Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Chương 77: Thể chất Conan
Cổ nhân thường dùng tóc đen để thay thế sầu tư và hoài niệm, Kỳ Yến lấy tóc dì Trương, chính là muốn dùng tóc của dì, để kéo dài phần lo lắng và hoài niệm của mẹ đối với con.
Có đôi khi linh lực chỉ là một chất dẫn, tình cảm mới là kỳ tích vĩ đại nhất.
Rất nhanh sương khói lượn lờ trong phòng càng ngày càng nhiều, nhiều đến mức đã không giống như là số lượng mà ba nén hương có thể có, nhưng mà sương khói còn đang gia tăng, dần dần cả căn phòng đều bị sương khói bao phủ.
“Chị Trương, nhắm mắt lại, gọi tên con chị.”
“Tôn Long, Tôn Long…”
Trong tiếng kêu của chị Trương mang theo chờ mong và thành kính, giống như chỉ cần gọi tên con dì, thì đứa con ấy liền trở về.
Loại phương pháp này kỳ thật rất thông dụng trong dân gian trước kia, có vài đứa bé đột nhiên khóc đêm không ngừng, người già liền nói đây là bị kinh hồn, sau đó người lớn trong nhà lấy quần áo đứa nhỏ thường mặc, ở chỗ bọn nó thường xuyên chơi đùa gọi tên bọn nó, gọi hồn phách đã bị kinh hách của bọn nó về, cái này tục xưng là “gọi hồn.”
Phương pháp của cậu có hiệu quả giống như gọi hồn, chẳng qua là càng phức tạp, lúc thi thuật tương đối phí linh lực.
“Tôn Long…” Kỳ Yến tụ linh khí tới hai mắt, nhìn về phía lư hương, nhưng mà cậu chỉ nhìn thấy một mảnh tối đen, “Tôn Long.”
Linh hồn Tôn Long không có bất luận phản ứng gì, thứ cậu có thể nhìn thấy chỉ có một mảnh tĩnh mịch, đáy lòng Kỳ Yến trầm xuống, quay đầu nhìn về phía chị Trương phía sau vẫn từng tiếng một kêu gọi con trai, không biết nên nói chân tướng chuyện này với dì như thế nào.
Linh hồn Tôn Long không đáp lại, nói rõ cậu ta đã… chết.
Hương rất nhanh cháy sạch, sương khói cũng từng chút tán đi, dì Trương thấp thỏm bất an nhìn Kỳ Yến: “Kỳ tiên sinh, con của tôi tìm được chưa?”
Kỳ Yến đón nhận hai mắt dì, sau một lúc lâu cúi đầu nói: “Xin lỗi…”
Thân thể dì Trương lắc lắc, hơn nửa ngày mới vô lực khoát tay nói: “Không trách ngài…” Tuy rằng dì không biết Kỳ tiên sinh làm cái gì, nhưng mà những dị tượng trong phòng vừa rồi không phải gạt người, dù hiện tại không có kết quả, dì cũng mang lòng cảm kích với Kỳ Yến.
Kỳ Yến thu dọn đồ đạc, cùng Sầm Bách Hạc đi ra khỏi phòng dì Trương.
Sầm Bách Hạc đi theo sau Kỳ Yến, thấy Kỳ Yến không nói được một lời cảm xúc suy sụp, “Có phải con trai chị Trương không tốt lắm hay không?”
“Ừm, ” giọng Kỳ Yến có chút trầm thấp, “Đã dữ nhiều lành ít, cậu ấy đã không còn khí tràng phản ứng.” Người chỉ cần còn sống, liền có khí tràng của mình, không có khí tràng chẳng khác nào đã không còn trên đời này.
Sầm Bách Hạc dừng bước lại, nghĩ đến khi chị Trương quát to tên con trai nồng đậm tưởng niệm, có chút hiểu rõ vì sao cảm xúc của Tiền Tiền lại suy sụp như vậy. Hắn đi vài bước lớn tới phía trước, đi đến bên cạnh Kỳ Yến, chậm rãi vươn tay ôm ôm vai cậu, “Đây không phải là lỗi của em, không cần bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tâm tình em.”
Kỳ Yến miễn cưỡng cười cười, mở miệng nói: “Chỉ là cảm thấy khổ sở thay chị Trương thôi.” Dì một lòng nhớ nhung con trai, hiện giờ lại không biết qua đời ở nơi nào, khi chân tướng công bố, dì Trương lại nên tiếp thu như thế nào?
Một phần yêu thương của mẹ đối với con, khiến cậu động dung lại cảm thấy trầm trọng…
Từ nhỏ cậu không biết tình thương của mẹ là cái gì, nhưng cũng hiểu được phần tâm ý của người mẹ đối với con.
“Không cần nghĩ nhiều, đi tắm rửa một cái, ngủ một giấc thật ngon, ” Sầm Bách Hạc xoa xoa tóc cậu, “Tôi an bài người giúp đỡ tìm một chút, trên thế giới này có rất nhiều chuyện đều có thể dùng tiền để giải quyết.”
“Biết đầu nam nhân không được sờ không?” Kỳ Yến trừng hắn.
“Tôi cho em sờ lại nhé?” Sầm Bách Hạc bật cười, cúi đầu ở trước mặt Kỳ Yến.
Kỳ Yến nhìn chằm chằm tóc Sầm Bách Hạc vài giây, vươn tay xoa loạn trên đầu hắn một phen, xúc cảm tốt ngoài ý muốn: “Đây chính là anh đưa lên cửa đó.”
Sầm Bách Hạc ngẩng đầu, bất đắc dĩ cười nói: “Thế này em không thiệt thòi rồi chứ?”
Nhìn đầu tóc loạn như ổ gà của Sầm Bách Hạc, tâm tình Kỳ Yến nhất thời tốt hơn phân nửa, duỗi cánh tay khiến tóc hắn càng giống ổ gà một chút, mới vừa lòng gật gật đầu: “Ừm, cái này còn tạm được.”
Sầm tam ca kéo cửa phòng ra, liền nhìn thấy đầu tóc lộn xộn của em trai nhà mình, vừa định mở miệng hỏi một câu, liền thấy ánh mắt lạnh lẽo của em trai nhẹ nhàng bay lại đây, hắn yên lặng lùi về phòng, đóng cửa lại. Sớm biết mình sẽ làm bóng đèn trong lúc vô tình, hôm nay hắn liền không về bên này ở, lúc này lại chuốc thù của Bách Hạc.
“Anh ấy đang làm gì vậy?” Kỳ Yến nhìn Sầm tam ca mở cửa đi ra, lại đóng cửa lại, đầu đầy mờ mịt.
“Không biết.” Sầm Bách Hạc vẻ mặt chuyện không liên quan đến mình.
“A, ” trên mặt Kỳ Yến lộ ra vài phần ý cười, “Tôi đi ngủ, anh nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon.”
“Ừm, ngủ ngon.” Sầm Bách Hạc lại nhân cơ hội sờ một phen trên đầu Kỳ Yến.
Kỳ Yến ôm đầu liên tục lui về phía sau: “Về sau nếu tôi hói đầu, nhất định đều là anh làm hại.”
Sầm Bách Hạc thấy cậu như vậy, nhịn không được cười nhẹ ra tiếng. Mãi đến khi Kỳ Yến trở về phòng, hắn mới cúi đầu nhìn nhìn lòng bàn tay mình, ý cười trên mặt thật lâu không tán đi.
Buổi sáng khi Kỳ Yến rời giường, vừa vặn gặp được Đoàn Đoàn chuẩn bị đến nhà trẻ, cậu nhìn dì Trương dắt Đoàn Đoàn, cười hỏi, “Hôm nay chị Trương đưa Đoàn Đoàn à?”
Bình thường Đoàn Đoàn đến trường, đều có người chuyên đưa đón, phạm vi chức trách của chị Trương cũng không bao gồm đưa trẻ con trong nhà đến nhà trẻ.
“Đúng vậy, hôm nay bụng chị Diêu không thoải mái, cho nên tôi giúp chị ấy đưa Đoàn Đoàn, ” dì Trương cúi đầu nhìn Đoàn Đoàn, trên mặt còn mang theo vẻ tiều tụy, “Hôm nay sao Kỳ tiên sinh lại dậy sớm như vậy?”
“Tỉnh lại ngủ không được, liền thức dậy, ” Kỳ Yến sờ sờ đầu Đoàn Đoàn, “Vậy hôm nay tôi đưa đi.”
“Như vậy sao được!” Chị Trương vội mở miệng nói, “Ngài là khách quý, sao có thể cho ngài làm loại chuyện này?”
