Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 269: Đại Lục Về Trạng Thái Ban Đầu
Sinh cơ không phải không có, mà là do không chịu tìm hiểu, trong cái khó ló ra cái khôn, bên ngoài thiên kiếp oanh tạc Thiên Long như vũ bão, Thiên Long ngồi im bất động, như một hài tử nằm trong lòng bàn tay mẫu thân, từ mặt đất bắn ra vô số hào quang ôm Thiên Long lại, Đại Địa bảo vệ Thiên Long bên trong, mặc cho bên ngoài Đại Thiên lôi đình sấm sét, bên trong Thiên Long như một mầm non mạnh mẽ chống lại.
Thiên kiếp oanh tạc 1 canh giờ liên tiếp, không để Thiên Long có một chút thời thần lấy hơi, liên tiếp và chỉ liên tiếp giáng lôi đình, sau khoảng thời gian một canh giờ, cảm thấy không thể làm gì Thiên Long được nữa, lôi vân bắt đầu tán đi, hẹn gặp Thiên Long vào lần khác, lần sau sẽ không còn nhẹ nhàng như lần này đâu.
Toạc…
Lớp đất đá nứt ra, cuối cùng sụp đổ hoàn toàn, để lộ ra Thiên Long bên trong như một cục sắt đỏ hỏn dần dần nguội đi, thiên kiếp giáng xuống làm Thiên Long xuýt nữa không chịu nổi mà phiêu tán biến mất trong tam giới, hiện tại bị thương nghiêm trọng tới nỗi mất ý thức.
Từ huyết nhục Thiên Long, một nửa bên trái bắn ra hắc vụ, một nửa bên phải bắn ra bạch vụ, hắc ám đen như mực đặc, bạch sắc trắng lóa như mặt trời, Thiên Long như một bán thần bán ma, chí tôn thể hình thành.
Trong ý thức Thiên Long, một hàng chữ cổ đại hiện lên, Thiên Long bất ngờ mình lại có thể hiểu những từ ngữ cổ đại này:
~ Thần Ma Một Thể, Chí Tôn Thần Thể, Đều Là Một Minh, Thần Sinh Ra Vạn Vật, Ma Chu Diệt Vạn Vật, Chí Tôn Thần thể, Muốn Diệt Thì Diệt, Muốn Sinh Thì Sinh, Vũ Trụ Trong Tay, Chưởng Khống Vạn Vật!
Hiện tại Thiên Long đã đạt được Chí Tôn Thể, thế giới lấy Thiên Long làm trung tâm bên trái là Ma Thể bên phải là Thần thể, ranh giới rạch ròi bất khả xâm phạm, lợi ích vô kể mà hại ích thì vô biên, Thiên Long biết sau khi mình độ lôi kiếp cùng với năng lượng khổng lồ Động Hư Sơ Cảnh Thiên của Ngạo Tà Vân, một hồ Cửu Linh khí, đã đột phá được Hóa Thần Điên Phong Cảnh Thiên, nửa chân vào Động Hư.
Thiên Long nhắm mắt cảm ngộ Đạo của bản thân, cảm ngộ Đạo của ranh giới Động Hư, cân bằng lại huyết nhục, điều hòa Ma Khí, bão hòa thực lực.
Trải qua cửu tử nhất sinh nhặt được cái mạng nhỏ, thiếu chút nữa là mất mạng. Hơn nữa, hắn đã bắt đầu ngưng tụ Chí Tôn Thể, cần một lượng lớn tài nguyên để bổ sung, thỏa mãn nhu cầu của Chí Tôn Thể. Điều này tiêu hao một số lượng khổng lồ tài nguyên của Biệt Liên Viện chủ, làm lão muốn cắn lưỡi tự sát!
Sau khi trải qua lôi kiếp, Thiên Long chỉ còn Ma Kiếm, và còn… à hết rồi, tất cả đều bị xung lực đánh nát thành phấn vụn, kể cả kiện giới chỉ trữ vật, Hai đầu Lân cũng rơi vào trạng thái ngủ say, hiển nhiên chúng thu được không ít lợi ích từ Thiên Kiếp, nhìn Ma kiếm vẫn còn vài tia điện lâu lâu xoẹt qua xoẹt lại cũng đủ hiểu nó được tôi luyện cỡ nào trong Thiên Kiếp, lợi ích quả không nhỏ.
Biệt Liên Viện chủ dựng một căn lều xa xa nơi Thiên Long đang bế quan, lão ngày ngày uống trà hóng gió đánh cờ một mình, Thiên Long thì kệ mẹ hắn, quan tâm Thiên Long chắc lão ghen tị mà một đao chém chết hắn mất, tốt nhất đừng để ý Thiên Long nếu không muốn cảm thấy thanh xuân khi trước mình sống quá phí, đây là điều Biệt Liên Viện chủ rút ra trong ghen tị.
