Mạt Thế Trọng Sinh Lộ
Chương 64
Buổi tối, màn đêm đen yên tĩnh buông xuống, Từ Dương và Hạ Duyên Phong thừa dịp cơ hội khó có được vào không gian một chuyến, trước tiên thu hoạch cây trồng, sau đó lại gieo hạt một lần nữa, cho đến khi đồng ruộng đều được gieo đầy đủ, hai người mới ngừng lại.
Đột nhiên một trận gió nhẹ từ từ thổi tới, hai ngươi hơi có chút mệt đều lập tức tỉnh táo không ít, một lát sau, hai người giống như có thần giao cách cảm vậy, không hẹn mà cùng nhìn thoáng qua đối phương, sau đó cùng nắm tay đi đến bên con suối, thong thả cởi xuống quần áo trên người và đồ dùng hằng ngày, tung mình một cái nhảy xuống trong suối.
Lúc này, ngoài không gian đã bắt đầu trở lạnh, nhưng bên trong không gian vẫn ấm áp như cũ, cho nên nước suối không hề có chút lạnh, hai người đều vô cùng thích tự do chơi đùa tại trong không gian, cho đến khi thân thể có chút mệt mỏi mới lên nghỉ ngơi một lúc.
Không gian chỉ có hai người vô cùng yên tĩnh, tuy rằng thỉnh thoảng vẫn có tiếng côn trùng và tiếng hót vang, nhưng chỉ càng phát ra vẻ thanh tịnh trống trải. Trong lúc nhất thời không ai lên tiếng đánh vỡ không khí yên tĩnh như vây, chỉ nằm bên bờ sông, lẳng lặng cảm nhận gió nhẹ nhàng lướt trên da thịt. Trong không khí có hương thơm của cỏ xanh nhàn nhạt tản ra, hòa mình vào với khung cảnh yên lặng tốt lành, cả người đều cảm thấy có chút buồn ngủ.
Nhưng mà, không đợi Từ Dương ngủ, một bóng đen liền che khuất tầm nhìn của cậu, hơi thở ấm áp lập tức thổi trên mặt cậu, da thịt cực kì nóng bỏng dán vào người cậu, mà biến hóa rõ ràng nhất là vật từ lâu đã chạm vào bên hông cậu, không cần nhiều lời nữa, cậu cũng đã hiểu ý của đối phương, hai người đã là người yêu, cậu cũng không cần phải kiểu cách nữa, lập tức liền bắt đầu đáp lại đối phương.
…
Sau khi trải qua một hồi vô cùng tinh tế, hai người đều cảm thấy được thỏa mãn đã lâu, Hạ Duyên Phong cũng không lập tức lui ra, mà vẫn duy trì tư thế nghiêng người ôm Từ Dương vào lòng, quyến luyến hôn lên khuôn mặt cậu, chợt có cảm giác vẫn chưa thỏa mãn.
Không giống với Hạ Duyên Phong lưu luyến không rời, Từ Dương sợ nhất là loại tình hình sau khi chăm sóc như này. Nhớ rõ khoảng thời gian đó khi mới vừa bắt đầu, Hạ Duyên Phong còn biết tiết chế một ít, nhưng theo mối quan hệ của bọn họ ngày càng chặt, hắn liền càng ngày càng không hiểu được một vừa hai phải, hầu như mỗi lần nào cũng phải làm ba bốn lần mới được, vô cùng giống với con sói đói lâu ngày chưa được ăn cơm.
“Ngày mai có việc bận, đợi chút nữa tắm xong liền ra bên ngoài ngủ đi” Ngày mai đúng thật có chuyện, đúng là nên nghỉ ngơi một đêm thật tốt, kì thật nghỉ ngơi trong không gian sẽ có hiệu quả tốt hơn. Chỉ có điều, Từ Dương cũng không nghĩ mọi việc đều phải dựa vào không gian, dù sao bọn họ không có khả năng sẽ ở lại không gian, hơn nữa còn rất nhiều chuyện chưa biết được, khiến cho bọn họ phải đề phòng một hai.
