Mê Mẩn Vì Em
Chương 185
Yêu Quỷ sau khi khôi phục thành hình người cũng không còn khủng bố nữa, đặc biệt lúc cười lên trông vô cùng ngọt ngào khiến ai ai cũng thích.
Chị Vương và anh Triệu cũng không hẹn mà nghĩ, cô gái này xinh xắn lanh lợi, xinh đẹp đáng yêu, ngũ quan sáng sủa, khiến người người đều thích loại này, nếu là phát triển trong giới giải trí, chưa nói nổi tiếng nhưng cũng còn nổi hơn rất nhiều minh tinh xuất thân khác.
Chỉ tiếc là chết quá sớm.
Yêu Quỷ thỏa mãn mọi tâm nguyện, hơn nữa Hình Sướng Thư lại nhận ra mình, cuối cùng chấp niệm cũng bị đánh tan.
Nó cười ngọt ngào về phía Hình Sướng Thư một cái, sau đó quay đầu về phía giường bệnh, nói với Ôn TRúc Tâm nằm trên giường đã mở mắt (Thật xin lỗi, lúc trước tôi không cố ý bám lên người của cô đâu, tôi cũng không rõ vì sao lại bám lên người của cô nữa, chắc là do tôi quá thích Sướng Thư, không cam lòng mà chết đi như thế…)
Vừa mở to mắt, thần trí Ôn TRúc Tâm còn đang mơ hồ chưa nghe hiểu rõ đây là ý gì, cứ ngơ ngác nhìn nó.
Chị Vương quay đầu nhìn lại thấy Ôn Trúc Tâm đã tỉnh, vô cùng vui.
“Trúc Tâm, em cuối cùng cũng tỉnh rồi!” Chị Vương bước mấy bước tới, vui vẻ mãi.
Ôn Trúc Tâm mê man nhìn chung quanh, khàn khàn hỏi, “Chị Vương, chuyện gì xảy ra thế? Đây là đâu…”
“Đây là bệnh viện, em có có nhớ rõ chuyện gần đây không?” Chị Vương hỏi cẩn thận, không rõ Ôn Trúc Tâm có phát hiện ra chuyện có quỷ bám lên người không.
Ôn TRúc Tâm không nói gì, cứ ngơ ngác nhìn cô gái mặc đồ đỏ phía trước, cảm giác rõ được cô gái này khác với những người chung quanh.
Yêu Quỷ sau khi nói xin lỗi thành thật với cô nàng, nói với Mễ Thiên Sư (Đại nhân thiên sư, cảm ơn ngài đã thỏa mãn tâm nguyện của tôi, lại gây thêm phiền phức cho ngài, xin ngài đưa tôi đi đầu thai đi ạ)
Mọi người chung quanh đột nhiên phát hiện ra Yêu Quỷ không hề gây rối vô cớ rất đáng yêu lại còn biết nói cảm ơn nữa.
Trên mặt Mễ Thiên Sư lộ ra nụ cười tươi, bảo, “Được, chúc cô kiếp sau không còn là yêu nữa”
Yêu Quỷ nhìn anh ta cười ngọt ngào không nói.
Mễ Thiên Sư lấy tinh la bàn ra, ném lên không trung, tinh la bàn bay giữa không trung, anh ta bấm tay niệm thần chú, tinh la bàn đột nhiên sáng rực dịu dàng, ánh sáng tụ tới một chỗ ở đó ngập tràn một thông đạo thần bí đột nhiên mở ra, gió lạnh lẽo từ trong bay tới, trong thông đạo mơ hồ thoáng thấy có mấy bóng trắng phất phơ qua, chợt lóe chợt hiện.
Người thường trong nhà đâu có tiếp xúc với lại chuyện Yêu Quỷ này bao giờ, cảnh thần kỳ thế này khiến họ nhìn ngây người.
Yêu Quỷ đứng trước cửa thông đạo, quay đầu nhìn thoáng qua Hình Sướng Thư, sau đó chẳng chút do dự đi vào, váy lụa đỏ bị gió lạnh thổi tới bay lên, thoáng mơ hồ biến mất trong thông đạo khép kín lại.
Sau khi thông đạo khép lại, hơi thở thần kỳ, gió lạnh lẽo đột nhiên biến mất, toàn bộ trong nhà khôi phục lại độ ấm bình thường.
