Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Gia
Chương 111
Bạch Cảnh thuận tay lấy ra tinh hạch, một khắc cũng không dám chậm trễ nhanh chóng gia nhập chiến đấu.
Lúc này tang thi cấp 2 đã tấn công lại, trong bấu trời đêm đầy thanh âm nổ mạnh, bụi mù đầy trời, mảnh vụn bay loạn, đêm đen tựa hồ cũng bị ánh lửa đỏ bừng chiếu rọi, mỹ lệ như thế rồi lại thảm thiết như vậy.
Công kích của tang thi cấp 2 rất nhanh, viên đạn bắn vào trong cơ thể chỉ khiến động tác của nó ngừng một chút, không ảnh hưởng chút nào đến lực lượng và tốc độ của nó.
Từng đợt từng đợt sóng công kích càng thêm hung hãn, tang thi dị năng cũng không thể khinh thường, tuy rằng không có kết cấu đáng nói nhưng lực sát thương càng cường đại hơn, , phương pháp sử dụng càng thêm thô bạo, trực tiếp.
Đối mặt với tang thi cấp 2 cường thế đột kích, mọi người ứng phó thực cố sức.
Từ Phong đầu đầy mồ hôi, trên mặt loang lổ vết máu, liều mạng ném bom vào trong đàn tang thi, đại não như đã quên tự hỏi, chỉ nhớ rõ một mệnh lệnh, không thể dừng lại, không thể để tang thi vào đây.
Tần Liệt là dị năng giả cấp 2 duy nhất trong mọi người, xung trận lên che ở phía trước, khuôn mặt kiên nghị đã bị bụi mù che đến nhìn không ra tướng mạo sẵn có, chỉ lộ ra đôi mắt sát khí bắn ra bốn phía, hai tay nắm chặt chuôi, động tác thành thạo, đao phong cuồn cuộn nổi lên lửa cháy đánh thẳng vào đầu tang thi.
Tang thi cấp 2 sao có thể dễ dàng đối phó như vậy, thả người nhảy lên rời khỏi phạm vi công kích của Tần Liệt, ngay sau đó nhanh chóng xông tới, lợi trảo cắt qua không khí, công kích tới trong giây lát.
Đao phong và lợi trảo qua qua lại lại bất quá chỉ trong chớp mắt, mắt thấy Tần Liệt sắp chiếm thượng phong lại có một con tang thi khác đột nhiên tập kích.
“Cẩn thận—” Dương Lâm mắt thấy tình huống Tần Liệt không ổn, bóp cò súng bắn mấy phát qua, nhanh chóng cuốn lấy một tang thi khác, viên đạn băng nhận tề tề ra trận, một bên đánh một bên trốn, còn ỷ lại thân thủ mình không tồi hướng tang thi lôi kéo thù hận.
Có Dương Lâm hỗ trợ, áp lực Tần Liệt giảm đi, thực lưu loát chém một nhát xuống đầu tang thi cấp 2, còn không kịp thở ra một hơi chợt nghe thấy Dương Lâm oa oa kêu to: “Ca—ca Tần ca, ngươi nhanh một chút, cứu mạng nha!”
“Cảm ơn!” Tần Liệt cười khẽ một tiếng, lúc này cũng không dám chậm trễ, biểu tình thay đổi nháy mắt khôi phục thần tình xác xơ tiêu điều, nhanh chóng ngăn lại một tang thi đang đuổi theo Dương Lâm, hoành đao ngoan độc phách đi qua. Chỉ thấy tang thi kia nhanh chóng quay đầu, lúc này liền ném bỏ Dương Lâm, dời mục tiêu công kích.
“Nguy hiểm thật.” Dương Lâm vỗ vỗ ngực, lau một phen mồ hôi lạnh, cước bộ vừa mới dừng lại một cái vuốt tang thi đã công kích đến sau lưng hắn.
Triệu Lỗi thấy thế vội vàng tiến lên hỗ trợ, Dương Lâm ngay tại chỗ lăn một vòng hiểm hiểm sượt qua móng vuốt tang thi.