Hạ Duyên Phong cúi đầu đáp một tiếng, tách môi Từ Dương hôn một cái thật là sâu, lúc này mới hài lòng lui khỏi, khóe mắt lơ đãng liếc đến dịch thể dính trên đôi chân thon dài của người yêu, trong bụng bắt đầu rục rịch lửa, hắn mau chóng rời mắt, rất sợ chậm một bước liền áp đảo người này một lần nữa, hắn khẳng định đến lúc đó nhất định Từ Dương sẽ tức giận, cho nên vẫn là lần này được rồi.
Trở về nhà có chút phiền phức, hai người dứt khoát tẩy sạch các loại dịch thể ngay trên con suối, quần áo bị đổi cũng được giặt phơi ở gần cây lớn, bận bịu xong những việc này, hai người liền cùng rời khỏi không gian. Lúc này tất cả mọi người đang ngủ, hai người cũng không có động tác khác, cứ như vậy chậm rãi rơi vào mộng đẹp.
Sáng sớm hôm sau, khi trời còn chưa sáng, hai người Từ Hạ lần lượt tỉnh lại. Rời khỏi phòng, nhìn trong phòng khách vẫn còn tối đen, rất rõ ràng, những người khác vẫn chưa thức dậy.
Bởi hôm nay phải đi xa, cần chuẩn bị một ít lương khô, Hạ Duyên Phong cũng không để ý những người khác có tỉnh lại hay chưa, liền bắt đầu vào phòng bếp nấu cháo rang, sau đó ngâm một chút nấm hương, bóc vỏ tôm, củ cải và các rau khác, chuẩn bị dùng để làm bánh bao.
Mới vừa chuẩn bị xong những thứ này, mọi người liền lần lượt thức dậy, thấy Hạ Duyên Phong đã sớm bận bịu trong phòng bếp, trong lúc nhất thời hơi ngượng ngùng, vội vàng rửa mặt, sau đó cùng giúp đỡ chuẩn bị các vật liệu cần dùng đến.
Một mặt vì tối hôm qua đã chuẩn bị tốt, đợi chuẩn bị xong gia vị cho mấy loại bánh bao, vài người trong tiểu đội cùng nhau gói bánh bao, rất nhanh đem bánh bao đi hấp, bánh bao được gói kĩ được hâm nóng trên vĩ. Hơn một giờ sau, tất cả bánh bao đều được hấp chín, từng cái một trắng tinh, vô cùng ngon mắt.
Lúc này, cháo cũng đã nấu xong, mới vừa hoạt động lâu như vậy, mọi người đã sớm đói đến bụng kêu vang, nhanh chóng bưng lên bàn ăn, mọi người đều xử lí xong một chén cháo nóng, lại cầm lên một cái bánh bao, cũng không quan tâm có nóng hay không, ăn ngấu nghiến hết.
Ăn xong điểm tâm, mọi người nhanh chóng dọn dẹp tất cả, sau đó liền rời khỏi nhà, đi tới phòng đăng kí nhận một nhiệm vụ loại bỏ động vật biến dị. Có người nói nhiệm vụ này đã cướp đi không ít mạng người, vào lúc các dong binh đoàn thảm hại trở về, cũng không còn ai dám nhận nhiệm vụ này nữa.
Đêm qua, lúc Ngô Thiên Hạo từ trong miệng người khác nghe được tin tức, mấy người Từ Dương cùng bàn bạc một phen, cuối cùng đều đồng ý nhận nhiệm vụ này. Động vật biến dị khác với tang thi động vật, tang thi động vật và tang thi đều sẽ khiến người thường nhiễm bệnh, nhưng động vật biến dị ngoại trừ thực lực mạnh mẽ ở bên ngoài, cũng không bị nhiễm bệnh.
Một chút điểm khác nhau này, trước đây có thể ăn đủ loại động vật, sau khi biến dị vẫn có thể ăn. Mấy ngày hôm trước tin tức này đã chính thức được công bố, tuy rằng đã sớm có người bắt đầu ăn thịt động vậy biến dị, nhưng này là vì đã đói bụng đến không còn biện pháp mới bất đắc dĩ mà thôi, người sống sót yêu quý cái mạng nhỏ cũng không dám ăn lung tung.
