Ma Thú Lãnh Chúa
Chương 77: Trở lại Lang Chu cốc
Đối mặt với sự quẫy nhiêu ngày càng gia tăng của hắc giáp quân vô kỷ luật, hơn nữa Dương Lăng hứa hẹn nên người dân trong trấn đều mang con gái của mình đưa vào Duy Sâm tòa thành ở tạm, để tránh bị bọn hắc giáp quân làm nhục. Trong khoảng thời gian ngắn, bên trong Duy Sâm trấn khắp nơi đều là các cô gái trẻ trung yểu điệu xinh xắn, may mắn là bên trong tòa thành rất nhiều biệt viện, nếu không các cô gái không còn cách nào khác là phải nằm ngủ trên đất.
Vì dự phòng vạn nhất, Dương Lăng nghe theo khuyến cáo của Cổ Đức, dán một tờ thông báo thật to ở Hương cách lý lạp và bên ngoài thành. Thông báo rằng mùa đông tới, trong tòa thành cần phải được dọn dẹp cùng bảo trì kỹ lưỡng, cho nên rất nhiều phụ nữ được tuyển, để đối phó với nghi vấn của đám hắc giáp quân dưới tay Tư Thác Phu.
Trong khoảng thời gian ngắn gia tăng nhiều người như vậy, hơn nữa thỉnh thoảng còn muốn tiếp tế cuộc sống khó khăn của người dân trong trấn, mỗi ngày trong phủ đều tiêu hao không ít lương thực. May là trước đó Dương Lăng đã chuẩn bị không ít lương khô, hơn nữa An Tạp gia tộc tích trữ lương khô nhiều như núi, tạm thời còn không phải lo lắng ngày nào đó hết lương thực.
Có rất nhiều công nhân, Dương Lăng quyết định tại bên trong tòa thành xây dựng một nhà sản xuất rượu, Quán rượu Dạ lai hương cùng với nhà sản xuất rượu bị một tên hắc giáp quân say rượu phá tan, nhưng người nấu rượu cùng với thợ thủ công lại không bị làm sao. Dưới sự chỉ đạo gắt gao của lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ, rất nhanh bên trong tòa thành trần ngập mùi rượu ngon, khiến cho ải nhân Lỗ Thước không ngừng nuốt nước miếng.
Duy Sâm trấn bây giờ vô cùng hỗn loạn, tại Hương cách lý lạp thiết kế một quán nhỏ, Dương Lăng vốn tưởng rằng có thể sử dụng đông đảo công nhân miễn phí, thu hồi lại số tiền bỏ ra nuôi nhiều người như vậy là đủ rồi, không nghĩ tới kinh doanh lại rất phát đạt. Bởi vì đám hắc giáp quân vô kỷ luật cướp đoạt tiền của rất nhiều người, rất nhiều dong binh và mạo hiểm giả không có việc gì làm quyết định mượn rượu giải sầu, mỗi ngày không say không về, để cho hắn mỗi ngày kiếm được không ít tinh tệ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Dưới hơi men kích thích, sự phẫn nộ của mọi người như ăn thêm gan hổ, đều tại phía sau lưng hắc giáp quân đi một mình đâm cho một đao. Ở góc phố, các góc tối trên phố hoặc là dưới những cái cây bên đường, thi thoảng phát hiện được thi thể cứng ngắc của bọn hắc giáp quân.
Vừa mới bắt đầu, Tư Thác Phu còn đại động can qua, mệnh lệnh đại quân lục soát từng nhà tìm hung thủ. Nhưng mỗi lần cũng đều không bắt được hung thủ, vì để đối phó cơn tức giận của hắn, quan quân bên dưới không thể làm gì khác hơn là đều đổ tội danh lên đầu đám người La Tư. Cứ như vậy, Tư Thác Phu suy nghĩ nát óc cũng không thể khống chế được cục diện, tình thế càng ngày càng hỗn loạn.
