Mẹ Mạnh Mẽ Đấu Với Cha
Chương 27: Hoàn toàn lặng im
Đường Kiến Tâm không hề nể tình hay kiêng dè gì, đẩy người đứng chắn trước mặt mình ra, đưa mắt nhìn về phía bên trái võ đài, vẻ mặt thâm trầm như biển sâu…
Ánh mắt cô như con thú đang đi săn nhìn khắp một lượt, đôi mắt đần đỏ ngầu như máu. Chính là bóng dáng đó! Dù có hóa thành tro cô cũng không nhìn nhầm! Cô đã tìm hắn suốt mười tám năm! Mười tám năm, ngày nào đêm nào cơn ác mộng đó cũng quanh quẩn vây lấy cô, cô chỉ hận không thể lột da hắn, hủy đi xương cốt hắn, biến hắn thành tro vụn…
Thật không ngờ người mà cô khổ sở đi tìm suốt mười tám năm lại xuất hiện ở đây, đúng là ông Trời đang giúp cô rồi… Ánh mắt Đường Kiến Tâm ánh lên sự vội vàng…
- Chị! Từ từ đã! – Tiểu Ngải ở phía sau thở hổn hển đuổi theo, chị ấy chen lách vào đám đông khiến cô chẳng đuổi theo kịp.
Lúc này xung quanh đang hô hào đầy khí thế khiến giọng nói mỏng manh của Tiểu Ngải như hòn đá nhỏ chìm xuống đại dương, ngay cả hơi thở hổn hển của cô cũng chẳng khiến người khác để tâm…
Bên tai truyền đến những tiếng chửi rủa ngày càng điên cuồng. Trên võ đài, thi thể của một người đàn ông khôi ngô và mạnh mẽ được khiêng xuống, chỉ còn lại một người đàn ông trông có vẻ khá chật vật nhưng lại kiêu ngạo giơ cao hai tay lên, hưởng thụ cảm giác vui sướng khi chiến thắng!
Trọng tài cầm micro lên, đến bên cạnh người đàn ông, cầm tay anh ta, tuyên bố người chiến thắng!
- Trận này anh Đông thắng!
Từng tiếng huýt gió vọng tới, trong nháy mắt như chìm ngập cả võ đài!
Người chủ trì giơ tay lên có ý muốn bảo mọi người yên tĩnh lại: “Người chuẩn bị lên sân khấu chính là… Marcus và Giza!”. Người tên Đông được dẫn xuống, khi lời của người chủ trì vừa dứt thì hai người đàn ông cơ bắp lực lưỡng liền xuất hiện, diện mạo bình thường, hai người dưới sự vây chặt của mọi người xung quanh bước lên võ đài. Họ vừa xoay người lại, những cọc tiền liên tiếp được đặt xuống bàn đánh cược, tiếng hoan hô cổ vũ cho trận đấu càng ngày càng điếc tai!
Khi cọc tiền cuối cùng được đặt lên, ánh mắt Đường Kiến Tâm hơi ngẩn ra…
- Marcus, hùng ưng bất bại của giới chợ đen, có muốn đặt không… kích thích lắm đấy!
- Muốn! – Khán giả đứng xem như trở thành đám bạo động!
- Ok, cậu ta sẽ không để mọi người thất vọng đâu! Nào, còn đây nữa, Giza… A… – Người chủ trì còn chưa giới thiệu xong thì đột nhiên bị một người túm lấy cổ, sau đó bị đá một cước vào bụng, cả người ngã xuống bên dưới võ đài…
Rầm!
Không khí xung quanh chợt lặng im!
- Chị? – Tiểu Ngải hoàn toàn choáng váng!
Đường Kiến Tâm đứng cạnh Marcus, sát khí tỏa ra khiến yết hầu hắn ta giật giật: “Này, cô…”.
Đường Kiến Tâm vung tay phải lên, móng tay quẹt một đường dài trên cơ ngực hắn ta, đầu móng tay cô đỏ lên vết máu!
Marcus giật mình nổi giận: “Con nhóc kia… mày từ đâu ra vậy, muốn chết à…”. Hắn ta vung tay định đấm vào mặt Đường Kiến Tâm!
Đường Kiến Tâm không hề chớp mắt, nhìn chằm chằm về phía người đàn ông lớn tuổi đang đứng phía bên kia. Cô giơ tay phải lên kìm trụ sức mạnh đang xông về phía mình, mượn lực xoay người, khuỷu tay trái thúc về phía sau, kéo hắn ta lại rồi lùi sau một bước, buông tay phải ra. Không đợi Marcus kịp phản ứng, Đường Kiến Tâm giơ chân phải lên!
