Ma Vũ Đại Lục Hành Ký
Chương 51: Tiểu ngân
“Rắn này rất ngoan nha.” Lankers mở to mắt, có chút tò mò lại có chút sợ hãi nói.
Mấy người đàn ông ngồi ở cái bàn tròn trong phòng, Bạch Hành cẩn thận tỉ mỉ lấy ra con rắn nhỏ như hiến vật quý.
Mềm nhũn bò bò nằm trên mặt bàn gỗ nâu đỏ, con rắn nhỏ giống như bạch ngọc càng thêm dễ thấy.
“Nó căn bản là không có chút tinh thần mà.” Kyle đối với lời của Lankers không cho là đúng, vươn tay ở trên người còn rắn nhỏ chọt hai cái – Lankers kinh hãi la một tiếng – con rắn nhỏ vẫn không nhúc nhích, “Xem, chết cũng không động như thế. Nó có phải là ngủ đông không?”
Maude nhíu mày, “Hình như là chủng loại rất hiếm thấy, có năng lực đặc thù gì không? Nếu nói không có, cũng có thể làm một chủng loại hiếm có bán đi, giá cả đại khái là … Ưm…”
Andreu trên mặt lộ nụ cười tự nhiên bình tĩnh mỉm cười, giống như người đột ngột che môi Maude không phải anh, “Không nên để ý đến y, phạm phải bệnh nghề nghiệp.”
“À.”
Mọi người sáng tỏ gật đầu, dòng họ Orly gia tộc lớn nhất đại lục, hiểu, có thể hiểu.
“Chẳng qua con rắn này rất đẹp, Bạch, anh từ đâu kiếm nó vậy?” Buông môi của Maude ra, không để ý y trừng mắt hướng mình, Andreu đem cánh tay đáp trên vai của Lankers, tò mò hỏi.
Bé đáng yêu nguyên hình là rắn lớn màu xanh, sau khi thu nhỏ lại biến thành màu trắng sữa, cho nên…
“Rừng rậm Sương Mù.” Bạch Hành cười híp mắt trả lời.
Tay đang hướng về Bé đáng yêu đều ra sức rụt lại.
Rừng rậm Sương Mù là chỗ nào? Ma thú rừng rậm, sinh vật trong đó không phải đơn giản, con rắn trước mắt này một khi đã có thể từ rừng rậm Sương Mù đi vào chiến trường nguy hiểm này còn không biết có bản lĩnh gì đâu!
“Nó rất lợi hại. Đến, Bé đáng yêu, biểu diễn cho mọi người một chút đi.”
Cơ thể thon dài có chút khẽ run một cái, con rắn nhỏ nâng đầu nhỏ lên, lưỡi rắn rất nhanh phun ra nuốt vào, ánh mắt nhìn về phía chỗ Bạch Hành.
Sau đó, nửa đoạn cơ thể dưới chậm rãi cuộn cuộn lại cả thân hình hình thành một hình tròn bất quy tắc, cái đuôi lại từ giữa hình tròn xuyên qua, lại làm chút dáng vẻ – nó đem cơ thể của mình làm thành một cái kết.
Không nói gì ——
Kyle và Lankers mở lớn miệng, Maude và Andreu nhìn tương đối.
“Kỳ thật, nếu nói không bán, lại thêm vài con động vật tạo thành một đoàn biểu diễn cũng có thể kiếm được không ít tiền —— ưm ——”
“A ——” Andreu che cái bụng rắn chắc bị khủy tay của Maude chọt trúng, sau đó giơ hai tay lên, ý bảo mình sẽ không lại tùy tiện chạm y.
Maude lúc này mới mặt không chút thay đổi tiếp tục cúi đầu nhìn nhìn Bé đáng yêu tự mình làm thành một cái kết.
“Ha ha ——” Lankers nhịn không được cười lên, bị Andreu một phen ấn giữ đầu nhỏ, vò thành tổ gà. Cánh tay trần gầy mảnh ở góc kia uổng công vô ích, làm sao cũng trốn không thoát bàn tay to của Andreu.
“Ha ha ha – nhìn xem đầu của cậu! Phụt ha ha ha ——”
Đến cuối cùng lúc Andreu buông Lankers ra, Kyle chỉ vào cái đầu nhỏ của cậu, ha ha cười to.
Lankers hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không biết là nổi giận hay xấu hổ, đỏ phừng phừng, trừng mắt nhìn Andreu và Kyle vài lần, đột ngột chui vào trong lòng anh trai không chịu đi ra gặp người.
Đôi mắt xinh đẹp của Maude hướng trên người hai người lướt qua, Kyle trên người lạnh lẽo, tiếng cười tắc nghẽn mà nghẹn, rụt lui cơ thể về phía sau.
Lankers ủy ủy khuất khuất lộ ra một đôi mắt to tròn xoe, nhìn về phía Bạch Hành.
Bạch Hành cười gật đầu, “Không rối.”
“Thiết ——” Kyle không phục cúi đầu xì một tiếng, đối với hành vi của Lankers thời điểm mỗi lần tìm khắp chỗ dựa giúp đỡ vô cùng bất mãn.
Sau một phen gây sức ép, lực chú ý của mọi người lại nhớ tới trên người Bé đáng yêu giống như nhóc đáng thương. Nó còn đang duy trì trạng thái thắt kết.
“Bạch, là anh dạy sao?”
“Ừ. Nó đã có thể thắt hai cái kết.”
“Thật lợi hại.”
“Việc này không tính cái gì, tôi quyết định bước tiếp theo để nó học sẽ đem bản thân thắt thành nơ con bướm.” Bạch Hành mỉm cười.
…
Bé đáng yêu thân mình run lên.
