Mảnh Vá Tình Yêu Tuổi Trung Niên
Chương 142
Ngũ cốc bất phân.
.
Để ngừa vạn nhất, Thời Duyệt gọi T-rex, chuẩn bị sẵn sàng đè bẹp kẻ đánh lén. Nào ngờ năng lực của hai người kia yếu hơn cô tưởng rất nhiều, Thời Duyệt thoáng đau lòng vì dùng bài lớn không đúng chỗ, con át chủ bài mạnh nhất cứ thế bị lãng phí.
Hai cô ngồi vào xe của Thiên Sinh Bạch Hộ, lúc chuẩn bị lên đường, phát hiện A Tuyết và Voi Quê đã vượt qua trước mặt.
Ngoài nhóm họ, Hỏa Băng Nguyệt và Pháp Sư của DL cũng theo sát phía sau, chiếm vị trí thứ hai.
Cũng đến từ Câu lạc bộ các bà cô nhà bên, Bánh Bao Chỉ và Trong Nhà An Toàn vọt lên vị trí thứ ba, Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên tạm thời xếp thứ tư, Thương Lộc và Diêm Dung theo sau hai cô.
"Ơ." Thời Duyệt vẫn luôn chú ý đến tiến độ xung quanh mình, phát hiện Alpha và A Thấu vẫn ở tại chỗ, đã rơi xuống dưới vị trí thứ 10.
"Rốt cuộc hai tên kia..."
Đang nói, phía chân trời bỗng nhiên bị nhuộm đỏ lửa, Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên nhìn về phía ngọn lửa, hướng đó chính là nơi có Alpha và A Thấu.
Trong lúc Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên đang nghĩ rốt cuộc nên đến giúp một tay hay nên tập trung vào trận đầu, mấy nhóm ở gần xung quanh trên bản đồ định vị chỉ còn lại Alpha và A Thấu.
Hứa Ấu Diên: "Được đấy, xem ra hai em ấy toàn thắng rồi."
Thời Duyệt nói: "Hai tên kia sẽ làm rất nhiều người phải ngạc nhiên rơi mắt kính đấy."
Thời Duyệt thở phào nhẹ nhõm, khởi động xe, lao vào vùng hoang dã, thẳng tiến đến bối cảnh cuối cùng, siêu thị hoang dã.
Càng về gần cuối giai đoạn, cạnh tranh càng kịch liệt.
Đấu trường sa mạc 2-2 vốn có 25 nhóm tuyển thủ có thể tiến vào bối cảnh cuối cùng, nhưng cuộc chém gϊếŧ tự do giờ mới bắt đầu,11 trong số 25 nhóm đã bị loại, chỉ còn 14 nhóm có thể thật sự đến siêu thị hoang dã.
Nhóm đầu tiên đến siêu thị hoang dã vẫn là A Tuyết và Voi Quê. Siêu thị rất lớn, rộng rãi tráng lệ lại có ánh sáng vàng tỏa ra mọi phía, lạc loài giữa vùng hoang dã mờ mịt cát bay, rất chói mắt, các người chơi hoàn toàn không cần tốn sức tìm, nhìn từ xa là có thể thấy nơi mình cần đến.
A Tuyết và Voi Quê dừng xe ở bãi đỗ được chỉ định ngoài siêu thị, xuống xe đi ra, ở ngoài có một máy check-in tự động, máy check-in quét đặc điểm trên khuôn mặt của các cô, sau đó trên màn hình hiển thị một nút bấm rút thưởng.
Hệ thống nhắc nhở các cô có một cơ hội bấm nút, hệ thống sẽ cung cấp cho các cô một thẻ triệu hồi. Thẻ triệu hồi này nhất định phải mở ngay tại chỗ để có cơ hội nhận được đạo cụ chỉ có thể sử dụng duy nhất một lần ở bối cảnh này.
Người chơi xếp hạng càng cao càng có khả năng nhận được đạo cụ cực phẩm. Năm vị trí đầu chắc chắn sẽ nhận được đạo cụ tăng ích, năm vị trí cuối có khả năng sẽ rút phải đạo cụ tiêu cực.
