Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh
Quyển 1 - Chương 92
Khi Kim Trảm Nguyên nói ra lời này, Trương Thư Hạc vẫn đang khẽ nhắm mắt, dường như bởi vì thân thể đến một điểm giới hạn cao trào, khiến thần thức y giống như lơ lửng trong đám mây, con ngươi cũng dường như lấp lánh chút nước, càng sáng hơn so với bình thường, miệng khẽ nhếch, thế nhưng đợi nửa ngày lại như không nghe thấy gì, tuyệt không cho hắn bất cứ lời đáp lại nào.
Mà Kim Trảm Nguyên thì mặc kệ những điều này, không có phản ứng vậy chính là cam chịu, kế đó liền mang bộ dáng cảm thấy mỹ mãn, yêu thích không buông tay ôm sát người dưới thân, sau đó phần eo thả chậm liền bắt đầu như máy dùng sức lắc lư trái phải đẩy vào, phóng thích nhiệt tình của hắn vào nơi tiêu hồn gắt gao cắn hắn kia, trong khoảnh khắc toàn bộ phòng ngủ liền truyền đến từng đợt tiếng va chạm, với tiếng kêu rên ẩn nhẫn.
Kim điêu bị nhốt ở phòng khách, lỗ tai dùng rất tốt, nghe thấy rõ ràng hết thảy, thế nhưng cửa lại bị Kim Trảm Nguyên đóng chết chặt, nó chỉ có chút linh trí, còn chưa được tính là mở tâm trí, như trẻ con mà cho rằng người bên trong đang đùa giỡn, vẫn luôn hưng phấn xoay quanh ở cửa, đáng thương hề hề kêu hai tiếng, hai móng vuốt dời đến dời đi ở cửa, cũng muốn vào chơi.
Lần này Kim Trảm Nguyên ngược lại thu liễm không ít, về sau Trương Thư Hạc nói không được, hắn liền dừng lại. Bởi vì trong cơ thể có một chút máu chân long, vì vậy trên chuyện tình sự, hắn luôn ham muốn rất nhiều, mà Trương Thư Hạc lại rất mâu thuẫn đối với việc này, tuyệt không để tâm, vì vậy vào rất nhiều thời điểm Kim Trảm Nguyên chưa từng đã nghiện, đối với hắn mà nói, từ trước đến nay muốn đạt được thứ gì đều phải dùng hết toàn lực để lấy được, nhân nhượng Trương Thư Hạc như vậy, chẳng khác nào cưỡng chế nhả thịt đã đến bên miệng ra, không thể nghi ngờ, trong lòng hắn đã đặt vị trí của Trương Thư Hạc ở nơi cực cao, gần như vượt trên cả thịt mà hắn thích nhất.
Ngày hôm sau thẳng đến buổi trưa, Trương Thư Hạc mới vận hành xong một chu thiên mở mắt ra. Tinh khí trong tinh nguyên của yêu tu này trước đây cũng đã rất sung túc, sau khi hấp thu có thể so với nửa trái ngọc đào, lần này sau khi tiến hóa, lại càng hóa thành tinh khí thuần túy, vận công hấp thu không kém hơn bao nhiêu so với linh khí trong ngọc đào. Trước đây y không biết, tinh nguyên của yêu tu này thật đúng là vật đại bổ của người tu đạo, rất tốt đối với việc tu hành của y.
Những điều này kỳ thực Trương Thư Hạc không hiểu quá rõ, Kim Trảm Nguyên kỳ thực bất đồng với những yêu tu khác, trong cơ thể hắn có một chút máu chân long, cũng đừng coi thường một chút này, năng lực hấp thu linh khí đất trời nhiều hơn gấp mấy chục lần so với yêu tu bình thường, một chút máu rồng này có thể khiến hắn đi được cực kỳ thông thuận trên con đường tu đạo, tiến hóa cực nhanh, đương nhiên tinh khí trong tinh nguyên sẽ tràn đầy đến cực điểm.
