Mạt Thế Chi Khô Lâu Nắm Quyền
Chương 12: Biến thân siêu cấp hoa lệ
Edit: Cu
Beta: Cu
Theo ánh vàng biến mất, Cao Sóc và zombie cũng biến mất theo, mấy người Trình Phỉ Phỉ vừa xông tới nhìn, chẳng phát hiện bất cứ thứ gì, bọn họ giống như bốc hơi, đến cả cái bóng cũng không thấy.
Chuyện này Cao Sóc cũng không biết, hắn đang chìm đắm trong một cảm giác kì diệu, mỗi lần năng lượng chạy một vòng quanh cơ thể, sẽ có tạp chất được tống ra ngoài, vô số gân mạch nhỏ hẹp theo nguồn năng lượng kia mở rộng ra, thân thể càng trở nên rắn chắc.
Cũng không biết qua bao lâu, khi hắn từ cảm giác huyền diệu này tỉnh lại, chỉ cảm thấy cả người thư thái, khắp toàn thân từ trên xuống dưới giống như được thay da đổi thịt, mỗi lỗ chân lông đều thấy sung sướng.
Chậm rãi mở mắt ra, Cao Sóc sững sờ tại chỗ, đầu tiên không nói đến khung cảnh như tiên cảnh, người đối diện hắn, thanh niên hai tay đối nhau với hắn là ai đây?
Thanh niên nhìn thì có vẻ là hai mươi tuổi, khi nhắm hai mắt lại, lông mi dài như cánh chim ở trên mắt, nhìn ở khoảng cách gần như thế, thậm chí lỗ chân lông thật nhỏ trên da cũng không thấy, Cao Sóc từ bé đến lớn chưa nhìn thấy người nào tao nhã lại đẹp đẽ thế này, cho dù là ngồi bất động, cũng làm cho người khác không rời mắt nổi.
Tóc rối trên trán thanh niên có một sợi rơi vào khóe mắt, ma xui quỷ khiến, tay Cao Sóc đem lọn tóc kia hất ra, vừa làm xong động tác này, hắn ngây ngẩn cả người, tầm mắt từ chiếc cằm thanh tú của thanh niên rời xuống, xẹt qua hầu kết khéo léo, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, xuống chút nữa…..
Khi nhìn thấy hai điểm đỏ bừng trên ngực thanh niên, Cao Sóc đột nhiên tỉnh lại, mới kinh ngạc phát hiện trên người thanh niên không có một manh áo che thân, vội vã dời tầm mắt, bản thân lại nhìn một người xa lạ không quen biết đến mê mẩn, thật sự là quá thất lễ.
Vừa cúi đầu nhìn, Cao Sóc mới phát hiện mình cũng để trần, may mà thanh niên vẫn chưa tỉnh lại, không thì cũng lúng túng vô cùng, hắn đứng lên, quan sát xung quanh, bốn phía là bãi cỏ bát ngát màu xanh lục, phần cuối bãi cỏ, có một con suối trong suốt, cá ở bên trong tự do bơi lội.
Rừng rậm xa xa, mọc đầy đại thụ che trời, có thể nhìn thấy mấy gian phòng nhỏ thấp thoáng, ở trong mây mù lúc mờ lúc tỏ, thỉnh thoảng còn có chim nhỏ không biết tên từ trong rừng bay ra, phát ra tiếng hót thanh thúy, nhìn kĩ, đám chim nhỏ đó có cánh bảy màu.
Đây là nơi nào?
Trong tận thế làm sao có thể có phong cảnh xinh đẹp như thế này? Mang theo nghi hoặc như thế Cao Sóc đi về phía rừng rậm, sau khi xuyên qua rừng rậm, đập vào mắt là mấy gian phòng nhỏ cổ kính, không kể cửa sổ trang trí hoa văn, hay là vách tường từ tre xanh, tất cả đều có vẻ tinh xảo cực kì.
Trong không khí truyền đến mùi hương đặc trưng của trúc, khiến người ta ngửi đến say mê, Cao Sóc hít một hơi thật sâu, tận thế, cảnh sắc này cũng trở nên xa xỉ, hắn đẩy cửa bước vào phòng nhỏ, trong phòng cũng trang trí kiểu cổ kính, một cái bàn một cái ghế dựa cũng bộc lộ hết đặc sắc.