Cho đến khi căn cứ thành phố B chính thức công bố tin tức này, những người sống sót mới thật sự đảm bảo từng ngụm từng ngụm ăn thịt động vật biến dị. Cũng chính vì vậy, mới có nhiều người mạo hiểm tiếp nhận nhiệm vụ nguy hiểm kia, đáng tiếc cuối cùng kết quả đều rất thê thảm.
“Mấy ngày hôm trước tôi thấy trên nhiệm vụ này viết, nếu như thành công giải quyết hết năm con động vật dị năng, người tiếp nhận nhiệm vụ và căn cứ chia năm, hiện tại nhìn lại, hiển nhiên biến thành người thành công nhận bảy, căn cứ thu ba. Các anh nói xem nào qua một khoảng thời gian nữa, người tiếp nhận nhiệm vụ có khả năng nhận sở hữu hết toàn bộ hay không đây?”
Đưa ra vấn đề này là một câu thanh niên rất thật thà trong tiểu đội Tạ Hải, đương nhiên hắn hỏi như vậy, cũng chỉ là thuận miệng mà thôi, hắn không thể thật sự cho rằng qua một khoảng thời gian nữa, không ai có thể giải quyết hết động vật biến dị rồi toàn bộ liền thuộc về người kia, chỉ là khó tránh khỏi có chút ngạc nhiên mà thôi.
Sự thật hắn nghĩ như thế, nghe được vấn đề của hắn, Ngô Thiên Hạo tính tình ngay thẳng dứt khoát cho hắn một câu trả lời khiến người ta phun tào: “Nếu như nằm mơ, có khả năng có thể thực hiện đó.”
Tạ Hải đỏ mặt, bởi vì da của hắn khá rám, nhìn sơ qua, ngược lại không ai nhìn ra được dáng dấp mặt đỏ tới tận tai. Chỉ có điều, một biểu tình quẫn bách không ngớt của hắn, lại hoàn chỉnh biểu đạt tâm tình giờ phút này của hắn.
Anh em Quý gia thấy bộ dáng này của hắn liền len lén nở nụ cười, còn anh trai Tạ Thiên và chị dâu Đàm Quỳnh Linh, không cố kị chút nào mà cười lớn. Về phần mấy người còn lại sao, Từ Dương vẫn đang suy nghĩ chuyện quan trọng, còn Hạ Duyên Phong lại một mực lặng lẽ lưu ý tình huống xung quanh, cho nên hai người cũng không phát hiện tình huống bên này, chỉ còn lại Từ Lâm muốn cười không cười.
Từ Lâm trợn mắt một cái, sau đó vừa bực mình vừa buồn cười kéo Ngô Thiên Hạo lại, nhìn thoáng qua Tạ Hải đang quẫn bách đến muốn đem đầu chôn xuống đất, nhịn không được nói nhỏ vài câu với Ngô Thiên Hạo, đáng tiếc nội dung gì thì chỉ có hai người bọn họ mới biết được.
Ngô Thiên Hạo cà lơ phất phơ nhún nhún vai, vẻ mặt lưu manh như không có chuyện gì cả, chỉ có ánh mắt nhìn Từ Lâm mang theo một chút ánh sáng nóng bỏng không muốn người biết. Loại chuyện người yêu riêng tư, làm trò ở trước mặt mọi người như vậy, cho dù là ai cùng không có khả năng bình tĩnh. Từ Lâm bị cặp mắt kia nhìn đến mất tự nhiên, dứt khoát dời tầm nhìn sang chỗ khác.
“Được rồi, đi thôi” Từ Dương đang suy xét chuyện trở lại, chú ý thấy cử động nhỏ của Từ Lâm và Ngô Thiên Hạo, hơi nhíu nhíu mày, lại không nói gì thêm. Mà thôi, chỉ cần đúng mực, cậu cũng lười quản chuyện này.
Nơi động vật biến dị xuất hiện là chỗ một nông trường cách căn cứ L không xa, từ trong tin tức hai ngày nay nghe được, nông trường ấy trồng chủ yếu là các loại rau dưa, lúc tai nạn bùng nổ, công nhân trong sân chết đã chết, chạy đã chạy.