Khi Trương Thư Hạc luyện công xong, kim điêu với Kim Trảm Nguyên đều không có trong phòng. Kim Trảm Nguyên không phải lần đầu tiên đến căn cứ, khi là hình báo cũng đã quen thuộc địa hình trong căn cứ, ra ngoài chí ít sẽ không không tìm được đường trở về, còn kim điêu thì e rằng là theo Kim Trảm Nguyên ra ngoài. Đối với kim điêu y yên tâm hơn nhiều so với đối với Kim Trảm Nguyên, kim điêu là động vật phi hành, trong căn cứ cấm nổ súng, trong không trung bình thường không có gì nguy hiểm.
Kế đó đứng dậy muốn đến phòng tắm tắm rửa thân thể, tuy rằng trong tinh nguyên của Kim Trảm Nguyên không có nửa phần tạp chất, rất thuần túy, thế nhưng lại lãng phí không ít nước miếng, chí ít phải cọ rửa khí vị đặc thù mà hắn lưu lại trên người. Xuống đất mới vừa đi hai bước, còn chưa bước vào phòng tắm, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa lần nữa vang lên. Trương Thư Hạc dừng bước chân, nhất thời nhăn lại đầu mi.
Khấu Vận Thành ngày hôm qua thương thế nặng như vậy, Ngụy lão đầu nói đùi phải của gã gãy xương rất nghiêm trọng, theo lý chắc sẽ không phải là gã, chẳng lẽ là cậu của Khấu Vận Thành tìm tới cửa? Nhất thời thần sắc ngưng trọng, kế đó khẽ chuyển gót chân, đi về phía cửa.
Vừa mở cửa ra, người ở cửa lại khiến y có chút ngoài dự đoán, dì nhỏ mà hai đời y đều sắp quên thế mà tìm được nơi y sống, còn bao lớn bao nhỏ đầy tay.
Ánh mắt Trương Thư Hạc lạnh xuống, nhìn dì nhỏ với sắc mặt già nua hơn mười tuổi so với trước đây, và nụ cười đầy mặt của bà, kế đó lại nhìn về phía nhóc mập lớn lên sắp một mét tám phía sau. Cũng khó cho nó, mạt thế không có thức ăn để ăn, từ một nhóc béo tròn hơn một trăm cân lúc nhỏ, gầy thành vóc người như cùi bắp hiện tại.
Chỉ thấy nhóc mập trái ngược với bộ dáng không thích để ý đến y khi còn bé, cười đến mức lộ hai hàng răng trắng gọi một tiếng: “Anh hai...”
Dì nhỏ đặt túi trong tay lên mặt đất, sau đó vẫy vẫy tay kéo nhóc mập qua nói: “Thư Hạc, cháu còn nhớ chứ, đây là nhóc mập, cháu còn từng dẫn nó mua đùi gà chiên nữa đó, hiện tại trưởng thành rồi, năm nay mười chín.”
Trương Thư Hạc vừa không kêu dì nhỏ, cũng không đáp lại tiếng anh hai của nhóc mập, thân thể chỉ dựa bên cạnh, hai tay khoanh ngực, ánh mắt có chút đùa cợt nhìn một túi lớn trên mặt đất, hai túi trong tay nhóc mập, cộng thêm một túi nhỏ được xách trên cổ tay dì nhỏ, nhìn một vòng lại trở về trên khuôn mặt có chút nịnh nọt của hai người.
“Có chuyện gì, nói thẳng đi.” Nhìn xong, Trương Thư Hạc mới nhàn nhạt mở miệng.
Dì nhỏ với nhóc mập nhìn ra được thái độ không quá hoan nghênh của Trương Thư Hạc, nụ cười trên mặt đều hơi ngơ ngác, kế đó dì nhỏ cười gượng hai tiếng nói: “Thư Hạc, cháu xem, dì với nhóc mập trước đây vẫn luôn thuê lều trên đường của người ta ngủ, thế nhưng việc làm tạp vụ trong tiệm cơm kiếm được thật sự quá ít, một nơi cỡ như thế, một ngày chỉ được hai tấm phiếu vàng, ngay cả ăn cơm cũng không đủ no, càng miễn bàn trả tiền thuê lều. Dì nhỏ thực sự không có cách nào a, chỉ có thể mặt dày đến cầu cháu, cháu xem, nói như thế nào chúng ta cũng là người một nhà không phải sao, khi cháu còn bé dì còn từng ôm cháu nữa đó, nhìn trên phần của mẹ cháu, cũng phải giúp dì nhỏ của cháu chứ, chung quy không thể trừng mắt nhìn dì nhỏ với em họ của cháu lưu lạc đầu đường đúng không...”
