Ma Tôn Đế Vương
Chương 9-2: Tông chủ Đông Qua (P2: Thất Các Ám Thần)
Đã một tuần trôi qua kể từ khi Cơ Quân Tà nhậm chức Tông chủ, vốn tưởng đệ đệ sẽ vì chuyện này mà xa lánh nàng, không ngờ, ngược lại hắn còn quấn lấy nàng nhiều hơn lúc trước, vừa bám chặt lấy nàng vừa nũng nịu gọi "ca ca, ca ca" làm cho mấy tỳ nữ thị vệ cười trộm không thôi, mà nàng cũng không có trách cứ, lại còn nhân tiện huấn luyện đặc biệt cho hắn.
Cơ Âm Tà chưa bao giờ biết, người tỷ tỷ dịu dàng luôn bao che cho hắn lúc nghiêm khắc tập luyện thì đáng sợ đến dọa người, một cái liếc mắt của tỷ tỷ cũng làm hắn mao cốt tủng nhiên. (Nhan: cực kì kinh hãi)
Đánh sai quyền, phạt, sai tư thế, phạt, lực tay quá yếu, phạt, không chuẩn sát, phạt, cái gi gỉ gì gi cũng phạt, làm cho hắn lúc luyện tập còn không dám thở mạnh cũng không dám mở miệng, giống như chỉ cần hắn hé răng nói một câu, thì tỷ tỷ sẽ băm hắn thành vạn mảnh.
Tỷ như lúc này . . .
"Đứng thẳng, nâng tay lên một chút, nhắm thật chuẩn. . ." Cơ Quân Tà đã thay bộ huyền bào mọi hôm bằng một bộ đồ đơn giản không gò bó, tất nhiên màu chủ đạo trên y phục vẫn là màu đen, nàng cầm một cây roi mây thật dài đứng gần đệ đệ, miệng nói liến thoắng như đã thuộc lòng, từ ánh mắt đến dáng người đều lộ ra một khí chất cường giả bất khả xâm phạm.
"Bắn!!"
"Vút . . ."
Cơ Âm Tà căng thẳng hít một ngụm khí, hắn cảm thấy tâm tư đã bay theo mũi tên, chỉ thấy kim tiễn màu vàng óng ánh bay vút, dùng tốc độ nhanh chóng, chính xác cắm vào hồng tâm phía xa, khi thấy kim tiễn đã cắm trúng hồng tâm không sai, Cơ Âm Tà mới thở ra.
"Ca. . ."
"Uh, hảo, thưởng." Keo kiệt phun ra ba chữ, trên gương mặt non nớt tinh xảo vẫn không có biểu cảm, nhưng trong mắt lại tràn ngập tán thưởng.
Lệnh vừa ra, Thường Trữ liền cầm một bộ cung tên màu bạc tinh xảo trình lện
Biết tỷ tỷ làm bộ làm tịch, Cơ Âm Tà chỉ lén bĩu môi một cái, xoay người tiếp nhận phần thưởng, cầm cung tên màu bạc trên tay ngắm nghía, cuối cùng hắn đưa ra kết luận, hảo tốt!
"Sau này có thể dùng làm vũ khí." Lại một câu không nóng không lạnh.
"Vâng, ca ca." Hướng mắt đến Cơ Quân Tà, hắn cảm kích nói một câu
"Tông chủ." Nàng híp mắt nguy hiểm, lườm đệ đệ một cái.
"Ách, vâng, tông chủ." Tiếp tục bĩu môi.
"Tiếp tục luyện tập." Nói xong cũng không đợi hắn đáp lại, trực tiếp xoay người cùng với thị nữ rời đi.
Nhìn bóng dáng tỷ tỷ, hắn chỉ khó hiểu gãi cằm, tỷ tỷ hôm nay thực lãnh . .
Một lúc sau, hắn lắc lắc đầu, không nghĩ ngợi nữa, phải luyện tập, ngày mai tỷ tỷ kiểm tra mà không đạt nhất định sẽ chịu phạt.
------
Biệt Viện.
Cơ Quân Tà ngồi ở đầu bàn, trên bàn còn trải một bản đồ của tứ quốc, Cảnh, Mặc, Hải, Vân, phía sau hai nha hoàn Thường Trữ Khuynh Thành chia làm hai bên mà đứng, bên phải bên trái là mấy vị trưởng lão cùng tiền tông chủ Dã Hành Sơn.