A Tuyết để Voi Quê rút: "Chị may mắn hơn em, chị rút đi."
Quả nhiên Voi Quê rất may, rút được đạo cụ khá có ích "đóng băng thời gian".
【Đóng băng thời gian: Bạn có thể đóng băng thời gian của một nhóm đối thủ nhất định, khiến họ bất động tại chỗ trong 20 phút. Tất nhiên, để các người chơi có thể cạnh tranh tốt, chúng tôi sẽ không hiển thị tên của bạn với người chơi bị bạn đóng băng. Bạn có 60 giây để suy nghĩ người đen đủi bị đóng băng là ai.】
A Tuyết và Voi Quê nhìn nhau, còn cần nghĩ xem đối tượng bị đóng băng là ai sao?
Lướt mở Nothing và Bánh Kem Bơ Hoa Plasma trên màn hình, chọn.
【Hệ thống nhắc nhở: Hai tuyển thủ này sẽ tự động bị đóng băng khi qua máy check-in ở bãi đỗ xe.】
Sau khi lựa chọn thành công, A Tuyết lập tức đi vào siêu thị, Voi Quê vẫn đứng tại chỗ.
A Tuyết: "?"
Voi Quê lặng lẽ nhìn khuôn mặt tươi cười của Bánh Kem Bơ Hoa Plasma trên màn hình trong giây lát, hít sâu một hơi, đuổi theo bước chân của A Tuyết.
Sau đó Pháp Sư và Hỏa Băng Nguyệt đến, rút được "hồi máu", đúng như nghĩa đen, có thể bổ sung tất cả máu và thể lực của bản thân.
"Là buff tốt!" Sau khi hồi máu, tất cả cảm giác mệt mỏi đều bị quét sạch, hai người dồi dào tinh thần đi vào siêu thị, lại há hốc miệng khi sắp đến cửa ải đầu tiên.
Định mệnh! Còn có cửa ải biếи ŧɦái thế này?
Xếp hạng thứ ba, Bánh Bao Chỉ và Trong Nhà An Toàn của Câu lạc bộ các bà cô nhà bên đi đến bãi đỗ xe, rút được "tăng tốc", hai người có thể hành động nhanh hơn 50% so với các người chơi bình thường. Vốn dĩ khoảng cách giữa hai người họ và vị trí phía trước không lớn, sau khi tăng tốc liền nhanh chóng đuổi kịp Pháp Sư và Hỏa Băng Nguyệt. Pháp Sư và Hỏa Băng Nguyệt còn chưa kịp vượt ải, thấy có người đã đến, hai bên lập tức đánh nhau.
Thời Duyệt Hứa Ấu Diên và Diêm Dung Thương Lộc đến bãi đỗ xe cùng một lúc. Thương Lộc và Diêm Dung rút được "dầu cao Vạn Kim", còn Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên rút được "trượt".
"Dầu cao Vạn Kim" có thể làm tất cả vận đen trôi đi, còn "trượt" có thể giúp người chơi vượt lên ở khúc ngoặt, trên thực tế cũng là buff tăng tốc.
Khi đi qua máy check-in, hệ thống nhắc nhở có tuyển thủ đã chọn đóng băng Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên, thời gian bị đóng băng ở đây là 20 phút.
"Hai mươi phút!?" Hứa Ấu Diên giật mình, tất cả mọi người cắm đầu chạy nước rút ở bối cảnh cuối cùng, nếu bị đóng băng ở đây trong thời gian dài như vậy, thật sự lạnh.
Diêm Dung cười hì hì: "Xem ra chúng ta rút được dầu cao Vạn Kim rất đúng lúc, giới thiệu của nó nói có thể làm trôi tất cả vận đen, vậy có phải cũng làm trôi được đóng băng?"
Thương Lộc vốn không nghĩ đến, nhưng được nhắc nhở vậy liền cảm thấy như vừa được mở cánh cửa dẫn đến thế giới mới: "Nhưng mà, dầu cao Vạn Kim có thể để người khác dùng được không?"
Diêm Dung nói: "Được hay không, cũng không thể cho người khác dùng. Đóng băng thời gian cũng là có người rút được trước rồi dùng với người khác, nghĩa là dầu cao Vạn Kim của chúng ta cũng có thể sử dụng với người khác. Được hay không thử sẽ biết."
