Lưu Nguyệt Hàn Tinh
Chương 44: Hôn lễ đẫm máu
Tất cả mọi người có mặt đều đổ dồn sự chú ý vào Thiên hạ vô địch đang bốc hỏa kia. Nói ra thì, vẫn cảm thấy quy mô trước kia của Chiến minh khá lớn, mà dạng người nào cũng có, yêu ma quỷ quái đủ kiểu. Có nhiều người tuy rằng bị Thiên hạ vô địch liên lụy làm tài khoản bị khóa, nhưng giờ vẫn thề sống chết theo bên cạnh hắn. Điều đó không khỏi làm cho Lưu Nguyệt cùng Thiển Thiển thán phục.
Bọn họ đều rất đồng lòng, ngay cả chuyện cướp dâu mất mặt như vậy cũng cùng đến. Đếm sơ sơ, cũng thấy được toàn thể đều có mặt đủ, hơn 20 acc, đều ầm ầm ỉ ỉ đứng chặn trước cửa miếu nguyệt lão. Thiên hạ vô địch coi như có điểm phong độ, từ trong đội ngũ đi ra, hướng những game thủ trong miếu nói “Bất luận là tới xem kịch hay xem lễ, chuyện này kỳ thật không có can hệ gì tới mọi người, bọn ta cũng không muốn ngộ thương ai, nếu chỉ xem kịch xin mời đứng vào hai bên trái phải. Nếu vẫn càng ràng không đi lỡ dính chiêu thì đừng trách ta không nói trước.” Hắn vừa nói xong, phần lớn game thủ đến vì xem náo nhiệt, lập tức hướng tới hai bên trái phải trong miếu mà chạy đến. Đã vậy còn rất thức thời chừa cho bọn họ một khoảng đất trống.
Lưu Nguyệt nhìn Hiệp Hàm đang ngồi bên cạnh, Hiệp Hàm hiểu được ý tứ của nàng. Trong gia tộc đánh ra câu,“Chúng ta cũng rút đi.” Dù sao gia tộc Thị huyết đường so với các nhà khác cũng có tinh thần đoàn kết hơn, ngay đến việc rút về một chổ cũng thể hiện được phong cách quý phái, cứ thế chỉnh tề đứng ở phía bên phải miếu Nguyệt lão. Vây quanh tạo thành một vòng tròn giữa trung tâm trận chiến. Ách…… Kỳ thật cả đám họ hoàn toàn có thói quen này chính là nhờ Cô Dạ Hàn Tinh.
Thiên hạ vô địch nhìn thời gian không sai biệt lắm, mở công cụ trong hệ thống ra. Hướng khoảng trống giữa miếu nguyệt lão lao vào, trên màn hình mọi người liền hiện ra một bảng thời gian đếm ngược, nhắm chừng có khoảng ba mươi phút. Lưu Nguyệt lần đầu tiên được xem cướp dâu, kéo kéo ống tay áo Hiệp Hàm, muốn y giải thích. Hiệp Hàm nhìn bộ dạng nàng, biết nàng hẳn đang khá tò mò. Mới làm cho nhân vật trong game ngồi xuống đạ tọa, sau đó ném con chuột đi, rồi xoay người đem Lưu Nguyệt ôm vào lòng đặt nàng ngồi trên đùi mình,“Lá cờ này là công cụ do hệ thống cấp, dùng để sử dụng ở miếu Nguyệt lão. Đại khái quy tắc là, trong khoảng thời gian ba mươi phút đếm ngược, chỉ cần Thiên hạ vô địch dẫn người đánh vào bên trong miếu nguyệt lão, cùng nguyệt lão đối thoại là xem như thành công.” Lưu Nguyệt có phần hiểu được, gật gật đầu. Chốc lát sau nàng lại nổi lên một vấn đề khác muốn hỏi. Vì mọi người đến xem kịch đều rút vào trong, cho nên tầm nhìn trong miếu Nguyệt lão thật trống trải. Nhưng là, hiện tại trong miếu Nguyệt lão chỉ còn lại có cô dâu chú rể, điều này nhìn nhìn cứ thấy không được tự nhiên cho lắm.
Vậy chẳng phải chú rể phải gian nan chuẩn bị một mình đối địch với bên kia có hai mươi mấy người sao? Hắn nghĩ hắn là Cô Dạ Hàn Tinh sao. Nói tới trang bị trong trò chơi này, thì trang bị trên người Yếu nhĩ mệnh tam thiên cũng được xem là đầy đủ, nhưng cho dù hắn là thần đi nữa, thì một người có thể phòng thủ nguyên cái miếu Nguyệt lão sao? Điều này xem chừng là không có khả năng đi. Lưu Nguyệt lại trừng mắt, bày ra bộ dạng tò mò cực yêu nhìn nhìn Hiệp Hàm. Hiệp Hàm xem nàng như vậy, nhịn không được cười khẽ một chút. Cố ý lấy tay vuốt vuốt chóp mũi nàng nói, “Cô bé ngốc, Em quên Yếu nhĩ mệnh tam thiên là gia tộc gì sao?”