“Có thể làm được sao?” Kyle hoài nghi nhìn về phía Bé đáng yêu, nơ con bướm là thứ con gái thích, chẳng qua nó biết hình dạng đó sao. Con rắn này có thể đem mình làm thành cái hình dáng kia?
“Thật là lợi hại.” Lankers sùng bái nhìn xem Bạch Hành.
Andreu có chút đăm chiêu nhìn thoáng qua Bé đáng yêu và Bạch Hành cười có chút ôn hòa quá mức.
“Tên nhóc này chọc đến anh?”
“Đúng vậy.” Không chút do dự trả lời.
Chọc đến còn không nhẹ – mọi người cùng chung nhận thức.
“Như vậy kế tiếp hãy cố gắng lên, Bé đáng yêu.” Bạch Hành cầm Bé đáng yêu lên, giúp nó cởi bỏ thân mình, lại đặt ở trên vai mình.
“Làm như vậy an toàn không.” Nhìn thấy hành động của Bạch Hành, Andreu có chút lo lắng.
“Hả?”
“Tôi là nói là một trong điểm yếu trên người, anh đem nó đặt ở chỗ đó an toàn sao?”
Một khi Bạch Hành đã nói như vậy, Andreu cũng không nói nhiều.
“Tiểu Ngân?” Bạch Hành mạc danh kỳ diệu nhìn về phía Tiểu Ngân đột nhiên ôm sát eo mình.
“Chỗ khe tường không gian có tình huống.” Nói xong, Tiểu Ngân một phen đem Bé đáng yêu kéo xuống vứt lên mặt đất, “Ngươi đi thông tri cho quân đoàn ma thú, các ngươi đi thông tri cho Nguyên soái. Để cho quân đội làm tốt chuẩn bị chiến đấu, tiếp đó chúng ta bên này có thể không có biện pháp hỗ trợ đối phó những Vong Linh cấp thấp này.”
Nói xong, Tiểu Ngân ôm lấy Bạch Hành, trực tiếp từ cửa sổ bay ra ngoài.
“Nè nè, phát sinh chuyện gì?” Kyle đọc không được suy nghĩ nói.
Maude và Andreu nhìn thoáng qua lẫn nhau.
“Tôi đi thông tri Nguyên soái.” —— Maude
“Tôi đi tập hợp ma pháp sư.” —— Andreu.
Hai người hai miệng đồng thanh nói.
“Nếu đoán không sai, hẳn là có Vong Linh cấp cao tới. Lankers, Kyle, hai người các cậu theo tôi cùng đến ma pháp đoàn.”
“Ma thú bên kia – Bé đáng yêu lớn chút như thế, khi nào thì có thể đi đến a?” Thấy Bé đáng yêu cố gắng hướng bên ngoài bò, Kyle mặc dù không biết rốt cuộc sao lại thế, chẳng qua nhìn thế nào cũng không nghĩ thấy nên để cho Bé đáng yêu đi thông tri ma thú.”
Vừa dứt lời, Bé đáng yêu đi ra ngoài cửa lập tức liền biến thành rắn lớn dài ba mươi thước.
Mấy người còn ở trong phòng trợn mắt há mồm nhìn thấy Xà Vương thật lớn rất nhanh chạy đi.
“Được rồi, hiện tại nên lo lắng có thể hay không có người bị nó đè mới đúng.”
Kyle đóng lại cái miệng mở thật lớn, nghĩ thấy cổ họng có chút khô.
“Phải sớm nên đoán được, phía sau bên cạnh Bạch Hành sẽ xuất hiện ma thú của rừng rậm Sương Mù ——” Andreu nghĩ đến vừa rồi Bạch Hành còn bắt nó đặt ở trên cổ, mồ hôi lạnh lập tức liền đi ra – Bạch quả nhiên không hổ là từ rừng rậm Sương Mù đi ra.
“Còn không nhanh hành động!”
Maude một cước đem Kyle chắn ở cửa đạp ra ngoài, đi ra ngoài cửa nghênh ngang mà đi.
“Anh ta – anh ta ——” Kyle thiếu chút nữa té ngã chỉ vào bóng dáng Maude, “Hành động cùng bề ngoài cũng kém quá nhiều đi! Quả nhiên cùng người này là anh em.”
“Ê, cậu nói cái gì, anh trai tôi là người tốt nhất trên đời này.”
“Như nhau!”
“…”
“Các cậu ——” Andreu cứng nhắc nghiêm mặt đứng ở cửa, “Hành động nhanh lên.” Nói xong nheo mắt lại, “Hay là các cậu muốn trốn ở phía sau an toàn, không muốn tham chiến. Nếu nói đúng vậy, tôi có thể cho các cậu đi cửa sau đó.”
“Mới không phải.”
“Vậy còn không nhanh đi cùng tôi!”
…
“Là cái gì?”
“Không biết, chẳng qua là sức mạnh Thánh cấp.”
Tiểu Ngân trầm ổn nói, thần sắc lạnh như băng bình tình, thật sự không có bối rối.
“Lôi Ưng và Cẩm Khâm chúng nó có thể nguy hiểm hay không?”
Bạch Hành lập tức nghĩ đến nhóm ma thú bay đang ở gần tường không gian ỷ vào ưu thế bay của mình khi dễ Vong Linh cấp cao, hơn nữa trong chúng nó còn có một con ưng con.
“Đừng lo lắng.” Tiểu Ngân vỗ vỗ vai Bạch Hành, “Bọn hắn cũng là Thánh cấp. Cho nên con non, có nhiều ma thú che chở như vậy cũng sẽ không có việc gì. Chúng ta rất nhanh có thể đuổi tới đó.”
Cách gần một chút, Bạch Hành cũng cảm ứng được khí thế của Vong Linh Thánh cấp.