Ở trong phòng tìm một hồi, Cao Sóc tìm thấy một ít quần áo, hắn thở phào nhẹ nhõm, cứ ở trần như thế, thế nào cũng cảm thấy thiếu tự nhiên, quần áo là loại trường sam cổ điển không biết làm từ vật liệu gì, mềm mại vô cùng, vừa nhẹ vừa mỏng, sau khi mặc quần áo, Cao Sóc cũng lấy cho thanh niên đang ở bên ngoài một bộ.
Lúc này, ngoài phòng truyền tới một loạt tiếng bước chân, Cao Sóc đi ra cửa, liền thấy thanh niên đang đi tới phía này, sau khi nhìn thấy hắn, nghiêng đầu như đang nghĩ cái gì, trong mắt mang theo ngây thơ như ánh mắt của trẻ nhỏ, phối hợp với khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ kia, mang theo một dạng phong tình, hơn nữa lại đang khỏa thân, có thể cho người khác mơ màng vô hạn.
Cao Sóc lập tức quay đầu đi, bên tai có chút ửng đỏ, tâm luôn như mặt nước tĩnh lặng của hắn, thế mà chỉ liếc nhìn hình ảnh của thanh niên, đã sinh ra cái ý nghĩ muốn làm một chút chuyện khác, hắn miễn cưỡng áp chế lại ý xấu trong lòng, đưa quần áo cầm trong tay qua.
“Mặc quần áo vào đi, tôi tìm thấy bên trong nhà trúc.” Cảm giác được quần áo trong tay bị lấy đi, Cao Sóc lại hỏi: “Cậu biết đây là nơi nào sao?”
Một lát sau, vẫn không nghe thấy âm thanh mặc quần áo, Cao Sóc nghi ngờ quay đầu lại nhìn, liền thấy thanh niên ôm quần áo mờ mịt nhìn, trong đôi mắt lấp lánh ngây thơ, mơ hồ nhìn hắn.
“Làm sao vậy?” Cao Sóc không nhịn được hỏi, luôn cảm thấy thanh niên có cái gì không đúng lắm.
“Bo,ss… Bo, ss… Boss…” Giống như là lần đầu tiên mở miệng, thanh niên nói chuyện gian nan vô cùng, cậu há miệng, liên tục thử nhiều lần, mới thành công lên tiếng, hơi lắp bắp, long lanh như tiếng ngọc vỡ vụn.
???
Cao Sóc càng thêm nghi ngờ, không hiểu vì sao thanh niên xa lạ lại gọi hắn như thế, thậm chí, hắn từ trên người thanh niên này nhận ra một cảm giác quen thuộc.
“Boss…. Tui… Tui hình như cũng trở nên giống anh… Xấu…. Vừa mập vừa sưng…” Thanh niên lại một lần nữa mở miệng, hai mắt thơ ngây nhìn chằm chằm Cao Sóc, còn mang theo khó hiểu và oan ức.
Cái loại cảm giác quen thuộc kia, thật giống như….. Đúng vậy, giống như xương nhỏ…
Zombie, ánh sáng vàng, xương nhỏ, chuyện xảy ra trước đây bày ra trong đầu hắn như những bức tranh, Cao Sóc thông suốt, chỉ vào thanh niên nói: “Cậu là xương nhỏ!”
Bởi vì Cao Sóc thường xuyên kêu như vậy, thanh niên nghe đến tiếng xưng hô quen thuộc lập tức gật gật đầu, trong mắt mang theo cả lên án, tức giận nhìn chằm chằm nói: “Là tui… Boss…. Không quen tui…. Tức giận…”
Xương nhỏ thế mà lại biến thành người, bộ xương khô này thế nào lại có thể mọc ra máu thịt mới, không, xương nhỏ bị zombie hút vào trong bụng, nói cách khác, xương nhỏ và zombie cấp năm hợp hai làm một, đối mặt với ánh mắt lên án như trẻ nhỏ của thanh niên, Cao Sóc vội vã đưa tay lên đỉnh đầu thanh niên xoa xoa, nói: “Xin lỗi, tôi không phải đã quên, mà là cậu biến hóa quá lớn.”
“Ừm!” Động tác quen thuộc làm dịu tâm tình của thanh niên, cậu cúi đầu nhìn thân thể của mình, liền đâm đâm cái bụng bằng phẳng, rất không vui, khung xương rắn chắc của cậu biến mất, màu ánh vàng lấp lánh xinh đẹp cũng tiêu, cái danh xương khô đẹp trai nhất khẳng định không còn, quan trọng nhất là, bây giờ thật là yếu, chỉ mạnh hơn boss một tí như thế.