“Kháo! Còn cho người khác sống không a.” Dương Lâm đứng lên nói một câu thô bạo, nhanh chóng lại giúp Triệu Lỗi, lấy thực lực hai người họ đối chiến tang thi cấp 2 đó khẳng định là không còn đường sống. Bất quá có lần phối hợp này rất nhanh liền có hai người gia nhập.
Bốn người bọn họ phụ trách bám trụ tang thi, Tần Liệt thì phụ trách đánh chết. Rất nhanh ba tang thi cấp 2 đã bị tiêu diệt miễn cưỡng ổn định thế cục trước mắt, chỉ là bọn họ không có bất luận vui mừng nào, bởi vì trong lòng bọn họ đều rất rõ ràng, cứ như vậy cũng không phải kế lâu dài, số lượng tang thi thật sự quá nhiều mà bọn họ sẽ có lúc tinh bì lực tẫn….
Bạch Cảnh ỷ vào thuấn di, mấy tang thi chưa kịp làm gì đã bị tiêu diệt. Thân thủ của hắn có lẽ không nhanh như tang thi nhưng nhờ dị năng tuyệt đối có thể tung hoành trong đám tang thi cấp 2, thậm chí có thể sánh với tang thi cấp 3, Bạch Cảnh bởi vì nguyên nhân không gian, trong cơ thể năng lượng so với đồng cấp nhiều hơn vài lần, huống chi hắn còn có không gian ngăn cách, chỉ cần động tác cẩn thận một chút lấy thực lực của tang thi cấp 2 cũng không phát hiện sự hiện hữu của hắn.
Rất nhanh, Bạch Cảnh lại góp nhặt được 5 khối tinh hạch tang thi cấp 2. Hắn bây giờ đánh du kích chung quanh, chỗ nào cần thì đánh, trong chốc lát công phu liền kiếm được không ít nhân tình.
“Tiểu Hoa—-“Nữ nhân bi thống hô to nước mắt lướt qua khuôn mặt thương tâm muốn chết.
“Chị—cẩn—-” Lời còn chưa nói xong, thanh âm thiếu niên im bặt, một tiếng rên rỉ, máu tươi từ ngực trào ra, lợi trảo tang thi đã đâm từ dưới nách hắn xuyên qua, bụng nhỏ cũng bị phá ra một cái động lớn, mới vừa rồi vẫn còn là thiếu niên đầy sức sống đảo mắt hơi thở đã trở nên mong manh.
Tang thi mở ra cái mồm máu lớn, mơ hồ có thể thấy được răng nanh sắc bén.
“Không—” Nữ nhân hoảng sợ chạy lại, không muốn sống mà phóng thích dị năng.
Nữ nhân đang phân thần, mấy tang thi liền hướng nàng công kích, một lợi trảo tang thi trong giây lát tập kích trước mặt nàng, mắt thấy liền muốn chọc thủng thân thể của nàng….
“Vân tỷ…” Người chung quanh căn bản không kịp tới cứu.
Chỉ thấy ánh đao chợt lóe, cánh tay tang thi bị chém rụng, một thân ảnh trống rỗng xuất hiện, ngay sau đó đao phong lưu loát chém vào đầu tang thi, tình thế nháy mắt nghịch chuyển.
“Về sau cẩn thận chút.” Bạch Cảnh nhíu nhíu mày, cẩn thận dặn dò, đạo phong lóng lánh ánh sáng lạnh như băng đánh thẳng vào mấy tang thi khác, tang thi cấp 1 đối với Bạch Cảnh mà nói đều chỉ là miểu sát.
“Em trai của ta….” Nữ nhân còn chưa hồi phục tinh thần từ trong mạo hiểm vừa rồi, trong đầu đều là bộ dạng cả người đầy máu của em trai.
Bạch Cảnh dùng một thuấn di, cũng không vội vã công kích tang thi, một cái không gian nhận đi qua, trước hấp dẫn lực chú ý của tang thi ngay sau đó ôm lấy thiếu niên, lắc mình thuấn di dừng lại ở trên xe.
