Ma Long Phiên Thiên
Chương 381: Tứ Phương thành
Phùng Bất Nhị nói một cách đầy hưng phấn, sau đó hắn lấy ra từ bên trong trữ vật giới chỉ một chiếc tiểu tháp màu vàng nhạt, toàn thân nó tỏa ra ánh sáng vàng nhàn nhạt, bộ dáng của nó rất là bất phàm.Chỉ có điều, nếu mà nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra, trên cái tiểu tháp này đã xuất hiện đầy rẫy những vết rách, vết thương chồng chất, tựa hồ như chỉ một chút nữa thôi thì nó sẽ vỡ tan ra vậy.Không hề nghi ngờ gì nữa, đây chính là chí bảo Huyền Hạo tháp.Bên trong không gian của Huyền Hạo tháp, Phong Liệt đang muốn thôi động Phong Ma đại thương để phá vỡ không gian giả giới này mà rời đi, thì đột nhiên hắn lại thấy không gian xung quanh lại trở nên sáng ngời, một lần nữa xuất hiện ở bên ngoài.Ngay sau đó, Phong Liệt lại nhìn thấy một tên thiếu niên công tử có đầu tóc cầu kỳ và một thiếu nữ có dung mạo xinh đẹp xuất hiện ở bên cạnh tiểu tháp.Mà ở cách đó không xa, còn có một vài tên tiểu nha hoàn và hộ vệ có vẻ mặt tò mò mà đưa mắt nhìn về phía cái tiểu tháp này, từ trang phục mà đám người đó đang mặc mà đoán thì có lẽ chúng đều là người hầu của một nam một nữ này.- YAA.A.A..! Quả thật là thần binh cái thế a...! đây là lần đầu tiên mà bổn tiểu thư được chứng kiến loại thần binh cái thế này, thật sự là mở rộng tầm mắt a...!Đột nhiên thiếu nữ xinh đẹp kia kêu to lên một tiếng, rồi nói một cách cực kỳ khoa trương, nhưng mà trong đôi mắt đẹp của nàng lại lộ rõ vẻ buồn cười, rồi sau đó nàng lại nói :- Ừ, cũng không biết nó có tốt hơn Kim Lũ Kiếm của bổn tiểu thư hay không, để ta thử nó một chút xem sao!Vừa dứt lời, ở trong tay thiếu nữ kia đột nhiên hiện ra một thanh trường kiếm mảnh khảnh màu vàng, rồi sau đó nàng không chút khách khí mà chém về phía Huyền Hạo tháp một cái.- Hả? Chậm đã ——Phùng Bất Nhĩ không nghĩ tới chuyện thiếu nữ kia lại đột nhiên xuất thủ, hiện tại né tránh đã không còn kịp nữa rồi, hắn chỉ có thể vội vàng rút tay về để tránh bị ngộ thương, nhưng trong lòng hắn lúc này lại cực kỳ xót xa, không thể tưởng tượng được khó khăn lắm mình mới nhặt được một vật kỉ niệm ở trên ma quỷ đại bình nguyên, vậy mà lại sắp hỏng rồi, biết trước thì hắn sẽ không dùng nó để tán gái.
Nhưng tình huống kế tiếp lại khiến cho cả đám người đều bị bất ngờ.Đinh!Trong không gian vang lên một tiếng giòn vang, còn chiếc tiểu tháp thì đã bị đánh rơi xuống mặt đất, cũng không bị hỏng như mọi người tưởng tượng, mà chuôi trường kiếm Kim Lũ Kiếm có cấp bậc linh bảo cực phẩm của thiếu nữ kia lại bị đứt thành hai đoạn.- YAA.A.A..! Bảo kiếm của bổn tiểu thư —— tên Phùng Bất Nhị khốn khiếp! Ngươi mau trả kiếm lại cho ta! ! Ô ô ô!Đôi mắt đẹp của thiếu nữ kia khẽ động, dường như nàng sắp khóc đến nơi rồi, bảo kiếm của mình vậy mà đã bị hủy thành hai đoạn, việc này nàng biết đối diện như thế nảo?Phùng Bất Nhị cũng trợn tròn hai mắt, mà ngây ra như phỗng.Đúng lúc này, tiểu tháp ở trên mặt đất đột nhiên phóng ra ánh sáng màu vàng, cùng với đó thì một tên thiếu niên tuấn tú mặc áo đen đột nhiên xuất hiện ở trước mắt mọi người.Tên thiếu niên này duỗi người mấy cái, khí chất của hắn cực kỳ bất phàm, đôi mắt hắn sáng như sao, mà ở chỗ mi tâm của hắn còn có một cái đồ án Thiên Long nho nhỏ lộ ra ngoài khiến cho hắn có chút tà dị, tuy hắn không lộ ra sát khí, nhưng mà lại khiến cho những người ở xung quanh cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.