“Xấu quá… Thật yếu…” Thanh niên trừng mắt, rất oan ức.
Vậy mà xấu, vậy hắn chẳng phải là nên đi phẫu thuật thẩm mĩ à, Cao Sóc không nhịn được cười, lắc đầu một cái giục: “Cậu mau mặc quần áo vào, biến thành hình dáng này thì không thể khỏa thân, như vậy không tốt, hiểu chưa?”
Thanh niên lại một lần nữa lộ ra vẻ mờ mịt, cậu căn bản không có mặc quần áo, cầm loại trường sam cổ điển lại càng không biết nên làm thế nào, cậu lật lại ký ức một lần, chọn đại một cái lỗ trên trường sam, chui đầu vào.
Khóe mắt nhìn thấy cảnh tượng này, Cao Sóc thầm mắng mình sơ ý, xương nhỏ mới biến thành người, làm sao có thể tự mặc quần áo, hắn nhận mệnh cầm lấy quần áo, giúp xương nhỏ mặc vào, ánh mắt tiếp xúc đến thân thể không một tì vết, cố gắng không nhìn một số nơi không nên nhìn, lại càng không để ý đến xúc cảm trên tay, hắn đem tốc độ của dị năng giả cấp bốn phát huy đến cùng cực, hai ba phát đã giúp thanh niên mặc xong quần áo.
Rốt cục làm xong chuyện có độ khó cao, Cao Sóc thở phào nhẹ nhõm, thanh niên lại không muốn, đại khái là bới vì chưa mặc quần áo bao giờ, cả người đều thấy khó chịu, duỗi ngón tay bạch ngọc ra kéo loạn trên người, Cao Sóc vội đưa tay tóm chặt lấy tay cậu nói: “Đừng động, tôi thật vất vất vả mới mặc xong.”
“Khó chịu!” Thanh niên bắt đầu nóng nha, boss quản chuyện thật nhiều, chuyện như thế này cũng muốn quản.
“Khó chịu cũng phải mặc, cậu bây giờ là người, biết không? Là người, nhất định phải có thứ này.” Cao Sóc thở dài, hắn có thể cảm giác được những ngày tháng nước sôi lửa bỏng sau này, chỉ mong xương nhỏ có thể mau chóng thích ứng.
Beta: Cu
Theo ánh vàng biến mất, Cao Sóc và zombie cũng biến mất theo, mấy người Trình Phỉ Phỉ vừa xông tới nhìn, chẳng phát hiện bất cứ thứ gì, bọn họ giống như bốc hơi, đến cả cái bóng cũng không thấy.
Chuyện này Cao Sóc cũng không biết, hắn đang chìm đắm trong một cảm giác kì diệu, mỗi lần năng lượng chạy một vòng quanh cơ thể, sẽ có tạp chất được tống ra ngoài, vô số gân mạch nhỏ hẹp theo nguồn năng lượng kia mở rộng ra, thân thể càng trở nên rắn chắc.
Cũng không biết qua bao lâu, khi hắn từ cảm giác huyền diệu này tỉnh lại, chỉ cảm thấy cả người thư thái, khắp toàn thân từ trên xuống dưới giống như được thay da đổi thịt, mỗi lỗ chân lông đều thấy sung sướng.
Chậm rãi mở mắt ra, Cao Sóc sững sờ tại chỗ, đầu tiên không nói đến khung cảnh như tiên cảnh, người đối diện hắn, thanh niên hai tay đối nhau với hắn là ai đây?
Thanh niên nhìn thì có vẻ là hai mươi tuổi, khi nhắm hai mắt lại, lông mi dài như cánh chim ở trên mắt, nhìn ở khoảng cách gần như thế, thậm chí lỗ chân lông thật nhỏ trên da cũng không thấy, Cao Sóc từ bé đến lớn chưa nhìn thấy người nào tao nhã lại đẹp đẽ thế này, cho dù là ngồi bất động, cũng làm cho người khác không rời mắt nổi.
Tóc rối trên trán thanh niên có một sợi rơi vào khóe mắt, ma xui quỷ khiến, tay Cao Sóc đem lọn tóc kia hất ra, vừa làm xong động tác này, hắn ngây ngẩn cả người, tầm mắt từ chiếc cằm thanh tú của thanh niên rời xuống, xẹt qua hầu kết khéo léo, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, xuống chút nữa…..
