Mạt Thế Chưởng Thượng Thất Tinh
Chương 161
Trần Hạc rời khỏi Tô Phường Các không bao lâu sau, một nam tử tuổi trẻ Trúc Cơ hậu kỳ đi ra từ trong đó, tướng mạo cực kỳ xuất chúng, áo bào tơ băng tốt nhất, thắt lưng buộc đai ngọc trữ vật quý giá, vừa nhìn là biết gia sản cực kỳ phong phú, theo sau đó là một nam tử Trúc Cơ trung kỳ, “Thiếu chủ, tu sĩ cướp đi hạt linh liên vạn năm ở hội đấu giá ban nãy, thoạt nhìn rất lạ mặt, không biết là nhân vật của môn phái nào.”
Vệ thiếu chủ mở ra chiếc quạt lụa băng, khinh thường nói: “Đệ tử thân truyền của lão tổ năm đại môn phái, mặc dù ta không thể nói là quen biết hết từng người, nhưng cũng đều biết danh hào, người kia tuyệt không ở trong đó, nhiều nhất chỉ là tán tu lén lút khắp nơi mà thôi, vận khí tốt mới tiến cấp Trúc Cơ, vậy mà còn nuôi con Hỏa Vân Báo vô dụng, thật sự là cười rụng răng. Đúng rồi, ngươi xác định linh liên cửu phẩm đã không còn trên mình kẻ đó?”
Trúc Cơ trung kỳ nói: “Phong Khí Sư vừa rời khỏi Tô Phường Các, đã bay về phương hướng Ngọc Đan Môn, có lẽ là muốn tìm lão tổ quen biết trong Ngọc Đan Môn luyện chế Thanh Tâm Đan cửu phẩm.”
“Đáng hận!” Soạt một tiếng, Vệ thiếu chủ thu hồi quạt lụa băng trong tay, mặt lộ ra vẻ âm ngoan, nói: “Vậy mà để cho gã được trước...”
“Gã đã là cảnh giới Trúc Cơ Kỳ đại viên mãn, nếu có hạt sen linh liên cửu phẩm kia, sớm muộn sẽ đại thành Kim Đan, hiện giờ nếu muốn cướp lại hạt sen từ trong tay gã, trừ phi mời lão tổ đích thân đòi, nếu không e rằng...” Trúc Cơ trung kỳ kia nói.
Vệ Hạo Hiên lập tức nâng tay ngăn cản lời của ông ta, nghĩ đến điều gì, có chút cố kỵ nói: “Thôi đi, bất quá chỉ là một hạt sen cửu phẩm, hà tất làm phiền lão tổ...”
Trúc Cơ trung kỳ sau khi nghe xong lập tức thuận thế nói: “Vâng, thiếu chủ mới vừa tiến cấp Trúc Cơ hậu kỳ không bao lâu, tu luyện đến đại viên mãn cũng cần một đoạn thời gian, đến lúc đó chưa hẳn không thể tìm được đan dược trừ tâm ma tốt hơn, nghe nói năm năm sau, trong Thất Sát Chi Địa sẽ có một loại Linh Chi Thảo Nhục Phật ngàn năm, ăn một gốc có thể khu trừ sát khí bên ngoài cơ thể ba tấc, tuy rằng hiệu dụng không cách nào so sánh với linh liên vạn năm, nhưng tác dụng khi trùng kích bình cảnh vẫn có thể so với Vô Lượng Độ Ma Kinh của phật gia...”
“Thất Sát Chi Địa...” Mắt Vệ Hạo Hiên không khỏi sáng ngời: “Cũng có thể đi một lần...”
Trúc Cơ trung kỳ thấy thế nói: “Thiếu chủ, ngài xem có cần bắt lấy tu sĩ mua được hạt sen kia, lục soát túi trữ vật của gã?”
Giữa mi Vệ Hạo Hiên quét qua một vẻ khinh thường, “Chẳng lẽ trong túi trữ vật của gã còn có thể có hạt sen cửu phẩm thứ hai hay sao?” Nghĩ đến thứ dùng hạt sen đổi lấy, không khỏi khựng lại, “Ngươi ở lại, sau khi giải quyết xong thì đến Khí Linh Sơn tìm ta...” Nói xong liền gọi Tam Trượng phi cầm, chân khẽ đạp, đảo mắt đã nhảy lên lưng cầm, rời khỏi phố chợ.