“Bọn nó đến đây không ít.”
“Ừ. Có Cốt Long ——”
Long tộc có một loại long uy đặc biệt, xem như là ưu thế của chủng tột đi, có thể đối với một số sinh vật cấp thấp hơn mình sinh ra uy áp so với bình thường lớn hơn. Cốt Long tuy là bị rồng Vong Linh vô sỉ chiếm của Long tộc, càng bị Long tộc của đại lục xem là phản đồ, không thừa nhận là Long tộc, nhưng trên người chúng nó vẫn có long uy đặc biệt của Long tộc.
Cốt Long có thể bay.
“Xem ra Long tộc sắp đến.”
“Ừ.”
“Một đám đằng trước kia…”
“Nhìn rất quen mắt.”
Hướng tới bọn họ bay qua đúng là một đám Cự Ưng hệ lôi còn có một đám Cẩm Khâm nhiều màu rực rỡ.
Tiểu Ngân và Bạch Hành mặc dù cả người không lớn, nhưng bay ở trên không trung một trắng một xanh cũng vô cùng dễ thấy.
Cho nên, nhóm ma thú hệ bay liền trực tiếp cua một vòng nhỏ, bay đến trước mặt bọn họ.
Lôi Ưng đối với Tiểu Ngân khẽ kêu vài tiếng, Tiểu Ngân gật đầu.
Kết quả Ưng con bên cạnh hắn kêu to vài tiếng, nghe qua tựa hồ có chút kích động.
“Chúng nó đang nói cái gì?”
“Lôi Ưng nói bọn hắn thấy có Cốt Long đi ra thì trở lại.”
“Vậy Ưng con nói cái gì?”
“Ưng con nói làm như vậy có vẻ rất nhát gan.”
Kết quả, hai cha con ưng cứ như vậy ở trên bầu trời ầm ĩ lên.
Một cái âm thanh sắc nhọn, một cái đơn điệu lộ vẻ non nớt, hai cha con đứng ầm ĩ đến bất diệc nhạc hồ.
Bạch Hành ngẩng đầu nhìn bầu trời sáng sủa xinh đẹp mà xanh lam, lại cúi đầu nhìn xem Vong Linh cấp thấp chi chi chít chít gần như phủ kín mặt tuyết.
Ở chỗ này cãi nhau, có phải là có chút không quá thích hợp a?
Vào lúc Lôi Ưng nổi giận muốn đem đứa con của mình một cánh quạt bay, Tiểu Ngân một câu cứu lại Ưng con.
“Có Cốt Long tới.”
Vừa nghe những lời này, nhóm ma thú hệ bay vô cùng ăn ý bay đến phía sau Bạch Hành và Tiểu Ngân – Lôi Ưng một vuốt túm Ưng con đang giãy dụa không thôi.
Cẩm Khâm nhìn qua xinh đẹp mà nhu nhược hướng Tiểu Ngân kêu vài tiếng, âm thanh uyển chuyển dễ nghe, nhưng mà Tiểu Ngân nghe xong nhất thời sắc mặt lạnh như băng.
“Nó nói cái gì?”
“Thật tốt quá, có Vua ở đây. Vua, giao cho ngươi, chúng ta sẽ thay ngươi cổ vũ.” Tiểu Ngân cộc lốc nói ra lời vừa rồi Cẩm Khâm nói với hắn.
Mấy tên này, chẳng lẽ không có một tên nào thuộc loại thuần lương sao?
…
Cẩm Khâm xinh đẹp a, may mắn ta nghe không hiểu lời ngươi nói – đây là lời trong lòng của Bạch Hành.
Long uy càng ngày càng mãnh liệt, mà thân ảnh thật lớn của Cốt Long cũng từng bước xuất hiện trong mắt hai người.
Rồng khổng lồ dài đến trăm trước, cho dù không có máu thịt, chỉ còn lại xương trắng trắng bệch, cũng không chút nào yếu đi lực uy hiếp của chúng nó đối với sinh vật khác. Trên khung xương trắng tái lượn lờ sương đen nhàn nhạt, trong hốc mắt thật lớn lại trống rỗng là hai đám lửa xanh đen ở trong đó nhảy nhót.
Cốt Long cho tới bây giờ đều là một trong những loại Vong Linh khó đối phó, bất kể là dưới tình huống đấu khí hay là ma pháp đều có lực phòng ngự rất tốt, làm chúng nó cho dù chỉ dùng thân hình giống như ngọn núi cũng có thể tạo thành lực phá hoại rất lớn, lại càng chưa nói đến chúng nó còn có thể sử dụng ma pháp Vong Linh loại công kích.
Thẳng đến nay, đối phó với quân chủ lực Cốt Long đều là Long tộc trên sức mạnh có thể cùng chúng nó chống đỡ ngang nhau, hơn nữa đối với tồn tại của Cốt Long là căm thù tận xương tủy.
Kỳ thật, Bạch Hành luôn luôn tính toán từ góc độ vật lí học giải thích chỉ có xương cốt thì Cốt Long vì sao có thể bay lên, đáng tiếc đến bây giờ, chưa có thể thành công. Hiện tại chân chính nhìn thấy những quái vật khổng lồ này, anh bắt đầu nghĩ thấy – bản thân thật sự là không có chuyện gì làm, quản nó là làm sao bay lên được. Trọng điểm là chúng nó thật sự bay lên, hơn nữa bay còn rất ổn định.
Nhìn thấy một thứ lớn như vậy, Bạch Hành cũng có chút quáng mắt.
“Tiểu Ngân, em đột nhiên hiểu được cách làm của Lôi Ưng chúng nó.”
