Mạc Nghiên Xuyên Sách
Chương 105: Mèo con ngoan (Cao H)
"Mèo con thật dâm đãng... Tiểu huyệt của em đang không ngừng chảy nước miếng, còn làm tẩm ướt cả khăn trải giường... Cái miệng nhỏ ở trên có côn thịt của anh chống đỡ, vậy cái miệng nhỏ phía dưới nên làm thế nào đây?" Nhìn đến hai tròng mắt hoảng sợ của bé con, Diệp Hàn Ngự sung sướng cười khẽ:" Đừng sợ... Từ từ rồi anh sẽ dùng côn thịt bịt kín giúp em." Nói xong, anh giống như phát ra uy áp mãnh hổ, cắm côn thịt vừa nhanh vừa mạnh, hai viên túi ngọc không ngừng va chạm với phần cằm của cô, da thịt trắng nõn biến thành ửng đỏ.
Mỗi lần rút côn thịt ra thì có thể thấy phía trên dính đầy nước bọt điềm mỹ của bé con. Đôi mắt đen của Diệp Hàn Ngự càng thêm sâu thẳm, cảm giác được côn thịt bắt đầu sưng to lên và sắp đạt tới cao trào cực đoan, ý niệm muốn bắn càng ngày càng cường liệt, anh tăng nhanh tốc độ ma sát với khoang miệng kiều nộn. Bé con dưới thân theo mỗi lần anh thọc vào rút ra đều nhanh chóng run rẩy. Đột nhiên, một dòng mật dịch trong suốt phun từ giữa đùi cô xuống khăn trải giường, Diệp Hàn Ngự lúc này mới gầm nhẹ một tiếng rồi bắn hạt giống lửa nóng vào trong cổ họng cô.
"Mèo con ngoan... Nuốt hết vào đi..." Bàn tay to gắt gao cố định đầu không cho cô rời đi, tay kia thì yêu thương vỗ về gương mặt ửng hồng của cô, từng đợt tinh dịch có mùi xạ hương đặc sệt tuôn vào môi đỏ nhỏ xinh. Lo lắng Mạc Nghiên sẽ bị sặc, Diệp Hàn Ngự dùng tay nhẹ nhàng xoa ấn và vỗ về chơi đùa trên cần cổ của cô, xúc cảm trong lòng bàn tay khiến Diệp Hàn Ngự nhếch môi tươi cười ôn nhu.
Anh nhẹ nhàng rút côn thịt thô to ra ngoài, ngón tay tà ác búng búng tiểu huyệt đang tới cao trào. Bé con trong lòng ngực liên tục vặn vẹo ý muốn thoát khỏi anh. Diệp Hàn Ngự nâng thân mình kiều mềm dậy xong để Mạc Nghiên dựa lưng vào mình rồi đẩy hai đùi vô lực của cô ra sau, tiếp đó đâm mạnh cây côn thịt vẫn thô to như cũ vào trong nộn huyệt mềm ướt.
"Ha a... Đủ rồi... Đã đủ rồi.... Em mệt mỏi quá.... Huhu... Hừ a..." Theo số lần côn thịt thọc vào rút ra tăng nhiều, chất lỏng tuôn mãi cuồn cuộn không dứt. Khoái cảm khó có thể nói bằng lời liên tục tra tấn thần kinh của Mạc Nghiên, tiếng rên rỉ cũng dần dần trở nên khàn khàn mê người.
"Không được.... Anh phải trừng phạt mèo con tham ăn thật nặng..." Diệp Hàn Ngự càng thêm không kiêng nể gì mà đâm côn thịt nóng rực to lớn vào sâu tận gốc, sau đó lại rút ra cả cây. Anh đâm chọc cô không lưu tình chút nào.
"Ân a... Ha a... Từ bỏ... Huhu..." Khoái cảm che trời lấp đất bao phủ cả đầu óc cô, tiếng rên rỉ ngọt nị không thể khống chế được mà thốt ra ngoài miệng, thân thể cô giống như trôi nổi phập phồng ở trên biển.