“Cho tới bây giờ tôi chưa từng đưa con nít đến nhà trẻ, hẳn là rất có ý tứ, ” Kỳ Yến vươn tay với Đoàn Đoàn, “Đoàn Đoàn, hôm nay chú đưa cháu đi được không.”
“Dạ!” Đoàn Đoàn gật đầu thật mạnh, hiển nhiên vô cùng chờ mong đối với chuyện Kỳ Yến đưa nó đến trường.
“Kỳ tiên sinh, điều này sao có thể…” Chị Trương thấy Kỳ Yến dắt Đoàn Đoàn đi, vội vã muốn kéo tay cô bé, kết quả Kỳ Yến trước dì một bước bế Đoàn Đoàn lên.
“Chị Trương, gần đây tâm tình chị không tốt, không bằng trước hết nghỉ ngơi có lương vài ngày, tình huống của chị đặc biệt, tôi nghĩ mọi người sẽ hiểu chị.” Nói xong, Kỳ Yến cũng không chờ dì Trương phản ứng, trực tiếp nói việc này với quản gia đứng ở bên cạnh.
Sầm gia từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài người làm việc không ít, cho nên thiếu một người làm cũng không có gì, huống chi là Kỳ Yến mở miệng, quản gia lập tức không chút do dự đáp ứng.
Kỳ Yến cúi đầu nhẹ giọng nói một câu gì đó bên tai quản gia, dì Trương không nghe thấy, nhưng mà dì cảm thấy quản gia dường như nhìn dì thêm vài lần.
“Kỳ, Kỳ tiên sinh…” Dì Trương đuổi theo ra cửa hai bước, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Kỳ Yến ôm Đoàn Đoàn lên chiếc xe đỗ ngoài cửa. Nếu không phải quản gia còn ở đây, giờ phút này dì hận không thể xông lên ôm lại Đoàn Đoàn.
“Trương Phượng Liên, ” quản gia gọi tên dì Trương, “Chuyện của dì Kỳ tiên sinh đã nói với tôi, hiện tại trạng thái tinh thần dì không thích hợp làm việc, tôi cho dì nghỉ một tháng, tháng này không trừ tiền lương của dì, dì đi xử lý việc nhà trước đi.” Hắn lấy từ trong bao ra một phong thư, “Đây là tiền lương dự chi đưa cho dì.”
Dì Trương nhìn phong thư này, run rẩy đưa tay nhận lấy, cả buổi mới run giọng nói: “Cám ơn, cũng cám ơn Kỳ tiên sinh.”
“Tiền Tiền đi đâu vậy?” Sầm Bách Hạc từ trên lầu đi xuống, nhìn quản gia và dì Trương, “Tôi thấy phòng cậu ấy mở cửa, người cũng không ở đó.”
“Ngũ thiếu, Kỳ tiên sinh đưa Đoàn Đoàn đi nhà trẻ.” Quản gia thấy dì Ttrương còn đang khóc, liền ho khan một tiếng, ý bảo dì có thể trở về phòng thu dọn, đừng làm việc này trước mặt ngũ thiếu.
“Nhà trẻ?”
“Người đưa Đoàn Đoàn đến nhà trẻ hôm nay bị bệnh, cho nên Kỳ tiên sinh liền đi đưa, ” quản gia nghĩ nghĩ, lại bổ sung một câu, “Kỳ tiên sinh nói cậu ấy chưa từng đưa con nít đến nhà trẻ, cho nên rất tò mò.”
Sầm Bách Hạc bật cười, thấp giọng nói: “Cậu ấy ngược lại thực thích con nít.”
“Ngũ thiếu?” Quản gia không nghe rõ Sầm Bách Hạc nói gì, khó hiểu nhìn hắn.
“Không có việc gì.” Sầm Bách Hạc lắc lắc đầu, “Nếu là Tiền Tiền đưa Đoàn Đoàn, vậy liền không cần lo lắng, không có việc gì.” Hắn quay đầu lại nhìn chị Trương vẻ mặt có chút không được tự nhiên, “Chị Trương, sắc mặt chị không dễ nhìn lắm, vẫn là trở về nghỉ ngơi trước đi.”
“Được, được.” Dì Trương xoa xoa nước mắt ở khóe mắt, xoay người cúi đầu vội vàng rời đi, không dám nhìn tới ánh mắt Sầm Bách Hạc.
Sầm Bách Hạc nhíu mày, sao chị Trương có chút không thích hợp?
“Buổi sáng tốt lành.” Đoàn Đoàn chào hỏi với bảo vệ nhà trẻ, được một nụ cười từ ái của bảo vệ. Mấy đứa trẻ có thể học ở nhà trẻ này, đều là gia đình vừa phú vừa quý, tất cả bảo vệ đều là lựa chọn tỉ mỉ, cho nên rất được nhóm trẻ con thích, bọn họ cũng vô cùng quen thuộc mấy bé con.
Nhìn thấy người đưa Đoàn Đoàn vô cùng lạ mắt, một vị bảo vệ còn cố ý ngồi xổm trước mặt Đoàn Đoàn, hỏi cô bé là ai, sau khi biết được là chú của Đoàn Đoàn, mới yên tâm để Kỳ Yến dắt Đoàn Đoàn vào phòng học.
“Đoàn Đoàn chào buổi sáng, ” cô giáo canh giữ ở cửa phòng học phất phất tay với Đoàn Đoàn, “Hôm nay tâm trạng tốt không?”
“Chào cô buổi sáng, ” Đoàn Đoàn lộ ra một khuôn mặt tươi cười xán lạn với cô giáo, sau đó nhìn Kỳ Yến bên cạnh, “Đây là chú của con.”
“Tiên sinh, chào ngài.” Cô giáo cười cười với Kỳ Yến, “Đoàn Đoàn ở trong trường học hết thảy đều rất tốt, xin ngài yên tâm.”
Kỳ Yến nhìn ra cô giáo này là thật lòng yêu thích mấy đứa trẻ, cười đưa tay Đoàn Đoàn vào tay cô giáo: “Mọi người vất vả.” Cậu ngồi xổm xuống sờ sờ đầu Đoàn Đoàn, “Hẹn gặp lại chú đi, buổi chiều chú với ngũ thúc của cháu cùng tới đón cháu, có được không?”
Đoàn Đoàn lưu luyến không rời lôi kéo tay áo Kỳ Yến: “Chú hẹn gặp lại, buổi chiều chú phải tới đón cháu sớm một chút nha.”
“Được, ” Kỳ Yến vươn ngón tay ra móc lấy một tay Đoàn Đoàn, “Ngoéo tay.”
“Dạ!” Nụ cười trên mặt Đoàn Đoàn nhất thời xán lạn lên.
Cô giáo của Đoàn Đoàn cười khanh khách nhìn một màn này, lớp học của các cô có hơn hai mươi bạn nhỏ, số lần người nhà Đoàn Đoàn tự mình đến đón con là nhiều nhất, bình thường có hoạt động phụ huynh, người lớn nhà cô bé cũng vô cùng phối hợp, chứ không phải để bảo mẫu bảo tiêu linh tinh đến góp đủ số, nhìn ra người nhà này vô cùng để ý con trẻ.
Hiện tại người chú này của Đoàn Đoàn tuy rằng cô chưa từng gặp, nhưng mà khi cậu ấy đối đãi con nít, cũng mười phần dụng tâm. Không giúp đỡ Đoàn Đoàn đeo túi sách, mà là ôn nhu dắt tay cô bé, lúc nói chuyện cũng tận lực ngồi xổm xuống nhìn thẳng với Đoàn Đoàn, chứ không phải dùng tư thế trên cao nhìn xuống với cô bé, gia trưởng như vậy nhất định là gia trưởng biết cách ở chung với con nít.
“Giỏi quá, ” Kỳ Yến đứng lên, cười nói với cô giáo, “Cô giáo, Đoàn Đoàn liền nhờ cô.”
“Đây là chuyện chúng tôi nên làm.” Cô giáo cười dắt Đoàn Đoàn vào trong phòng học, khi Đoàn Đoàn vào phòng học, còn không quên phất tay với Kỳ Yến, bộ dạng đáng yêu kia, Kỳ Yến nhìn mà tim đều mềm nhũn.
Đi ra khỏi phòng học, Kỳ Yến hứng thú nồng đậm thưởng thức kiến trúc nhà trẻ, nhìn thấy cách đó không xa có một cầu thang hình xoắn ốc, trong lòng có chút ngứa. Khi còn bé cậu chưa từng đi nhà trẻ, học mẫu giáo một năm liền bắt đầu học tiểu học, trấn trên điều kiện không tốt, cũng không có nhiều chỗ cho con nít chơi đùa, hiện tại nhìn thấy mấy thứ mà thời kỳ nhi đồng mình chưa từng chơi, thế mà còn có chút tiếc nuối nho nhỏ.
