Mẹ Bỏ Qua Cho Daddy Đi
Chương 151
Editor: May
“Không có. Có lẽ là mỗi ngày giao tiếp với ag, au, không có suy nghĩ gì với mấy thứ này. Có đôi khi ngẫm lại, cho dù kim cương, cũng còn không phải là nguyên tố c sao, tưởng tượng như vậy, liền cảm thấy thật không thú vị.” Rebecca lấy một ly rượu vang đỏ, nhẹ nhàng lắc lắc, nhìn bóng dáng chính cô cũng theo chất lỏng hương thuần lắc lư, cười mị hoặc mà lạnh nhạt, rót rượu vào miệng thơm.
Rebecca không muốn nói, Điền Kỳ Kỳ cũng không tiện miễn cưỡng, cầm món điểm tâm ngọt bên cạnh cho cô ấy, sợ cô ấy bụng rỗng uống rượu sẽ uống say.
“Điền Kỳ Kỳ, cô và Lâm tổng……” Rebecca chú ý tới chính mình nói lỡ, vội vàng ngậm miệng.
“Cô nói cái gì?” Điền Kỳ Kỳ chỉ cảm thấy Rebecca có chuyện muốn nói với mình, nhìn bộ dáng chần chờ của cô ấy, có chút không hiểu ra sao.
Rebecca giả vờ cườicao hứng, “Chúc mừng cô, thật sự.”
“Cảm ơn.” Điền Kỳ Kỳ chỉ ngơ ngác tiếp nhận chúc mừng của cô ấy. Mà một giây kế tiếp, Rebecca lại giống như chải vuốt tốt cảm xúc, biến thành bộ dáng rộng rãi hoạt bát ngày xưa.
“Mami, mami……” Một trận tiếng kêu thanh thúy lại non nớt khiến cho Điền Kỳ Kỳ chú ý, Điền Bảo Bảo chạy như bay chạy tới, Điền Kỳ Kỳ đột nhiên phát hiện mấy chục ánh mắt động tác nhất trí về phía cô……
Mọi người đều kinh ngạc, vốn đang có mấy người lòng mang hi vọng với Điền Kỳ Kỳ nhìn cảnh tượng trước mắt càng là trợn mắt há hốc mồm! Điền Kỳ Kỳ nhìn qua nhiều nhất chỉ hai mươi lăm sáu tuổi, đột nhiên nhảy ra một đứa con trai lớn như vậy, thật sự khiến người suy nghĩ bậy bạ.
Ngay sau đó mọi người cũng chú ý tới, Điền Bảo Bảo là cùng nhau xuất hiện với Dịch Thần, tự nhiên liền xâu chuỗi những quan hệ trong đó lại với nhau. Ở trong mắt mọi người, thiếu gia Dịch Thần của quốc tế Dịch thị cũng coi như là một cao phú soái, nếu giữa hai người thực sự có quan hệ cắt không đứt, gỡ càng rối hơn, cũng coi như là trai tài gái sắc, duyên trời tác hợp.
“Điền Bảo Bảo.” Đang lúc mọi người phỏng đoán, một tiếng nói cực kỳ từ tính dễ nghe lại vô cùng có lực xuyên thấu lướt qua khe khẽ nói nhỏ của mọi người, lúc này mọi người mới phát hiện Lâm Dật không biết đi tới đây khi nào. Chỉ thấy Lâm Dật tràn đầy sủng ái nhìn Điền Bảo Bảo, làm mọi người quả thực muốn rơi vỡ mắt kính. Bọn họ lại chưa bao giờ gặp qua Lâm Dật từ trước đến nay vẫn luôn thâm trầm lạnh lùng, còn có một mặt ôn nhu thân hòa như vậy.
“Không có. Có lẽ là mỗi ngày giao tiếp với ag, au, không có suy nghĩ gì với mấy thứ này. Có đôi khi ngẫm lại, cho dù kim cương, cũng còn không phải là nguyên tố c sao, tưởng tượng như vậy, liền cảm thấy thật không thú vị.” Rebecca lấy một ly rượu vang đỏ, nhẹ nhàng lắc lắc, nhìn bóng dáng chính cô cũng theo chất lỏng hương thuần lắc lư, cười mị hoặc mà lạnh nhạt, rót rượu vào miệng thơm.
Rebecca không muốn nói, Điền Kỳ Kỳ cũng không tiện miễn cưỡng, cầm món điểm tâm ngọt bên cạnh cho cô ấy, sợ cô ấy bụng rỗng uống rượu sẽ uống say.
“Điền Kỳ Kỳ, cô và Lâm tổng……” Rebecca chú ý tới chính mình nói lỡ, vội vàng ngậm miệng.
“Cô nói cái gì?” Điền Kỳ Kỳ chỉ cảm thấy Rebecca có chuyện muốn nói với mình, nhìn bộ dáng chần chờ của cô ấy, có chút không hiểu ra sao.
Rebecca giả vờ cườicao hứng, “Chúc mừng cô, thật sự.”
“Cảm ơn.” Điền Kỳ Kỳ chỉ ngơ ngác tiếp nhận chúc mừng của cô ấy. Mà một giây kế tiếp, Rebecca lại giống như chải vuốt tốt cảm xúc, biến thành bộ dáng rộng rãi hoạt bát ngày xưa.
“Mami, mami……” Một trận tiếng kêu thanh thúy lại non nớt khiến cho Điền Kỳ Kỳ chú ý, Điền Bảo Bảo chạy như bay chạy tới, Điền Kỳ Kỳ đột nhiên phát hiện mấy chục ánh mắt động tác nhất trí về phía cô……
Mọi người đều kinh ngạc, vốn đang có mấy người lòng mang hi vọng với Điền Kỳ Kỳ nhìn cảnh tượng trước mắt càng là trợn mắt há hốc mồm! Điền Kỳ Kỳ nhìn qua nhiều nhất chỉ hai mươi lăm sáu tuổi, đột nhiên nhảy ra một đứa con trai lớn như vậy, thật sự khiến người suy nghĩ bậy bạ.
Ngay sau đó mọi người cũng chú ý tới, Điền Bảo Bảo là cùng nhau xuất hiện với Dịch Thần, tự nhiên liền xâu chuỗi những quan hệ trong đó lại với nhau. Ở trong mắt mọi người, thiếu gia Dịch Thần của quốc tế Dịch thị cũng coi như là một cao phú soái, nếu giữa hai người thực sự có quan hệ cắt không đứt, gỡ càng rối hơn, cũng coi như là trai tài gái sắc, duyên trời tác hợp.
“Điền Bảo Bảo.” Đang lúc mọi người phỏng đoán, một tiếng nói cực kỳ từ tính dễ nghe lại vô cùng có lực xuyên thấu lướt qua khe khẽ nói nhỏ của mọi người, lúc này mọi người mới phát hiện Lâm Dật không biết đi tới đây khi nào. Chỉ thấy Lâm Dật tràn đầy sủng ái nhìn Điền Bảo Bảo, làm mọi người quả thực muốn rơi vỡ mắt kính. Bọn họ lại chưa bao giờ gặp qua Lâm Dật từ trước đến nay vẫn luôn thâm trầm lạnh lùng, còn có một mặt ôn nhu thân hòa như vậy.
Tác giả :
Tử Phi Ninh