Ma Thiên Ký
Chương 345: Bão tố
Dịch giả: nila32
Không lâu sau, thành Cốc Nam vốn đang tĩnh lặng đã bị tin tức kinh người làm cho chấn động.
Tin tức này nói về một vị nữ tu Nhân tộc tên là Diệp Thiên Mi đến từ đại lục Vân Xuyên. Nữ nhân này không chỉ xâm nhập động phủ của Ma Thứ, phó cốc chủ Tinh Cốc mà còn ra tay diệt sát toàn bộ năm mươi tên nô bộc trong phủ, chưa hết nàng ta còn dám đánh chết song tu đạo lữ của họ Ma là Như Ngọc phu nhân, sau đó đem treo đầu lâu của nàng tại một tòa núi nhỏ ngàn dặm ngoại vi thành Cốc Nam.
Tin tức này một khi truyền ra liền khiến từ trên xuống dưới trong thành đều không khỏi xôn xao, rúng động. Phải biết rằng, Như Ngọc phu nhân không chỉ có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, còn giỏi ca múa, xinh đẹp động lòng người. Đáng nói là, Ma Thứ trước kia vốn một lòng khổ tu tìm hiểu công pháp, sử dụng thân thể Nguyên Dương để tiến giai Hóa Tinh trung kỳ, trong mấy trăm năm chưa từng một lần động đến nữ sắc. Từ khi gia nhập Tinh Cốc cũng làm tới phó cốc chủ, trong một lần tổ chức lễ mừng, y mới tình cờ gặp được Như Ngọc phu nhân, khi đó vẫn là một nữ tu Linh Đồ kỳ, từ đó về sau liền bị cô gái này làm mê mệt như điếu đổ.
Sau đó họ Ma còn không để ý tu vi Hóa Tinh kỳ của mình để kết làm song tu đạo lữ cùng nàng, hơn nữa còn không tiếc hao phí món tiền khổng lồ, tìm được nơi có Linh khí dồi dào xây dựng động phủ, cộng thêm mấy chục nô bộc trong tay y đều nhất nhất nghe theo sự sai bảo của Như Ngọc. Từ đó có thể thấy được Ma Thứ sủng ái vị thê tử của mình đến mức nào.
Như Ngọc vốn chỉ sở hữu tư chất trung giai vẻn vẹn chỉ là linh mạch sáu linh căn, có thể đi vào giai Ngưng Dịch sơ kỳ hay không còn tùy thuộc rất nhiều vào may mắn. Thế nhưng Ma Thứ không biết dùng phương pháp gì, giúp nàng thuận lợi tiến giai Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ, khiến cho thọ nguyên tăng nhiều, từ đó bảo trụ dung mạo như hoa như ngọc. Hôm nay có kẻ ra tay hạ sát Như Ngọc phu nhân, chẳng khác gì hung hăng đâm thẳng một kiếm vào lòng Ma Thứ.
Mọi người đồng đều biết rõ vị phó cốc chủ này của Tinh Cốc vốn mang tu vi thâm bất khả trắc, nghe nói dù phải chiến đấu với cường giả Hóa Tinh hậu kỳ cũng không rơi vào thế hạ phong. Lại có người nói địa vị của y trong cốc không hề thua kém cốc chủ, toàn bộ đảo Miết Nguyên chỉ cần nghe danh của y đều phải sợ hãi không thôi. Không ít các tiểu thế lực hoặc tông môn cao tầng chỉ cần nhắc đến hai chữ "Ma Thứ", trong nội tâm đều bất chợt dâng lên cảm giác nặng nề khó tả. Nhưng hiện tại vị song tu đạo lữ của Ma Thứ lại bị một kẻ ngoại nhân chém giết. Việc này đã làm cho không ít người đều trợn mắt hốc mồm. Lúc này,Tinh Cốc vẫn không có động tĩnh quá lớn, giống như còn không biết phải ứng đối như thế nào. Trong khi đó, phần đông tu luyện giả đã bắt đầu suy đoán thân phận của Diệp Thiên Mi.
Sau đó không lâu, tin tức này lan truyền khắp nơi từ Nam chí Bắc.
