Ma Đô
Chương 148: Mang thai
_ Đứa nhỏ?- Tô Tử Duyệt nhất thời ko phản ứng kịp, vừa muốn hỏi lại nghĩ tới 2 chữ đứa nhỏ, thế này mới ngộ ra, sửa lại hỏi- Ngươi ý là nói ta mang thai?
_ Bằng ko còn có thể có ai? Nghe lời, ngủ 1 chút đi- Mẫn Mặc thật giống như ko có việc gì phát sinh qua nói.
Tô Tử Duyệt lãnh mặt hỏi- Đã bao lâu?
_ Cũng ko lâu, cỡ mấy ngày trước- Mẫn Mặc nói xong đem Tô Tử Duyệt ôm trở về giường, nói- Ngươi mấy ngày nay luôn buồn ngủ cực kì, mau ngủ tiếp đi.
_ Ngươi như thế nóng vội đối bên ngoài tuyên bố chuyện của ta có phải là vì ta mang thai hay ko?- Tô Tử Duyệt nằm ở trên giường đưa lưng về Mẫn Mặc hỏi.
_ Ko có, lúc trước luôn luôn bận nhiều việc, nay vừa vặn- Mẫn Mặc biết nghe hỏi phải trả lời, tựa hồ sớm có chuẩn bị.
_ Ngươi biết rõ ta đang mang thai, đêm qua ngươi còn kéo ta làm chuyện đó, ngươi điên rồi. Nếu cục cưng xảy ra chuyện gì thì làm sao đây?- Tô Tử Duyệt như trước ko rõ ràng ko buông tha tìm đáp án.
1 giọt lớn mồ hôi lạnh theo trán Mẫn Mặc chảy xuống, hắn cảm thấy chính mình mỗi lần trả lời 1 vấn đề giống như là từng bước đi đến bên cạnh vách núi đen, tùy tiện đáp sai 1 cái, phía trước chính là vạn trượng vực sâu. Phát hiện chính mình sau khi làm cha, Ma vương đại nhân làm sự kiện đầu tiên chính là đi tìm vài vị lão công có kinh nghiệm của Tô Tử Duyệt để học tập kinh nghiệm.
Đầu sói kéo Mẫn Mặc 1 phen nước mũi kèm nước mắt kể ra thời điểm thảm trạng lúc đó của mình, cũng nói với Mẫn Mặc- Tô Tử Duyệt vấn đề là ko có chính kiến, vô luận ngươi đáp như thế nào đều chỉ còn đường chết. Đã sớm nghe lão già nhà ta nói nữ nhân mang thai luôn khó chơi, nhưng ta cảm thấy Tô Tử Duyệt mang thai càng thêm khó chơi nha- Mấy người khác 2 mặt nhìn nhau, ko rõ chính mình lúc ấy sao ko có vượt qua loại thời kỳ đặc thù này nhỉ.
Giờ này khắc này, Mẫn Mặc đối mặt Tô Tử Duyệt, thật cẩn thận nói- Ngươi có ma khí hộ thể, đứa nhỏ sẽ ko có việc gì.
_ Ta có sao? Ta có chuyện liền dùng được?- Tô Tử Duyệt nói tới đây, rõ ràng ngồi dậy, đối Mẫn Mặc nói- Ta nói cho ngươi biết, cấp đứa nhỏ sinh ra sau xong cái giường này là của mẹ con bọn ta, ngươi cút sang chỗ khác. Ngươi dạo này tốt nhất nên xem lại ngươi trước kia đối với ta đã làm những chuyện gì, thừa dịp hiện tại hối cải lại có lẽ còn kịp, đỡ phải đến lúc ngươi xảy ra chuyện ta khóc ko ra.
Mẫn Mặc hít sâu 1 hơi, tro mắt phiếm thản nhiên tử quang, hắn thấp trầm tiếng nói- Ta ra ngoài 1 chút, có lẽ về trễ- Nói xong liền bước ly khai. Tô Tử Duyệt nhìn bóng dáng Mẫn Mặc, dùng sức hừ 1 tiếng. Cửa phòng bị Mẫn Mặc khép lại thật mạnh, biểu hiện hắn giờ phút này nội tâm phẫn nộ.
