Mê Thất
Chương 42
” Ân a……” Ta cúi đầu kìm nén tiếng rên rỉ phát ra từ trong miệng.
“Thích lắm sao? Đồ đê tiện, ta không đủ để thỏa mãn ngươi? Dám cùng Lâm Nam chạy trốn! Hắn làm ngươi rất sảng sao?” Trên khuôn mặt Lâm Hạo tái nhợt hiện lên màu đỏ kích động.
“Câm mồm!” Y không thể vũ nhục Lâm Nam. Nhiều năm qua, chỉ có Lâm Nam giúp đỡ ta. Con người ai cũng có cảm xúc, đối mặt với sự nhiệt tình của Lâm Nam, ta ban đầu là cảm kích, sau đó…… Ta thật sự thích hắn …… Biết ta đối thân thể của chính mình vô cùng căm ghét nên Lâm Nam chưa bao giờ đụng vào tiền diện ta. Chúng ta giống như những người yêu đồng tính bình thường, âu yếm, làm tình!
Rất nhiều lần, Lâm Nam không ngừng xin lỗi, ân hận vì đã phá hủy đợt phẫu thuật của ta, cuộc sống của ta.
Nhưng ta không phải cũng đã hủy cuộc sống của Lâm Nam sao?
Lâm Hạo chìa ra bàn tay có thể thấy được tĩnh mạch rõ ràng. Y gầy đi rất nhiều, “Đem dược cho ta!”
Ta kìm chặt hạ phúc, đem dược hạp đưa cho y. Thuốc này trước kia không thường dùng, nhưng mỗi lần dùng đều khắc sâu vào trí nhớ. Dùng nó, đến cuối cùng, ta sẽ đánh mất toàn bộ lý trí, chỉ mưu cầu khoái hoạt.
Nhưng bởi vì sau mỗi lần làm, ta đều trở nên ủ rũ rất lâu. Lâm Hạo cũng chỉ lấy nó thành món đồ chơi xử phạt, thỉnh thoảng dùng đến.
Lâm Hạo mở ra ngăn kéo tầng thứ ba, lấy ra một chiếc hộp, bên trong là một vật màu đen xấu xí mô phỏng theo tính cụ[29]. Ta tái mặt, đoán được ý đồ Lâm Hạo.
Y bôi rất nhiều chất bôi trơn trên tính cụ.
Bắp đùi của ta đã nổi lên những màu đỏ, dù có cọ xát vào drap giường cũng vẫn run lên cầm cập.
“Nằm sấp xuống!” Lâm Hạo ra lệnh.
Ta nằm ngửa, Lâm Hạo lấy món đồ chơi ghê tởm thô to kia lướt qua cơ thể ta, hưng phấn sinh lý nhanh chóng liền dồn nén trong lòng.
Phía dưới đã rất ướt, thuốc mỡ bên trong hòa tan, ngấm vào niêm màng……
“A…… A ân……” Thứ đó đột nhiên cắm vào, đau đớn cùng với khoái cảm khiến ta không kìm được hét lên.
Đôi mắt chứa hơi nước nhìn về phía Lâm Hạo, y khẽ cười: “Thoải mái sao? Ngươi nơi đó rất nhỏ, bình thường tiến vào chỉ có đau đớn, nhưng khi dùng dược sẽ nhanh chóng sảng. Thích không? Trước kia ta rất thích bộ dáng ngươi đau đến cắn răng, hiện tại xem ra, bộ dáng *** loạn vẫn thích hợp với ngươi hơn!”
“A a!” Bên trong mẫn cảm trải qua khoái cảm vừa rồi, đối với khí cụ thô to yên lặng trong thân thể bắt đầu bất mãn. Ta khống chế không được thân thể chính mình, trên giường hơi hơi vặn vẹo.
“A, ta muốn…… A…… Cho ta……” Ta hồ ngôn loạn ngữ đứng lên.
Lâm Hạo vẫn bất vi sở động như cũ nhìn ta, thỉnh thoảng dùng bàn tay kia nhàn hạ sờ sờ cơ thể của ta. Va chạm mơn trớn nhẹ nhàng như gió thổi qua chỉ có thể khiến ta sa đọa nhanh hơn.
“Muốn sao? Đáng tiếc ta hiện tại không thể thượng ngươi!” Lâm Hạo ác ý châm biếm.
“A a……” Bên trong thân thể như bị thiêu đốt, chưa từng thử cho nhiều dược vào trong như vậy, ngay cả lưng cũng mềm nhuyễn.
Ta cảm giác chính mình muốn điên lên, nói lặp lại nhiều lần những điều bản thân thậm chí không có nhận thức, “A…… Cho ta…… Cho ta…… A”
Lâm Hạo cầm lấy bàn tay ta đang nắm chặt drap giường đặt vào tính cụ trên tay y, “Muốn thì chính mình làm!”
Nói xong liền nhẹ nhàng hướng bên trong đâm vào một ít. Ta lập tức khoan khái rên lên, “A……” Nhưng rất nhanh, Lâm Hạo lại dừng động tác. Ta run run cầm lấy thứ đó, chỉ cần dùng sức là có thể thư thái.
Trước mặt Lâm Hạo giống nữ nhân tự an ủi, ta không muốn làm như vậy. Ta cố gắng kiềm chế bản năng sinh lý của chính mình.
“Ngươi quả nhiên *** loạn, đúng là ta dùng sai lầm phương pháp rồi. Trước kia nếu dạy dỗ như vậy, ngươi sẽ không ly khai a!” Lâm Hạo châm biếm ta, “Ngươi xem xem, tuy rằng ta bất động, nơi đó của ngươi vẫn có thể co rút không ngừng, muốn đem nó chậm rãi hút vào!”