Ngoài cổng trường đỗ đủ kiểu xe sang, tùy tiện một chiếc liền đủ để cho người thường phấn đấu thiệt nhiều năm, Kỳ Yến đi ra cửa trường hai bước, không cẩn thận đụng phải một nam nhân mặc tây trang màu đen, “Ngại ngùng.”
Nam nhân nhìn cậu một cái, không nói gì, chỉ cúi đầu vội vàng đi vào trong cổng nhà trẻ, bảo an ở cửa hình như còn biết hắn, lên tiếng chào hỏi hắn.
“Lục tiên sinh, hôm nay ngài không đưa bé con đến à?”
Nam nhân này sửng sốt một chút, nhìn bảo vệ nói: “Hôm nay đứa nhỏ bị bệnh, tôi đến xin phép cô giáo.”
“Đứa nhỏ không có việc gì đi?”
“Không có việc gì, chỉ là cảm mạo, nghỉ ngơi hai ngày là khỏe.”
Bảo vệ nhìn bóng dáng nam nhân vội vàng rời đi, trong lòng mơ hồ có chút kỳ quái, con nít trong nhà bị bệnh, nào cần tự mình đến trường học xin phép, gọi điện thoại với cô giáo không được sao?
“Vị tiên sinh phía trước, xin đợi một chút.” Kỳ Yến bước vài bước đuổi theo nam nhân cúi đầu đi về phía trước kia, chắn trước mặt hắn, “Xin hỏi, anh là Lục tiên sinh sao?”
Nam nhân tây trang đen có chút nóng nảy trừng cậu: “Cậu muốn làm gì?”
Kỳ Yến nhìn túi công văn trong tay hắn, cười tủm tỉm nói: “Tôi không tính làm gì, chỉ là muốn hỏi một chút xem trong túi của anh bỏ thứ gì?”
Nam nhân này nghe vậy, nhất thời sắc mặt đại biến: “Cút ngay, mày đừng xen vào việc của người khác.”
“Nhà trẻ này có đứa nhỏ nhà tôi, tôi liền không phải là xen vào việc của người khác, ” Kỳ Yến cố ý đề cao âm lượng, “Anh không nói rõ ràng trong túi của anh bỏ cái gì, tôi sẽ không thả anh đi qua.”
Kỳ Yến tranh chấp với nam nhân này khiến cho những người khác cảnh giác, nhất là khi nghe Kỳ Yến hỏi nam nhân trong túi bỏ cái gì, mấy người đưa con bắt đầu cảnh giác, sôi nổi ôm con rời xa hai người.
Bảo an thấy tình huống có chút không đúng, nắm chặt côn điện trong tay đi đến bên cạnh hai người: “Hai vị tiên sinh, xin hỏi xảy ra chuyện gì?”
Nam nhân tây trang nam đen thấy mấy bảo an đều vây lại đây, đột nhiên lấy đồ vật trong túi ra, thế mà là một con dao phát ra ánh sáng lạnh, vẻ mặt hắn dữ tợn muốn chém về phía đứa nhỏ cách hắn gần nhất, cậu bé kia có thể là bởi vì quá nghịch ngợm mà tránh thoát tay người lớn, cho nên khi nam nhân tây trang đen nhào qua, chỉ có thể ngơ ngác đứng ở tại chỗ.
“A!” Trong đám người bộc phát ra vô số tiếng thét, nhóm người lớn ôm đứa nhỏ chạy ra bốn phía, hoảng sợ tránh khỏi nam nhân này.
Kỳ Yến cách nam nhân này gần nhất một cước đá vào cẳng chân nam nhân, thân thể nam nhân lắc lư, thế nhưng không có ngã xuống. Hắn quay đầu lại âm trầm trừng mắt nhìn Kỳ Yến một cái, giơ dao lên liền hung tợn chém về phía Kỳ Yến.
Kỳ Yến nghiêng người tránh thoát một dao trí mạng, có điều cánh tay vẫn bị dao rạch một vết. Nam nhân nhìn thấy máu, vẻ mặt càng thêm kích động, quay đầu liền nhìn về chỗ đứa bé kia đứng trước đó, kết quả không biết gia trưởng nào thừa dịp này, ôm cậu bé kia đi.
Thấy con mồi của mình chạy đi, tất cả cảm xúc mặt trái của nam nhân này đều chuyển dời lên trên người Kỳ Yến. Giờ phút này hắn giống như bò điên mất đi khống chế, liều lĩnh hết thảy đuổi theo Kỳ Yến chém.
Kỳ Yến một bên chạy, một bên cố ý dùng thủ thế khinh bỉ dẫn nam nhân này đến chỗ không người, đến khi xác định bốn phía cuối cùng không có đứa bé nào khác, Kỳ Yến lấy di động trong túi ra ném lên mặt nam nhân này.
“Bộp!” Khéo không khéo, di động vừa lúc nện lên mắt nam nhân, nam nhân đau đến chớp chớp mắt, ngay trong khoảnh khắc này, Kỳ Yến phi thân một cước đá vào bụng nam nhân, thân hình cao lớn của nam nhân đập vào trên một cái lốp xe chơi đùa của con nít, lốp xe tròng trên cổ hắn, giống như một con thằn lằn quỳ rạp trên mặt đất.
Kỳ Yến cũng không phải là nam chính chính nghĩa trong phim truyền hình, phải đợi bại hoại đứng dậy từ trên đất mới động thủ lần nữa, cậu thấy nam nhân bị lốp xe tròng vào cổ, quyết định thật nhanh giẫm lên cái tay lấy dao của nam nhân, thừa dịp nam nhân còn chưa kịp phản ứng, trở tay chế trụ cổ nam nhân, đem con dao dính máu cậu ném ra thật xa.
“Buông! Buông!”
“Bốp bốp!” Kỳ Yến vỗ trên đầu nam nhân vài cái, triệt để vỗ nam nhân đó đến mơ hồ. Cậu rút cà vạt của mình ra, đem một tay và một chân của nam nhân trói cùng nhau, nam nhân còn muốn giãy dụa, bị bảo an chạy tới sau đó dùng côn điện chích hai cái.
Nam nhân ở dưới đất run lên vài cái, rốt cuộc thành thật lại.
“Anh còn muốn tay đánh viện dưỡng lão Nam Sơn, chân đá nhà trẻ Bắc Hải có phải không?” Kỳ Yến mồm to thở dốc, mắng nam nhân dưới đất, “Chính anh cũng là người làm cha của đứa nhỏ, thật sự là uổng cho người làm cha!”
Hiệu trưởng thở hồng hộc chạy lại đây, ánh mắt nhìn Kỳ Yến giống như đang nhìn phụ mẫu tái sinh: “Tiên sinh, cám ơn cậu, tôi đại biểu giáo viên toàn trường còn có mấy đứa nhỏ cảm tạ cậu.”
Nam nhân này là gia trưởng của đứa nhỏ, hắn vào nhà trẻ ai cũng sẽ không hoài nghi, nếu chờ hắn tới gần giáo viên và mấy bé trong lớp, lại lấy dao ra, hậu quả khẳng định thiết tưởng không chịu nổi. May mắn gia trưởng học sinh này phát hiện hắn không thích hợp, lần này thật sự là quá nguy hiểm.
“Không có việc gì, bọn nhỏ không bị thương là tốt rồi, ” Kỳ Yến ôm cánh tay, đau đến nhe răng trợn mắt, “Báo cảnh sát chưa?”
“Báo rồi, báo rồi, ” hiệu trưởng nhìn thấy cánh tay Kỳ Yến bị thương, vội điện thoại gọi xe cứu thương, quay đầu gọi nhân viên y tế trường học cầm máu khẩn cấp cho Kỳ Yến.
Kỳ Yến nhìn tay trái áo sơ mi bị máu tươi của mình thấm đỏ, hít một hơi, canh bổ hơn nửa tháng nay xem như uống phí rồi. Nghĩ đến sau khi trở về, sắc mặt Sầm Bách Hạc, còn có canh bổ đủ loại kiểu dáng cuồn cuộn không ngừng, cậu nhịn không được rùng mình.
Không đúng, Bách Hạc chỉ là anh em của cậu thôi, vì sao cậu lại sợ hắn tức giận như vậy?
Chẳng lẽ là bị hắn trông giữ đến quen rồi?
“Cái gì?!” Sầm Bách Hạc ở trên hội nghị nhận được điện thoại của tam ca, sắc mặt đại biến, “Đoàn Đoàn có bị dọa sợ hay không?”