Cô rất hào phóng đưa buff của mình cho Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên dùng, quả nhiên làm mất tác dụng của đóng băng thời gian.
Thời Duyệt vốn muốn tặng "trượt" cho hai cô ấy, xem như trả ơn, Thương Lộc từ chối.
Thương Lộc: "Bọn chị vốn đến để chơi vui, xếp hạng thứ mấy không quan trọng, có thể đi đến hiện tại cũng xem như kết quả bọn chị đồng lòng hợp sức. Hai em thì khác, hai em cần xông về phía trước mạnh hơn nữa. Đi đi, vượt lên ở khúc ngoặt, để mấy người muốn thấy hai em đen đủi bị dọa cho trật khớp hàm."
Hứa Ấu Diên cũng không lề mề, nói cảm ơn hai cô ấy: "Cảm ơn chị, đợi sau sẽ mời hai người đi ăn, nhất định sẽ mời, địa điểm hai người chọn."
Diêm Dung cười nói: "Thật sự không cần khách sáo, lúc trước là vì em tùy hứng mới khiến hai người bị liên lụy, em cũng chưa đền bù tử tế, hơn nữa vẫn là em nợ hai người, phải là em mời."
"Được rồi được rồi, chúng ta mời nhau, đừng khách sáo." Thời Duyệt kéo Hứa Ấu Diên đi, cô thật sự không muốn lãng phí một giây phút nào.
Phía trước đã có ba nhóm tuyển thủ, Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên sử dụng "trượt", lập tức vượt qua Bánh Bao Chỉ và Trong Nhà An Toàn vẫn đang hồi máu sau khi bị đánh bại, đến cửa ải thứ nhất của siêu thị hoang dã.
Hai cô vừa mới bước vào bối cảnh đã suýt trượt chân ngã xuống, đỡ tay nhau mới miễn cưỡng đứng lên được.
"Đây là gì?" Hứa Ấu Diên nhặt hạt đậu dưới chân lên, "Đậu đỏ?"
"Đây không phải đậu đỏ." Thời Duyệt nói, "Đây là đậu nho nhe."
"Có gì khác nhau sao?" Hứa Ấu Diên không hiểu.
Thích tự vào bếp hơn nữa thường nấu ăn để giảm căng thẳng, sếp Thời đầu bếp hạng nhất thật sự không nhìn được: "Đương nhiên là khác nhau, bề ngoài hoàn toàn khác được chứ, đậu đỏ tròn đậu nho nhe dẹt, giá trị dinh dưỡng cũng không giống nhau, đậu nho nhe thậm chí còn có thể dùng làm thuốc."
Thời Duyệt vừa nói xong, Hứa Ấu Diên còn chưa kịp suy nghĩ, Pháp Sư của Chiến đội DL nghe lén Thời Duyệt nói lập tức múc một thìa đậu nho nhe từ trong túi vải bên tay trái, cho vào trong nồi. Dưới nồi có châm lửa, mùi thuốc từ từ tỏa ra.
Hệ thống nhắc nhở cô ấy đã chọn đúng.
【Siêu thị hoang dã, ải thứ nhất: Nhận biết ngũ cốc
Sinh hoạt gia đình là một phần quan trọng trong cuộc sống, mặc dù không phải ai cũng muốn vào bếp, nhưng nếu không thể phân biệt ngũ cốc thì thật sự không còn gì để nói. Xin hãy chọn đúng loại ngũ cốc theo câu hỏi, đưa vào trong nồi được chỉ định, nhóm tuyển thủ đầu tiên hoàn thành 20 câu hỏi sẽ qua ải, sai một câu phải đợi 3 phút mới có thể chuyển sang câu tiếp theo. Cần lưu ý, mỗi nhóm không thể thao tác liên tục, hai đồng đội nhất định phải thay phiên nhau thực hiện phần thi.】
Cửa ải này không chỉ thi đấu tốc độ, mà nhiều hơn là thường thức cuộc sống.