Mễ Thiên Sư chậm rãi thở phào, thò tay tiếp được tinh la bàn rớt từ giữa không trung xuống, lau mồ hôi trên trán, nói với nhóm chị Vương, “Nếu tiểu thư Ôn đã tỉnh lại, chúng tôi cũng nên đi rồi”
Nhóm chị Vương có phản ứng, vội vàng kêu lên, “Chậm đã!”
Mễ Thiên Sư khó hiểu nhìn họ, “Còn chuyện gì nữa à?”
Trong lòng chị Vương và anh Triệu có hàng ngàn câu hỏi vì sao, nhưng lại không biết nói từ đâu, định nói gì đột nhiên lại phát hiện thấy trên thế giới có quỷ, cũng tự mình trải qua chuyện này, đều khiến họ cảm thấy rất huyền ảo, thế giới quan nát tan, trong bất giác cũng không cách nào vớt lại nổi.
Cuối cùng Hình Sướng Thư hỏi, “Sức khỏe tiểu thư Ôn thế nào rồi? Có cần chúng tôi làm gì không?”
“Đúng đúng đúng, thân thể Trúc Tâm nhà chúng tôi vẫn còn chưa có khỏe lại kìa” Chị Vương vội nói không ngừng, “Đại sư, có phải nên cho cô ấy uống thêm thư nước bùa gì đó nữa không?”
Biết nước bùa của Mễ Thiên Sư không phải là những đồ lừa gạt người mê tín, chị Vương cuối cùng cũng không còn dùng ánh mắt coi thường nhìn nó nữa!
Ôn TRúc Tâm suy yếu nằm trên giường, nhìn họ không nói gì.
Mễ Thiên Sư bảo, “Không cần, uống một lần là ổn, uống nhiều cũng vô tác dụng thôi”
Mỗi một lá bùa đều do pháp lực của thiên sư ngưng tụ mà thành, sau khi hóa thành nước bùa, pháp lực tự nhiên sẽ dung nhập trong nước, những nước bùa đó đều có pháp lực của thiên sư duy trì, không phải là thứ nước bùa của những kẻ giang hồ lừa đảo, uống một lần là đủ.
“Thân thể tiểu thư Ôn vẫn hơi tổn hại chút tốt nhất là nên nghỉ ngơi một thời gian, cứ trưa mỗi ngày nên phơi nắng nhiều mới tốt” Mễ Thiên Sư nói, lấy ra một lá bùa, “Nếu muốn cho cô ấy tốt nhanh, có thể đeo lá bùa này bên người, bùa này có thể loại bỏ hoàn toàn âm khí trên người cô ấy”
Bùa dĩ nhiên không phải đồ miễn phí, thậm chí rất quý, nhưng chị Vương vẫn không chút do dự mà dùng tiền ra mua.
Với minh tinh mà nói, giá cả này không tính là đắt, chỉ cần Ôn Trúc Tâm nhanh chóng khỏe lại, không ảnh hưởng đến công tác của chị thì không sao hết.
Du Lệ và Chử Hiệt cứ trơ mắt nhìn Mễ Thiên Sư lại thoải mái kết một cuộc làm ăn, bất giác cảm thán năng lực kiến tiền của thiên sư thật sự CMN chuẩn men, nhưng năng lực tiêu tiền của Mễ Thiên Sư cũng kinh, phất cũng nhanh mà nghèo rớt cũng không kém. Du Lệ liếc mắt nhìn nhìn Chử tiên sinh, thầm nghĩ Chử tiên sinh nhìn thấy Mễ Thiên sư kiếm tiền dễ như vậy, biết đâu lại có thể đi tìm kiếm việc làm thêm cũng nên.
Sau khi bán bùa xong, được một khoản tiền lớn, Mễ Thiên Sư vô cùng cao hứng, định rời đi, Ôn Trúc Tâm trên giường đột nhiên gọi anh ta lại.
“Vị tiên sinh thiên sư này, xin đợi một lát”
Mễ Thiên Sư xoay người, nhìn về phía cô gái đang cố ngồi dậy trên giường.
Chị Vương và anh Triệu cũng vội vã đi tới đỡ cô.
Ôn TRúc Tâm ngồi dựa vào giường hỏi, “Thứ đó… Nó thực sự đi đầu thai rồi sao?”