“Em biết rồi, em lập tức đi qua.” Sầm Bách Hạc cúp điện thoại, khép lại văn kiện trong tay, nói với quản lý cấp cao đang ngồi đây “Ngại ngùng, trong nhà xảy ra chuyện, tôi phải đi xử lý một chút, hội nghị hôm nay do Lương Phong và tổng giám đốc chủ trì.”
Cấp cao thấy sắc mặt ông chủ khó coi như vậy, đâu còn có tâm tư đi lo hội nghị, đều bắt đầu suy đoán trong nhà đã xảy ra chuyện gì.
“Xin các vị yên tĩnh một chút, ” Lương Phong đứng lên, nhìn mọi người một cái, “Hiện tại hội nghị tiếp tục tiến hành.”
“Lương đặc trợ, ” một vị giám đốc ngành có quan hệ cá nhân không tồi với Lương Phong đột nhiên nói, “Có phải ông chủ có một cô cháu gái học ở nhà trẻ Kim Hoa không?”
Lương Phong nhíu mày, giám đốc ngành này bình thường là một người rất chú ý, sao ở trường hợp này lại đàm luận việc tư của ông chủ?
“Kênh tin tức mới đưa tin, có người cầm dao tập kích nhà trẻ Kim Hoa, tử thương không rõ, cảnh sát và nhân viên y tế đã chạy tới hiện trường.” Giám đốc ngành giơ di động lên, chỉ chỉ, “Nếu tôi không có nhìn lầm, nhà trẻ Kim Hoa này, chính là cái vô cùng nổi danh kia.”
Toàn bộ phòng họp nhất thời ồ lên, hiện tại những người đó đều điên rồi sao? Thế mà lại lấy con nít để trả thù xã hội, ngay cả nhân tính cơ bản nhất cũng không có.
“Đồng chí cảnh sát, hôm nay nhờ có gia trưởng học sinh này, không thì mấy bé trong nhà trẻ chúng tôi liền nguy hiểm, ” hiệu trưởng dẫn đại đội trưởng đội cảnh sát đi tới bên cạnh xe y tế, Kỳ Yến đang ở bên trong khâu lại miệng vết thương.
Kỳ Yến một chút cũng không muốn gặp lại cảnh sát, nhất là mấy cảnh sát đó còn là người quen.
Trên thực tế khi cảnh sát nhận được tin tức báo nguy vội vàng chạy tới nhìn thấy Kỳ Yến, cũng có chút ngoài ý muốn. Vụ án lừa bán nhân khẩu lần trước, vị Kỳ tiên sinh này là người bị hại, tuy rằng có nhiều chỗ có điểm đáng ngờ, chỉ là lãnh đạo cục quốc an tự mình đến lĩnh người, bọn họ liền cho rằng Kỳ Yến là người của quốc an, cho nên mới có thể phá huỷ hang ổ kẻ buôn người, làm cho bọn họ một phát bắt được những tên đó.
“Kỳ tiên sinh?” Đại đội trưởng nhìn thấy Kỳ Yến, biểu tình có chút kinh ngạc, “Con của ngài… học ở trong nhà trẻ này à?” Thật không ngờ vị Kỳ tiên sinh này thoạt nhìn tuổi còn trẻ, ngay cả con cũng đã có.
“Không, hôm nay tôi chỉ là đưa con của bạn đến trường, thật không ngờ lại gặp loại chuyện này, ” Kỳ Yến cười khổ, cúi đầu nhìn bác sĩ khâu lại cho mình, “Đại khái tôi có thể chất Conan, mỗi lần đều có thể gặp được loại chuyện này.” Trên thực tế, nếu không phải cậu cọ mây tía của Sầm Bách Hạc, vừa rồi nam nhân đó quay đầu lại chém cậu một nhát, cậu căn bản là trốn không thoát, không phải nhẹ nhàng khâu mấy mũi là có thể giải quyết.
Đại đội trưởng có một khắc nghi ngờ trầm mặc, không thể không thừa nhận, vị Kỳ tiên sinh này phá lệ có duyên phận với cục cảnh sát của bọn họ, hơn nữa mỗi lần liên lụy tới đều là sự kiện xã hội lớn.
“Hiệu trưởng chào ngài, chúng tôi là phóng viên thời báo, xin hỏi vị tiên sinh trên xe chính là anh hùng dũng cảm đấu với kẻ xấu sao?”
“Đồng chí cảnh sát chào anh, chúng tôi là phóng viên mạng Mãnh Liêu, xin hỏi động cơ kẻ xấu đả thương người là gì, có đứa trẻ nào bị thương hay không?”
Không biết từ đâu nhảy ra vài phóng viên, đối với hiệu trưởng, đại đội trưởng còn có Kỳ Yến một trận chụp loạn, nhất là cánh tay Kỳ Yến, còn bị phóng viên chụp cận cảnh vài bức. Nếu không phải cảnh sát canh giữ ở cửa xe y tế, Kỳ Yến cảm thấy mấy phóng viên này đại khái sẽ vọt vào trong xe, đẩy tất cả nhân viên y tế ra, ba trăm sáu mươi độ không góc chết quay phim cậu.
“Xin các bạn phóng viên tạm thời ngừng quay phim, ” đại đội trưởng nhớ tới Kỳ Yến có khả năng mang thân phận đặc biệt, dang hai tay ngăn lại những màn ảnh máy quay đó, “Người bị thương cần yên tĩnh, mong mọi người hiểu cho một chút.”
“Đồng chí cảnh sát à, chúng tôi cũng là quan tâm vết thương của anh hùng thôi, ” phóng viên mạng Mãnh Liêu thấy cảnh sát không cho bọn họ chụp, không vui nói, “Tôi tin tưởng rất nhiều người đều thực quan tâm vị tiên sinh thấy việc nghĩa hăng hái làm này, chúng tôi làm phóng viên, nên nói cho dân chúng biết thứ họ muốn biết, quay thứ bọn họ muốn quan tâm.”
“Lúc người bị thương xử lý vết thương, cần một hoàn cảnh yên tĩnh, hiện tại không thể tiếp nhận quay phim và phỏng vấn.” Đại đội trưởng thiếu chút nữa đem lời trong lòng mắng ra, lấy bộ dạng hưng phấn của mấy phóng viên đó, nhìn thế nào cũng thấy không giống như là đang quan tâm người bị thương, càng như là sói nhìn thấy thịt.
“Đúng vậy đúng vậy, ” hiệu trưởng cười ngăn ở trước xe, “Mời mọi người tới phòng họp nghỉ ngơi trước một chút, có chuyện gì chậm rãi…”
“Hiệu trưởng tiên sinh, xin hỏi nhà trẻ phát sinh chuyện như vậy, có phải tồn tại vấn đề quản lý không tốt hay không?”
“Nghe nói trường học này thu phí vô cùng cao, phí dụng các ngài thu, có bao nhiêu là chân chính đổ vào mặt an ninh?”
“Có phải trường học có nhân viên công tác sinh ra mâu thuẫn với kẻ xấu, mới để cho hắn bộc phát đả thương người hay không?”
Mấy phóng viên đó thấy không phỏng vấn được người thấy việc nghĩa hăng hái làm, vì thế đều đem câu chuyện chuyển hướng về phía hiệu trưởng. Trước khi đến bọn họ từng điều tra, trường học này thu phí vô cùng cao, chính là nhà trẻ quý tộc trong truyền thuyết, cái này cũng có thể đào ra được không ít.
“Hiệu trưởng tiên sinh, nghe nói nhà trẻ này từ lúc xây dựng đến hiện tại, điều kiện nhận trẻ em đều vô cùng cao, ngài có nghĩ tới hay không, kẻ xấu là bởi vì sinh hoạt quá mức quẫn bách, đối với hiện tượng không công bằng trong xã hội này sinh ra cảm xúc phẫn hận, mới có thể làm ra loại chuyện này?”
Hiệu trưởng nghe được vấn đề này, sắc mặt nhất thời trầm xuống: “Đầu tiên, trường học của chúng tôi đúng là một khu nhà trẻ đầu tư cao, thu phí cũng vô cùng cao, điểm này tôi không phủ nhận, nhưng mà cái gọi là bất công xã hội của mấy người tôi cũng không đồng ý, bởi vì con của người hiềm nghi vốn là đứa nhỏ trong nhà trẻ chúng tôi. Tiếp theo, dù tồn tại hiện tượng bất bình đẳng xã hội, đây cũng không phải là cái cớ để hắn có thể gây tổn thương cho trẻ em. Chư vị phóng viên trong nhà hẳn là cũng có con, tôi muốn hỏi mọi người, mấy đứa trẻ đó có cái gì sai? Chỉ bởi vì bọn nó nhỏ yếu, bởi vì bọn nó ngây thơ không thể phản kháng, nên trở thành đối tượng phát tiết của kẻ thất bại ư?!”