Mà lúc này Trần Hạc ở trong căn phòng đá, chuyên tâm không ngừng điều tiết khống chế địa hỏa, một số Hoàng Đồng Thạch mua rẻ trước đó, đang được dùng địa hỏa chậm rãi tinh luyện, một trăm cân Hoàng Đồng Thạch được tinh luyện đến sau cùng, chỉ có thể chiết xuất ra một khối Hoàng Đồng Tinh tinh thuần nhỏ chỉ bằng ngón tay, cực kỳ tiêu tốn thời gian và tinh lực, nhưng Trần Hạc lại không chút nôn nóng.
Tinh luyện là một bước cơ sở nhất cũng là quan trọng nhất của luyện khí, trực tiếp quyết định đẳng cấp phẩm chất thượng – trung – hạ của linh khí pháp khí được luyện chế ra, chỉ có thuật tinh luyện vững chắc, mới có thể luyện ra pháp khí có kết cấu kiên cố nhất tinh luyện nhất.
Trong khoảng thời gian trống thì không ngừng rót nhũ cây cho hoa sen trong ao ở không gian Giới Tử. Lúc này trong hồ nước ở không gian Giới Tử, vài chiếc lá sen xanh biếc như ngọc, trải trên nước suối trong suốt, trong đó có một đóa sen vàng nhạt lấp lánh đã thoáng nở, cũng theo đó tản ra một luồng linh khí dày nặng, mùi hương dịu mát lạnh. Hai con chim sẻ được nuôi trong không gian, ngày ngày lượn quanh trên hoa sen, lông toàn thân đã từ màu vàng bình thường được thấm vào mấy sợi đỏ, hiển nhiên vì quanh năm nghỉ chân xung quanh cây Địa Mạch Ngưng Thần, lại hấp thu linh khí khi nở của linh liên cửu phẩm, đã có một chút dấu hiệu biến dị.
Trần Hạc lấy một chén nhũ cây rót vào nước hồ hoa sen, lại thu ba trái Ngưng Thần Quả mới được kết ra vào hộp ngọc trống, lúc này mới ra khỏi không gian Giới Tử, bắt đầu đối chiếu một số sách luyện khí, ngày đêm nhiều lần suy nghĩ các loại thủ pháp luyện khí.
Mười lăm ngày sau, bên địa hỏa trong phòng đá đã được đặt hơn mười thanh linh khí và pháp khí, trong đó luyện phế mất có hơn phân nửa, nhưng mấy thanh thành công thì đều đạt được chất liệu thuộc tính thượng phẩm, tình hình luyện chế của Trần Hạc cũng rất không tệ.
Cầm trong tay thanh pháp khí chất liệu Đồng Tinh bình thường cuối cùng, sau khi lấy ra từ trong nước, nhìn thoáng qua, phẩm tướng rất không tệ, nếu đem thanh này lên phố bán ra, chí ít sẽ được hơn nghìn khối linh thạch.
Trần Hạc tiện tay đặt pháp khí đã được luyện xong qua một bên, lúc này mới hoạt động gân cốt ngón tay, tiến vào không gian Giới Tử. Từ khi Hoàng Liên cửu phẩm mới nở ra, Trần Hạc đã đưa báo nhỏ vào không gian. Vào lúc loại thánh vật thiên địa thế này thành hình, đều sẽ tản ra một chút linh khí thánh khiết, nếu có thể hấp thu được một chút, đó là cơ duyên lớn lao, loài chim bình thường như chim sẻ, cũng xuất hiện một chút biến dị.
Theo tư tâm của y, đương nhiên muốn báo nhỏ chiếm đủ tiện nghi này, nếu có thể có cơ duyên đạt được một chút cơ hội biến dị, sẽ có một phần cơ hội thay đổi được phẩm bậc thấp của yêu thú Hỏa Vân.