Rầm! Tiếng động này còn to và vang hơn tiếng lúc nãy!
Cả quá trình này tầm mắt Đường Kiến Tâm không hề rời khỏi người đàn ông kia!
Tĩnh mịch!
Cả biển người đang sôi trào đột nhiên im bặt như biến thành nước đông đá. Đang mùa hè nóng bức nhưng nhiệt độ ở đây trong nháy mắt như mùa đông đóng băng? Đó là sức mạnh gì vậy?
Lúc này Tiểu Ngải có cảm giác toàn bộ nơi đây đều chìm trong loại áp lực nặng nề, từng hơi thở như rất mỏng manh… Hoàn toàn yên tĩnh!
Nét mặt Đường Kiến Tâm không hề thay đổi, cô đi về phía trước vài bước rồi dừng lại, đối diện với người đàn ông, lúc này nét mặt hắn ta dịu đi chứ không còn vẻ hung hãn như khi nãy!
- Không ngờ cô nhóc năm đó giờ đã trở thành nhân vật không thể xem thường! Không tồi, không tồi!
- Thất vọng lắm à?
Giza lắc đầu: “Không, chỉ là không ngờ lại gặp cô ở đây!”
- Hừ! Giờ biết thì quá muộn rồi! – Đường Kiến Tâm không định nói nhiều lời, hai tay nắm chặt lại vung lên. Giza hơi chật vật tránh đòn công kích của cô, khi cảm nhận được luồng sát khí như quỷ đến từ địa ngục đang tản ra thì hắn cũng không khách khí nữa. Hai người đánh tới đánh lui, không hề nhượng bộ!
Ánh mắt Tiểu Ngải đầy phức tạp nhìn chằm chằm bóng dáng trước mặt. Xung quanh lại bắt đầu ầm ĩ lên, không hiểu cô gái này từ đâu tới. Nhưng chỉ cần không phải cô tới quấy rối thì bọn họ lại nhao nhao lên cổ vũ, hò hét!
- Này, người anh em, cô gái này ở đâu tới vậy?
- Không biết! Còn tưởng cô ta tới quấy rồi, vừa rồi tôi toát cả mồ hôi hột ấy.Nhưng mà giờ thấy cô gái này còn cường mãnh hơn Marcus gấp trăm lần ý chứ!
- Đúng thế, nhưng mà người đứng phía sau chợ đen cũng không tầm thường đâu!
- Tất nhiên rồi, ai dám đối nghịch với Ngục Thiên Minh chứ, khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết đâu!
- Đúng, đúng! Nhưng anh đừng xem thường cô gái kia, cô gái này ra chiêu hiểm đấy, mẹ nó, đáng xem lắm! Mau đặt cược đi không muộn, không có tiền đâu!
- Được, được!
- Đi mau lên!
Tiểu Ngải nghe được một nửa thì chẳng nghe nổi nữa! Ngục Thiên Minh! Là Ngục Thiên Minh ư? Chết tiệt, tuy cô tới tìm Ngục Thiên Minh để tính sổ nhưng cô không muốn trêu chọc mấy người này đâu!
Đó là đám người biến thái!
Nghĩ vậy, cô liền chen lên trong đám người trước mặt, dựa vào vóc dáng nhỏ bé của cô thì không khó để tiếp cận sát võ đài!
Trên võ đài, khuỷu tay trái Đường Kiến Tâm ghìm chặt cổ Giza, tay phải nện từng đấm vào bụng hắn! Tiếng sau to hơn tiếng trước, mỗi cú đấm xuống là trong đầu cô lại hiện lên hình ảnh một cô bé gầy yếu né tránh từng cú đấm mạnh mẽ của đối phương, càng nghĩ thì lực trên tay cô lại càng mạnh thêm… Cô đánh đến mức Giza hộc máu tươi, không hề lưu tình chút nào!
Giống như năm đó cô đứng trên võ đài vậy, toàn thân đầy máu…
- Anh, cái này?
Trên phòng quan sát ở tầng hai, Lôi Khiếu Thiên đan mười ngón tay vào nhau, ngồi trên chiếc ghế xoay, đôi mắt chim ưng nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt, vẻ mặt hết sức lạnh lẽo, toàn thân tỏa ra đầy sát khí, rõ ràng là anh đang bị chọc giận!
Khi Thẩm Dương Kỳ thấy Đường Kiến Tâm lên võ đài cũng cực kì kinh ngạc. Mãi đến bây giờ anh ta mới không nhịn được liền mở miệng hỏi, tại sao anh họ lại cố gắng tìm người tên Giza làm gì, còn muốn hắn ta lên võ đài, rõ ràng là chuyện này cực kì không đơn giản. Còn nữa, tại sao chị dâu tương lai của anh ta lại kích động như vậy với Giza?