Thiếu niên hiện tại đã thở ra thì nhiều hít vào thì ít, Bạch Cảnh giả vờ lấy ra hai viên thuốc giảm nhiệt trên thực tế là lấy ra nước suối không gian rớt cho thiếu niên uống hết. Nhìn thiếu niên suy yếu bất kham, Bạch Cảnh khe khẽ thở dài, thiếu niên kia chỉ sợ tuổi còn không lớn bằng mình, lẩm bẩm nói: “Có thể sống sót hay không liền xem vận khí của ngươi.”
Nữ nhân cảm động đến rơi nước mắt, rất nhanh thấy được Bạch Cảnh và thiếu niên, chạy gấp đến: “Cảm ơn Cảnh thiếu, cảm ơn….”
“Không cần khách khí, chúng ta là một đoàn đội, ngươi ở đây chiếu cố hắn đi, ta vừa rồi đã cho hắn uống thuốc, sống qua được đêm nay chắc là không có chuyện gì.” Bạch Cảnh thản nhiên nói, nhìn bộ dáng tâm thần không yên của nữ nhân, nếu để nàng đi đánh tang thi phỏng chừng sẽ uổng mạng còn không bằng thuận nước dong thuyền.
Chính là Bạch Cảnh thế nào cũng không nghĩ tới, nữ nhân lau một phen nước mắt, lưu luyến nhìn em trai một cái lại cực kỳ tỉnh táo nói: “Không cần, tiểu Hoa nếu không thể sống sót đó là mạng của hắn, đa tạ Cảnh thiếu cứu mạng, hiện tại tình huống khẩn cấp, ta như thế nào chỉ lo cho chính mình, chỉ có giết tang thi tất cả mọi người mới có cơ hội sống sót.”
Bạch Cảnh có chút kinh ngạc nhìn nàng một cái, cười cười không nói chuyện lại nhìn Tiêu Táp đang điều tức một cái, lắc mình thuấn di đến chỗ vừa cướp người kia, tang thi cấp 2 nọ đang phát cuồng, miếng thịt tươi ăn đến miệng còn bay mất, công kích của nó lúc này càng thêm hung mãnh, trong cổ họng còn phát ra tiếng “grào grào—“, biểu hiện sự phẫn nộ của nó.
Bạch Cảnh lưu loát ngăn trở công kích của nó, dị năng một cái lại một cái phóng ra, mặt khác cũng chiếu cố đến mấy tang thi phổ thông và người khác một chút, tang thi này rất nhanh bị tiêu diệt.
Bạch Cảnh đào ra tinh hạch tang thi, mắt nhìn đội hữu đang chiến đấu và tang thi cấp 2 hung mãnh đến cực điểm, cũng với từng đợt sóng giết hoài không hết của tang thi phổ thông, trong lòng nháy mắt làm ra một quyết định.
Nhìn quanh một vòng, điểm tên một số dị năng giả cấp 1 và dị năng giả phổ thông, đây đều là Bạch Cảnh trải qua sự quan sát cảm thấy thực lực bọn họ không tồi, giết cũng dũng mãnh, là người có cống hiến lớn với đoàn đội.
Bạch Cảnh trực tiếp lấy ra tinh hạch nói cho bọn họ biết cách sử dụng, cũng mặc kệ vẻ mặt kinh ngạc của bọn họ, cường ngạnh ra lệnh bảo động tác của bọn họ nhanh lên chút, thiếu hơn mười chủ lực chiến đấu, người dư lại chỉ sợ không kiên trì được bao lâu.
Dương Lâm lúc này mệt như cún vậy, nghe thấy Bạch Cảnh nói, thí điên thí điên đem tinh hạch mình lấy được ra, cười ha ha nói: “Ta biết thứ đồ chơi này có tác dụng mà.”
