Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên
Chương 282: Nhiệm vụ ban thưởng: Ta là hồ Ly tinh 11
Đợi đến khi bọn họ chạy tới vị trí trong bản đồ, nơi đó đã có thể dùng người đông nghìn nghịt để hình dung. Lúc ấy bọn họ liền trợn tròn mắt, đây quả thực là đại hội tu tiên, đâu còn dáng vẻ tầm bảo gì nữa.
Tứ đại môn phái tại Mặc Vân quốc đều có trưởng lão kết đan trấn thủ, đệ tử trong tứ đại môn phái tự nhiên cũng tụ tập về chỗ môn phái của mình, có vài tán tu kết đan kỳ khác cũng mang theo con cháu nhà mình, mặc dù không có khí thế tự cao tự đại như tứ đại môn phái, nhưng cũng có dáng vẻ tính trước kỹ càng.
Lâm Tịch cảm thấy có điều gì đó là lạ, tiểu động thiên này vậy mà không tầm thường như thế? Khiến toàn bộ thế lực tu tiên trong Mặc Vân quốc đều xuất động, ngay cả những gia tộc tán tu kia cũng tỏ vẻ nhất định phải lấy được. Nhưng nếu như tiểu động thiên của Dạ Hộc chân nhân thật sự có thể khiến những đại phái tu tiên này xuất động như vậy, hơn nữa nhìn những môn phái kia dường như đã chuẩn bị từ sớm, tại sao lại tùy ý truyền tin tức cho tất cả mọi người đều biết chứ?
Chuyện này nói như thế nào dường như đều có tầng tầng lớp lớp mâu thuẫn, trên logic không thể nào nói nổi.
Chẳng hạn như nói tại Mặc Vân quốc, ngoại trừ thánh địa đánh quái luyện cấp Lạc Nhật Cốc, còn có một không gian kết giới nổi danh khác, chính là tiểu động thiên của một vị tiền bối là Huyền La chân nhân lưu lại ngàn năm trước sau khi tọa hóa. Nghe nói linh khí bên trong không gian kia cực kỳ nồng đậm, đừng nói trong đó còn có các loại khoáng thạch trân quý, linh quả linh dược, chim quý thú lạ vân vân, vận khí tốt còn có thể trực tiếp tìm được pháp bảo của Huyền La chân nhân, từng có người có vận khí cực kỳ tốt đạt được một thanh kiếm cấp thiên, đã từng nhấc lên một trận gió tanh mưa máu trên toàn bộ Vân Lam đại lục.
Pháp bảo cấp thiên, đó là tồn tại gần với Thần khí, hoàn toàn có thể trở thành pháp bảo trấn phái của một môn phái tu tiên lớn.
Sau khi trải qua một loạt tranh giành thì cuối cùng tiểu động thiên của Huyền La chân nhân cũng do tứ đại môn phái cùng nhau quản lý, vì phòng tránh khai thác quá độ dẫn đến thiên tài địa bảo khô kiệt, tứ đại môn phái quy định cách năm mươi năm mở ra một lần, mỗi lần đều do bốn môn phái và tán tu phái hai mươi người đi vào, về phần sau khi tiến vào bí cảnh, tất cả mọi thứ đều dựa vào năng lực của ngươi, xem như là đồng môn tương tàn, cũng không cần trách người khác lòng dạ độc ác.
Dù sao có bao nhiêu đồ tốt, đều chạy không thoát tứ đại môn phái cùng đám tán tu đỉnh cấp kia, người khác chỉ có thể chảy nước miếng.
Mà lần này tiểu động thiên của Dạ Hộc chân nhân, hoàn toàn có thể bắt chước tiểu động thiên của Huyền La chân nhân, do tứ đại môn phái cùng nhau phong ấn, sau đó vẫn luôn nắm giữ quyền khống chế trong tay bọn họ cùng một số tán tu, loại người giống như Lâm Tịch cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà không có tư cách xen vào.
Nhưng tại sao bọn họ chẳng những không khống chế tình thế này, ngược lại giống như rất thích nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lâm Tịch âm thầm cảnh giác.
Những người đi cùng nàng đã sớm chạy tới chỗ trưởng lão kết đan của Vụ Ẩn Môn, Lâm Tịch một mình lẻ loi trơ trọi ẩn trong đám người, không thu hút chút nào.
Nàng an tĩnh nhìn vị trí nghe nói là lối vào tiểu động thiên Dạ Hộc chân nhân, bên trong tối đen, giống như một con yêu thú tham lam đang há to miệng nhắm người mà cắn, chỉ chờ người ta tự chui đầu vào lưới.
