Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 251: Trận Thứ Nhất
~ nhưng mà chàng liệu có đánh lại không?
Hư Huyễn vẫn lo vấn đề này hơn, nếu không có thì cao chạy xa bay đi, mặt mũi thì không quan trọng lắm đâu.
~ ta sao có thể để mất mặt Thánh nữ của nhân giới được, dù có bại lộ bản thể, ta cũng quyết trả thù!
Vuốt tóc mai dính vào khóe môi căng mọng Hư Huyễn, Thiên Long quyết rồi, lần này chơi tới bến.
~ a… nếu như vậy, phiền phức càng nhiều hơn nữa!
Hư Huyễn cũng biết cái này quan trọng cỡ nào, nếu bại lộ bản thể, sẽ bị truy sát khắp nơi luôn, cái này nàng tuy khờ nhưng vẫn biết.
~ nàng có nguyện đi cùng ta không? Sẽ hơi vất vả…
~ Nguyện… Lão Cung chủ và sư phụ rất thương thiếp, họ nhất định sẽ cho thiếp đi.
Không đợi Thiên Long kể khổ, Hư Huyễn chặn họng luôn, cầu còn không được, nghĩ gì nàng chịu ở yên một chỗ vậy.
Thiên Long bây giờ đối với Hư Huyễn rất ân cần, chân yếu tay mềm lại dám hiên ngang đi ra kéo dài thời gian cho mình thêm được cả chục phút, Thiên Long cảm kích từ tận đáy lòng.
~ Ngoan ghê! Haha…
Xoa đầu Hư Huyễn, Thiên Long hôn môi cô bé một cái nhẹ, xong bế cô bé ra bên ngoài, chiếc ghế dài trống không chỉ đợi Thiên Long đến ngồi, mọi người không ai dám ngồi vào vị trí đó, tuy chỉ là chiếc ghế mấy đồng bạc lẻ, nhưng trong tiềm thức nó là ghế của lão đại.
~ không có gì đâu… mọi người xem chiến đấu đi, đây là cơ hội trăm năm có một, nâng cao nội tình, ta cũng phải quan sát, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng…
Thiên Long an ủi mọi người rồi cũng nhìn xuống chiến đài, trận chiến của Ngạo Tà Vân đang diễn ra.
Vù…
Hư Thước Thước lao như tên vào phòng, nhìn Thiên Long cô nàng hít một hơi thật sâu:
~ Thiên Long… Phụ thân Mẫu thân ta muốn gặp ngươi!
~ Gặp à!
Nghe Hư Thước Thước nói làm Thiên Long tái hết cả mặt, lẩm bẩm nhỏ cuối cùng cũng đành đứng dậy:
~ Được…
~ Đi thôi!
Cả đam Tuyết Hàn Mặc đằng sau lau mồ hôi lạnh hộ Thiên Long, chỉ biết chúc thượng lộ bình an, lành lặn trở về.
…
~ Tới…
Phía dưới, chiến trường chia là hai ngả, đầu Xà tinh Cửu cấp điên phong của Thủy Y Y đang chiến đấu với đầu Hỏa Xà của Ngạo Tà Vân, đầu xà yêu của Thủy Y Y chưa rõ hệ gì. Một ngả còn lại là chiến đấu của Ngạo Tà Vân và Thủy Y Y.
Cô đọng Cửu Linh lực vào kiếm, thanh kiếm của Ngạo Tà Vân là một thanh thần binh bài danh thứ 10 Diễm My Linh Hỏa, thuộc hệ hỏa lực.
Vút…
Thủy Y Y tay cầm roi tỏa ra kim quang vụt thẳng đỉnh đầu thiên linh cái Ngạo Tà Vân, Ngạo Tà Vân không nhanh không chậm cầm kiếm đang phun ra nuốt vào hỏa hầu, cường lực làm cả hai thối lui ba bước, roi của Thủy Y Y là roi Tróc Nã Quỷ Sư, đánh từ người đến quỷ, đánh từ sống tới chết, chết rồi vẫn đánh, đánh đến khi hồn phiêu phách tán.
Vù Vù Vù…
Thủy Y Y bay lên không trung múa roi, một quả cầu to mười trượng hình thành, thất sắc lấp lánh từng đường roi của Thủy Y Y như những hạt nhân nguyên tử đang di chuyển, Thủy Y Y là lõi từng đường roi là electron.