- A...! Quỷ ... Quỷ!Thiếu nữ kia sợ hãi mà hô lên một tiếng, rồi nhanh chóng trốn ở sau lưng của Phùng Bất Nhị, mà lúc này tên Phùng Bất Nhị kia cũng sợ tới mức muốn lùi về phía sau, nhưng hắn lại bị thiếu nữ kia đẩy lên phía trước muốn lùi cũng lùi không được, lúc này thì hai chân hắn đã run lẩy bẩy.- Ngươi —— ngươi ngươi là người hay quỷ vậy? Nhanh hộ giá a...!Phùng Bất Nhị chỉ vào Phong Liệt mà quát hỏi một câu, cùng với đó thì hắn cũng vội vàng mà gọi mấy tên hộ vệ ở đằng sau đến hộ giá.Phong Liệt quét mắt mà nhìn về mấy người ở xung quanh, đến cuối cùng thì ánh mắt của hắn dừng lại ở trên một tấm bia đá khổng lồ đang cắm trên mặt đất, chỉ thấy trên tấm bia đá đó có khắc bốn chữ Long Vũ học viện cực kỳ khí thế.- Long Vũ học viện sao? Hắc hắc, có ý tứ.Trong nội tâm Phong Liệt khẽ động, rồi hắn cũng không nhịn được mà cười lên thành tiếng, hắn thật sự không nghĩ đến sau khi mình bế quan vài ngày, vậy mà đã đến được nơi mình muốn đến.Nếu hắn không nhớ nhầm, thì cái Long Vũ học viện hẳn là ở phụ cận Tứ Phương thành, nơi đây cũng là chỗ giao thoa giữa ba quận Thiên An Quận, Hoàng Hóa Quận, Đằng Long quận, bình thường khu vực này cũng không được ai quản lý.BOANG...! BOANG...! BOANG...!Trong không khí bỗng vang lên mấy tiếng kim thiết giao nhau, mà mấy tên hộ vệ ở cách đó không xa cũng đã có phản ứng, bọn chúng vội vàng đem Phong Liệt vây vào bên trong.- Tiểu tử! Ngươi là người nào? Nói mau!Một gã đại hán quát lên, trường đao trong tay hắn trực chỉ vào Phong Liệt.- Lão Tam, nói những lời thừa thãi đó với hắn làm gì, trước tiên cứ bắt hắn lại rồi xét hỏi sau cũng được? Động thủ đi!Một gã đại hán giống như là đầu lĩnh của đám hộ vệ này nói một câu, ngay lập tức vẻ mặt của bốn tên hộ vệ toàn thân đang mặc giáp trụ này liền trở nên hung ác, rồi cả đám đều xuất đao cùng một lúc về phía Phong Liệt.Bá bá ——Trường Đao xẹt qua không trung, liền vang lên vài tiếng không khí rít gào, từ ngoài nhìn vào thì cũng có một chút khí thế, chỉ có điều, công kích có uy lực như thế đối với Phong Liệt mà nói thì không đáng giá một chút nào.Ánh mắt của Phong Liệt có chút lạnh lẽo,Bạn đang đọc truyện tại truyenfull.vn quyền phải của hắn đột nhiên đánh ra một cái, ngay lập tức, bắn ra bốn đạo cương khí mạnh mẽ mà đánh về phía trước ngực của bốn tên hộ vệ kia.Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!Ngay lập tức, ở trong không khí liền vang lên bốn tiếng trầm đục, mà cả bốn tên hộ vệ có tu vi Chân Khí Cảnh đỉnh phong đều bị bắn ngược lại rồi rơi vào bên trong hộ thành hà ( con sông được đào để bảo vệ thành ), ở dưới nước lại vang lên mấy tiếng Ỏm Ỏm .Phong Liệt quay mặt lại, nhìn về phía Phùng Bất Nhị một cách lạnh lùng, rồi nói :- Tiểu tử, Tứ Phương thành nằm ở hướng nào?Phùng Bất Nhị thấy Phong Liệt nhìn về phía mình thì trong lòng hắn không khỏi cảm thấy sợ hãi, hắn không nhịn được mà muốn bỏ trốn, hắn ngoài mạnh trong yếu mà quát to một câu :- Ngươi —— ngươi đừng có tới đây! Ta cảnh cáo ngươi! Lão tử cũng không phải là loại ngồi không đâu đấy!