Lời này vừa ra, Lưu Nguyệt mới bất giác bừng tỉnh, đúng rồi. Chính nàng sao lại ngốc như vậy nhỉ, Yếu nhĩ mệnh tam thiên chính là dựa vào nghề ám sát mà lập nghiệp, người trong gia tộc hắn tất cả đều là cao thủ hệ ám sát a. Bởi vậy, bọn Thiên hạ vô địch ngược lại đã ăn mệt rồi đây. Sau đó Lưu Nguyệt lại đem lực chú ý đặt lại trong trò chơi.
Bọn Thiên hạ vô địch cũng không nhược, cho dù là acc mới luyện lại, nhưng dù sao cũng là lão game thủ, làm sao để mau thăng cấp, làm sao để đánh được trang bị, bọn họ so với những người khác càng hiểu rõ hơn. Thế này mới chỉ hơn nửa tháng, chẳng những cấp bậc tăng lên, mà trang bị cũng được nâng cấp hẳn, tuy rằng không thể so với bọn họ trước kia, nhưng ở trong game thế này cũng xem là trung cấp sa hoa rồi. Cái này thì ai sẽ thắng đây, quả chẳng ai đoán được.
Kỳ thật từ lúc cờ điểm bắt đầu đếm lùi, đã hai ba phút trôi qua, hai bên cứ giằng co mãi. Nhưng lại không bên nào mạo muội động thủ trước, có lẽ là đang thương lượng chiến thư, cũng có thể là đang đợi bên kia thiếu kiên nhẫn trước. Theo Hiệp Hàm nói, kỳ thật trận chiến này của bọn họ, bên nào động thủ trước, bên đó liền mất ưu thế. Yếu nhĩ mệnh tam thiên thuộc lực lượng ám sát, chuyên dựa vào ẩn thân ẩn ở nơi bí mật gần đó để xuống tay, nếu bọn họ động thủ trước, chẳng khác nào bại lộ vị trí chính mình. Mà bọn Thiên hạ vô địch nếu động thủ trước, chẳng khác nào đem chính mình đưa ra sáng cấp thời cơ cho đám kia sắp xếp người đánh lén.
Nhưng này lão chẳng động thủ, bọn họ không vội, làm cho những kẻ bàng quan bên ngoài nổi nóng. Có rất nhiều không kiên nhẫn đã muốn bắt đầu rống loạn trên kênh, mắng chửi rất đỗi khó nghe, có người từng là Chiến minh nhân, hoặc thấy rõ cách dàn trận trong chiến cuộc này, quay ra nói vài câu, kết quả ở ngoài còn chưa bắt đầu đánh, trong kênh Thế Giớiđã nổi loạn.
[ Thế Giới ] [ Mạnh tựa trâu bò ]: Lão tử nhìn ngươi đến cướp cô dâu, còn nghĩ ngươi là nam tử hán, kết quả người ở ngay trước mặt mà vẫn cứ trơ trơ, ta khinh! Nếu không dám đấu thì nhanh mà chạy về nhà, hảo hảo kêu ca hò hét trước mặt mẹ già nhà mi đi. Chả đáng mặt nam nhân!
[ Thế Giới ] [ Kỳ thật ta nằm vùng ]: Câm miệng cho ta, ngươi biết cái P gì! Ngươi xem mà không hiểu thế cục à? Lại đây tên ngốc sủa bậy kia.
[ Thế Giới ] [ Ta là ông nội ngươi ]: Ta nói cháu trai nà, nên đánh thì đánh đi, đừng lãng phí thời gian của mọi người, nữa tiếng đồng hồ nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn lắm a, ông đây lớn tuổi, xương cốt trong người không được tốt đâu.
[ Thế Giới ] [ Thiên chi ngân ]: Ngươi là đồ đầu đất, chạy nhanh ra để chết hay chi! Tưởng xác chết vùng dậy à!
[ Thế Giới ] [ Mạnh tựa trâu bò ]: Ngươi cho là ngươi nhìn ra thế cục? Ngươi sẽ không phải đồ ngốc sao? Gặp người khác liền bảo người ta ngốc, ngươi giỏi thì ra đánh đi, cái đồ cùi bắp nhất trò chơi!
[ Thế Giới ] [ Ta là ông nội ngươi ]: Ta nói ông trời con à, ông của ngươi thừa hơi chưa chết được, sẽ chờ đứa cháu bất hiếu nhà ngươi quỳ trước mộ ta dập đầu, bằng không ta chết cũng không sáng mắt a!