Ầm Ầm Ầm…
Từ quả cầu nguyên tử, từng đường quang mang bạch sắc chịu sự tác động của Cửu Linh Lực, chúng lao ra như một thanh boomerang.
Ngạo Tà Vân không hề yếu thế, hắn lao lên không trung, múa vô số đường kiếm, tay múa kiếm thế nhưng trước mặt hắn một Hỏa Diêm Linh Tâm hình thành, từ trong lỗ Hỏa Diêm, lao ra ba thanh kiếm, kiếm khí rực lửa bắn ra.
Ầm Ầm Ầm..
Giữa không trung, boomerang của Thủy Y Y và ba thanh hư ảnh hỏa kiếm của Ngạo Tà Vân liên tục giao thoa, chín cái boomerang va chạm với mũi kiếm hư ảnh Diễm My xong giựt về lấy đà lao lên tiếp.
Rầm Rầm Rầm…
Cuối cùng, chín Boomerang hợp thành một cái boomerang cực đại hào nhoáng, uy thế khủng khiếp lăng lệ tỏa ra kim quang thủy lực, hơi nước ngưng tụ trong không khí tạo thành vô vàn giọt nước nhỏ, những giọt nước như một kim châm sẵn sàng lao lên găm Ngạo Tà Vân thành nhím bất cứ lúc nào.
Hư ảnh Diễm My kiếm gộp thành một, một sức mạnh cực đại không hề che dấu, uy thế tỏa ra làm mọi người không rét mà run, cả hai hư ảnh lao vào nhau như thiên sơn bài trừ nhau, một xung kích cực độ khủng khiếp tỏa ra bốn phương tám hướng, không gian trận pháp bảo vệ phù văn méo mó thành vô số hình dạng.
Đinh Đinh Đinh…
Cầm kiếm trong tay, Ngạo Tà Vân chém những giọt nước ngưng tụ thành sát khí tiễn vong, thứ này không ai muốn bị đâm chúng, đặc biệt cái roi thuộc cấp độ thần khí của Thủy Y Y, thứ đó Ngạo Tà Vân có chút kiêng kỵ, nghe đồn bị roi đó vụt đau đớn tới tận linh hồn, nơi bị đánh sẽ thối rữa dần ra mà hoại tử.
~ Hỏa Diễm Linh My!
Điều động Cửu Linh Lực, cơ thể Ngạo Tà Vân đột nhiên hình thành một bảo giáp đỏ rực tựa như Huyết giáp, xung lực chấn bay hết những giọt chất lỏng, Ngạo Tà Vân toát ra khí thế của một chân nhân cao cao tại thượng, cơ thể đứng thẳng chụm chân, mũi kiếm gương không hiện lên hình ảnh của một chiến binh sa trường, một chiến tướng đồ sát vạn linh hung khí bay cao vút trời.
Kiếm của Ngạo Tà Vân phân ra hỏa hầu càng mạnh mẽ hơn, hắn giơ kiếm lên trời, bầu trời đang chịu tác động của Thủy Y Y đột nhiên ngừng mưa, chiến đài rộng gần 40 mẫu đất đột nhiên xèo xèo tan chảy, sức nóng vượt mức cho phép, chỉ cần chạm chân xuống liền bị thiêu đốt không còn hạt bụi..
Chiến đài nay đã thành một hồ dung nham xào xèo.
Xì Xì Xì…
Hé… Hé…
Hỏa Xà phía dưới như được tiếp thêm sức mạnh, như hổ mọc cánh truy sát Xà tinh thuộc hệ thủy của Thủy Y Y.
Thủy Xà của Thủy Y Y chạy rẽ dung nham không dám phản kháng hét trong vô vọng.
~ Hừ…
Lăng không trên không trung Thủy Y Y hừ lạnh, bàn tay ngọc nắm lại, từ khe ngón tay bắn ra trăm ngàn tia bạch sắc quang mang, từng đạo quang mang bắn thẳng vào dung nham dưới chân.
Tạch Tạch…
Dung nham dần dần bị cô đọng hóa thành hàn băng, không bao lâu sau, một nửa thiên địa sau lưng Thủy Y Y đã hóa hàn băng, Thủy xà yêu thú của nàng ta cũng như được tiếp thêm mắm tôm quay lại đối đầu cùng Hỏa Xà.