Có đôi khi linh lực chỉ là một chất dẫn, tình cảm mới là kỳ tích vĩ đại nhất.
Rất nhanh sương khói lượn lờ trong phòng càng ngày càng nhiều, nhiều đến mức đã không giống như là số lượng mà ba nén hương có thể có, nhưng mà sương khói còn đang gia tăng, dần dần cả căn phòng đều bị sương khói bao phủ.
“Chị Trương, nhắm mắt lại, gọi tên con chị.”
“Tôn Long, Tôn Long…”
Trong tiếng kêu của chị Trương mang theo chờ mong và thành kính, giống như chỉ cần gọi tên con dì, thì đứa con ấy liền trở về.
Loại phương pháp này kỳ thật rất thông dụng trong dân gian trước kia, có vài đứa bé đột nhiên khóc đêm không ngừng, người già liền nói đây là bị kinh hồn, sau đó người lớn trong nhà lấy quần áo đứa nhỏ thường mặc, ở chỗ bọn nó thường xuyên chơi đùa gọi tên bọn nó, gọi hồn phách đã bị kinh hách của bọn nó về, cái này tục xưng là “gọi hồn.”
Phương pháp của cậu có hiệu quả giống như gọi hồn, chẳng qua là càng phức tạp, lúc thi thuật tương đối phí linh lực.
“Tôn Long…” Kỳ Yến tụ linh khí tới hai mắt, nhìn về phía lư hương, nhưng mà cậu chỉ nhìn thấy một mảnh tối đen, “Tôn Long.”
Linh hồn Tôn Long không có bất luận phản ứng gì, thứ cậu có thể nhìn thấy chỉ có một mảnh tĩnh mịch, đáy lòng Kỳ Yến trầm xuống, quay đầu nhìn về phía chị Trương phía sau vẫn từng tiếng một kêu gọi con trai, không biết nên nói chân tướng chuyện này với dì như thế nào.
Linh hồn Tôn Long không đáp lại, nói rõ cậu ta đã… chết.
Hương rất nhanh cháy sạch, sương khói cũng từng chút tán đi, dì Trương thấp thỏm bất an nhìn Kỳ Yến: “Kỳ tiên sinh, con của tôi tìm được chưa?”
Kỳ Yến đón nhận hai mắt dì, sau một lúc lâu cúi đầu nói: “Xin lỗi…”
Thân thể dì Trương lắc lắc, hơn nửa ngày mới vô lực khoát tay nói: “Không trách ngài…” Tuy rằng dì không biết Kỳ tiên sinh làm cái gì, nhưng mà những dị tượng trong phòng vừa rồi không phải gạt người, dù hiện tại không có kết quả, dì cũng mang lòng cảm kích với Kỳ Yến.
Kỳ Yến thu dọn đồ đạc, cùng Sầm Bách Hạc đi ra khỏi phòng dì Trương.
Sầm Bách Hạc đi theo sau Kỳ Yến, thấy Kỳ Yến không nói được một lời cảm xúc suy sụp, “Có phải con trai chị Trương không tốt lắm hay không?”
“Ừm, ” giọng Kỳ Yến có chút trầm thấp, “Đã dữ nhiều lành ít, cậu ấy đã không còn khí tràng phản ứng.” Người chỉ cần còn sống, liền có khí tràng của mình, không có khí tràng chẳng khác nào đã không còn trên đời này.
Sầm Bách Hạc dừng bước lại, nghĩ đến khi chị Trương quát to tên con trai nồng đậm tưởng niệm, có chút hiểu rõ vì sao cảm xúc của Tiền Tiền lại suy sụp như vậy. Hắn đi vài bước lớn tới phía trước, đi đến bên cạnh Kỳ Yến, chậm rãi vươn tay ôm ôm vai cậu, “Đây không phải là lỗi của em, không cần bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tâm tình em.”
Kỳ Yến miễn cưỡng cười cười, mở miệng nói: “Chỉ là cảm thấy khổ sở thay chị Trương thôi.” Dì một lòng nhớ nhung con trai, hiện giờ lại không biết qua đời ở nơi nào, khi chân tướng công bố, dì Trương lại nên tiếp thu như thế nào?
Một phần yêu thương của mẹ đối với con, khiến cậu động dung lại cảm thấy trầm trọng…
Từ nhỏ cậu không biết tình thương của mẹ là cái gì, nhưng cũng hiểu được phần tâm ý của người mẹ đối với con.
“Không cần nghĩ nhiều, đi tắm rửa một cái, ngủ một giấc thật ngon, ” Sầm Bách Hạc xoa xoa tóc cậu, “Tôi an bài người giúp đỡ tìm một chút, trên thế giới này có rất nhiều chuyện đều có thể dùng tiền để giải quyết.”
“Biết đầu nam nhân không được sờ không?” Kỳ Yến trừng hắn.
“Tôi cho em sờ lại nhé?” Sầm Bách Hạc bật cười, cúi đầu ở trước mặt Kỳ Yến.
Kỳ Yến nhìn chằm chằm tóc Sầm Bách Hạc vài giây, vươn tay xoa loạn trên đầu hắn một phen, xúc cảm tốt ngoài ý muốn: “Đây chính là anh đưa lên cửa đó.”
Sầm Bách Hạc ngẩng đầu, bất đắc dĩ cười nói: “Thế này em không thiệt thòi rồi chứ?”
Nhìn đầu tóc loạn như ổ gà của Sầm Bách Hạc, tâm tình Kỳ Yến nhất thời tốt hơn phân nửa, duỗi cánh tay khiến tóc hắn càng giống ổ gà một chút, mới vừa lòng gật gật đầu: “Ừm, cái này còn tạm được.”
Sầm tam ca kéo cửa phòng ra, liền nhìn thấy đầu tóc lộn xộn của em trai nhà mình, vừa định mở miệng hỏi một câu, liền thấy ánh mắt lạnh lẽo của em trai nhẹ nhàng bay lại đây, hắn yên lặng lùi về phòng, đóng cửa lại. Sớm biết mình sẽ làm bóng đèn trong lúc vô tình, hôm nay hắn liền không về bên này ở, lúc này lại chuốc thù của Bách Hạc.
“Anh ấy đang làm gì vậy?” Kỳ Yến nhìn Sầm tam ca mở cửa đi ra, lại đóng cửa lại, đầu đầy mờ mịt.
“Không biết.” Sầm Bách Hạc vẻ mặt chuyện không liên quan đến mình.
“A, ” trên mặt Kỳ Yến lộ ra vài phần ý cười, “Tôi đi ngủ, anh nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon.”
“Ừm, ngủ ngon.” Sầm Bách Hạc lại nhân cơ hội sờ một phen trên đầu Kỳ Yến.
Kỳ Yến ôm đầu liên tục lui về phía sau: “Về sau nếu tôi hói đầu, nhất định đều là anh làm hại.”
Sầm Bách Hạc thấy cậu như vậy, nhịn không được cười nhẹ ra tiếng. Mãi đến khi Kỳ Yến trở về phòng, hắn mới cúi đầu nhìn nhìn lòng bàn tay mình, ý cười trên mặt thật lâu không tán đi.
Buổi sáng khi Kỳ Yến rời giường, vừa vặn gặp được Đoàn Đoàn chuẩn bị đến nhà trẻ, cậu nhìn dì Trương dắt Đoàn Đoàn, cười hỏi, “Hôm nay chị Trương đưa Đoàn Đoàn à?”
Bình thường Đoàn Đoàn đến trường, đều có người chuyên đưa đón, phạm vi chức trách của chị Trương cũng không bao gồm đưa trẻ con trong nhà đến nhà trẻ.
“Đúng vậy, hôm nay bụng chị Diêu không thoải mái, cho nên tôi giúp chị ấy đưa Đoàn Đoàn, ” dì Trương cúi đầu nhìn Đoàn Đoàn, trên mặt còn mang theo vẻ tiều tụy, “Hôm nay sao Kỳ tiên sinh lại dậy sớm như vậy?”
“Tỉnh lại ngủ không được, liền thức dậy, ” Kỳ Yến sờ sờ đầu Đoàn Đoàn, “Vậy hôm nay tôi đưa đi.”
“Như vậy sao được!” Chị Trương vội mở miệng nói, “Ngài là khách quý, sao có thể cho ngài làm loại chuyện này?”
“Cho tới bây giờ tôi chưa từng đưa con nít đến nhà trẻ, hẳn là rất có ý tứ, ” Kỳ Yến vươn tay với Đoàn Đoàn, “Đoàn Đoàn, hôm nay chú đưa cháu đi được không.”
