Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Chương 21: – Vong Linh vu sư dữ bảo tàng
Tại Chướng Thụ rừng rậm thuộc đại phận tỉnh phía đông bắc của Mạt La đế, nằm ở trong một rừng núi vắng vẻ biên giới phía đông bắc, cách khoảng trăm dặm. Trong rừng toàn là những chướng thụ cao lớn, cành lá xanh tốt
Lá của Chướng thụ có thể tỏa ra những chướng khí có độc bao phủ cả một vùng. Những chướng khí này tích tụ quanh năm, nặng đến nỗi các loài chim cũng không dám bay ngang qua.
Nguy hiểm không chỉ có như thế, mà còn tồn tại một thiên nhiên mê cung ở đó. Tuy trong rừng có không có chướng khí, nhưng bất luận là người hay thú đề không thể dễ dàng tiến vào trong rừng đó!
Phất Lan Khoa – Ni Cổ Lạp Tư, thất giai vong linh vu sư, tóc xanh ngang vai, tướng mạo anh tuấn, thân người bình thường. Do phải tu luyện vong linh ma pháp, cho nên sắc mặt của lão rất tái nhợt, nhìn không có một chút máu. Con người thì hung tàn độc ác, tiếng xấu đồn xa bởi việc biến người sống trở thành vong linh sinh vật. Lão là mục tiêu truy sát của Quang Minh giáo hội!
Ba tháng trước đây, Phất Lan Khoa vô tình phát hiện ở trong phòng ma pháp một bản đồ về một bảo tàng bí mật. Lão cảm thấy cái này chắc không phải đồ giả, cũng đang lúc rảnh rang. Vì thế lão xuất tiền ra, dùng bản đồ để đi tìm Chướng Thụ rừng rậm!
Bởi vì gặp khó khăn do thiên nhiên mê cung ở Chướng Thụ rừng rậm gây ra, Phất Lan Khoa phải lưu lại ở Hỗn Loạn hoang nguyên này. Lão ta bỏ tiền ra mua một tên phong tinh linh đẹp trai làm phục vụ, đồng thời cũng làm người dẫn đường cho lão!
Tại Quang Minh đại lục tinh linh trừ cái tai nhọn ra, hình thể cũng tương tự với người thường, nhưng lại chia làm nhiều chủng tộc, tất cả bảy hệ bao gồm: quang, ám, thủy, hỏa, điện, phong, thổ. Mỗi hệ đều có năng lực ánh mắt trời sinh cũng như khả năng cảm ứng nguyên tố hệ. Phất Lan Khoa mua tên phong tinh linh này bởi vì gã là một hành giả rừng rậm. Gì chứ mê cung rừng rậm nào đều không thể làm gã bị khốn được!
Hoàng hôn xuống, bầu trời chỉ còn dư lại vài tia sáng yếu ớt, Phất Lan Khoa mặt một bộ pháp bào màu xám rộng thùng thình, rồi mang theo một trăm tên tử vong kỵ sĩ gọi từ " Minh giới", rồi để tên phong tinh linh dẫn đường tiến vào khu Chướng Khí rừng rậm, theo bản đồ để tìm kiếm bảo tàng!
Ở bên ngoài Chướng Thụ rậm rậm thật dày đặt cây cối, nhưng bên trong thì không phải vậy, chỉ có những cây thụ thân to lớn hơn, cành lá tươi xanh thôi!
Tử Vong kỵ sĩ, tứ giai vong linh sinh vật, cả người những tên kỵ sĩ này cùng với chiến mã đều là những bộ xương khô. Chỉ có một điều bình thường duy nhất là trong tay bọn chúng đều cầm một thanh thiết thương dài ba thước. Nguồn:
Tại Minh Giới tất cả vong linh sinh vật đều giống nhau, chỉ có tử vong kỵ sĩ là sở hữu tư duy trí tuệ, tất cả tuyệt đối tuân lệnh những điều khiển của Vong Linh Vu sư nào gọi bọn chúng đến. Bọn chúng còn có khả năng sử dụng vong linh khí, ai mà bị bọn chúng giết, thì sinh linh sẽ bị vong linh khí đồng hóa, biến thành vong linh sinh vật, bị điều khiển bởi chúng!