Sau khi đám người Lâm Tịch đến, lại không ngừng có người giẫm trên phi kiếm hoặc là vài người cùng đi trên một pháp khí phi hành hứng thú bừng bừng mà đến, kết quả nhìn thấy chiến trận này cũng đều tỏ vẻ kinh ngạc.
Rất nhiều người xì xào bàn tán với nhau, xác định nơi này thật sự là lối vào tiểu động thiên Dạ Hộc chân nhân?
Đúng không, không biết còn tưởng rằng cộng đồng đang phát phúc lợi.
Lại đợi gần nửa ngày thời gian, lối vào tiểu động thiên đã có khoảng năm trăm người, Lâm Tịch chú ý tới trưởng lão kết đan của tứ đại môn phái nhìn nhau một chút, khẽ gật đầu với nhau, sau đó một nam nhân trung niên mặc y phục màu trắng, tướng mạo thanh kỳ hắng giọng một cái, mở miệng nói ra: "Các vị đạo hữu, chắc hẳn mọi người cũng đều nhận ra, ta chính là Nhâm Thiên Lý của Hóa Tiên Tông, lần tầm bảo tại tiểu động thiên Dạ Hộc chân nhân này, tứ đại môn phái chúng ta cũng biết tin tức."
"Chắc hẳn các vị cũng biết, tứ đại môn phái chúng ta cùng nhau quản lý tiểu bí cảnh Huyền La, cho nên vốn cũng không muốn tham dự lần tầm bảo này, nhưng các đạo hữu đến đây đều thất bại thảm hại mà quay trở về, thương vong thảm trọng, trên nguyên tắc người tu luyện trong thiên hạ đều là người một nhà, cho dù mọi người không phải cùng một môn phái, nhưng cũng đều là người tu luyện với nhau, cho nên chúng ta cũng điều động một nhóm đệ tử đi vào dò xét."
Trong đám người có kẻ tính tình nóng nảy không khỏi lớn tiếng hô lên: "Năm đó tiểu bí cảnh Huyền La đã thuộc về tứ đại môn phái các ngươi, không phải lần này cũng muốn tiểu động thiên của Dạ Hộc chân nhân lại thuộc quyền sở hữu của các ngươi chứ, nói dễ nghe như vậy, còn không phải muốn chúng ta nghe theo sự sắp xếp của các ngươi sao? Dựa vào cái gì?"
Cũng có không ít vừa tới đây tỏ vẻ không phục, tại sao chuyện gì cũng phải nghe theo sắp xếp của tứ đại môn phái các ngươi chứ? Vậy còn không phải giống như lúc trước các ngươi ngoạm miếng thịt lớn, bọn lão tử muốn húp miếng canh cũng phải nhìn sắc mặt các ngươi sao?
Càng nhiều người mồm năm miệng mười la hét: "Bảo vật vô chủ, dựa vào bản lĩnh. Mọi người đều dùng bản lĩnh của mình xông lên, có được không cần lo lắng, không có được cũng đừng đỏ mắt ganh tị, tất cả dựa vào thiên mệnh là công bằng nhất!"
Đệ tử của tứ đại phái trừng mắt nhìn về phương hướng của những người kia, nhất thời bầu không khí có chút khẩn trương.
Lâm Tịch phát hiện, ba môn phái còn lại dường như mơ hồ có ý tứ duy trì Hóa Tiên Tông như thiên lôi sai đâu đánh đó. Kẻ thù cũng là mục tiêu nhiệm vụ của nàng chính là hai gã tu sĩ áo đen và áo trắng, bọn họ đều là đệ tử Hóa Tiên Tông.
Nhâm Thiên Lý không nói lời nào, đợi mọi người dần dần lắng xuống mới mỉm cười mở miệng, không có chút khó chịu nào, giống như người vừa mới bị vô lễ mỉa mai không phải là ông ta: "Không sai, lần này chính là dựa theo mọi người nói, đều dựa vào bản lĩnh xông lên. Sở dĩ tứ đại môn phái chúng ta cho người canh giữ tại cửa ra vào, chính là vì nói cho mọi người một chút kinh nghiệm đã từng vượt qua các cửa ải mà thôi, hơn nữa, chỉ cần có người tiến vào, cánh cửa này sẽ không mở ra với bên ngoài nữa, mãi cho đến khi vượt quan thành công hoặc là tử vong toàn bộ. Cho nên chúng ta đứng ở đây chủ yếu là đợi mọi người đến đông đủ rồi cùng nhau xông vào bí cảnh, miễn cho một số đạo hữu tới chậm, bỏ lỡ thời cơ tiếc nuối cả đời."