"Ta cần bốn vạn lượng bạc trắng để mở một tửu lâu ở kinh thành Mặc quốc, ta sẽ biến nó thành tửu lâu nổi tiếng đại lục Thượng Hoa, ta cần các ngươi trợ giúp."
Cơ Quân Tà nhẹ nhàng nói, giống như việc xây tửu lâu giống như việc ăn một bữa cơm thường.
"Ta đã làm sẵn một bản vẽ chi tiết về ý định này, mời mọi người xem qua." Nàng phất tay, Khuynh Thành liền đưa lên một bả vẽ tay tinh xảo cho mấy vị trưởng lão.
Tửu lâu được xây ở trung tâm kinh thành gần Tiêu Dao hồ, chia làm bốn tầng, tầng một dựng một đài cao, dùng để tiếp khách, tầng này trực tiếp cung cấp thức ăn và rượu cho tất cả các tầng, tầng hai dành cho quan lại quý tộc, tiểu thư cùng các công tử, tầng ba dành cho hoàng thất, tầng bốn dành cho chủ của tửu lâu, không có lệnh của chủ tửu lâu thì cả chưởng quản cũng không được lên, từ tầng hai, ba, bốn có thể nhìn thấy nữ tử trên đài cao biễu diễn kỹ nghệ
Muốn vào các tầng phải có thẻ, tầng một là thẻ đồng, tầng hai là thẻ bạc, tầng ba là thẻ vàng, tầng bốn là lệnh bài hắc long của nàng.
Cách trang trí thì cách tân xen lẫn hiện đại và cổ đại, phong cách phóng khoáng mà thanh nhã, mỗi phòng mỗi khác, vừa tao nhã lại đẹp mắt, còn có thể ngắm phong cảnh của hồ Tiêu Dao, nếu muốn, còn có thể du thuyền, đương nhiên, thuyền là của Đông Qua.
Tiểu thị phục vụ sẽ trực tiếp đem đến cho nàng chỉ giáo, tuyệt đối sẽ không sai sót.
Liếc mắt sơ qua bản kế hoạch, thứ thiếu duy nhất là tên, tạm thời, nàng vẫn chưa nghĩ ra cái tên phù hợp nhất để đặt.
"Chậc, Quân nhi, cái này là con làm?" Dã Hành Sơn cười hớ hớ, dù đã biết nhưng vẫn cố hỏi lại, muốn chính miệng nàng thừa nhận.
"Dã lão đầu, là con viết." Nàng tà tà liếc Dã Hành Sơn một cái, bản kế hoạch này nàng đã tốn hơn một tuần để sắp xếp, có thể nói là hoàn hảo nhất rồi, cá chắc cả đại lục này chỉ có một bản kế hoạch này thôi đó.
"Hừ, ..." Dã Hành Sơn nghe nàng nói, có cảm giác giống như mình bị khinh thường, ngồi một chỗ giận dỗi.
"Quân nhi, việc này giao cho Dạ Ám đi, con là Tông chủ, không thể rời tông môn." Nhị trưởng lão lo lắng nói.
"Con cũng có ý như vậy, chỉ là, Dạ Ám là người của Dã sư phụ, con không dám tùy tiện." Cơ Quân Tà cười sáng lạn, trực tiếp chuyển từ 'Dã lão đầu' sang 'Dã sư phụ' giọng nói non nớt, mềm mại làm Dã Hành Sơn rùng mình một cái, cảm giác toàn thân lão liền đông cứng.
Quân Tà cong khóe môi, Dạ Ám là ám vệ số một của Đông Qua, trực tiếp bảo vệ Dã Hành Sơn, cấp bậc đã đến cấp 10, cũng xem như là một trưởng lão nhỏ, nhưng vì phần ân tình Dã lão đầu cứu năm xưa, Dạ Ám liền nguyện ý trả ân bằng cách trở thành trợ thủ đắc lực của Dã Hành Sơn.
Nói thật, nàng thuận mắt hắn lâu rồi! Nay có cơ hội, nhất định biến hắn thành người của mình.
Nghĩ vậy, ánh mắt nàng nhìn về phía Dã Hành Sơn càng ngày càng gian tà, nhìn chăm chăm không thôi, khiến cho Dã lão đầu thấy mình giống như miếng mồi ngon lành trước mắt sói đói, lão rùng mình một cái, xoay đầu đi, né tránh ánh mắt của Cơ Quân Tà.