- Hù ù ù ——, dọa chết bà cô ta rồi! Nguyên lai ngươi là người mà không phải là quỷ!Mà lúc này, thiếu nữ Thu Nguyệt ở đằng sau lại thở dài một hơi, nỗi sợ hãi trong lòng cũng tan biến, rồi nàng cực kỳ khinh thường mà đẩy tên yếu ớt vô dụng Phùng Bất Nhị kia sang một bên, một tay nàng chống lên bờ eo thon thả, một tay kia thì chỉ vào Phong Liệt mà nói :- Này! Ngươi rốt cuộc là ai? Tiếp cận bổn tiểu thư có mục đích gì? Ngươi có phải là đồng bọn của tên Phùng Nhị Hóa không ? Nói cho ngươi biết, từ bé đến lớn bổn tiểu thư chưa bao giờ phải chịu thiệt đâu đấy!- Hả?Phong Liệt hơi bị sững sờ, tuy hắn biết cô nàng này đã hiểu nhầm cái gì, nhưng mà hắn cũng chẳng thèm giải thích, quay ngươi lại mà chuẩn bị rời đi.Đúng lúc này, đột nhiên trong lòng hắn khẽ động, sự cảm ứng ở trong linh hồn hắn càng lúc càng trở nên rõ ràng, mà lúc này thì hắn cũng dừng lại mà ánh mắt của hắn thì nhìn về phía xa xa trên không.- Này! Ngươi đừng có giả câm giả điếc với bổn tiểu thư! Ta mặc kệ, ngươi phải bồi thường bảo kiếm lại cho ta, nếu không bổn tiểu thư sẽ không để yên cho ngươi —— ồ?Khi Thu Nguyệt đang lải nhải về chuyện bồi thường, đột nhiên sắc mặt nàng trở nên trì trệ, rồi ánh mắt của nàng cũng nhìn về phía Phong Liệt đang nhìn, trong đôi mắt đẹp của nàng dần dần lộ ra vẻ hoảng sợ.Chỉ thấy trên chín tầng trời, có hai đạo thân ảnh một đỏ một tím đang nhanh chóng bay đến chỗ này, tốc độ của chúng nhanh như chớp mà xẹt qua trên bầu trời, uy áp mạnh mẽ mà chúng tỏa ra khiến cho vô số đệ tử của Long Vũ học viện đều trở nên vô cùng sợ hãi, cả đám đều tới tấp nhìn lại.Cùng lúc đó, còn có một đầu đại Điêu màu vàng nhạt đang giương đôi cánh khổng lồ dài mấy trượng mà bay nhanh đến đây.Lê-eeee-eezz~! ——Một tiếng kêu vô cùng vui sướng của đầu đại Điêu này vang tận mây xanh, vô số những đám mây trên trời cũng vì tiếng kêu của nó mà tiêu tán, mà một số cao thủ bên trong Long Vũ học viện cũng vì cảnh tượng đó mà hơi bị kinh hãi, cả đám đều âm thầm đề phòng.Mà khi nhìn thấy đầu đại Điêu đang vui mừng kia hạ xuống đất, thì trong mắt Phong Liệt cũng lộ ra một chút nhu hòa cũng vui mừng.Ông t...r...ờ...i...ơ...i! Bổn công tử không nhìn nhầm đấy chứ ? Kia rõ ràng là —— cường giả Hóa Đan Cảnh! Hơn nữa còn là hai vị nữa chứ?- Đầu kia đại điêu kia có vẻ cực kỳ hung ác! Không phải là nó muốn tấn công Long Vũ học viện của chúng ta đấy chứ? Thật là đáng sợ a!- Im đi! Có chuyện gì đáng phải sợ đâu? Cao thủ bên trong học viện chúng ta nhiều như mây! Đừng nói là hai tên cường giả Hóa Đan Cảnh, mà cho dù là cường giả Long Biến Cảnh có đến đây thì cũng chưa chắc có thể toàn thân mà trở ra được!- Tiểu Điệp! Ngươi mau nhìn kìa, đầu đại Điêu kia nhìn có chút quen mắt a! Trông nó rất giống Kim Câu thì phải!- Không thể nào! Ta nhớ là đầu Kim Câu kia không có to lớn như vậy mà?- Nha đầu ngươi thật là đần! Chẳng nhẽ Kim Câu không thể lớn lên được sao!- Ah —— à? Nếu đúng là Kim Câu, thì Phong đại ca chẳng phải là...