Bạch Cảnh cười như không cười liếc hắn một cái, động tác nhỏ của Dương Lâm, thời điểm hắn chiến đấu chạy toàn trường chung quanh làm sao có không bị phát hiện, bất quá trong lòng Bạch Cảnh thực vừa lòng, Dương Lâm không có nuốt riêng, tính cách quang minh lỗi lạc cũng không uổng công chính mình có chút xem trọng hắn.
Có người nói ra nghi vấn, vì cái gì không để họ từng bước từng bước tiến giai, như vậy hệ số an toàn càng lớn hơn.
Khóe môi Bạch Cảnh hiện lên một tia cười lạnh, đạm mạc hồi đáp: Nếu tang thi cấp 3 đến, vậy nhóm bọn hắn ngay cả lực đánh trả cũng không có.
Trong lòng mười ba người đều căng thẳng, toàn bộ trầm mặc xuống, biết thời gian khẩn cấp cũng không dám chậm trễ nữa, ngồi xuống đất cầm tinh hạch hấp thụ năng lượng, dị năng giả cấp 1 hấp thụ tinh hạch cấp 2, dị năng giả phổ thông thì hấp thu tinh hạch cấp 1.
Đối với an bài của Bạch Cảnh không có người nào bất mãn, bởi vì bọn họ đều hiểu được, an bài như thế với mọi người là tốt nhất.
Người đang chiến đấu cũng không dị nghị gì, càng thêm hăng hái cố gắng, kỳ vọng chính mình sẽ là người tiến giai tiếp theo.
Chỉ có Tần Liệt là khổ bức nhất, giết tang thi nhiều nhất được chỗ tốt ít nhất, lúc này còn mệt sống mệt chết chém giết, cả người sát khí lẫm lẫm càng đánh càng hăng, thoạt nhìn hoàn toàn không có áp lực gì, trải qua mấy ngày ở chung, hắn cũng có hiểu biết cơ bản về tính cách của Tiêu Táp và Bạch Cảnh, hắn tin tưởng, nếu có tinh hạch tang thi cấp 3, tuyệt đối sẽ không thiếu phần mình, hiện tại cần gì phải lo lắng còn không bằng giết nhiều tang thi hơn mới thống khoái.
Bạch Cảnh thấy bọn họ bắt đầu hấp thụ năng lượng tinh hạch, nhanh chóng xoay người gia nhập chiến đấu, dị năng phát huy đến tận cùng. Quang mang màu bạc đặc biệt thuộc loại dị năng không gian lóe sáng toàn trường.
Khí thế Bạch Cảnh toàn bộ khai hỏa, giải trừ không gian ngăn cách, dùng chính mình hấp dẫn lực chú ý của tang thi.
Số lượng tang thi cấp 2 không nhiều lắm, tổng cộng hơn ba trăm con, nhưng đối với đoàn đội hơn một trăm người bọn họ mà nói, số lượng này có vẻ rất nhiều.
Lại một vòng mèo đuổi chuột bắt đầu, Bạch Cảnh lấy né tránh làm chủ, công kích làm phụ như trước, hiện tại hắn cần phải làm là tận lực kéo dài thời gian, về sau tang thi cấp 3 sẽ đến, rất nhanh sau đó tang thi cấp 5 cũng sẽ lên sàn, chỉ có gia tăng thực lực toàn bộ đội viên, bọn họ mới có thể giảm thiểu hy sinh không cần thiết.
Bất quá cũng có lẽ, tang thi cao cấp lúc này đang tập kích căn cứ người sống sót ở địa phương khác, so với một căn cứ nhân loại, nhân số thành viên đoàn đội bọn họ hiển nhiên chỉ là mưa bụi, còn không đủ tang thi xỉa răng, cho nên, chỉ có tang thi cấp thấp đến công kích.
Hoặc cũng có thể là bởi vì tang thi sinh ra trí tuệ, cảm thấy nhân số đoàn dội bọn họ ít, dễ đối phó cho nên mới không xuất toàn lực, chỉ phái lính tôm cua, bất quá mặc kệ nói như thế nào, tang thi cao cấp không tới liền cho bọn họ cơ hội tranh thủ thời gian, trong vòng một đoạn thời gian này, bọn họ nhất định phải đem thực lực toàn đội đề cao, đề cao hơn nữa!