Cuối cùng, chịu không nổi ánh mắt của nàng, Dã lão đầu hắng giọng một cái, "Dạ Ám sau này sẽ phò trợ cho Tân tông chủ, còn nữa, tân tông chủ cũng nên lựa chọn một số ám vệ làm việc cho mình đi."
"Vâng." Dạ Ám không biết từ đâu xuất hiện, quỳ xuống lạy Dã Hành Sơn ba cái, lại quay sang hành lễ với Cơ Quân Tà.
"Chủ nhân!"
"Uh, Từ giờ tên của ngươi sẽ là Thần Dực, lãnh đạo Thất các ám thần, còn người trong Thất các ta sẽ lựa chọn sau, ngươi hiện tại đi tập hợp những người giỏi nhất trong Đông Qua đến đây."
"Vâng! chủ nhân." Dạ Ám, hiện tại là Thần Dực, lắc mình một cái, biến mất không dấu vết.
Dã lão đầu nói cũng đúng, hiện tại thực lực của Đông Qua vẫn còn yếu, cần tập trung nhiều sát thủ giỏi để đào tạo, thứ cần có chính là nhân lực mạnh mẽ.
Thất các ám thần! Hay còn gọi là Thất Sát La Tinh! Là tên đội của nàng lúc còn ở hiện tại, chỉ là . . .một đội giả tạo, lúc đó nàng vì Boss làm hết các nhiệm vụ cấp SS, bọn họ chỉ có thể ngậm ngùi làm nhiệm vụ cấp thấp hơn, nàng hào quang vạn trượng, một bước lên mây, trở thành đệ nhất sát thủ, biệt danh Sarla, là nòng cốt đại lực của tổ chức, vì chuyện này mà lâu ngày bọn họ sinh hận, cư nhiên cùng với Jack theo lệnh Boss giết nàng . . .
Ha! Hi vọng cái Thất các ở cổ đại của nàng cũng không xảy ra chuyện như vậy.
Thấy Quân Tà vừa nhận người đã lập tức sửa tên người ta, Dã Hành Sơn trong lòng dâng lên một cỗ mùi vị giận dỗi, Thần Dực?! Tên Dạ Ám không đẹp sao? Đây là cái tên hắn lao tâm khổ tứ mới nghĩ ra để đặt, nàng một câu nói liền sửa lại . . . Cảm giác giống như rất không thích tên Dạ Ám.
"Tửu lâu này đặt cạnh Tiêu Dao hồ, vậy gọi là Cảnh Giang lâu đi." Đại Trưởng lão nghĩ nghĩ, cuối cùng hạ một cái tên.
"Uh, cứ như đại sư phụ nói vậy." Cơ Quân Tà cười một cái, vẻ mặt rất chi là vui vẻ.
Cảnh Giang lâu, cứ như vậy thành lập.
--- ---
Ba ngày sau.
Ở Thiên Quân Viện, Cơ Quân Tà đang cùng Thường Trữ Khuynh Thành ngồi trong đình tán gẫu, tận hưởng gió thu mát lạnh, mùa đông năm nay đến thực sớm a.
"Thường Trữ, sắp sang đông, thân thể không có gì bất thường đi?" Cơ Quân Tà nằm dài trên trường kỉ, một bên uống trà Long Tĩnh của Khuynh Thành, lại hỏi chuyện của Thường Trữ, Thường Trữ sức khỏe yếu ớt, suốt ngày làm bạn với dược liệu, khiến cho Thường Trữ đã ốm yếu nay càng thêm không chút huyết sắc.
"Tông chủ, nô tỳ chỉ hơi mệt mỏi một chút, mùa đông năm nay có lẽ nô tỳ phải ở trong phòng, khoảng thời gian này có lẽ nên để Khuynh Thành hầu hạ ngài đi." Thường Trữ cười yếu ớt, nàng hận chết cái thân thể bệnh tật này của nàng, lúc nhỏ chính là đi đâu ai cũng xa lánh, luôn luôn sợ nàng lây bệnh, may mà có chủ tử thu nàng, cũng tận lực chữa trị cho nàng, bệnh mới ngày càng thuyên giảm.
"Thường Trữ, gọi ta là Quân Tà cũng được, gọi tông chủ nghe thật xa cách." Cơ Quân Tà nhíu mày, từ bao giờ liền đổi cách xưng hô vậy?