“Dạ!” Đoàn Đoàn gật đầu thật mạnh, hiển nhiên vô cùng chờ mong đối với chuyện Kỳ Yến đưa nó đến trường.
“Kỳ tiên sinh, điều này sao có thể…” Chị Trương thấy Kỳ Yến dắt Đoàn Đoàn đi, vội vã muốn kéo tay cô bé, kết quả Kỳ Yến trước dì một bước bế Đoàn Đoàn lên.
“Chị Trương, gần đây tâm tình chị không tốt, không bằng trước hết nghỉ ngơi có lương vài ngày, tình huống của chị đặc biệt, tôi nghĩ mọi người sẽ hiểu chị.” Nói xong, Kỳ Yến cũng không chờ dì Trương phản ứng, trực tiếp nói việc này với quản gia đứng ở bên cạnh.
Sầm gia từ trên xuống dưới từ trong ra ngoài người làm việc không ít, cho nên thiếu một người làm cũng không có gì, huống chi là Kỳ Yến mở miệng, quản gia lập tức không chút do dự đáp ứng.
Kỳ Yến cúi đầu nhẹ giọng nói một câu gì đó bên tai quản gia, dì Trương không nghe thấy, nhưng mà dì cảm thấy quản gia dường như nhìn dì thêm vài lần.
“Kỳ, Kỳ tiên sinh…” Dì Trương đuổi theo ra cửa hai bước, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Kỳ Yến ôm Đoàn Đoàn lên chiếc xe đỗ ngoài cửa. Nếu không phải quản gia còn ở đây, giờ phút này dì hận không thể xông lên ôm lại Đoàn Đoàn.
“Trương Phượng Liên, ” quản gia gọi tên dì Trương, “Chuyện của dì Kỳ tiên sinh đã nói với tôi, hiện tại trạng thái tinh thần dì không thích hợp làm việc, tôi cho dì nghỉ một tháng, tháng này không trừ tiền lương của dì, dì đi xử lý việc nhà trước đi.” Hắn lấy từ trong bao ra một phong thư, “Đây là tiền lương dự chi đưa cho dì.”
Dì Trương nhìn phong thư này, run rẩy đưa tay nhận lấy, cả buổi mới run giọng nói: “Cám ơn, cũng cám ơn Kỳ tiên sinh.”
“Tiền Tiền đi đâu vậy?” Sầm Bách Hạc từ trên lầu đi xuống, nhìn quản gia và dì Trương, “Tôi thấy phòng cậu ấy mở cửa, người cũng không ở đó.”
“Ngũ thiếu, Kỳ tiên sinh đưa Đoàn Đoàn đi nhà trẻ.” Quản gia thấy dì Ttrương còn đang khóc, liền ho khan một tiếng, ý bảo dì có thể trở về phòng thu dọn, đừng làm việc này trước mặt ngũ thiếu.
“Nhà trẻ?”
“Người đưa Đoàn Đoàn đến nhà trẻ hôm nay bị bệnh, cho nên Kỳ tiên sinh liền đi đưa, ” quản gia nghĩ nghĩ, lại bổ sung một câu, “Kỳ tiên sinh nói cậu ấy chưa từng đưa con nít đến nhà trẻ, cho nên rất tò mò.”
Sầm Bách Hạc bật cười, thấp giọng nói: “Cậu ấy ngược lại thực thích con nít.”
“Ngũ thiếu?” Quản gia không nghe rõ Sầm Bách Hạc nói gì, khó hiểu nhìn hắn.
“Không có việc gì.” Sầm Bách Hạc lắc lắc đầu, “Nếu là Tiền Tiền đưa Đoàn Đoàn, vậy liền không cần lo lắng, không có việc gì.” Hắn quay đầu lại nhìn chị Trương vẻ mặt có chút không được tự nhiên, “Chị Trương, sắc mặt chị không dễ nhìn lắm, vẫn là trở về nghỉ ngơi trước đi.”
“Được, được.” Dì Trương xoa xoa nước mắt ở khóe mắt, xoay người cúi đầu vội vàng rời đi, không dám nhìn tới ánh mắt Sầm Bách Hạc.
Sầm Bách Hạc nhíu mày, sao chị Trương có chút không thích hợp?
“Buổi sáng tốt lành.” Đoàn Đoàn chào hỏi với bảo vệ nhà trẻ, được một nụ cười từ ái của bảo vệ. Mấy đứa trẻ có thể học ở nhà trẻ này, đều là gia đình vừa phú vừa quý, tất cả bảo vệ đều là lựa chọn tỉ mỉ, cho nên rất được nhóm trẻ con thích, bọn họ cũng vô cùng quen thuộc mấy bé con.
Nhìn thấy người đưa Đoàn Đoàn vô cùng lạ mắt, một vị bảo vệ còn cố ý ngồi xổm trước mặt Đoàn Đoàn, hỏi cô bé là ai, sau khi biết được là chú của Đoàn Đoàn, mới yên tâm để Kỳ Yến dắt Đoàn Đoàn vào phòng học.
“Đoàn Đoàn chào buổi sáng, ” cô giáo canh giữ ở cửa phòng học phất phất tay với Đoàn Đoàn, “Hôm nay tâm trạng tốt không?”
“Chào cô buổi sáng, ” Đoàn Đoàn lộ ra một khuôn mặt tươi cười xán lạn với cô giáo, sau đó nhìn Kỳ Yến bên cạnh, “Đây là chú của con.”
“Tiên sinh, chào ngài.” Cô giáo cười cười với Kỳ Yến, “Đoàn Đoàn ở trong trường học hết thảy đều rất tốt, xin ngài yên tâm.”
Kỳ Yến nhìn ra cô giáo này là thật lòng yêu thích mấy đứa trẻ, cười đưa tay Đoàn Đoàn vào tay cô giáo: “Mọi người vất vả.” Cậu ngồi xổm xuống sờ sờ đầu Đoàn Đoàn, “Hẹn gặp lại chú đi, buổi chiều chú với ngũ thúc của cháu cùng tới đón cháu, có được không?”
Đoàn Đoàn lưu luyến không rời lôi kéo tay áo Kỳ Yến: “Chú hẹn gặp lại, buổi chiều chú phải tới đón cháu sớm một chút nha.”
“Được, ” Kỳ Yến vươn ngón tay ra móc lấy một tay Đoàn Đoàn, “Ngoéo tay.”
“Dạ!” Nụ cười trên mặt Đoàn Đoàn nhất thời xán lạn lên.
Cô giáo của Đoàn Đoàn cười khanh khách nhìn một màn này, lớp học của các cô có hơn hai mươi bạn nhỏ, số lần người nhà Đoàn Đoàn tự mình đến đón con là nhiều nhất, bình thường có hoạt động phụ huynh, người lớn nhà cô bé cũng vô cùng phối hợp, chứ không phải để bảo mẫu bảo tiêu linh tinh đến góp đủ số, nhìn ra người nhà này vô cùng để ý con trẻ.
Hiện tại người chú này của Đoàn Đoàn tuy rằng cô chưa từng gặp, nhưng mà khi cậu ấy đối đãi con nít, cũng mười phần dụng tâm. Không giúp đỡ Đoàn Đoàn đeo túi sách, mà là ôn nhu dắt tay cô bé, lúc nói chuyện cũng tận lực ngồi xổm xuống nhìn thẳng với Đoàn Đoàn, chứ không phải dùng tư thế trên cao nhìn xuống với cô bé, gia trưởng như vậy nhất định là gia trưởng biết cách ở chung với con nít.
“Giỏi quá, ” Kỳ Yến đứng lên, cười nói với cô giáo, “Cô giáo, Đoàn Đoàn liền nhờ cô.”
“Đây là chuyện chúng tôi nên làm.” Cô giáo cười dắt Đoàn Đoàn vào trong phòng học, khi Đoàn Đoàn vào phòng học, còn không quên phất tay với Kỳ Yến, bộ dạng đáng yêu kia, Kỳ Yến nhìn mà tim đều mềm nhũn.
Đi ra khỏi phòng học, Kỳ Yến hứng thú nồng đậm thưởng thức kiến trúc nhà trẻ, nhìn thấy cách đó không xa có một cầu thang hình xoắn ốc, trong lòng có chút ngứa. Khi còn bé cậu chưa từng đi nhà trẻ, học mẫu giáo một năm liền bắt đầu học tiểu học, trấn trên điều kiện không tốt, cũng không có nhiều chỗ cho con nít chơi đùa, hiện tại nhìn thấy mấy thứ mà thời kỳ nhi đồng mình chưa từng chơi, thế mà còn có chút tiếc nuối nho nhỏ.