Trương Thư Hạc sau khi nghe xong ngược lại cười, tính tình dì nhỏ này của y mấy năm nay nửa phần cũng không thay đổi, lúc dùng đến mi thì mọi cách tâng bốc đánh bài ‘đồng tình’ giả bộ nhỏ yếu, lúc không cần đến mi nữa, không những một cước đá đi, chuyện bỏ đá xuống giếng rải muối lên vết thương cũng làm được, trong trí nhớ của y, dì nhỏ này cho tới bây giờ là người chưa từng chịu nhận nửa phần thiệt thòi, một chút tiện nghi cũng phải chiếm.
“Dì nói, muốn giúp thế nào?” Trương Thư Hạc nhìn dì nhỏ với dung mạo có chút giống mẹ, “Hửm” một tiếng, thuận miệng hỏi.
Dì nhỏ sau khi nghe xong, mắt sáng ngời, đứa cháu bên ngoại này vốn thuộc loại mềm tai, giống như mẹ của nó, đừng nói thái độ lúc đầu cứng rắn bao nhiêu, chỉ cần nói mấy lời hay liền mềm lòng. Nhất thời tinh thần trở nên đầy đủ hơn, ánh mắt nhìn trái phải căn nhà bên trong cánh cửa nửa mở của Trương Thư Hạc, khoa trương nói: “Thư Hạc, cháu xem cháu hiện tại, thật đúng là có tiền đồ, sống trong căn nhà tốt như vậy, trong căn cứ này, có thể sống trong căn nhà tốt như vậy ai mà không phải rồng phượng trong loài người, cháu khi còn bé dì đã nhìn ra được, lớn lên khẳng định có tiền đồ, nếu như nhóc mập có được một phần trăm của cháu, dì nhỏ cũng không cần phải chạy ngược chạy xuôi như bây giờ, ăn không đủ no không nói, ngay cả nơi ở cũng không có...” Nói xong rơi vài giọt nước mắt, dùng ống tay áo lau lau.
“Nếu không phải thực sự cùng đường, dì nhỏ cũng sẽ không mặt dày đến cầu cháu, mấy chủ cho thuê đều lòng dạ hiểm độc, lều đều rách nát, buổi tối gió lạnh vù vù, dùng chăn che cũng che không hết, cháu nhìn xem tay chân của nhóc mập, đều bị đông lạnh nứt toác rồi. Dì là muốn nói, Thư Hạc cháu hiện tại có nơi ở trong căn cứ, hơn nữa nơi ở còn rất lớn, một mình ở bình thường cũng sẽ cảm thấy ngộp đúng không. Mẹ với cha cháu đều đã qua đời, trên đời này muốn nói có quan hệ huyết thống chỉ có dì nhỏ với nhóc mập, hiện giờ người một nhà chúng ta rốt cục cũng đã đoàn tụ, sống cùng nơi cũng là điều đương nhiên. Sau khi vào ở, dì nhỏ sẽ bao hết toàn bộ việc nhà, nhóc mập còn có thể làm bạn với cháu, nó vẫn luôn nhắc với dì chuyện chơi trò chơi với cháu trước đây nữa đấy...”
Trương Thư Hạc liếc nhìn nhóc mập một cái, khi dì nhỏ đang gạt lệ nói chuyện, nó đang cúi đầu xoay loạn ánh mắt, đây rõ ràng là biểu hiện chột dạ, e rằng trong lời nói của dì nhỏ có 90% đều là thuận miệng bịa.