Luôn luôn nghĩ rằng đám quân đoàn ma thú này và gia quyến của chúng nó đã xem như rất lớn, nhưng mà cùng Cốt Long người ta so sánh, tuyệt đối là tiểu vu kiến đại vu (gặp sư phụ).
“Cốt Long là khắc tinh của ma pháp sư, bởi vì lực phòng ngự của ma pháp bọn nó rất cao, đồng thời hành động nhanh lẹ, khí lực lại lớn. Bình thường mà nói, Long tộc cho tới bây giờ cũng chưa cử ra Long Tiên Nữ đến đối phó với Cốt Long.”
Long Tiên Nữ, thân hình thon thả mảnh dẻ – trái với Long tộc mà nói, toàn bộ Long Tiên Nữ đều là giống cái, lực phòng ngự và sức mạnh đều rất kém cỏi – trái với Long tộc mà nói, nhưng năng lực ma pháp cực cao, có thể đồng thời sử dụng các hệ ma pháp cho nên, Long Tiên Nữ liền tương đương với ma pháp sư trong Long tộc.
“Ma pháp hệ phượng không đủ linh hoạt, lát nữa lúc chiến đấu em đến trên lưng Lôi Ưng, cùng hắn cùng nhau hành động.”
Nói xong, Tiểu Ngân hóa thành hình sói, thét dài một tiếng chống lại một con Cốt Long.
Bạch Hành bình tĩnh bay lên trên người Lôi Ưng, an phận chờ đợi.
Bởi vì trên người là Bạch Hành cùng trên móng vuốt là đứa con, Lôi Ưng thật không có tham gia chiến đấu.
Đối diện ngoại trừ con Cốt Long đang cùng Tiểu Ngân chiến đấu, còn có hai con nhỏ hơn một chút.
Ánh mắt Lôi Ưng rút đi thần sắc vui đùa, trở nên nghiêm túc, sau khi cùng Cẩm Khâm trao đổi ý kiến qua. Hắn bắt đầu chỉ huy năm con Cự Ưng hệ lôi khác cùng một con Cốt Long trong đó chiến đấu. Mà Cẩm Khâm thì dẫn sáu tên đồng tộc của mình chống với con còn lại.
—— Đương nhiên, ngoại trừ Ưng con, trong đám ma thú đều là Thánh cấp, cho nên cho dù là Cự Ưng hệ lôi và Cẩm Khâm đơn độc chiến đấu cũng không nhất định so với Cốt Long kém hơn. Chỉ có điều, chúng nó là ma thú, hơn nữa đây là chiến tranh, mới không ai chú ý cái gì chủ nghĩa anh hùng.
Có thể quần ẩu tuyệt không đơn độc chiến đấu!
Đây là một trong nguyên tắc tắc hành động Bạch Hành tổng kết ra từ đám ma thú.
Lúc này, Bạch Hành lại không có bất luận tâm tư gì là những loại tổng kết quy tắc hành động của ma thú đó là do anh vui đùa suy nghĩ ra.
Tiểu Ngân thân hình hùng tráng xinh đẹp hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của anh.
Cùng Cốt Long trắng tối bất đồng, lông của Tiểu Ngân phát ở dưới ánh mặt trời của bầu trời xanh thẳm lóe ra ánh sáng màu bạc lộng lẫy, đôi mắt màu xanh biếc có dã tính cùng lạnh lẽo rõ ràng, hoang dã nguyên thủy, lãnh khốc thuần túy. Tứ chi cường tráng, răng nanh lực cắn xé kinh người, toàn bộ mấy điều này hỗn hợp với nhau, rồi lại có một loại sinh mệnh mang sắc thái mị nhân. Đó là một loại sắc thái cùng với Vong Linh trắng tái hoàn toàn tương phản, có thể tản ra hào quang chói mắt. Kiêu ngạo, cường đại, xinh đẹp – là người yêu của anh.
Bạch Hành thừa nhận anh nhìn đến mê mẩn.
Nhưng vậy thì thế nào, đó là người yêu của anh, anh mê luyến hắn, một mê luyến như hắn đối với anh. Bọn họ theo lý thường yêu nhau là đương nhiên.
Chung quy giữa Thánh cấp và Thần cấp chênh lệch vẫn là quá lớn. không bao lâu, khởi nguyên trong hốc mắt Cốt Long đã bị móng vuốt sắc bén của Tiểu Ngân túm lấy, tiếp đó là vỡ vụn, biến mất.
Cốt Long khổng lồ trong khoảnh khắc vỡ thành một khối xương vụn, giống như tuyết đều bay xuống.
Tiểu Ngân biến thành hình người trở lại bên người Bạch Hành, đem y từ trên người Lôi Ưng đón lấy. Phát hiện ánh mắt Bạch Hành nhìn xem mình lóe lóe, hơn nữa tràn ngập một loại cảm tình làm mình tâm thành vui sướng.
Hắn hôn hôn cái trán của Bạch Hành, nghĩ đến hóa ra rất nhiều giống đựa lúc thời điểm phát tình đã tận lực phô bày sức mạnh của mình để cầu được tình yêu của người trong lòng cũng không phải hành động. nhàm chán.
Cho dù như vậy bay ở trong không trung sẽ lãng phí một chút lực lượng, nhưng Bạch Hành cùng Tiểu Ngân cũng chưa nghĩ tới dùng ma thú hệ phi hành đến thay ngồi bay.
Nhóm ma thú có lẽ giảo hoạt, có lẽ da mặt dày, có lẽ muộn tao, nhưng chúng nó đồng dạng có kiêu ngạo không ai có thể đụng.
Cho dù Tiểu Ngân được xưng là Vua cũng không có quyền đem chúng nó biến thành xe lái.