Bên ngoài, khán giả xem chiến đấu mà sợ chân run cầm cập, phù văn bảo vệ cũng chịu tác động không nhẹ, một nửa hóa lam sắc một nửa hóa hung sắc, hàn băng nổ tạch tạch do quá lạnh mà nứt ra cứng không thể cứng hơn, cầm tảng băng đó chọi chết Hóa Thần Ngũ Cấp không sứt mẻ còn có, bên kia dung nham ủm ủm sủi bọt, may mà có phù văn làm vật cản không có trào ra là chết cả lũ.
~ Chân Nhân Chí Tôn, Phản Kháng Là Đại Nghịch Bất đạo, Trái Ta Là Không Tuân Theo Mệnh Trời, Ta Tuyên Ngươi Án Tử!
Hai tay cầm Diễm My kiếm để lưỡi kiếm trước mặt, Ngạo Tà Vân như một vị thần khai sinh thế giới, đại diện cho ý chí Thiên Đạo đọc tuyên ngôn luật lệ, khí tức cao thượng tỏa ra làm Ngạo Tà Vân như một kẻ bất khả xâm phạm.
Thanh Diễm My kiếm hỏa hầu dần dần vụt tắt, đột nhiên từ xanh chuyển hóa thành đỏ, đỏ như máu, thân kiếm dần dần chảy ra chất lỏng đặc sệt đỏ rực, cao thủ nhìn là biết đó là dung nham, không thể tin nổi dung nham lại chảy từ kiếm ra.
Thủy Y Y cảm nhận thân thể bị khóa lại, chỉ có thể gương mắt nhìn kiếm của Ngạo Tà Vân hình thành chiêu thức hoàn mỹ đâm thẳng mi tâm nàng, không thể từ bỏ, Thủy Y Y cắn răng, điều động toàn bộ Cửu Linh Lực trong đan điền.
Phụt…
Cưỡng chế thoát khỏi khống chế Thủy Y Y không chịu nổi phun ra một ngụm huyết đen óng ả, tay cầm roi vụt khí thế, kim quang đạo khí hình thành, trước mặt Thủy Y Y cô đọng thành hình của phật tổ nghìn mắt nghìn tay, thân cao ba mươi trượng, khuôn mặt từ bi hỉ xả nhưng vì to quá cũng kinh dị không ít, nghìn mắt nghìn tay ngưng tụ thành một tia kim khí nhỏ, dần dần hình thành một dấu chấm sáng nhỏ li ti…
Hư Huyễn vẫn lo vấn đề này hơn, nếu không có thì cao chạy xa bay đi, mặt mũi thì không quan trọng lắm đâu.
~ ta sao có thể để mất mặt Thánh nữ của nhân giới được, dù có bại lộ bản thể, ta cũng quyết trả thù!
Vuốt tóc mai dính vào khóe môi căng mọng Hư Huyễn, Thiên Long quyết rồi, lần này chơi tới bến.
~ a… nếu như vậy, phiền phức càng nhiều hơn nữa!
Hư Huyễn cũng biết cái này quan trọng cỡ nào, nếu bại lộ bản thể, sẽ bị truy sát khắp nơi luôn, cái này nàng tuy khờ nhưng vẫn biết.
~ nàng có nguyện đi cùng ta không? Sẽ hơi vất vả…
~ Nguyện… Lão Cung chủ và sư phụ rất thương thiếp, họ nhất định sẽ cho thiếp đi.
Không đợi Thiên Long kể khổ, Hư Huyễn chặn họng luôn, cầu còn không được, nghĩ gì nàng chịu ở yên một chỗ vậy.
Thiên Long bây giờ đối với Hư Huyễn rất ân cần, chân yếu tay mềm lại dám hiên ngang đi ra kéo dài thời gian cho mình thêm được cả chục phút, Thiên Long cảm kích từ tận đáy lòng.
~ Ngoan ghê! Haha…
Xoa đầu Hư Huyễn, Thiên Long hôn môi cô bé một cái nhẹ, xong bế cô bé ra bên ngoài, chiếc ghế dài trống không chỉ đợi Thiên Long đến ngồi, mọi người không ai dám ngồi vào vị trí đó, tuy chỉ là chiếc ghế mấy đồng bạc lẻ, nhưng trong tiềm thức nó là ghế của lão đại.
~ không có gì đâu… mọi người xem chiến đấu đi, đây là cơ hội trăm năm có một, nâng cao nội tình, ta cũng phải quan sát, biết địch biết ta trăm trận trăm thắng…
Thiên Long an ủi mọi người rồi cũng nhìn xuống chiến đài, trận chiến của Ngạo Tà Vân đang diễn ra.