Mễ Thiên Sư đáp, “Tất nhiên, vừa rồi chẳng phải cô thấy rồi đó sao?”
Ôn Trúc Tâm không nói gì, cứ ngồi ngây ở chỗ đó.
“Trúc Tâm, sao thế?” Chị Vương hỏi cô nàng, trong lòng thấy lo, sợ Yêu Quỷ kia bám trên người Ôn TRúc Tâm, lại có ảnh hưởng gì với cô nàng.
Ôn TRúc Tâm hồi phục tinh thần, do dự nói, “Tiên sinh thiên sư, nó… thực sự có thể đi đầu thai được sao?”
Mễ Thiên Sư khẽ chau mày.
“Thật ra nó bám lên người tôi cũng có nguyên nhân, tôi….” Ôn Trúc Tâm đột nhiên im bặt, sửa lại, “Tiên sinh thiên sư, có thể để số điện thoại lại cho tôi được không?”
Ôn TRúc Tâm nói đến đây khiến mọi người chột dạ, sau đó phát hiện ra cô lại rõ ràng bẻ lái sáng chuyện khác, không muốn nói gì đó trước mặt người khác vì thế mới hỏi số điện thoại của Mễ Thiên Sư.
Mễ Thiên Sư cười bảo, “Đương nhiên là được”
Hai người lấy số điện thoại của nhau, rốt cuộc Mễ Thiên Sư cũng rời đi.
Tiếp đó Du Lệ và Chử Hiệt cũng rời đi theo, Hình Sướng Thư tiễn họ.
Hình Sướng Thư đi một mạch tiễn họ ra tận ngoài bệnh viện, vẫn do Du Lệ sợ bên ngoài bệnh viện có phóng viên nên bảo anh ta không cần tiễn nữa.
“Hôm nay đa tạ hai người” Hình Sướng Thư nói, “Nếu không nhờ mọi người, tiểu thư Ôn chắc không tỉnh lại, cái vị cô gái hồ yêu đó cũng chẳng cách nào đầu thai, vất cả hai người rồi”
Du Lệ cười nhìn anh ta, “Anh không sợ à?”
Hình Sướng Thư thành thật đáp, “Lúc đầu có hơi sợ, sau đó lại phát hiện ra nó là cô gái nhỏ mà tôi đã cứu trước đây nên không sợ nữa”
Trong mắt anh ta, con Yêu Quỷ kia vẫn là một đứa bé thôi, một bé Gấu truy đuổi nhiệt tình, cũng chỉ là một đứa bé, nên bao dung nhiều hơn, sửa lại hành vi của chúng cho tốt, hướng dẫn cho chúng đi đúng đường mới đúng. Hình Sướng Thư đối với rất nhiều fan còn nhỏ tuổi vẫn dùng lời nói đi đôi với việc làm thế.
Du Lệ khẽ cười, “Chuyện này kết thúc rồi, mọi người xem như bị vô tội liên lụy, nên nghỉ ngơi cho tốt đi”
Du Lệ vẫy vẫy tay với anh ta, rồi cùng Chử Hiệt, Mễ Thiên Sư rời khỏi bệnh viện.
Hình Sướng Thư cứ đứng đó nhìn họ rời đi, ngốc một lúc đột nhiên phì cười.
Hai ngày này cũng quá xuất sắc đi, tuy rằng tam quan đã đóng băng, nhưng cũng phát hiện ra thế giới này có một loại xuất sắc khác, cũng coi như là may mắn đi, bao người cả đời mong mà không có kìa.
**
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Mễ Thiên Sư lắc lắc túi tiền trong tay hào phóng bảo, “Nữ thần, Chử tiên sinh, cùng đi ăn khuya đi, tôi mời”
Vừa rồi Mễ Thiên Sư bán bùa kiếm lời, cũng coi như nhờ công lao của nhóm Du Lệ, dĩ nhiên vô cùng hào phóng.
Du Lệ nghĩ Chử tiên sinh cũng đói bụng rồi nên cười đồng ý.
Tiếp đó do Mễ Thiên Sư dẫn đường, đi đến một quán BBQ nướng trong chợ đêm, Mễ Thiên Sư sợ có người nhận ra Du Lệ nên muốn tìm một nơi có vị trí khá bí ẩn, gọi chủ quán tới chuẩn bị cơm.