Đương nhiên, thời điểm tất yếu giúp đỡ giữa đồng bạn vẫn là hoàn toàn không có vấn đề.
Mấy người đàn ông ngồi ở cái bàn tròn trong phòng, Bạch Hành cẩn thận tỉ mỉ lấy ra con rắn nhỏ như hiến vật quý.
Mềm nhũn bò bò nằm trên mặt bàn gỗ nâu đỏ, con rắn nhỏ giống như bạch ngọc càng thêm dễ thấy.
“Nó căn bản là không có chút tinh thần mà.” Kyle đối với lời của Lankers không cho là đúng, vươn tay ở trên người còn rắn nhỏ chọt hai cái – Lankers kinh hãi la một tiếng – con rắn nhỏ vẫn không nhúc nhích, “Xem, chết cũng không động như thế. Nó có phải là ngủ đông không?”
Maude nhíu mày, “Hình như là chủng loại rất hiếm thấy, có năng lực đặc thù gì không? Nếu nói không có, cũng có thể làm một chủng loại hiếm có bán đi, giá cả đại khái là … Ưm…”
Andreu trên mặt lộ nụ cười tự nhiên bình tĩnh mỉm cười, giống như người đột ngột che môi Maude không phải anh, “Không nên để ý đến y, phạm phải bệnh nghề nghiệp.”
“À.”
Mọi người sáng tỏ gật đầu, dòng họ Orly gia tộc lớn nhất đại lục, hiểu, có thể hiểu.
“Chẳng qua con rắn này rất đẹp, Bạch, anh từ đâu kiếm nó vậy?” Buông môi của Maude ra, không để ý y trừng mắt hướng mình, Andreu đem cánh tay đáp trên vai của Lankers, tò mò hỏi.
Bé đáng yêu nguyên hình là rắn lớn màu xanh, sau khi thu nhỏ lại biến thành màu trắng sữa, cho nên…
“Rừng rậm Sương Mù.” Bạch Hành cười híp mắt trả lời.
Tay đang hướng về Bé đáng yêu đều ra sức rụt lại.
Rừng rậm Sương Mù là chỗ nào? Ma thú rừng rậm, sinh vật trong đó không phải đơn giản, con rắn trước mắt này một khi đã có thể từ rừng rậm Sương Mù đi vào chiến trường nguy hiểm này còn không biết có bản lĩnh gì đâu!
“Nó rất lợi hại. Đến, Bé đáng yêu, biểu diễn cho mọi người một chút đi.”
Cơ thể thon dài có chút khẽ run một cái, con rắn nhỏ nâng đầu nhỏ lên, lưỡi rắn rất nhanh phun ra nuốt vào, ánh mắt nhìn về phía chỗ Bạch Hành.
Sau đó, nửa đoạn cơ thể dưới chậm rãi cuộn cuộn lại cả thân hình hình thành một hình tròn bất quy tắc, cái đuôi lại từ giữa hình tròn xuyên qua, lại làm chút dáng vẻ – nó đem cơ thể của mình làm thành một cái kết.
Không nói gì ——
Kyle và Lankers mở lớn miệng, Maude và Andreu nhìn tương đối.
“Kỳ thật, nếu nói không bán, lại thêm vài con động vật tạo thành một đoàn biểu diễn cũng có thể kiếm được không ít tiền —— ưm ——”
“A ——” Andreu che cái bụng rắn chắc bị khủy tay của Maude chọt trúng, sau đó giơ hai tay lên, ý bảo mình sẽ không lại tùy tiện chạm y.
Maude lúc này mới mặt không chút thay đổi tiếp tục cúi đầu nhìn nhìn Bé đáng yêu tự mình làm thành một cái kết.
“Ha ha ——” Lankers nhịn không được cười lên, bị Andreu một phen ấn giữ đầu nhỏ, vò thành tổ gà. Cánh tay trần gầy mảnh ở góc kia uổng công vô ích, làm sao cũng trốn không thoát bàn tay to của Andreu.
“Ha ha ha – nhìn xem đầu của cậu! Phụt ha ha ha ——”
Đến cuối cùng lúc Andreu buông Lankers ra, Kyle chỉ vào cái đầu nhỏ của cậu, ha ha cười to.
Lankers hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không biết là nổi giận hay xấu hổ, đỏ phừng phừng, trừng mắt nhìn Andreu và Kyle vài lần, đột ngột chui vào trong lòng anh trai không chịu đi ra gặp người.
Đôi mắt xinh đẹp của Maude hướng trên người hai người lướt qua, Kyle trên người lạnh lẽo, tiếng cười tắc nghẽn mà nghẹn, rụt lui cơ thể về phía sau.
Lankers ủy ủy khuất khuất lộ ra một đôi mắt to tròn xoe, nhìn về phía Bạch Hành.
Bạch Hành cười gật đầu, “Không rối.”
“Thiết ——” Kyle không phục cúi đầu xì một tiếng, đối với hành vi của Lankers thời điểm mỗi lần tìm khắp chỗ dựa giúp đỡ vô cùng bất mãn.
Sau một phen gây sức ép, lực chú ý của mọi người lại nhớ tới trên người Bé đáng yêu giống như nhóc đáng thương. Nó còn đang duy trì trạng thái thắt kết.
“Bạch, là anh dạy sao?”
“Ừ. Nó đã có thể thắt hai cái kết.”
“Thật lợi hại.”
“Việc này không tính cái gì, tôi quyết định bước tiếp theo để nó học sẽ đem bản thân thắt thành nơ con bướm.” Bạch Hành mỉm cười.
…
Bé đáng yêu thân mình run lên.
“Có thể làm được sao?” Kyle hoài nghi nhìn về phía Bé đáng yêu, nơ con bướm là thứ con gái thích, chẳng qua nó biết hình dạng đó sao. Con rắn này có thể đem mình làm thành cái hình dáng kia?
