Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh
Chương 101-102
Chương 101
Chỉ bản thân cô biết, để gia tăng tỉ lệ thành công của các ca phẫu thuật, lúc đi du học, cô đã phải nỗ lực như thế nào. Buổi tối người khác ở trong ký túc xá nghỉ ngơi, rất nhiều lúc cô vẫn đang ở trong phòng thực nghiệm của viện Y học, tiến hành một lần lại một lần luyện tập với các thi thể.
Từ bắt đầu nhìn thấy thi thể còn cảm thấy sợ hãi, đến khi có thể một mình ở trong phẫu thuật lúc đêm khuya, cũng chỉ có mình Lương Tiếu Ý biết bản thân đã nổ lực, vất vả như thế nào. Tất cả những điều này, đến cả Savvy- người thân thiết với cô nhất cũng không biết.
Sau khi mỗi một ca phẫu thuật thành công, Lương Tiểu Ý đều sẽ được Tô Lương Mặc ôm một cái. Cô không biết nó có ý nghĩa gì, nhưng cô cảm thấy thời khác này, cái ôm của anh ấm áp đến nỗi có thể làm cô tan chảy, rộng lớn đến mức có thể bao dung cô.
Hiệu suất làm việc của Savvy Wayne và Mạc Tử Xuyên rất cao, sau khi cô đưa danh sách cho họ, hai người này không những thuyết phục được hai bệnh nhân mà còn đưa họ vào bệnh viện England.
Lương Tiểu Ý rất mệt, nhưng nụ cười càng ngày càng xuất hiện nhiều trên gương mặt cô.
“Đồ ngốc, tự chuốc khổ vào thân mà còn cười được. Cho em mệt chết đi” Khi Mạc Tử Xuyên nhìn thấy Lương Tiểu Ý, anh liền độc mồm độc miệng chế giễu nói. Lương Tiếu Ý cười đáp lại: “Nếu như em ngốc, còn có người giúp đứa ngốc làm chuyện dại dột. Anh nói người như vậy có phải cũng bị ngốc không?”
“Móa! Lương Tiểu Ý! Em thèm đòn phải không?” Phương thức ở cạnh nhau của Mạc Tử Xuyên và Lương Tiểu Ý từ trước tới giờ luôn trực tiếp tự nhiên như vậy, không có một chút khách sáo nào. Ở Mỹ như vậy, về thành phố S cũng như thế.
Savvy đứng bên cạnh nở nụ cười, đôi mắt đen nhìn chăm chú vào người con gái đang đùa giỡn với Mạc Tử Xuyên, trong mắt hiện lên sự ôn nhu không dễ phát hiện.
“Đừng nghịch nữa!” Lương Tiểu Ý trêu đùa với Mạc Tử Xuyên một lúc cả người đã ướt đẫm mồ hôi, mệt liền cầu xin tha thứ, ngồi xuống bên cạnh Savvy. Thấy vậy, Savvy ngay lập tức đưa cho cô một chai nước đã được anh mở sẵn. Lương Tiểu Ý cầm lấy chai nước, ngẩng đầu uống một ngụm, rồi bỗng nhiên nói: “Đúng rồi, em có một chuyện vui muốn nói với các anh”
Savvy Wayne dịu dàng cười hỏi: “Chuyện gì khiến em nở nụ cười ngốc nghếch đến thế?”
“Ai ngốc ngếch chứ?” Cô lập tức không hài lòng, một tay cầm chai nước, tay còn lại chống nạnh hung hăng trừng mắt nhìn Savvy Wayne một cái, sau đó thu hồi tâm mắt, trên khuôn mặt mang theo nụ cười thần bí: “Các anh đoán xem, Tô Lương Mặc đã nói gì với em?”
Gương mặt nở nụ cười của Savvy cứng đờ lại, dịu dàng thuận theo ý của Lương Tiểu Ý hỏi: “Ừm, anh ta đã nói gì?”
“Anh ấy nói… Qua hai tháng nữa sẽ tổ chức đám cưới với em trên đảo Yale!”Khi Lương Tiểu Ý nhắc tới Tô Lương Mặc, khuôn mặt liền hiện lên vẻ hạnh phúc, đôi mắt óng ánh có thần, “Kỳ thực nếu không phải em quá bận, bọn em đã tổ chức vào tháng này rồi. Còn nữa, anh ấy nói tổ chức đám cưới tại đảo Yale, Savvy, anh biết đảo Yale là đảo nào không?
