Mặt Trời Trong Tim Anh
Chương 125 Có Tật Giật Mình
Chúng Thanh Phong biết rằng Trương Mỹ Vân đang muốn tìm hiểu về mối quan hệ giữa mình và Phạm Khả Hân, nhưng lúc này anh không muốn chia sẻ bất cứ điều gì về cô hết.
Thế nhưng Trương Mỹ Vân không hề nhận ra điều đó.
Cô vẫn muốn đạt được mục đích của mình, nên tiếp tục hỏi.
"Nếu không phải họ hàng thì cô ấy là người thân của anh kiểu gì được?"
Trương Mỹ Vân đảo mắt, rồi chợt nghĩ ra điều gì đó cô ngước nhìn Chúng Thanh Phong "Lẽ nào cô ấy là em gái cùng cha hoặc cùng mẹ của anh?"
"Đều không phải! Em đừng mất công phỏng đoán nữa"
Cách trả lời nửa vời của Chúng Thanh Phong càng kích thích sự tò mò trong lòng Trương Mỹ Vân.
Cô cảm thấy mỗi khi đề cập tới Khả Hân, anh đều trở nên rất nhạy cảm.
Vì sao lại như vậy? Không lẽ mối quan hệ giữa họ có gì đó mờ ám, khó nói thành lời? "Khả Hân..."
Trương Mỹ Vân còn chưa kịp nói hết câu đã bị Chúng Thanh Phong cắt ngang giữa chừng.
"Đủ rồi! Anh không muốn nhắc tới đề tài này thêm nữa"
Trương Mỹ Vân cảm thấy dường như Chúng Thanh Phong đang cố tình trốn tránh câu hỏi của mình.
Cô phân tích thái độ thù địch gay gắt giữa Ngô Chí Kiên và Chúng Thanh Phong, sự ghẻ lạnh, ghét bỏ của Ngô Chí Kiên đổi với Phạm Khả Hân.
Chắc chắn phải có lý do gì đó thì mối quan hệ giữa ba người họ mới căng thẳng như vậy.
Nhưng lý do đó là gì mới được chứ? Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu Trương Mỹ Vân.
"Lẽ nào anh có tật giật mình?"
"ý em là sao?"
hai tay chống hông, Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân với ánh mắt lạnh lùng, xa cách.
Điều đó khiến Mỹ Vân cảm thấy hụt hãng, nhưng cô vẫn không chịu buông tha cho Thanh Phong.
"Sao anh lại hỏi em.
Điều này anh rõ hơn ai hết chứ"
"Rốt cuộc em muốn biết điều gì về Khả Hân?"
"Rốt cuộc anh đang giấu diếm điều gì về cô ấy?"
Trương Mỹ Vân hỏi ngược lại.
"Chuyện giữa anh và Khả Hân có liên quan gì tới em không?"
Trương Mỹ Vân sững sờ trước câu hỏi này của Chúng Thanh Phong.
Cô cảm thấy như vừa bị giáng mạnh một nhát vào đầu.
"Chắc chắn là có biến!".
Truyện Nữ Cường
Võ Quế Sơn khẳng định.
Để củng cố lập luận của mình, Võ Quế Sơn bỏ dở công việc giữa chừng, chạy tót tới trước cửa phòng làm việc của phó chủ tịch, gõ cửa.
"Mời vào!"
giọng nói quen thuộc của Chúng Thanh Phong từ trong phòng làm việc vọng ra.
Võ Quế Sơn đẩy cửa đi vào.
Anh quan sát thấy gương mặt đại boss lúc này chẳng hề dễ chịu chút nào.
"Có chuyện gì không?"
Chúng Thanh Phong hỏi.
Võ Quế Sơn cân nhắc trong giây lát rồi dè dặt đặt câu hỏi.
"Anh với Mỹ Vân vừa cãi nhau à?"
"Tào lao!"
"Còn chối gì nữa, điều đó viết rõ rành rành trên mặt anh kia kìa."
Chúng Thanh Phong kể lại toàn bộ cuộc nói chuyện giữa anh và Trương Mỹ Vân cho Võ Quế Sơn nghe.
"Em nói một câu công bảng xem, anh và cô ấy ai là người sai?"
Chúng Thanh Phong nhìn Võ Quế Sơn vẻ trông đợi.
"Không ai hoàn toàn sai, cũng không ai hoàn toàn đúng hết"
"Là sao?"
"Nghĩa là anh và Mỹ Vân vừa đúng lại vừa sai"
"Tôi sai ở đâu? Sai ở chỗ nào? Cậu chỉ ra cho tôi xem".