Khi tin tức này truyền ra chưa được bao lâu, thành Cốc Nam lại lưu truyền ra một tin tức khác càng thêm rúng động. Tráng niên nam tu Ngưng Dịch cảnh trong thành Cốc Nam vô cớ mất tích suốt thời gian, dường như lại có quan hệ không nhỏ đến Như Ngọc phu nhân. Nghe đồn, nàng cần hấp thụ Nguyên Dương cùng tinh huyết những nam nhân trẻ tuổi này để tu luyện một môn công pháp tàn độc từ đó đột phá tu vi đang nằm ở ngưỡng bình cảnh. Tin đồn này tự nhiên dẫn đến sự bất mãn của không ít tán tu cùng một ít thế lực lớn nhỏ. Bọn họ đều muốn Tinh Cốc điều tra rõ ràng tiền căn hậu quả của nghị luận trên. Kể từ đó, toàn bộ các thế lực trong phạm vi Tinh Cốc đều bị cuốn vào phong ba này tạo thành một hồi đại loạn.
Nhưng sau đó không lâu, Tinh Cốc lập tức phái cao tầng đến thành Cốc Nam để phủ nhận điều này. Tuy nói ai cũng biết không có lửa làm sao có khói, những bất quá chỉ là từ một phía mà thôi, sự thật nếu không như vậy, tại sao một nữ kiếm tu Hóa Tinh kỳ lại không quản ngàn dặm xa xôi đến đây giết người?
Nhưng không có người can đảm làm chim đầu đàn. Ai cũng hiểu đắc tội Tinh Cốc như vậy cũng không giải quyết được gì, thậm chí có thể mất mạng. Nhưng bởi như vậy, không ít tu luyện giả vừa nghĩ tới việc Diệp Thiên Mi ra tay diệt trừ Như Ngọc phu nhân, trong lòng không khỏi trầm trồ khen ngợi không thôi.
Không lâu sau, tên tuổi Diệp Thiên Mi đã chợt nổi lên như cồn.
...
Cách phương Bắc thành Cốc Nam không xa, một ngọn núi hào quang lấp lánh, quanh năm sương trắng lượn lờ. Trong núi có một động phủ, vài tên tu sĩ đang lẳng lặng ngồi trên bồ đoàn. Những người này tỏa khí tức dày đặc, vừa có Nhân tộc, Hải tộc, cũng có những dị tộc khác, nhưng đều là một thân áo bào tím, toàn thân tản ra ba động như có như không, tạo thành một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị.
Những người này đúng là cường giả Hóa Tinh kỳ của Tinh Cốc.
Giờ phút này, trên mặt mỗi người biểu lộ một bộ dạng khác nhau, có kẻ ra vẻ suy tư, có người ẩn ẩn lộ vẻ phẫn nộ, còn có vài gã lông mày nhăn lại giống như lo lắng gì đó. Sau nửa ngày, một lão già tóc bạc ánh mắt chậm rãi đảo qua, nhàn nhạt mở miệng nói:
"Đối với sự việc vừa qua, chư vị trưởng lão có thể đưa ra ý kiến của mình không?"
Giờ phút này nói chuyện đúng là cốc chủ Tinh Cốc, một gã tu sĩ đã đạt tới cảnh giới Hóa Tinh hậu kỳ, thực đủ sức để đứng vào ba cường giả mạnh nhất đảo Miết Nguyên.
"Tôn cốc chủ, việc Diệp Thiên Mi đánh chết Như Ngọc phu nhân là sự thật nhưng lại để khiến chúng ta có chút đau đầu, nếu xử lý không khéo, chỉ sợ sẽ mang đến tai họa cho Tinh Cốc." Một lão già tóc vàng cười khổ một tiếng nói.
Lời vừa nói ra, sắc mặt các trưởng lão khác đều không biến đổi, hiển nhiên đối với điều này đã sớm có vài phần suy đoán.
"A? Mời Lưu trưởng lão nói rõ một chút?" Tinh Cốc cốc chủ nghe vậy, lông mày có chút nhảy lên, thần sắc có chút cổ quái, trong mắt càng có một tia nói không nên lời không hiểu ý tứ hiện lên.
"Vâng, cốc chủ." - Nam tử tóc vàng thi lễ nói.