Tại Quang Minh đại lục, vong linh ma pháp có thể nói là cưc mạnh, cũng rất khó khăn để đạt đến cấp ma pháp này. Thật vậy, với thực lực của Phất Lan Khoa, thất giai vong linh vu sư, nếu cho lão thời gian thoải mái, chỉ cần một năm lão có thể gọi về một vạn tử vong kỵ sĩ, thành lập một tử vong kỵ binh đoàn
Tuy nhiên lão không có cơ hội như vậy, do Quang Minh giáo đình nhất định truy sát lão, nếu có một lượng lớn vong linh sinh vật tồn tại thì thế nào cũng bị để mắt tới. Hơn nữa nếu lão kiếm một nơi bí mật rồi dùng vài năm thời gian liên tục gọi tử vong kỵ sĩ, một khi xuất thế, cũng không thể tránh được việc bị Quang minh giáo đình cùng các đại đế quốc tiêu diệt!
Ngoài bìa Chướng thụ rừng rậm nà, Mạt Lạ hoàng gia Tư Lược đoàn do Diệp đại đoàn trưởng dẫn đầu, hắn dẫn theo toàn bộ đi ngang qua nơi này rồi dừng lại.
Do bởi hắn cảm thấy được trong rừng này có một cổ ma khí rất mạnh, cũng chính là cái nguyên tố đen sẫm đang tràn ngập. Từ lúc bắt đầu tu luyện Thiên Địa Chí Tôn công, hắn với chánh – ma, nhị khí rất mẫn cảm.
Khi người tu luyện đấu khí, thì tất cả đều ở trạng thái tĩnh, không có muốn phát tán ra ngoài để bị phát hiện. Diệp phong có thể khẳng định đây không phải do người phát ra, nhưng nó là cái gì?
Chẳng lẽ trong rừng rậm này lại có một con hắc ma thú cường đại? Diệp Phong chăm chăm nhìn vào khu rừng, rất không chịu được và tò mò.
Khải Đặc mặc một trường y dài màu đỏ, trên người trang bị giáp sắt, tay thì cầm một trường thương sắt dài ba thước, thấy được Diệp Phong lúc này, tò mò hỏi:" Lão đại, người cho đội ngũ dừng lại quan sát khu rừng này để làm gì?"
Lộ Lộ, U Nguyệt Nhi, Ba Nhĩ, Ai Đức, La Phi, Lạp Phỉ Nhĩ cùng một trăm tên Liệt Diễm kỵ sĩ tất cả đều không rõ tại vì sao Diệp Phong lại hạ lệnh dừng lại, rồi chăm chăm nhìn về phía Chướng Thụ rừng rậm!
" Bên trong khu rừng này có một cỗ hắc ám nguyên tố rất mạnh, ta muốn vào trong đó xem thử!" Diệp Phong biểu tình trầm tư.
" Hả? Hắc ám nguyên tố?" mọi người nghe vậy ai nấy đều giật nẩy người. Đặc biệt là U Nguyệt Nhi, là người bất ngờ nhất, nàng không thể tin được tên Diệp Phong này lại có thể cảm nhận được hắc ám nguyên tố.
" Lão Đại, khu rừng rậm này có mê cung, đi vào đó rất nguy hiểm a. Hơn nữa trong đó có hắc ám nguyên tố, nói không chừng trong đó có người của Ma tộc, không vào có được không?" Ai Đức lo lắng nhìn về phía U Nguyệt Nhi để nhắc nhở. U Nguyệt Nhi là Ma tộc hỗn huyết nhân, việc này Diệp Phong đã nói cho mọi người biết.
" Ma tộc không có thể ở địa phương này, nhưng mê cung này cũng thật tình khó vượt qua!" Diệp Phong gãi gãi đầu rồi nói.