Liên tục mấy ngày Mẫn Mặc đều là đi sớm về trễ làm cho Tô Tử Duyệt tìm ko thấy cơ hội phát tiết bất mãn tro lòng, sau đó Tô đại tiểu thư chúng ta cảnh giác, nàng liền cải biến lại thời gian nghỉ ngơi của mình, thế là Mẫn Mặc mỗi lần trở về đều có thể nhìn thấy Tô Tử Duyệt ngồi ở trên giường khuôn mặt tươi cười đón chào. Có khi cười như gió xuân ấm áp, có khi cười như gió lạnh âm lãnh. Ngày tháng của Mẫn Mặc cùng tân Ma hậu mới lập luôn thay đổi ưu tư thất thường từng chút 1 trôi qua.
Đến 1 ngày Mẫn Mặc rãnh rỗi, hơn nữa Tô Tử Duyệt tâm tình ko sai, hắn liền đem nàng ôm đến trên đùi, ôm nàng nói- Ngươi đem bọn nhỏ trở về đi?-
Tô Tử Duyệt kinh ngạc nhìn Mẫn Mặc, phía trước bởi vì hắn ko có đứa nhỏ của mình cho nên thích vây quanh mấy đứa nhỏ nàng thấy cũng có thể hợp lí. Nay cục cưng của hắn đang ở tro bụng của mình, hắn còn đưa ra yêu cầu như vậy, liền chỉ có thể chứng tỏ rành rành hắn thật sự là 1 người thích trẻ con. Nhận thức ra điểm này, Tô Tử Duyệt nội tâm nhất thời cảm thấy ấm áp, 1 nam nhân nếu có thể chấp nhận đứa nhỏ của mình cùng người đàn ông khác, thuyết minh hắn thật sự rất để ý chính mình. Tô Tử Duyệt nội tâm ngọt ngào, ngoài miệng lại ko nói, chỉ nói- Bọn nhỏ rời ko được phụ thân.
Mẫn Mặc nghiêng đầu nhìn Tô Tử Duyệt, bỗng nhiên nở nụ cười, cuối cùng ko biết làm sao nói- Ngươi lúc trước đem mấy đứa nhỏ dưỡng ở chỗ của ta, vì cùng ta nói câu này sao?
Tô Tử Duyệt hắc hắc cười, ôm cổ của hắn nói- Ko hổ là nam nhân của ta, nhìn thấu ta nga. Vậy Ma vương đại nhân nói thử xem, nên đem mấy đứa nhỏ nhận về, hay là ko nhận về?0 Tô Tử Duyệt dùng trán cọ cổ Mẫn Mặc.
Mẫn Mặc lấy tay bóp kiều đồn Tô Tử Duyệt, thấp giọng nói- Vậy phải xem ngươi tối nay biểu hiện như thế nào.
Tô Tử Duyệt có chút do dự sờ sờ bụng hơi nhô ra của mình, lo lắng hỏi- Thật sự có thể chứ? Ở chỗ của ta thời điểm này là ko được phép.
Mẫn Mặc đem tay đặt ở trên bụng Tô Tử Duyệt, nói- Ngươi còn chưa tin ta sao? Hơn nữa, này là nhi tử của ta, ta có thể để cho hắn gặp chuyện ko may sao?
Tô Tử Duyệt nhất thời lãnh hạ mặt nói- Vậy ngươi có thể để cho ta xảy ra chuyện sao?
Mẫn Mặc hít sâu 1 hơi, nghĩ đến lời khuyên Đầu sói, nghĩ đến chính mình cá mè 1 lứa, Mẫn Mặc đột nhiên nói- Để lũ nhỏ đến đi…
_ Thật sự? Yêu ngươi chết mất- Tô Tử Duyệt kéo mặt Mẫn Mặc xuống, rồi mới hôn lên môi của hắn- Ngô… tối hôm nay ta ở trên…
Mẫn Mặc lấy tay đỡ đầu Tô Tử Duyệt, đem đầu nàng cố định, rồi mới đoạt lại địa vị chủ đạo, nói- Ngươi muốn như thế nào đều được, chỉ là ta đợi ko nổi buổi tối- Nói xong, hắn liền triệt bỏ lớp áo ống da thú trước ngực Tô Tử Duyệt, bóp 2 vú tròn của nàng, nơi đó bởi vì Tô Tử Duyệt mang thai mà có vẻ càng thêm đầy đặn.