"Đầu tiên, theo điều tra, người này là Diệp Thiên Mi, một nữ tử tu luyện kiếm thuật đến mức xuất thần nhập hóa. Tuy nàng chỉ có thực lực Hóa Tinh sơ kỳ, nhưng bởi vì thân là Kiếm Tu, chỉ sợ Hóa Tinh hậu kỳ cũng khó chiếm thượng phong. Tiếp theo, mặt khác thân phận của nữ tử này lại là một vị trưởng lão của liên minh Vân Xuyên với địa vị tôn quý. Một khi động đến nàng cũng đồng nghĩa với việc trở mặt với liên minh Vân Xuyên. Điều này không hề có lợi đối với bổn cốc..."
"Hắc! Lưu trưởng lão, trở mặt thì trở mặt, bằng thực lực Tinh Cốc hôm nay, chẳng lẽ còn cần e ngại chính một cái liên minh Vân Xuyên nho nhỏ hay sao, cần gì phải nâng chí khí người khác mà hạ uy phong của mình?" Lưu trưởng lão lời nói chưa nói xong, liền bị một gã khác dáng người thấp "Hắc hắc" cười lạnh đánh gãy.
"Nếu chỉ là đối mặt liên minh Vân Xuyên, hoàn toàn chính xác không đủ để cho chúng ta e ngại, thế nhưng, ngươi có từng nghĩ tới, đến lúc đó 'Vạn Bảo Sơn' cùng 'Hắc Diễm cung' lại sẽ có thái độ như thế nào, họ vẫn "nhòm ngó" đối với bổn cốc." Lưu trưởng lão nhìn tên kia chậm rãi nói.
Tại đảo Miết Nguyên, Tinh Cốc, Vạn Bảo Sơn cùng Hắc Diễm cung hiện lên tạo thế chân vạc, biểu hiện ra nhìn như hòa bình ở chung, nhưng âm thầm tranh đấu nhưng lại một mực chưa từng gián đoạn.
Nói cách khác, một khi có một phương thế lực có điểm sơ xuất, lập tức sẽ bị xơi tái. Dưới tình huống này, nếu Tinh Cốc trở mặt với liên minh Vân Xuyên, thậm chí phát sinh tranh đấu, Vạn Bảo Sơn cùng Hắc Diễm cung tự nhiên rất vui được làm ngư ông đắc lợi. Lời vừa nói ra, trên mặt các trưởng lão Tinh Cốc cũng dần dần trở nên trịnh trọng lên, hiển nhiên bọn họ đều cảm thấy đau đầu về việc này. Tôn cốc chủ trên mặt cũng lộ ra vẻ suy tư, sau nửa ngày mới tiếp tục mở miệng nói:
"Lưu trưởng lão, khả năng này có thể xảy ra, việc này tóm lại phải có một cách xử lý toàn vẹn, bổn cốc cũng không thể cứ như vậy cho qua. Nếu không người ở bên ngoài sẽ nói gì? Không phải sẽ thành trò cười cho thiên hạ sao?"
"Bẩm cốc chủ, việc này cũng không khó xử lý. Đối với việc Diệp Thiên Mi giết chết đạo lữ song tu của Ma Thứ phó cốc chủ, chúng ta có thể mắt nhắm mắt mở không để ý đến. Dù sao so với lợi ích Tinh Cốc, một nữ tử Ngưng Dịch kỳ thật sự không tính là gì, huống hồ nữ tử này cũng không phải là tộc nhân bổn cốc. Hôm nay, Ma Thứ đã mang theo Miêu trưởng lão cùng một đám thuộc hạ, đuổi theo Diệp Thiên Mi rồi, có thể xem như Ma phó cốc chủ vì việc tư mà thôi, chúng ta Tinh Cốc có thể mặc kệ không hỏi, cũng không đi ngăn cản Ma phó cốc chủ hành động, nhưng cũng không cần phái người tương trợ Ma phó cốc chủ đuổi theo giết Diệp Thiên Mi. Về sau nếu thật sự phải đối mặt với chất vấn của liên minh Vân Xuyên, chúng ta có thể nói đây chỉ là ân oán cá nhân, bổn cốc không hề nhúng tay vào. Tin tưởng lúc đó, liên minh Vân Xuyên mặc dù tức giận, cũng không còn lời nào để nói." Một gã trưởng lão khác có chòm râu dê rừng lộ vẻ xảo trá.
Nghe xong lời ấy, đang ngồi không ít người nhao nhao gật đầu đồng ý.