" Chi chi…" tiếng của hầu tử vang lên, đó là của Ky Linh hầu bị Lộ Lộ gọi là tiểu Hắc. Nó nhảy đến trước mặt Diệp Phong, rồi chỉ về chính nó sau đó chỉ về hướng khu rừng, rồi nhảy loạn lên.
" Tiểu Hắc đi chỗ khác chơi, không được kêu loạn." Diệp Phong gạt tay một cái bảo tiểu Hắc tránh chỗ. Tiểu Hắc vẫn không chịu rồi tiếp tục chỉ vào nó và khu rừng đó rồi kêu loạn.
Diệp Phong cảm thấy có chút nghi hoặc, liền hỏi:" Chẳng lẽ ngươi biết cách tiến nhập mê cung của khu rừng này?"
" Chi chi…." Đầu tiểu Hắc như cái dùi đánh trông liên tục gật xuống, rồi chuyển người chạy về hướng khu rừng
" Chúng ta đi theo!" Diệp Phong nhìn thấy rất cao hứng, rồi ra lệnh cho mọi người đi theo Tiểu Hắc tiến vào khu rừng. Trong lòng hắn rất vui sướng, vì tên tiểu tử kia dù không biết tiếng người, rốt cuộc cũng có một chút hữu dụng.
Để lại xe ngưa hào hoa bên ngoài, hơn một trăm người cùng tiến vào khu rừng. Do Diệp Phong cảm thấy ma khí ở đây, rồi thêm có tiểu Hắc dẫn đường, tất cả đều tiến vào rừng để tìm nguyên nhân phát ra ma khí này!
" Các kỵ sĩ nên lưu ý, nơi này tất cả đều là chướng thụ, không thích cho các ngươi công kích bình thường. Khi có việc xảy ra, nếu không thể phát huy, thì nên lập tức xuống ngựa. Ta dạy cho bọn ngươi năm chiêu, so vơi việc sử dụng ngựa không thua kém!"
Đi từ từ, Diệp Phong quan sát địa hình chung quanh, rồi lên tiếng nhắc nhở những tên kỵ sĩ thủ hạ nên cẩn thận.
"Lão Đại yên tâm, khi có địch nhân, Liệt Diễm kỵ sĩ chúng sẽ sẽ cho bọn chúng thưởng thức tư vị năm chiêu đó!" Khải Đặc tự tin nói to, bộ dạng giống như đang đùa giỡn. Chỉ có U Nguyệt Nhi mắt đang trừng trừng!
Do chú tâm dạy cho mọi người võ học Trung Hoa, Diệp Phong dừng tốc độ tiến tới lại, cũng vì quá bận rộn, không để ý đến U Nguyệt Nhi. Thêm nữa, là do đã ở chung một tháng, từ tỉnh Đông Bắc trung bộ đến biên giới này.
Trải qua thời gian ở chung, bọn người Diệp Phong đã hiểu được cá tính Lạp Phỉ Nhĩ không chủ động nói chuyện với ai, và cũng đã biết thân thế của y, cùng với Lam Lam gặp nhau ở tại một nới. Ai nấy đều than thở vì vận khí của y thật tốt!
Bây giờ ngoài U Nguyệt Nhi ra, tất cả đều được Diệp Phong dạy những miếng võ học Trung Hoa.
Lạp Phỉ Nhĩ, Khải Đặc cùng một trăm tên Liệt Diễm kỵ sĩ đều thống nhất học thương pháp để thích hợp phát huy trên chiến trận, tất cả có năm thức.
La Phi được Diệp Phong dạy đao pháp và côn pháp, hợp thành một tam thức kinh hoàng. Việc sử dụng đại trụ thì đối với linh ngưu chiến sĩ rất thích hợp, vì thế La Phi trên đường đã chọn một cây đại trụ rộng 20 ly, dài khỏang hai thước làm vũ khí.
