Mê Thất
Chương 66
Ta theo phản xạ cơ thể run. Lâm Nam đột nhiên mở cửa quả thật dọa ta.
“Rốt cuộc giấu diếm ta cái gì?” Lâm Nam nhìn ta chằm chằm lặp lại.
Ta tận lực tìm từ ngữ ôn hòa mà nói: “Bởi vì ta rất chán ghét điều đó, ngươi cũng biết, ta bị Lâm Hạo bắt buộc, kia lại không phải là chuyện tốt, cho nên ta mới……”
“Ta đã cho rằng lúc đó giữa chúng ta không còn bí mật gì nữa!” Lâm Nam vung tay đóng mạnh cửa phòng.
Ngươi cũng giấu ta rất nhiều chuyện, ta muốn hét ra, nhưng thấy Lâm Nam không khống chế được sự nguy hiểm, ta theo bản năng lùi lại phía sau, không nghĩ rằng như vậy ngược lại kích thích hắn.
“Ngươi chạy cái gì? Ngươi gần đây rất lạnh nhạt. Có phải muốn rời đi ta hay không?” Lâm Nam bước tới nắm lấy quần áo ta.
“Không có, ngươi bình tĩnh một chút!” Ta ấn ngực hắn ý bảo hắn bình tĩnh trở lại.
“A!” Tay ta, bị Lâm Nam túm lấy kéo ngược ra sau, đầu ngón tay hắn hãm sâu vào thịt ta.
Ta hít vào, nói: “A Nam, buông tay ra. Cổ tay ta rất đau!”
Lâm Nam coi như không nhìn thấy, kéo ta ném lên giường. Ta nắm lấy cổ tay bị hằn đỏ, kháng nghị đối với sự thô bạo bất thường của Lâm Nam: “A Nam, ngươi đi ra ngoài. Chờ ngươi trở lại bình thường chúng ta sẽ nói tiếp!”
Ta từ trên giường đứng lên, chuẩn bị đi vào toilet dội một chút nước lạnh.
Lâm Nam lại chặn ngang, ôm lấy ta rồi lại 1 lần nữa thật mạnh ném ta lên giường, sau đó thừa dịp lúc ta đầu váng mắt hoa liền ngồi lên đùi ta khóa chặt.
“Ah! A Nam ngươi làm cái gì vậy!” Ta đẩy mạnh Lâm Nam.
“Ngươi sinh hài tử cho ca ca!” Lâm Nam mắt đỏ lên, nói.
Lâm Nam bất động như sơn, ta buộc phải nắm chặt quần áo bảo vệ chính mình: “Là hắn cưỡng ép ta!”
“Ta thực sinh khí, ngươi vì sao không nói cho ta biết?” Lâm Nam thanh âm ngừng lại, bỗng nhiên cười: “Quên đi, quên đi, ngươi cũng sinh cho ta một đứa ta liền tha thứ cho ngươi! Không, sinh hai đứa, so với ca ca phải nhiều hơn mới được.”
“Không được, không được, A Nam!” Ta vội vàng nói.
Lâm Nam hôn lên trán ta, “Ta yêu ngươi, ta muốn một đứa con của chúng ta.”
“Không được……”
Ta nói chưa xong, Lâm Nam liền lấp kín môi ta, sau đó nói: “Chẳng lẽ ngươi không hy vọng sinh ra hài tử của ta hay sao? Ngươi ngẫm lại đi, là hài tử của chúng ta, chảy trong người dòng máu của chúng ta……”
“Ngươi, ngươi nói linh tinh gì vậy!”Ta kích động giãy dụa, đá động hai chân. Cho dù là Lâm Nam, ta cũng không thể sinh hài tử. Ta là nam nhân, làm sao có thể……
Lâm Nam bởi vì lời nói của ta, gân xanh trên cổ đều đột nhiên nổi lên: “Ngươi nếu đã sinh cho ca ca, đương nhiên cũng phải sinh cho ta!.”