Ánh mắt cô như con thú đang đi săn nhìn khắp một lượt, đôi mắt đần đỏ ngầu như máu. Chính là bóng dáng đó! Dù có hóa thành tro cô cũng không nhìn nhầm! Cô đã tìm hắn suốt mười tám năm! Mười tám năm, ngày nào đêm nào cơn ác mộng đó cũng quanh quẩn vây lấy cô, cô chỉ hận không thể lột da hắn, hủy đi xương cốt hắn, biến hắn thành tro vụn…
Thật không ngờ người mà cô khổ sở đi tìm suốt mười tám năm lại xuất hiện ở đây, đúng là ông Trời đang giúp cô rồi… Ánh mắt Đường Kiến Tâm ánh lên sự vội vàng…
- Chị! Từ từ đã! – Tiểu Ngải ở phía sau thở hổn hển đuổi theo, chị ấy chen lách vào đám đông khiến cô chẳng đuổi theo kịp.
Lúc này xung quanh đang hô hào đầy khí thế khiến giọng nói mỏng manh của Tiểu Ngải như hòn đá nhỏ chìm xuống đại dương, ngay cả hơi thở hổn hển của cô cũng chẳng khiến người khác để tâm…
Bên tai truyền đến những tiếng chửi rủa ngày càng điên cuồng. Trên võ đài, thi thể của một người đàn ông khôi ngô và mạnh mẽ được khiêng xuống, chỉ còn lại một người đàn ông trông có vẻ khá chật vật nhưng lại kiêu ngạo giơ cao hai tay lên, hưởng thụ cảm giác vui sướng khi chiến thắng!
Trọng tài cầm micro lên, đến bên cạnh người đàn ông, cầm tay anh ta, tuyên bố người chiến thắng!
- Trận này anh Đông thắng!
Từng tiếng huýt gió vọng tới, trong nháy mắt như chìm ngập cả võ đài!
Người chủ trì giơ tay lên có ý muốn bảo mọi người yên tĩnh lại: “Người chuẩn bị lên sân khấu chính là… Marcus và Giza!”. Người tên Đông được dẫn xuống, khi lời của người chủ trì vừa dứt thì hai người đàn ông cơ bắp lực lưỡng liền xuất hiện, diện mạo bình thường, hai người dưới sự vây chặt của mọi người xung quanh bước lên võ đài. Họ vừa xoay người lại, những cọc tiền liên tiếp được đặt xuống bàn đánh cược, tiếng hoan hô cổ vũ cho trận đấu càng ngày càng điếc tai!
Khi cọc tiền cuối cùng được đặt lên, ánh mắt Đường Kiến Tâm hơi ngẩn ra…
- Marcus, hùng ưng bất bại của giới chợ đen, có muốn đặt không… kích thích lắm đấy!
- Muốn! – Khán giả đứng xem như trở thành đám bạo động!
- Ok, cậu ta sẽ không để mọi người thất vọng đâu! Nào, còn đây nữa, Giza… A… – Người chủ trì còn chưa giới thiệu xong thì đột nhiên bị một người túm lấy cổ, sau đó bị đá một cước vào bụng, cả người ngã xuống bên dưới võ đài…
Rầm!
Không khí xung quanh chợt lặng im!
- Chị? – Tiểu Ngải hoàn toàn choáng váng!
Đường Kiến Tâm đứng cạnh Marcus, sát khí tỏa ra khiến yết hầu hắn ta giật giật: “Này, cô…”.
Đường Kiến Tâm vung tay phải lên, móng tay quẹt một đường dài trên cơ ngực hắn ta, đầu móng tay cô đỏ lên vết máu!
Marcus giật mình nổi giận: “Con nhóc kia… mày từ đâu ra vậy, muốn chết à…”. Hắn ta vung tay định đấm vào mặt Đường Kiến Tâm!
Đường Kiến Tâm không hề chớp mắt, nhìn chằm chằm về phía người đàn ông lớn tuổi đang đứng phía bên kia. Cô giơ tay phải lên kìm trụ sức mạnh đang xông về phía mình, mượn lực xoay người, khuỷu tay trái thúc về phía sau, kéo hắn ta lại rồi lùi sau một bước, buông tay phải ra. Không đợi Marcus kịp phản ứng, Đường Kiến Tâm giơ chân phải lên!
Rầm! Tiếng động này còn to và vang hơn tiếng lúc nãy!
Cả quá trình này tầm mắt Đường Kiến Tâm không hề rời khỏi người đàn ông kia!
Tĩnh mịch!