Mễ Thiên Sư là khách quen ở đây, tay anh ta vung lên, chọn rất nhiều đồ, cũng muốn một đĩa tôm hùm, nói với Du Lệ, “Quán nướng BBQ này có lịch sử hơn nửa thế kỷ rồi, ăn ngon lắm, mọi người cũng nếm thử xem”
Là một thiên sư chuyện hành động vào ban đêm, chỗ nào ăn ngon, thì đều biết được rất rõ.
Du Lệ cười đáp, “Nhờ phúc của anh đó, chúng tôi cũng nếm thử xem”
Tiếp đó Mễ Thiên Sư lại gọi một thùng bia, ăn đồ nướng mà không uống bia quả thật phí, anh ta lấy hai ly to, rót bia ra ly, vừa ăn vừa nói chuyện, vô cùng thoải mái.
Du Lệ không uống rượu, ngồi bên cạnh ăn tôm hùm.
Chuyện trò mãi rồi cũng nói đến chuyện lúc trước.
“Mễ thiên sư, có phải cái vị tiểu thư Ôn kia có lý do khó nói gì không? Vì sao mà cô ấy bảo Yêu Quỷ sẽ bám lên người, nguyên nhân thật sự là vì chính cô ấy chứ?”
Mễ Thiên Sư ngưng động tác uống rượu lại, thả chén rượu xuống, ném lạc vào mồm vừa nhai vừa bảo, “Lúc trước tôi cũng không hiểu, sau đó lúc tôi cho cô ấy uống nước bùa, có xem qua tay và tướng mạo cô ấy, sau đó lại nghe thấy cô ấy nói như thế, cuối cùng tôi cũng nghĩ tới một khả năng…”
“Là gì?”
Mễ Thiên Sư đột nhiên thở dài, bảo, “Nữ thần, Chử tiên sinh, hai người biết không, thật ra sau khi yêu ma quỷ quái chết đi là không có linh hồn”
Du Lệ ngẩn ra, bừng tỉnh hiểu rõ cái gì, giật mình bảo, “Vậy, vậy Yêu Quỷ kia sao tự dưng sẽ…”
Nếu sau khi yêu ma quỷ quái chết rồi không có linh hồn, vì sao sau khi hồ yêu đó chết đi lại biến thành Yêu Quỷ chứ? Đó chẳng phải là nói đến kiểu này sao?
Thần sắc Mễ Thiên Sư hơi nặng nề, “Đúng vậy, con hồ yêu đó sau khi chết đi, không trở về trời đất, thế mà lại có thể biến thành Yêu Quỷ. Mới đầu tôi cũng thấy ngạc nhiên, cứ tưởng đây là chuyện ngoài ý muốn, nên lúc trước tôi mới có thể nói thế, Yêu Quỷ có thể đầu thai không dễ, để nó quý cơ hội này, cũng không muốn nó từ bỏ đầu thai như thế”
Du Lệ bừng tỉnh, chẳng trách mà Mễ Thiên Sư lại kiên nhẫn với con Yêu Quỷ ấy như thế, bao dung toàn bộ hành vi Gấu Con cho nó, không những ôn tồn khuyên bảo nó, mà còn cố gắng thỏa mãn mọi nguyện vọng của nó nữa – Trừ bỏ nguyên tắc không thể đáp ứng ra, thì ra là thế.
“Nếu là vậy, vậy…”Du Lệ khó hiểu nhìn anh.
Chử Hiệt đột nhiên bảo, “Sau khi nó chết biến thành Yêu Quỷ, hẳn là có liên quan tới tiểu thư Ôn kia”
Mễ Thiên Sư khen ngợi nhìn anh một cái, gật đầu nói, “Đúng thế, nếu tôi đoán không nhầm, trên người tiểu thư Ôn có huyết thống tộc Vu Sơn”
“Gì cơ?” Du Lệ kinh ngạc nhìn anh ta.