Đã là năm 2036, dịch vụ giao hàng vừa phổ biến vừa nhanh chóng, người trẻ bận rộn hụt hơi, căn bản đều giải quyết ba bữa nhờ giao hàng, có ai được thời gian rảnh rỗi lại vào phòng bếp đầy khói dầu? Không nấu ăn, tất nhiên khó nhận biết những ngũ cốc này.
Ngay cả A Tuyết và Voi Quê cũng bị kẹt ở đây.
A Tuyết còn có thể phân biệt được đâu là kiều mạch đâu là yến mạch, mà Voi Quê thì hoàn toàn lúng túng. Đến lượt mình, cô ấy nhầm hạt ý dĩ thành sago, bột kê thành bột ngô, chưa cần nói đến đậu nành với đậu Hà Lan.
Thời Duyệt nhìn Voi Quê, đã biết cô ấy là ai.
Debuff đóng băng thời gian trước đó cũng là nhóm Voi Quê sử dụng, từ phần thi trí tuệ, Thời Duyệt đã cảm thấy cách thức trả lời câu hỏi của Voi Quê này có phần quen thuộc, nhớ ra, ngoại trừ Alaye thì có thể là ai?
Trước kia thời đại học Thời Duyệt đã đam mê think tank, Alaye cũng nghiên cứu cùng cô một thời gian. Dù sao trường của các cô cũng là trường đại học hàng đầu ở nước ngoài, ngoài tiền, còn phải thật sự có đầu óc mới có thể vào học.
Ở phương diện chỉ số cảm xúc thì khó nói, nhưng chỉ số thông minh của Alaye vẫn đủ, học điều mới cực nhanh, chinh chiến mấy cuộc thi trí tuệ cùng Thời Duyệt, tốc độ giành trả lời cũng càng lúc càng nhanh.
Trước đó nghe nói Alaye đầu tư cho chiến đội chuyên nghiệp nổi tiếng "Câu lạc bộ tấn công", kiên quyết đổi cái tên rất hùng hồn của người ta thành "Câu lạc bộ các bà cô nhà bên".
Không ngờ cô ấy không chỉ đầu tư, còn tự mình tham gia thi đấu.
Bố của Alaye cũng làm trò chơi, từ nhỏ cô ấy cũng đã rất thích chơi trò chơi, song đều chỉ là để giải trí, tồn tại khoảng cách rất lớn so với các người chơi chuyên nghiệp thật sự, thậm chí là tuyển thủ bán chuyên không đi theo con đường chuyên nghiệp như Hứa Ấu Diên. Đọ sức với nhiều cao thủ như vậy, cô ấy cũng rất can đảm.
Nhưng rất rõ ràng, cô ấy kéo chân A Tuyết khá nhiều, nếu A Tuyết có một đồng đội tiêu chuẩn, có lẽ sẽ biểu hiện tốt hơn.
"Không sao, bình tĩnh lại, nhìn ngũ cốc thật kỹ."
Là đồng đội, A Tuyết không thể nhắc đáp án chính xác cho Voi Quê, nếu không sẽ bị coi là gian lận. Tất cả những gì cô ấy có thể làm là tăng tốc tìm hạt nhanh hơn ở lượt của mình, cố gắng dùng ít thời gian nhất có thể, để đồng đội có nhiều thời gian hơn, cũng để đồng đội bình tĩnh lại.
Voi Quê vốn không nắm chắc, mới đầu đã sai ba câu, nhanh chóng bị Chiến đội DL vượt qua.
Giữa lúc hấp tấp, A Tuyết ở một bên vẫn bình tĩnh nhẹ nhàng cổ vũ cô ấy, trong giọng nói không có một ý trách cứ nào, lại có thể làm tâm trạng nôn nóng của Voi Quê từ từ dịu xuống.
Mặc dù không thể trực tiếp gợi ý câu trả lời, nhưng dù sao A Tuyết cũng là tuyển thủ trò chơi hologram dày dạn kinh nghiệm, biết giữ đúng mực: "Chị nhìn kĩ những loại ngũ cốc này, kể cả không biết cũng có thể liên hệ tên gọi của nó với vẻ bề ngoài, quan sát cẩn thận, chị làm được, vẫn còn thời gian."