“... Hai ngày trước dì còn mơ thấy mẹ cháu, sau đó liền gặp cháu, điều này có phải chị hai trên trời có linh thiêng cũng hy vọng chúng ta đoàn tụ hay không, Thư Hạc cháu nói xem có phải không?” Dì nhỏ vừa nói ánh mắt vừa trượt trượt trông về phía căn nhà sau cánh cửa nửa mở. U ôi, ở cửa còn trải một thấm thảm lông dê lớn, đó chính là thứ tốt giữ ấm trong mùa đông nha, vừa dày vừa ấm áp, nếu có thể trải ngủ, cái mông bị đông lạnh hư của nhóc mập rất nhanh sẽ có thể khỏi rồi.
Còn có cửa sổ kia vừa lớn vừa sáng sủa, ánh sáng rất tốt, sàn nhà sạch sẽ, trải chăn cũng có thể ngủ, còn có trên chiếc bàn bên trong dường như còn đặt một cái chậu, bà dám đánh cược đó nhất định là đồ ăn, hơn nữa bà còn ngửi thấy được chút mùi thịt, trong lòng không khỏi vừa đố kị vừa tham lam, bà với nhóc mập bình thường ăn không đủ no mặc không đủ ấm, buổi tối còn ăn đói mặc rách, đứa cháu bên ngoại hờ này thế mà có thể sống được tốt như vậy, ở tốt ăn ngon, đúng là đạp phải vận cứt chó mà, ông trời thật đúng là không có mắt, bất quá, chỉ cần có thể đi vào, hết thảy điều này cũng đều là của bà.
Trương Thư Hạc nghe xong sắc mặt trầm xuống, kế đó đứng thẳng người nói: “Dì nhỏ, dì không cần phải lấy mẹ ra để bức tôi, bà ấy đã qua đời nhiều năm, đời này không tạo ác nghiệp gì, quả báo nợ kiếp trước thì khi bà ấy xảy ra chuyện cũng đã trả hết rồi, nên đầu thai cũng đầu thai, nói những điều này cũng vô dụng, huống hồ lúc bà ấy còn sống quan hệ của hai người cũng chỉ bình thường, tôi không phải không biết, khi xảy ra chuyện ngay cả mặt mũi dì cũng không lộ mấy lần, những điều này tôi không muốn nói thêm gì nữa. Dì với nhóc mập hiện tại không có chỗ ngủ, muốn chuyển vào sống với tôi? Thực sự xin lỗi, không phải tôi không giúp dì, mà là căn nhà này tôi sống cùng người khác, hai người vào ở không thuận tiện.”
Bạn đang
Mà Kim Trảm Nguyên thì mặc kệ những điều này, không có phản ứng vậy chính là cam chịu, kế đó liền mang bộ dáng cảm thấy mỹ mãn, yêu thích không buông tay ôm sát người dưới thân, sau đó phần eo thả chậm liền bắt đầu như máy dùng sức lắc lư trái phải đẩy vào, phóng thích nhiệt tình của hắn vào nơi tiêu hồn gắt gao cắn hắn kia, trong khoảnh khắc toàn bộ phòng ngủ liền truyền đến từng đợt tiếng va chạm, với tiếng kêu rên ẩn nhẫn.
Kim điêu bị nhốt ở phòng khách, lỗ tai dùng rất tốt, nghe thấy rõ ràng hết thảy, thế nhưng cửa lại bị Kim Trảm Nguyên đóng chết chặt, nó chỉ có chút linh trí, còn chưa được tính là mở tâm trí, như trẻ con mà cho rằng người bên trong đang đùa giỡn, vẫn luôn hưng phấn xoay quanh ở cửa, đáng thương hề hề kêu hai tiếng, hai móng vuốt dời đến dời đi ở cửa, cũng muốn vào chơi.
Lần này Kim Trảm Nguyên ngược lại thu liễm không ít, về sau Trương Thư Hạc nói không được, hắn liền dừng lại. Bởi vì trong cơ thể có một chút máu chân long, vì vậy trên chuyện tình sự, hắn luôn ham muốn rất nhiều, mà Trương Thư Hạc lại rất mâu thuẫn đối với việc này, tuyệt không để tâm, vì vậy vào rất nhiều thời điểm Kim Trảm Nguyên chưa từng đã nghiện, đối với hắn mà nói, từ trước đến nay muốn đạt được thứ gì đều phải dùng hết toàn lực để lấy được, nhân nhượng Trương Thư Hạc như vậy, chẳng khác nào cưỡng chế nhả thịt đã đến bên miệng ra, không thể nghi ngờ, trong lòng hắn đã đặt vị trí của Trương Thư Hạc ở nơi cực cao, gần như vượt trên cả thịt mà hắn thích nhất.