Trên công pháp, Diệp Phong chỉ có thể từ Thiên Địa Chí Tôn mà có được "Băng hỏa cửu trọng thiên", chia làm hai phần " Huyền Băng Quyết" và " Liệt Diễm công"
Lạp Phỉ Nhĩ luyện tập " Huyền Băng Quyết", do trong cơ thể đã có băng sương đấu khí, nên có thể chuyển hóa thành huyền băng chân khí, cuối cùng có thể tiến đến cấp bảy của " Huyền Băng Quyết"
Khải Đặc và bọn người khác thì luyện " Liệt Diễm công", cũng tương tự với Liệt Diễm đấu khí, chuyển lửa thành chân khí, tiến đến cấp bốn " Liệt Diễm công"!
Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên còn có thương pháp " Băng hỏa cửu thức", Diệp Phong cũng muốn để dành sau này truyền lại cho Lạp Phỉ Nhĩ và Khải Đặc để huấn luyện những kỵ sĩ mới.
Do thú nhân không thích hợp để luyện đấu khí, La Phi chỉ còn cách tốt nhất là luyện " Hiên Viên Chí Tôn công". Sự tiến bộ có thể nói là hơi chậm.
Cũng như Khải Đặc, Lạp Phỉ Nhĩ, La Phi bọn người này, Ai Đức được lão Đại thuyết phục từ bỏ thân phận cực điện kiếm sĩ, để tiến hành tu luyện lôi đình quyết và tam thức lôi đình đao pháp, dùng đấu khí chuyển lôi đình trở thành chân khí.
Lộ Lộ thì chỉ học được bộ vô ảnh vô tung và thuật điểm huyệt, tiến bộ rất nhanh, chỉ để phòng thân. Diệp Phong không muốn nàng phải cùng địch nhận chém giết!
Còn Ba Nhĩ, Diệp Phong phát hiện y trời sinh là một âm hờn thể, thích hợp với việc luyện linh hồn đả giao đạo. Không để bị lãng phí, hắn dự định dạy cho y " Hỗn thế hunh linh công"
Nhưng mà công pháp mới mẻ này mặc dù rất mạnh mẽ nhưng lại cũng tà ác cực độ. Nếu Quang Minh giáo đình mà biết được, thì thế nào cũng bị phiền toái. Thế là Diệp Phong chỉ để y luyện Hỗn Thế hung linh côn, còn về phần công pháp thì nói mai này khi thích hợp sẽ truyền dạy y!
Lá của Chướng thụ có thể tỏa ra những chướng khí có độc bao phủ cả một vùng. Những chướng khí này tích tụ quanh năm, nặng đến nỗi các loài chim cũng không dám bay ngang qua.
Nguy hiểm không chỉ có như thế, mà còn tồn tại một thiên nhiên mê cung ở đó. Tuy trong rừng có không có chướng khí, nhưng bất luận là người hay thú đề không thể dễ dàng tiến vào trong rừng đó!
Phất Lan Khoa – Ni Cổ Lạp Tư, thất giai vong linh vu sư, tóc xanh ngang vai, tướng mạo anh tuấn, thân người bình thường. Do phải tu luyện vong linh ma pháp, cho nên sắc mặt của lão rất tái nhợt, nhìn không có một chút máu. Con người thì hung tàn độc ác, tiếng xấu đồn xa bởi việc biến người sống trở thành vong linh sinh vật. Lão là mục tiêu truy sát của Quang Minh giáo hội!
Ba tháng trước đây, Phất Lan Khoa vô tình phát hiện ở trong phòng ma pháp một bản đồ về một bảo tàng bí mật. Lão cảm thấy cái này chắc không phải đồ giả, cũng đang lúc rảnh rang. Vì thế lão xuất tiền ra, dùng bản đồ để đi tìm Chướng Thụ rừng rậm!
Bởi vì gặp khó khăn do thiên nhiên mê cung ở Chướng Thụ rừng rậm gây ra, Phất Lan Khoa phải lưu lại ở Hỗn Loạn hoang nguyên này. Lão ta bỏ tiền ra mua một tên phong tinh linh đẹp trai làm phục vụ, đồng thời cũng làm người dẫn đường cho lão!
Tại Quang Minh đại lục tinh linh trừ cái tai nhọn ra, hình thể cũng tương tự với người thường, nhưng lại chia làm nhiều chủng tộc, tất cả bảy hệ bao gồm: quang, ám, thủy, hỏa, điện, phong, thổ. Mỗi hệ đều có năng lực ánh mắt trời sinh cũng như khả năng cảm ứng nguyên tố hệ. Phất Lan Khoa mua tên phong tinh linh này bởi vì gã là một hành giả rừng rậm. Gì chứ mê cung rừng rậm nào đều không thể làm gã bị khốn được!
Hoàng hôn xuống, bầu trời chỉ còn dư lại vài tia sáng yếu ớt, Phất Lan Khoa mặt một bộ pháp bào màu xám rộng thùng thình, rồi mang theo một trăm tên tử vong kỵ sĩ gọi từ " Minh giới", rồi để tên phong tinh linh dẫn đường tiến vào khu Chướng Khí rừng rậm, theo bản đồ để tìm kiếm bảo tàng!
Ở bên ngoài Chướng Thụ rậm rậm thật dày đặt cây cối, nhưng bên trong thì không phải vậy, chỉ có những cây thụ thân to lớn hơn, cành lá tươi xanh thôi!
Tử Vong kỵ sĩ, tứ giai vong linh sinh vật, cả người những tên kỵ sĩ này cùng với chiến mã đều là những bộ xương khô. Chỉ có một điều bình thường duy nhất là trong tay bọn chúng đều cầm một thanh thiết thương dài ba thước. Nguồn:
Tại Minh Giới tất cả vong linh sinh vật đều giống nhau, chỉ có tử vong kỵ sĩ là sở hữu tư duy trí tuệ, tất cả tuyệt đối tuân lệnh những điều khiển của Vong Linh Vu sư nào gọi bọn chúng đến. Bọn chúng còn có khả năng sử dụng vong linh khí, ai mà bị bọn chúng giết, thì sinh linh sẽ bị vong linh khí đồng hóa, biến thành vong linh sinh vật, bị điều khiển bởi chúng!
Tại Quang Minh đại lục, vong linh ma pháp có thể nói là cưc mạnh, cũng rất khó khăn để đạt đến cấp ma pháp này. Thật vậy, với thực lực của Phất Lan Khoa, thất giai vong linh vu sư, nếu cho lão thời gian thoải mái, chỉ cần một năm lão có thể gọi về một vạn tử vong kỵ sĩ, thành lập một tử vong kỵ binh đoàn
Tuy nhiên lão không có cơ hội như vậy, do Quang Minh giáo đình nhất định truy sát lão, nếu có một lượng lớn vong linh sinh vật tồn tại thì thế nào cũng bị để mắt tới. Hơn nữa nếu lão kiếm một nơi bí mật rồi dùng vài năm thời gian liên tục gọi tử vong kỵ sĩ, một khi xuất thế, cũng không thể tránh được việc bị Quang minh giáo đình cùng các đại đế quốc tiêu diệt!
Ngoài bìa Chướng thụ rừng rậm nà, Mạt Lạ hoàng gia Tư Lược đoàn do Diệp đại đoàn trưởng dẫn đầu, hắn dẫn theo toàn bộ đi ngang qua nơi này rồi dừng lại.
Do bởi hắn cảm thấy được trong rừng này có một cổ ma khí rất mạnh, cũng chính là cái nguyên tố đen sẫm đang tràn ngập. Từ lúc bắt đầu tu luyện Thiên Địa Chí Tôn công, hắn với chánh – ma, nhị khí rất mẫn cảm.
Khi người tu luyện đấu khí, thì tất cả đều ở trạng thái tĩnh, không có muốn phát tán ra ngoài để bị phát hiện. Diệp phong có thể khẳng định đây không phải do người phát ra, nhưng nó là cái gì?
Chẳng lẽ trong rừng rậm này lại có một con hắc ma thú cường đại? Diệp Phong chăm chăm nhìn vào khu rừng, rất không chịu được và tò mò.