Vù…
Hư Thước Thước lao như tên vào phòng, nhìn Thiên Long cô nàng hít một hơi thật sâu:
~ Thiên Long… Phụ thân Mẫu thân ta muốn gặp ngươi!
~ Gặp à!
Nghe Hư Thước Thước nói làm Thiên Long tái hết cả mặt, lẩm bẩm nhỏ cuối cùng cũng đành đứng dậy:
~ Được…
~ Đi thôi!
Cả đam Tuyết Hàn Mặc đằng sau lau mồ hôi lạnh hộ Thiên Long, chỉ biết chúc thượng lộ bình an, lành lặn trở về.
…
~ Tới…
Phía dưới, chiến trường chia là hai ngả, đầu Xà tinh Cửu cấp điên phong của Thủy Y Y đang chiến đấu với đầu Hỏa Xà của Ngạo Tà Vân, đầu xà yêu của Thủy Y Y chưa rõ hệ gì. Một ngả còn lại là chiến đấu của Ngạo Tà Vân và Thủy Y Y.
Cô đọng Cửu Linh lực vào kiếm, thanh kiếm của Ngạo Tà Vân là một thanh thần binh bài danh thứ 10 Diễm My Linh Hỏa, thuộc hệ hỏa lực.
Vút…
Thủy Y Y tay cầm roi tỏa ra kim quang vụt thẳng đỉnh đầu thiên linh cái Ngạo Tà Vân, Ngạo Tà Vân không nhanh không chậm cầm kiếm đang phun ra nuốt vào hỏa hầu, cường lực làm cả hai thối lui ba bước, roi của Thủy Y Y là roi Tróc Nã Quỷ Sư, đánh từ người đến quỷ, đánh từ sống tới chết, chết rồi vẫn đánh, đánh đến khi hồn phiêu phách tán.
Vù Vù Vù…
Thủy Y Y bay lên không trung múa roi, một quả cầu to mười trượng hình thành, thất sắc lấp lánh từng đường roi của Thủy Y Y như những hạt nhân nguyên tử đang di chuyển, Thủy Y Y là lõi từng đường roi là electron.
Ầm Ầm Ầm…
Từ quả cầu nguyên tử, từng đường quang mang bạch sắc chịu sự tác động của Cửu Linh Lực, chúng lao ra như một thanh boomerang.
Ngạo Tà Vân không hề yếu thế, hắn lao lên không trung, múa vô số đường kiếm, tay múa kiếm thế nhưng trước mặt hắn một Hỏa Diêm Linh Tâm hình thành, từ trong lỗ Hỏa Diêm, lao ra ba thanh kiếm, kiếm khí rực lửa bắn ra.
Ầm Ầm Ầm..
Giữa không trung, boomerang của Thủy Y Y và ba thanh hư ảnh hỏa kiếm của Ngạo Tà Vân liên tục giao thoa, chín cái boomerang va chạm với mũi kiếm hư ảnh Diễm My xong giựt về lấy đà lao lên tiếp.
Rầm Rầm Rầm…
Cuối cùng, chín Boomerang hợp thành một cái boomerang cực đại hào nhoáng, uy thế khủng khiếp lăng lệ tỏa ra kim quang thủy lực, hơi nước ngưng tụ trong không khí tạo thành vô vàn giọt nước nhỏ, những giọt nước như một kim châm sẵn sàng lao lên găm Ngạo Tà Vân thành nhím bất cứ lúc nào.
Hư ảnh Diễm My kiếm gộp thành một, một sức mạnh cực đại không hề che dấu, uy thế tỏa ra làm mọi người không rét mà run, cả hai hư ảnh lao vào nhau như thiên sơn bài trừ nhau, một xung kích cực độ khủng khiếp tỏa ra bốn phương tám hướng, không gian trận pháp bảo vệ phù văn méo mó thành vô số hình dạng.
Đinh Đinh Đinh…
Cầm kiếm trong tay, Ngạo Tà Vân chém những giọt nước ngưng tụ thành sát khí tiễn vong, thứ này không ai muốn bị đâm chúng, đặc biệt cái roi thuộc cấp độ thần khí của Thủy Y Y, thứ đó Ngạo Tà Vân có chút kiêng kỵ, nghe đồn bị roi đó vụt đau đớn tới tận linh hồn, nơi bị đánh sẽ thối rữa dần ra mà hoại tử.
~ Hỏa Diễm Linh My!