Ngày hôm sau thẳng đến buổi trưa, Trương Thư Hạc mới vận hành xong một chu thiên mở mắt ra. Tinh khí trong tinh nguyên của yêu tu này trước đây cũng đã rất sung túc, sau khi hấp thu có thể so với nửa trái ngọc đào, lần này sau khi tiến hóa, lại càng hóa thành tinh khí thuần túy, vận công hấp thu không kém hơn bao nhiêu so với linh khí trong ngọc đào. Trước đây y không biết, tinh nguyên của yêu tu này thật đúng là vật đại bổ của người tu đạo, rất tốt đối với việc tu hành của y.
Những điều này kỳ thực Trương Thư Hạc không hiểu quá rõ, Kim Trảm Nguyên kỳ thực bất đồng với những yêu tu khác, trong cơ thể hắn có một chút máu chân long, cũng đừng coi thường một chút này, năng lực hấp thu linh khí đất trời nhiều hơn gấp mấy chục lần so với yêu tu bình thường, một chút máu rồng này có thể khiến hắn đi được cực kỳ thông thuận trên con đường tu đạo, tiến hóa cực nhanh, đương nhiên tinh khí trong tinh nguyên sẽ tràn đầy đến cực điểm.
Khi Trương Thư Hạc luyện công xong, kim điêu với Kim Trảm Nguyên đều không có trong phòng. Kim Trảm Nguyên không phải lần đầu tiên đến căn cứ, khi là hình báo cũng đã quen thuộc địa hình trong căn cứ, ra ngoài chí ít sẽ không không tìm được đường trở về, còn kim điêu thì e rằng là theo Kim Trảm Nguyên ra ngoài. Đối với kim điêu y yên tâm hơn nhiều so với đối với Kim Trảm Nguyên, kim điêu là động vật phi hành, trong căn cứ cấm nổ súng, trong không trung bình thường không có gì nguy hiểm.
Kế đó đứng dậy muốn đến phòng tắm tắm rửa thân thể, tuy rằng trong tinh nguyên của Kim Trảm Nguyên không có nửa phần tạp chất, rất thuần túy, thế nhưng lại lãng phí không ít nước miếng, chí ít phải cọ rửa khí vị đặc thù mà hắn lưu lại trên người. Xuống đất mới vừa đi hai bước, còn chưa bước vào phòng tắm, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa lần nữa vang lên. Trương Thư Hạc dừng bước chân, nhất thời nhăn lại đầu mi.
Khấu Vận Thành ngày hôm qua thương thế nặng như vậy, Ngụy lão đầu nói đùi phải của gã gãy xương rất nghiêm trọng, theo lý chắc sẽ không phải là gã, chẳng lẽ là cậu của Khấu Vận Thành tìm tới cửa? Nhất thời thần sắc ngưng trọng, kế đó khẽ chuyển gót chân, đi về phía cửa.
Vừa mở cửa ra, người ở cửa lại khiến y có chút ngoài dự đoán, dì nhỏ mà hai đời y đều sắp quên thế mà tìm được nơi y sống, còn bao lớn bao nhỏ đầy tay.
Ánh mắt Trương Thư Hạc lạnh xuống, nhìn dì nhỏ với sắc mặt già nua hơn mười tuổi so với trước đây, và nụ cười đầy mặt của bà, kế đó lại nhìn về phía nhóc mập lớn lên sắp một mét tám phía sau. Cũng khó cho nó, mạt thế không có thức ăn để ăn, từ một nhóc béo tròn hơn một trăm cân lúc nhỏ, gầy thành vóc người như cùi bắp hiện tại.
Chỉ thấy nhóc mập trái ngược với bộ dáng không thích để ý đến y khi còn bé, cười đến mức lộ hai hàng răng trắng gọi một tiếng: “Anh hai...”