Thiên Long bế quan một cái liền đã trôi qua 1 tháng, trong một tháng xảy ra vô vàn biến dạng, buổi lễ trao tặng giải thưởng không có mặt Thiên Long với lý do nội thương nghiêm trọng không thể có mặt, phía Biệt Liên Viện đã nhận hộ Thiên Long, sau hôm đó đường ai nấy đi, nhà ai nấy về, danh tiếng Hắc Long bang cùng danh tiếng lưỡng Lân và Thiên Long được thiên hạ thổi phồng như một vị Chân Nhân sống, cái này là quá bình thường không đáng nói.
Phía Linh Lung Tháp và Phích Lịch Thủ đại diện Thần giới đã xảy ra một cuộc thanh trừ quy mô lớn nhất lịch sử, Linh Lung Tháp quyết định bãi bỏ chín cái danh hiệu Thập trưởng lão đến Thập Bát trưởng lão, chỉ lấy cửu trưởng lão đổ về, còn đám Phích Lịch Thủ đã biến mất vô hình vô bóng tự tay muốn làm chuyện của họ.
Nguyên do Linh Lung Tháp khai tử 9 chức vị trưởng lão là vì gặp cường địch, Linh Lung Tháp bị lật ngược xảy ra một hồi đại chiến, cuối cùng Bất tử lão nhân phải nói láo do 9 trưởng lão làm việc không xin ý kiến tự ý hành động có ý mưu phản, mới đành hủy đi chín chức vụ trưởng lão để làm nguôi lòng kẻ đến gây chuyện.
Bởi vì một điều thế này,chuyện mà họ dự trù trong lòng bàn tay đột nhiên lại xảy ra vỡ lẽ, Bất Tử lão nhân sai 9 người Thập trưởng lão đến Thập bát trưởng lão đến đất Nam bắt bé Như và Băng Băng, không ngờ họ đi mới hơn một tuần. Khi về thương tích đầy mình, tất cả đều do cựu Ngũ trưởng lão Nhai Cấm Tử sư phụ Thiên Long và Tuấn ra mặt, cùng với Lão Tế Công hợp lực, hai bọn họ đả bại chín đại cao thủ Linh Lung Tháp.
Mấy hôm sau, Tinh Linh Nữ Hoàng bế đứa bé mới sinh muốn đến nơi Bé Như nuôi con, nghe tin có kẻ truy sát hai đứa bé Tinh Linh Nữ Hoàng nổi giận lôi đình, cho Thập Nhị Ma Thiên U Linh đánh đến Linh Lung Tháp, lật ngược Linh Lung Tháp lên, sau đó cường thế dẫn bé Như và Băng Băng về Tinh Linh Sâm Lâm.
Ý của Tinh Linh Nữ Hoàng là như vầy, cảm thấy bé Như thân thể yếu ớt, mà hiện tại nàng lại sinh con, sữa tinh linh lại là một linh dịch có thể so sánh với thần dược, một giọt được rao bán với giá cắt cổ, không muốn phí sữa, vì sữa quá nhiều con của nàng không thể dùng hết, muốn cho bé Như dùng để giúp cô bé có đề kháng mạnh mẽ hơn, kéo dài tuổi thọ chờ Thiên Long tìm đủ bảo vật chữa bệnh, ai biết đâu mới đến, rải thần thức thì bắt gặp Nhai Cấm Tử đang vo ve gần đó, hai người sau một hồi hiểu lầm cuối cùng ngồi vào bàn đàm phán để bàn luận một hồi và kết quả là vậy đấy.
Sau đại hội, Hắc Long uy trấn giang hồ không ai dám có ý rục rịch lật đổ, muốn lật đổ thì hãy xem bang chủ bang đó là ai, còn hai cái sát thần vô hình chống lưng cho họ là ai, cứ nghĩ kỹ đi, còn có gan lật thì cứ việc, đám Lang Khắc Hàn đột phá qua được Hóa Thần, nội quy trong phái đã nói rõ, chỉ cần vượt qua được Hóa Thần đều sẽ được ra giang hồ lăn lộn, hiển nhiên cơ hội đã đến đám Lang Khắc Hàn nhảy vào Hắc Long gia nhập làm tinh tú trong đó, khi đi còn được Môn chủ Tinh Túc Môn đi ra tận nơi đưa đón tặng quà đủ kiểu, nịnh như nịnh ông cố nội…
..