Khải Đặc mặc một trường y dài màu đỏ, trên người trang bị giáp sắt, tay thì cầm một trường thương sắt dài ba thước, thấy được Diệp Phong lúc này, tò mò hỏi:" Lão đại, người cho đội ngũ dừng lại quan sát khu rừng này để làm gì?"
Lộ Lộ, U Nguyệt Nhi, Ba Nhĩ, Ai Đức, La Phi, Lạp Phỉ Nhĩ cùng một trăm tên Liệt Diễm kỵ sĩ tất cả đều không rõ tại vì sao Diệp Phong lại hạ lệnh dừng lại, rồi chăm chăm nhìn về phía Chướng Thụ rừng rậm!
" Bên trong khu rừng này có một cỗ hắc ám nguyên tố rất mạnh, ta muốn vào trong đó xem thử!" Diệp Phong biểu tình trầm tư.
" Hả? Hắc ám nguyên tố?" mọi người nghe vậy ai nấy đều giật nẩy người. Đặc biệt là U Nguyệt Nhi, là người bất ngờ nhất, nàng không thể tin được tên Diệp Phong này lại có thể cảm nhận được hắc ám nguyên tố.
" Lão Đại, khu rừng rậm này có mê cung, đi vào đó rất nguy hiểm a. Hơn nữa trong đó có hắc ám nguyên tố, nói không chừng trong đó có người của Ma tộc, không vào có được không?" Ai Đức lo lắng nhìn về phía U Nguyệt Nhi để nhắc nhở. U Nguyệt Nhi là Ma tộc hỗn huyết nhân, việc này Diệp Phong đã nói cho mọi người biết.
" Ma tộc không có thể ở địa phương này, nhưng mê cung này cũng thật tình khó vượt qua!" Diệp Phong gãi gãi đầu rồi nói.
" Chi chi…" tiếng của hầu tử vang lên, đó là của Ky Linh hầu bị Lộ Lộ gọi là tiểu Hắc. Nó nhảy đến trước mặt Diệp Phong, rồi chỉ về chính nó sau đó chỉ về hướng khu rừng, rồi nhảy loạn lên.
" Tiểu Hắc đi chỗ khác chơi, không được kêu loạn." Diệp Phong gạt tay một cái bảo tiểu Hắc tránh chỗ. Tiểu Hắc vẫn không chịu rồi tiếp tục chỉ vào nó và khu rừng đó rồi kêu loạn.
Diệp Phong cảm thấy có chút nghi hoặc, liền hỏi:" Chẳng lẽ ngươi biết cách tiến nhập mê cung của khu rừng này?"
" Chi chi…." Đầu tiểu Hắc như cái dùi đánh trông liên tục gật xuống, rồi chuyển người chạy về hướng khu rừng
" Chúng ta đi theo!" Diệp Phong nhìn thấy rất cao hứng, rồi ra lệnh cho mọi người đi theo Tiểu Hắc tiến vào khu rừng. Trong lòng hắn rất vui sướng, vì tên tiểu tử kia dù không biết tiếng người, rốt cuộc cũng có một chút hữu dụng.
Để lại xe ngưa hào hoa bên ngoài, hơn một trăm người cùng tiến vào khu rừng. Do Diệp Phong cảm thấy ma khí ở đây, rồi thêm có tiểu Hắc dẫn đường, tất cả đều tiến vào rừng để tìm nguyên nhân phát ra ma khí này!
" Các kỵ sĩ nên lưu ý, nơi này tất cả đều là chướng thụ, không thích cho các ngươi công kích bình thường. Khi có việc xảy ra, nếu không thể phát huy, thì nên lập tức xuống ngựa. Ta dạy cho bọn ngươi năm chiêu, so vơi việc sử dụng ngựa không thua kém!"
Đi từ từ, Diệp Phong quan sát địa hình chung quanh, rồi lên tiếng nhắc nhở những tên kỵ sĩ thủ hạ nên cẩn thận.
"Lão Đại yên tâm, khi có địch nhân, Liệt Diễm kỵ sĩ chúng sẽ sẽ cho bọn chúng thưởng thức tư vị năm chiêu đó!" Khải Đặc tự tin nói to, bộ dạng giống như đang đùa giỡn. Chỉ có U Nguyệt Nhi mắt đang trừng trừng!