Cùng lúc đó, với sự hấp dẫn của rượu ngon say lòng người, rất nhiều hắc giáp quân thỉnh thoảng cũng tìm đến Hương cách lý lạp uống mấy chén rượu. Nhưng đối mặt với đông đảo Dã man nhân mặc áo giáp nặng nề, cái rìu trong tay to như bánh xe hộ vệ, hơn nữa thái độ thù địch của đám dong binh và mạo hiểm giả rốt cuộc không ai dám làm loạn.
Lần trước ở Hương cách lý lạp, mặc dù hai gã bảo vệ Dã man nhân bị đánh thành trọng thương, nhưng hắc giáp quân lại bị đánh ngã hai mươi mấy người, có năm người thậm chí vài ngày sau không thể chữa trị nổi chết đi, Dã man nhân cường hãn như thể nào có thể tưởng tượng được. hắc giáp quân mặc dù vô kỷ luật, nhưng đối mặt với hơn một trăm Dã man nhân được võ trang đầy mình, cho bọn hắn một cái mật gấu cũng không dám trước mặt mọi người ra oai, trừ phi mang toàn bộ hắc giáp quân lại đây.
Có một lần, một gã hắc giáp quân sau khi say rượu thú tính đại phát, ở nơi công cộng muốn hiếp dâm một cô gái tinh linh. Kết quả có thể tưởng tượng biết, bị đám Dã man nhân cuồng bạo đánh cho thâm tím, bò lăn trên đất. Mấy trăm tên hắc giáp quân nghe tin chạy tới nhưng nhìn Dã man nhân đằng đằng sát khí lại không dám tiến lên động thủ.
Bị mang trở về quân doanh, tên hắc giáp quân bị đánh cho thâm tím mặt mày còn không biết tiến thối tìm đến Tư Thác Phu than phiền, vu cáo Dương Lăng che giấu La Tư nhân ở Hương cách lý lạp, đề nghị mang toàn bộ quân đội đến tra xét Hương cách lý lạp. Kết quả bị Tư Thác Phu phẫn nộ một cước đá bay ra ngoài.
Trước khi tới Duy Sâm trấn, Tư Thác Phu vô cùng tin tưởng. Cho rằng bằng năng lực của mình cùng ba ngàn hắc giáp quân, chẳng những có thể nhanh chóng thành lập và củng cố địa vị thống trị của mình, còn có thể tại mùa xuân sang năm dâng lên cho quốc vương nhóm tài nguyên đầu tiên. Không ngờ, khi tới Duy Sâm trấn mới phát hiện không ổn, không chỉ có đám La Tư nhân nghe tin chạy tới phá rối, mà ngay cả đại bộ phận người dân Duy Sâm trấn cùng với dong binh cũng đều không có thiện cảm với tên lĩnh chủ đột nhiên xuất hiện.
Đến khi phát hiện không cách nào tốc chiến tốc thắng, bời vì thiếu quần áo và lương thực mà không thể không tăng thuế, hắn phát hiện tình hình càng ngày càng nghiêm trọng. Chẳng biết bắt đầu từ khi nào, từ thế lực trung lập là dong binh của Lợi Văn Tát công quốc đến người dân Duy Sâm trấn tất cả đều càng ngày càng thù địch mình.
Sau nhiều lần bị tập kích, mặc dù không tìm được chứng cớ, nhưng hắn hiểu được có mấy tên bị ám sát và đánh lén không quan hệ đến đám La Tư nhân, mà là những người khác ở sau lưng ra tay. Lúc này bốn bề là địch, có thể kiếm một khoản từ trong tay Dương Lăng đã rất tốt rồi, nếu trực tiếp trở mặt với đối phương chính là tự đào mộ chôn mình. Cho dù không có mưu sĩ nhắc nhở, hắn cũng không ngốc đến như vậy.