Khi nhìn thấy hai điểm đỏ bừng trên ngực thanh niên, Cao Sóc đột nhiên tỉnh lại, mới kinh ngạc phát hiện trên người thanh niên không có một manh áo che thân, vội vã dời tầm mắt, bản thân lại nhìn một người xa lạ không quen biết đến mê mẩn, thật sự là quá thất lễ.
Vừa cúi đầu nhìn, Cao Sóc mới phát hiện mình cũng để trần, may mà thanh niên vẫn chưa tỉnh lại, không thì cũng lúng túng vô cùng, hắn đứng lên, quan sát xung quanh, bốn phía là bãi cỏ bát ngát màu xanh lục, phần cuối bãi cỏ, có một con suối trong suốt, cá ở bên trong tự do bơi lội.
Rừng rậm xa xa, mọc đầy đại thụ che trời, có thể nhìn thấy mấy gian phòng nhỏ thấp thoáng, ở trong mây mù lúc mờ lúc tỏ, thỉnh thoảng còn có chim nhỏ không biết tên từ trong rừng bay ra, phát ra tiếng hót thanh thúy, nhìn kĩ, đám chim nhỏ đó có cánh bảy màu.
Đây là nơi nào?
Trong tận thế làm sao có thể có phong cảnh xinh đẹp như thế này? Mang theo nghi hoặc như thế Cao Sóc đi về phía rừng rậm, sau khi xuyên qua rừng rậm, đập vào mắt là mấy gian phòng nhỏ cổ kính, không kể cửa sổ trang trí hoa văn, hay là vách tường từ tre xanh, tất cả đều có vẻ tinh xảo cực kì.
Trong không khí truyền đến mùi hương đặc trưng của trúc, khiến người ta ngửi đến say mê, Cao Sóc hít một hơi thật sâu, tận thế, cảnh sắc này cũng trở nên xa xỉ, hắn đẩy cửa bước vào phòng nhỏ, trong phòng cũng trang trí kiểu cổ kính, một cái bàn một cái ghế dựa cũng bộc lộ hết đặc sắc.
Ở trong phòng tìm một hồi, Cao Sóc tìm thấy một ít quần áo, hắn thở phào nhẹ nhõm, cứ ở trần như thế, thế nào cũng cảm thấy thiếu tự nhiên, quần áo là loại trường sam cổ điển không biết làm từ vật liệu gì, mềm mại vô cùng, vừa nhẹ vừa mỏng, sau khi mặc quần áo, Cao Sóc cũng lấy cho thanh niên đang ở bên ngoài một bộ.
Lúc này, ngoài phòng truyền tới một loạt tiếng bước chân, Cao Sóc đi ra cửa, liền thấy thanh niên đang đi tới phía này, sau khi nhìn thấy hắn, nghiêng đầu như đang nghĩ cái gì, trong mắt mang theo ngây thơ như ánh mắt của trẻ nhỏ, phối hợp với khuôn mặt tinh xảo đẹp đẽ kia, mang theo một dạng phong tình, hơn nữa lại đang khỏa thân, có thể cho người khác mơ màng vô hạn.
Cao Sóc lập tức quay đầu đi, bên tai có chút ửng đỏ, tâm luôn như mặt nước tĩnh lặng của hắn, thế mà chỉ liếc nhìn hình ảnh của thanh niên, đã sinh ra cái ý nghĩ muốn làm một chút chuyện khác, hắn miễn cưỡng áp chế lại ý xấu trong lòng, đưa quần áo cầm trong tay qua.
“Mặc quần áo vào đi, tôi tìm thấy bên trong nhà trúc.” Cảm giác được quần áo trong tay bị lấy đi, Cao Sóc lại hỏi: “Cậu biết đây là nơi nào sao?”
Một lát sau, vẫn không nghe thấy âm thanh mặc quần áo, Cao Sóc nghi ngờ quay đầu lại nhìn, liền thấy thanh niên ôm quần áo mờ mịt nhìn, trong đôi mắt lấp lánh ngây thơ, mơ hồ nhìn hắn.
“Làm sao vậy?” Cao Sóc không nhịn được hỏi, luôn cảm thấy thanh niên có cái gì không đúng lắm.
“Bo,ss… Bo, ss… Boss…” Giống như là lần đầu tiên mở miệng, thanh niên nói chuyện gian nan vô cùng, cậu há miệng, liên tục thử nhiều lần, mới thành công lên tiếng, hơi lắp bắp, long lanh như tiếng ngọc vỡ vụn.
???