Lúc này tang thi cấp 2 đã tấn công lại, trong bấu trời đêm đầy thanh âm nổ mạnh, bụi mù đầy trời, mảnh vụn bay loạn, đêm đen tựa hồ cũng bị ánh lửa đỏ bừng chiếu rọi, mỹ lệ như thế rồi lại thảm thiết như vậy.
Công kích của tang thi cấp 2 rất nhanh, viên đạn bắn vào trong cơ thể chỉ khiến động tác của nó ngừng một chút, không ảnh hưởng chút nào đến lực lượng và tốc độ của nó.
Từng đợt từng đợt sóng công kích càng thêm hung hãn, tang thi dị năng cũng không thể khinh thường, tuy rằng không có kết cấu đáng nói nhưng lực sát thương càng cường đại hơn, , phương pháp sử dụng càng thêm thô bạo, trực tiếp.
Đối mặt với tang thi cấp 2 cường thế đột kích, mọi người ứng phó thực cố sức.
Từ Phong đầu đầy mồ hôi, trên mặt loang lổ vết máu, liều mạng ném bom vào trong đàn tang thi, đại não như đã quên tự hỏi, chỉ nhớ rõ một mệnh lệnh, không thể dừng lại, không thể để tang thi vào đây.
Tần Liệt là dị năng giả cấp 2 duy nhất trong mọi người, xung trận lên che ở phía trước, khuôn mặt kiên nghị đã bị bụi mù che đến nhìn không ra tướng mạo sẵn có, chỉ lộ ra đôi mắt sát khí bắn ra bốn phía, hai tay nắm chặt chuôi, động tác thành thạo, đao phong cuồn cuộn nổi lên lửa cháy đánh thẳng vào đầu tang thi.
Tang thi cấp 2 sao có thể dễ dàng đối phó như vậy, thả người nhảy lên rời khỏi phạm vi công kích của Tần Liệt, ngay sau đó nhanh chóng xông tới, lợi trảo cắt qua không khí, công kích tới trong giây lát.
Đao phong và lợi trảo qua qua lại lại bất quá chỉ trong chớp mắt, mắt thấy Tần Liệt sắp chiếm thượng phong lại có một con tang thi khác đột nhiên tập kích.
“Cẩn thận—” Dương Lâm mắt thấy tình huống Tần Liệt không ổn, bóp cò súng bắn mấy phát qua, nhanh chóng cuốn lấy một tang thi khác, viên đạn băng nhận tề tề ra trận, một bên đánh một bên trốn, còn ỷ lại thân thủ mình không tồi hướng tang thi lôi kéo thù hận.
Có Dương Lâm hỗ trợ, áp lực Tần Liệt giảm đi, thực lưu loát chém một nhát xuống đầu tang thi cấp 2, còn không kịp thở ra một hơi chợt nghe thấy Dương Lâm oa oa kêu to: “Ca—ca Tần ca, ngươi nhanh một chút, cứu mạng nha!”
“Cảm ơn!” Tần Liệt cười khẽ một tiếng, lúc này cũng không dám chậm trễ, biểu tình thay đổi nháy mắt khôi phục thần tình xác xơ tiêu điều, nhanh chóng ngăn lại một tang thi đang đuổi theo Dương Lâm, hoành đao ngoan độc phách đi qua. Chỉ thấy tang thi kia nhanh chóng quay đầu, lúc này liền ném bỏ Dương Lâm, dời mục tiêu công kích.
“Nguy hiểm thật.” Dương Lâm vỗ vỗ ngực, lau một phen mồ hôi lạnh, cước bộ vừa mới dừng lại một cái vuốt tang thi đã công kích đến sau lưng hắn.
Triệu Lỗi thấy thế vội vàng tiến lên hỗ trợ, Dương Lâm ngay tại chỗ lăn một vòng hiểm hiểm sượt qua móng vuốt tang thi.