Chử Hiệt bình thản uống rượu, thần sắc không đổi, không cho những chuyện này là đúng. “Tộc Vu Sơn là một nhóm tộc rất thần bí, trong truyền thuyết có được thủ đoạn khó lường của quỷ, nhưng đáng tiếc, tộc Vu Sơn còn không bằng tộc thông linh, người trong tộc đã sớm mất, chỉ còn để lại mấy lời thôi…”
Chị Vương và anh Triệu cũng không hẹn mà nghĩ, cô gái này xinh xắn lanh lợi, xinh đẹp đáng yêu, ngũ quan sáng sủa, khiến người người đều thích loại này, nếu là phát triển trong giới giải trí, chưa nói nổi tiếng nhưng cũng còn nổi hơn rất nhiều minh tinh xuất thân khác.
Chỉ tiếc là chết quá sớm.
Yêu Quỷ thỏa mãn mọi tâm nguyện, hơn nữa Hình Sướng Thư lại nhận ra mình, cuối cùng chấp niệm cũng bị đánh tan.
Nó cười ngọt ngào về phía Hình Sướng Thư một cái, sau đó quay đầu về phía giường bệnh, nói với Ôn TRúc Tâm nằm trên giường đã mở mắt (Thật xin lỗi, lúc trước tôi không cố ý bám lên người của cô đâu, tôi cũng không rõ vì sao lại bám lên người của cô nữa, chắc là do tôi quá thích Sướng Thư, không cam lòng mà chết đi như thế…)
Vừa mở to mắt, thần trí Ôn TRúc Tâm còn đang mơ hồ chưa nghe hiểu rõ đây là ý gì, cứ ngơ ngác nhìn nó.
Chị Vương quay đầu nhìn lại thấy Ôn Trúc Tâm đã tỉnh, vô cùng vui.
“Trúc Tâm, em cuối cùng cũng tỉnh rồi!” Chị Vương bước mấy bước tới, vui vẻ mãi.
Ôn Trúc Tâm mê man nhìn chung quanh, khàn khàn hỏi, “Chị Vương, chuyện gì xảy ra thế? Đây là đâu…”
“Đây là bệnh viện, em có có nhớ rõ chuyện gần đây không?” Chị Vương hỏi cẩn thận, không rõ Ôn Trúc Tâm có phát hiện ra chuyện có quỷ bám lên người không.
Ôn TRúc Tâm không nói gì, cứ ngơ ngác nhìn cô gái mặc đồ đỏ phía trước, cảm giác rõ được cô gái này khác với những người chung quanh.
Yêu Quỷ sau khi nói xin lỗi thành thật với cô nàng, nói với Mễ Thiên Sư (Đại nhân thiên sư, cảm ơn ngài đã thỏa mãn tâm nguyện của tôi, lại gây thêm phiền phức cho ngài, xin ngài đưa tôi đi đầu thai đi ạ)
Mọi người chung quanh đột nhiên phát hiện ra Yêu Quỷ không hề gây rối vô cớ rất đáng yêu lại còn biết nói cảm ơn nữa.
Trên mặt Mễ Thiên Sư lộ ra nụ cười tươi, bảo, “Được, chúc cô kiếp sau không còn là yêu nữa”
Yêu Quỷ nhìn anh ta cười ngọt ngào không nói.
Mễ Thiên Sư lấy tinh la bàn ra, ném lên không trung, tinh la bàn bay giữa không trung, anh ta bấm tay niệm thần chú, tinh la bàn đột nhiên sáng rực dịu dàng, ánh sáng tụ tới một chỗ ở đó ngập tràn một thông đạo thần bí đột nhiên mở ra, gió lạnh lẽo từ trong bay tới, trong thông đạo mơ hồ thoáng thấy có mấy bóng trắng phất phơ qua, chợt lóe chợt hiện.
Người thường trong nhà đâu có tiếp xúc với lại chuyện Yêu Quỷ này bao giờ, cảnh thần kỳ thế này khiến họ nhìn ngây người.
Yêu Quỷ đứng trước cửa thông đạo, quay đầu nhìn thoáng qua Hình Sướng Thư, sau đó chẳng chút do dự đi vào, váy lụa đỏ bị gió lạnh thổi tới bay lên, thoáng mơ hồ biến mất trong thông đạo khép kín lại.
Sau khi thông đạo khép lại, hơi thở thần kỳ, gió lạnh lẽo đột nhiên biến mất, toàn bộ trong nhà khôi phục lại độ ấm bình thường.