“Thật là lợi hại.” Lankers sùng bái nhìn xem Bạch Hành.
Andreu có chút đăm chiêu nhìn thoáng qua Bé đáng yêu và Bạch Hành cười có chút ôn hòa quá mức.
“Tên nhóc này chọc đến anh?”
“Đúng vậy.” Không chút do dự trả lời.
Chọc đến còn không nhẹ – mọi người cùng chung nhận thức.
“Như vậy kế tiếp hãy cố gắng lên, Bé đáng yêu.” Bạch Hành cầm Bé đáng yêu lên, giúp nó cởi bỏ thân mình, lại đặt ở trên vai mình.
“Làm như vậy an toàn không.” Nhìn thấy hành động của Bạch Hành, Andreu có chút lo lắng.
“Hả?”
“Tôi là nói là một trong điểm yếu trên người, anh đem nó đặt ở chỗ đó an toàn sao?”
Một khi Bạch Hành đã nói như vậy, Andreu cũng không nói nhiều.
“Tiểu Ngân?” Bạch Hành mạc danh kỳ diệu nhìn về phía Tiểu Ngân đột nhiên ôm sát eo mình.
“Chỗ khe tường không gian có tình huống.” Nói xong, Tiểu Ngân một phen đem Bé đáng yêu kéo xuống vứt lên mặt đất, “Ngươi đi thông tri cho quân đoàn ma thú, các ngươi đi thông tri cho Nguyên soái. Để cho quân đội làm tốt chuẩn bị chiến đấu, tiếp đó chúng ta bên này có thể không có biện pháp hỗ trợ đối phó những Vong Linh cấp thấp này.”
Nói xong, Tiểu Ngân ôm lấy Bạch Hành, trực tiếp từ cửa sổ bay ra ngoài.
“Nè nè, phát sinh chuyện gì?” Kyle đọc không được suy nghĩ nói.
Maude và Andreu nhìn thoáng qua lẫn nhau.
“Tôi đi thông tri Nguyên soái.” —— Maude
“Tôi đi tập hợp ma pháp sư.” —— Andreu.
Hai người hai miệng đồng thanh nói.
“Nếu đoán không sai, hẳn là có Vong Linh cấp cao tới. Lankers, Kyle, hai người các cậu theo tôi cùng đến ma pháp đoàn.”
“Ma thú bên kia – Bé đáng yêu lớn chút như thế, khi nào thì có thể đi đến a?” Thấy Bé đáng yêu cố gắng hướng bên ngoài bò, Kyle mặc dù không biết rốt cuộc sao lại thế, chẳng qua nhìn thế nào cũng không nghĩ thấy nên để cho Bé đáng yêu đi thông tri ma thú.”
Vừa dứt lời, Bé đáng yêu đi ra ngoài cửa lập tức liền biến thành rắn lớn dài ba mươi thước.
Mấy người còn ở trong phòng trợn mắt há mồm nhìn thấy Xà Vương thật lớn rất nhanh chạy đi.
“Được rồi, hiện tại nên lo lắng có thể hay không có người bị nó đè mới đúng.”
Kyle đóng lại cái miệng mở thật lớn, nghĩ thấy cổ họng có chút khô.
“Phải sớm nên đoán được, phía sau bên cạnh Bạch Hành sẽ xuất hiện ma thú của rừng rậm Sương Mù ——” Andreu nghĩ đến vừa rồi Bạch Hành còn bắt nó đặt ở trên cổ, mồ hôi lạnh lập tức liền đi ra – Bạch quả nhiên không hổ là từ rừng rậm Sương Mù đi ra.
“Còn không nhanh hành động!”
Maude một cước đem Kyle chắn ở cửa đạp ra ngoài, đi ra ngoài cửa nghênh ngang mà đi.
“Anh ta – anh ta ——” Kyle thiếu chút nữa té ngã chỉ vào bóng dáng Maude, “Hành động cùng bề ngoài cũng kém quá nhiều đi! Quả nhiên cùng người này là anh em.”
“Ê, cậu nói cái gì, anh trai tôi là người tốt nhất trên đời này.”
“Như nhau!”
“…”
“Các cậu ——” Andreu cứng nhắc nghiêm mặt đứng ở cửa, “Hành động nhanh lên.” Nói xong nheo mắt lại, “Hay là các cậu muốn trốn ở phía sau an toàn, không muốn tham chiến. Nếu nói đúng vậy, tôi có thể cho các cậu đi cửa sau đó.”
“Mới không phải.”
“Vậy còn không nhanh đi cùng tôi!”
…
“Là cái gì?”
“Không biết, chẳng qua là sức mạnh Thánh cấp.”
Tiểu Ngân trầm ổn nói, thần sắc lạnh như băng bình tình, thật sự không có bối rối.
“Lôi Ưng và Cẩm Khâm chúng nó có thể nguy hiểm hay không?”
Bạch Hành lập tức nghĩ đến nhóm ma thú bay đang ở gần tường không gian ỷ vào ưu thế bay của mình khi dễ Vong Linh cấp cao, hơn nữa trong chúng nó còn có một con ưng con.
“Đừng lo lắng.” Tiểu Ngân vỗ vỗ vai Bạch Hành, “Bọn hắn cũng là Thánh cấp. Cho nên con non, có nhiều ma thú che chở như vậy cũng sẽ không có việc gì. Chúng ta rất nhanh có thể đuổi tới đó.”
Cách gần một chút, Bạch Hành cũng cảm ứng được khí thế của Vong Linh Thánh cấp.
“Bọn nó đến đây không ít.”