Cả biển người đang sôi trào đột nhiên im bặt như biến thành nước đông đá. Đang mùa hè nóng bức nhưng nhiệt độ ở đây trong nháy mắt như mùa đông đóng băng? Đó là sức mạnh gì vậy?
Lúc này Tiểu Ngải có cảm giác toàn bộ nơi đây đều chìm trong loại áp lực nặng nề, từng hơi thở như rất mỏng manh… Hoàn toàn yên tĩnh!
Nét mặt Đường Kiến Tâm không hề thay đổi, cô đi về phía trước vài bước rồi dừng lại, đối diện với người đàn ông, lúc này nét mặt hắn ta dịu đi chứ không còn vẻ hung hãn như khi nãy!
- Không ngờ cô nhóc năm đó giờ đã trở thành nhân vật không thể xem thường! Không tồi, không tồi!
- Thất vọng lắm à?
Giza lắc đầu: “Không, chỉ là không ngờ lại gặp cô ở đây!”
- Hừ! Giờ biết thì quá muộn rồi! – Đường Kiến Tâm không định nói nhiều lời, hai tay nắm chặt lại vung lên. Giza hơi chật vật tránh đòn công kích của cô, khi cảm nhận được luồng sát khí như quỷ đến từ địa ngục đang tản ra thì hắn cũng không khách khí nữa. Hai người đánh tới đánh lui, không hề nhượng bộ!
Ánh mắt Tiểu Ngải đầy phức tạp nhìn chằm chằm bóng dáng trước mặt. Xung quanh lại bắt đầu ầm ĩ lên, không hiểu cô gái này từ đâu tới. Nhưng chỉ cần không phải cô tới quấy rối thì bọn họ lại nhao nhao lên cổ vũ, hò hét!
- Này, người anh em, cô gái này ở đâu tới vậy?
- Không biết! Còn tưởng cô ta tới quấy rồi, vừa rồi tôi toát cả mồ hôi hột ấy.Nhưng mà giờ thấy cô gái này còn cường mãnh hơn Marcus gấp trăm lần ý chứ!
- Đúng thế, nhưng mà người đứng phía sau chợ đen cũng không tầm thường đâu!
- Tất nhiên rồi, ai dám đối nghịch với Ngục Thiên Minh chứ, khác nào tự đâm đầu vào chỗ chết đâu!
- Đúng, đúng! Nhưng anh đừng xem thường cô gái kia, cô gái này ra chiêu hiểm đấy, mẹ nó, đáng xem lắm! Mau đặt cược đi không muộn, không có tiền đâu!
- Được, được!
- Đi mau lên!
Tiểu Ngải nghe được một nửa thì chẳng nghe nổi nữa! Ngục Thiên Minh! Là Ngục Thiên Minh ư? Chết tiệt, tuy cô tới tìm Ngục Thiên Minh để tính sổ nhưng cô không muốn trêu chọc mấy người này đâu!
Đó là đám người biến thái!
Nghĩ vậy, cô liền chen lên trong đám người trước mặt, dựa vào vóc dáng nhỏ bé của cô thì không khó để tiếp cận sát võ đài!
Trên võ đài, khuỷu tay trái Đường Kiến Tâm ghìm chặt cổ Giza, tay phải nện từng đấm vào bụng hắn! Tiếng sau to hơn tiếng trước, mỗi cú đấm xuống là trong đầu cô lại hiện lên hình ảnh một cô bé gầy yếu né tránh từng cú đấm mạnh mẽ của đối phương, càng nghĩ thì lực trên tay cô lại càng mạnh thêm… Cô đánh đến mức Giza hộc máu tươi, không hề lưu tình chút nào!
Giống như năm đó cô đứng trên võ đài vậy, toàn thân đầy máu…
- Anh, cái này?
Trên phòng quan sát ở tầng hai, Lôi Khiếu Thiên đan mười ngón tay vào nhau, ngồi trên chiếc ghế xoay, đôi mắt chim ưng nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt, vẻ mặt hết sức lạnh lẽo, toàn thân tỏa ra đầy sát khí, rõ ràng là anh đang bị chọc giận!
Khi Thẩm Dương Kỳ thấy Đường Kiến Tâm lên võ đài cũng cực kì kinh ngạc. Mãi đến bây giờ anh ta mới không nhịn được liền mở miệng hỏi, tại sao anh họ lại cố gắng tìm người tên Giza làm gì, còn muốn hắn ta lên võ đài, rõ ràng là chuyện này cực kì không đơn giản. Còn nữa, tại sao chị dâu tương lai của anh ta lại kích động như vậy với Giza?
Tác giả :
Tuyết Dĩnh Điệp Y