Chẳng qua nếu muốn từ yêu thú cấp thấp, trưởng thành thành yêu thú cấp cao, nói dễ vậy sao, tựa như phàm nhân muốn thoát thai hoán cốt, một bước đăng tiên. Phàm nhân còn có linh căn còn có thể tu luyện, yêu thú muốn cao thêm một bước, lại càng gian nan.
Lúc này báo nhỏ đã nằm bên cạnh ao hoa sen ngủ. Nó tuy là linh thú cấp thấp, nhưng vì ăn Ngưng Thần Quả được mấy năm, linh quả đang lấy tốc độ thong thả, chậm rãi tẩm bổ nguyên thần, linh trí cũng tương đối có điều cải thiện, mặc dù nó không biết thứ trồng trong hồ nước là gì, nhưng loại hương vị đang phát ra kia khiến cho nó cảm thấy thoải mái, không cần Trần Hạc tỏ ý, vừa vào không gian Giới Tử, đã tự mình chạy tới bên cạnh ao hoa sen, nằm ở nơi cách gần đó.
Đã có hơn mười ngày bất động, Trần Hạc sờ sờ cái mũi đang dùng sức ngửi hương khí của nó, kế đó nhìn về phía Hoàng Liên trong hồ nước, đã từ nụ hoa nở rộ thành cánh hoa trải rộng, một đóa Hoàng Liên lấp lánh nở đến cực hạn, màu sắc vàng nhạt, hình thái thánh khiết, dưới sự chiếu rọi của lá xanh, toàn bộ ngoại hình như ngọc được điêu khắc tỉ mỉ ra.
Hoàng Liên cửu phẩm, chín tầng cánh hoa, quả thực là linh liên vạn năm. Trần Hạc sau khi nhìn nửa ngày, lấy ra một chén nhũ cây, kế đó chậm rãi rót vào trong nước. Lúc này Hoàng Liên cửu phẩm đã thành thục đến cực chí, chỉ trong chốc lát sau khi hấp thu nhũ cây, đã bắt đầu rơi cánh hoa.
Mỗi khi rơi xuống một cánh, Trần Hạc liền thu một cánh, tổng cộng chín chín tám mươi mốt cánh hoa sen, từng cánh lấp lánh trong suốt không giống vật phàm, đồng thời linh khí trong đó cực kỳ dồi dào. Trần Hạc nhìn thoáng qua, rồi cẩn thận cất nó vào một chiếc hộp cực phẩm trống, kế đó đặt qua một bên.
Tiếp theo lại lấy một chén nhũ cây rót vào nước, rất nhanh đài tim sen xanh nhạt nửa trong suốt kia đã bắt đầu trở nên xanh biếc, tiếp theo lộ ra từng hạt sen màu vàng no đủ tròn mượt bên trong, sau khi thành thục, tiếp theo sẽ tróc ra rơi xuống.
Trần Hạc đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, trong chớp mắt khi nó rơi xuống, tay áo bào khẽ cuốn, tức khắc thu chín hạt sen vào trong tay, tim sen đã tróc hạt lập tức héo rũ rơi xuống. Lại thoáng nâng mắt, lá sen rễ cây cả hồ đều lần lượt héo rũ, từ xanh biếc biến thành khô vàng, cuối cùng hóa thành cát bụi, rơi vào hồ nước.
Thấy thế, Trần Hạc thoáng bị chấn động, bất quá thần thức đảo qua đáy ao, đoạn rễ sinh ra linh liên cửu phẩm vẫn còn, đã đâm vào bùn đất, chẳng qua linh khí bị tiêu hao lượng lớn khiến cho nó lâm vào kỳ ngủ đông.
Lúc này Trần Hạc mới dời lực chú ý về phía chín hạt sen Hoàng Liên cửu phẩm thuộc tính thổ trong tay, chỉ thấy mỗi một hạt no đủ tròn mượt, phần vỏ tản ra huỳnh quang vàng mịn nhàn nhạt, mỗi một hạt đều cỡ chừng hạt đậu Hoà Lan, tinh xảo đặc sắc.