Mễ Thiên Sư chậm rãi thở phào, thò tay tiếp được tinh la bàn rớt từ giữa không trung xuống, lau mồ hôi trên trán, nói với nhóm chị Vương, “Nếu tiểu thư Ôn đã tỉnh lại, chúng tôi cũng nên đi rồi”
Nhóm chị Vương có phản ứng, vội vàng kêu lên, “Chậm đã!”
Mễ Thiên Sư khó hiểu nhìn họ, “Còn chuyện gì nữa à?”
Trong lòng chị Vương và anh Triệu có hàng ngàn câu hỏi vì sao, nhưng lại không biết nói từ đâu, định nói gì đột nhiên lại phát hiện thấy trên thế giới có quỷ, cũng tự mình trải qua chuyện này, đều khiến họ cảm thấy rất huyền ảo, thế giới quan nát tan, trong bất giác cũng không cách nào vớt lại nổi.
Cuối cùng Hình Sướng Thư hỏi, “Sức khỏe tiểu thư Ôn thế nào rồi? Có cần chúng tôi làm gì không?”
“Đúng đúng đúng, thân thể Trúc Tâm nhà chúng tôi vẫn còn chưa có khỏe lại kìa” Chị Vương vội nói không ngừng, “Đại sư, có phải nên cho cô ấy uống thêm thư nước bùa gì đó nữa không?”
Biết nước bùa của Mễ Thiên Sư không phải là những đồ lừa gạt người mê tín, chị Vương cuối cùng cũng không còn dùng ánh mắt coi thường nhìn nó nữa!
Ôn TRúc Tâm suy yếu nằm trên giường, nhìn họ không nói gì.
Mễ Thiên Sư bảo, “Không cần, uống một lần là ổn, uống nhiều cũng vô tác dụng thôi”
Mỗi một lá bùa đều do pháp lực của thiên sư ngưng tụ mà thành, sau khi hóa thành nước bùa, pháp lực tự nhiên sẽ dung nhập trong nước, những nước bùa đó đều có pháp lực của thiên sư duy trì, không phải là thứ nước bùa của những kẻ giang hồ lừa đảo, uống một lần là đủ.
“Thân thể tiểu thư Ôn vẫn hơi tổn hại chút tốt nhất là nên nghỉ ngơi một thời gian, cứ trưa mỗi ngày nên phơi nắng nhiều mới tốt” Mễ Thiên Sư nói, lấy ra một lá bùa, “Nếu muốn cho cô ấy tốt nhanh, có thể đeo lá bùa này bên người, bùa này có thể loại bỏ hoàn toàn âm khí trên người cô ấy”
Bùa dĩ nhiên không phải đồ miễn phí, thậm chí rất quý, nhưng chị Vương vẫn không chút do dự mà dùng tiền ra mua.
Với minh tinh mà nói, giá cả này không tính là đắt, chỉ cần Ôn Trúc Tâm nhanh chóng khỏe lại, không ảnh hưởng đến công tác của chị thì không sao hết.
Du Lệ và Chử Hiệt cứ trơ mắt nhìn Mễ Thiên Sư lại thoải mái kết một cuộc làm ăn, bất giác cảm thán năng lực kiến tiền của thiên sư thật sự CMN chuẩn men, nhưng năng lực tiêu tiền của Mễ Thiên Sư cũng kinh, phất cũng nhanh mà nghèo rớt cũng không kém. Du Lệ liếc mắt nhìn nhìn Chử tiên sinh, thầm nghĩ Chử tiên sinh nhìn thấy Mễ Thiên sư kiếm tiền dễ như vậy, biết đâu lại có thể đi tìm kiếm việc làm thêm cũng nên.
Sau khi bán bùa xong, được một khoản tiền lớn, Mễ Thiên Sư vô cùng cao hứng, định rời đi, Ôn Trúc Tâm trên giường đột nhiên gọi anh ta lại.
“Vị tiên sinh thiên sư này, xin đợi một lát”
Mễ Thiên Sư xoay người, nhìn về phía cô gái đang cố ngồi dậy trên giường.
Chị Vương và anh Triệu cũng vội vã đi tới đỡ cô.
Ôn TRúc Tâm ngồi dựa vào giường hỏi, “Thứ đó… Nó thực sự đi đầu thai rồi sao?”
Mễ Thiên Sư đáp, “Tất nhiên, vừa rồi chẳng phải cô thấy rồi đó sao?”