"Chủ ý này không tệ, Vương phó cốc chủ không hổ là người mưu trí, đích thật là một phương pháp song toàn ổn thỏa." Lão già tóc bạc cũng không khỏi lộ ra vẻ tươi cười nói.
"Tôn cốc chủ quá khen, đúng rồi, truyền ra tin tức Như Ngọc phu nhân, chính là ta cùng Mông Nanh trưởng lão tự tiện, mong rằng cốc chủ không trách. Ta cùng Mông trưởng lão làm như vậy, cũng là hi vọng để cho ngoại giới biết rõ, Tinh Cốc cùng với sự mất tích Ngưng Dịch cảnh tu sĩ không liên lụy gì." Vương phó cốc chủ tiếp tục nói.
"Tôn cốc chủ cùng Mông trưởng lão nếu là vì bản cốc suy nghĩ thận trọng, bổn cốc chủ như thế nào lại trách cứ." Cốc chủ mỉm cười, không chút phật lòng.
Giờ phút này Mông Nanh, trên mặt biểu lộ thập phần bình tĩnh, không biết trong nội tâm đang nghĩ gì. Tinh Cốc chúng cao tầng nhóm lại trong động phủ nghị luận một phen, mới dần dần tán đi.
...
Cách thành Cốc Nam ngoài ngàn dặm trên một ngọn núi khổng lồ, Diệp Thiên Mi một thân áo trắng bồng bềnh đứng trên núi, tay nắm một thanh Ngân sắc trường kiếm, thân kiếm dưới ánh mặt trời chiếu sáng, chớp động lên vầng sáng chói mắt. Đôi mắt không ngừng tán ra ánh nhìn lạnh lẽo khó có thể hình, trên người áo trắng phần phật bay, không biết là vì khí thế ác liệt lăng lệ trên người, hay vẫn là vì sức thổi của gió trời. Cách đó trăm trượng, có thể nhìn thấy hai lão giả mang theo khí thế kinh người lẳng lặng chắp tay. Trong hư không gần đó, còn có bảy tám tên đệ tử Ngưng Dịch cảnh, tất cả đều giống như thân lâm đại địch nhìn về phía Diệp Thiên Mi.
Không lâu sau, thành Cốc Nam vốn đang tĩnh lặng đã bị tin tức kinh người làm cho chấn động.
Tin tức này nói về một vị nữ tu Nhân tộc tên là Diệp Thiên Mi đến từ đại lục Vân Xuyên. Nữ nhân này không chỉ xâm nhập động phủ của Ma Thứ, phó cốc chủ Tinh Cốc mà còn ra tay diệt sát toàn bộ năm mươi tên nô bộc trong phủ, chưa hết nàng ta còn dám đánh chết song tu đạo lữ của họ Ma là Như Ngọc phu nhân, sau đó đem treo đầu lâu của nàng tại một tòa núi nhỏ ngàn dặm ngoại vi thành Cốc Nam.
Tin tức này một khi truyền ra liền khiến từ trên xuống dưới trong thành đều không khỏi xôn xao, rúng động. Phải biết rằng, Như Ngọc phu nhân không chỉ có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, còn giỏi ca múa, xinh đẹp động lòng người. Đáng nói là, Ma Thứ trước kia vốn một lòng khổ tu tìm hiểu công pháp, sử dụng thân thể Nguyên Dương để tiến giai Hóa Tinh trung kỳ, trong mấy trăm năm chưa từng một lần động đến nữ sắc. Từ khi gia nhập Tinh Cốc cũng làm tới phó cốc chủ, trong một lần tổ chức lễ mừng, y mới tình cờ gặp được Như Ngọc phu nhân, khi đó vẫn là một nữ tu Linh Đồ kỳ, từ đó về sau liền bị cô gái này làm mê mệt như điếu đổ.
Sau đó họ Ma còn không để ý tu vi Hóa Tinh kỳ của mình để kết làm song tu đạo lữ cùng nàng, hơn nữa còn không tiếc hao phí món tiền khổng lồ, tìm được nơi có Linh khí dồi dào xây dựng động phủ, cộng thêm mấy chục nô bộc trong tay y đều nhất nhất nghe theo sự sai bảo của Như Ngọc. Từ đó có thể thấy được Ma Thứ sủng ái vị thê tử của mình đến mức nào.