Ngoài cổng trường đỗ đủ kiểu xe sang, tùy tiện một chiếc liền đủ để cho người thường phấn đấu thiệt nhiều năm, Kỳ Yến đi ra cửa trường hai bước, không cẩn thận đụng phải một nam nhân mặc tây trang màu đen, “Ngại ngùng.”
Nam nhân nhìn cậu một cái, không nói gì, chỉ cúi đầu vội vàng đi vào trong cổng nhà trẻ, bảo an ở cửa hình như còn biết hắn, lên tiếng chào hỏi hắn.
“Lục tiên sinh, hôm nay ngài không đưa bé con đến à?”
Nam nhân này sửng sốt một chút, nhìn bảo vệ nói: “Hôm nay đứa nhỏ bị bệnh, tôi đến xin phép cô giáo.”
“Đứa nhỏ không có việc gì đi?”
“Không có việc gì, chỉ là cảm mạo, nghỉ ngơi hai ngày là khỏe.”
Bảo vệ nhìn bóng dáng nam nhân vội vàng rời đi, trong lòng mơ hồ có chút kỳ quái, con nít trong nhà bị bệnh, nào cần tự mình đến trường học xin phép, gọi điện thoại với cô giáo không được sao?
“Vị tiên sinh phía trước, xin đợi một chút.” Kỳ Yến bước vài bước đuổi theo nam nhân cúi đầu đi về phía trước kia, chắn trước mặt hắn, “Xin hỏi, anh là Lục tiên sinh sao?”
Nam nhân tây trang đen có chút nóng nảy trừng cậu: “Cậu muốn làm gì?”
Kỳ Yến nhìn túi công văn trong tay hắn, cười tủm tỉm nói: “Tôi không tính làm gì, chỉ là muốn hỏi một chút xem trong túi của anh bỏ thứ gì?”
Nam nhân này nghe vậy, nhất thời sắc mặt đại biến: “Cút ngay, mày đừng xen vào việc của người khác.”
“Nhà trẻ này có đứa nhỏ nhà tôi, tôi liền không phải là xen vào việc của người khác, ” Kỳ Yến cố ý đề cao âm lượng, “Anh không nói rõ ràng trong túi của anh bỏ cái gì, tôi sẽ không thả anh đi qua.”
Kỳ Yến tranh chấp với nam nhân này khiến cho những người khác cảnh giác, nhất là khi nghe Kỳ Yến hỏi nam nhân trong túi bỏ cái gì, mấy người đưa con bắt đầu cảnh giác, sôi nổi ôm con rời xa hai người.
Bảo an thấy tình huống có chút không đúng, nắm chặt côn điện trong tay đi đến bên cạnh hai người: “Hai vị tiên sinh, xin hỏi xảy ra chuyện gì?”
Nam nhân tây trang nam đen thấy mấy bảo an đều vây lại đây, đột nhiên lấy đồ vật trong túi ra, thế mà là một con dao phát ra ánh sáng lạnh, vẻ mặt hắn dữ tợn muốn chém về phía đứa nhỏ cách hắn gần nhất, cậu bé kia có thể là bởi vì quá nghịch ngợm mà tránh thoát tay người lớn, cho nên khi nam nhân tây trang đen nhào qua, chỉ có thể ngơ ngác đứng ở tại chỗ.
“A!” Trong đám người bộc phát ra vô số tiếng thét, nhóm người lớn ôm đứa nhỏ chạy ra bốn phía, hoảng sợ tránh khỏi nam nhân này.
Kỳ Yến cách nam nhân này gần nhất một cước đá vào cẳng chân nam nhân, thân thể nam nhân lắc lư, thế nhưng không có ngã xuống. Hắn quay đầu lại âm trầm trừng mắt nhìn Kỳ Yến một cái, giơ dao lên liền hung tợn chém về phía Kỳ Yến.
Kỳ Yến nghiêng người tránh thoát một dao trí mạng, có điều cánh tay vẫn bị dao rạch một vết. Nam nhân nhìn thấy máu, vẻ mặt càng thêm kích động, quay đầu liền nhìn về chỗ đứa bé kia đứng trước đó, kết quả không biết gia trưởng nào thừa dịp này, ôm cậu bé kia đi.
Thấy con mồi của mình chạy đi, tất cả cảm xúc mặt trái của nam nhân này đều chuyển dời lên trên người Kỳ Yến. Giờ phút này hắn giống như bò điên mất đi khống chế, liều lĩnh hết thảy đuổi theo Kỳ Yến chém.
Kỳ Yến một bên chạy, một bên cố ý dùng thủ thế khinh bỉ dẫn nam nhân này đến chỗ không người, đến khi xác định bốn phía cuối cùng không có đứa bé nào khác, Kỳ Yến lấy di động trong túi ra ném lên mặt nam nhân này.
“Bộp!” Khéo không khéo, di động vừa lúc nện lên mắt nam nhân, nam nhân đau đến chớp chớp mắt, ngay trong khoảnh khắc này, Kỳ Yến phi thân một cước đá vào bụng nam nhân, thân hình cao lớn của nam nhân đập vào trên một cái lốp xe chơi đùa của con nít, lốp xe tròng trên cổ hắn, giống như một con thằn lằn quỳ rạp trên mặt đất.
Kỳ Yến cũng không phải là nam chính chính nghĩa trong phim truyền hình, phải đợi bại hoại đứng dậy từ trên đất mới động thủ lần nữa, cậu thấy nam nhân bị lốp xe tròng vào cổ, quyết định thật nhanh giẫm lên cái tay lấy dao của nam nhân, thừa dịp nam nhân còn chưa kịp phản ứng, trở tay chế trụ cổ nam nhân, đem con dao dính máu cậu ném ra thật xa.
“Buông! Buông!”
“Bốp bốp!” Kỳ Yến vỗ trên đầu nam nhân vài cái, triệt để vỗ nam nhân đó đến mơ hồ. Cậu rút cà vạt của mình ra, đem một tay và một chân của nam nhân trói cùng nhau, nam nhân còn muốn giãy dụa, bị bảo an chạy tới sau đó dùng côn điện chích hai cái.
Nam nhân ở dưới đất run lên vài cái, rốt cuộc thành thật lại.
“Anh còn muốn tay đánh viện dưỡng lão Nam Sơn, chân đá nhà trẻ Bắc Hải có phải không?” Kỳ Yến mồm to thở dốc, mắng nam nhân dưới đất, “Chính anh cũng là người làm cha của đứa nhỏ, thật sự là uổng cho người làm cha!”
Hiệu trưởng thở hồng hộc chạy lại đây, ánh mắt nhìn Kỳ Yến giống như đang nhìn phụ mẫu tái sinh: “Tiên sinh, cám ơn cậu, tôi đại biểu giáo viên toàn trường còn có mấy đứa nhỏ cảm tạ cậu.”
Nam nhân này là gia trưởng của đứa nhỏ, hắn vào nhà trẻ ai cũng sẽ không hoài nghi, nếu chờ hắn tới gần giáo viên và mấy bé trong lớp, lại lấy dao ra, hậu quả khẳng định thiết tưởng không chịu nổi. May mắn gia trưởng học sinh này phát hiện hắn không thích hợp, lần này thật sự là quá nguy hiểm.
“Không có việc gì, bọn nhỏ không bị thương là tốt rồi, ” Kỳ Yến ôm cánh tay, đau đến nhe răng trợn mắt, “Báo cảnh sát chưa?”
“Báo rồi, báo rồi, ” hiệu trưởng nhìn thấy cánh tay Kỳ Yến bị thương, vội điện thoại gọi xe cứu thương, quay đầu gọi nhân viên y tế trường học cầm máu khẩn cấp cho Kỳ Yến.
Kỳ Yến nhìn tay trái áo sơ mi bị máu tươi của mình thấm đỏ, hít một hơi, canh bổ hơn nửa tháng nay xem như uống phí rồi. Nghĩ đến sau khi trở về, sắc mặt Sầm Bách Hạc, còn có canh bổ đủ loại kiểu dáng cuồn cuộn không ngừng, cậu nhịn không được rùng mình.
Không đúng, Bách Hạc chỉ là anh em của cậu thôi, vì sao cậu lại sợ hắn tức giận như vậy?
Chẳng lẽ là bị hắn trông giữ đến quen rồi?
“Cái gì?!” Sầm Bách Hạc ở trên hội nghị nhận được điện thoại của tam ca, sắc mặt đại biến, “Đoàn Đoàn có bị dọa sợ hay không?”
“Em biết rồi, em lập tức đi qua.” Sầm Bách Hạc cúp điện thoại, khép lại văn kiện trong tay, nói với quản lý cấp cao đang ngồi đây “Ngại ngùng, trong nhà xảy ra chuyện, tôi phải đi xử lý một chút, hội nghị hôm nay do Lương Phong và tổng giám đốc chủ trì.”