Không có việc gì làm, Dương Lăng sẽ tới Hương cách lý lạp đi tới đi lui, mỗi lần đi ra ngoài, Tạp Tây cũng phái một đám võ sĩ đi theo. Dương Lăng nói vài lần, nhưng vô luận là Cổ Đức hay lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ đều kiên quyết phản đối hắn một mình đi ra ngoài. Cứ như vậy, Hương cách lý lạp thi thoảng lại xuất hiện một đám hộ vệ, đám hắc giáp quân càng không dám ở chỗ này phóng tứ.
Ngày hôm nay, sau một đêm ngồi xếp bằng tu luyện, Dương Lăng cảm giác vu lực mơ hồ lại gặp bình cảnh. Chỉ cần bước qua cánh cửa này phỏng chừng có thể tu luyện tới cảnh giới cao cấp linh vu. Đến lúc đó tốc độ thuần hóa ma thú sẽ nhanh hơn, phạm vi càng rộng, phỏng chừng không cần dùng ma thú huyết châu cũng có thể thuần hóa một chút ma thú trung cao cấp.
Ở cái thế giới nhược nhục cường thực này, chỉ có đề cao thực lực của mình mới là vương đạo.
Sau khi phân phó Cổ Đức vài câu, Dương Lăng trở lại Đặc Lạp Tư sâm lâm, chuẩn bị thu bén quân đoàn con nhện vào bên trong vu tháp đợi lệnh, cũng chuẩn bị ở sâu trong sâm lâm tĩnh tu vài ngày. Vu lực trong khoảng thời gian ngắn khó có thể đột phá, nhưng hấp thu đại lượng sinh mệnh năng lượng màu lục cũng có rất nhiều chỗ tốt.
Cưỡi trên thú một sừng tốc độ bay nhanh, có Giác phong thú cơ hồ toàn phương vị dò đường, hắn lén lút tránh được vài tên hắc giáp quân, mấy canh giờ sau đi tới Lang Chu cốc.
Không giống lần trước, cửa vào Lang Chu cốc khắp nơi đều là bẫy rập, khắp nơi đều là mạng nhện kịch độc cùng với đàn nhện ẩn núp dưới đất. Vào trong cốc, con nhện đi tới đi lui, nhiều không thể đếm được.
Có con kích thước như cái chậu, cả người là lông màu đen nhánh, có con chạy như bay, cả người trắng như tuyết, có con thậm chí dựa vào sợi tơ cứng cỏi truyền từ một thân cây này nhanh chóng chuyển sang thân cây khác. Xem ra, trong khoảng thời gian này lang chu vương lại mang đại quân chinh phục được không ít bộ lạc con nhện, thực lực tăng cao.
Lang Chu cốc biến hóa rất lớn, nhưng thấy lang chu vương thì Dương Lăng càng thêm chấn động.
Không giống như lần trước, chín con mắt của lang chu vương không biết lúc nào chuyển từ màu màu lam thành màu đỏ máu, lông màu đỏ dài ra rất nhiều, vô cùng dữ tợn và khát máu. Ngoài ra, con nhện binh phía sau nó cơ hồ tất cả đều lớn lên to như cái chậu, xếp thành một trận thế công kích sắc bén hình tam giác. Liếc mắt một cái nhìn thấy rậm rạp một mảng lớn, phảng phất như một mũi tên màu đỏ máu.
Độc dịch trí mạng, hàm răng sắc bén cùng khả năng phục kích kẻ khác khó lòng phòng bị, hpn nữa phân công lao động chính xác cùng với tinh thần không sợ chết, cùng với việc nói đây là một ma thú quân đoàn còn không bằng nói là một thanh đồ đao, một thanh đồ đao sắc bén.
Nhìn đại quân con nhện đằng đằng sát khí, Dương Lăng rung động không thôi, hiểu được rốt cuộc chính mình đã có một ma thú đại quân chính thức. Mặc dù một con nhện không có gì đặc biệt, nhưng hàng ngàn hàng vạn con nhện lập thành trận thế công kích tuyệt đối là một cơn ác mộng của địch nhân. Không thể tưởng tượng dưới sự thống lĩnh của lang chu vương, con nhện đại quân trong khoảng thời gian ngắn lại có biến hóa kinh người đến như vậy. Càng không thể nào tưởng tượng, nếu Giác phong thú, Tà nhãn và khô mộc chiến sĩ cũng cùng có một vương giả thì sẽ mang đến biến đổi lớn đến mức nào .