Lúc đầu có tang thi lắc lư quanh nông trưòng, cho nên không ai can đảm vọt đến chỗ đó để lấy rau dưa. Sau lại có những người may mắn sống sót dần dần chống lại được lực lượng tang thi, nông trường lại bị động vật biến dị chiếm cứ. Tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng thực lực rất mạnh đủ để sánh ngang với tang thi.
Rõ ràng những người may mắn sống sót hiểu rõ tình huống trong nông trường đều không cảm thấy tiểu đội có thể bình yên mà trở về, lúc trước có hơn mười mấy tên dị năng giả đi đến nông trường tiêu diệt động vật biến dị. Nhưng kết quả lại tử thương vô số, người trở về đều thiếu phân nửa. Có thể thấy, động vật dị năng này lợi hại đến cỡ nào.
Nhìn tất cả thành viên của tiểu đội Hồng Nhật lần nữa, thấy mấy người Từ Dương thì không nói, nhưng hai đứa bé kia lại khiến cho lòng người nhịn không được lo lắng, huống chi một đứa trong đó chỉ mới là một cô nhóc mười hai tuổi, bọn họ thật sự là hỏng đầu rồi mới đi tiếp nhận cái nhiệm vụ nguy hiểm như vậy
Người khác nghĩ như thế nào là việc của người khác, lúc này tiểu đội Hồng Nhật đã rời khỏi căn cứ, đi thẳng đến chỗ nông trường. Không một ai biết, tiểu đội Hồng Nhật thể hiện ra là nhận một nhiệm vụ quét sạch động vật dị năng trong nông trường, trên thực tế lại cất dấu một mục đích khác.
Cũng không biết có phải thật trùng hợp hay không, nhiệm vụ nông trường này cùng một phương hướng với phường vải lúc trước có nhắc đến. Nhiệm vụ tiêu diệt tang thi trong phường vải là một nhiệm vụ hạng nhất, nếu như muốn nhận nhiệm vụ này, đến lúc đó bọn họ phải đi cùng quân đội, sau khi trở về phải phân ra vật tư. Nếu như lúc bọn họ đi nông trường, thuận tiện qua phường vải xem, nói không chừng bọn họ sẽ thu hoạch được thứ gì đó lớn hơn, mà đây mới chính là mục đích chính của bọn họ.
Hoàn chường 64.
Đột nhiên một trận gió nhẹ từ từ thổi tới, hai ngươi hơi có chút mệt đều lập tức tỉnh táo không ít, một lát sau, hai người giống như có thần giao cách cảm vậy, không hẹn mà cùng nhìn thoáng qua đối phương, sau đó cùng nắm tay đi đến bên con suối, thong thả cởi xuống quần áo trên người và đồ dùng hằng ngày, tung mình một cái nhảy xuống trong suối.
Lúc này, ngoài không gian đã bắt đầu trở lạnh, nhưng bên trong không gian vẫn ấm áp như cũ, cho nên nước suối không hề có chút lạnh, hai người đều vô cùng thích tự do chơi đùa tại trong không gian, cho đến khi thân thể có chút mệt mỏi mới lên nghỉ ngơi một lúc.
Không gian chỉ có hai người vô cùng yên tĩnh, tuy rằng thỉnh thoảng vẫn có tiếng côn trùng và tiếng hót vang, nhưng chỉ càng phát ra vẻ thanh tịnh trống trải. Trong lúc nhất thời không ai lên tiếng đánh vỡ không khí yên tĩnh như vây, chỉ nằm bên bờ sông, lẳng lặng cảm nhận gió nhẹ nhàng lướt trên da thịt. Trong không khí có hương thơm của cỏ xanh nhàn nhạt tản ra, hòa mình vào với khung cảnh yên lặng tốt lành, cả người đều cảm thấy có chút buồn ngủ.
Nhưng mà, không đợi Từ Dương ngủ, một bóng đen liền che khuất tầm nhìn của cậu, hơi thở ấm áp lập tức thổi trên mặt cậu, da thịt cực kì nóng bỏng dán vào người cậu, mà biến hóa rõ ràng nhất là vật từ lâu đã chạm vào bên hông cậu, không cần nhiều lời nữa, cậu cũng đã hiểu ý của đối phương, hai người đã là người yêu, cậu cũng không cần phải kiểu cách nữa, lập tức liền bắt đầu đáp lại đối phương.