Cấp cao thấy sắc mặt ông chủ khó coi như vậy, đâu còn có tâm tư đi lo hội nghị, đều bắt đầu suy đoán trong nhà đã xảy ra chuyện gì.
“Xin các vị yên tĩnh một chút, ” Lương Phong đứng lên, nhìn mọi người một cái, “Hiện tại hội nghị tiếp tục tiến hành.”
“Lương đặc trợ, ” một vị giám đốc ngành có quan hệ cá nhân không tồi với Lương Phong đột nhiên nói, “Có phải ông chủ có một cô cháu gái học ở nhà trẻ Kim Hoa không?”
Lương Phong nhíu mày, giám đốc ngành này bình thường là một người rất chú ý, sao ở trường hợp này lại đàm luận việc tư của ông chủ?
“Kênh tin tức mới đưa tin, có người cầm dao tập kích nhà trẻ Kim Hoa, tử thương không rõ, cảnh sát và nhân viên y tế đã chạy tới hiện trường.” Giám đốc ngành giơ di động lên, chỉ chỉ, “Nếu tôi không có nhìn lầm, nhà trẻ Kim Hoa này, chính là cái vô cùng nổi danh kia.”
Toàn bộ phòng họp nhất thời ồ lên, hiện tại những người đó đều điên rồi sao? Thế mà lại lấy con nít để trả thù xã hội, ngay cả nhân tính cơ bản nhất cũng không có.
“Đồng chí cảnh sát, hôm nay nhờ có gia trưởng học sinh này, không thì mấy bé trong nhà trẻ chúng tôi liền nguy hiểm, ” hiệu trưởng dẫn đại đội trưởng đội cảnh sát đi tới bên cạnh xe y tế, Kỳ Yến đang ở bên trong khâu lại miệng vết thương.
Kỳ Yến một chút cũng không muốn gặp lại cảnh sát, nhất là mấy cảnh sát đó còn là người quen.
Trên thực tế khi cảnh sát nhận được tin tức báo nguy vội vàng chạy tới nhìn thấy Kỳ Yến, cũng có chút ngoài ý muốn. Vụ án lừa bán nhân khẩu lần trước, vị Kỳ tiên sinh này là người bị hại, tuy rằng có nhiều chỗ có điểm đáng ngờ, chỉ là lãnh đạo cục quốc an tự mình đến lĩnh người, bọn họ liền cho rằng Kỳ Yến là người của quốc an, cho nên mới có thể phá huỷ hang ổ kẻ buôn người, làm cho bọn họ một phát bắt được những tên đó.
“Kỳ tiên sinh?” Đại đội trưởng nhìn thấy Kỳ Yến, biểu tình có chút kinh ngạc, “Con của ngài… học ở trong nhà trẻ này à?” Thật không ngờ vị Kỳ tiên sinh này thoạt nhìn tuổi còn trẻ, ngay cả con cũng đã có.
“Không, hôm nay tôi chỉ là đưa con của bạn đến trường, thật không ngờ lại gặp loại chuyện này, ” Kỳ Yến cười khổ, cúi đầu nhìn bác sĩ khâu lại cho mình, “Đại khái tôi có thể chất Conan, mỗi lần đều có thể gặp được loại chuyện này.” Trên thực tế, nếu không phải cậu cọ mây tía của Sầm Bách Hạc, vừa rồi nam nhân đó quay đầu lại chém cậu một nhát, cậu căn bản là trốn không thoát, không phải nhẹ nhàng khâu mấy mũi là có thể giải quyết.
Đại đội trưởng có một khắc nghi ngờ trầm mặc, không thể không thừa nhận, vị Kỳ tiên sinh này phá lệ có duyên phận với cục cảnh sát của bọn họ, hơn nữa mỗi lần liên lụy tới đều là sự kiện xã hội lớn.
“Hiệu trưởng chào ngài, chúng tôi là phóng viên thời báo, xin hỏi vị tiên sinh trên xe chính là anh hùng dũng cảm đấu với kẻ xấu sao?”
“Đồng chí cảnh sát chào anh, chúng tôi là phóng viên mạng Mãnh Liêu, xin hỏi động cơ kẻ xấu đả thương người là gì, có đứa trẻ nào bị thương hay không?”
Không biết từ đâu nhảy ra vài phóng viên, đối với hiệu trưởng, đại đội trưởng còn có Kỳ Yến một trận chụp loạn, nhất là cánh tay Kỳ Yến, còn bị phóng viên chụp cận cảnh vài bức. Nếu không phải cảnh sát canh giữ ở cửa xe y tế, Kỳ Yến cảm thấy mấy phóng viên này đại khái sẽ vọt vào trong xe, đẩy tất cả nhân viên y tế ra, ba trăm sáu mươi độ không góc chết quay phim cậu.
“Xin các bạn phóng viên tạm thời ngừng quay phim, ” đại đội trưởng nhớ tới Kỳ Yến có khả năng mang thân phận đặc biệt, dang hai tay ngăn lại những màn ảnh máy quay đó, “Người bị thương cần yên tĩnh, mong mọi người hiểu cho một chút.”
“Đồng chí cảnh sát à, chúng tôi cũng là quan tâm vết thương của anh hùng thôi, ” phóng viên mạng Mãnh Liêu thấy cảnh sát không cho bọn họ chụp, không vui nói, “Tôi tin tưởng rất nhiều người đều thực quan tâm vị tiên sinh thấy việc nghĩa hăng hái làm này, chúng tôi làm phóng viên, nên nói cho dân chúng biết thứ họ muốn biết, quay thứ bọn họ muốn quan tâm.”
“Lúc người bị thương xử lý vết thương, cần một hoàn cảnh yên tĩnh, hiện tại không thể tiếp nhận quay phim và phỏng vấn.” Đại đội trưởng thiếu chút nữa đem lời trong lòng mắng ra, lấy bộ dạng hưng phấn của mấy phóng viên đó, nhìn thế nào cũng thấy không giống như là đang quan tâm người bị thương, càng như là sói nhìn thấy thịt.
“Đúng vậy đúng vậy, ” hiệu trưởng cười ngăn ở trước xe, “Mời mọi người tới phòng họp nghỉ ngơi trước một chút, có chuyện gì chậm rãi…”
“Hiệu trưởng tiên sinh, xin hỏi nhà trẻ phát sinh chuyện như vậy, có phải tồn tại vấn đề quản lý không tốt hay không?”
“Nghe nói trường học này thu phí vô cùng cao, phí dụng các ngài thu, có bao nhiêu là chân chính đổ vào mặt an ninh?”
“Có phải trường học có nhân viên công tác sinh ra mâu thuẫn với kẻ xấu, mới để cho hắn bộc phát đả thương người hay không?”
Mấy phóng viên đó thấy không phỏng vấn được người thấy việc nghĩa hăng hái làm, vì thế đều đem câu chuyện chuyển hướng về phía hiệu trưởng. Trước khi đến bọn họ từng điều tra, trường học này thu phí vô cùng cao, chính là nhà trẻ quý tộc trong truyền thuyết, cái này cũng có thể đào ra được không ít.
“Hiệu trưởng tiên sinh, nghe nói nhà trẻ này từ lúc xây dựng đến hiện tại, điều kiện nhận trẻ em đều vô cùng cao, ngài có nghĩ tới hay không, kẻ xấu là bởi vì sinh hoạt quá mức quẫn bách, đối với hiện tượng không công bằng trong xã hội này sinh ra cảm xúc phẫn hận, mới có thể làm ra loại chuyện này?”
Hiệu trưởng nghe được vấn đề này, sắc mặt nhất thời trầm xuống: “Đầu tiên, trường học của chúng tôi đúng là một khu nhà trẻ đầu tư cao, thu phí cũng vô cùng cao, điểm này tôi không phủ nhận, nhưng mà cái gọi là bất công xã hội của mấy người tôi cũng không đồng ý, bởi vì con của người hiềm nghi vốn là đứa nhỏ trong nhà trẻ chúng tôi. Tiếp theo, dù tồn tại hiện tượng bất bình đẳng xã hội, đây cũng không phải là cái cớ để hắn có thể gây tổn thương cho trẻ em. Chư vị phóng viên trong nhà hẳn là cũng có con, tôi muốn hỏi mọi người, mấy đứa trẻ đó có cái gì sai? Chỉ bởi vì bọn nó nhỏ yếu, bởi vì bọn nó ngây thơ không thể phản kháng, nên trở thành đối tượng phát tiết của kẻ thất bại ư?!”
Tác giả :
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh