Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 263: So Kiếm
~ Hừ… Cảm thấy ngươi có thể điều động kiếm được nữa ư?
Ngạo Tà Vân ăn không ít thiệt thòi từ Ma kiếm, không còn cách nào, hắn sử dụng tuyệt kỹ của bản thân, Cửu Linh Lực trong cơ thể bạo phát, một lực đẩy cường đại hát văng mọi thứ xung quanh hắn, toàn bộ thiên địa bên trong phù văn hóa chất lỏng, không hề sai, Ngạo Tà Vân đây là hóa toàn bộ chiến đài thành dung nham nóng chảy.
Vù…
Thiên Long không còn cách nào khác, liền bật lên không trung, Ma khí tích tụ dưới chân hắn một đám vân vụ, Ngạo Tà Vân cầm kiếm vác trên vai đứng trên vân vụ của hắn tạo ra, cười tiêu sái lao lên, đấu pháp đấu thiên phú đều đã đấu cả, bây giờ đến đấu kiếm.
~ Chết Đi!
Trên không trung có tiếng hét to, Ngạo Tà Vân vừa nói xong một đạo kiếm quang từ lưỡi kiếm của hắn lao xuống, vô thanh vô tức đạo kiếm quang lại phân tách chém ra hơn mười đạo kiếm quang, kiếm khí lăng lệ cách trở không khí, gào thét đâm về phía Thiên Long.
Thiên Long cảm giác kiếm khí lăng lệ thấu xương chém tới, thần sắc lập tức cả kinh, quyền pháp biến hóa, vô số quyền ảnh nóng bức bao phủ kiếm khí, thân hình cấp tốc lui nhanh lại
Từng đạo kiếm quang va chạm với vô số quyền ảnh rung rung lên như mặt hồ, phá tan quyền khí của Thiên Long đánh xuống chỗ Thiên Long vừa thối lui, mười cái hố như lòng đạn hiện lên, dùng kiếm thật kinh hãi.
Nắm được Ma kiếm trong tay, Thiên Long quát một tiếng, ánh mắt phát lạnh, thủ ấn kết xuất, lập tức Ma kiếm rời tay, như thiểm điện bổ về Ngạo Tà Vân, thân kiếm kêu ông ông, trên thân Ma kiếm tràn ngập hào quang tử sắc, từ xa nhìn lại chẳng khác gì một đạo u minh hoàng tuyền đòi mạng
Uỳnh Uỳnh Uỳnh…
Ngạo Tà Vân đánh ra mười đạo bóng kiếm, bên trong bóng là vô số những kiếm khí chưa không gian áo nghĩa cao thâm của Ngạo Tà Vân.
Va chạm với Ma kiếm, lập tức bị chém nát toàn bộ bóng kiếm, những kiếm khí bên trong bóng kiếm không những không tàn phá Ma kiếm, mà còn bị Ma kiếm thúc dục quay trở lại tấn công Ngạo Tà Vân.
~ Không hay!
Ngạo Tà Vân tá hỏa, thân pháp trùng kích và thủ ấn biến ảo liên tục, thân ảnh không chậm chút nào, nhanh chóng lùi lại, cương khí bao phủ toàn thân, mấy đạo kiếm khí phong nhận bị thúc dục bay lại kia đụng vào cương khí phòng hộ của hắn, tiêu tán trong vô hình.
Nhưng cũng làm Ngạo Tà Vân mất thêm hai lớp giáp khí bảo hộ, hiện tại, trên người hắn chỉ còn ba huyết giáp đỏ lừ bảo hộ thân thể.
Mà sau khi chống cự kiếm khí phong nhận, thần sắc Ngạo Tà Vân ngưng trọng lên, cánh tay biến hóa, khí kình mang theo quyền kình đánh thẳng tới, nện thẳng vào Thiên Long, khí kình áp bách làm không khí nổ vang không ngớt.
Dường như Thiên Long cũng không dám khinh thường, cảm nhận được khí kình ép tới, thủ ấn nhanh chóng biến đổi, Ma kiếm đánh ra, lưu lại vòng cung tử sắc trong không khí, mũi kiếm sắc bén như xuyên thủng tất cả va chạm với quyền đầu của Ngạo Tà Vân.
Cả hai chạm vào nhau, công kích mạnh mẽ làm cho mặt đất sinh ra gợn sóng làm dung nham bay tứ tung, không khí thừa nhận áp lực to lớn, cuối cùng không chịu nổi đã nổ tung
Bang bang...
Không gian sinh ra tiếng nổ cực kỳ to lớn, trong phạm vi phù văn dung nham bắn tứ tung, phạm vi này biến thành hố sâu, hai đạo thân ảnh đồng thời lui ra sau.
Cơ thể Thiên Long đánh không hết sức, Ma khí bạo nổ lần nữa, chân không tấc dày đạp trên dung nham, bật lên không trung quyền lực đấm thẳng Ngạo Tà Vân, không lùi mà tiến, Ngạo Tà Vân cầm kiếm đâm tới không một trở ngại.
Sụt…
m thanh như nước rót vào tai, Diễm My kiếm của Ngạo Tà Vân đâm xuyên ngực phải Thiên Long, hỏa diễm phừng phừng phun ra nuốt vào muốn đốt cháy thiêu rụi Thiên Long, dội quyền thẳng ngực Ngạo Tà Vân làm hắn bay đi, vì muốn sinh ra hỏa tức cường đại hơn nữa, bởi hắn biết với chút hỏa diễm đó vẫn chưa ăn thua gì với Thiên Long, cùng lắm làm hao tổn một thành thực lực Thiên Long là cùng.
Đúng lúc này, đột nhiên một thanh Ma kiếm từ trong nham thạch nóng cháy phóng ra.
Ngạo Tà Vân tất nhiên cũng có phòng bị, bởi hắn không thấy Ma kiếm đâu nữa thì nhất định một là trong tay Thiên Long hai là dưới lớp dung nham, khoảnh khắc vừa cảm giác được nguy hiểm, thân thể hắn lập tức trầm xuống, Ma kiếm vốn dĩ đâm vào trái tim của hắn, cuối cùng lại xuyên qua vai trái.
Một lực hút cường đại làm cho Ngạo Tà Vân cảm giác sinh mệnh đang dần vơi đi, Ma kiếm là cái gì? Nó cường thế phá nát ba tầng cương khí bảo hộ Ngạo Tà Vân, khiến Ngạo Tà Vân ăn hành ngập mặt.
Hai lần bị Ma kiếm hút sinh mệnh, Ngạo Tà Vân tức muốn nổ phổi, khó chịu cực kỳ.
~ Grào…..
Ngạo Tà Vân đột nhiên biến thể, hắn biết thanh kiếm của Thiên Long không phải thần binh bình thường, không thể che dấu thực lực, hắn gầm lên, toàn bộ Cửu Linh Lực trong cơ thể bạo nổ đẩy văng Ma Kiếm ra ngoài, Thiên Long có thể thấy trong hơi ẩm ảo ảnh do dung nham bốc hơi, Ngạo Tà Vân như hóa thành thứ khác, hai tay phồng rộp to lên kinh hãi, phải gấp năm lần bình thường, trảo thủ năm ngón vuốt sắc nhọn nắm lại, cơ thể phủ một lớp lông mượt óng ả, hai chân như chân kangaroo, khuôn mặt biến dạng như một phù thủy, hai răng cửa biến dạng dài ra…
Thiên Long tê tê hít khí lạnh, nãy hắn rút thanh Diễm My kiếm cất tạm vào không gian giới chỉ của mình rồi, lại tốn không ít Ma khí chữa thương khép lại lỗ máu, nhìn cảnh tượng Ngạo Tà Vân biến thể Thiên Long kinh hãi tuột độ. Không thể tin được, thì ra thằng nhát gan này có gan thỏ, hèn gì đồ bảo vệ còn nhiều hơn cát sa mạc.
~ Haha… lại là huyết mạch Thố yêu…
~ Suỵt…
~ Haha…
Bên ngoài, mọi người trên khán đài cười rộ lên, nhưng khi tỉnh lại, biết uy thế Thần giới cấm xâm phạm, họ vội bụp miệng lại, đó là bọn thiển cận mới khinh bỉ yêu nhân của Ngạo Tà Vân, những kẻ thực lực cao kẻ nào cũng trầm mặt nặng nề.
Đúng thế Ngạo Tà Vân biến thân thành Hỏa Ngọc Thố yêu, một con thỏ lửa đúng chất, từ nhỏ Ngạo Tà Vân đã được gia tộc cưng chiều, mới sinh ra đã được tắm trong máu yêu thú cường hóa gân cốt, khi lớn lên Gia tộc Ngạo thị bắt được một con Hỏa Ngọc Yêu Thố, cứ mỗi ngày chắt lọc một giọt tinh huyết con yêu thú đó cho Ngạo Tà Vân phụng dụng, đến khi Ngạo Tà Vân có thể hóa Thố nhân, liền đem cả con Hỏa Ngọc Hêu Thố trực tiếp thay gân hoán cốt cho Ngạo Tà Vân.
Đây cũng là chuyện bình thường, hầu như cao thủ trẻ tuổi hay thế gia công tử trên Thần giới, họ đều sẽ được sử dụng huyết mạch yêu thú từ nhỏ, giống như gen Xmen vậy, nhưng đây là kung fu hơn nhiều.
Phành…
Quyền phong gào thét, Ngạo Tà Vân hai chân tại chỗ đấm một quyền, ảo ảnh phong quyền ầm ầm bạo nổ hóa to khổng lồ, Thiên Long kinh hãi với sức sát thương hủy diệt từ một quyền này, liền vận khí đưa dai tay đỡ mất đầu, bị đánh thẳng vào cơ thể. Quyền của Ngạo Tà Vân chấn Thiên Long đập vào phù văn nằm rạp xuống đất…
Đây mới chỉ là một quyền nhẹ nhàng thôi đấy, những kẻ cười nhạo Ngạo Tà Vân lập tức câm nín hết, khí tức bạo phát, không ngờ Ngạo Tà Vân ẩn giấu thực lực, hắn lại là Động Hư thần tọa…
Nếu đã đạt đến Động Hư, vậy Thiên Long không thể có cửa ăn lại Ngạo Tà Vân rồi.
Thiên Long loạng choạng đứng dậy, cơ thể vẫn chịu sự áp lực của giọt huyết dịch yêu thú, cả cơ thể đỏ chót, trông Thiên Long không khác một huyết nhân.
~ Sảng Khoái… Tới đây!
Thiên Long lao lên, không đấu kiếm nữa đúng không? Vậy đấu pháp tiếp, uyền phong rú lên điều động Ma khí, chân cưỡi trên vân vụ, Thiên Long không ngán đau đớn lao tới.
Ầm Ầm…
Mặt không đổi sắc, Ngạo Tà Vân đứng im xuất quyền, như vậy thôi đã đả bại đấm văng Thiên Long vào thành phù văn không dưới hai mươi lần, làm Hư Huyễn bên ngoài rớt hết nước mắt.
Ngạo Tà Vân ăn không ít thiệt thòi từ Ma kiếm, không còn cách nào, hắn sử dụng tuyệt kỹ của bản thân, Cửu Linh Lực trong cơ thể bạo phát, một lực đẩy cường đại hát văng mọi thứ xung quanh hắn, toàn bộ thiên địa bên trong phù văn hóa chất lỏng, không hề sai, Ngạo Tà Vân đây là hóa toàn bộ chiến đài thành dung nham nóng chảy.
Vù…
Thiên Long không còn cách nào khác, liền bật lên không trung, Ma khí tích tụ dưới chân hắn một đám vân vụ, Ngạo Tà Vân cầm kiếm vác trên vai đứng trên vân vụ của hắn tạo ra, cười tiêu sái lao lên, đấu pháp đấu thiên phú đều đã đấu cả, bây giờ đến đấu kiếm.
~ Chết Đi!
Trên không trung có tiếng hét to, Ngạo Tà Vân vừa nói xong một đạo kiếm quang từ lưỡi kiếm của hắn lao xuống, vô thanh vô tức đạo kiếm quang lại phân tách chém ra hơn mười đạo kiếm quang, kiếm khí lăng lệ cách trở không khí, gào thét đâm về phía Thiên Long.
Thiên Long cảm giác kiếm khí lăng lệ thấu xương chém tới, thần sắc lập tức cả kinh, quyền pháp biến hóa, vô số quyền ảnh nóng bức bao phủ kiếm khí, thân hình cấp tốc lui nhanh lại
Từng đạo kiếm quang va chạm với vô số quyền ảnh rung rung lên như mặt hồ, phá tan quyền khí của Thiên Long đánh xuống chỗ Thiên Long vừa thối lui, mười cái hố như lòng đạn hiện lên, dùng kiếm thật kinh hãi.
Nắm được Ma kiếm trong tay, Thiên Long quát một tiếng, ánh mắt phát lạnh, thủ ấn kết xuất, lập tức Ma kiếm rời tay, như thiểm điện bổ về Ngạo Tà Vân, thân kiếm kêu ông ông, trên thân Ma kiếm tràn ngập hào quang tử sắc, từ xa nhìn lại chẳng khác gì một đạo u minh hoàng tuyền đòi mạng
Uỳnh Uỳnh Uỳnh…
Ngạo Tà Vân đánh ra mười đạo bóng kiếm, bên trong bóng là vô số những kiếm khí chưa không gian áo nghĩa cao thâm của Ngạo Tà Vân.