Điều động Cửu Linh Lực, cơ thể Ngạo Tà Vân đột nhiên hình thành một bảo giáp đỏ rực tựa như Huyết giáp, xung lực chấn bay hết những giọt chất lỏng, Ngạo Tà Vân toát ra khí thế của một chân nhân cao cao tại thượng, cơ thể đứng thẳng chụm chân, mũi kiếm gương không hiện lên hình ảnh của một chiến binh sa trường, một chiến tướng đồ sát vạn linh hung khí bay cao vút trời.
Kiếm của Ngạo Tà Vân phân ra hỏa hầu càng mạnh mẽ hơn, hắn giơ kiếm lên trời, bầu trời đang chịu tác động của Thủy Y Y đột nhiên ngừng mưa, chiến đài rộng gần 40 mẫu đất đột nhiên xèo xèo tan chảy, sức nóng vượt mức cho phép, chỉ cần chạm chân xuống liền bị thiêu đốt không còn hạt bụi..
Chiến đài nay đã thành một hồ dung nham xào xèo.
Xì Xì Xì…
Hé… Hé…
Hỏa Xà phía dưới như được tiếp thêm sức mạnh, như hổ mọc cánh truy sát Xà tinh thuộc hệ thủy của Thủy Y Y.
Thủy Xà của Thủy Y Y chạy rẽ dung nham không dám phản kháng hét trong vô vọng.
~ Hừ…
Lăng không trên không trung Thủy Y Y hừ lạnh, bàn tay ngọc nắm lại, từ khe ngón tay bắn ra trăm ngàn tia bạch sắc quang mang, từng đạo quang mang bắn thẳng vào dung nham dưới chân.
Tạch Tạch…
Dung nham dần dần bị cô đọng hóa thành hàn băng, không bao lâu sau, một nửa thiên địa sau lưng Thủy Y Y đã hóa hàn băng, Thủy xà yêu thú của nàng ta cũng như được tiếp thêm mắm tôm quay lại đối đầu cùng Hỏa Xà.
Bên ngoài, khán giả xem chiến đấu mà sợ chân run cầm cập, phù văn bảo vệ cũng chịu tác động không nhẹ, một nửa hóa lam sắc một nửa hóa hung sắc, hàn băng nổ tạch tạch do quá lạnh mà nứt ra cứng không thể cứng hơn, cầm tảng băng đó chọi chết Hóa Thần Ngũ Cấp không sứt mẻ còn có, bên kia dung nham ủm ủm sủi bọt, may mà có phù văn làm vật cản không có trào ra là chết cả lũ.
~ Chân Nhân Chí Tôn, Phản Kháng Là Đại Nghịch Bất đạo, Trái Ta Là Không Tuân Theo Mệnh Trời, Ta Tuyên Ngươi Án Tử!
Hai tay cầm Diễm My kiếm để lưỡi kiếm trước mặt, Ngạo Tà Vân như một vị thần khai sinh thế giới, đại diện cho ý chí Thiên Đạo đọc tuyên ngôn luật lệ, khí tức cao thượng tỏa ra làm Ngạo Tà Vân như một kẻ bất khả xâm phạm.
Thanh Diễm My kiếm hỏa hầu dần dần vụt tắt, đột nhiên từ xanh chuyển hóa thành đỏ, đỏ như máu, thân kiếm dần dần chảy ra chất lỏng đặc sệt đỏ rực, cao thủ nhìn là biết đó là dung nham, không thể tin nổi dung nham lại chảy từ kiếm ra.
Thủy Y Y cảm nhận thân thể bị khóa lại, chỉ có thể gương mắt nhìn kiếm của Ngạo Tà Vân hình thành chiêu thức hoàn mỹ đâm thẳng mi tâm nàng, không thể từ bỏ, Thủy Y Y cắn răng, điều động toàn bộ Cửu Linh Lực trong đan điền.
Phụt…
Cưỡng chế thoát khỏi khống chế Thủy Y Y không chịu nổi phun ra một ngụm huyết đen óng ả, tay cầm roi vụt khí thế, kim quang đạo khí hình thành, trước mặt Thủy Y Y cô đọng thành hình của phật tổ nghìn mắt nghìn tay, thân cao ba mươi trượng, khuôn mặt từ bi hỉ xả nhưng vì to quá cũng kinh dị không ít, nghìn mắt nghìn tay ngưng tụ thành một tia kim khí nhỏ, dần dần hình thành một dấu chấm sáng nhỏ li ti…
Tác giả :
Ngã Nhạn