"Sau này không được gặp lại tên đàn ông kia, em nghe rõ chưa?" Diệp Hàn Ngự bá đạo ra lệnh cho cô, động tác dưới thân lại không hề chậm lại mà càng thêm mạnh mẽ đâm vào rút ra.
"Không..." Mạc Nghiên không ngừng lắc đầu từ chối mệnh lệnh của Diệp Hàn Ngự, còn hạ thân lại vô lực đong đưa cái mông theo động tác ra vào của anh.
Nhìn bé con rơi từng giọt nước mắt trong suốt xuống khăn trải giường, Diệp Hàn Ngự liền cảm thấy bực bội. "Thật là một bé mèo con không biết nghe lời..." Đáy mắt anh hiện lên một tia hung ác, côn thịt thô to lửa nóng thăm dò ở trong tiểu huyệt chặt hẹp, anh nghiêm trọng dùng sức đâm chọc vào mỗi một chỗ ở bên trong, phần đùi cường kiện chắn giữa hai chân mảnh khảnh không cho cô khép lại. Anh dùng một tay vuốt ve tuyết nhũ, tay kia thì trêu đùa hoa đế mẫn cảm, quy đầu to lớn mỗi một lần đều chính xác nhắm ngay điểm mẫn cảm của cô rồi mãnh liệt va chạm. Thỉnh thoảng, chỗ giao hợp của anh và cô phát ra tiếng nước tí tách mờ ám.
"Ha a... Không cần... Em không được... Hừ a..." Mạc Nghiên khó nhịn nâng eo thon, đầu ngón chân đáng yêu co chặt thành một đoàn, ngón tay túm chặt chiếc cà vạt màu đen.
Thân thể mềm mại quyến rũ của Mạc Nghiên co rút một trận, bụng nhỏ run rẩy, một dòng nước ấm tuôn từ trong cơ thể ra ngoài cọ rửa ở trên quy đầu và côn thịt của anh. Sau đó, Mạc Nghiên ngay lập tức cảm thấy trước mắt tối sầm, thân thể xụi lơ về phía trước và ngất đi.
Bé con dưới thân bởi vì không chịu nổi mà ngã xuống nhưng anh vẫn đong đưa eo như cũ. Côn thịt thô to ra vào trong tiểu huyệt sưng đỏ, hơi thở nóng rực tràn ngập khắp cả căn phòng, ngẫu nhiên còn có tiếng cầu xin phát ra từ cái miệng nhỏ đỏ tươi và càng nhiều hơn là tiếng rên rỉ kiều mị của cô gái trẻ cùng với tiếng thở dốc trầm thấp của người đàn ông.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nà ><
Mỗi lần rút côn thịt ra thì có thể thấy phía trên dính đầy nước bọt điềm mỹ của bé con. Đôi mắt đen của Diệp Hàn Ngự càng thêm sâu thẳm, cảm giác được côn thịt bắt đầu sưng to lên và sắp đạt tới cao trào cực đoan, ý niệm muốn bắn càng ngày càng cường liệt, anh tăng nhanh tốc độ ma sát với khoang miệng kiều nộn. Bé con dưới thân theo mỗi lần anh thọc vào rút ra đều nhanh chóng run rẩy. Đột nhiên, một dòng mật dịch trong suốt phun từ giữa đùi cô xuống khăn trải giường, Diệp Hàn Ngự lúc này mới gầm nhẹ một tiếng rồi bắn hạt giống lửa nóng vào trong cổ họng cô.
"Mèo con ngoan... Nuốt hết vào đi..." Bàn tay to gắt gao cố định đầu không cho cô rời đi, tay kia thì yêu thương vỗ về gương mặt ửng hồng của cô, từng đợt tinh dịch có mùi xạ hương đặc sệt tuôn vào môi đỏ nhỏ xinh. Lo lắng Mạc Nghiên sẽ bị sặc, Diệp Hàn Ngự dùng tay nhẹ nhàng xoa ấn và vỗ về chơi đùa trên cần cổ của cô, xúc cảm trong lòng bàn tay khiến Diệp Hàn Ngự nhếch môi tươi cười ôn nhu.
Anh nhẹ nhàng rút côn thịt thô to ra ngoài, ngón tay tà ác búng búng tiểu huyệt đang tới cao trào. Bé con trong lòng ngực liên tục vặn vẹo ý muốn thoát khỏi anh. Diệp Hàn Ngự nâng thân mình kiều mềm dậy xong để Mạc Nghiên dựa lưng vào mình rồi đẩy hai đùi vô lực của cô ra sau, tiếp đó đâm mạnh cây côn thịt vẫn thô to như cũ vào trong nộn huyệt mềm ướt.
"Ha a... Đủ rồi... Đã đủ rồi.... Em mệt mỏi quá.... Huhu... Hừ a..." Theo số lần côn thịt thọc vào rút ra tăng nhiều, chất lỏng tuôn mãi cuồn cuộn không dứt. Khoái cảm khó có thể nói bằng lời liên tục tra tấn thần kinh của Mạc Nghiên, tiếng rên rỉ cũng dần dần trở nên khàn khàn mê người.
"Không được.... Anh phải trừng phạt mèo con tham ăn thật nặng..." Diệp Hàn Ngự càng thêm không kiêng nể gì mà đâm côn thịt nóng rực to lớn vào sâu tận gốc, sau đó lại rút ra cả cây. Anh đâm chọc cô không lưu tình chút nào.
"Ân a... Ha a... Từ bỏ... Huhu..." Khoái cảm che trời lấp đất bao phủ cả đầu óc cô, tiếng rên rỉ ngọt nị không thể khống chế được mà thốt ra ngoài miệng, thân thể cô giống như trôi nổi phập phồng ở trên biển.
"Sau này không được gặp lại tên đàn ông kia, em nghe rõ chưa?" Diệp Hàn Ngự bá đạo ra lệnh cho cô, động tác dưới thân lại không hề chậm lại mà càng thêm mạnh mẽ đâm vào rút ra.
"Không..." Mạc Nghiên không ngừng lắc đầu từ chối mệnh lệnh của Diệp Hàn Ngự, còn hạ thân lại vô lực đong đưa cái mông theo động tác ra vào của anh.
Nhìn bé con rơi từng giọt nước mắt trong suốt xuống khăn trải giường, Diệp Hàn Ngự liền cảm thấy bực bội. "Thật là một bé mèo con không biết nghe lời..." Đáy mắt anh hiện lên một tia hung ác, côn thịt thô to lửa nóng thăm dò ở trong tiểu huyệt chặt hẹp, anh nghiêm trọng dùng sức đâm chọc vào mỗi một chỗ ở bên trong, phần đùi cường kiện chắn giữa hai chân mảnh khảnh không cho cô khép lại. Anh dùng một tay vuốt ve tuyết nhũ, tay kia thì trêu đùa hoa đế mẫn cảm, quy đầu to lớn mỗi một lần đều chính xác nhắm ngay điểm mẫn cảm của cô rồi mãnh liệt va chạm. Thỉnh thoảng, chỗ giao hợp của anh và cô phát ra tiếng nước tí tách mờ ám.
"Ha a... Không cần... Em không được... Hừ a..." Mạc Nghiên khó nhịn nâng eo thon, đầu ngón chân đáng yêu co chặt thành một đoàn, ngón tay túm chặt chiếc cà vạt màu đen.
Thân thể mềm mại quyến rũ của Mạc Nghiên co rút một trận, bụng nhỏ run rẩy, một dòng nước ấm tuôn từ trong cơ thể ra ngoài cọ rửa ở trên quy đầu và côn thịt của anh. Sau đó, Mạc Nghiên ngay lập tức cảm thấy trước mắt tối sầm, thân thể xụi lơ về phía trước và ngất đi.
Bé con dưới thân bởi vì không chịu nổi mà ngã xuống nhưng anh vẫn đong đưa eo như cũ. Côn thịt thô to ra vào trong tiểu huyệt sưng đỏ, hơi thở nóng rực tràn ngập khắp cả căn phòng, ngẫu nhiên còn có tiếng cầu xin phát ra từ cái miệng nhỏ đỏ tươi và càng nhiều hơn là tiếng rên rỉ kiều mị của cô gái trẻ cùng với tiếng thở dốc trầm thấp của người đàn ông.
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nà ><
Tác giả :
Chỉ Thị Y Duy