Dì nhỏ đặt túi trong tay lên mặt đất, sau đó vẫy vẫy tay kéo nhóc mập qua nói: “Thư Hạc, cháu còn nhớ chứ, đây là nhóc mập, cháu còn từng dẫn nó mua đùi gà chiên nữa đó, hiện tại trưởng thành rồi, năm nay mười chín.”
Trương Thư Hạc vừa không kêu dì nhỏ, cũng không đáp lại tiếng anh hai của nhóc mập, thân thể chỉ dựa bên cạnh, hai tay khoanh ngực, ánh mắt có chút đùa cợt nhìn một túi lớn trên mặt đất, hai túi trong tay nhóc mập, cộng thêm một túi nhỏ được xách trên cổ tay dì nhỏ, nhìn một vòng lại trở về trên khuôn mặt có chút nịnh nọt của hai người.
“Có chuyện gì, nói thẳng đi.” Nhìn xong, Trương Thư Hạc mới nhàn nhạt mở miệng.
Dì nhỏ với nhóc mập nhìn ra được thái độ không quá hoan nghênh của Trương Thư Hạc, nụ cười trên mặt đều hơi ngơ ngác, kế đó dì nhỏ cười gượng hai tiếng nói: “Thư Hạc, cháu xem, dì với nhóc mập trước đây vẫn luôn thuê lều trên đường của người ta ngủ, thế nhưng việc làm tạp vụ trong tiệm cơm kiếm được thật sự quá ít, một nơi cỡ như thế, một ngày chỉ được hai tấm phiếu vàng, ngay cả ăn cơm cũng không đủ no, càng miễn bàn trả tiền thuê lều. Dì nhỏ thực sự không có cách nào a, chỉ có thể mặt dày đến cầu cháu, cháu xem, nói như thế nào chúng ta cũng là người một nhà không phải sao, khi cháu còn bé dì còn từng ôm cháu nữa đó, nhìn trên phần của mẹ cháu, cũng phải giúp dì nhỏ của cháu chứ, chung quy không thể trừng mắt nhìn dì nhỏ với em họ của cháu lưu lạc đầu đường đúng không...”
Trương Thư Hạc sau khi nghe xong ngược lại cười, tính tình dì nhỏ này của y mấy năm nay nửa phần cũng không thay đổi, lúc dùng đến mi thì mọi cách tâng bốc đánh bài ‘đồng tình’ giả bộ nhỏ yếu, lúc không cần đến mi nữa, không những một cước đá đi, chuyện bỏ đá xuống giếng rải muối lên vết thương cũng làm được, trong trí nhớ của y, dì nhỏ này cho tới bây giờ là người chưa từng chịu nhận nửa phần thiệt thòi, một chút tiện nghi cũng phải chiếm.
“Dì nói, muốn giúp thế nào?” Trương Thư Hạc nhìn dì nhỏ với dung mạo có chút giống mẹ, “Hửm” một tiếng, thuận miệng hỏi.
Dì nhỏ sau khi nghe xong, mắt sáng ngời, đứa cháu bên ngoại này vốn thuộc loại mềm tai, giống như mẹ của nó, đừng nói thái độ lúc đầu cứng rắn bao nhiêu, chỉ cần nói mấy lời hay liền mềm lòng. Nhất thời tinh thần trở nên đầy đủ hơn, ánh mắt nhìn trái phải căn nhà bên trong cánh cửa nửa mở của Trương Thư Hạc, khoa trương nói: “Thư Hạc, cháu xem cháu hiện tại, thật đúng là có tiền đồ, sống trong căn nhà tốt như vậy, trong căn cứ này, có thể sống trong căn nhà tốt như vậy ai mà không phải rồng phượng trong loài người, cháu khi còn bé dì đã nhìn ra được, lớn lên khẳng định có tiền đồ, nếu như nhóc mập có được một phần trăm của cháu, dì nhỏ cũng không cần phải chạy ngược chạy xuôi như bây giờ, ăn không đủ no không nói, ngay cả nơi ở cũng không có...” Nói xong rơi vài giọt nước mắt, dùng ống tay áo lau lau.