…
Sau khi trải qua một hồi vô cùng tinh tế, hai người đều cảm thấy được thỏa mãn đã lâu, Hạ Duyên Phong cũng không lập tức lui ra, mà vẫn duy trì tư thế nghiêng người ôm Từ Dương vào lòng, quyến luyến hôn lên khuôn mặt cậu, chợt có cảm giác vẫn chưa thỏa mãn.
Không giống với Hạ Duyên Phong lưu luyến không rời, Từ Dương sợ nhất là loại tình hình sau khi chăm sóc như này. Nhớ rõ khoảng thời gian đó khi mới vừa bắt đầu, Hạ Duyên Phong còn biết tiết chế một ít, nhưng theo mối quan hệ của bọn họ ngày càng chặt, hắn liền càng ngày càng không hiểu được một vừa hai phải, hầu như mỗi lần nào cũng phải làm ba bốn lần mới được, vô cùng giống với con sói đói lâu ngày chưa được ăn cơm.
“Ngày mai có việc bận, đợi chút nữa tắm xong liền ra bên ngoài ngủ đi” Ngày mai đúng thật có chuyện, đúng là nên nghỉ ngơi một đêm thật tốt, kì thật nghỉ ngơi trong không gian sẽ có hiệu quả tốt hơn. Chỉ có điều, Từ Dương cũng không nghĩ mọi việc đều phải dựa vào không gian, dù sao bọn họ không có khả năng sẽ ở lại không gian, hơn nữa còn rất nhiều chuyện chưa biết được, khiến cho bọn họ phải đề phòng một hai.
Hạ Duyên Phong cúi đầu đáp một tiếng, tách môi Từ Dương hôn một cái thật là sâu, lúc này mới hài lòng lui khỏi, khóe mắt lơ đãng liếc đến dịch thể dính trên đôi chân thon dài của người yêu, trong bụng bắt đầu rục rịch lửa, hắn mau chóng rời mắt, rất sợ chậm một bước liền áp đảo người này một lần nữa, hắn khẳng định đến lúc đó nhất định Từ Dương sẽ tức giận, cho nên vẫn là lần này được rồi.
Trở về nhà có chút phiền phức, hai người dứt khoát tẩy sạch các loại dịch thể ngay trên con suối, quần áo bị đổi cũng được giặt phơi ở gần cây lớn, bận bịu xong những việc này, hai người liền cùng rời khỏi không gian. Lúc này tất cả mọi người đang ngủ, hai người cũng không có động tác khác, cứ như vậy chậm rãi rơi vào mộng đẹp.
Sáng sớm hôm sau, khi trời còn chưa sáng, hai người Từ Hạ lần lượt tỉnh lại. Rời khỏi phòng, nhìn trong phòng khách vẫn còn tối đen, rất rõ ràng, những người khác vẫn chưa thức dậy.
Bởi hôm nay phải đi xa, cần chuẩn bị một ít lương khô, Hạ Duyên Phong cũng không để ý những người khác có tỉnh lại hay chưa, liền bắt đầu vào phòng bếp nấu cháo rang, sau đó ngâm một chút nấm hương, bóc vỏ tôm, củ cải và các rau khác, chuẩn bị dùng để làm bánh bao.
Mới vừa chuẩn bị xong những thứ này, mọi người liền lần lượt thức dậy, thấy Hạ Duyên Phong đã sớm bận bịu trong phòng bếp, trong lúc nhất thời hơi ngượng ngùng, vội vàng rửa mặt, sau đó cùng giúp đỡ chuẩn bị các vật liệu cần dùng đến.
Một mặt vì tối hôm qua đã chuẩn bị tốt, đợi chuẩn bị xong gia vị cho mấy loại bánh bao, vài người trong tiểu đội cùng nhau gói bánh bao, rất nhanh đem bánh bao đi hấp, bánh bao được gói kĩ được hâm nóng trên vĩ. Hơn một giờ sau, tất cả bánh bao đều được hấp chín, từng cái một trắng tinh, vô cùng ngon mắt.