Chín hạt sen này chính là hạt giống của linh liên cửu phẩm, linh khí thiên địa ẩn chứa trong đó là tinh thuần nhất, là vật tuyệt hảo để luyện chế pháp khí Nguyên Thần, cũng may mà người sáng chế công pháp Ngũ Linh có thể tìm được linh liên vạn năm ngũ hành hoàn chỉnh, cũng luyện chế thành công được năm món pháp khí Nguyên Thần. Bất quá, nghĩ đến tu tiên giới thượng cổ tràn đầy linh khí, bảo vật dư dả, tu sĩ có cơ duyên thì vô số kể, cơ hội có thể tập hợp đủ linh liên ngũ hành đương nhiên lớn hơn rất nhiều.
Sau khi đặt từng hạt sen vào Thổ Linh Sa đã được chuẩn bị trước, đậy hộp ngọc lại, kế đó tay áo bào khẽ phất, cầm lấy tim sen trống rơi trên mặt nước kia vào trong tay. Hạt sen đã tróc ra, nhưng tim sen vẫn màu sắc xanh biếc như trước, tim sen chính là kết tinh của Kim Liên cửu phẩm, mặc dù không trân quý bằng hạt sen, nhưng cũng cực kỳ hiếm có. Nhìn chốc lát, rồi tiện tay cất nó vào hộp ngọc để cánh hoa sen trước đó, cùng thu vào túi trữ vật.
Lúc này linh liên cửu phẩm đã rụng, linh khí thánh khiết nồng đậm khi nở ra cũng đã tiêu tán gần hết, báo nhỏ nằm trên mặt đất ngủ say cũng tỉnh lại. Đại khái do trong cơ thể hấp thu nhiều linh khí, còn chưa tiêu hóa hết hoàn toàn, dù tỉnh cũng chỉ lười nhác nằm ở nơi đó, trợn đôi mắt tròn màu tím nhạt nhìn nhất cử nhất động của Trần Hạc, thường thường động đậy vành tai.
Trần Hạc sau khi thu đồ xong, vừa quay đầu thì thấy nó đã tỉnh, nhìn đôi mắt nhỏ khát vọng kia, đã biết nó đang đòi ăn với mình. Trần Hạc cười cười, kế đó đem thịt đã được chuẩn bị trước đó trong không gian ra, hầm trên lửa, nghĩ đến điều gì, lấy một cánh hoa sen cửu phẩm màu vàng nhạt từ trong hộp ngọc.
Bạn đang
Vệ thiếu chủ mở ra chiếc quạt lụa băng, khinh thường nói: “Đệ tử thân truyền của lão tổ năm đại môn phái, mặc dù ta không thể nói là quen biết hết từng người, nhưng cũng đều biết danh hào, người kia tuyệt không ở trong đó, nhiều nhất chỉ là tán tu lén lút khắp nơi mà thôi, vận khí tốt mới tiến cấp Trúc Cơ, vậy mà còn nuôi con Hỏa Vân Báo vô dụng, thật sự là cười rụng răng. Đúng rồi, ngươi xác định linh liên cửu phẩm đã không còn trên mình kẻ đó?”
Trúc Cơ trung kỳ nói: “Phong Khí Sư vừa rời khỏi Tô Phường Các, đã bay về phương hướng Ngọc Đan Môn, có lẽ là muốn tìm lão tổ quen biết trong Ngọc Đan Môn luyện chế Thanh Tâm Đan cửu phẩm.”
“Đáng hận!” Soạt một tiếng, Vệ thiếu chủ thu hồi quạt lụa băng trong tay, mặt lộ ra vẻ âm ngoan, nói: “Vậy mà để cho gã được trước...”
“Gã đã là cảnh giới Trúc Cơ Kỳ đại viên mãn, nếu có hạt sen linh liên cửu phẩm kia, sớm muộn sẽ đại thành Kim Đan, hiện giờ nếu muốn cướp lại hạt sen từ trong tay gã, trừ phi mời lão tổ đích thân đòi, nếu không e rằng...” Trúc Cơ trung kỳ kia nói.