_ Ân…- Tô Tử Duyệt đẩy ngã Mẫn Mặc, rồi mới cưỡi ở trên thân hắn. Nàng lấy tay kéo rơi khố dài ở bên hông Mẫn Mặc, lấy tay thuần thục vuốt ve dương cụ mềm mại giữa khố hắn. Mẫn Mặc rất lâu ko gần Tô Tử Duyệt, bởi vậy nơi đó phá lệ mẫn cảm. Nàng bất quá nhẹ nhàng đùa vài cái, liền cường tựa khối sắt.
Tô Tử Duyệt đỡ gậy thịt của hắn, nhắm ngay tiểu huyệt của mình chậm rãi ngồi xuống- A… thật lớn… ngô…- Đợi cho thân thể thích ứng thô to của hắn, nàng này mới bắt đầu chậm rãi lắc lư thân thể của chính mình. Tư thế như vậy làm cho gậy thịt Mẫn Mặc chọc càng sâu, Tô Tử Duyệt cảm thấy cây gậy cơ hồ muốn xuyên qua cổ tử cung chọc nhập vào tro tử cung của mình. Bởi vậy nàng cũng ko dám di động thật cao thân mình, chỉ là ghé vào trên thân Mẫn Mặc nhẹ nhàng mà động.
Như vậy đối Mẫn Mặc mà nói quả thực chính là dày vò, hắn nhịn 1 hồi liền xoay người đem Tô Tử Duyệt đặt ở dưới thân, nói- Ngươi muốn ma sát như vậy đến lúc nào? Hay là để ta động, ngươi ngoan ngoãn nằm là được- Nói xong, hắn rút ra 1 cái gối để dưới hông Tô Tử Duyệt. Vòng eo của nàng bị gối lót, vậy tiểu huyệt liền hoàn toàn hiện ra ở trước mặt Mẫn Mặc.
2 chân bị Mẫn Mặc tách biệt, cái mông lại bị lót, tư thế như vậy làm cho Tô Tử Duyệt cảm thấy cảm thấy thẹn. Nàng lấy tay đẩy đầu Mẫn Mặc ra, nhỏ giọng nói- Ngươi đừng nhìn…
Mẫn Mặc vươn ngón tay vuốt lên đóa hoa đã lộ ra của nàng, nói- Nơi này ta ko chỉ muốn nhìn, còn muốn hôn, muốn phạm, sao vậy hiện tại lại thẹn thùng? Nói nơi này, hắn vùi đầu ở giữa 2 chân nàng, dùng miệng hấp đóa
_ Bằng ko còn có thể có ai? Nghe lời, ngủ 1 chút đi- Mẫn Mặc thật giống như ko có việc gì phát sinh qua nói.
Tô Tử Duyệt lãnh mặt hỏi- Đã bao lâu?
_ Cũng ko lâu, cỡ mấy ngày trước- Mẫn Mặc nói xong đem Tô Tử Duyệt ôm trở về giường, nói- Ngươi mấy ngày nay luôn buồn ngủ cực kì, mau ngủ tiếp đi.
_ Ngươi như thế nóng vội đối bên ngoài tuyên bố chuyện của ta có phải là vì ta mang thai hay ko?- Tô Tử Duyệt nằm ở trên giường đưa lưng về Mẫn Mặc hỏi.
_ Ko có, lúc trước luôn luôn bận nhiều việc, nay vừa vặn- Mẫn Mặc biết nghe hỏi phải trả lời, tựa hồ sớm có chuẩn bị.
_ Ngươi biết rõ ta đang mang thai, đêm qua ngươi còn kéo ta làm chuyện đó, ngươi điên rồi. Nếu cục cưng xảy ra chuyện gì thì làm sao đây?- Tô Tử Duyệt như trước ko rõ ràng ko buông tha tìm đáp án.
1 giọt lớn mồ hôi lạnh theo trán Mẫn Mặc chảy xuống, hắn cảm thấy chính mình mỗi lần trả lời 1 vấn đề giống như là từng bước đi đến bên cạnh vách núi đen, tùy tiện đáp sai 1 cái, phía trước chính là vạn trượng vực sâu. Phát hiện chính mình sau khi làm cha, Ma vương đại nhân làm sự kiện đầu tiên chính là đi tìm vài vị lão công có kinh nghiệm của Tô Tử Duyệt để học tập kinh nghiệm.