Thời Duyệt không cần dùng đến năm giây đã có thể đưa ra câu trả lời ở hầu hết các câu hỏi, cửa ải "nhận biết ngũ cốc" đối với người yêu phòng bếp như cô cũng đơn giản như học sinh trung học viết bính âm, vừa trả lời đề bài của mình vừa có thể dành tai quan sát đối thủ.
A Tuyết kia thật sự rất giỏi, có khí chất bà hoàng khá rõ ràng.
Trong thi đấu, đặc biệt là thi đấu nhóm, vượt trội là giai đoạn đầu tiên của bà hoàng, người có thể thật sự được tôn là nhà vô địch, là người có thể dẫn dắt nhóm mình leo lên đỉnh.
A Tuyết chính là người như vậy.
Voi Quê vốn làm rối loạn trận tuyến khi gặp phải cửa ải mình hoàn toàn không hiểu, nhưng có thể bình tĩnh trở lại nhờ một lời nhắc của A Tuyết, bắt đầu so sánh tên gọi với bề ngoài, vậy mà cũng trả lời đúng hai câu thành công.
Vốn đã rơi xuống vị trí thứ ba, nhờ Voi Quê hoàn thành suôn sẻ hai câu này, họ lại về vị trí thứ nhất một lần nữa.
Diêm Dung và Thương Lộc cũng rất mạnh.
Đừng nhìn Diêm Dung là minh tinh thì mười ngón không dính nước mùa xuân, thật ra cô cũng đam mê vào bếp vô cùng, càng là vì Thương Lộc không quen ăn đồ bên ngoài đầy dầu mỡ, cô muốn giúp Thương Lộc có một chế độ ăn uống bổ dưỡng, nên gần đây dùng hầu hết thời gian rảnh rỗi cho việc nghiên cứu nấu nướng. Đối với cô, nhận biết ngũ cốc chỉ là chuyện nhỏ. Thương Lộc vốn cũng biết nấu ăn, tay nghề không hẳn là khéo léo, sẽ nhận sai mấy loại, nhưng trong số tất cả các tuyển thủ ở hiện trường, hai người các cô xem như có năng lực tổng hợp mạnh nhất.
"Chết tiệt!" Hứa Ấu Diên lại sai một câu, đầu tóc sắp nổ tung.
Lại phải đợi 3 phút!
"Không sao không sao." Thời Duyệt lại gần xoa bóp cho chị, giống như huấn luyện viên giúp vận động viên quyền anh thả lỏng, "Mặc dù chị làm đồ ăn không ngon, nhưng cũng đâu phải chị không nấu ăn, dù sao chị cũng từng sống một mình ở ngoại ô phía Tây một thời gian. Đừng áp lực quá, thấy cái nào đúng liền chọn cái đấy."
Hứa Ấu Diên không chớp mắt: "Chị thấy cái nào cũng đúng!"
Thời Duyệt cười ha ha, bầu không khí thi đấu căng thẳng như vậy, tất cả mọi người đều căng cứng mặt, lúc này lại nghe thấy tiếng cười, ai cũng nhìn về phía Thời Duyệt.
"Lại là Bánh Kem kia."
"Cô ta đang cười gì thế, lẽ nào nhận biết ngũ cốc cũng có mạch tư duy đặc biệt để giải đề sao?"
"Không phải cô ta lại chuẩn bị nổi lên chứ?"
Những tuyển thủ khác đều bị cô làm cho sợ hãi, luôn cảm thấy Bánh Kem này không phết bơ mà là dầu ớt, sặc hết hơi.
3 phút nhanh chóng trôi qua, Thời Duyệt lại tìm được du mạch rất nhanh, lần nữa đến lượt Hứa Ấu Diên.
"Bảo bối."
Khi Hứa Ấu Diên chuẩn bị đi vào khu vực trả lời hình chữ "回" (hồi), Thời Duyệt gọi một tiếng.
"Buồn nôn." Hứa Ấu Diên liếc nhìn em. Thật ra vừa rồi một tràng cười to càn rỡ của Thời Duyệt đã giúp thần kinh căng muốn đứt dây của Hứa Ấu Diên bình tĩnh lại một phần, một tiếng "bảo bối" này, Thời Duyệt gọi không e ngại gì, người xung quanh đều nghe thấy, Hứa Ấu Diên dành ít tâm tư cằn nhằn em, tâm trạng căng thẳng dịu đi phần nào.