Do chú tâm dạy cho mọi người võ học Trung Hoa, Diệp Phong dừng tốc độ tiến tới lại, cũng vì quá bận rộn, không để ý đến U Nguyệt Nhi. Thêm nữa, là do đã ở chung một tháng, từ tỉnh Đông Bắc trung bộ đến biên giới này.
Trải qua thời gian ở chung, bọn người Diệp Phong đã hiểu được cá tính Lạp Phỉ Nhĩ không chủ động nói chuyện với ai, và cũng đã biết thân thế của y, cùng với Lam Lam gặp nhau ở tại một nới. Ai nấy đều than thở vì vận khí của y thật tốt!
Bây giờ ngoài U Nguyệt Nhi ra, tất cả đều được Diệp Phong dạy những miếng võ học Trung Hoa.
Lạp Phỉ Nhĩ, Khải Đặc cùng một trăm tên Liệt Diễm kỵ sĩ đều thống nhất học thương pháp để thích hợp phát huy trên chiến trận, tất cả có năm thức.
La Phi được Diệp Phong dạy đao pháp và côn pháp, hợp thành một tam thức kinh hoàng. Việc sử dụng đại trụ thì đối với linh ngưu chiến sĩ rất thích hợp, vì thế La Phi trên đường đã chọn một cây đại trụ rộng 20 ly, dài khỏang hai thước làm vũ khí.
Trên công pháp, Diệp Phong chỉ có thể từ Thiên Địa Chí Tôn mà có được "Băng hỏa cửu trọng thiên", chia làm hai phần " Huyền Băng Quyết" và " Liệt Diễm công"
Lạp Phỉ Nhĩ luyện tập " Huyền Băng Quyết", do trong cơ thể đã có băng sương đấu khí, nên có thể chuyển hóa thành huyền băng chân khí, cuối cùng có thể tiến đến cấp bảy của " Huyền Băng Quyết"
Khải Đặc và bọn người khác thì luyện " Liệt Diễm công", cũng tương tự với Liệt Diễm đấu khí, chuyển lửa thành chân khí, tiến đến cấp bốn " Liệt Diễm công"!
Băng Hỏa Cửu Trọng Thiên còn có thương pháp " Băng hỏa cửu thức", Diệp Phong cũng muốn để dành sau này truyền lại cho Lạp Phỉ Nhĩ và Khải Đặc để huấn luyện những kỵ sĩ mới.
Do thú nhân không thích hợp để luyện đấu khí, La Phi chỉ còn cách tốt nhất là luyện " Hiên Viên Chí Tôn công". Sự tiến bộ có thể nói là hơi chậm.
Cũng như Khải Đặc, Lạp Phỉ Nhĩ, La Phi bọn người này, Ai Đức được lão Đại thuyết phục từ bỏ thân phận cực điện kiếm sĩ, để tiến hành tu luyện lôi đình quyết và tam thức lôi đình đao pháp, dùng đấu khí chuyển lôi đình trở thành chân khí.
Lộ Lộ thì chỉ học được bộ vô ảnh vô tung và thuật điểm huyệt, tiến bộ rất nhanh, chỉ để phòng thân. Diệp Phong không muốn nàng phải cùng địch nhận chém giết!
Còn Ba Nhĩ, Diệp Phong phát hiện y trời sinh là một âm hờn thể, thích hợp với việc luyện linh hồn đả giao đạo. Không để bị lãng phí, hắn dự định dạy cho y " Hỗn thế hunh linh công"
Nhưng mà công pháp mới mẻ này mặc dù rất mạnh mẽ nhưng lại cũng tà ác cực độ. Nếu Quang Minh giáo đình mà biết được, thì thế nào cũng bị phiền toái. Thế là Diệp Phong chỉ để y luyện Hỗn Thế hung linh côn, còn về phần công pháp thì nói mai này khi thích hợp sẽ truyền dạy y!
Tác giả :
Hằng Tâm