Luân Hồi Thương Đế
Chương 232 Đồng hành
“Không hổ là Tinh Thần môn Thánh Nữ, thủ đoạn đa dạng!”. Đoạn Ngọc nhìn thấy cảnh này thì không nhịn được mà thầm nói. Trước đó hắn vận dụng Tam giai nguyên thần phát ra tinh thần lực đều không thể ảnh hưởng đến thạch bích trận văn mà Cơ Tử Nguyệt chỉ đưa ra một viên châu kỳ dị đã có thể làm được, viên châu kia tất nhiên không phải là phàm vật.
“Lên!”. Cơ Tử Nguyệt hai tay hơi chuyển, một luồng tinh thần lực truyền thẳng xuống mặt đất, sau đó một khắc nàng khẽ quát một tiếng, hai tay cũng như dùng lực nâng lên phía trên.
“Rắc”. “Rắc”. Mặt đất dưới chân thạch bích đột nhiên nứt ra mấy đường kẽ lớn, Đoạn Ngọc rõ ràng nhìn thấy được thạch bích hắn trước đó không thế lay động chút nào bị nâng lên một chút.
“Chính vào lúc này!”. Cơ Tử Nguyệt đột nhiên quay đầu nhìn sang Đoạn Ngọc khẽ quát.
Đoạn Ngọc thoáng chút nhíu mày thì cũng hiểu được Cơ Tử Nguyệt đây là muốn ám chỉ hắn lấy ra trữ vật bảo vật đem thạch bích thu lấy, dựa theo yêu cầu của nàng nói thì trữ vật bảo vật phẩm chất phải đủ cao thì mới có thể ngăn cách Địa mạch chi lực. Trong tay Đoạn Ngọc giống như là có một cái như vậy.
Trong Thiên Cốc bí cảnh hắn đạt được Đoạn Thần Đại Đế ban cho mấy dạng phần thưởng, đi cùng với đó là một cái nhẫn trữ vật, Đoạn Ngọc cảm thấy phẩm chất của nó đủ cao để ngăn cách Địa mạch chi lực.
“Vù”. “Vù”. Đoạn Ngọc tinh thần lực lập tức tỏa ra đem khối thạch bích kia bao phủ, trận văn lực lượng không xuất hiện đem tinh thần lực của hắn đẩy ra giống như trước, điều này cũng đồng nghĩa với việc hắn có thể đem nó thu vào trong nhẫn trữ vật. Sau đó một khắc khối thạch bích đã biến mất, trong nhẫn trữ vật mà Đoạn Thần Đại Đế ban cho được Đoạn Ngọc đeo ở cổ nhiều ra một vật chính là khối thạch bích đó.
“...”. Đoạn Ngọc im lặng chờ đợi, Cơ Tử Nguyệt cũng là hướng ánh mắt tò mò nhìn hắn, sau đó hồi lâu không thấy có phản ứng gì khác thường thì cả hai mới thoáng thở ra. Điều này đồng nghĩa với việc trữ vật bảo vật của Đoạn Ngọc có thể ngăn cách thạch bích với Địa mạch chi lực.
“Tốt rồi, công tử quả nhiên là không khiến ta thất vọng”. Cơ Tử Nguyệt cười hai mắt híp lại hướng Đoạn Ngọc nói, cùng lúc đó cũng bí mật thu lại viên châu trước đó bị nàng đưa xuống mặt đất.
“Cũng là Thánh Nữ có biện pháp cắt đứt Địa mạch chi lực”. Đoạn Ngọc biểu hiện như thường nói. “Tiếp theo Thánh Nữ muốn như thế nào?”. Đã nói lợi ích từ thạch bích chia đôi nên Đoạn Ngọc không cho rằng Cơ Tử Nguyệt dễ dàng buông tha cho hắn, thạch bích này giá trị thực sự quá lớn.
“Công tử có thể gọi ta là Tử Nguyệt”. Cơ Tử Nguyệt cười cười đáp. “Nếu như công tử không chê thì để ta đồng hành với ngươi đi, chúng ta hai người lẫn nhau chiếu cố có thể đạt được càng nhiều lợi ích trong di tích này”. Nàng nói vô cùng nhẹ nhàng, phảng phất như đã quên đi sự tồn tại của lão ẩu kia.