Lúc này, cháo cũng đã nấu xong, mới vừa hoạt động lâu như vậy, mọi người đã sớm đói đến bụng kêu vang, nhanh chóng bưng lên bàn ăn, mọi người đều xử lí xong một chén cháo nóng, lại cầm lên một cái bánh bao, cũng không quan tâm có nóng hay không, ăn ngấu nghiến hết.
Ăn xong điểm tâm, mọi người nhanh chóng dọn dẹp tất cả, sau đó liền rời khỏi nhà, đi tới phòng đăng kí nhận một nhiệm vụ loại bỏ động vật biến dị. Có người nói nhiệm vụ này đã cướp đi không ít mạng người, vào lúc các dong binh đoàn thảm hại trở về, cũng không còn ai dám nhận nhiệm vụ này nữa.
Đêm qua, lúc Ngô Thiên Hạo từ trong miệng người khác nghe được tin tức, mấy người Từ Dương cùng bàn bạc một phen, cuối cùng đều đồng ý nhận nhiệm vụ này. Động vật biến dị khác với tang thi động vật, tang thi động vật và tang thi đều sẽ khiến người thường nhiễm bệnh, nhưng động vật biến dị ngoại trừ thực lực mạnh mẽ ở bên ngoài, cũng không bị nhiễm bệnh.
Một chút điểm khác nhau này, trước đây có thể ăn đủ loại động vật, sau khi biến dị vẫn có thể ăn. Mấy ngày hôm trước tin tức này đã chính thức được công bố, tuy rằng đã sớm có người bắt đầu ăn thịt động vậy biến dị, nhưng này là vì đã đói bụng đến không còn biện pháp mới bất đắc dĩ mà thôi, người sống sót yêu quý cái mạng nhỏ cũng không dám ăn lung tung.
Cho đến khi căn cứ thành phố B chính thức công bố tin tức này, những người sống sót mới thật sự đảm bảo từng ngụm từng ngụm ăn thịt động vật biến dị. Cũng chính vì vậy, mới có nhiều người mạo hiểm tiếp nhận nhiệm vụ nguy hiểm kia, đáng tiếc cuối cùng kết quả đều rất thê thảm.
“Mấy ngày hôm trước tôi thấy trên nhiệm vụ này viết, nếu như thành công giải quyết hết năm con động vật dị năng, người tiếp nhận nhiệm vụ và căn cứ chia năm, hiện tại nhìn lại, hiển nhiên biến thành người thành công nhận bảy, căn cứ thu ba. Các anh nói xem nào qua một khoảng thời gian nữa, người tiếp nhận nhiệm vụ có khả năng nhận sở hữu hết toàn bộ hay không đây?”
Đưa ra vấn đề này là một câu thanh niên rất thật thà trong tiểu đội Tạ Hải, đương nhiên hắn hỏi như vậy, cũng chỉ là thuận miệng mà thôi, hắn không thể thật sự cho rằng qua một khoảng thời gian nữa, không ai có thể giải quyết hết động vật biến dị rồi toàn bộ liền thuộc về người kia, chỉ là khó tránh khỏi có chút ngạc nhiên mà thôi.
Sự thật hắn nghĩ như thế, nghe được vấn đề của hắn, Ngô Thiên Hạo tính tình ngay thẳng dứt khoát cho hắn một câu trả lời khiến người ta phun tào: “Nếu như nằm mơ, có khả năng có thể thực hiện đó.”
Tạ Hải đỏ mặt, bởi vì da của hắn khá rám, nhìn sơ qua, ngược lại không ai nhìn ra được dáng dấp mặt đỏ tới tận tai. Chỉ có điều, một biểu tình quẫn bách không ngớt của hắn, lại hoàn chỉnh biểu đạt tâm tình giờ phút này của hắn.
Anh em Quý gia thấy bộ dáng này của hắn liền len lén nở nụ cười, còn anh trai Tạ Thiên và chị dâu Đàm Quỳnh Linh, không cố kị chút nào mà cười lớn. Về phần mấy người còn lại sao, Từ Dương vẫn đang suy nghĩ chuyện quan trọng, còn Hạ Duyên Phong lại một mực lặng lẽ lưu ý tình huống xung quanh, cho nên hai người cũng không phát hiện tình huống bên này, chỉ còn lại Từ Lâm muốn cười không cười.