"Nhưng nếu để người khác nghe thấy sẽ ảnh hưởng không tốt ..."
"Hừ, gọi chủ tử vậy." Chủ tử cơ hồ vẫn quen thuộc hơn.
"Vâng, chủ tử." Khuynh Thành Thường Trữ nhún người, rất là hưởng ứng mệnh lệnh.
"Tông chủ, ta đã tập hợp những người mạnh nhất Đông Qua, mời ngài xem." Đang lúc nàng cao hứng, Thần Dực không biết từ đâu xuất hiện khiến cho nàng giật mình không nhẹ, phía đem theo bốn nam hai nữ, độ tuổi vẫn còn nhỏ.
"Dực, lần sau đi cửa chính, cấm đột ngột xuất hiện, trừ lúc nguy cấp." Biết mình luống cuống, Cơ Quân Tà liền đen mặt nhắc nhở, hắn cứ như vậy nàng sẽ đau tim mà chết.
"Ách, vâng. . ." Thần Dực cứng người một chút, lần đầu hắn bị bắt bẻ loại chuyện này.
Liếc sang đám người phía sau Thần Dực, quả là mỹ nhân mỗi người một vẻ, đám người mặc y phục đen tuyền, tuổi của tất cả đều không giống nhau, nhưng đều có chung một vẻ mặt cuồng nhiệt mà nhìn chằm chằm nàng, vẻ mặt hưng phấn có, hoài nghi có, hâm mộ có, ánh mắt kia chẳng khác gì nhìn thần thánh.
Là Tông chủ a, đối với bọn họ hài tử trước mặt này chính là thần, là vị thần tài giỏi của tông môn, là hi vọng phục hưng của Tà phái.
"A! đứng thành hàng, tự giới thiệu." Cơ Quân Tà cười hì hì, chậm rãi thả tách trà đang uống dở, chống cằm, dùng một đôi huyết nhãn sâu không thấy đáy quan sát đám người phía dưới.
"Ta năm nay mười sáu, giỏi độc và y dược."
"Ta năm nay mười bốn, giỏi bày mưu tính kế."
"Ta năm nay mười bốn, giỏi cận chiến."
"Ta năm nay mười hai, giỏi dịch dung."
Ta năm nay mười tuổi, giỏi cầm kì thư họa."
"Ta năm nay bảy tuổi, giỏi vũ kĩ."
Nhìn đám người lúng túng xếp hàng, lúng túng giới thiệu, Cơ Quân Tà rất có cảm giác mình chính là lớp trưởng đại nhân đang ức hiếp các tiểu đồng học, nàng không khỏi cười ra tiếng, làm cho đám người càng thêm bối rối.
Nàng hắng giọng, "Bổn tôn tin tưởng ánh mắt của thần Dực, các ngươi cũng đã trải qua tuyển chọn kĩ càng mà được đưa vào Thất các, bổn tôn hi vọng các ngươi không làm bổntôn thất vọng." Cơ Quân Tà bình tĩnh mà nói, bình tĩnh đến mức nhìn thế nào cũng không giống một đứa trẻ, bởi trong lời nói lộ ra sự uy nghi của bậc vương giả cao cao tại thượng, vô cùng trầm tĩnh.
"Vâng." Tất cả cùng đồng thanh, có cảm giác như máu huyết dâng trào, hưng phấn vô cùng.
"Hảo." Cơ Quân Tà hài lòng cười lớn, "Bắt đầu từ phải sang, lấy tên là Thần Viễn, Thần Nguyên, Thần Hi, Thần Quân, Thần Bảo, Thần Ly, nhận trách nhiệm giám sát và thi công xây dựng Cảnh Giang Lâu, nên nhớ, không để sai sót bất kì cái gì." Nói một tràng dài, Quân Tà chợt cảm thấy số câu nói trong một ngày của nàng bằng số câu nói một năm ở hiện tại, quả thực lúc ở hiện tại, có thể nói nàng mở miệng nói hơn mười từ đã là rất quý rồi, chỉ là lúc mất, nàng nói chuyện với Jack phá lệ nhiều, là nhiều nhất trong số năm từng sống. . .
"Vâng." Bảy người quỳ một gối xuống, chấp tay nhận mệnh nói.
"Hảo! Các ngươi cùng lui xuống đi, Thần Dực, chỉ dẫn bọn họ làm việc." Cơ Quân Tà cong khóe môi, nàng muốn xem bọn họ làm việc ra sao nha.
------Lời tâm sự của hai tác giả ----
Hớ hớ hớ, cuối cùng nữ 9 của chúng ta cũng vào giang hồ vùng vẫy *tung bông tung hoa*
Mới khởi đầu mà ==
Kệ nó, miễn sao có là được ^^
Cơ Âm Tà chưa bao giờ biết, người tỷ tỷ dịu dàng luôn bao che cho hắn lúc nghiêm khắc tập luyện thì đáng sợ đến dọa người, một cái liếc mắt của tỷ tỷ cũng làm hắn mao cốt tủng nhiên. (Nhan: cực kì kinh hãi)
Đánh sai quyền, phạt, sai tư thế, phạt, lực tay quá yếu, phạt, không chuẩn sát, phạt, cái gi gỉ gì gi cũng phạt, làm cho hắn lúc luyện tập còn không dám thở mạnh cũng không dám mở miệng, giống như chỉ cần hắn hé răng nói một câu, thì tỷ tỷ sẽ băm hắn thành vạn mảnh.
Tỷ như lúc này . . .
"Đứng thẳng, nâng tay lên một chút, nhắm thật chuẩn. . ." Cơ Quân Tà đã thay bộ huyền bào mọi hôm bằng một bộ đồ đơn giản không gò bó, tất nhiên màu chủ đạo trên y phục vẫn là màu đen, nàng cầm một cây roi mây thật dài đứng gần đệ đệ, miệng nói liến thoắng như đã thuộc lòng, từ ánh mắt đến dáng người đều lộ ra một khí chất cường giả bất khả xâm phạm.
"Bắn!!"
"Vút . . ."
Cơ Âm Tà căng thẳng hít một ngụm khí, hắn cảm thấy tâm tư đã bay theo mũi tên, chỉ thấy kim tiễn màu vàng óng ánh bay vút, dùng tốc độ nhanh chóng, chính xác cắm vào hồng tâm phía xa, khi thấy kim tiễn đã cắm trúng hồng tâm không sai, Cơ Âm Tà mới thở ra.
"Ca. . ."
"Uh, hảo, thưởng." Keo kiệt phun ra ba chữ, trên gương mặt non nớt tinh xảo vẫn không có biểu cảm, nhưng trong mắt lại tràn ngập tán thưởng.
Lệnh vừa ra, Thường Trữ liền cầm một bộ cung tên màu bạc tinh xảo trình lện
Biết tỷ tỷ làm bộ làm tịch, Cơ Âm Tà chỉ lén bĩu môi một cái, xoay người tiếp nhận phần thưởng, cầm cung tên màu bạc trên tay ngắm nghía, cuối cùng hắn đưa ra kết luận, hảo tốt!
"Sau này có thể dùng làm vũ khí." Lại một câu không nóng không lạnh.
"Vâng, ca ca." Hướng mắt đến Cơ Quân Tà, hắn cảm kích nói một câu
"Tông chủ." Nàng híp mắt nguy hiểm, lườm đệ đệ một cái.
"Ách, vâng, tông chủ." Tiếp tục bĩu môi.
"Tiếp tục luyện tập." Nói xong cũng không đợi hắn đáp lại, trực tiếp xoay người cùng với thị nữ rời đi.
Nhìn bóng dáng tỷ tỷ, hắn chỉ khó hiểu gãi cằm, tỷ tỷ hôm nay thực lãnh . .
Một lúc sau, hắn lắc lắc đầu, không nghĩ ngợi nữa, phải luyện tập, ngày mai tỷ tỷ kiểm tra mà không đạt nhất định sẽ chịu phạt.
------
Biệt Viện.
Cơ Quân Tà ngồi ở đầu bàn, trên bàn còn trải một bản đồ của tứ quốc, Cảnh, Mặc, Hải, Vân, phía sau hai nha hoàn Thường Trữ Khuynh Thành chia làm hai bên mà đứng, bên phải bên trái là mấy vị trưởng lão cùng tiền tông chủ Dã Hành Sơn.
"Ta cần bốn vạn lượng bạc trắng để mở một tửu lâu ở kinh thành Mặc quốc, ta sẽ biến nó thành tửu lâu nổi tiếng đại lục Thượng Hoa, ta cần các ngươi trợ giúp."
Cơ Quân Tà nhẹ nhàng nói, giống như việc xây tửu lâu giống như việc ăn một bữa cơm thường.
"Ta đã làm sẵn một bản vẽ chi tiết về ý định này, mời mọi người xem qua." Nàng phất tay, Khuynh Thành liền đưa lên một bả vẽ tay tinh xảo cho mấy vị trưởng lão.
Tửu lâu được xây ở trung tâm kinh thành gần Tiêu Dao hồ, chia làm bốn tầng, tầng một dựng một đài cao, dùng để tiếp khách, tầng này trực tiếp cung cấp thức ăn và rượu cho tất cả các tầng, tầng hai dành cho quan lại quý tộc, tiểu thư cùng các công tử, tầng ba dành cho hoàng thất, tầng bốn dành cho chủ của tửu lâu, không có lệnh của chủ tửu lâu thì cả chưởng quản cũng không được lên, từ tầng hai, ba, bốn có thể nhìn thấy nữ tử trên đài cao biễu diễn kỹ nghệ
Muốn vào các tầng phải có thẻ, tầng một là thẻ đồng, tầng hai là thẻ bạc, tầng ba là thẻ vàng, tầng bốn là lệnh bài hắc long của nàng.
Cách trang trí thì cách tân xen lẫn hiện đại và cổ đại, phong cách phóng khoáng mà thanh nhã, mỗi phòng mỗi khác, vừa tao nhã lại đẹp mắt, còn có thể ngắm phong cảnh của hồ Tiêu Dao, nếu muốn, còn có thể du thuyền, đương nhiên, thuyền là của Đông Qua.
Tiểu thị phục vụ sẽ trực tiếp đem đến cho nàng chỉ giáo, tuyệt đối sẽ không sai sót.
Liếc mắt sơ qua bản kế hoạch, thứ thiếu duy nhất là tên, tạm thời, nàng vẫn chưa nghĩ ra cái tên phù hợp nhất để đặt.
"Chậc, Quân nhi, cái này là con làm?" Dã Hành Sơn cười hớ hớ, dù đã biết nhưng vẫn cố hỏi lại, muốn chính miệng nàng thừa nhận.
"Dã lão đầu, là con viết." Nàng tà tà liếc Dã Hành Sơn một cái, bản kế hoạch này nàng đã tốn hơn một tuần để sắp xếp, có thể nói là hoàn hảo nhất rồi, cá chắc cả đại lục này chỉ có một bản kế hoạch này thôi đó.
"Hừ, ..." Dã Hành Sơn nghe nàng nói, có cảm giác giống như mình bị khinh thường, ngồi một chỗ giận dỗi.
"Quân nhi, việc này giao cho Dạ Ám đi, con là Tông chủ, không thể rời tông môn." Nhị trưởng lão lo lắng nói.
"Con cũng có ý như vậy, chỉ là, Dạ Ám là người của Dã sư phụ, con không dám tùy tiện." Cơ Quân Tà cười sáng lạn, trực tiếp chuyển từ 'Dã lão đầu' sang 'Dã sư phụ' giọng nói non nớt, mềm mại làm Dã Hành Sơn rùng mình một cái, cảm giác toàn thân lão liền đông cứng.
Quân Tà cong khóe môi, Dạ Ám là ám vệ số một của Đông Qua, trực tiếp bảo vệ Dã Hành Sơn, cấp bậc đã đến cấp 10, cũng xem như là một trưởng lão nhỏ, nhưng vì phần ân tình Dã lão đầu cứu năm xưa, Dạ Ám liền nguyện ý trả ân bằng cách trở thành trợ thủ đắc lực của Dã Hành Sơn.
Nói thật, nàng thuận mắt hắn lâu rồi! Nay có cơ hội, nhất định biến hắn thành người của mình.
Nghĩ vậy, ánh mắt nàng nhìn về phía Dã Hành Sơn càng ngày càng gian tà, nhìn chăm chăm không thôi, khiến cho Dã lão đầu thấy mình giống như miếng mồi ngon lành trước mắt sói đói, lão rùng mình một cái, xoay đầu đi, né tránh ánh mắt của Cơ Quân Tà.
Cuối cùng, chịu không nổi ánh mắt của nàng, Dã lão đầu hắng giọng một cái, "Dạ Ám sau này sẽ phò trợ cho Tân tông chủ, còn nữa, tân tông chủ cũng nên lựa chọn một số ám vệ làm việc cho mình đi."
"Vâng." Dạ Ám không biết từ đâu xuất hiện, quỳ xuống lạy Dã Hành Sơn ba cái, lại quay sang hành lễ với Cơ Quân Tà.
"Chủ nhân!"
"Uh, Từ giờ tên của ngươi sẽ là Thần Dực, lãnh đạo Thất các ám thần, còn người trong Thất các ta sẽ lựa chọn sau, ngươi hiện tại đi tập hợp những người giỏi nhất trong Đông Qua đến đây."
"Vâng! chủ nhân." Dạ Ám, hiện tại là Thần Dực, lắc mình một cái, biến mất không dấu vết.
Dã lão đầu nói cũng đúng, hiện tại thực lực của Đông Qua vẫn còn yếu, cần tập trung nhiều sát thủ giỏi để đào tạo, thứ cần có chính là nhân lực mạnh mẽ.
Thất các ám thần! Hay còn gọi là Thất Sát La Tinh! Là tên đội của nàng lúc còn ở hiện tại, chỉ là . . .một đội giả tạo, lúc đó nàng vì Boss làm hết các nhiệm vụ cấp SS, bọn họ chỉ có thể ngậm ngùi làm nhiệm vụ cấp thấp hơn, nàng hào quang vạn trượng, một bước lên mây, trở thành đệ nhất sát thủ, biệt danh Sarla, là nòng cốt đại lực của tổ chức, vì chuyện này mà lâu ngày bọn họ sinh hận, cư nhiên cùng với Jack theo lệnh Boss giết nàng . . .
Ha! Hi vọng cái Thất các ở cổ đại của nàng cũng không xảy ra chuyện như vậy.
Thấy Quân Tà vừa nhận người đã lập tức sửa tên người ta, Dã Hành Sơn trong lòng dâng lên một cỗ mùi vị giận dỗi, Thần Dực?! Tên Dạ Ám không đẹp sao? Đây là cái tên hắn lao tâm khổ tứ mới nghĩ ra để đặt, nàng một câu nói liền sửa lại . . . Cảm giác giống như rất không thích tên Dạ Ám.
"Tửu lâu này đặt cạnh Tiêu Dao hồ, vậy gọi là Cảnh Giang lâu đi." Đại Trưởng lão nghĩ nghĩ, cuối cùng hạ một cái tên.
"Uh, cứ như đại sư phụ nói vậy." Cơ Quân Tà cười một cái, vẻ mặt rất chi là vui vẻ.
Cảnh Giang lâu, cứ như vậy thành lập.
--- ---
Ba ngày sau.
Ở Thiên Quân Viện, Cơ Quân Tà đang cùng Thường Trữ Khuynh Thành ngồi trong đình tán gẫu, tận hưởng gió thu mát lạnh, mùa đông năm nay đến thực sớm a.
"Thường Trữ, sắp sang đông, thân thể không có gì bất thường đi?" Cơ Quân Tà nằm dài trên trường kỉ, một bên uống trà Long Tĩnh của Khuynh Thành, lại hỏi chuyện của Thường Trữ, Thường Trữ sức khỏe yếu ớt, suốt ngày làm bạn với dược liệu, khiến cho Thường Trữ đã ốm yếu nay càng thêm không chút huyết sắc.
"Tông chủ, nô tỳ chỉ hơi mệt mỏi một chút, mùa đông năm nay có lẽ nô tỳ phải ở trong phòng, khoảng thời gian này có lẽ nên để Khuynh Thành hầu hạ ngài đi." Thường Trữ cười yếu ớt, nàng hận chết cái thân thể bệnh tật này của nàng, lúc nhỏ chính là đi đâu ai cũng xa lánh, luôn luôn sợ nàng lây bệnh, may mà có chủ tử thu nàng, cũng tận lực chữa trị cho nàng, bệnh mới ngày càng thuyên giảm.
"Thường Trữ, gọi ta là Quân Tà cũng được, gọi tông chủ nghe thật xa cách." Cơ Quân Tà nhíu mày, từ bao giờ liền đổi cách xưng hô vậy?
"Nhưng nếu để người khác nghe thấy sẽ ảnh hưởng không tốt ..."
"Hừ, gọi chủ tử vậy." Chủ tử cơ hồ vẫn quen thuộc hơn.
"Vâng, chủ tử." Khuynh Thành Thường Trữ nhún người, rất là hưởng ứng mệnh lệnh.