Không ai biết được, phía nơi giao thoa Thần giới và Nhân giới, một lượng lớn võ giả từ thần giới ào ào đổ xô xuống, ai cũng hung thần ác sát đại đao đại kiếm kề hông, xem ra đám Phích Lịch Thủ đã truyền tin về cầu viện, lần này Thiên Long không chết không được.
Thiên kiếp oanh tạc 1 canh giờ liên tiếp, không để Thiên Long có một chút thời thần lấy hơi, liên tiếp và chỉ liên tiếp giáng lôi đình, sau khoảng thời gian một canh giờ, cảm thấy không thể làm gì Thiên Long được nữa, lôi vân bắt đầu tán đi, hẹn gặp Thiên Long vào lần khác, lần sau sẽ không còn nhẹ nhàng như lần này đâu.
Toạc…
Lớp đất đá nứt ra, cuối cùng sụp đổ hoàn toàn, để lộ ra Thiên Long bên trong như một cục sắt đỏ hỏn dần dần nguội đi, thiên kiếp giáng xuống làm Thiên Long xuýt nữa không chịu nổi mà phiêu tán biến mất trong tam giới, hiện tại bị thương nghiêm trọng tới nỗi mất ý thức.
Từ huyết nhục Thiên Long, một nửa bên trái bắn ra hắc vụ, một nửa bên phải bắn ra bạch vụ, hắc ám đen như mực đặc, bạch sắc trắng lóa như mặt trời, Thiên Long như một bán thần bán ma, chí tôn thể hình thành.
Trong ý thức Thiên Long, một hàng chữ cổ đại hiện lên, Thiên Long bất ngờ mình lại có thể hiểu những từ ngữ cổ đại này:
~ Thần Ma Một Thể, Chí Tôn Thần Thể, Đều Là Một Minh, Thần Sinh Ra Vạn Vật, Ma Chu Diệt Vạn Vật, Chí Tôn Thần thể, Muốn Diệt Thì Diệt, Muốn Sinh Thì Sinh, Vũ Trụ Trong Tay, Chưởng Khống Vạn Vật!
Hiện tại Thiên Long đã đạt được Chí Tôn Thể, thế giới lấy Thiên Long làm trung tâm bên trái là Ma Thể bên phải là Thần thể, ranh giới rạch ròi bất khả xâm phạm, lợi ích vô kể mà hại ích thì vô biên, Thiên Long biết sau khi mình độ lôi kiếp cùng với năng lượng khổng lồ Động Hư Sơ Cảnh Thiên của Ngạo Tà Vân, một hồ Cửu Linh khí, đã đột phá được Hóa Thần Điên Phong Cảnh Thiên, nửa chân vào Động Hư.
Thiên Long nhắm mắt cảm ngộ Đạo của bản thân, cảm ngộ Đạo của ranh giới Động Hư, cân bằng lại huyết nhục, điều hòa Ma Khí, bão hòa thực lực.
Trải qua cửu tử nhất sinh nhặt được cái mạng nhỏ, thiếu chút nữa là mất mạng. Hơn nữa, hắn đã bắt đầu ngưng tụ Chí Tôn Thể, cần một lượng lớn tài nguyên để bổ sung, thỏa mãn nhu cầu của Chí Tôn Thể. Điều này tiêu hao một số lượng khổng lồ tài nguyên của Biệt Liên Viện chủ, làm lão muốn cắn lưỡi tự sát!
Sau khi trải qua lôi kiếp, Thiên Long chỉ còn Ma Kiếm, và còn… à hết rồi, tất cả đều bị xung lực đánh nát thành phấn vụn, kể cả kiện giới chỉ trữ vật, Hai đầu Lân cũng rơi vào trạng thái ngủ say, hiển nhiên chúng thu được không ít lợi ích từ Thiên Kiếp, nhìn Ma kiếm vẫn còn vài tia điện lâu lâu xoẹt qua xoẹt lại cũng đủ hiểu nó được tôi luyện cỡ nào trong Thiên Kiếp, lợi ích quả không nhỏ.
Biệt Liên Viện chủ dựng một căn lều xa xa nơi Thiên Long đang bế quan, lão ngày ngày uống trà hóng gió đánh cờ một mình, Thiên Long thì kệ mẹ hắn, quan tâm Thiên Long chắc lão ghen tị mà một đao chém chết hắn mất, tốt nhất đừng để ý Thiên Long nếu không muốn cảm thấy thanh xuân khi trước mình sống quá phí, đây là điều Biệt Liên Viện chủ rút ra trong ghen tị.