Va chạm với Ma kiếm, lập tức bị chém nát toàn bộ bóng kiếm, những kiếm khí bên trong bóng kiếm không những không tàn phá Ma kiếm, mà còn bị Ma kiếm thúc dục quay trở lại tấn công Ngạo Tà Vân.
~ Không hay!
Ngạo Tà Vân tá hỏa, thân pháp trùng kích và thủ ấn biến ảo liên tục, thân ảnh không chậm chút nào, nhanh chóng lùi lại, cương khí bao phủ toàn thân, mấy đạo kiếm khí phong nhận bị thúc dục bay lại kia đụng vào cương khí phòng hộ của hắn, tiêu tán trong vô hình.
Nhưng cũng làm Ngạo Tà Vân mất thêm hai lớp giáp khí bảo hộ, hiện tại, trên người hắn chỉ còn ba huyết giáp đỏ lừ bảo hộ thân thể.
Mà sau khi chống cự kiếm khí phong nhận, thần sắc Ngạo Tà Vân ngưng trọng lên, cánh tay biến hóa, khí kình mang theo quyền kình đánh thẳng tới, nện thẳng vào Thiên Long, khí kình áp bách làm không khí nổ vang không ngớt.
Dường như Thiên Long cũng không dám khinh thường, cảm nhận được khí kình ép tới, thủ ấn nhanh chóng biến đổi, Ma kiếm đánh ra, lưu lại vòng cung tử sắc trong không khí, mũi kiếm sắc bén như xuyên thủng tất cả va chạm với quyền đầu của Ngạo Tà Vân.
Cả hai chạm vào nhau, công kích mạnh mẽ làm cho mặt đất sinh ra gợn sóng làm dung nham bay tứ tung, không khí thừa nhận áp lực to lớn, cuối cùng không chịu nổi đã nổ tung
Bang bang...
Không gian sinh ra tiếng nổ cực kỳ to lớn, trong phạm vi phù văn dung nham bắn tứ tung, phạm vi này biến thành hố sâu, hai đạo thân ảnh đồng thời lui ra sau.
Cơ thể Thiên Long đánh không hết sức, Ma khí bạo nổ lần nữa, chân không tấc dày đạp trên dung nham, bật lên không trung quyền lực đấm thẳng Ngạo Tà Vân, không lùi mà tiến, Ngạo Tà Vân cầm kiếm đâm tới không một trở ngại.
Sụt…
m thanh như nước rót vào tai, Diễm My kiếm của Ngạo Tà Vân đâm xuyên ngực phải Thiên Long, hỏa diễm phừng phừng phun ra nuốt vào muốn đốt cháy thiêu rụi Thiên Long, dội quyền thẳng ngực Ngạo Tà Vân làm hắn bay đi, vì muốn sinh ra hỏa tức cường đại hơn nữa, bởi hắn biết với chút hỏa diễm đó vẫn chưa ăn thua gì với Thiên Long, cùng lắm làm hao tổn một thành thực lực Thiên Long là cùng.
Đúng lúc này, đột nhiên một thanh Ma kiếm từ trong nham thạch nóng cháy phóng ra.
Ngạo Tà Vân tất nhiên cũng có phòng bị, bởi hắn không thấy Ma kiếm đâu nữa thì nhất định một là trong tay Thiên Long hai là dưới lớp dung nham, khoảnh khắc vừa cảm giác được nguy hiểm, thân thể hắn lập tức trầm xuống, Ma kiếm vốn dĩ đâm vào trái tim của hắn, cuối cùng lại xuyên qua vai trái.
Một lực hút cường đại làm cho Ngạo Tà Vân cảm giác sinh mệnh đang dần vơi đi, Ma kiếm là cái gì? Nó cường thế phá nát ba tầng cương khí bảo hộ Ngạo Tà Vân, khiến Ngạo Tà Vân ăn hành ngập mặt.
Hai lần bị Ma kiếm hút sinh mệnh, Ngạo Tà Vân tức muốn nổ phổi, khó chịu cực kỳ.
~ Grào…..