“Kháo! Còn cho người khác sống không a.” Dương Lâm đứng lên nói một câu thô bạo, nhanh chóng lại giúp Triệu Lỗi, lấy thực lực hai người họ đối chiến tang thi cấp 2 đó khẳng định là không còn đường sống. Bất quá có lần phối hợp này rất nhanh liền có hai người gia nhập.
Bốn người bọn họ phụ trách bám trụ tang thi, Tần Liệt thì phụ trách đánh chết. Rất nhanh ba tang thi cấp 2 đã bị tiêu diệt miễn cưỡng ổn định thế cục trước mắt, chỉ là bọn họ không có bất luận vui mừng nào, bởi vì trong lòng bọn họ đều rất rõ ràng, cứ như vậy cũng không phải kế lâu dài, số lượng tang thi thật sự quá nhiều mà bọn họ sẽ có lúc tinh bì lực tẫn….
Bạch Cảnh ỷ vào thuấn di, mấy tang thi chưa kịp làm gì đã bị tiêu diệt. Thân thủ của hắn có lẽ không nhanh như tang thi nhưng nhờ dị năng tuyệt đối có thể tung hoành trong đám tang thi cấp 2, thậm chí có thể sánh với tang thi cấp 3, Bạch Cảnh bởi vì nguyên nhân không gian, trong cơ thể năng lượng so với đồng cấp nhiều hơn vài lần, huống chi hắn còn có không gian ngăn cách, chỉ cần động tác cẩn thận một chút lấy thực lực của tang thi cấp 2 cũng không phát hiện sự hiện hữu của hắn.
Rất nhanh, Bạch Cảnh lại góp nhặt được 5 khối tinh hạch tang thi cấp 2. Hắn bây giờ đánh du kích chung quanh, chỗ nào cần thì đánh, trong chốc lát công phu liền kiếm được không ít nhân tình.
“Tiểu Hoa—-“Nữ nhân bi thống hô to nước mắt lướt qua khuôn mặt thương tâm muốn chết.
“Chị—cẩn—-” Lời còn chưa nói xong, thanh âm thiếu niên im bặt, một tiếng rên rỉ, máu tươi từ ngực trào ra, lợi trảo tang thi đã đâm từ dưới nách hắn xuyên qua, bụng nhỏ cũng bị phá ra một cái động lớn, mới vừa rồi vẫn còn là thiếu niên đầy sức sống đảo mắt hơi thở đã trở nên mong manh.
Tang thi mở ra cái mồm máu lớn, mơ hồ có thể thấy được răng nanh sắc bén.
“Không—” Nữ nhân hoảng sợ chạy lại, không muốn sống mà phóng thích dị năng.
Nữ nhân đang phân thần, mấy tang thi liền hướng nàng công kích, một lợi trảo tang thi trong giây lát tập kích trước mặt nàng, mắt thấy liền muốn chọc thủng thân thể của nàng….
“Vân tỷ…” Người chung quanh căn bản không kịp tới cứu.
Chỉ thấy ánh đao chợt lóe, cánh tay tang thi bị chém rụng, một thân ảnh trống rỗng xuất hiện, ngay sau đó đao phong lưu loát chém vào đầu tang thi, tình thế nháy mắt nghịch chuyển.
“Về sau cẩn thận chút.” Bạch Cảnh nhíu nhíu mày, cẩn thận dặn dò, đạo phong lóng lánh ánh sáng lạnh như băng đánh thẳng vào mấy tang thi khác, tang thi cấp 1 đối với Bạch Cảnh mà nói đều chỉ là miểu sát.
“Em trai của ta….” Nữ nhân còn chưa hồi phục tinh thần từ trong mạo hiểm vừa rồi, trong đầu đều là bộ dạng cả người đầy máu của em trai.
Bạch Cảnh dùng một thuấn di, cũng không vội vã công kích tang thi, một cái không gian nhận đi qua, trước hấp dẫn lực chú ý của tang thi ngay sau đó ôm lấy thiếu niên, lắc mình thuấn di dừng lại ở trên xe.