“Ừ. Có Cốt Long ——”
Long tộc có một loại long uy đặc biệt, xem như là ưu thế của chủng tột đi, có thể đối với một số sinh vật cấp thấp hơn mình sinh ra uy áp so với bình thường lớn hơn. Cốt Long tuy là bị rồng Vong Linh vô sỉ chiếm của Long tộc, càng bị Long tộc của đại lục xem là phản đồ, không thừa nhận là Long tộc, nhưng trên người chúng nó vẫn có long uy đặc biệt của Long tộc.
Cốt Long có thể bay.
“Xem ra Long tộc sắp đến.”
“Ừ.”
“Một đám đằng trước kia…”
“Nhìn rất quen mắt.”
Hướng tới bọn họ bay qua đúng là một đám Cự Ưng hệ lôi còn có một đám Cẩm Khâm nhiều màu rực rỡ.
Tiểu Ngân và Bạch Hành mặc dù cả người không lớn, nhưng bay ở trên không trung một trắng một xanh cũng vô cùng dễ thấy.
Cho nên, nhóm ma thú hệ bay liền trực tiếp cua một vòng nhỏ, bay đến trước mặt bọn họ.
Lôi Ưng đối với Tiểu Ngân khẽ kêu vài tiếng, Tiểu Ngân gật đầu.
Kết quả Ưng con bên cạnh hắn kêu to vài tiếng, nghe qua tựa hồ có chút kích động.
“Chúng nó đang nói cái gì?”
“Lôi Ưng nói bọn hắn thấy có Cốt Long đi ra thì trở lại.”
“Vậy Ưng con nói cái gì?”
“Ưng con nói làm như vậy có vẻ rất nhát gan.”
Kết quả, hai cha con ưng cứ như vậy ở trên bầu trời ầm ĩ lên.
Một cái âm thanh sắc nhọn, một cái đơn điệu lộ vẻ non nớt, hai cha con đứng ầm ĩ đến bất diệc nhạc hồ.
Bạch Hành ngẩng đầu nhìn bầu trời sáng sủa xinh đẹp mà xanh lam, lại cúi đầu nhìn xem Vong Linh cấp thấp chi chi chít chít gần như phủ kín mặt tuyết.
Ở chỗ này cãi nhau, có phải là có chút không quá thích hợp a?
Vào lúc Lôi Ưng nổi giận muốn đem đứa con của mình một cánh quạt bay, Tiểu Ngân một câu cứu lại Ưng con.
“Có Cốt Long tới.”
Vừa nghe những lời này, nhóm ma thú hệ bay vô cùng ăn ý bay đến phía sau Bạch Hành và Tiểu Ngân – Lôi Ưng một vuốt túm Ưng con đang giãy dụa không thôi.
Cẩm Khâm nhìn qua xinh đẹp mà nhu nhược hướng Tiểu Ngân kêu vài tiếng, âm thanh uyển chuyển dễ nghe, nhưng mà Tiểu Ngân nghe xong nhất thời sắc mặt lạnh như băng.
“Nó nói cái gì?”
“Thật tốt quá, có Vua ở đây. Vua, giao cho ngươi, chúng ta sẽ thay ngươi cổ vũ.” Tiểu Ngân cộc lốc nói ra lời vừa rồi Cẩm Khâm nói với hắn.
Mấy tên này, chẳng lẽ không có một tên nào thuộc loại thuần lương sao?
…
Cẩm Khâm xinh đẹp a, may mắn ta nghe không hiểu lời ngươi nói – đây là lời trong lòng của Bạch Hành.
Long uy càng ngày càng mãnh liệt, mà thân ảnh thật lớn của Cốt Long cũng từng bước xuất hiện trong mắt hai người.
Rồng khổng lồ dài đến trăm trước, cho dù không có máu thịt, chỉ còn lại xương trắng trắng bệch, cũng không chút nào yếu đi lực uy hiếp của chúng nó đối với sinh vật khác. Trên khung xương trắng tái lượn lờ sương đen nhàn nhạt, trong hốc mắt thật lớn lại trống rỗng là hai đám lửa xanh đen ở trong đó nhảy nhót.
Cốt Long cho tới bây giờ đều là một trong những loại Vong Linh khó đối phó, bất kể là dưới tình huống đấu khí hay là ma pháp đều có lực phòng ngự rất tốt, làm chúng nó cho dù chỉ dùng thân hình giống như ngọn núi cũng có thể tạo thành lực phá hoại rất lớn, lại càng chưa nói đến chúng nó còn có thể sử dụng ma pháp Vong Linh loại công kích.
Thẳng đến nay, đối phó với quân chủ lực Cốt Long đều là Long tộc trên sức mạnh có thể cùng chúng nó chống đỡ ngang nhau, hơn nữa đối với tồn tại của Cốt Long là căm thù tận xương tủy.
Kỳ thật, Bạch Hành luôn luôn tính toán từ góc độ vật lí học giải thích chỉ có xương cốt thì Cốt Long vì sao có thể bay lên, đáng tiếc đến bây giờ, chưa có thể thành công. Hiện tại chân chính nhìn thấy những quái vật khổng lồ này, anh bắt đầu nghĩ thấy – bản thân thật sự là không có chuyện gì làm, quản nó là làm sao bay lên được. Trọng điểm là chúng nó thật sự bay lên, hơn nữa bay còn rất ổn định.
Nhìn thấy một thứ lớn như vậy, Bạch Hành cũng có chút quáng mắt.
“Tiểu Ngân, em đột nhiên hiểu được cách làm của Lôi Ưng chúng nó.”
Luôn luôn nghĩ rằng đám quân đoàn ma thú này và gia quyến của chúng nó đã xem như rất lớn, nhưng mà cùng Cốt Long người ta so sánh, tuyệt đối là tiểu vu kiến đại vu (gặp sư phụ).