Như Ngọc vốn chỉ sở hữu tư chất trung giai vẻn vẹn chỉ là linh mạch sáu linh căn, có thể đi vào giai Ngưng Dịch sơ kỳ hay không còn tùy thuộc rất nhiều vào may mắn. Thế nhưng Ma Thứ không biết dùng phương pháp gì, giúp nàng thuận lợi tiến giai Ngưng Dịch cảnh hậu kỳ, khiến cho thọ nguyên tăng nhiều, từ đó bảo trụ dung mạo như hoa như ngọc. Hôm nay có kẻ ra tay hạ sát Như Ngọc phu nhân, chẳng khác gì hung hăng đâm thẳng một kiếm vào lòng Ma Thứ.
Mọi người đồng đều biết rõ vị phó cốc chủ này của Tinh Cốc vốn mang tu vi thâm bất khả trắc, nghe nói dù phải chiến đấu với cường giả Hóa Tinh hậu kỳ cũng không rơi vào thế hạ phong. Lại có người nói địa vị của y trong cốc không hề thua kém cốc chủ, toàn bộ đảo Miết Nguyên chỉ cần nghe danh của y đều phải sợ hãi không thôi. Không ít các tiểu thế lực hoặc tông môn cao tầng chỉ cần nhắc đến hai chữ "Ma Thứ", trong nội tâm đều bất chợt dâng lên cảm giác nặng nề khó tả. Nhưng hiện tại vị song tu đạo lữ của Ma Thứ lại bị một kẻ ngoại nhân chém giết. Việc này đã làm cho không ít người đều trợn mắt hốc mồm. Lúc này,Tinh Cốc vẫn không có động tĩnh quá lớn, giống như còn không biết phải ứng đối như thế nào. Trong khi đó, phần đông tu luyện giả đã bắt đầu suy đoán thân phận của Diệp Thiên Mi.
Sau đó không lâu, tin tức này lan truyền khắp nơi từ Nam chí Bắc.
Khi tin tức này truyền ra chưa được bao lâu, thành Cốc Nam lại lưu truyền ra một tin tức khác càng thêm rúng động. Tráng niên nam tu Ngưng Dịch cảnh trong thành Cốc Nam vô cớ mất tích suốt thời gian, dường như lại có quan hệ không nhỏ đến Như Ngọc phu nhân. Nghe đồn, nàng cần hấp thụ Nguyên Dương cùng tinh huyết những nam nhân trẻ tuổi này để tu luyện một môn công pháp tàn độc từ đó đột phá tu vi đang nằm ở ngưỡng bình cảnh. Tin đồn này tự nhiên dẫn đến sự bất mãn của không ít tán tu cùng một ít thế lực lớn nhỏ. Bọn họ đều muốn Tinh Cốc điều tra rõ ràng tiền căn hậu quả của nghị luận trên. Kể từ đó, toàn bộ các thế lực trong phạm vi Tinh Cốc đều bị cuốn vào phong ba này tạo thành một hồi đại loạn.
Nhưng sau đó không lâu, Tinh Cốc lập tức phái cao tầng đến thành Cốc Nam để phủ nhận điều này. Tuy nói ai cũng biết không có lửa làm sao có khói, những bất quá chỉ là từ một phía mà thôi, sự thật nếu không như vậy, tại sao một nữ kiếm tu Hóa Tinh kỳ lại không quản ngàn dặm xa xôi đến đây giết người?
Nhưng không có người can đảm làm chim đầu đàn. Ai cũng hiểu đắc tội Tinh Cốc như vậy cũng không giải quyết được gì, thậm chí có thể mất mạng. Nhưng bởi như vậy, không ít tu luyện giả vừa nghĩ tới việc Diệp Thiên Mi ra tay diệt trừ Như Ngọc phu nhân, trong lòng không khỏi trầm trồ khen ngợi không thôi.
Không lâu sau, tên tuổi Diệp Thiên Mi đã chợt nổi lên như cồn.
...
Cách phương Bắc thành Cốc Nam không xa, một ngọn núi hào quang lấp lánh, quanh năm sương trắng lượn lờ. Trong núi có một động phủ, vài tên tu sĩ đang lẳng lặng ngồi trên bồ đoàn. Những người này tỏa khí tức dày đặc, vừa có Nhân tộc, Hải tộc, cũng có những dị tộc khác, nhưng đều là một thân áo bào tím, toàn thân tản ra ba động như có như không, tạo thành một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị.