Một ít lý trí còn sót lại khiến ta nhục nhã hổ thẹn trào nước mắt.
“Thích lắm sao? Đồ đê tiện, ta không đủ để thỏa mãn ngươi? Dám cùng Lâm Nam chạy trốn! Hắn làm ngươi rất sảng sao?” Trên khuôn mặt Lâm Hạo tái nhợt hiện lên màu đỏ kích động.
“Câm mồm!” Y không thể vũ nhục Lâm Nam. Nhiều năm qua, chỉ có Lâm Nam giúp đỡ ta. Con người ai cũng có cảm xúc, đối mặt với sự nhiệt tình của Lâm Nam, ta ban đầu là cảm kích, sau đó…… Ta thật sự thích hắn …… Biết ta đối thân thể của chính mình vô cùng căm ghét nên Lâm Nam chưa bao giờ đụng vào tiền diện ta. Chúng ta giống như những người yêu đồng tính bình thường, âu yếm, làm tình!
Rất nhiều lần, Lâm Nam không ngừng xin lỗi, ân hận vì đã phá hủy đợt phẫu thuật của ta, cuộc sống của ta.
Nhưng ta không phải cũng đã hủy cuộc sống của Lâm Nam sao?
Lâm Hạo chìa ra bàn tay có thể thấy được tĩnh mạch rõ ràng. Y gầy đi rất nhiều, “Đem dược cho ta!”
Ta kìm chặt hạ phúc, đem dược hạp đưa cho y. Thuốc này trước kia không thường dùng, nhưng mỗi lần dùng đều khắc sâu vào trí nhớ. Dùng nó, đến cuối cùng, ta sẽ đánh mất toàn bộ lý trí, chỉ mưu cầu khoái hoạt.
Nhưng bởi vì sau mỗi lần làm, ta đều trở nên ủ rũ rất lâu. Lâm Hạo cũng chỉ lấy nó thành món đồ chơi xử phạt, thỉnh thoảng dùng đến.
Lâm Hạo mở ra ngăn kéo tầng thứ ba, lấy ra một chiếc hộp, bên trong là một vật màu đen xấu xí mô phỏng theo tính cụ[29]. Ta tái mặt, đoán được ý đồ Lâm Hạo.
Y bôi rất nhiều chất bôi trơn trên tính cụ.
Bắp đùi của ta đã nổi lên những màu đỏ, dù có cọ xát vào drap giường cũng vẫn run lên cầm cập.
“Nằm sấp xuống!” Lâm Hạo ra lệnh.
Ta nằm ngửa, Lâm Hạo lấy món đồ chơi ghê tởm thô to kia lướt qua cơ thể ta, hưng phấn sinh lý nhanh chóng liền dồn nén trong lòng.
Phía dưới đã rất ướt, thuốc mỡ bên trong hòa tan, ngấm vào niêm màng……
“A…… A ân……” Thứ đó đột nhiên cắm vào, đau đớn cùng với khoái cảm khiến ta không kìm được hét lên.
Đôi mắt chứa hơi nước nhìn về phía Lâm Hạo, y khẽ cười: “Thoải mái sao? Ngươi nơi đó rất nhỏ, bình thường tiến vào chỉ có đau đớn, nhưng khi dùng dược sẽ nhanh chóng sảng. Thích không? Trước kia ta rất thích bộ dáng ngươi đau đến cắn răng, hiện tại xem ra, bộ dáng *** loạn vẫn thích hợp với ngươi hơn!”
“A a!” Bên trong mẫn cảm trải qua khoái cảm vừa rồi, đối với khí cụ thô to yên lặng trong thân thể bắt đầu bất mãn. Ta khống chế không được thân thể chính mình, trên giường hơi hơi vặn vẹo.
“A, ta muốn…… A…… Cho ta……” Ta hồ ngôn loạn ngữ đứng lên.
Lâm Hạo vẫn bất vi sở động như cũ nhìn ta, thỉnh thoảng dùng bàn tay kia nhàn hạ sờ sờ cơ thể của ta. Va chạm mơn trớn nhẹ nhàng như gió thổi qua chỉ có thể khiến ta sa đọa nhanh hơn.
“Muốn sao? Đáng tiếc ta hiện tại không thể thượng ngươi!” Lâm Hạo ác ý châm biếm.
“A a……” Bên trong thân thể như bị thiêu đốt, chưa từng thử cho nhiều dược vào trong như vậy, ngay cả lưng cũng mềm nhuyễn.
Ta cảm giác chính mình muốn điên lên, nói lặp lại nhiều lần những điều bản thân thậm chí không có nhận thức, “A…… Cho ta…… Cho ta…… A”
Lâm Hạo cầm lấy bàn tay ta đang nắm chặt drap giường đặt vào tính cụ trên tay y, “Muốn thì chính mình làm!”
Nói xong liền nhẹ nhàng hướng bên trong đâm vào một ít. Ta lập tức khoan khái rên lên, “A……” Nhưng rất nhanh, Lâm Hạo lại dừng động tác. Ta run run cầm lấy thứ đó, chỉ cần dùng sức là có thể thư thái.
Trước mặt Lâm Hạo giống nữ nhân tự an ủi, ta không muốn làm như vậy. Ta cố gắng kiềm chế bản năng sinh lý của chính mình.
“Ngươi quả nhiên *** loạn, đúng là ta dùng sai lầm phương pháp rồi. Trước kia nếu dạy dỗ như vậy, ngươi sẽ không ly khai a!” Lâm Hạo châm biếm ta, “Ngươi xem xem, tuy rằng ta bất động, nơi đó của ngươi vẫn có thể co rút không ngừng, muốn đem nó chậm rãi hút vào!”
Một ít lý trí còn sót lại khiến ta nhục nhã hổ thẹn trào nước mắt.
Tác giả :
Điển Y