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Vì dự phòng vạn nhất, Dương Lăng nghe theo khuyến cáo của Cổ Đức, dán một tờ thông báo thật to ở Hương cách lý lạp và bên ngoài thành. Thông báo rằng mùa đông tới, trong tòa thành cần phải được dọn dẹp cùng bảo trì kỹ lưỡng, cho nên rất nhiều phụ nữ được tuyển, để đối phó với nghi vấn của đám hắc giáp quân dưới tay Tư Thác Phu.
Trong khoảng thời gian ngắn gia tăng nhiều người như vậy, hơn nữa thỉnh thoảng còn muốn tiếp tế cuộc sống khó khăn của người dân trong trấn, mỗi ngày trong phủ đều tiêu hao không ít lương thực. May là trước đó Dương Lăng đã chuẩn bị không ít lương khô, hơn nữa An Tạp gia tộc tích trữ lương khô nhiều như núi, tạm thời còn không phải lo lắng ngày nào đó hết lương thực.
Có rất nhiều công nhân, Dương Lăng quyết định tại bên trong tòa thành xây dựng một nhà sản xuất rượu, Quán rượu Dạ lai hương cùng với nhà sản xuất rượu bị một tên hắc giáp quân say rượu phá tan, nhưng người nấu rượu cùng với thợ thủ công lại không bị làm sao. Dưới sự chỉ đạo gắt gao của lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ, rất nhanh bên trong tòa thành trần ngập mùi rượu ngon, khiến cho ải nhân Lỗ Thước không ngừng nuốt nước miếng.
Duy Sâm trấn bây giờ vô cùng hỗn loạn, tại Hương cách lý lạp thiết kế một quán nhỏ, Dương Lăng vốn tưởng rằng có thể sử dụng đông đảo công nhân miễn phí, thu hồi lại số tiền bỏ ra nuôi nhiều người như vậy là đủ rồi, không nghĩ tới kinh doanh lại rất phát đạt. Bởi vì đám hắc giáp quân vô kỷ luật cướp đoạt tiền của rất nhiều người, rất nhiều dong binh và mạo hiểm giả không có việc gì làm quyết định mượn rượu giải sầu, mỗi ngày không say không về, để cho hắn mỗi ngày kiếm được không ít tinh tệ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Dưới hơi men kích thích, sự phẫn nộ của mọi người như ăn thêm gan hổ, đều tại phía sau lưng hắc giáp quân đi một mình đâm cho một đao. Ở góc phố, các góc tối trên phố hoặc là dưới những cái cây bên đường, thi thoảng phát hiện được thi thể cứng ngắc của bọn hắc giáp quân.
Vừa mới bắt đầu, Tư Thác Phu còn đại động can qua, mệnh lệnh đại quân lục soát từng nhà tìm hung thủ. Nhưng mỗi lần cũng đều không bắt được hung thủ, vì để đối phó cơn tức giận của hắn, quan quân bên dưới không thể làm gì khác hơn là đều đổ tội danh lên đầu đám người La Tư. Cứ như vậy, Tư Thác Phu suy nghĩ nát óc cũng không thể khống chế được cục diện, tình thế càng ngày càng hỗn loạn.
Cùng lúc đó, với sự hấp dẫn của rượu ngon say lòng người, rất nhiều hắc giáp quân thỉnh thoảng cũng tìm đến Hương cách lý lạp uống mấy chén rượu. Nhưng đối mặt với đông đảo Dã man nhân mặc áo giáp nặng nề, cái rìu trong tay to như bánh xe hộ vệ, hơn nữa thái độ thù địch của đám dong binh và mạo hiểm giả rốt cuộc không ai dám làm loạn.
Lần trước ở Hương cách lý lạp, mặc dù hai gã bảo vệ Dã man nhân bị đánh thành trọng thương, nhưng hắc giáp quân lại bị đánh ngã hai mươi mấy người, có năm người thậm chí vài ngày sau không thể chữa trị nổi chết đi, Dã man nhân cường hãn như thể nào có thể tưởng tượng được. hắc giáp quân mặc dù vô kỷ luật, nhưng đối mặt với hơn một trăm Dã man nhân được võ trang đầy mình, cho bọn hắn một cái mật gấu cũng không dám trước mặt mọi người ra oai, trừ phi mang toàn bộ hắc giáp quân lại đây.
Có một lần, một gã hắc giáp quân sau khi say rượu thú tính đại phát, ở nơi công cộng muốn hiếp dâm một cô gái tinh linh. Kết quả có thể tưởng tượng biết, bị đám Dã man nhân cuồng bạo đánh cho thâm tím, bò lăn trên đất. Mấy trăm tên hắc giáp quân nghe tin chạy tới nhưng nhìn Dã man nhân đằng đằng sát khí lại không dám tiến lên động thủ.
Bị mang trở về quân doanh, tên hắc giáp quân bị đánh cho thâm tím mặt mày còn không biết tiến thối tìm đến Tư Thác Phu than phiền, vu cáo Dương Lăng che giấu La Tư nhân ở Hương cách lý lạp, đề nghị mang toàn bộ quân đội đến tra xét Hương cách lý lạp. Kết quả bị Tư Thác Phu phẫn nộ một cước đá bay ra ngoài.
Trước khi tới Duy Sâm trấn, Tư Thác Phu vô cùng tin tưởng. Cho rằng bằng năng lực của mình cùng ba ngàn hắc giáp quân, chẳng những có thể nhanh chóng thành lập và củng cố địa vị thống trị của mình, còn có thể tại mùa xuân sang năm dâng lên cho quốc vương nhóm tài nguyên đầu tiên. Không ngờ, khi tới Duy Sâm trấn mới phát hiện không ổn, không chỉ có đám La Tư nhân nghe tin chạy tới phá rối, mà ngay cả đại bộ phận người dân Duy Sâm trấn cùng với dong binh cũng đều không có thiện cảm với tên lĩnh chủ đột nhiên xuất hiện.
Đến khi phát hiện không cách nào tốc chiến tốc thắng, bời vì thiếu quần áo và lương thực mà không thể không tăng thuế, hắn phát hiện tình hình càng ngày càng nghiêm trọng. Chẳng biết bắt đầu từ khi nào, từ thế lực trung lập là dong binh của Lợi Văn Tát công quốc đến người dân Duy Sâm trấn tất cả đều càng ngày càng thù địch mình.
Sau nhiều lần bị tập kích, mặc dù không tìm được chứng cớ, nhưng hắn hiểu được có mấy tên bị ám sát và đánh lén không quan hệ đến đám La Tư nhân, mà là những người khác ở sau lưng ra tay. Lúc này bốn bề là địch, có thể kiếm một khoản từ trong tay Dương Lăng đã rất tốt rồi, nếu trực tiếp trở mặt với đối phương chính là tự đào mộ chôn mình. Cho dù không có mưu sĩ nhắc nhở, hắn cũng không ngốc đến như vậy.
Không có việc gì làm, Dương Lăng sẽ tới Hương cách lý lạp đi tới đi lui, mỗi lần đi ra ngoài, Tạp Tây cũng phái một đám võ sĩ đi theo. Dương Lăng nói vài lần, nhưng vô luận là Cổ Đức hay lão quản gia Mục Nhĩ Bá Kỳ đều kiên quyết phản đối hắn một mình đi ra ngoài. Cứ như vậy, Hương cách lý lạp thi thoảng lại xuất hiện một đám hộ vệ, đám hắc giáp quân càng không dám ở chỗ này phóng tứ.