Lâm Tịch cúi đầu xuống, lạnh lùng mỉm cười: Sẽ tốt bụng như vậy, bản thân ngươi tin sao?
Hiện tại nàng càng xác định, trong này tuyệt đối có âm mưu, tin rằng có rất nhiều người có suy nghĩ giống như nàng, tất nhiên càng nhiều người bị cái tên Dạ Hộc chân nhân kích thích đã hoàn toàn mất đi lý trí, đỏ cả mắt lên ước gì bây giờ có người ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lập tức đi vào điên cuồng tìm những thiên tài địa bảo kia.
Nhâm Thiên Lý lại cao giọng nói ra: "Các vị đạo hữu, người của chúng ta cũng chỉ xông qua cửa thứ nhất, cho nên cũng chỉ có thể cung cấp tin tức về cửa thứ nhất, về phần phía sau như thế nào, chúng ta cũng không biết rõ. Nghe nói muốn chân chính đặt chân tới tiểu động thiên cần phải xông vào ba cửa mới được. Cửa thứ nhất này tổng cộng có ba loại lựa chọn" Thần" "Quỷ" "Nhân," phía sau cửa chữ Thần là tâm ma và sét đánh, phía sau cửa chữ Nhân là Mộc Nhân trận, Đồng Nhân trận, phía sau cửa chữ Quỷ thì là vô số quỷ hồn, muốn xông vào cánh cửa nào, vậy thì phải xem bản lĩnh của bản thân các vị. "
Ông ta nói xong lời này, vung tay lên, để người của tứ đại môn phái tránh ra, lần này, cửa động tối đen kia càng lộ ra rõ ràng.
Nhâm Thiên Lý làm tư thế" Mời. "
Con người chính là kỳ quái như vậy, lúc Nhâm Thiên Lý đứng tại cửa động không cho vào, mọi người hoài nghi ông ta có ý đồ nham hiểm gì đó, bây giờ người ta thoải mái tránh ra nhường vị trí, đám người ngược lại không hẹn mà cùng do dự.
Nhâm Thiên Lý mỉm cười:" Đã như vậy, đệ tử tứ đại môn phái liền dẫn đầu tiến vào trước đi."
Lâm Tịch đứng giữa đám đông đi vào cùng mọi người, thắng sẽ có câu lạc bộ cao cấp, thua xuống biển làm việc, cùng lắm thì làm lại từ đầu, sợ con khỉ!
Tứ đại môn phái tại Mặc Vân quốc đều có trưởng lão kết đan trấn thủ, đệ tử trong tứ đại môn phái tự nhiên cũng tụ tập về chỗ môn phái của mình, có vài tán tu kết đan kỳ khác cũng mang theo con cháu nhà mình, mặc dù không có khí thế tự cao tự đại như tứ đại môn phái, nhưng cũng có dáng vẻ tính trước kỹ càng.
Lâm Tịch cảm thấy có điều gì đó là lạ, tiểu động thiên này vậy mà không tầm thường như thế? Khiến toàn bộ thế lực tu tiên trong Mặc Vân quốc đều xuất động, ngay cả những gia tộc tán tu kia cũng tỏ vẻ nhất định phải lấy được. Nhưng nếu như tiểu động thiên của Dạ Hộc chân nhân thật sự có thể khiến những đại phái tu tiên này xuất động như vậy, hơn nữa nhìn những môn phái kia dường như đã chuẩn bị từ sớm, tại sao lại tùy ý truyền tin tức cho tất cả mọi người đều biết chứ?
Chuyện này nói như thế nào dường như đều có tầng tầng lớp lớp mâu thuẫn, trên logic không thể nào nói nổi.
Chẳng hạn như nói tại Mặc Vân quốc, ngoại trừ thánh địa đánh quái luyện cấp Lạc Nhật Cốc, còn có một không gian kết giới nổi danh khác, chính là tiểu động thiên của một vị tiền bối là Huyền La chân nhân lưu lại ngàn năm trước sau khi tọa hóa. Nghe nói linh khí bên trong không gian kia cực kỳ nồng đậm, đừng nói trong đó còn có các loại khoáng thạch trân quý, linh quả linh dược, chim quý thú lạ vân vân, vận khí tốt còn có thể trực tiếp tìm được pháp bảo của Huyền La chân nhân, từng có người có vận khí cực kỳ tốt đạt được một thanh kiếm cấp thiên, đã từng nhấc lên một trận gió tanh mưa máu trên toàn bộ Vân Lam đại lục.