……
Lúc này đội nhân mã hai bên cứ cẩn trọng nhìn hành động của đối phương, còn nhóm trên Thế Giớithì đang mười phần tranh cãi sặc mùi thuốc súng. Theo bình thường, miếu Nguyệt lão là khu vực an toàn, ở đây không cho phép PK, nhưng khi cướp dâu, chỉ cần cờ vừa cắm xuống thì nơi này liền biến thành chiến trường. Quả nhiên, mấy người trên kênh Thế Giớicứ nhao nhao bà tám ồn ào cả lên, vì lời lẽ không hợp mà bắt đầu động đao đánh thật. Trận chiến của quần chúng ở hai bên cánh gà đã bắt đầu bùng phát.
Ngọn lửa đầu tiên đã khai hỏa, trận chiến quy mô lớn hơn liền bắt đầu. Phần lớn game thủ lấy công kích ma pháp làm chủ, nên phóng ra một trận quần thể ma pháp, vô tình ngộ thương biết bao nhiêu người? Vốn nhiều người đến chỉ để xem kịch vui, vô duyên vô cớ bị đánh, cũng bắt tay vào trả đòn. Hai bên cánh gà cứ thế không ngừng lóe lên hào quang kỹ năng, thỉnh thoảng còn có rất nhiều game thủ hóa bạch quang tử trận. Chuyện này cũng thật hoành tráng a, dù sao cuộc chiến cũng đã nổi lên, chẳng còn ai thèm để tâm xem bên cạnh có cướp dâu nữa hay không, thành ra khoảng đất trốn vốn để dành cho người ta đánh cướp dâu, giờ đã bị đám game thủ đánh đánh giết giết chen ngang mất.
Thiên hạ vô địch dù sao cũng từng là bang chủ của Chiến minh, biết rõ bí quyết PK quần thể, cũng rất biết nắm chắc thời cơ. Vừa thấy đám người hỗn loạn, lập tức bắt đầu lao tới tiến công. Bị che giữa một rừng hào quang kỹ năng, bọn họ đã rất nhanh tới gần tới cửa miếu Nguyệt lão. Cuộc chiến trong nháy mắt đã có chuyển biến, vốn dĩ nhóm ám sát có vẻ chiếm ưu thế, nhưng là đụng phải tình trạng bát nháo này, mục tiêu của bọn họ đã hỗn loạn, nói chi tới ưu thế.
Các game thủ xung quanh càng đánh càng hăng, rất game thủ vô tình mà bị giết hại, thậm chí có kẻ không cam lòng, gọi thêm bạn bè tới báo thù. Miếu Nguyệt lão hôm nay đúng là một nơi tàn sát. Tất cả mọi người giết đỏ cả mắt, cũng không thèm để mắt xem là thù hay là bạn, gặp người là xử hết. Tình hình chiến đấu cứ thế lan ra, chẳng mấy chốc đã lan vào tới miếu Nguyệt lão. Vừa mới bắt đầu thì chỉ là vài người không cẩn thận đánh trúng nhau, nhìn một chút thấy đây là địa bàn của Thị huyết đường, còn nhanh nhanh chạy đi. Nhưng sau lại có một chút giống thừa dịp rối loạn mà đánh bậy, trốn ở trong đám người lặng lẽ hướng bên này phóng kỹ năng.
Thị huyết đường cũng không thể làm gì, nhưng hai lần liền bị quấy rầy chẳng lẽ vẫn đứng đó chịu trận? Thế cục vốn là rối đến không rối hơn được rồi, nhưng vẫn ngoan ngoãn trấn định kéo tới một góc ngồi xuống, là bởi vì lão đại còn chưa lên tiếng, tuy rằng Hiệp Hàm không hứng thú tham dự trận hỗn chiến này, bất quá đâu phải ai cũng nhàm chán như thế. Lưu Nguyệt ngồi trên đùi y khanh khách cười. Bởi vì nàng nhìn thấy có kẻ dám quăng độc vào Hiệp Hàm, bình thường nếu ai có làm gì y, cũng chỉ ở mấy dịp thế này, những người đó mới dám trốn tránh một phen ám tập.
Mắt thấy tình hình càng ngày càng hỗn loạn, Hiệp Hàm cũng không muốn ngồi chờ chết. Vươn tay ghỏ thoăng thoắt trên bàn phím “Nhóm chiến đấu chuẩn bị, hổ trợ những người khác.” Đám game thủ Thị huyết đường tư chất vốn không giống nhau, được Hiệp Hàm chia ra làm nhóm chiến đấu, và nhóm cuộc sống, kiểu như bọn Bóng đêm là dân kinh doanh chuyên nghiệp, hổ trợ hậu cần cho gia tộc liền thuộc vào nhóm cuộc sống.