Nhìn Lâm Nam mất đi lý trí, ta phản kháng càng gay gắt hơn.
“Rốt cuộc giấu diếm ta cái gì?” Lâm Nam nhìn ta chằm chằm lặp lại.
Ta tận lực tìm từ ngữ ôn hòa mà nói: “Bởi vì ta rất chán ghét điều đó, ngươi cũng biết, ta bị Lâm Hạo bắt buộc, kia lại không phải là chuyện tốt, cho nên ta mới……”
“Ta đã cho rằng lúc đó giữa chúng ta không còn bí mật gì nữa!” Lâm Nam vung tay đóng mạnh cửa phòng.
Ngươi cũng giấu ta rất nhiều chuyện, ta muốn hét ra, nhưng thấy Lâm Nam không khống chế được sự nguy hiểm, ta theo bản năng lùi lại phía sau, không nghĩ rằng như vậy ngược lại kích thích hắn.
“Ngươi chạy cái gì? Ngươi gần đây rất lạnh nhạt. Có phải muốn rời đi ta hay không?” Lâm Nam bước tới nắm lấy quần áo ta.
“Không có, ngươi bình tĩnh một chút!” Ta ấn ngực hắn ý bảo hắn bình tĩnh trở lại.
“A!” Tay ta, bị Lâm Nam túm lấy kéo ngược ra sau, đầu ngón tay hắn hãm sâu vào thịt ta.
Ta hít vào, nói: “A Nam, buông tay ra. Cổ tay ta rất đau!”
Lâm Nam coi như không nhìn thấy, kéo ta ném lên giường. Ta nắm lấy cổ tay bị hằn đỏ, kháng nghị đối với sự thô bạo bất thường của Lâm Nam: “A Nam, ngươi đi ra ngoài. Chờ ngươi trở lại bình thường chúng ta sẽ nói tiếp!”
Ta từ trên giường đứng lên, chuẩn bị đi vào toilet dội một chút nước lạnh.
Lâm Nam lại chặn ngang, ôm lấy ta rồi lại 1 lần nữa thật mạnh ném ta lên giường, sau đó thừa dịp lúc ta đầu váng mắt hoa liền ngồi lên đùi ta khóa chặt.
“Ah! A Nam ngươi làm cái gì vậy!” Ta đẩy mạnh Lâm Nam.
“Ngươi sinh hài tử cho ca ca!” Lâm Nam mắt đỏ lên, nói.
Lâm Nam bất động như sơn, ta buộc phải nắm chặt quần áo bảo vệ chính mình: “Là hắn cưỡng ép ta!”
“Ta thực sinh khí, ngươi vì sao không nói cho ta biết?” Lâm Nam thanh âm ngừng lại, bỗng nhiên cười: “Quên đi, quên đi, ngươi cũng sinh cho ta một đứa ta liền tha thứ cho ngươi! Không, sinh hai đứa, so với ca ca phải nhiều hơn mới được.”
“Không được, không được, A Nam!” Ta vội vàng nói.
Lâm Nam hôn lên trán ta, “Ta yêu ngươi, ta muốn một đứa con của chúng ta.”
“Không được……”
Ta nói chưa xong, Lâm Nam liền lấp kín môi ta, sau đó nói: “Chẳng lẽ ngươi không hy vọng sinh ra hài tử của ta hay sao? Ngươi ngẫm lại đi, là hài tử của chúng ta, chảy trong người dòng máu của chúng ta……”
“Ngươi, ngươi nói linh tinh gì vậy!”Ta kích động giãy dụa, đá động hai chân. Cho dù là Lâm Nam, ta cũng không thể sinh hài tử. Ta là nam nhân, làm sao có thể……
Lâm Nam bởi vì lời nói của ta, gân xanh trên cổ đều đột nhiên nổi lên: “Ngươi nếu đã sinh cho ca ca, đương nhiên cũng phải sinh cho ta!.”
Nhìn Lâm Nam mất đi lý trí, ta phản kháng càng gay gắt hơn.
Tác giả :
Điển Y