"Tông chủ, ta đã tập hợp những người mạnh nhất Đông Qua, mời ngài xem." Đang lúc nàng cao hứng, Thần Dực không biết từ đâu xuất hiện khiến cho nàng giật mình không nhẹ, phía đem theo bốn nam hai nữ, độ tuổi vẫn còn nhỏ.
"Dực, lần sau đi cửa chính, cấm đột ngột xuất hiện, trừ lúc nguy cấp." Biết mình luống cuống, Cơ Quân Tà liền đen mặt nhắc nhở, hắn cứ như vậy nàng sẽ đau tim mà chết.
"Ách, vâng. . ." Thần Dực cứng người một chút, lần đầu hắn bị bắt bẻ loại chuyện này.
Liếc sang đám người phía sau Thần Dực, quả là mỹ nhân mỗi người một vẻ, đám người mặc y phục đen tuyền, tuổi của tất cả đều không giống nhau, nhưng đều có chung một vẻ mặt cuồng nhiệt mà nhìn chằm chằm nàng, vẻ mặt hưng phấn có, hoài nghi có, hâm mộ có, ánh mắt kia chẳng khác gì nhìn thần thánh.
Là Tông chủ a, đối với bọn họ hài tử trước mặt này chính là thần, là vị thần tài giỏi của tông môn, là hi vọng phục hưng của Tà phái.
"A! đứng thành hàng, tự giới thiệu." Cơ Quân Tà cười hì hì, chậm rãi thả tách trà đang uống dở, chống cằm, dùng một đôi huyết nhãn sâu không thấy đáy quan sát đám người phía dưới.
"Ta năm nay mười sáu, giỏi độc và y dược."
"Ta năm nay mười bốn, giỏi bày mưu tính kế."
"Ta năm nay mười bốn, giỏi cận chiến."
"Ta năm nay mười hai, giỏi dịch dung."
Ta năm nay mười tuổi, giỏi cầm kì thư họa."
"Ta năm nay bảy tuổi, giỏi vũ kĩ."
Nhìn đám người lúng túng xếp hàng, lúng túng giới thiệu, Cơ Quân Tà rất có cảm giác mình chính là lớp trưởng đại nhân đang ức hiếp các tiểu đồng học, nàng không khỏi cười ra tiếng, làm cho đám người càng thêm bối rối.
Nàng hắng giọng, "Bổn tôn tin tưởng ánh mắt của thần Dực, các ngươi cũng đã trải qua tuyển chọn kĩ càng mà được đưa vào Thất các, bổn tôn hi vọng các ngươi không làm bổntôn thất vọng." Cơ Quân Tà bình tĩnh mà nói, bình tĩnh đến mức nhìn thế nào cũng không giống một đứa trẻ, bởi trong lời nói lộ ra sự uy nghi của bậc vương giả cao cao tại thượng, vô cùng trầm tĩnh.
"Vâng." Tất cả cùng đồng thanh, có cảm giác như máu huyết dâng trào, hưng phấn vô cùng.
"Hảo." Cơ Quân Tà hài lòng cười lớn, "Bắt đầu từ phải sang, lấy tên là Thần Viễn, Thần Nguyên, Thần Hi, Thần Quân, Thần Bảo, Thần Ly, nhận trách nhiệm giám sát và thi công xây dựng Cảnh Giang Lâu, nên nhớ, không để sai sót bất kì cái gì." Nói một tràng dài, Quân Tà chợt cảm thấy số câu nói trong một ngày của nàng bằng số câu nói một năm ở hiện tại, quả thực lúc ở hiện tại, có thể nói nàng mở miệng nói hơn mười từ đã là rất quý rồi, chỉ là lúc mất, nàng nói chuyện với Jack phá lệ nhiều, là nhiều nhất trong số năm từng sống. . .
"Vâng." Bảy người quỳ một gối xuống, chấp tay nhận mệnh nói.
"Hảo! Các ngươi cùng lui xuống đi, Thần Dực, chỉ dẫn bọn họ làm việc." Cơ Quân Tà cong khóe môi, nàng muốn xem bọn họ làm việc ra sao nha.
------Lời tâm sự của hai tác giả ----
Hớ hớ hớ, cuối cùng nữ 9 của chúng ta cũng vào giang hồ vùng vẫy *tung bông tung hoa*
Mới khởi đầu mà ==
Kệ nó, miễn sao có là được ^^
Tác giả :
Triêu Nhan Nhi