Sức chiến đấu của Thị huyết đường tuyệt đối là đệ nhất, vốn bên cạnh, có vài kẻ thừa dịp hỗn loạn mà quấy rối. Liền bị Không nên một trảm chém không còn giọt máu. Tay phải thần thánh thì ẩn thân ở bên cạnh, nhìn xa xa nếu có ai sử dụng kĩ năng qua bên này, thì sẽ phóng qua cho hai đao để hắn trở về chuyển sinh đoàn tụ ông bà. Loan đao cùng Không độc đứng ở một bên mắng, “Để vài người sống có được không a!” Quả nhiên khi nhìn thấy mấy cao thủ Thị huyết đường chuẩn bị xuất thủ, thì cái cục vốn đang rối nùi liền có ý chuyển chổ, khiến chổ Thị huyết đường đang đứng vô tình trở thành nơi bình an cực lạc. Lưu Nguyệt không thể không cảm thán, uy lực của các game thủ Thị huyết đường vẫn là không gì có thể sánh được.
Lúc này nàng càng có nhiều thời gian xem trò cướp dâu, Thiên hạ vô địch cùng Yếu nhĩ mệnh tam thiên sớm đã hợp lại thành một đống. Bởi vì hiện trường hỗn loạn, đội ám bộ của Yếu nhĩ mệnh tam thiên không phát huy được ưu thế, đành phải hiện thân cùng Thiên hạ vô địch sống mái một trận. Gia tộc Thiên hạ vô địch trang bị dù sao cũng kém hơn Yếu nhĩ mệnh tam thiên khá nhiều, tuy rằng gia tộc Yếu nhĩ mệnh tam thiên thực lực đều có vẻ cường, nhưng Thúy yên là bố y chức nghiệp, vốn đánh không được. Chỉ chốc lát, đã có hai người phải hồi thành.
Lưu Nguyệt nhìn có chút nhíu mày, nàng tuy rằng bất mãn Yên Vũ lợi dụng xong Thiên hạ vô địch liền quăng. Nhưng là dù sao cũng là hôn lễ của người khác, nhìn thấy người ta đến quấy rối, trong lòng nàng có chút không thoải mái. Có lẽ là bởi vì nàng từng đã ở nơi này cùng Hiệp Hàm cử hành hôn lễ. Nàng biết đứng trước mặt nguyệt lão, trong lòng hẳn đều hy vọng có được chúc phúc. Cho nên trong nháy mắt nàng thậm chí bắt đầu có chút đồng tình với Yên Vũ mê tình. Thiên hạ vô địch cùng Yếu nhĩ mệnh tam thiên vẫn cứ giằng co, hai bên vẫn chưa phân được thắng bại, nhưng mà Yên Vũ chạy đi đâu rồi? Lưu Nguyệt nhìn một vòng quanh miếu Nguyệt lão, thế nhưng vẫn không thấy cô ta đâu. Chẳng lẽ ở thời điểm tất cả mọi người vì cô ta đánh đến đầu rơi máu chảy, mà cô ta lại trốn đi? Vậy chẳng phải rất không có nghĩa khí sao.
Kết quả không đến một hồi, nàng liền nhìn thấy Yên Vũ, nguyên lai Yên Vũ vẫn ẩn thân ở bên cạnh, đến thời điểm Thiên hạ vô địch cùng Yếu nhĩ mệnh tam thiên ở thời điểm khó phân thắng bại nhất, cô ta liền hiện thân ra,hướng Thiên hạ vô địch hạ một chiêu liên hoàn. Vừa thấy cột máu Thiên hạ vô địch sắp cạn, mấy Nga Mi trong gia tộc liền phản ứng kịp thời, ngay thời điểm quan trọng, liền bơi đầy trở lại.
Lưu Nguyệt đoán chừng, Thiên hạ vô địch xem chừng thật sự phẫn nộ rồi, tuy rằng ngày đó hắn ở Thế Giớinói rất nhiều chuyện riêng của Yên Vũ, mắng cũng đủ khó nghe, nhưng là dù sao cũng không bỏ Yên Vũ xuống được. Thế mà Yên Vũ lại cố ý ép hắn vào chổ chết. Quả nhiên, Thiên hạ vô địch nổi điên, không thèm nhìn tới Yếu nhĩ mệnh tam thiên một cái, nhắm hướng Thiên hạ Yên Vũ đánh tới. Trang bị trên người Yên Vũ so ra tuy rằng có cao cấp hơn, nhưng là luận về kỹ xảo PK Thiên hạ vô địch tuyệt đối so không thua Yếu nhĩ mệnh tam thiên, nên chỉ sau vài lần chém, máu của cô ta liền tuột mất 1 nữa. Lúc này Yếu nhĩ mệnh tam thiên cho dù có muốn cứu, căn bản cũng không giúp được gì. Lưu Nguyệt trừng mắt nhìn Thiên hạ vô địch đang điên cuồng chém tới đem Yên Vũ giết chết. Ách……
Tình hình đột nhiên hóa thành hài kịch, cướp dâu lại thành ra tự tay đem cô dâu chém chết. Đợi đến khi cùng Nguyệt lão đối thoại, rốt cuộc cũng đâu thể tính là thành công? Phàm là bất kì ai vừa thấy, phỏng chừng đều bị sét đánh ngang tai.
