nhưng ngắn ngủi, ít ỏi và chóng phai tàn.
Ý nghĩa tên gọi: hoa phù dung lúc sáng sớm.
Vương Minh Lan: hoa mộc lan. Tượng trưng cho sự tinh khiết và trong trắng.
Ý nghĩa tên gọi: hoa lan trong bóng tối.
Lư Minh Thiềm: không được nhắc đến về loài hoa tượng trưng.
Ý nghĩa tên gọi: "Thu thiềm độc chỉ minh" – Trăng thu chỉ sáng một mình.
Triệu Tương: không nhắc đến về loài hoa tượng trưng.
Ý nghĩa tên gọi: dòng nước mắt (tương – nước mắt).
Giang Tầm Phương: không được nhắc đến về loài hoa tượng trưng.
Ý nghĩa tên gọi: đi tìm những thứ tốt đẹp (tầm: tìm kiếm, phương: thơm tho, tốt đẹp)
Tác giả :
Trác Phương Nghiên