Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!
Chương 157: Nhặt về mỹ thiếu niên
#Cá Basa
Chính là bầu trời đang quang đãng, trời đột nhiên đổ mưa, bầu trời ở Hắc quốc vốn đã không trong xanh lắm vì những tòa nhà chọc trời, bây giờ lại càng thêm xám xịt vì màn mây đen thui
Bỉ Ngạn cầm một chiếc ô đạp đi trên đường, trong miệng nhẹ nhàng niệm ra những câu hát dịu nhẹ
Không ngờ được cô bé đang đi trên đường, lại lỡ dẫm phải một cái tay người!
“Á á á!” Bỉ Ngạn hét lên, sau khi định hình lại, dựa vào khí tức của tên này liền biết, hắn chỉ ngất xỉu thôi chứ vẫn còn sống! Nàng rối rắm liếm môi, muốn bỏ qua người này rời đi, thế nhưng bản thân nàng cũng biết tư vị bị bỏ rơi ấy chẳng tốt đẹp gì
“Thôi vậy…”
Theo một tiếng thở dài, chính là một vẻ mặt phiền não của Mẫu Đơn nhìn Bỉ Ngạn, cùng với thanh niên đang nằm trên giường phòng khám bệnh của Cẩm Nhuệ!
“Bỉ Ngạn, coi giải thích cho nương xem cậu ta là ai? Từ đâu ra? Sao con lại mang về nhà hử?” Mẫu Đơn vừa cho tiểu ngũ bú sữa vừa tra hỏi Bỉ Ngạn đang hối lỗi ngồi trước mặt
“Đây là…” Bỉ Ngạn buồn bã nhìn Mẫu Đơn “Là người con nhặt được ở trên đường, có vẻ như anh ấy bị thương rất nặng, lại ngất xỉu Nếu như bỏ qua không nhìn liền chẳng có chút nhân tính nào cả!”
Mẫu Đơn nhíu mày, sau đó thở dài: “Được rồi, cậu ta do con mang về, vậy thì con phải chịu trách nhiệm chăm sóc cậu ta, không được để cho Cẩm Nhuệ phải lo hết!”
“Vâng” Bỉ Ngạn gật đầu
Mẫu Đơn nhìn thoáng qua cậu thanh niên trên giường Da mặt trắng bóc như làn da của thiếu nữ, lại một mái tóc đen tuyền mềm mại, hoàn toàn chính là hình tượng tiểu mỹ thụ trong truyền thuyết
Chẳng lẽ lần này nàng lại gặp may mắn, được Bỉ Ngạn nhặt về cho một cái bảo bối?
Cậu thanh niên kia nằm ngủ mà cũng phải có chút rùng mình…
===
Chương 13/15
Còn 2 chương, cố lên!
Đọc xong like 1 cái chp gia nha TT
Chính là bầu trời đang quang đãng, trời đột nhiên đổ mưa, bầu trời ở Hắc quốc vốn đã không trong xanh lắm vì những tòa nhà chọc trời, bây giờ lại càng thêm xám xịt vì màn mây đen thui
Bỉ Ngạn cầm một chiếc ô đạp đi trên đường, trong miệng nhẹ nhàng niệm ra những câu hát dịu nhẹ
Không ngờ được cô bé đang đi trên đường, lại lỡ dẫm phải một cái tay người!
“Á á á!” Bỉ Ngạn hét lên, sau khi định hình lại, dựa vào khí tức của tên này liền biết, hắn chỉ ngất xỉu thôi chứ vẫn còn sống! Nàng rối rắm liếm môi, muốn bỏ qua người này rời đi, thế nhưng bản thân nàng cũng biết tư vị bị bỏ rơi ấy chẳng tốt đẹp gì
“Thôi vậy…”
Theo một tiếng thở dài, chính là một vẻ mặt phiền não của Mẫu Đơn nhìn Bỉ Ngạn, cùng với thanh niên đang nằm trên giường phòng khám bệnh của Cẩm Nhuệ!
“Bỉ Ngạn, coi giải thích cho nương xem cậu ta là ai? Từ đâu ra? Sao con lại mang về nhà hử?” Mẫu Đơn vừa cho tiểu ngũ bú sữa vừa tra hỏi Bỉ Ngạn đang hối lỗi ngồi trước mặt
“Đây là…” Bỉ Ngạn buồn bã nhìn Mẫu Đơn “Là người con nhặt được ở trên đường, có vẻ như anh ấy bị thương rất nặng, lại ngất xỉu Nếu như bỏ qua không nhìn liền chẳng có chút nhân tính nào cả!”
Mẫu Đơn nhíu mày, sau đó thở dài: “Được rồi, cậu ta do con mang về, vậy thì con phải chịu trách nhiệm chăm sóc cậu ta, không được để cho Cẩm Nhuệ phải lo hết!”
“Vâng” Bỉ Ngạn gật đầu
Mẫu Đơn nhìn thoáng qua cậu thanh niên trên giường Da mặt trắng bóc như làn da của thiếu nữ, lại một mái tóc đen tuyền mềm mại, hoàn toàn chính là hình tượng tiểu mỹ thụ trong truyền thuyết
Chẳng lẽ lần này nàng lại gặp may mắn, được Bỉ Ngạn nhặt về cho một cái bảo bối?
Cậu thanh niên kia nằm ngủ mà cũng phải có chút rùng mình…
===
Chương 13/15
Còn 2 chương, cố lên!
Đọc xong like 1 cái chp gia nha TT
Tác giả :
Cá Basa