Pháp bảo cấp thiên, đó là tồn tại gần với Thần khí, hoàn toàn có thể trở thành pháp bảo trấn phái của một môn phái tu tiên lớn.
Sau khi trải qua một loạt tranh giành thì cuối cùng tiểu động thiên của Huyền La chân nhân cũng do tứ đại môn phái cùng nhau quản lý, vì phòng tránh khai thác quá độ dẫn đến thiên tài địa bảo khô kiệt, tứ đại môn phái quy định cách năm mươi năm mở ra một lần, mỗi lần đều do bốn môn phái và tán tu phái hai mươi người đi vào, về phần sau khi tiến vào bí cảnh, tất cả mọi thứ đều dựa vào năng lực của ngươi, xem như là đồng môn tương tàn, cũng không cần trách người khác lòng dạ độc ác.
Dù sao có bao nhiêu đồ tốt, đều chạy không thoát tứ đại môn phái cùng đám tán tu đỉnh cấp kia, người khác chỉ có thể chảy nước miếng.
Mà lần này tiểu động thiên của Dạ Hộc chân nhân, hoàn toàn có thể bắt chước tiểu động thiên của Huyền La chân nhân, do tứ đại môn phái cùng nhau phong ấn, sau đó vẫn luôn nắm giữ quyền khống chế trong tay bọn họ cùng một số tán tu, loại người giống như Lâm Tịch cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà không có tư cách xen vào.
Nhưng tại sao bọn họ chẳng những không khống chế tình thế này, ngược lại giống như rất thích nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lâm Tịch âm thầm cảnh giác.
Những người đi cùng nàng đã sớm chạy tới chỗ trưởng lão kết đan của Vụ Ẩn Môn, Lâm Tịch một mình lẻ loi trơ trọi ẩn trong đám người, không thu hút chút nào.
Nàng an tĩnh nhìn vị trí nghe nói là lối vào tiểu động thiên Dạ Hộc chân nhân, bên trong tối đen, giống như một con yêu thú tham lam đang há to miệng nhắm người mà cắn, chỉ chờ người ta tự chui đầu vào lưới.
Sau khi đám người Lâm Tịch đến, lại không ngừng có người giẫm trên phi kiếm hoặc là vài người cùng đi trên một pháp khí phi hành hứng thú bừng bừng mà đến, kết quả nhìn thấy chiến trận này cũng đều tỏ vẻ kinh ngạc.
Rất nhiều người xì xào bàn tán với nhau, xác định nơi này thật sự là lối vào tiểu động thiên Dạ Hộc chân nhân?
Đúng không, không biết còn tưởng rằng cộng đồng đang phát phúc lợi.
Lại đợi gần nửa ngày thời gian, lối vào tiểu động thiên đã có khoảng năm trăm người, Lâm Tịch chú ý tới trưởng lão kết đan của tứ đại môn phái nhìn nhau một chút, khẽ gật đầu với nhau, sau đó một nam nhân trung niên mặc y phục màu trắng, tướng mạo thanh kỳ hắng giọng một cái, mở miệng nói ra: "Các vị đạo hữu, chắc hẳn mọi người cũng đều nhận ra, ta chính là Nhâm Thiên Lý của Hóa Tiên Tông, lần tầm bảo tại tiểu động thiên Dạ Hộc chân nhân này, tứ đại môn phái chúng ta cũng biết tin tức."
"Chắc hẳn các vị cũng biết, tứ đại môn phái chúng ta cùng nhau quản lý tiểu bí cảnh Huyền La, cho nên vốn cũng không muốn tham dự lần tầm bảo này, nhưng các đạo hữu đến đây đều thất bại thảm hại mà quay trở về, thương vong thảm trọng, trên nguyên tắc người tu luyện trong thiên hạ đều là người một nhà, cho dù mọi người không phải cùng một môn phái, nhưng cũng đều là người tu luyện với nhau, cho nên chúng ta cũng điều động một nhóm đệ tử đi vào dò xét."
Trong đám người có kẻ tính tình nóng nảy không khỏi lớn tiếng hô lên: "Năm đó tiểu bí cảnh Huyền La đã thuộc về tứ đại môn phái các ngươi, không phải lần này cũng muốn tiểu động thiên của Dạ Hộc chân nhân lại thuộc quyền sở hữu của các ngươi chứ, nói dễ nghe như vậy, còn không phải muốn chúng ta nghe theo sự sắp xếp của các ngươi sao? Dựa vào cái gì?"