Bọn họ đều rất đồng lòng, ngay cả chuyện cướp dâu mất mặt như vậy cũng cùng đến. Đếm sơ sơ, cũng thấy được toàn thể đều có mặt đủ, hơn 20 acc, đều ầm ầm ỉ ỉ đứng chặn trước cửa miếu nguyệt lão. Thiên hạ vô địch coi như có điểm phong độ, từ trong đội ngũ đi ra, hướng những game thủ trong miếu nói “Bất luận là tới xem kịch hay xem lễ, chuyện này kỳ thật không có can hệ gì tới mọi người, bọn ta cũng không muốn ngộ thương ai, nếu chỉ xem kịch xin mời đứng vào hai bên trái phải. Nếu vẫn càng ràng không đi lỡ dính chiêu thì đừng trách ta không nói trước.” Hắn vừa nói xong, phần lớn game thủ đến vì xem náo nhiệt, lập tức hướng tới hai bên trái phải trong miếu mà chạy đến. Đã vậy còn rất thức thời chừa cho bọn họ một khoảng đất trống.
Lưu Nguyệt nhìn Hiệp Hàm đang ngồi bên cạnh, Hiệp Hàm hiểu được ý tứ của nàng. Trong gia tộc đánh ra câu,“Chúng ta cũng rút đi.” Dù sao gia tộc Thị huyết đường so với các nhà khác cũng có tinh thần đoàn kết hơn, ngay đến việc rút về một chổ cũng thể hiện được phong cách quý phái, cứ thế chỉnh tề đứng ở phía bên phải miếu Nguyệt lão. Vây quanh tạo thành một vòng tròn giữa trung tâm trận chiến. Ách…… Kỳ thật cả đám họ hoàn toàn có thói quen này chính là nhờ Cô Dạ Hàn Tinh.
Thiên hạ vô địch nhìn thời gian không sai biệt lắm, mở công cụ trong hệ thống ra. Hướng khoảng trống giữa miếu nguyệt lão lao vào, trên màn hình mọi người liền hiện ra một bảng thời gian đếm ngược, nhắm chừng có khoảng ba mươi phút. Lưu Nguyệt lần đầu tiên được xem cướp dâu, kéo kéo ống tay áo Hiệp Hàm, muốn y giải thích. Hiệp Hàm nhìn bộ dạng nàng, biết nàng hẳn đang khá tò mò. Mới làm cho nhân vật trong game ngồi xuống đạ tọa, sau đó ném con chuột đi, rồi xoay người đem Lưu Nguyệt ôm vào lòng đặt nàng ngồi trên đùi mình,“Lá cờ này là công cụ do hệ thống cấp, dùng để sử dụng ở miếu Nguyệt lão. Đại khái quy tắc là, trong khoảng thời gian ba mươi phút đếm ngược, chỉ cần Thiên hạ vô địch dẫn người đánh vào bên trong miếu nguyệt lão, cùng nguyệt lão đối thoại là xem như thành công.” Lưu Nguyệt có phần hiểu được, gật gật đầu. Chốc lát sau nàng lại nổi lên một vấn đề khác muốn hỏi. Vì mọi người đến xem kịch đều rút vào trong, cho nên tầm nhìn trong miếu Nguyệt lão thật trống trải. Nhưng là, hiện tại trong miếu Nguyệt lão chỉ còn lại có cô dâu chú rể, điều này nhìn nhìn cứ thấy không được tự nhiên cho lắm.
Vậy chẳng phải chú rể phải gian nan chuẩn bị một mình đối địch với bên kia có hai mươi mấy người sao? Hắn nghĩ hắn là Cô Dạ Hàn Tinh sao. Nói tới trang bị trong trò chơi này, thì trang bị trên người Yếu nhĩ mệnh tam thiên cũng được xem là đầy đủ, nhưng cho dù hắn là thần đi nữa, thì một người có thể phòng thủ nguyên cái miếu Nguyệt lão sao? Điều này xem chừng là không có khả năng đi. Lưu Nguyệt lại trừng mắt, bày ra bộ dạng tò mò cực yêu nhìn nhìn Hiệp Hàm. Hiệp Hàm xem nàng như vậy, nhịn không được cười khẽ một chút. Cố ý lấy tay vuốt vuốt chóp mũi nàng nói, “Cô bé ngốc, Em quên Yếu nhĩ mệnh tam thiên là gia tộc gì sao?”