“Nếu không phải thực sự cùng đường, dì nhỏ cũng sẽ không mặt dày đến cầu cháu, mấy chủ cho thuê đều lòng dạ hiểm độc, lều đều rách nát, buổi tối gió lạnh vù vù, dùng chăn che cũng che không hết, cháu nhìn xem tay chân của nhóc mập, đều bị đông lạnh nứt toác rồi. Dì là muốn nói, Thư Hạc cháu hiện tại có nơi ở trong căn cứ, hơn nữa nơi ở còn rất lớn, một mình ở bình thường cũng sẽ cảm thấy ngộp đúng không. Mẹ với cha cháu đều đã qua đời, trên đời này muốn nói có quan hệ huyết thống chỉ có dì nhỏ với nhóc mập, hiện giờ người một nhà chúng ta rốt cục cũng đã đoàn tụ, sống cùng nơi cũng là điều đương nhiên. Sau khi vào ở, dì nhỏ sẽ bao hết toàn bộ việc nhà, nhóc mập còn có thể làm bạn với cháu, nó vẫn luôn nhắc với dì chuyện chơi trò chơi với cháu trước đây nữa đấy...”
Trương Thư Hạc liếc nhìn nhóc mập một cái, khi dì nhỏ đang gạt lệ nói chuyện, nó đang cúi đầu xoay loạn ánh mắt, đây rõ ràng là biểu hiện chột dạ, e rằng trong lời nói của dì nhỏ có 90% đều là thuận miệng bịa.
“... Hai ngày trước dì còn mơ thấy mẹ cháu, sau đó liền gặp cháu, điều này có phải chị hai trên trời có linh thiêng cũng hy vọng chúng ta đoàn tụ hay không, Thư Hạc cháu nói xem có phải không?” Dì nhỏ vừa nói ánh mắt vừa trượt trượt trông về phía căn nhà sau cánh cửa nửa mở. U ôi, ở cửa còn trải một thấm thảm lông dê lớn, đó chính là thứ tốt giữ ấm trong mùa đông nha, vừa dày vừa ấm áp, nếu có thể trải ngủ, cái mông bị đông lạnh hư của nhóc mập rất nhanh sẽ có thể khỏi rồi.
Còn có cửa sổ kia vừa lớn vừa sáng sủa, ánh sáng rất tốt, sàn nhà sạch sẽ, trải chăn cũng có thể ngủ, còn có trên chiếc bàn bên trong dường như còn đặt một cái chậu, bà dám đánh cược đó nhất định là đồ ăn, hơn nữa bà còn ngửi thấy được chút mùi thịt, trong lòng không khỏi vừa đố kị vừa tham lam, bà với nhóc mập bình thường ăn không đủ no mặc không đủ ấm, buổi tối còn ăn đói mặc rách, đứa cháu bên ngoại hờ này thế mà có thể sống được tốt như vậy, ở tốt ăn ngon, đúng là đạp phải vận cứt chó mà, ông trời thật đúng là không có mắt, bất quá, chỉ cần có thể đi vào, hết thảy điều này cũng đều là của bà.
Trương Thư Hạc nghe xong sắc mặt trầm xuống, kế đó đứng thẳng người nói: “Dì nhỏ, dì không cần phải lấy mẹ ra để bức tôi, bà ấy đã qua đời nhiều năm, đời này không tạo ác nghiệp gì, quả báo nợ kiếp trước thì khi bà ấy xảy ra chuyện cũng đã trả hết rồi, nên đầu thai cũng đầu thai, nói những điều này cũng vô dụng, huống hồ lúc bà ấy còn sống quan hệ của hai người cũng chỉ bình thường, tôi không phải không biết, khi xảy ra chuyện ngay cả mặt mũi dì cũng không lộ mấy lần, những điều này tôi không muốn nói thêm gì nữa. Dì với nhóc mập hiện tại không có chỗ ngủ, muốn chuyển vào sống với tôi? Thực sự xin lỗi, không phải tôi không giúp dì, mà là căn nhà này tôi sống cùng người khác, hai người vào ở không thuận tiện.”
Bạn đang
Tác giả :
Nguyệt Hạ Kim Hồ