“Cốt Long là khắc tinh của ma pháp sư, bởi vì lực phòng ngự của ma pháp bọn nó rất cao, đồng thời hành động nhanh lẹ, khí lực lại lớn. Bình thường mà nói, Long tộc cho tới bây giờ cũng chưa cử ra Long Tiên Nữ đến đối phó với Cốt Long.”
Long Tiên Nữ, thân hình thon thả mảnh dẻ – trái với Long tộc mà nói, toàn bộ Long Tiên Nữ đều là giống cái, lực phòng ngự và sức mạnh đều rất kém cỏi – trái với Long tộc mà nói, nhưng năng lực ma pháp cực cao, có thể đồng thời sử dụng các hệ ma pháp cho nên, Long Tiên Nữ liền tương đương với ma pháp sư trong Long tộc.
“Ma pháp hệ phượng không đủ linh hoạt, lát nữa lúc chiến đấu em đến trên lưng Lôi Ưng, cùng hắn cùng nhau hành động.”
Nói xong, Tiểu Ngân hóa thành hình sói, thét dài một tiếng chống lại một con Cốt Long.
Bạch Hành bình tĩnh bay lên trên người Lôi Ưng, an phận chờ đợi.
Bởi vì trên người là Bạch Hành cùng trên móng vuốt là đứa con, Lôi Ưng thật không có tham gia chiến đấu.
Đối diện ngoại trừ con Cốt Long đang cùng Tiểu Ngân chiến đấu, còn có hai con nhỏ hơn một chút.
Ánh mắt Lôi Ưng rút đi thần sắc vui đùa, trở nên nghiêm túc, sau khi cùng Cẩm Khâm trao đổi ý kiến qua. Hắn bắt đầu chỉ huy năm con Cự Ưng hệ lôi khác cùng một con Cốt Long trong đó chiến đấu. Mà Cẩm Khâm thì dẫn sáu tên đồng tộc của mình chống với con còn lại.
—— Đương nhiên, ngoại trừ Ưng con, trong đám ma thú đều là Thánh cấp, cho nên cho dù là Cự Ưng hệ lôi và Cẩm Khâm đơn độc chiến đấu cũng không nhất định so với Cốt Long kém hơn. Chỉ có điều, chúng nó là ma thú, hơn nữa đây là chiến tranh, mới không ai chú ý cái gì chủ nghĩa anh hùng.
Có thể quần ẩu tuyệt không đơn độc chiến đấu!
Đây là một trong nguyên tắc tắc hành động Bạch Hành tổng kết ra từ đám ma thú.
Lúc này, Bạch Hành lại không có bất luận tâm tư gì là những loại tổng kết quy tắc hành động của ma thú đó là do anh vui đùa suy nghĩ ra.
Tiểu Ngân thân hình hùng tráng xinh đẹp hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của anh.
Cùng Cốt Long trắng tối bất đồng, lông của Tiểu Ngân phát ở dưới ánh mặt trời của bầu trời xanh thẳm lóe ra ánh sáng màu bạc lộng lẫy, đôi mắt màu xanh biếc có dã tính cùng lạnh lẽo rõ ràng, hoang dã nguyên thủy, lãnh khốc thuần túy. Tứ chi cường tráng, răng nanh lực cắn xé kinh người, toàn bộ mấy điều này hỗn hợp với nhau, rồi lại có một loại sinh mệnh mang sắc thái mị nhân. Đó là một loại sắc thái cùng với Vong Linh trắng tái hoàn toàn tương phản, có thể tản ra hào quang chói mắt. Kiêu ngạo, cường đại, xinh đẹp – là người yêu của anh.
Bạch Hành thừa nhận anh nhìn đến mê mẩn.
Nhưng vậy thì thế nào, đó là người yêu của anh, anh mê luyến hắn, một mê luyến như hắn đối với anh. Bọn họ theo lý thường yêu nhau là đương nhiên.
Chung quy giữa Thánh cấp và Thần cấp chênh lệch vẫn là quá lớn. không bao lâu, khởi nguyên trong hốc mắt Cốt Long đã bị móng vuốt sắc bén của Tiểu Ngân túm lấy, tiếp đó là vỡ vụn, biến mất.
Cốt Long khổng lồ trong khoảnh khắc vỡ thành một khối xương vụn, giống như tuyết đều bay xuống.
Tiểu Ngân biến thành hình người trở lại bên người Bạch Hành, đem y từ trên người Lôi Ưng đón lấy. Phát hiện ánh mắt Bạch Hành nhìn xem mình lóe lóe, hơn nữa tràn ngập một loại cảm tình làm mình tâm thành vui sướng.
Hắn hôn hôn cái trán của Bạch Hành, nghĩ đến hóa ra rất nhiều giống đựa lúc thời điểm phát tình đã tận lực phô bày sức mạnh của mình để cầu được tình yêu của người trong lòng cũng không phải hành động. nhàm chán.
Cho dù như vậy bay ở trong không trung sẽ lãng phí một chút lực lượng, nhưng Bạch Hành cùng Tiểu Ngân cũng chưa nghĩ tới dùng ma thú hệ phi hành đến thay ngồi bay.
Nhóm ma thú có lẽ giảo hoạt, có lẽ da mặt dày, có lẽ muộn tao, nhưng chúng nó đồng dạng có kiêu ngạo không ai có thể đụng.
Cho dù Tiểu Ngân được xưng là Vua cũng không có quyền đem chúng nó biến thành xe lái.
Đương nhiên, thời điểm tất yếu giúp đỡ giữa đồng bạn vẫn là hoàn toàn không có vấn đề.
Tác giả :
Linh Thệ