Thiếu niên hiện tại đã thở ra thì nhiều hít vào thì ít, Bạch Cảnh giả vờ lấy ra hai viên thuốc giảm nhiệt trên thực tế là lấy ra nước suối không gian rớt cho thiếu niên uống hết. Nhìn thiếu niên suy yếu bất kham, Bạch Cảnh khe khẽ thở dài, thiếu niên kia chỉ sợ tuổi còn không lớn bằng mình, lẩm bẩm nói: “Có thể sống sót hay không liền xem vận khí của ngươi.”
Nữ nhân cảm động đến rơi nước mắt, rất nhanh thấy được Bạch Cảnh và thiếu niên, chạy gấp đến: “Cảm ơn Cảnh thiếu, cảm ơn….”
“Không cần khách khí, chúng ta là một đoàn đội, ngươi ở đây chiếu cố hắn đi, ta vừa rồi đã cho hắn uống thuốc, sống qua được đêm nay chắc là không có chuyện gì.” Bạch Cảnh thản nhiên nói, nhìn bộ dáng tâm thần không yên của nữ nhân, nếu để nàng đi đánh tang thi phỏng chừng sẽ uổng mạng còn không bằng thuận nước dong thuyền.
Chính là Bạch Cảnh thế nào cũng không nghĩ tới, nữ nhân lau một phen nước mắt, lưu luyến nhìn em trai một cái lại cực kỳ tỉnh táo nói: “Không cần, tiểu Hoa nếu không thể sống sót đó là mạng của hắn, đa tạ Cảnh thiếu cứu mạng, hiện tại tình huống khẩn cấp, ta như thế nào chỉ lo cho chính mình, chỉ có giết tang thi tất cả mọi người mới có cơ hội sống sót.”
Bạch Cảnh có chút kinh ngạc nhìn nàng một cái, cười cười không nói chuyện lại nhìn Tiêu Táp đang điều tức một cái, lắc mình thuấn di đến chỗ vừa cướp người kia, tang thi cấp 2 nọ đang phát cuồng, miếng thịt tươi ăn đến miệng còn bay mất, công kích của nó lúc này càng thêm hung mãnh, trong cổ họng còn phát ra tiếng “grào grào—“, biểu hiện sự phẫn nộ của nó.
Bạch Cảnh lưu loát ngăn trở công kích của nó, dị năng một cái lại một cái phóng ra, mặt khác cũng chiếu cố đến mấy tang thi phổ thông và người khác một chút, tang thi này rất nhanh bị tiêu diệt.
Bạch Cảnh đào ra tinh hạch tang thi, mắt nhìn đội hữu đang chiến đấu và tang thi cấp 2 hung mãnh đến cực điểm, cũng với từng đợt sóng giết hoài không hết của tang thi phổ thông, trong lòng nháy mắt làm ra một quyết định.
Nhìn quanh một vòng, điểm tên một số dị năng giả cấp 1 và dị năng giả phổ thông, đây đều là Bạch Cảnh trải qua sự quan sát cảm thấy thực lực bọn họ không tồi, giết cũng dũng mãnh, là người có cống hiến lớn với đoàn đội.
Bạch Cảnh trực tiếp lấy ra tinh hạch nói cho bọn họ biết cách sử dụng, cũng mặc kệ vẻ mặt kinh ngạc của bọn họ, cường ngạnh ra lệnh bảo động tác của bọn họ nhanh lên chút, thiếu hơn mười chủ lực chiến đấu, người dư lại chỉ sợ không kiên trì được bao lâu.
Dương Lâm lúc này mệt như cún vậy, nghe thấy Bạch Cảnh nói, thí điên thí điên đem tinh hạch mình lấy được ra, cười ha ha nói: “Ta biết thứ đồ chơi này có tác dụng mà.”
Bạch Cảnh cười như không cười liếc hắn một cái, động tác nhỏ của Dương Lâm, thời điểm hắn chiến đấu chạy toàn trường chung quanh làm sao có không bị phát hiện, bất quá trong lòng Bạch Cảnh thực vừa lòng, Dương Lâm không có nuốt riêng, tính cách quang minh lỗi lạc cũng không uổng công chính mình có chút xem trọng hắn.
