Mạt Thế Chi Trọng Sinh
Chương 2
【Tiểu Nhiên… thức ăn đều để ở đây… Anh sẽ đứng cách xa em một chút, em ăn một chút gì cho no bụng đi, đừng để bị đói…】
【Tiểu Nhiên… Anh dụ tang thi rời đi, em hướng bên kia chạy, lão Hàn bọn họ ở bên kia chờ em, bọn họ sẽ hảo hảo chiếu cố em….】
【Tiểu Nhiên… Còn có… Anh thật lòng yêu em…】
【Dịch Nhiên, đều tại mày! Nếu như không phải vì mày, lão đại cũng sẽ không vì tìm thức ăn cho mày bị tang thi cắn! Bị tang thi cắn còn phải giúp mày dụ tang thi rời đi, mày rốt cuộc có cái gì tốt!】
【Dịch thiếu, đừng nghe Tiểu Đào nói lung tung, hắn là ghen ghét lão đại đối tốt với cậu… mới… Bất quá, Dịch thiếu, cậu yên tâm, có chúng tôi một ngày, nhất định sẽ bảo vệ tốt cậu.】
【Dịch Nhiên, nếu như không phải vì mày, lão đại căn bản sẽ không rời đi B thị! Lão đại là dị năng giả, ở B thị có triển vọng tốt, là vì một mình mày nên mới chết ở cái địa phương này, là vì mày nên mới chết! 】
【Dịch thiếu, hôm nay chỉ tìm được những thứ này, cậu ăn đỡ đi, chờ đến B thị địa bàn của chúng ta thì tốt rồi.】
【B thị B thị! Lão đại đã chết, B thị còn là địa bàn của chúng ta?!】
【Vì sao chúng ta phải nuôi không tên mặt trắng kia? Hiện tại chính là tận thế! Tận thế a! Thức ăn không phải có khắp nơi như thời bình a! Hiện tại chúng ta đã thành cmn thức ăn! Ta không tán thành chúng ta liều mạng kiếm thức ăn còn phải phân chia cho tên mặt trắng kia.】
【Đúng vậy a, chúng ta đi ra ngoài liều mạng đều ăn không đủ no, tên mặt trắng kia mỗi ngày nhàn rỗi lại ăn phung phí, không công bằng.】
【Nó hại chết lão đại, không có bắt nó đền mạng là hay rồi, dựa vào cái gì chúng ta còn phải đem thức ăn cho nó?】
【Đúng vậy a, con gái muốn có thức ăn còn phải bị thao hai cái, hay là nó cũng nguyện ý để cho chúng ta thao?】
【Im miệng! Dịch thiếu là người của lão đại!】
【Lão đại chính là bị nó hại chết! Lão đại rõ ràng biết đợi lát nữa chúng ta sẽ tới, vì sao còn muốn đi ra ngoài tìm thức ăn?】
【Đúng, nhất định là nó hại chết lão đại!】
【Đem nó bán cho lão Trương, còn có thể đổi một chút thức ăn.】
【Lão Hàn, hôm nay nói luôn một câu, nếu không đem nó đuổi đi, anh em chúng ta giải tán.】
【Dịch thiếu, tôi đã đáp ứng lão đại, phải hảo hảo bảo vệ cậu, tôi mang cậu đi.】
Hai người, hai cái không có dị năng không có đạn, người thường có thể đi đâu đây?
Lão Hàn chết, vì bảo vệ cậu mà bị tang thi đuổi kịp, bị ăn sống, còn cậu? Nghe tiếng tang thi xé rách nhấm nuốt thịt, một khắc đó cậu liền buông xuôi, chạy cái gì? Có thể chạy khỏi tang thi sao?
Chỉ là, không nghĩ tới cảm giác bị xé sống lại đau đớn như vậy, Dịch Nhiên lại rùng mình một cái, nếu như ở đời này cậu còn trốn không thoát khỏi tang thi, trước đó nhất định phải giết chết chính mình trước.
Không, không được, cậu không thể chết được, cậu còn phải đi tìm người kia, đúng, cậu muốn sống sót, muốn đi B thị tìm người kia!
Đã không mua được vé máy bay đến B thị, cậu lại không có biện pháp liên lạc với người kia, vậy ngày hôm nay cậu có thể làm gì?
Lương thực!
Ở tận thế, chỉ cần có lương thực có thể đổi súng đổi hết thảy, bất quá ở tận thế, có lương thực lại vô lực bảo vệ không khác gì người đẹp đi trên đường lớn (nhiều người dòm ngó sẽ gặp nguy hiểm), cậu cần một nơi an toàn để giấu lương thực!