Những người này đúng là cường giả Hóa Tinh kỳ của Tinh Cốc.
Giờ phút này, trên mặt mỗi người biểu lộ một bộ dạng khác nhau, có kẻ ra vẻ suy tư, có người ẩn ẩn lộ vẻ phẫn nộ, còn có vài gã lông mày nhăn lại giống như lo lắng gì đó. Sau nửa ngày, một lão già tóc bạc ánh mắt chậm rãi đảo qua, nhàn nhạt mở miệng nói:
"Đối với sự việc vừa qua, chư vị trưởng lão có thể đưa ra ý kiến của mình không?"
Giờ phút này nói chuyện đúng là cốc chủ Tinh Cốc, một gã tu sĩ đã đạt tới cảnh giới Hóa Tinh hậu kỳ, thực đủ sức để đứng vào ba cường giả mạnh nhất đảo Miết Nguyên.
"Tôn cốc chủ, việc Diệp Thiên Mi đánh chết Như Ngọc phu nhân là sự thật nhưng lại để khiến chúng ta có chút đau đầu, nếu xử lý không khéo, chỉ sợ sẽ mang đến tai họa cho Tinh Cốc." Một lão già tóc vàng cười khổ một tiếng nói.
Lời vừa nói ra, sắc mặt các trưởng lão khác đều không biến đổi, hiển nhiên đối với điều này đã sớm có vài phần suy đoán.
"A? Mời Lưu trưởng lão nói rõ một chút?" Tinh Cốc cốc chủ nghe vậy, lông mày có chút nhảy lên, thần sắc có chút cổ quái, trong mắt càng có một tia nói không nên lời không hiểu ý tứ hiện lên.
"Vâng, cốc chủ." - Nam tử tóc vàng thi lễ nói.
"Đầu tiên, theo điều tra, người này là Diệp Thiên Mi, một nữ tử tu luyện kiếm thuật đến mức xuất thần nhập hóa. Tuy nàng chỉ có thực lực Hóa Tinh sơ kỳ, nhưng bởi vì thân là Kiếm Tu, chỉ sợ Hóa Tinh hậu kỳ cũng khó chiếm thượng phong. Tiếp theo, mặt khác thân phận của nữ tử này lại là một vị trưởng lão của liên minh Vân Xuyên với địa vị tôn quý. Một khi động đến nàng cũng đồng nghĩa với việc trở mặt với liên minh Vân Xuyên. Điều này không hề có lợi đối với bổn cốc..."
"Hắc! Lưu trưởng lão, trở mặt thì trở mặt, bằng thực lực Tinh Cốc hôm nay, chẳng lẽ còn cần e ngại chính một cái liên minh Vân Xuyên nho nhỏ hay sao, cần gì phải nâng chí khí người khác mà hạ uy phong của mình?" Lưu trưởng lão lời nói chưa nói xong, liền bị một gã khác dáng người thấp "Hắc hắc" cười lạnh đánh gãy.
"Nếu chỉ là đối mặt liên minh Vân Xuyên, hoàn toàn chính xác không đủ để cho chúng ta e ngại, thế nhưng, ngươi có từng nghĩ tới, đến lúc đó 'Vạn Bảo Sơn' cùng 'Hắc Diễm cung' lại sẽ có thái độ như thế nào, họ vẫn "nhòm ngó" đối với bổn cốc." Lưu trưởng lão nhìn tên kia chậm rãi nói.
Tại đảo Miết Nguyên, Tinh Cốc, Vạn Bảo Sơn cùng Hắc Diễm cung hiện lên tạo thế chân vạc, biểu hiện ra nhìn như hòa bình ở chung, nhưng âm thầm tranh đấu nhưng lại một mực chưa từng gián đoạn.