Có người nói ra nghi vấn, vì cái gì không để họ từng bước từng bước tiến giai, như vậy hệ số an toàn càng lớn hơn.
Khóe môi Bạch Cảnh hiện lên một tia cười lạnh, đạm mạc hồi đáp: Nếu tang thi cấp 3 đến, vậy nhóm bọn hắn ngay cả lực đánh trả cũng không có.
Trong lòng mười ba người đều căng thẳng, toàn bộ trầm mặc xuống, biết thời gian khẩn cấp cũng không dám chậm trễ nữa, ngồi xuống đất cầm tinh hạch hấp thụ năng lượng, dị năng giả cấp 1 hấp thụ tinh hạch cấp 2, dị năng giả phổ thông thì hấp thu tinh hạch cấp 1.
Đối với an bài của Bạch Cảnh không có người nào bất mãn, bởi vì bọn họ đều hiểu được, an bài như thế với mọi người là tốt nhất.
Người đang chiến đấu cũng không dị nghị gì, càng thêm hăng hái cố gắng, kỳ vọng chính mình sẽ là người tiến giai tiếp theo.
Chỉ có Tần Liệt là khổ bức nhất, giết tang thi nhiều nhất được chỗ tốt ít nhất, lúc này còn mệt sống mệt chết chém giết, cả người sát khí lẫm lẫm càng đánh càng hăng, thoạt nhìn hoàn toàn không có áp lực gì, trải qua mấy ngày ở chung, hắn cũng có hiểu biết cơ bản về tính cách của Tiêu Táp và Bạch Cảnh, hắn tin tưởng, nếu có tinh hạch tang thi cấp 3, tuyệt đối sẽ không thiếu phần mình, hiện tại cần gì phải lo lắng còn không bằng giết nhiều tang thi hơn mới thống khoái.
Bạch Cảnh thấy bọn họ bắt đầu hấp thụ năng lượng tinh hạch, nhanh chóng xoay người gia nhập chiến đấu, dị năng phát huy đến tận cùng. Quang mang màu bạc đặc biệt thuộc loại dị năng không gian lóe sáng toàn trường.
Khí thế Bạch Cảnh toàn bộ khai hỏa, giải trừ không gian ngăn cách, dùng chính mình hấp dẫn lực chú ý của tang thi.
Số lượng tang thi cấp 2 không nhiều lắm, tổng cộng hơn ba trăm con, nhưng đối với đoàn đội hơn một trăm người bọn họ mà nói, số lượng này có vẻ rất nhiều.
Lại một vòng mèo đuổi chuột bắt đầu, Bạch Cảnh lấy né tránh làm chủ, công kích làm phụ như trước, hiện tại hắn cần phải làm là tận lực kéo dài thời gian, về sau tang thi cấp 3 sẽ đến, rất nhanh sau đó tang thi cấp 5 cũng sẽ lên sàn, chỉ có gia tăng thực lực toàn bộ đội viên, bọn họ mới có thể giảm thiểu hy sinh không cần thiết.
Bất quá cũng có lẽ, tang thi cao cấp lúc này đang tập kích căn cứ người sống sót ở địa phương khác, so với một căn cứ nhân loại, nhân số thành viên đoàn đội bọn họ hiển nhiên chỉ là mưa bụi, còn không đủ tang thi xỉa răng, cho nên, chỉ có tang thi cấp thấp đến công kích.
Hoặc cũng có thể là bởi vì tang thi sinh ra trí tuệ, cảm thấy nhân số đoàn dội bọn họ ít, dễ đối phó cho nên mới không xuất toàn lực, chỉ phái lính tôm cua, bất quá mặc kệ nói như thế nào, tang thi cao cấp không tới liền cho bọn họ cơ hội tranh thủ thời gian, trong vòng một đoạn thời gian này, bọn họ nhất định phải đem thực lực toàn đội đề cao, đề cao hơn nữa!
Tác giả :
Dạ Du