Từ Lâm trợn mắt một cái, sau đó vừa bực mình vừa buồn cười kéo Ngô Thiên Hạo lại, nhìn thoáng qua Tạ Hải đang quẫn bách đến muốn đem đầu chôn xuống đất, nhịn không được nói nhỏ vài câu với Ngô Thiên Hạo, đáng tiếc nội dung gì thì chỉ có hai người bọn họ mới biết được.
Ngô Thiên Hạo cà lơ phất phơ nhún nhún vai, vẻ mặt lưu manh như không có chuyện gì cả, chỉ có ánh mắt nhìn Từ Lâm mang theo một chút ánh sáng nóng bỏng không muốn người biết. Loại chuyện người yêu riêng tư, làm trò ở trước mặt mọi người như vậy, cho dù là ai cùng không có khả năng bình tĩnh. Từ Lâm bị cặp mắt kia nhìn đến mất tự nhiên, dứt khoát dời tầm nhìn sang chỗ khác.
“Được rồi, đi thôi” Từ Dương đang suy xét chuyện trở lại, chú ý thấy cử động nhỏ của Từ Lâm và Ngô Thiên Hạo, hơi nhíu nhíu mày, lại không nói gì thêm. Mà thôi, chỉ cần đúng mực, cậu cũng lười quản chuyện này.
Nơi động vật biến dị xuất hiện là chỗ một nông trường cách căn cứ L không xa, từ trong tin tức hai ngày nay nghe được, nông trường ấy trồng chủ yếu là các loại rau dưa, lúc tai nạn bùng nổ, công nhân trong sân chết đã chết, chạy đã chạy.
Lúc đầu có tang thi lắc lư quanh nông trưòng, cho nên không ai can đảm vọt đến chỗ đó để lấy rau dưa. Sau lại có những người may mắn sống sót dần dần chống lại được lực lượng tang thi, nông trường lại bị động vật biến dị chiếm cứ. Tuy rằng số lượng không nhiều lắm, nhưng thực lực rất mạnh đủ để sánh ngang với tang thi.
Rõ ràng những người may mắn sống sót hiểu rõ tình huống trong nông trường đều không cảm thấy tiểu đội có thể bình yên mà trở về, lúc trước có hơn mười mấy tên dị năng giả đi đến nông trường tiêu diệt động vật biến dị. Nhưng kết quả lại tử thương vô số, người trở về đều thiếu phân nửa. Có thể thấy, động vật dị năng này lợi hại đến cỡ nào.
Nhìn tất cả thành viên của tiểu đội Hồng Nhật lần nữa, thấy mấy người Từ Dương thì không nói, nhưng hai đứa bé kia lại khiến cho lòng người nhịn không được lo lắng, huống chi một đứa trong đó chỉ mới là một cô nhóc mười hai tuổi, bọn họ thật sự là hỏng đầu rồi mới đi tiếp nhận cái nhiệm vụ nguy hiểm như vậy
Người khác nghĩ như thế nào là việc của người khác, lúc này tiểu đội Hồng Nhật đã rời khỏi căn cứ, đi thẳng đến chỗ nông trường. Không một ai biết, tiểu đội Hồng Nhật thể hiện ra là nhận một nhiệm vụ quét sạch động vật dị năng trong nông trường, trên thực tế lại cất dấu một mục đích khác.
Cũng không biết có phải thật trùng hợp hay không, nhiệm vụ nông trường này cùng một phương hướng với phường vải lúc trước có nhắc đến. Nhiệm vụ tiêu diệt tang thi trong phường vải là một nhiệm vụ hạng nhất, nếu như muốn nhận nhiệm vụ này, đến lúc đó bọn họ phải đi cùng quân đội, sau khi trở về phải phân ra vật tư. Nếu như lúc bọn họ đi nông trường, thuận tiện qua phường vải xem, nói không chừng bọn họ sẽ thu hoạch được thứ gì đó lớn hơn, mà đây mới chính là mục đích chính của bọn họ.
Hoàn chường 64.
Tác giả :
Mộc Diêu