Nói cách khác, một khi có một phương thế lực có điểm sơ xuất, lập tức sẽ bị xơi tái. Dưới tình huống này, nếu Tinh Cốc trở mặt với liên minh Vân Xuyên, thậm chí phát sinh tranh đấu, Vạn Bảo Sơn cùng Hắc Diễm cung tự nhiên rất vui được làm ngư ông đắc lợi. Lời vừa nói ra, trên mặt các trưởng lão Tinh Cốc cũng dần dần trở nên trịnh trọng lên, hiển nhiên bọn họ đều cảm thấy đau đầu về việc này. Tôn cốc chủ trên mặt cũng lộ ra vẻ suy tư, sau nửa ngày mới tiếp tục mở miệng nói:
"Lưu trưởng lão, khả năng này có thể xảy ra, việc này tóm lại phải có một cách xử lý toàn vẹn, bổn cốc cũng không thể cứ như vậy cho qua. Nếu không người ở bên ngoài sẽ nói gì? Không phải sẽ thành trò cười cho thiên hạ sao?"
"Bẩm cốc chủ, việc này cũng không khó xử lý. Đối với việc Diệp Thiên Mi giết chết đạo lữ song tu của Ma Thứ phó cốc chủ, chúng ta có thể mắt nhắm mắt mở không để ý đến. Dù sao so với lợi ích Tinh Cốc, một nữ tử Ngưng Dịch kỳ thật sự không tính là gì, huống hồ nữ tử này cũng không phải là tộc nhân bổn cốc. Hôm nay, Ma Thứ đã mang theo Miêu trưởng lão cùng một đám thuộc hạ, đuổi theo Diệp Thiên Mi rồi, có thể xem như Ma phó cốc chủ vì việc tư mà thôi, chúng ta Tinh Cốc có thể mặc kệ không hỏi, cũng không đi ngăn cản Ma phó cốc chủ hành động, nhưng cũng không cần phái người tương trợ Ma phó cốc chủ đuổi theo giết Diệp Thiên Mi. Về sau nếu thật sự phải đối mặt với chất vấn của liên minh Vân Xuyên, chúng ta có thể nói đây chỉ là ân oán cá nhân, bổn cốc không hề nhúng tay vào. Tin tưởng lúc đó, liên minh Vân Xuyên mặc dù tức giận, cũng không còn lời nào để nói." Một gã trưởng lão khác có chòm râu dê rừng lộ vẻ xảo trá.
Nghe xong lời ấy, đang ngồi không ít người nhao nhao gật đầu đồng ý.
"Chủ ý này không tệ, Vương phó cốc chủ không hổ là người mưu trí, đích thật là một phương pháp song toàn ổn thỏa." Lão già tóc bạc cũng không khỏi lộ ra vẻ tươi cười nói.
"Tôn cốc chủ quá khen, đúng rồi, truyền ra tin tức Như Ngọc phu nhân, chính là ta cùng Mông Nanh trưởng lão tự tiện, mong rằng cốc chủ không trách. Ta cùng Mông trưởng lão làm như vậy, cũng là hi vọng để cho ngoại giới biết rõ, Tinh Cốc cùng với sự mất tích Ngưng Dịch cảnh tu sĩ không liên lụy gì." Vương phó cốc chủ tiếp tục nói.
"Tôn cốc chủ cùng Mông trưởng lão nếu là vì bản cốc suy nghĩ thận trọng, bổn cốc chủ như thế nào lại trách cứ." Cốc chủ mỉm cười, không chút phật lòng.
Giờ phút này Mông Nanh, trên mặt biểu lộ thập phần bình tĩnh, không biết trong nội tâm đang nghĩ gì. Tinh Cốc chúng cao tầng nhóm lại trong động phủ nghị luận một phen, mới dần dần tán đi.
...
Cách thành Cốc Nam ngoài ngàn dặm trên một ngọn núi khổng lồ, Diệp Thiên Mi một thân áo trắng bồng bềnh đứng trên núi, tay nắm một thanh Ngân sắc trường kiếm, thân kiếm dưới ánh mặt trời chiếu sáng, chớp động lên vầng sáng chói mắt. Đôi mắt không ngừng tán ra ánh nhìn lạnh lẽo khó có thể hình, trên người áo trắng phần phật bay, không biết là vì khí thế ác liệt lăng lệ trên người, hay vẫn là vì sức thổi của gió trời. Cách đó trăm trượng, có thể nhìn thấy hai lão giả mang theo khí thế kinh người lẳng lặng chắp tay. Trong hư không gần đó, còn có bảy tám tên đệ tử Ngưng Dịch cảnh, tất cả đều giống như thân lâm đại địch nhìn về phía Diệp Thiên Mi.
Tác giả :
Vong Ngữ