Ngạo Tà Vân đột nhiên biến thể, hắn biết thanh kiếm của Thiên Long không phải thần binh bình thường, không thể che dấu thực lực, hắn gầm lên, toàn bộ Cửu Linh Lực trong cơ thể bạo nổ đẩy văng Ma Kiếm ra ngoài, Thiên Long có thể thấy trong hơi ẩm ảo ảnh do dung nham bốc hơi, Ngạo Tà Vân như hóa thành thứ khác, hai tay phồng rộp to lên kinh hãi, phải gấp năm lần bình thường, trảo thủ năm ngón vuốt sắc nhọn nắm lại, cơ thể phủ một lớp lông mượt óng ả, hai chân như chân kangaroo, khuôn mặt biến dạng như một phù thủy, hai răng cửa biến dạng dài ra…
Thiên Long tê tê hít khí lạnh, nãy hắn rút thanh Diễm My kiếm cất tạm vào không gian giới chỉ của mình rồi, lại tốn không ít Ma khí chữa thương khép lại lỗ máu, nhìn cảnh tượng Ngạo Tà Vân biến thể Thiên Long kinh hãi tuột độ. Không thể tin được, thì ra thằng nhát gan này có gan thỏ, hèn gì đồ bảo vệ còn nhiều hơn cát sa mạc.
~ Haha… lại là huyết mạch Thố yêu…
~ Suỵt…
~ Haha…
Bên ngoài, mọi người trên khán đài cười rộ lên, nhưng khi tỉnh lại, biết uy thế Thần giới cấm xâm phạm, họ vội bụp miệng lại, đó là bọn thiển cận mới khinh bỉ yêu nhân của Ngạo Tà Vân, những kẻ thực lực cao kẻ nào cũng trầm mặt nặng nề.
Đúng thế Ngạo Tà Vân biến thân thành Hỏa Ngọc Thố yêu, một con thỏ lửa đúng chất, từ nhỏ Ngạo Tà Vân đã được gia tộc cưng chiều, mới sinh ra đã được tắm trong máu yêu thú cường hóa gân cốt, khi lớn lên Gia tộc Ngạo thị bắt được một con Hỏa Ngọc Yêu Thố, cứ mỗi ngày chắt lọc một giọt tinh huyết con yêu thú đó cho Ngạo Tà Vân phụng dụng, đến khi Ngạo Tà Vân có thể hóa Thố nhân, liền đem cả con Hỏa Ngọc Hêu Thố trực tiếp thay gân hoán cốt cho Ngạo Tà Vân.
Đây cũng là chuyện bình thường, hầu như cao thủ trẻ tuổi hay thế gia công tử trên Thần giới, họ đều sẽ được sử dụng huyết mạch yêu thú từ nhỏ, giống như gen Xmen vậy, nhưng đây là kung fu hơn nhiều.
Phành…
Quyền phong gào thét, Ngạo Tà Vân hai chân tại chỗ đấm một quyền, ảo ảnh phong quyền ầm ầm bạo nổ hóa to khổng lồ, Thiên Long kinh hãi với sức sát thương hủy diệt từ một quyền này, liền vận khí đưa dai tay đỡ mất đầu, bị đánh thẳng vào cơ thể. Quyền của Ngạo Tà Vân chấn Thiên Long đập vào phù văn nằm rạp xuống đất…
Đây mới chỉ là một quyền nhẹ nhàng thôi đấy, những kẻ cười nhạo Ngạo Tà Vân lập tức câm nín hết, khí tức bạo phát, không ngờ Ngạo Tà Vân ẩn giấu thực lực, hắn lại là Động Hư thần tọa…
Nếu đã đạt đến Động Hư, vậy Thiên Long không thể có cửa ăn lại Ngạo Tà Vân rồi.
Thiên Long loạng choạng đứng dậy, cơ thể vẫn chịu sự áp lực của giọt huyết dịch yêu thú, cả cơ thể đỏ chót, trông Thiên Long không khác một huyết nhân.
~ Sảng Khoái… Tới đây!
Thiên Long lao lên, không đấu kiếm nữa đúng không? Vậy đấu pháp tiếp, uyền phong rú lên điều động Ma khí, chân cưỡi trên vân vụ, Thiên Long không ngán đau đớn lao tới.
Ầm Ầm…
Mặt không đổi sắc, Ngạo Tà Vân đứng im xuất quyền, như vậy thôi đã đả bại đấm văng Thiên Long vào thành phù văn không dưới hai mươi lần, làm Hư Huyễn bên ngoài rớt hết nước mắt.
Tác giả :
Ngã Nhạn