Lời này vừa ra, Lưu Nguyệt mới bất giác bừng tỉnh, đúng rồi. Chính nàng sao lại ngốc như vậy nhỉ, Yếu nhĩ mệnh tam thiên chính là dựa vào nghề ám sát mà lập nghiệp, người trong gia tộc hắn tất cả đều là cao thủ hệ ám sát a. Bởi vậy, bọn Thiên hạ vô địch ngược lại đã ăn mệt rồi đây. Sau đó Lưu Nguyệt lại đem lực chú ý đặt lại trong trò chơi.
Bọn Thiên hạ vô địch cũng không nhược, cho dù là acc mới luyện lại, nhưng dù sao cũng là lão game thủ, làm sao để mau thăng cấp, làm sao để đánh được trang bị, bọn họ so với những người khác càng hiểu rõ hơn. Thế này mới chỉ hơn nửa tháng, chẳng những cấp bậc tăng lên, mà trang bị cũng được nâng cấp hẳn, tuy rằng không thể so với bọn họ trước kia, nhưng ở trong game thế này cũng xem là trung cấp sa hoa rồi. Cái này thì ai sẽ thắng đây, quả chẳng ai đoán được.
Kỳ thật từ lúc cờ điểm bắt đầu đếm lùi, đã hai ba phút trôi qua, hai bên cứ giằng co mãi. Nhưng lại không bên nào mạo muội động thủ trước, có lẽ là đang thương lượng chiến thư, cũng có thể là đang đợi bên kia thiếu kiên nhẫn trước. Theo Hiệp Hàm nói, kỳ thật trận chiến này của bọn họ, bên nào động thủ trước, bên đó liền mất ưu thế. Yếu nhĩ mệnh tam thiên thuộc lực lượng ám sát, chuyên dựa vào ẩn thân ẩn ở nơi bí mật gần đó để xuống tay, nếu bọn họ động thủ trước, chẳng khác nào bại lộ vị trí chính mình. Mà bọn Thiên hạ vô địch nếu động thủ trước, chẳng khác nào đem chính mình đưa ra sáng cấp thời cơ cho đám kia sắp xếp người đánh lén.
Nhưng này lão chẳng động thủ, bọn họ không vội, làm cho những kẻ bàng quan bên ngoài nổi nóng. Có rất nhiều không kiên nhẫn đã muốn bắt đầu rống loạn trên kênh, mắng chửi rất đỗi khó nghe, có người từng là Chiến minh nhân, hoặc thấy rõ cách dàn trận trong chiến cuộc này, quay ra nói vài câu, kết quả ở ngoài còn chưa bắt đầu đánh, trong kênh Thế Giớiđã nổi loạn.
[ Thế Giới ] [ Mạnh tựa trâu bò ]: Lão tử nhìn ngươi đến cướp cô dâu, còn nghĩ ngươi là nam tử hán, kết quả người ở ngay trước mặt mà vẫn cứ trơ trơ, ta khinh! Nếu không dám đấu thì nhanh mà chạy về nhà, hảo hảo kêu ca hò hét trước mặt mẹ già nhà mi đi. Chả đáng mặt nam nhân!
[ Thế Giới ] [ Kỳ thật ta nằm vùng ]: Câm miệng cho ta, ngươi biết cái P gì! Ngươi xem mà không hiểu thế cục à? Lại đây tên ngốc sủa bậy kia.
[ Thế Giới ] [ Ta là ông nội ngươi ]: Ta nói cháu trai nà, nên đánh thì đánh đi, đừng lãng phí thời gian của mọi người, nữa tiếng đồng hồ nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn lắm a, ông đây lớn tuổi, xương cốt trong người không được tốt đâu.
[ Thế Giới ] [ Thiên chi ngân ]: Ngươi là đồ đầu đất, chạy nhanh ra để chết hay chi! Tưởng xác chết vùng dậy à!
[ Thế Giới ] [ Mạnh tựa trâu bò ]: Ngươi cho là ngươi nhìn ra thế cục? Ngươi sẽ không phải đồ ngốc sao? Gặp người khác liền bảo người ta ngốc, ngươi giỏi thì ra đánh đi, cái đồ cùi bắp nhất trò chơi!
[ Thế Giới ] [ Ta là ông nội ngươi ]: Ta nói ông trời con à, ông của ngươi thừa hơi chưa chết được, sẽ chờ đứa cháu bất hiếu nhà ngươi quỳ trước mộ ta dập đầu, bằng không ta chết cũng không sáng mắt a!
……
Lúc này đội nhân mã hai bên cứ cẩn trọng nhìn hành động của đối phương, còn nhóm trên Thế Giớithì đang mười phần tranh cãi sặc mùi thuốc súng. Theo bình thường, miếu Nguyệt lão là khu vực an toàn, ở đây không cho phép PK, nhưng khi cướp dâu, chỉ cần cờ vừa cắm xuống thì nơi này liền biến thành chiến trường. Quả nhiên, mấy người trên kênh Thế Giớicứ nhao nhao bà tám ồn ào cả lên, vì lời lẽ không hợp mà bắt đầu động đao đánh thật. Trận chiến của quần chúng ở hai bên cánh gà đã bắt đầu bùng phát.