Ôn Trúc Tâm không nói gì, cứ ngồi ngây ở chỗ đó.
“Trúc Tâm, sao thế?” Chị Vương hỏi cô nàng, trong lòng thấy lo, sợ Yêu Quỷ kia bám trên người Ôn TRúc Tâm, lại có ảnh hưởng gì với cô nàng.
Ôn TRúc Tâm hồi phục tinh thần, do dự nói, “Tiên sinh thiên sư, nó… thực sự có thể đi đầu thai được sao?”
Mễ Thiên Sư khẽ chau mày.
“Thật ra nó bám lên người tôi cũng có nguyên nhân, tôi….” Ôn Trúc Tâm đột nhiên im bặt, sửa lại, “Tiên sinh thiên sư, có thể để số điện thoại lại cho tôi được không?”
Ôn TRúc Tâm nói đến đây khiến mọi người chột dạ, sau đó phát hiện ra cô lại rõ ràng bẻ lái sáng chuyện khác, không muốn nói gì đó trước mặt người khác vì thế mới hỏi số điện thoại của Mễ Thiên Sư.
Mễ Thiên Sư cười bảo, “Đương nhiên là được”
Hai người lấy số điện thoại của nhau, rốt cuộc Mễ Thiên Sư cũng rời đi.
Tiếp đó Du Lệ và Chử Hiệt cũng rời đi theo, Hình Sướng Thư tiễn họ.
Hình Sướng Thư đi một mạch tiễn họ ra tận ngoài bệnh viện, vẫn do Du Lệ sợ bên ngoài bệnh viện có phóng viên nên bảo anh ta không cần tiễn nữa.
“Hôm nay đa tạ hai người” Hình Sướng Thư nói, “Nếu không nhờ mọi người, tiểu thư Ôn chắc không tỉnh lại, cái vị cô gái hồ yêu đó cũng chẳng cách nào đầu thai, vất cả hai người rồi”
Du Lệ cười nhìn anh ta, “Anh không sợ à?”
Hình Sướng Thư thành thật đáp, “Lúc đầu có hơi sợ, sau đó lại phát hiện ra nó là cô gái nhỏ mà tôi đã cứu trước đây nên không sợ nữa”
Trong mắt anh ta, con Yêu Quỷ kia vẫn là một đứa bé thôi, một bé Gấu truy đuổi nhiệt tình, cũng chỉ là một đứa bé, nên bao dung nhiều hơn, sửa lại hành vi của chúng cho tốt, hướng dẫn cho chúng đi đúng đường mới đúng. Hình Sướng Thư đối với rất nhiều fan còn nhỏ tuổi vẫn dùng lời nói đi đôi với việc làm thế.
Du Lệ khẽ cười, “Chuyện này kết thúc rồi, mọi người xem như bị vô tội liên lụy, nên nghỉ ngơi cho tốt đi”
Du Lệ vẫy vẫy tay với anh ta, rồi cùng Chử Hiệt, Mễ Thiên Sư rời khỏi bệnh viện.
Hình Sướng Thư cứ đứng đó nhìn họ rời đi, ngốc một lúc đột nhiên phì cười.
Hai ngày này cũng quá xuất sắc đi, tuy rằng tam quan đã đóng băng, nhưng cũng phát hiện ra thế giới này có một loại xuất sắc khác, cũng coi như là may mắn đi, bao người cả đời mong mà không có kìa.
**
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Mễ Thiên Sư lắc lắc túi tiền trong tay hào phóng bảo, “Nữ thần, Chử tiên sinh, cùng đi ăn khuya đi, tôi mời”
Vừa rồi Mễ Thiên Sư bán bùa kiếm lời, cũng coi như nhờ công lao của nhóm Du Lệ, dĩ nhiên vô cùng hào phóng.
Du Lệ nghĩ Chử tiên sinh cũng đói bụng rồi nên cười đồng ý.
Tiếp đó do Mễ Thiên Sư dẫn đường, đi đến một quán BBQ nướng trong chợ đêm, Mễ Thiên Sư sợ có người nhận ra Du Lệ nên muốn tìm một nơi có vị trí khá bí ẩn, gọi chủ quán tới chuẩn bị cơm.