Cao Sóc càng thêm nghi ngờ, không hiểu vì sao thanh niên xa lạ lại gọi hắn như thế, thậm chí, hắn từ trên người thanh niên này nhận ra một cảm giác quen thuộc.
“Boss…. Tui… Tui hình như cũng trở nên giống anh… Xấu…. Vừa mập vừa sưng…” Thanh niên lại một lần nữa mở miệng, hai mắt thơ ngây nhìn chằm chằm Cao Sóc, còn mang theo khó hiểu và oan ức.
Cái loại cảm giác quen thuộc kia, thật giống như….. Đúng vậy, giống như xương nhỏ…
Zombie, ánh sáng vàng, xương nhỏ, chuyện xảy ra trước đây bày ra trong đầu hắn như những bức tranh, Cao Sóc thông suốt, chỉ vào thanh niên nói: “Cậu là xương nhỏ!”
Bởi vì Cao Sóc thường xuyên kêu như vậy, thanh niên nghe đến tiếng xưng hô quen thuộc lập tức gật gật đầu, trong mắt mang theo cả lên án, tức giận nhìn chằm chằm nói: “Là tui… Boss…. Không quen tui…. Tức giận…”
Xương nhỏ thế mà lại biến thành người, bộ xương khô này thế nào lại có thể mọc ra máu thịt mới, không, xương nhỏ bị zombie hút vào trong bụng, nói cách khác, xương nhỏ và zombie cấp năm hợp hai làm một, đối mặt với ánh mắt lên án như trẻ nhỏ của thanh niên, Cao Sóc vội vã đưa tay lên đỉnh đầu thanh niên xoa xoa, nói: “Xin lỗi, tôi không phải đã quên, mà là cậu biến hóa quá lớn.”
“Ừm!” Động tác quen thuộc làm dịu tâm tình của thanh niên, cậu cúi đầu nhìn thân thể của mình, liền đâm đâm cái bụng bằng phẳng, rất không vui, khung xương rắn chắc của cậu biến mất, màu ánh vàng lấp lánh xinh đẹp cũng tiêu, cái danh xương khô đẹp trai nhất khẳng định không còn, quan trọng nhất là, bây giờ thật là yếu, chỉ mạnh hơn boss một tí như thế.
“Xấu quá… Thật yếu…” Thanh niên trừng mắt, rất oan ức.
Vậy mà xấu, vậy hắn chẳng phải là nên đi phẫu thuật thẩm mĩ à, Cao Sóc không nhịn được cười, lắc đầu một cái giục: “Cậu mau mặc quần áo vào, biến thành hình dáng này thì không thể khỏa thân, như vậy không tốt, hiểu chưa?”
Thanh niên lại một lần nữa lộ ra vẻ mờ mịt, cậu căn bản không có mặc quần áo, cầm loại trường sam cổ điển lại càng không biết nên làm thế nào, cậu lật lại ký ức một lần, chọn đại một cái lỗ trên trường sam, chui đầu vào.
Khóe mắt nhìn thấy cảnh tượng này, Cao Sóc thầm mắng mình sơ ý, xương nhỏ mới biến thành người, làm sao có thể tự mặc quần áo, hắn nhận mệnh cầm lấy quần áo, giúp xương nhỏ mặc vào, ánh mắt tiếp xúc đến thân thể không một tì vết, cố gắng không nhìn một số nơi không nên nhìn, lại càng không để ý đến xúc cảm trên tay, hắn đem tốc độ của dị năng giả cấp bốn phát huy đến cùng cực, hai ba phát đã giúp thanh niên mặc xong quần áo.
Rốt cục làm xong chuyện có độ khó cao, Cao Sóc thở phào nhẹ nhõm, thanh niên lại không muốn, đại khái là bới vì chưa mặc quần áo bao giờ, cả người đều thấy khó chịu, duỗi ngón tay bạch ngọc ra kéo loạn trên người, Cao Sóc vội đưa tay tóm chặt lấy tay cậu nói: “Đừng động, tôi thật vất vất vả mới mặc xong.”
“Khó chịu!” Thanh niên bắt đầu nóng nha, boss quản chuyện thật nhiều, chuyện như thế này cũng muốn quản.
“Khó chịu cũng phải mặc, cậu bây giờ là người, biết không? Là người, nhất định phải có thứ này.” Cao Sóc thở dài, hắn có thể cảm giác được những ngày tháng nước sôi lửa bỏng sau này, chỉ mong xương nhỏ có thể mau chóng thích ứng.
Tác giả :
Tàn Dương Phi Tuyết