Đầu sói kéo Mẫn Mặc 1 phen nước mũi kèm nước mắt kể ra thời điểm thảm trạng lúc đó của mình, cũng nói với Mẫn Mặc- Tô Tử Duyệt vấn đề là ko có chính kiến, vô luận ngươi đáp như thế nào đều chỉ còn đường chết. Đã sớm nghe lão già nhà ta nói nữ nhân mang thai luôn khó chơi, nhưng ta cảm thấy Tô Tử Duyệt mang thai càng thêm khó chơi nha- Mấy người khác 2 mặt nhìn nhau, ko rõ chính mình lúc ấy sao ko có vượt qua loại thời kỳ đặc thù này nhỉ.
Giờ này khắc này, Mẫn Mặc đối mặt Tô Tử Duyệt, thật cẩn thận nói- Ngươi có ma khí hộ thể, đứa nhỏ sẽ ko có việc gì.
_ Ta có sao? Ta có chuyện liền dùng được?- Tô Tử Duyệt nói tới đây, rõ ràng ngồi dậy, đối Mẫn Mặc nói- Ta nói cho ngươi biết, cấp đứa nhỏ sinh ra sau xong cái giường này là của mẹ con bọn ta, ngươi cút sang chỗ khác. Ngươi dạo này tốt nhất nên xem lại ngươi trước kia đối với ta đã làm những chuyện gì, thừa dịp hiện tại hối cải lại có lẽ còn kịp, đỡ phải đến lúc ngươi xảy ra chuyện ta khóc ko ra.
Mẫn Mặc hít sâu 1 hơi, tro mắt phiếm thản nhiên tử quang, hắn thấp trầm tiếng nói- Ta ra ngoài 1 chút, có lẽ về trễ- Nói xong liền bước ly khai. Tô Tử Duyệt nhìn bóng dáng Mẫn Mặc, dùng sức hừ 1 tiếng. Cửa phòng bị Mẫn Mặc khép lại thật mạnh, biểu hiện hắn giờ phút này nội tâm phẫn nộ.
Liên tục mấy ngày Mẫn Mặc đều là đi sớm về trễ làm cho Tô Tử Duyệt tìm ko thấy cơ hội phát tiết bất mãn tro lòng, sau đó Tô đại tiểu thư chúng ta cảnh giác, nàng liền cải biến lại thời gian nghỉ ngơi của mình, thế là Mẫn Mặc mỗi lần trở về đều có thể nhìn thấy Tô Tử Duyệt ngồi ở trên giường khuôn mặt tươi cười đón chào. Có khi cười như gió xuân ấm áp, có khi cười như gió lạnh âm lãnh. Ngày tháng của Mẫn Mặc cùng tân Ma hậu mới lập luôn thay đổi ưu tư thất thường từng chút 1 trôi qua.
Đến 1 ngày Mẫn Mặc rãnh rỗi, hơn nữa Tô Tử Duyệt tâm tình ko sai, hắn liền đem nàng ôm đến trên đùi, ôm nàng nói- Ngươi đem bọn nhỏ trở về đi?-
Tô Tử Duyệt kinh ngạc nhìn Mẫn Mặc, phía trước bởi vì hắn ko có đứa nhỏ của mình cho nên thích vây quanh mấy đứa nhỏ nàng thấy cũng có thể hợp lí. Nay cục cưng của hắn đang ở tro bụng của mình, hắn còn đưa ra yêu cầu như vậy, liền chỉ có thể chứng tỏ rành rành hắn thật sự là 1 người thích trẻ con. Nhận thức ra điểm này, Tô Tử Duyệt nội tâm nhất thời cảm thấy ấm áp, 1 nam nhân nếu có thể chấp nhận đứa nhỏ của mình cùng người đàn ông khác, thuyết minh hắn thật sự rất để ý chính mình. Tô Tử Duyệt nội tâm ngọt ngào, ngoài miệng lại ko nói, chỉ nói- Bọn nhỏ rời ko được phụ thân.
Mẫn Mặc nghiêng đầu nhìn Tô Tử Duyệt, bỗng nhiên nở nụ cười, cuối cùng ko biết làm sao nói- Ngươi lúc trước đem mấy đứa nhỏ dưỡng ở chỗ của ta, vì cùng ta nói câu này sao?
Tô Tử Duyệt hắc hắc cười, ôm cổ của hắn nói- Ko hổ là nam nhân của ta, nhìn thấu ta nga. Vậy Ma vương đại nhân nói thử xem, nên đem mấy đứa nhỏ nhận về, hay là ko nhận về?0 Tô Tử Duyệt dùng trán cọ cổ Mẫn Mặc.