Ngọn lửa đầu tiên đã khai hỏa, trận chiến quy mô lớn hơn liền bắt đầu. Phần lớn game thủ lấy công kích ma pháp làm chủ, nên phóng ra một trận quần thể ma pháp, vô tình ngộ thương biết bao nhiêu người? Vốn nhiều người đến chỉ để xem kịch vui, vô duyên vô cớ bị đánh, cũng bắt tay vào trả đòn. Hai bên cánh gà cứ thế không ngừng lóe lên hào quang kỹ năng, thỉnh thoảng còn có rất nhiều game thủ hóa bạch quang tử trận. Chuyện này cũng thật hoành tráng a, dù sao cuộc chiến cũng đã nổi lên, chẳng còn ai thèm để tâm xem bên cạnh có cướp dâu nữa hay không, thành ra khoảng đất trốn vốn để dành cho người ta đánh cướp dâu, giờ đã bị đám game thủ đánh đánh giết giết chen ngang mất.
Thiên hạ vô địch dù sao cũng từng là bang chủ của Chiến minh, biết rõ bí quyết PK quần thể, cũng rất biết nắm chắc thời cơ. Vừa thấy đám người hỗn loạn, lập tức bắt đầu lao tới tiến công. Bị che giữa một rừng hào quang kỹ năng, bọn họ đã rất nhanh tới gần tới cửa miếu Nguyệt lão. Cuộc chiến trong nháy mắt đã có chuyển biến, vốn dĩ nhóm ám sát có vẻ chiếm ưu thế, nhưng là đụng phải tình trạng bát nháo này, mục tiêu của bọn họ đã hỗn loạn, nói chi tới ưu thế.
Các game thủ xung quanh càng đánh càng hăng, rất game thủ vô tình mà bị giết hại, thậm chí có kẻ không cam lòng, gọi thêm bạn bè tới báo thù. Miếu Nguyệt lão hôm nay đúng là một nơi tàn sát. Tất cả mọi người giết đỏ cả mắt, cũng không thèm để mắt xem là thù hay là bạn, gặp người là xử hết. Tình hình chiến đấu cứ thế lan ra, chẳng mấy chốc đã lan vào tới miếu Nguyệt lão. Vừa mới bắt đầu thì chỉ là vài người không cẩn thận đánh trúng nhau, nhìn một chút thấy đây là địa bàn của Thị huyết đường, còn nhanh nhanh chạy đi. Nhưng sau lại có một chút giống thừa dịp rối loạn mà đánh bậy, trốn ở trong đám người lặng lẽ hướng bên này phóng kỹ năng.
Thị huyết đường cũng không thể làm gì, nhưng hai lần liền bị quấy rầy chẳng lẽ vẫn đứng đó chịu trận? Thế cục vốn là rối đến không rối hơn được rồi, nhưng vẫn ngoan ngoãn trấn định kéo tới một góc ngồi xuống, là bởi vì lão đại còn chưa lên tiếng, tuy rằng Hiệp Hàm không hứng thú tham dự trận hỗn chiến này, bất quá đâu phải ai cũng nhàm chán như thế. Lưu Nguyệt ngồi trên đùi y khanh khách cười. Bởi vì nàng nhìn thấy có kẻ dám quăng độc vào Hiệp Hàm, bình thường nếu ai có làm gì y, cũng chỉ ở mấy dịp thế này, những người đó mới dám trốn tránh một phen ám tập.
Mắt thấy tình hình càng ngày càng hỗn loạn, Hiệp Hàm cũng không muốn ngồi chờ chết. Vươn tay ghỏ thoăng thoắt trên bàn phím “Nhóm chiến đấu chuẩn bị, hổ trợ những người khác.” Đám game thủ Thị huyết đường tư chất vốn không giống nhau, được Hiệp Hàm chia ra làm nhóm chiến đấu, và nhóm cuộc sống, kiểu như bọn Bóng đêm là dân kinh doanh chuyên nghiệp, hổ trợ hậu cần cho gia tộc liền thuộc vào nhóm cuộc sống.
Sức chiến đấu của Thị huyết đường tuyệt đối là đệ nhất, vốn bên cạnh, có vài kẻ thừa dịp hỗn loạn mà quấy rối. Liền bị Không nên một trảm chém không còn giọt máu. Tay phải thần thánh thì ẩn thân ở bên cạnh, nhìn xa xa nếu có ai sử dụng kĩ năng qua bên này, thì sẽ phóng qua cho hai đao để hắn trở về chuyển sinh đoàn tụ ông bà. Loan đao cùng Không độc đứng ở một bên mắng, “Để vài người sống có được không a!” Quả nhiên khi nhìn thấy mấy cao thủ Thị huyết đường chuẩn bị xuất thủ, thì cái cục vốn đang rối nùi liền có ý chuyển chổ, khiến chổ Thị huyết đường đang đứng vô tình trở thành nơi bình an cực lạc. Lưu Nguyệt không thể không cảm thán, uy lực của các game thủ Thị huyết đường vẫn là không gì có thể sánh được.