Vệ Hạo Hiên lập tức nâng tay ngăn cản lời của ông ta, nghĩ đến điều gì, có chút cố kỵ nói: “Thôi đi, bất quá chỉ là một hạt sen cửu phẩm, hà tất làm phiền lão tổ...”
Trúc Cơ trung kỳ sau khi nghe xong lập tức thuận thế nói: “Vâng, thiếu chủ mới vừa tiến cấp Trúc Cơ hậu kỳ không bao lâu, tu luyện đến đại viên mãn cũng cần một đoạn thời gian, đến lúc đó chưa hẳn không thể tìm được đan dược trừ tâm ma tốt hơn, nghe nói năm năm sau, trong Thất Sát Chi Địa sẽ có một loại Linh Chi Thảo Nhục Phật ngàn năm, ăn một gốc có thể khu trừ sát khí bên ngoài cơ thể ba tấc, tuy rằng hiệu dụng không cách nào so sánh với linh liên vạn năm, nhưng tác dụng khi trùng kích bình cảnh vẫn có thể so với Vô Lượng Độ Ma Kinh của phật gia...”
“Thất Sát Chi Địa...” Mắt Vệ Hạo Hiên không khỏi sáng ngời: “Cũng có thể đi một lần...”
Trúc Cơ trung kỳ thấy thế nói: “Thiếu chủ, ngài xem có cần bắt lấy tu sĩ mua được hạt sen kia, lục soát túi trữ vật của gã?”
Giữa mi Vệ Hạo Hiên quét qua một vẻ khinh thường, “Chẳng lẽ trong túi trữ vật của gã còn có thể có hạt sen cửu phẩm thứ hai hay sao?” Nghĩ đến thứ dùng hạt sen đổi lấy, không khỏi khựng lại, “Ngươi ở lại, sau khi giải quyết xong thì đến Khí Linh Sơn tìm ta...” Nói xong liền gọi Tam Trượng phi cầm, chân khẽ đạp, đảo mắt đã nhảy lên lưng cầm, rời khỏi phố chợ.
Mà lúc này Trần Hạc ở trong căn phòng đá, chuyên tâm không ngừng điều tiết khống chế địa hỏa, một số Hoàng Đồng Thạch mua rẻ trước đó, đang được dùng địa hỏa chậm rãi tinh luyện, một trăm cân Hoàng Đồng Thạch được tinh luyện đến sau cùng, chỉ có thể chiết xuất ra một khối Hoàng Đồng Tinh tinh thuần nhỏ chỉ bằng ngón tay, cực kỳ tiêu tốn thời gian và tinh lực, nhưng Trần Hạc lại không chút nôn nóng.
Tinh luyện là một bước cơ sở nhất cũng là quan trọng nhất của luyện khí, trực tiếp quyết định đẳng cấp phẩm chất thượng – trung – hạ của linh khí pháp khí được luyện chế ra, chỉ có thuật tinh luyện vững chắc, mới có thể luyện ra pháp khí có kết cấu kiên cố nhất tinh luyện nhất.
Trong khoảng thời gian trống thì không ngừng rót nhũ cây cho hoa sen trong ao ở không gian Giới Tử. Lúc này trong hồ nước ở không gian Giới Tử, vài chiếc lá sen xanh biếc như ngọc, trải trên nước suối trong suốt, trong đó có một đóa sen vàng nhạt lấp lánh đã thoáng nở, cũng theo đó tản ra một luồng linh khí dày nặng, mùi hương dịu mát lạnh. Hai con chim sẻ được nuôi trong không gian, ngày ngày lượn quanh trên hoa sen, lông toàn thân đã từ màu vàng bình thường được thấm vào mấy sợi đỏ, hiển nhiên vì quanh năm nghỉ chân xung quanh cây Địa Mạch Ngưng Thần, lại hấp thu linh khí khi nở của linh liên cửu phẩm, đã có một chút dấu hiệu biến dị.
Trần Hạc lấy một chén nhũ cây rót vào nước hồ hoa sen, lại thu ba trái Ngưng Thần Quả mới được kết ra vào hộp ngọc trống, lúc này mới ra khỏi không gian Giới Tử, bắt đầu đối chiếu một số sách luyện khí, ngày đêm nhiều lần suy nghĩ các loại thủ pháp luyện khí.