Mẫn Mặc lấy tay bóp kiều đồn Tô Tử Duyệt, thấp giọng nói- Vậy phải xem ngươi tối nay biểu hiện như thế nào.
Tô Tử Duyệt có chút do dự sờ sờ bụng hơi nhô ra của mình, lo lắng hỏi- Thật sự có thể chứ? Ở chỗ của ta thời điểm này là ko được phép.
Mẫn Mặc đem tay đặt ở trên bụng Tô Tử Duyệt, nói- Ngươi còn chưa tin ta sao? Hơn nữa, này là nhi tử của ta, ta có thể để cho hắn gặp chuyện ko may sao?
Tô Tử Duyệt nhất thời lãnh hạ mặt nói- Vậy ngươi có thể để cho ta xảy ra chuyện sao?
Mẫn Mặc hít sâu 1 hơi, nghĩ đến lời khuyên Đầu sói, nghĩ đến chính mình cá mè 1 lứa, Mẫn Mặc đột nhiên nói- Để lũ nhỏ đến đi…
_ Thật sự? Yêu ngươi chết mất- Tô Tử Duyệt kéo mặt Mẫn Mặc xuống, rồi mới hôn lên môi của hắn- Ngô… tối hôm nay ta ở trên…
Mẫn Mặc lấy tay đỡ đầu Tô Tử Duyệt, đem đầu nàng cố định, rồi mới đoạt lại địa vị chủ đạo, nói- Ngươi muốn như thế nào đều được, chỉ là ta đợi ko nổi buổi tối- Nói xong, hắn liền triệt bỏ lớp áo ống da thú trước ngực Tô Tử Duyệt, bóp 2 vú tròn của nàng, nơi đó bởi vì Tô Tử Duyệt mang thai mà có vẻ càng thêm đầy đặn.
_ Ân…- Tô Tử Duyệt đẩy ngã Mẫn Mặc, rồi mới cưỡi ở trên thân hắn. Nàng lấy tay kéo rơi khố dài ở bên hông Mẫn Mặc, lấy tay thuần thục vuốt ve dương cụ mềm mại giữa khố hắn. Mẫn Mặc rất lâu ko gần Tô Tử Duyệt, bởi vậy nơi đó phá lệ mẫn cảm. Nàng bất quá nhẹ nhàng đùa vài cái, liền cường tựa khối sắt.
Tô Tử Duyệt đỡ gậy thịt của hắn, nhắm ngay tiểu huyệt của mình chậm rãi ngồi xuống- A… thật lớn… ngô…- Đợi cho thân thể thích ứng thô to của hắn, nàng này mới bắt đầu chậm rãi lắc lư thân thể của chính mình. Tư thế như vậy làm cho gậy thịt Mẫn Mặc chọc càng sâu, Tô Tử Duyệt cảm thấy cây gậy cơ hồ muốn xuyên qua cổ tử cung chọc nhập vào tro tử cung của mình. Bởi vậy nàng cũng ko dám di động thật cao thân mình, chỉ là ghé vào trên thân Mẫn Mặc nhẹ nhàng mà động.
Như vậy đối Mẫn Mặc mà nói quả thực chính là dày vò, hắn nhịn 1 hồi liền xoay người đem Tô Tử Duyệt đặt ở dưới thân, nói- Ngươi muốn ma sát như vậy đến lúc nào? Hay là để ta động, ngươi ngoan ngoãn nằm là được- Nói xong, hắn rút ra 1 cái gối để dưới hông Tô Tử Duyệt. Vòng eo của nàng bị gối lót, vậy tiểu huyệt liền hoàn toàn hiện ra ở trước mặt Mẫn Mặc.
2 chân bị Mẫn Mặc tách biệt, cái mông lại bị lót, tư thế như vậy làm cho Tô Tử Duyệt cảm thấy cảm thấy thẹn. Nàng lấy tay đẩy đầu Mẫn Mặc ra, nhỏ giọng nói- Ngươi đừng nhìn…
Mẫn Mặc vươn ngón tay vuốt lên đóa hoa đã lộ ra của nàng, nói- Nơi này ta ko chỉ muốn nhìn, còn muốn hôn, muốn phạm, sao vậy hiện tại lại thẹn thùng? Nói nơi này, hắn vùi đầu ở giữa 2 chân nàng, dùng miệng hấp đóa
Tác giả :
Hồ Thập Tam