- Nha đầu ngốc, ngươi cuối cùng cũng thông minh ra được một chút! Hừ hừ! Đồ Phong Liệt thối tha, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của bổn tiểu thư! Uhm? Mà nên tiền sát hậu gian hay là tiền dâm hậu sát nhỉ.... . .. . .Giờ khắc này, vô số đệ tử ở bên trong Long vũ học viện đều duỗi dài cổ mà nhìn lên trên không trung, trên mặt chúng đều khó nén được vẻ khiếp sợ, cả đám đều đang suy đoán thân phận của người đang đến.Trong đó, có hai thiếu nữ có dung mạo xinh đẹp như hoa đang giương đôi mắt đẹp của mình mà nhìn chằm chằm vào đầu đại điêu có cặp lông màu vàng nhạt kia, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của hai nàng đều không giấu được vẻ kích động.. . .- Xích Viêm Thiên ra mắt công tử!- Bán Giang Hồng ra mắt công tử!Hai lão giả Hóa Đan Cảnh từ trên không trung hạ xuống, dừng ở trước người Phong Liệt rồi chắp tay hành lẽ một cách hết sức cung kính.- Ừ.Phong Liệt hờ hững mà liếc mắt nhìn về phía hai người, rồi khẽ gật đầu.Hai người này không phải là ai khác, mà chính là hai người Hỏa Mãng Vương cùng Bán Giang Hồng đã cùng Phong Liệt tách ra trên Ma quỷ bình nguyên.Ngày đó Phong Liệt phát sinh xung đột với Lâm Tử Thông, Hỏa Mãng Vương cùng Bán Giang Hồng mỗi người đều ngăn trở một tên cường giả Hóa Đan Cảnh của đối phương, rồi sau đó hai người bị thất lạc mà mất đi tung tích của Phong Liệt, về sau đó thì hai người đành phải đi đến Tứ Phương thành mà chờ đợi Phong Liệt, về phần Kim Câu thì cũng được hai người mang đến nơi này.Hôm nay khi hai người nhìn thấy Phong Liệt, thì trong nội tâm cũng ngầm thở phào nhẹ nhõm, dù sao thì mạng già của hai người cũng đều nằm trên tay Phong Liệt, nếu mà Phong Liệt bị chết thì bọn hắn cũng sẽ bị chết theo.Đồng thời, khi hai người nhìn về phía Phong Liệt thì trong ánh mắt đều hiện rõ vẻ kinh ngạc, chỉ chưa đến một tháng mà tu vi của Phong Liệt lại tiến triển một đoạn dài như vậy, tốc độ phát triển như thế quả thực là hết sức dọa người.- Công tử! Nơi đây là địa bàn của Long Vũ học viện, rồng rắn lẫn lộn, chúng ta không nên ở lâu, chúng ta nên quay về Tứ Phương thành trước đã!Hỏa Mãng Vương âm thầm đánh giá thoáng một phát về Phong Liệt, ánh mắt hắn lóe lên một cái rồi đưa ra đề nghị.- Được rồi! Các ngươi đi trước dẫn đường đi!Phong Liệt nhìn thoáng qua đám người đang ở chỗ cánh cửa lớn của Long vũ học viện mà khẽ gật đầu một cái.Hai người Hỏa Mãng Vương khẽ chấp tay với Phong Liệt, rồi lại lướt lên trên không trung một lần nữa.Phong Liệt hướng về Kim Câu đang ở trên không trung mà cười cười, ngay lập tức hắn di chuyển thân hình mà bay lên trên không trung, Vèo một cái thì đã xuất hiện ở trên bầu trời.Lê-eeee-eezz~! ——Kim Câu vui sướng mà kêu lên một tiếng, giang rộng đôi cánh ra mà tiếp lấy thân hình của Phong Liệt, rồi ngay lập tức hướng về phía hai người Hỏa Mãng Vương đang ở cách đó xa xa mà đuổi theo.Mãi đến một lúc lâu sau đó, hai người Phùng Bất Nhị cùng Thu Nguyệt đang ở trên mặt đất mới có phản ứng, hai người không khỏi hai mặt nhìn nhau một hồi.- Tên hỗn đản này! Còn không bồi thường Kim Lũ Kiếm lại cho ta! Lần sau mà gặp lại thì nhất định ta sẽ không tha cho hắn!
Thu Nguyệt nhìn về phía xa xa trên bầu trời mà nói một cách đầy tức giận.- Hả? Thu Nguyệt, ta xem hay là thôi đi! Ta cảm thấy tên kia rất nguy hiểm, tốt nhất là chúng ta không nên chọc vào hắn!
Một cái cực phẩm bảo kiếm mà thôi, ngày khác ta sẽ dùng tiền mừng tuổi mà mua cho ngươi một cái.Giờ phút này thì trong lòng Phùng Bất Nhị không khỏi cảm thấy nhụt chí, không nói đến việc thiếu niên kia có thực lực như thế nòa, mà chỉ tính đến hai tên thuộc hạ có tu vi Hóa Đan Cảnh của hắn thôi thì cũng không phải là Phùng gia hắn có thể trêu chọc vào được.Hơn nữa, người mà có thể sai bảo thuộc hạ là cường giả Hóa Đan Cảnh thì bối cảnh sau lưng hắn to lớn như thế nào thì dùng ngón chân cũng có thể hiểu được, dù sao thì bản thân hắn cũng mới chỉ có bốn gã Chân Khí Cảnh làm thị vệ.Mà lúc này, trong đám người ở bên trong Long vũ học viện, hai nữ tử cực kỳ xinh đẹp đang ngẩn ngơ mà nhìn về phía thân ảnh ở trên lưng đại điêu, trong nội tâm không khỏi kích động thật lâu.Hai thiếu nữ này một người thì xinh đẹp thuần khiết tựa như tiên nữ từ trên trời giáng thế vậy, không dính một chút khói lửa nhân gian nào cả, mà như thế thì lại càng khiến cho người khác nảy sinh ra cảm giác muốn yêu thương che chở.
Nhưng tình huống kế tiếp lại khiến cho cả đám người đều bị bất ngờ.Đinh!Trong không gian vang lên một tiếng giòn vang, còn chiếc tiểu tháp thì đã bị đánh rơi xuống mặt đất, cũng không bị hỏng như mọi người tưởng tượng, mà chuôi trường kiếm Kim Lũ Kiếm có cấp bậc linh bảo cực phẩm của thiếu nữ kia lại bị đứt thành hai đoạn.- YAA.A.A..! Bảo kiếm của bổn tiểu thư —— tên Phùng Bất Nhị khốn khiếp! Ngươi mau trả kiếm lại cho ta! ! Ô ô ô!Đôi mắt đẹp của thiếu nữ kia khẽ động, dường như nàng sắp khóc đến nơi rồi, bảo kiếm của mình vậy mà đã bị hủy thành hai đoạn, việc này nàng biết đối diện như thế nảo?Phùng Bất Nhị cũng trợn tròn hai mắt, mà ngây ra như phỗng.Đúng lúc này, tiểu tháp ở trên mặt đất đột nhiên phóng ra ánh sáng màu vàng, cùng với đó thì một tên thiếu niên tuấn tú mặc áo đen đột nhiên xuất hiện ở trước mắt mọi người.Tên thiếu niên này duỗi người mấy cái, khí chất của hắn cực kỳ bất phàm, đôi mắt hắn sáng như sao, mà ở chỗ mi tâm của hắn còn có một cái đồ án Thiên Long nho nhỏ lộ ra ngoài khiến cho hắn có chút tà dị, tuy hắn không lộ ra sát khí, nhưng mà lại khiến cho những người ở xung quanh cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.- A...! Quỷ ... Quỷ!Thiếu nữ kia sợ hãi mà hô lên một tiếng, rồi nhanh chóng trốn ở sau lưng của Phùng Bất Nhị, mà lúc này tên Phùng Bất Nhị kia cũng sợ tới mức muốn lùi về phía sau, nhưng hắn lại bị thiếu nữ kia đẩy lên phía trước muốn lùi cũng lùi không được, lúc này thì hai chân hắn đã run lẩy bẩy.- Ngươi —— ngươi ngươi là người hay quỷ vậy? Nhanh hộ giá a...!Phùng Bất Nhị chỉ vào Phong Liệt mà quát hỏi một câu, cùng với đó thì hắn cũng vội vàng mà gọi mấy tên hộ vệ ở đằng sau đến hộ giá.Phong Liệt quét mắt mà nhìn về mấy người ở xung quanh, đến cuối cùng thì ánh mắt của hắn dừng lại ở trên một tấm bia đá khổng lồ đang cắm trên mặt đất, chỉ thấy trên tấm bia đá đó có khắc bốn chữ Long Vũ học viện cực kỳ khí thế.- Long Vũ học viện sao? Hắc hắc, có ý tứ.Trong nội tâm Phong Liệt khẽ động, rồi hắn cũng không nhịn được mà cười lên thành tiếng, hắn thật sự không nghĩ đến sau khi mình bế quan vài ngày, vậy mà đã đến được nơi mình muốn đến.Nếu hắn không nhớ nhầm, thì cái Long Vũ học viện hẳn là ở phụ cận Tứ Phương thành, nơi đây cũng là chỗ giao thoa giữa ba quận Thiên An Quận, Hoàng Hóa Quận, Đằng Long quận, bình thường khu vực này cũng không được ai quản lý.BOANG...! BOANG...! BOANG...!Trong không khí bỗng vang lên mấy tiếng kim thiết giao nhau, mà mấy tên hộ vệ ở cách đó không xa cũng đã có phản ứng, bọn chúng vội vàng đem Phong Liệt vây vào bên trong.- Tiểu tử! Ngươi là người nào? Nói mau!Một gã đại hán quát lên, trường đao trong tay hắn trực chỉ vào Phong Liệt.- Lão Tam, nói những lời thừa thãi đó với hắn làm gì, trước tiên cứ bắt hắn lại rồi xét hỏi sau cũng được? Động thủ đi!Một gã đại hán giống như là đầu lĩnh của đám hộ vệ này nói một câu, ngay lập tức vẻ mặt của bốn tên hộ vệ toàn thân đang mặc giáp trụ này liền trở nên hung ác, rồi cả đám đều xuất đao cùng một lúc về phía Phong Liệt.Bá bá ——Trường Đao xẹt qua không trung, liền vang lên vài tiếng không khí rít gào, từ ngoài nhìn vào thì cũng có một chút khí thế, chỉ có điều, công kích có uy lực như thế đối với Phong Liệt mà nói thì không đáng giá một chút nào.Ánh mắt của Phong Liệt có chút lạnh lẽo,Bạn đang đọc truyện tại truyenfull.vn quyền phải của hắn đột nhiên đánh ra một cái, ngay lập tức, bắn ra bốn đạo cương khí mạnh mẽ mà đánh về phía trước ngực của bốn tên hộ vệ kia.Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!Ngay lập tức, ở trong không khí liền vang lên bốn tiếng trầm đục, mà cả bốn tên hộ vệ có tu vi Chân Khí Cảnh đỉnh phong đều bị bắn ngược lại rồi rơi vào bên trong hộ thành hà ( con sông được đào để bảo vệ thành ), ở dưới nước lại vang lên mấy tiếng Ỏm Ỏm .Phong Liệt quay mặt lại, nhìn về phía Phùng Bất Nhị một cách lạnh lùng, rồi nói :- Tiểu tử, Tứ Phương thành nằm ở hướng nào?Phùng Bất Nhị thấy Phong Liệt nhìn về phía mình thì trong lòng hắn không khỏi cảm thấy sợ hãi, hắn không nhịn được mà muốn bỏ trốn, hắn ngoài mạnh trong yếu mà quát to một câu :- Ngươi —— ngươi đừng có tới đây! Ta cảnh cáo ngươi! Lão tử cũng không phải là loại ngồi không đâu đấy!- Hù ù ù ——, dọa chết bà cô ta rồi! Nguyên lai ngươi là người mà không phải là quỷ!Mà lúc này, thiếu nữ Thu Nguyệt ở đằng sau lại thở dài một hơi, nỗi sợ hãi trong lòng cũng tan biến, rồi nàng cực kỳ khinh thường mà đẩy tên yếu ớt vô dụng Phùng Bất Nhị kia sang một bên, một tay nàng chống lên bờ eo thon thả, một tay kia thì chỉ vào Phong Liệt mà nói :- Này! Ngươi rốt cuộc là ai? Tiếp cận bổn tiểu thư có mục đích gì? Ngươi có phải là đồng bọn của tên Phùng Nhị Hóa không ? Nói cho ngươi biết, từ bé đến lớn bổn tiểu thư chưa bao giờ phải chịu thiệt đâu đấy!- Hả?Phong Liệt hơi bị sững sờ, tuy hắn biết cô nàng này đã hiểu nhầm cái gì, nhưng mà hắn cũng chẳng thèm giải thích, quay ngươi lại mà chuẩn bị rời đi.Đúng lúc này, đột nhiên trong lòng hắn khẽ động, sự cảm ứng ở trong linh hồn hắn càng lúc càng trở nên rõ ràng, mà lúc này thì hắn cũng dừng lại mà ánh mắt của hắn thì nhìn về phía xa xa trên không.