Ngày hôm nay, sau một đêm ngồi xếp bằng tu luyện, Dương Lăng cảm giác vu lực mơ hồ lại gặp bình cảnh. Chỉ cần bước qua cánh cửa này phỏng chừng có thể tu luyện tới cảnh giới cao cấp linh vu. Đến lúc đó tốc độ thuần hóa ma thú sẽ nhanh hơn, phạm vi càng rộng, phỏng chừng không cần dùng ma thú huyết châu cũng có thể thuần hóa một chút ma thú trung cao cấp.
Ở cái thế giới nhược nhục cường thực này, chỉ có đề cao thực lực của mình mới là vương đạo.
Sau khi phân phó Cổ Đức vài câu, Dương Lăng trở lại Đặc Lạp Tư sâm lâm, chuẩn bị thu bén quân đoàn con nhện vào bên trong vu tháp đợi lệnh, cũng chuẩn bị ở sâu trong sâm lâm tĩnh tu vài ngày. Vu lực trong khoảng thời gian ngắn khó có thể đột phá, nhưng hấp thu đại lượng sinh mệnh năng lượng màu lục cũng có rất nhiều chỗ tốt.
Cưỡi trên thú một sừng tốc độ bay nhanh, có Giác phong thú cơ hồ toàn phương vị dò đường, hắn lén lút tránh được vài tên hắc giáp quân, mấy canh giờ sau đi tới Lang Chu cốc.
Không giống lần trước, cửa vào Lang Chu cốc khắp nơi đều là bẫy rập, khắp nơi đều là mạng nhện kịch độc cùng với đàn nhện ẩn núp dưới đất. Vào trong cốc, con nhện đi tới đi lui, nhiều không thể đếm được.
Có con kích thước như cái chậu, cả người là lông màu đen nhánh, có con chạy như bay, cả người trắng như tuyết, có con thậm chí dựa vào sợi tơ cứng cỏi truyền từ một thân cây này nhanh chóng chuyển sang thân cây khác. Xem ra, trong khoảng thời gian này lang chu vương lại mang đại quân chinh phục được không ít bộ lạc con nhện, thực lực tăng cao.
Lang Chu cốc biến hóa rất lớn, nhưng thấy lang chu vương thì Dương Lăng càng thêm chấn động.
Không giống như lần trước, chín con mắt của lang chu vương không biết lúc nào chuyển từ màu màu lam thành màu đỏ máu, lông màu đỏ dài ra rất nhiều, vô cùng dữ tợn và khát máu. Ngoài ra, con nhện binh phía sau nó cơ hồ tất cả đều lớn lên to như cái chậu, xếp thành một trận thế công kích sắc bén hình tam giác. Liếc mắt một cái nhìn thấy rậm rạp một mảng lớn, phảng phất như một mũi tên màu đỏ máu.
Độc dịch trí mạng, hàm răng sắc bén cùng khả năng phục kích kẻ khác khó lòng phòng bị, hpn nữa phân công lao động chính xác cùng với tinh thần không sợ chết, cùng với việc nói đây là một ma thú quân đoàn còn không bằng nói là một thanh đồ đao, một thanh đồ đao sắc bén.
Nhìn đại quân con nhện đằng đằng sát khí, Dương Lăng rung động không thôi, hiểu được rốt cuộc chính mình đã có một ma thú đại quân chính thức. Mặc dù một con nhện không có gì đặc biệt, nhưng hàng ngàn hàng vạn con nhện lập thành trận thế công kích tuyệt đối là một cơn ác mộng của địch nhân. Không thể tưởng tượng dưới sự thống lĩnh của lang chu vương, con nhện đại quân trong khoảng thời gian ngắn lại có biến hóa kinh người đến như vậy. Càng không thể nào tưởng tượng, nếu Giác phong thú, Tà nhãn và khô mộc chiến sĩ cũng cùng có một vương giả thì sẽ mang đến biến đổi lớn đến mức nào .
Ma Thú Lĩnh Chủ.
Tác giả :
Cao Pha