Dị năng! Đúng vậy, nếu như tang thi là cơn ác mộng của nhân loại, như vậy dị năng là hy vọng của nhân loại!
Ngày mai, ngoại trừ phần lớn người sẽ biến thành tang thi, còn có phần nhỏ người sẽ thức tỉnh dị năng, cái kia tuy làm cho cậu hâm mộ nhưng không có cách nào thức tỉnh dị năng của cậu được!
Tận thế, dị năng chia làm ba loại:
Một là thể năng dị năng, tăng cường tố chất thân thể nhân loại, biểu hiện phần lớn là lực lượng phòng ngự hoặc tốc độ.
Hai là tinh thần dị năng, cùng loại với ma huyễn trong tiểu thuyết ma pháp sư, chia làm hỏa, thổ, phong, thủy. Ngoài bốn loại hình thái cơ bản trên còn có hình thái phức tạp như băng, lôi. Từ hai hợp chất đơn giản có thể biến thành hợp chất phức tạp.
Cuối cùng là phụ trợ dị năng, phần lớn là hệ không gian, có thể dùng để chứa vật phẩm.
Lúc mới bắt đầu tận thế, phần lớn vật tư vẫn còn sót lại ở trong thành thị, hệ không gian cơ hồ vừa mới xuất hiện đã bị trưng dụng vì chuyên chở thuận tiện, nhưng tận thế một tháng sau, vật tư khan hiếm, không gian dị năng giả bị vơ vét, phải đem toàn bộ vật tư có trong không gian giao ra, hơn nữa còn phải có người bảo vệ không gian dị năng giả, cho nên, mọi người không có hệ không gian cũng không sao, nếu có hệ không gian cũng sẽ nói không có, cho nên, rất nhanh, hệ không gian từ ‘rất được hoan nghênh’ biến thành ‘gân gà’ (vô dụng).
Mà người kia… dị năng là lôi, mang theo khí thế ‘cắt ngang bầu trời’ từ trên trời giáng xuống…
Kỳ thật, những người kia không có mắng sai, nếu như cậu phải liều chết liều sống đổi lấy thức ăn còn phải nuôi một người rảnh rỗi, cậu cũng chịu không được…
Bất quá, cậu bây giờ cũng không phải là người rảnh rỗi, tự cậu biết ngày mai sẽ là tận thế, cậu bây giờ có rất nhiều tiền, những số tiền này đổi thành thức ăn cũng đủ cho cậu ăn hơn nửa đời người, nếu có không gian, có một cái không gian…
【Tiểu Nhiên… Anh dụ tang thi rời đi, em hướng bên kia chạy, lão Hàn bọn họ ở bên kia chờ em, bọn họ sẽ hảo hảo chiếu cố em….】
【Tiểu Nhiên… Còn có… Anh thật lòng yêu em…】
【Dịch Nhiên, đều tại mày! Nếu như không phải vì mày, lão đại cũng sẽ không vì tìm thức ăn cho mày bị tang thi cắn! Bị tang thi cắn còn phải giúp mày dụ tang thi rời đi, mày rốt cuộc có cái gì tốt!】
【Dịch thiếu, đừng nghe Tiểu Đào nói lung tung, hắn là ghen ghét lão đại đối tốt với cậu… mới… Bất quá, Dịch thiếu, cậu yên tâm, có chúng tôi một ngày, nhất định sẽ bảo vệ tốt cậu.】
【Dịch Nhiên, nếu như không phải vì mày, lão đại căn bản sẽ không rời đi B thị! Lão đại là dị năng giả, ở B thị có triển vọng tốt, là vì một mình mày nên mới chết ở cái địa phương này, là vì mày nên mới chết! 】
【Dịch thiếu, hôm nay chỉ tìm được những thứ này, cậu ăn đỡ đi, chờ đến B thị địa bàn của chúng ta thì tốt rồi.】
【B thị B thị! Lão đại đã chết, B thị còn là địa bàn của chúng ta?!】
【Vì sao chúng ta phải nuôi không tên mặt trắng kia? Hiện tại chính là tận thế! Tận thế a! Thức ăn không phải có khắp nơi như thời bình a! Hiện tại chúng ta đã thành cmn thức ăn! Ta không tán thành chúng ta liều mạng kiếm thức ăn còn phải phân chia cho tên mặt trắng kia.】
【Đúng vậy a, chúng ta đi ra ngoài liều mạng đều ăn không đủ no, tên mặt trắng kia mỗi ngày nhàn rỗi lại ăn phung phí, không công bằng.】
【Nó hại chết lão đại, không có bắt nó đền mạng là hay rồi, dựa vào cái gì chúng ta còn phải đem thức ăn cho nó?】
【Đúng vậy a, con gái muốn có thức ăn còn phải bị thao hai cái, hay là nó cũng nguyện ý để cho chúng ta thao?】
【Im miệng! Dịch thiếu là người của lão đại!】
【Lão đại chính là bị nó hại chết! Lão đại rõ ràng biết đợi lát nữa chúng ta sẽ tới, vì sao còn muốn đi ra ngoài tìm thức ăn?】
【Đúng, nhất định là nó hại chết lão đại!】
【Đem nó bán cho lão Trương, còn có thể đổi một chút thức ăn.】
【Lão Hàn, hôm nay nói luôn một câu, nếu không đem nó đuổi đi, anh em chúng ta giải tán.】
【Dịch thiếu, tôi đã đáp ứng lão đại, phải hảo hảo bảo vệ cậu, tôi mang cậu đi.】
Hai người, hai cái không có dị năng không có đạn, người thường có thể đi đâu đây?