Lúc này nàng càng có nhiều thời gian xem trò cướp dâu, Thiên hạ vô địch cùng Yếu nhĩ mệnh tam thiên sớm đã hợp lại thành một đống. Bởi vì hiện trường hỗn loạn, đội ám bộ của Yếu nhĩ mệnh tam thiên không phát huy được ưu thế, đành phải hiện thân cùng Thiên hạ vô địch sống mái một trận. Gia tộc Thiên hạ vô địch trang bị dù sao cũng kém hơn Yếu nhĩ mệnh tam thiên khá nhiều, tuy rằng gia tộc Yếu nhĩ mệnh tam thiên thực lực đều có vẻ cường, nhưng Thúy yên là bố y chức nghiệp, vốn đánh không được. Chỉ chốc lát, đã có hai người phải hồi thành.
Lưu Nguyệt nhìn có chút nhíu mày, nàng tuy rằng bất mãn Yên Vũ lợi dụng xong Thiên hạ vô địch liền quăng. Nhưng là dù sao cũng là hôn lễ của người khác, nhìn thấy người ta đến quấy rối, trong lòng nàng có chút không thoải mái. Có lẽ là bởi vì nàng từng đã ở nơi này cùng Hiệp Hàm cử hành hôn lễ. Nàng biết đứng trước mặt nguyệt lão, trong lòng hẳn đều hy vọng có được chúc phúc. Cho nên trong nháy mắt nàng thậm chí bắt đầu có chút đồng tình với Yên Vũ mê tình. Thiên hạ vô địch cùng Yếu nhĩ mệnh tam thiên vẫn cứ giằng co, hai bên vẫn chưa phân được thắng bại, nhưng mà Yên Vũ chạy đi đâu rồi? Lưu Nguyệt nhìn một vòng quanh miếu Nguyệt lão, thế nhưng vẫn không thấy cô ta đâu. Chẳng lẽ ở thời điểm tất cả mọi người vì cô ta đánh đến đầu rơi máu chảy, mà cô ta lại trốn đi? Vậy chẳng phải rất không có nghĩa khí sao.
Kết quả không đến một hồi, nàng liền nhìn thấy Yên Vũ, nguyên lai Yên Vũ vẫn ẩn thân ở bên cạnh, đến thời điểm Thiên hạ vô địch cùng Yếu nhĩ mệnh tam thiên ở thời điểm khó phân thắng bại nhất, cô ta liền hiện thân ra,hướng Thiên hạ vô địch hạ một chiêu liên hoàn. Vừa thấy cột máu Thiên hạ vô địch sắp cạn, mấy Nga Mi trong gia tộc liền phản ứng kịp thời, ngay thời điểm quan trọng, liền bơi đầy trở lại.
Lưu Nguyệt đoán chừng, Thiên hạ vô địch xem chừng thật sự phẫn nộ rồi, tuy rằng ngày đó hắn ở Thế Giớinói rất nhiều chuyện riêng của Yên Vũ, mắng cũng đủ khó nghe, nhưng là dù sao cũng không bỏ Yên Vũ xuống được. Thế mà Yên Vũ lại cố ý ép hắn vào chổ chết. Quả nhiên, Thiên hạ vô địch nổi điên, không thèm nhìn tới Yếu nhĩ mệnh tam thiên một cái, nhắm hướng Thiên hạ Yên Vũ đánh tới. Trang bị trên người Yên Vũ so ra tuy rằng có cao cấp hơn, nhưng là luận về kỹ xảo PK Thiên hạ vô địch tuyệt đối so không thua Yếu nhĩ mệnh tam thiên, nên chỉ sau vài lần chém, máu của cô ta liền tuột mất 1 nữa. Lúc này Yếu nhĩ mệnh tam thiên cho dù có muốn cứu, căn bản cũng không giúp được gì. Lưu Nguyệt trừng mắt nhìn Thiên hạ vô địch đang điên cuồng chém tới đem Yên Vũ giết chết. Ách……
Tình hình đột nhiên hóa thành hài kịch, cướp dâu lại thành ra tự tay đem cô dâu chém chết. Đợi đến khi cùng Nguyệt lão đối thoại, rốt cuộc cũng đâu thể tính là thành công? Phàm là bất kì ai vừa thấy, phỏng chừng đều bị sét đánh ngang tai.
Tác giả :
Vũ Thiên Lưu Huỳnh