Mười lăm ngày sau, bên địa hỏa trong phòng đá đã được đặt hơn mười thanh linh khí và pháp khí, trong đó luyện phế mất có hơn phân nửa, nhưng mấy thanh thành công thì đều đạt được chất liệu thuộc tính thượng phẩm, tình hình luyện chế của Trần Hạc cũng rất không tệ.
Cầm trong tay thanh pháp khí chất liệu Đồng Tinh bình thường cuối cùng, sau khi lấy ra từ trong nước, nhìn thoáng qua, phẩm tướng rất không tệ, nếu đem thanh này lên phố bán ra, chí ít sẽ được hơn nghìn khối linh thạch.
Trần Hạc tiện tay đặt pháp khí đã được luyện xong qua một bên, lúc này mới hoạt động gân cốt ngón tay, tiến vào không gian Giới Tử. Từ khi Hoàng Liên cửu phẩm mới nở ra, Trần Hạc đã đưa báo nhỏ vào không gian. Vào lúc loại thánh vật thiên địa thế này thành hình, đều sẽ tản ra một chút linh khí thánh khiết, nếu có thể hấp thu được một chút, đó là cơ duyên lớn lao, loài chim bình thường như chim sẻ, cũng xuất hiện một chút biến dị.
Theo tư tâm của y, đương nhiên muốn báo nhỏ chiếm đủ tiện nghi này, nếu có thể có cơ duyên đạt được một chút cơ hội biến dị, sẽ có một phần cơ hội thay đổi được phẩm bậc thấp của yêu thú Hỏa Vân.
Chẳng qua nếu muốn từ yêu thú cấp thấp, trưởng thành thành yêu thú cấp cao, nói dễ vậy sao, tựa như phàm nhân muốn thoát thai hoán cốt, một bước đăng tiên. Phàm nhân còn có linh căn còn có thể tu luyện, yêu thú muốn cao thêm một bước, lại càng gian nan.
Lúc này báo nhỏ đã nằm bên cạnh ao hoa sen ngủ. Nó tuy là linh thú cấp thấp, nhưng vì ăn Ngưng Thần Quả được mấy năm, linh quả đang lấy tốc độ thong thả, chậm rãi tẩm bổ nguyên thần, linh trí cũng tương đối có điều cải thiện, mặc dù nó không biết thứ trồng trong hồ nước là gì, nhưng loại hương vị đang phát ra kia khiến cho nó cảm thấy thoải mái, không cần Trần Hạc tỏ ý, vừa vào không gian Giới Tử, đã tự mình chạy tới bên cạnh ao hoa sen, nằm ở nơi cách gần đó.
Đã có hơn mười ngày bất động, Trần Hạc sờ sờ cái mũi đang dùng sức ngửi hương khí của nó, kế đó nhìn về phía Hoàng Liên trong hồ nước, đã từ nụ hoa nở rộ thành cánh hoa trải rộng, một đóa Hoàng Liên lấp lánh nở đến cực hạn, màu sắc vàng nhạt, hình thái thánh khiết, dưới sự chiếu rọi của lá xanh, toàn bộ ngoại hình như ngọc được điêu khắc tỉ mỉ ra.
Hoàng Liên cửu phẩm, chín tầng cánh hoa, quả thực là linh liên vạn năm. Trần Hạc sau khi nhìn nửa ngày, lấy ra một chén nhũ cây, kế đó chậm rãi rót vào trong nước. Lúc này Hoàng Liên cửu phẩm đã thành thục đến cực chí, chỉ trong chốc lát sau khi hấp thu nhũ cây, đã bắt đầu rơi cánh hoa.
Mỗi khi rơi xuống một cánh, Trần Hạc liền thu một cánh, tổng cộng chín chín tám mươi mốt cánh hoa sen, từng cánh lấp lánh trong suốt không giống vật phàm, đồng thời linh khí trong đó cực kỳ dồi dào. Trần Hạc nhìn thoáng qua, rồi cẩn thận cất nó vào một chiếc hộp cực phẩm trống, kế đó đặt qua một bên.