Lão Hàn chết, vì bảo vệ cậu mà bị tang thi đuổi kịp, bị ăn sống, còn cậu? Nghe tiếng tang thi xé rách nhấm nuốt thịt, một khắc đó cậu liền buông xuôi, chạy cái gì? Có thể chạy khỏi tang thi sao?
Chỉ là, không nghĩ tới cảm giác bị xé sống lại đau đớn như vậy, Dịch Nhiên lại rùng mình một cái, nếu như ở đời này cậu còn trốn không thoát khỏi tang thi, trước đó nhất định phải giết chết chính mình trước.
Không, không được, cậu không thể chết được, cậu còn phải đi tìm người kia, đúng, cậu muốn sống sót, muốn đi B thị tìm người kia!
Đã không mua được vé máy bay đến B thị, cậu lại không có biện pháp liên lạc với người kia, vậy ngày hôm nay cậu có thể làm gì?
Lương thực!
Ở tận thế, chỉ cần có lương thực có thể đổi súng đổi hết thảy, bất quá ở tận thế, có lương thực lại vô lực bảo vệ không khác gì người đẹp đi trên đường lớn (nhiều người dòm ngó sẽ gặp nguy hiểm), cậu cần một nơi an toàn để giấu lương thực!
Dị năng! Đúng vậy, nếu như tang thi là cơn ác mộng của nhân loại, như vậy dị năng là hy vọng của nhân loại!
Ngày mai, ngoại trừ phần lớn người sẽ biến thành tang thi, còn có phần nhỏ người sẽ thức tỉnh dị năng, cái kia tuy làm cho cậu hâm mộ nhưng không có cách nào thức tỉnh dị năng của cậu được!
Tận thế, dị năng chia làm ba loại:
Một là thể năng dị năng, tăng cường tố chất thân thể nhân loại, biểu hiện phần lớn là lực lượng phòng ngự hoặc tốc độ.
Hai là tinh thần dị năng, cùng loại với ma huyễn trong tiểu thuyết ma pháp sư, chia làm hỏa, thổ, phong, thủy. Ngoài bốn loại hình thái cơ bản trên còn có hình thái phức tạp như băng, lôi. Từ hai hợp chất đơn giản có thể biến thành hợp chất phức tạp.
Cuối cùng là phụ trợ dị năng, phần lớn là hệ không gian, có thể dùng để chứa vật phẩm.
Lúc mới bắt đầu tận thế, phần lớn vật tư vẫn còn sót lại ở trong thành thị, hệ không gian cơ hồ vừa mới xuất hiện đã bị trưng dụng vì chuyên chở thuận tiện, nhưng tận thế một tháng sau, vật tư khan hiếm, không gian dị năng giả bị vơ vét, phải đem toàn bộ vật tư có trong không gian giao ra, hơn nữa còn phải có người bảo vệ không gian dị năng giả, cho nên, mọi người không có hệ không gian cũng không sao, nếu có hệ không gian cũng sẽ nói không có, cho nên, rất nhanh, hệ không gian từ ‘rất được hoan nghênh’ biến thành ‘gân gà’ (vô dụng).
Mà người kia… dị năng là lôi, mang theo khí thế ‘cắt ngang bầu trời’ từ trên trời giáng xuống…
Kỳ thật, những người kia không có mắng sai, nếu như cậu phải liều chết liều sống đổi lấy thức ăn còn phải nuôi một người rảnh rỗi, cậu cũng chịu không được…
Bất quá, cậu bây giờ cũng không phải là người rảnh rỗi, tự cậu biết ngày mai sẽ là tận thế, cậu bây giờ có rất nhiều tiền, những số tiền này đổi thành thức ăn cũng đủ cho cậu ăn hơn nửa đời người, nếu có không gian, có một cái không gian…
Tác giả :
Phục Dực