Mễ Thiên Sư là khách quen ở đây, tay anh ta vung lên, chọn rất nhiều đồ, cũng muốn một đĩa tôm hùm, nói với Du Lệ, “Quán nướng BBQ này có lịch sử hơn nửa thế kỷ rồi, ăn ngon lắm, mọi người cũng nếm thử xem”
Là một thiên sư chuyện hành động vào ban đêm, chỗ nào ăn ngon, thì đều biết được rất rõ.
Du Lệ cười đáp, “Nhờ phúc của anh đó, chúng tôi cũng nếm thử xem”
Tiếp đó Mễ Thiên Sư lại gọi một thùng bia, ăn đồ nướng mà không uống bia quả thật phí, anh ta lấy hai ly to, rót bia ra ly, vừa ăn vừa nói chuyện, vô cùng thoải mái.
Du Lệ không uống rượu, ngồi bên cạnh ăn tôm hùm.
Chuyện trò mãi rồi cũng nói đến chuyện lúc trước.
“Mễ thiên sư, có phải cái vị tiểu thư Ôn kia có lý do khó nói gì không? Vì sao mà cô ấy bảo Yêu Quỷ sẽ bám lên người, nguyên nhân thật sự là vì chính cô ấy chứ?”
Mễ Thiên Sư ngưng động tác uống rượu lại, thả chén rượu xuống, ném lạc vào mồm vừa nhai vừa bảo, “Lúc trước tôi cũng không hiểu, sau đó lúc tôi cho cô ấy uống nước bùa, có xem qua tay và tướng mạo cô ấy, sau đó lại nghe thấy cô ấy nói như thế, cuối cùng tôi cũng nghĩ tới một khả năng…”
“Là gì?”
Mễ Thiên Sư đột nhiên thở dài, bảo, “Nữ thần, Chử tiên sinh, hai người biết không, thật ra sau khi yêu ma quỷ quái chết đi là không có linh hồn”
Du Lệ ngẩn ra, bừng tỉnh hiểu rõ cái gì, giật mình bảo, “Vậy, vậy Yêu Quỷ kia sao tự dưng sẽ…”
Nếu sau khi yêu ma quỷ quái chết rồi không có linh hồn, vì sao sau khi hồ yêu đó chết đi lại biến thành Yêu Quỷ chứ? Đó chẳng phải là nói đến kiểu này sao?
Thần sắc Mễ Thiên Sư hơi nặng nề, “Đúng vậy, con hồ yêu đó sau khi chết đi, không trở về trời đất, thế mà lại có thể biến thành Yêu Quỷ. Mới đầu tôi cũng thấy ngạc nhiên, cứ tưởng đây là chuyện ngoài ý muốn, nên lúc trước tôi mới có thể nói thế, Yêu Quỷ có thể đầu thai không dễ, để nó quý cơ hội này, cũng không muốn nó từ bỏ đầu thai như thế”
Du Lệ bừng tỉnh, chẳng trách mà Mễ Thiên Sư lại kiên nhẫn với con Yêu Quỷ ấy như thế, bao dung toàn bộ hành vi Gấu Con cho nó, không những ôn tồn khuyên bảo nó, mà còn cố gắng thỏa mãn mọi nguyện vọng của nó nữa – Trừ bỏ nguyên tắc không thể đáp ứng ra, thì ra là thế.
“Nếu là vậy, vậy…”Du Lệ khó hiểu nhìn anh.
Chử Hiệt đột nhiên bảo, “Sau khi nó chết biến thành Yêu Quỷ, hẳn là có liên quan tới tiểu thư Ôn kia”
Mễ Thiên Sư khen ngợi nhìn anh một cái, gật đầu nói, “Đúng thế, nếu tôi đoán không nhầm, trên người tiểu thư Ôn có huyết thống tộc Vu Sơn”
“Gì cơ?” Du Lệ kinh ngạc nhìn anh ta.
Chử Hiệt bình thản uống rượu, thần sắc không đổi, không cho những chuyện này là đúng. “Tộc Vu Sơn là một nhóm tộc rất thần bí, trong truyền thuyết có được thủ đoạn khó lường của quỷ, nhưng đáng tiếc, tộc Vu Sơn còn không bằng tộc thông linh, người trong tộc đã sớm mất, chỉ còn để lại mấy lời thôi…”
Tác giả :
Vụ Thỉ Dực