- Này! Ngươi đừng có giả câm giả điếc với bổn tiểu thư! Ta mặc kệ, ngươi phải bồi thường bảo kiếm lại cho ta, nếu không bổn tiểu thư sẽ không để yên cho ngươi —— ồ?Khi Thu Nguyệt đang lải nhải về chuyện bồi thường, đột nhiên sắc mặt nàng trở nên trì trệ, rồi ánh mắt của nàng cũng nhìn về phía Phong Liệt đang nhìn, trong đôi mắt đẹp của nàng dần dần lộ ra vẻ hoảng sợ.Chỉ thấy trên chín tầng trời, có hai đạo thân ảnh một đỏ một tím đang nhanh chóng bay đến chỗ này, tốc độ của chúng nhanh như chớp mà xẹt qua trên bầu trời, uy áp mạnh mẽ mà chúng tỏa ra khiến cho vô số đệ tử của Long Vũ học viện đều trở nên vô cùng sợ hãi, cả đám đều tới tấp nhìn lại.Cùng lúc đó, còn có một đầu đại Điêu màu vàng nhạt đang giương đôi cánh khổng lồ dài mấy trượng mà bay nhanh đến đây.Lê-eeee-eezz~! ——Một tiếng kêu vô cùng vui sướng của đầu đại Điêu này vang tận mây xanh, vô số những đám mây trên trời cũng vì tiếng kêu của nó mà tiêu tán, mà một số cao thủ bên trong Long Vũ học viện cũng vì cảnh tượng đó mà hơi bị kinh hãi, cả đám đều âm thầm đề phòng.Mà khi nhìn thấy đầu đại Điêu đang vui mừng kia hạ xuống đất, thì trong mắt Phong Liệt cũng lộ ra một chút nhu hòa cũng vui mừng.Ông t...r...ờ...i...ơ...i! Bổn công tử không nhìn nhầm đấy chứ ? Kia rõ ràng là —— cường giả Hóa Đan Cảnh! Hơn nữa còn là hai vị nữa chứ?- Đầu kia đại điêu kia có vẻ cực kỳ hung ác! Không phải là nó muốn tấn công Long Vũ học viện của chúng ta đấy chứ? Thật là đáng sợ a!- Im đi! Có chuyện gì đáng phải sợ đâu? Cao thủ bên trong học viện chúng ta nhiều như mây! Đừng nói là hai tên cường giả Hóa Đan Cảnh, mà cho dù là cường giả Long Biến Cảnh có đến đây thì cũng chưa chắc có thể toàn thân mà trở ra được!- Tiểu Điệp! Ngươi mau nhìn kìa, đầu đại Điêu kia nhìn có chút quen mắt a! Trông nó rất giống Kim Câu thì phải!- Không thể nào! Ta nhớ là đầu Kim Câu kia không có to lớn như vậy mà?- Nha đầu ngươi thật là đần! Chẳng nhẽ Kim Câu không thể lớn lên được sao!- Ah —— à? Nếu đúng là Kim Câu, thì Phong đại ca chẳng phải là...- Nha đầu ngốc, ngươi cuối cùng cũng thông minh ra được một chút! Hừ hừ! Đồ Phong Liệt thối tha, sớm muộn gì ngươi cũng sẽ trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của bổn tiểu thư! Uhm? Mà nên tiền sát hậu gian hay là tiền dâm hậu sát nhỉ.... . .. . .Giờ khắc này, vô số đệ tử ở bên trong Long vũ học viện đều duỗi dài cổ mà nhìn lên trên không trung, trên mặt chúng đều khó nén được vẻ khiếp sợ, cả đám đều đang suy đoán thân phận của người đang đến.Trong đó, có hai thiếu nữ có dung mạo xinh đẹp như hoa đang giương đôi mắt đẹp của mình mà nhìn chằm chằm vào đầu đại điêu có cặp lông màu vàng nhạt kia, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của hai nàng đều không giấu được vẻ kích động.. . .- Xích Viêm Thiên ra mắt công tử!- Bán Giang Hồng ra mắt công tử!Hai lão giả Hóa Đan Cảnh từ trên không trung hạ xuống, dừng ở trước người Phong Liệt rồi chắp tay hành lẽ một cách hết sức cung kính.