"Nếu chị cảm thấy cái gì cũng đúng, vậy hãy dựa vào trực giác để trả lời." Thời Duyệt nói, "Sử dụng thời gian ngắn nhất có thể để phán đoán, vậy thì dù sai hay đúng, cũng đều là đáp án tốt nhất."
Lời Thời Duyệt nói làm Hứa Ấu Diên hiểu ra.
Không sai, không trả lời được là không trả lời được, dù cho Hứa Ấu Diên hai ngày, thì cô nhất định cũng phải dựa vào trực giác để chọn bừa giữa những loại ngũ cốc vô cùng giống nhau. Đã vậy, chẳng bằng quyết định trong một giây, dù chọn sai cũng có thể bước vào ba phút bị phạt nhanh hơn!
Hiểu ra điều này, Hứa Ấu Diên lập tức làm theo trực giác ngay sau khi đọc hết câu hỏi, tìm được kê trong cả đống gạo, nắm vào tay, ném vào trong nồi, vậy mà lại đúng!
"!" Hứa Ấu Diên vô cùng kinh ngạc, nhìn sang Thời Duyệt.
Thời Duyệt nhảy dựng lên, phấn khởi đập tay với Hứa Ấu Diên!
Gặp khó khăn ở phần đầu trận đấu, cũng bị tụt lại phía sau một lần.
Mà hiện giờ, dường như thần may mắn đã bắt đầu nhìn về phía hai cô.
Thời Duyệt trả lời đúng cả 10 câu hỏi, Hứa Ấu Diên sai một nửa, nhưng ở phần tiếp theo cô không ngần ngại rút ngắn thời gian xuống mức tối thiểu, tăng tốc lựa chọn, lại may mắn trả lời đúng hai câu. Chưa đầy 30 giây sau khi A Tuyết và Voi Quê trở thành nhóm đầu tiên hoàn thành cửa ải "nhận biết ngũ cốc", hai cô cũng đã vượt qua!
Rời khỏi địa điểm thi đấu "nhận biết ngũ cốc", cần đi qua một đoạn đường rất dài để đến cửa ải tiếp theo, không có bất kì phương tiện nào, chỉ có thể dựa vào đôi chân.
A Tuyết và Voi Quê vốn đang bước nhanh, khi phát hiện Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên ở ngay sau lưng, lập tức cất bước chạy như điên.
Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên đuổi theo không bỏ, hai nhóm bắt đầu chạy nước rút trăm mét, còn là hơn trăm mét.
Cả bốn người đều chọn đạo cụ và thú cưng, không lựa chọn mang theo vẻ ngoài kèm buff, vì thế chạy như điên đúng nghĩa đen, thở hồng hộc mồ hôi đầm đìa.
Cả tối không có ai trông nom, tự mở cửa phòng bếp tìm được hạt cho chó, ăn một bữa no đủ, A Song nôn một trận, nôn xong lại hơi đói, quay lại tìm hạt.
Lấp đầy bụng một lần nữa, A Song thoải mái khoan khoái chầm chậm trở về phòng khách, định xem chủ nhân đã bận xong chưa, có thời gian nhìn mình chưa.
A Song vừa đến gần, Hứa Ấu Diên vốn ngồi thẳng trên sô pha với Thời Duyệt đột nhiên điên cuồng đạp hai chân, dép bị đá bay, đập trúng giữa đầu A Song.
A Song sợ hết hồn, "ngao" một tiếng quay đầu bỏ chạy, chạy về phòng bếp vẫn còn hoang mang.
Sau khi bình tĩnh lại phần nào, A Song thò đầu chó ra khỏi phòng bếp, cẩn thận từng li từng tí nhìn phòng khách, phát hiện hai người trên sô pha vẫn giật đùng đùng.
A Song từ từ lui về, dùng đầu đẩy cửa phòng bếp, lùi đến sau bàn chuẩn bị thức ăn, trốn đi bảo vệ mạng chó.