Tiếp theo lại lấy một chén nhũ cây rót vào nước, rất nhanh đài tim sen xanh nhạt nửa trong suốt kia đã bắt đầu trở nên xanh biếc, tiếp theo lộ ra từng hạt sen màu vàng no đủ tròn mượt bên trong, sau khi thành thục, tiếp theo sẽ tróc ra rơi xuống.
Trần Hạc đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, trong chớp mắt khi nó rơi xuống, tay áo bào khẽ cuốn, tức khắc thu chín hạt sen vào trong tay, tim sen đã tróc hạt lập tức héo rũ rơi xuống. Lại thoáng nâng mắt, lá sen rễ cây cả hồ đều lần lượt héo rũ, từ xanh biếc biến thành khô vàng, cuối cùng hóa thành cát bụi, rơi vào hồ nước.
Thấy thế, Trần Hạc thoáng bị chấn động, bất quá thần thức đảo qua đáy ao, đoạn rễ sinh ra linh liên cửu phẩm vẫn còn, đã đâm vào bùn đất, chẳng qua linh khí bị tiêu hao lượng lớn khiến cho nó lâm vào kỳ ngủ đông.
Lúc này Trần Hạc mới dời lực chú ý về phía chín hạt sen Hoàng Liên cửu phẩm thuộc tính thổ trong tay, chỉ thấy mỗi một hạt no đủ tròn mượt, phần vỏ tản ra huỳnh quang vàng mịn nhàn nhạt, mỗi một hạt đều cỡ chừng hạt đậu Hoà Lan, tinh xảo đặc sắc.
Chín hạt sen này chính là hạt giống của linh liên cửu phẩm, linh khí thiên địa ẩn chứa trong đó là tinh thuần nhất, là vật tuyệt hảo để luyện chế pháp khí Nguyên Thần, cũng may mà người sáng chế công pháp Ngũ Linh có thể tìm được linh liên vạn năm ngũ hành hoàn chỉnh, cũng luyện chế thành công được năm món pháp khí Nguyên Thần. Bất quá, nghĩ đến tu tiên giới thượng cổ tràn đầy linh khí, bảo vật dư dả, tu sĩ có cơ duyên thì vô số kể, cơ hội có thể tập hợp đủ linh liên ngũ hành đương nhiên lớn hơn rất nhiều.
Sau khi đặt từng hạt sen vào Thổ Linh Sa đã được chuẩn bị trước, đậy hộp ngọc lại, kế đó tay áo bào khẽ phất, cầm lấy tim sen trống rơi trên mặt nước kia vào trong tay. Hạt sen đã tróc ra, nhưng tim sen vẫn màu sắc xanh biếc như trước, tim sen chính là kết tinh của Kim Liên cửu phẩm, mặc dù không trân quý bằng hạt sen, nhưng cũng cực kỳ hiếm có. Nhìn chốc lát, rồi tiện tay cất nó vào hộp ngọc để cánh hoa sen trước đó, cùng thu vào túi trữ vật.
Lúc này linh liên cửu phẩm đã rụng, linh khí thánh khiết nồng đậm khi nở ra cũng đã tiêu tán gần hết, báo nhỏ nằm trên mặt đất ngủ say cũng tỉnh lại. Đại khái do trong cơ thể hấp thu nhiều linh khí, còn chưa tiêu hóa hết hoàn toàn, dù tỉnh cũng chỉ lười nhác nằm ở nơi đó, trợn đôi mắt tròn màu tím nhạt nhìn nhất cử nhất động của Trần Hạc, thường thường động đậy vành tai.
Trần Hạc sau khi thu đồ xong, vừa quay đầu thì thấy nó đã tỉnh, nhìn đôi mắt nhỏ khát vọng kia, đã biết nó đang đòi ăn với mình. Trần Hạc cười cười, kế đó đem thịt đã được chuẩn bị trước đó trong không gian ra, hầm trên lửa, nghĩ đến điều gì, lấy một cánh hoa sen cửu phẩm màu vàng nhạt từ trong hộp ngọc.
Bạn đang
Tác giả :
Nguyệt Hạ Kim Hồ