- Ừ.Phong Liệt hờ hững mà liếc mắt nhìn về phía hai người, rồi khẽ gật đầu.Hai người này không phải là ai khác, mà chính là hai người Hỏa Mãng Vương cùng Bán Giang Hồng đã cùng Phong Liệt tách ra trên Ma quỷ bình nguyên.Ngày đó Phong Liệt phát sinh xung đột với Lâm Tử Thông, Hỏa Mãng Vương cùng Bán Giang Hồng mỗi người đều ngăn trở một tên cường giả Hóa Đan Cảnh của đối phương, rồi sau đó hai người bị thất lạc mà mất đi tung tích của Phong Liệt, về sau đó thì hai người đành phải đi đến Tứ Phương thành mà chờ đợi Phong Liệt, về phần Kim Câu thì cũng được hai người mang đến nơi này.Hôm nay khi hai người nhìn thấy Phong Liệt, thì trong nội tâm cũng ngầm thở phào nhẹ nhõm, dù sao thì mạng già của hai người cũng đều nằm trên tay Phong Liệt, nếu mà Phong Liệt bị chết thì bọn hắn cũng sẽ bị chết theo.Đồng thời, khi hai người nhìn về phía Phong Liệt thì trong ánh mắt đều hiện rõ vẻ kinh ngạc, chỉ chưa đến một tháng mà tu vi của Phong Liệt lại tiến triển một đoạn dài như vậy, tốc độ phát triển như thế quả thực là hết sức dọa người.- Công tử! Nơi đây là địa bàn của Long Vũ học viện, rồng rắn lẫn lộn, chúng ta không nên ở lâu, chúng ta nên quay về Tứ Phương thành trước đã!Hỏa Mãng Vương âm thầm đánh giá thoáng một phát về Phong Liệt, ánh mắt hắn lóe lên một cái rồi đưa ra đề nghị.- Được rồi! Các ngươi đi trước dẫn đường đi!Phong Liệt nhìn thoáng qua đám người đang ở chỗ cánh cửa lớn của Long vũ học viện mà khẽ gật đầu một cái.Hai người Hỏa Mãng Vương khẽ chấp tay với Phong Liệt, rồi lại lướt lên trên không trung một lần nữa.Phong Liệt hướng về Kim Câu đang ở trên không trung mà cười cười, ngay lập tức hắn di chuyển thân hình mà bay lên trên không trung, Vèo một cái thì đã xuất hiện ở trên bầu trời.Lê-eeee-eezz~! ——Kim Câu vui sướng mà kêu lên một tiếng, giang rộng đôi cánh ra mà tiếp lấy thân hình của Phong Liệt, rồi ngay lập tức hướng về phía hai người Hỏa Mãng Vương đang ở cách đó xa xa mà đuổi theo.Mãi đến một lúc lâu sau đó, hai người Phùng Bất Nhị cùng Thu Nguyệt đang ở trên mặt đất mới có phản ứng, hai người không khỏi hai mặt nhìn nhau một hồi.- Tên hỗn đản này! Còn không bồi thường Kim Lũ Kiếm lại cho ta! Lần sau mà gặp lại thì nhất định ta sẽ không tha cho hắn!
Thu Nguyệt nhìn về phía xa xa trên bầu trời mà nói một cách đầy tức giận.- Hả? Thu Nguyệt, ta xem hay là thôi đi! Ta cảm thấy tên kia rất nguy hiểm, tốt nhất là chúng ta không nên chọc vào hắn!
Một cái cực phẩm bảo kiếm mà thôi, ngày khác ta sẽ dùng tiền mừng tuổi mà mua cho ngươi một cái.Giờ phút này thì trong lòng Phùng Bất Nhị không khỏi cảm thấy nhụt chí, không nói đến việc thiếu niên kia có thực lực như thế nòa, mà chỉ tính đến hai tên thuộc hạ có tu vi Hóa Đan Cảnh của hắn thôi thì cũng không phải là Phùng gia hắn có thể trêu chọc vào được.Hơn nữa, người mà có thể sai bảo thuộc hạ là cường giả Hóa Đan Cảnh thì bối cảnh sau lưng hắn to lớn như thế nào thì dùng ngón chân cũng có thể hiểu được, dù sao thì bản thân hắn cũng mới chỉ có bốn gã Chân Khí Cảnh làm thị vệ.Mà lúc này, trong đám người ở bên trong Long vũ học viện, hai nữ tử cực kỳ xinh đẹp đang ngẩn ngơ mà nhìn về phía thân ảnh ở trên lưng đại điêu, trong nội tâm không khỏi kích động thật lâu.Hai thiếu nữ này một người thì xinh đẹp thuần khiết tựa như tiên nữ từ trên trời giáng thế vậy, không dính một chút khói lửa nhân gian nào cả, mà như thế thì lại càng khiến cho người khác nảy sinh ra cảm giác muốn yêu thương che chở.
Tác giả :
Hủ Thi Ngạc