Thiên Long bế quan một cái liền đã trôi qua 1 tháng, trong một tháng xảy ra vô vàn biến dạng, buổi lễ trao tặng giải thưởng không có mặt Thiên Long với lý do nội thương nghiêm trọng không thể có mặt, phía Biệt Liên Viện đã nhận hộ Thiên Long, sau hôm đó đường ai nấy đi, nhà ai nấy về, danh tiếng Hắc Long bang cùng danh tiếng lưỡng Lân và Thiên Long được thiên hạ thổi phồng như một vị Chân Nhân sống, cái này là quá bình thường không đáng nói.
Phía Linh Lung Tháp và Phích Lịch Thủ đại diện Thần giới đã xảy ra một cuộc thanh trừ quy mô lớn nhất lịch sử, Linh Lung Tháp quyết định bãi bỏ chín cái danh hiệu Thập trưởng lão đến Thập Bát trưởng lão, chỉ lấy cửu trưởng lão đổ về, còn đám Phích Lịch Thủ đã biến mất vô hình vô bóng tự tay muốn làm chuyện của họ.
Nguyên do Linh Lung Tháp khai tử 9 chức vị trưởng lão là vì gặp cường địch, Linh Lung Tháp bị lật ngược xảy ra một hồi đại chiến, cuối cùng Bất tử lão nhân phải nói láo do 9 trưởng lão làm việc không xin ý kiến tự ý hành động có ý mưu phản, mới đành hủy đi chín chức vụ trưởng lão để làm nguôi lòng kẻ đến gây chuyện.
Bởi vì một điều thế này,chuyện mà họ dự trù trong lòng bàn tay đột nhiên lại xảy ra vỡ lẽ, Bất Tử lão nhân sai 9 người Thập trưởng lão đến Thập bát trưởng lão đến đất Nam bắt bé Như và Băng Băng, không ngờ họ đi mới hơn một tuần. Khi về thương tích đầy mình, tất cả đều do cựu Ngũ trưởng lão Nhai Cấm Tử sư phụ Thiên Long và Tuấn ra mặt, cùng với Lão Tế Công hợp lực, hai bọn họ đả bại chín đại cao thủ Linh Lung Tháp.
Mấy hôm sau, Tinh Linh Nữ Hoàng bế đứa bé mới sinh muốn đến nơi Bé Như nuôi con, nghe tin có kẻ truy sát hai đứa bé Tinh Linh Nữ Hoàng nổi giận lôi đình, cho Thập Nhị Ma Thiên U Linh đánh đến Linh Lung Tháp, lật ngược Linh Lung Tháp lên, sau đó cường thế dẫn bé Như và Băng Băng về Tinh Linh Sâm Lâm.
Ý của Tinh Linh Nữ Hoàng là như vầy, cảm thấy bé Như thân thể yếu ớt, mà hiện tại nàng lại sinh con, sữa tinh linh lại là một linh dịch có thể so sánh với thần dược, một giọt được rao bán với giá cắt cổ, không muốn phí sữa, vì sữa quá nhiều con của nàng không thể dùng hết, muốn cho bé Như dùng để giúp cô bé có đề kháng mạnh mẽ hơn, kéo dài tuổi thọ chờ Thiên Long tìm đủ bảo vật chữa bệnh, ai biết đâu mới đến, rải thần thức thì bắt gặp Nhai Cấm Tử đang vo ve gần đó, hai người sau một hồi hiểu lầm cuối cùng ngồi vào bàn đàm phán để bàn luận một hồi và kết quả là vậy đấy.
Sau đại hội, Hắc Long uy trấn giang hồ không ai dám có ý rục rịch lật đổ, muốn lật đổ thì hãy xem bang chủ bang đó là ai, còn hai cái sát thần vô hình chống lưng cho họ là ai, cứ nghĩ kỹ đi, còn có gan lật thì cứ việc, đám Lang Khắc Hàn đột phá qua được Hóa Thần, nội quy trong phái đã nói rõ, chỉ cần vượt qua được Hóa Thần đều sẽ được ra giang hồ lăn lộn, hiển nhiên cơ hội đã đến đám Lang Khắc Hàn nhảy vào Hắc Long gia nhập làm tinh tú trong đó, khi đi còn được Môn chủ Tinh Túc Môn đi ra tận nơi đưa đón tặng quà đủ kiểu, nịnh như nịnh ông cố nội…
..
Không ai biết được, phía nơi giao thoa Thần giới và Nhân giới, một lượng lớn võ giả từ thần giới ào ào đổ xô xuống, ai cũng hung thần ác sát đại đao đại kiếm kề hông, xem ra đám Phích Lịch Thủ đã truyền tin về cầu viện, lần này Thiên Long không chết không được.
Tác giả :
Ngã Nhạn