Nó ở đâu?… Em thử tìm trên bản đồ, tìm mọi chỗ đều không tìm được đảo nào tên là Yale.”
Savvy Wayne ngắm nhìn khuôn mặt trẻ con phúng phinsg đang cười hạnh phúc trước mặt mình, ngắm nhìn đôi mắt đen óng ánh ngập tràn kỳ vọng của cô, nhìn cô vô cùng phấn khởi kể về việc một người đàn ông khác muốn tổ chức đám cưới với cô… Savvy chùng mắt xuống, che giấu đi sự cô đơn cùng với đau xót trong mắt.
Không đến mấy giây sau, anh ta lại mở ra, ánh mắt dịu dàng nhìn cô gái đang chìm đắm trong hạnh phúc, ấm áp nói: “Tiểu Ý, chúc mừng em, cuối cùng cũng khổ tận cam lai”
Mạc Tử Xuyên nhìn Savvy Wayne, mi tâm nhíu lại, anh ta không thể biểu hiện giống như Savvy, nhưng vẫn có phong độ. Mạc Tử Xuyên cố ra vẻ đau khổ một cách khoa trương: “Ôi làm sao đây, Tiểu Ý của anh sắp bị tên đàn ông khác cướp đi mất rồi! Anh sẽ đau khổ chết mất, hu hu hu… Làm sao bây giời”
Lương Tiểu Ý chân thành nói cảm ơn Savvy Wayne: “Em nhất định mời anh đến đám cưới, anh là bạn thân nhất cũng như chiến hữu của em” Cô lại về phía Mạc Tử Xuyên, bật cười thành tiếng: “Này này, Tử Xuyên, anh đừng tiếp tục dùng chiêu giả vờ đau khổ này nữa, chiêu này lần trước anh dùng qua rồi” Nhớ lại chuyện trước kia, Lương Tiểu Ý lại nhếch mô nở nụ cười, trên mặt tràn ngạp vẻ hoài niệm.
Cô không hề nhìn thấy sự đau đớn bị lông mi che đi nơi đáy mắt của Savvy, cô cũng không hiểu rằng cố ra vẻ đau lòng là để che giấu sự đau khổ thật sự.
Chương 102
Thời gian lại trôi qua thêm nửa tháng nữa, cuộc sống của Lương Tiểu Ý trôi qua cực kỳ phong phú. Trong thời gian nửa tháng này, cô lại liên tiếp cứu sống thêm năm bệnh nhân u não nữa. Không phải lần nào.
Lương Tiểu Ý cũng chọn phẫu thuật mở sọ, có một số khối u nằm ở vị trí chính diện, hơn nữa kích cỡ cũng nhỏ, không đè lên dây thần kinh, cô sẽ cân nhắc điều trị bằng tia bức xạ gamma.
Trong năm bệnh nhân được cứu chữa tháng này có hai bệnh nhân dùng tia laser cắt bỏ khối u. Nhưng dù nói như thế nào, cô mới bắt đầu kế hoạch chưa được một tháng, cứu chữa rất nhiều bệnh nhân u não mà chưa một lần thất bại.
Chuyện này cũng thật thần kỳ. Phương Xuyên, người cũng là bác sĩ khoa ngoại thần kinh càng thêm ca ngợi cô.
Đương nhiên, kèm với sự thành công, túi tiền của Lương Tiểu Ý cũng xeẹp đi rất nhiều. Cho dù Tô Lương Mặc không yêu cầu cô trả tiền viện phí, thuốc men. Nhưng Lương Tiểu Ý vẫn kiên trì muốn trả, cô nói: “Đây là ước mơ từ nhỏ của em. Em nhất định phải trả viện phí, thuốc men: Bởi sự thành công của Lương Tiểu Ý, mọi người quan tâm chuyện này cũng càng ngày càng nhiều. Hôm nay trong bệnh viện, Lương Tiểu Ý lại đụng phải tên phóng viên đã bám theo cô ba ngày, kiên trì muốn phỏng vấn cô.
Nhìn thấy phóng viên họ Kim đến từ tòa soạn nào đó này, Lương Tiểu Ý lại cảm thấy đau đầu…. Đến tận bây giờ cô vẫn không hiểu, rõ ràng cô làm những chuyện này đều chỉ vì nguyện vọng của mình, tại sao mọi người lại bắt đầu quan tâm đến cô. Lương Tiểu Ý không hề tuyên truyền với bên ngoài, cô thậm chí không thèm giả vờ đăng bất kỳ bức ảnh hoặc dòng chữ nào trên weibo. Nhưng không biết vì sao, lại thu hút sự quan tâm của xã hội.