Cũng có không ít vừa tới đây tỏ vẻ không phục, tại sao chuyện gì cũng phải nghe theo sắp xếp của tứ đại môn phái các ngươi chứ? Vậy còn không phải giống như lúc trước các ngươi ngoạm miếng thịt lớn, bọn lão tử muốn húp miếng canh cũng phải nhìn sắc mặt các ngươi sao?
Càng nhiều người mồm năm miệng mười la hét: "Bảo vật vô chủ, dựa vào bản lĩnh. Mọi người đều dùng bản lĩnh của mình xông lên, có được không cần lo lắng, không có được cũng đừng đỏ mắt ganh tị, tất cả dựa vào thiên mệnh là công bằng nhất!"
Đệ tử của tứ đại phái trừng mắt nhìn về phương hướng của những người kia, nhất thời bầu không khí có chút khẩn trương.
Lâm Tịch phát hiện, ba môn phái còn lại dường như mơ hồ có ý tứ duy trì Hóa Tiên Tông như thiên lôi sai đâu đánh đó. Kẻ thù cũng là mục tiêu nhiệm vụ của nàng chính là hai gã tu sĩ áo đen và áo trắng, bọn họ đều là đệ tử Hóa Tiên Tông.
Nhâm Thiên Lý không nói lời nào, đợi mọi người dần dần lắng xuống mới mỉm cười mở miệng, không có chút khó chịu nào, giống như người vừa mới bị vô lễ mỉa mai không phải là ông ta: "Không sai, lần này chính là dựa theo mọi người nói, đều dựa vào bản lĩnh xông lên. Sở dĩ tứ đại môn phái chúng ta cho người canh giữ tại cửa ra vào, chính là vì nói cho mọi người một chút kinh nghiệm đã từng vượt qua các cửa ải mà thôi, hơn nữa, chỉ cần có người tiến vào, cánh cửa này sẽ không mở ra với bên ngoài nữa, mãi cho đến khi vượt quan thành công hoặc là tử vong toàn bộ. Cho nên chúng ta đứng ở đây chủ yếu là đợi mọi người đến đông đủ rồi cùng nhau xông vào bí cảnh, miễn cho một số đạo hữu tới chậm, bỏ lỡ thời cơ tiếc nuối cả đời."
Lâm Tịch cúi đầu xuống, lạnh lùng mỉm cười: Sẽ tốt bụng như vậy, bản thân ngươi tin sao?
Hiện tại nàng càng xác định, trong này tuyệt đối có âm mưu, tin rằng có rất nhiều người có suy nghĩ giống như nàng, tất nhiên càng nhiều người bị cái tên Dạ Hộc chân nhân kích thích đã hoàn toàn mất đi lý trí, đỏ cả mắt lên ước gì bây giờ có người ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lập tức đi vào điên cuồng tìm những thiên tài địa bảo kia.
Nhâm Thiên Lý lại cao giọng nói ra: "Các vị đạo hữu, người của chúng ta cũng chỉ xông qua cửa thứ nhất, cho nên cũng chỉ có thể cung cấp tin tức về cửa thứ nhất, về phần phía sau như thế nào, chúng ta cũng không biết rõ. Nghe nói muốn chân chính đặt chân tới tiểu động thiên cần phải xông vào ba cửa mới được. Cửa thứ nhất này tổng cộng có ba loại lựa chọn" Thần" "Quỷ" "Nhân," phía sau cửa chữ Thần là tâm ma và sét đánh, phía sau cửa chữ Nhân là Mộc Nhân trận, Đồng Nhân trận, phía sau cửa chữ Quỷ thì là vô số quỷ hồn, muốn xông vào cánh cửa nào, vậy thì phải xem bản lĩnh của bản thân các vị. "
Ông ta nói xong lời này, vung tay lên, để người của tứ đại môn phái tránh ra, lần này, cửa động tối đen kia càng lộ ra rõ ràng.
Nhâm Thiên Lý làm tư thế" Mời. "
Con người chính là kỳ quái như vậy, lúc Nhâm Thiên Lý đứng tại cửa động không cho vào, mọi người hoài nghi ông ta có ý đồ nham hiểm gì đó, bây giờ người ta thoải mái tránh ra nhường vị trí, đám người ngược lại không hẹn mà cùng do dự.
Nhâm Thiên Lý mỉm cười:" Đã như vậy, đệ tử tứ đại môn phái liền dẫn đầu tiến vào trước đi."
Lâm Tịch đứng giữa đám đông đi vào cùng mọi người, thắng sẽ có câu lạc bộ cao cấp, thua xuống biển làm việc, cùng lắm thì làm lại từ đầu, sợ con khỉ!
Tác giả :
Nhất Hồ Long Tỉnh Trà