“Phóng viên Kim, anh có thể đừng đến tìm tôi nữa được không? Tôi đã nói rồi, tôi không nhận phỏng vấn” Lương Tiểu Ý vỗ trán đau đầu nói: “Thật đấy, anh làm như thế này chỉ gây rắc rối cho tôi. Tôi làm những việc này chỉ vì ước mơ lúc nhỏ của tôi mà thôi, tôi không hề muốn “nổi tiếng”, cứ như thế này khiến tôi rất mệt mỏi”
Lương Tiểu Ý nói xong liền bước vào văn phòng, đem vị phóng viên Kim kia khóa ngoài cửa phòng, cô mệt mỏi xoa xoa mi tâm, cởi ra chiếc áo blouse trăng trên người.
Hôm nay Tô Lương Mặc đi công tác, Lương Tiểu Ý không muốn gọi điện thoại kêu lão Lý lái xe đến, đã rất lâu rồi cô không đi về một mình.
Lương Tiểu Ý cầm lấy túi xách đi thang máy xuống lầu, lại phát hiện người trong bệnh viện hôm nay có chút kỳ lạ.
Những người thường ngày hay chào hỏi với cô, vừa nhìn thấy cô liền chạy ra xa, còn có người châu đầu ghé tai, chỉ chỉ trỏ trỏ cô.
Lương Tiểu Ý thấy làm lạ, chẳng lẽ trên mặt cô có gì? Cô lấy chiếc gương mang bên người ra soi mặt… Không có gì cả, không có thứ gì kỳ lạ trên mặt cô hết, vậy những người đó đang nhìn gì chứ?
Bỗng nhiên nhìn thấy một y tá quen thuộc đi đến trước mặt cô, Lương Tiểu Ý vươn tay ra túm cô y tá đó lại: “Tiểu Mỹ, cô biết bọn họ đang nhìn cái gì không…” Lời còn chưa nói hết, Tiểu Mỹ ngẩng đầu lên nhìn thấy là cô, mặt liền biến sắc, hoảng hốt chạy về phía khác, ném lại một câu: “Tôi không biết”
Lương Tiểu Ý cũng không ngốc, dáng vẻ của Tiểu Mỹ rõ ràng là biết nguyên nhân. Cô lại lần lượt nhìn những người quen thân, phản ứng của mỗi người nhìn thấy cô đều giông nhau vội vàng chạy đi. Cô giống như một bãi phân chó, người thấy người tránh.
Đi tới trạm xe bus bên cạnh bệnh viện, vừa lên xe, cảm giác kì lạ ở trong bệnh viện lại một lần nữa xuất hiện trong lòng cô. Cô nhận ra, những người ngồi trên hàng ghế hai bên nhìn cô bằng ánh mắt tràn ngập khinh bỉ cùng miệt thị.
Lương Tiểu Ý đi xuống hàng ghế cuối cùng của xe bus, đang định ngồi xuống, bác gái bên cạnh đột nhiên mắng cô với sắc mắt khó coi: “Đi ra chỗ khác, chỗ này không cho kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm người khác ngĩ Lương Tiểu Ý ngỡ rằng mình nghe nhầm, kinh ngạc nhìn bác gái kia, “Bác, bác nói gì vậy ạ?”
Bác gái hung hãn đứng lên chỉ tay thẳng vào mũi Lương Tiểu Ý mắng to: “Tôi nói cô là kẻ thứ ba không biết xấu hổ, chen chân vào tình cảm của bạn thân! Đúng là không biết xấu hổ, chẳng trách bây giờ trên mạng đều nói phòng cháy phòng trộm phòng bạn thân, đến chồng sắp cưới của bạn thân cũng cướp, chỗ này không chào đón cô! Mau cút xuống xel”
Có người dẫn đầu, những người phía sau cũng không còn kiêng dè gì nữa.
“Đúng vậy, loại người giống như cô đáng ra phải bị bắt vào tù! Vì có được chồng sắp cưới của bạn thân, bèn cố ý sơ suất trong lúc phẫu thuật cho người ta, giết người đoạt mạng! Loại người như cô không xứng đáng làm bác sĩ!”