“Như vậy sao được? Cô là Thánh Nữ Tinh Thần môn, nếu là cần người đồng hành thì Tinh Thần môn bên kia không phải là lựa chọn tốt hơn sao?”. Đoạn Ngọc lập tức lắc đầu phủ định. Hắn cảm thấy Cơ Tử Nguyệt không chỉ là tuyệt sắc mỹ nhân mà còn có thủ đoạn không tầm thường, nàng rất có thể là đã đem lão ẩu đi cùng mình đánh chết, trong này ẩn tình khúc mắc gì đó hắn không hứng thú biết, cũng không muốn quản.
Nếu là đi cùng với nàng thì e là hắn sẽ bị cuốn vào một chút phiền phức không cần thiết.
“Công tử yên tâm, ta hiện tại đã không còn là Tinh Thần môn Thánh Nữ”. Cơ Tử Nguyệt cười thản nhiên nói, sau đó dĩ nhiên là lấy ra một tấm mặt nạ màu tím đem che lại khuôn mặt tuyệt mỹ, khí tức trên người nàng lộ ra cũng xuất hiện biến hóa không nhỏ, so với trước dĩ nhiên là nhiều thêm một phần yêu dị.
Đoạn Ngọc nghe được lời Cơ Tử Nguyệt nói thì khẽ nhíu mày, nàng nói bản thân hiện tại đã không còn là Tinh Thần môn Thánh Nữ là có ý gì? Chỉ là trong di chỉ này hay nàng đã phản bội Tinh Thần môn, chuẩn bị thoát ly Tiên môn?
“Công tử không phải cũng đã nói thân phận Thánh Nữ của Tinh Thần môn không thích hợp để đi cùng với ngươi sao? Nếu là không đi cùng với ngươi thì ta chỗ nào nắm chắc được ngươi sẽ không một mình giấu đi thạch bích kia?”. Cơ Tử Nguyệt nghiêng đầu nhìn Đoạn Ngọc cười thâm ý hỏi.
Đoạn Ngọc nghe vậy thì mới khẽ gật đầu, liên quan đến sự tồn tại của thạch bích hắn cũng không muốn người khác biết, quan hệ giữa Cơ Tử Nguyệt cùng Tinh Thần môn là thế nào không rõ nhưng nàng quả thực là có khả năng để lộ ra sự tồn tại của nó. Để đảm bảo chắc chắn không lộ ra thạch bích tin tức thì việc để Cơ Tử Nguyệt đi bên cạnh mình sẽ là tốt nhất.
“Như vậy thì hi vọng Tử Nguyệt... cô nương có thể chiếu cố”. Đoạn Ngọc lúc này mới mở miệng. “Cô nương có thể gọi ta là Lục Ngọc!”.
“Lục Ngọc công tử khách khí”. Cơ Tử Nguyệt khẽ gật đầu. “Không biết công tử có hướng đi thế nào?”.
“Ta nghe nói bên trong khu rừng này tồn tại một chỗ trận pháp thần bí, bên trong hư hư thực thực là dược điền”. Đoạn Ngọc vốn là muốn đi hội tụ với đám người Đoạn gia nhưng bây giờ đi cùng với Cơ Tử Nguyệt thì tất nhiên là không tiện, thoáng chút suy nghĩ thì mời đáp. Không thể tập hợp với đám người trong gia tộc nhưng hắn vẫn có thể đến đó nhìn một chút, nói không chừng là có thể trợ giúp được.
“Ồ? Lục công tử cũng nghe được tin đồn này sao? Vậy chắc là không sai”. Cơ Tử Nguyệt khẽ ồ lên một tiếng gật đầu nói. “Như vậy thì chúng ta lập tức xuất phát đi, nếu là dược điền thì bên trong nói không chừng sẽ có không ít bảo dược cấp cao, chúng ta có thể tranh thủ một phen”.
“Được!”. Đoạn Ngọc gật đầu đáp. Nội tâm có chỗ nào đó cảm thấy không đúng nhưng suy nghĩ lại thì lại không thấy có vấn đề gì, chủ yếu vẫn là Cơ Tử Nguyệt quen thuộc quá nhanh, nhanh đến mức để Đoạn Ngọc cảm thấy không chân thực. Đường đường là Tinh Thần môn Thánh Nữ lại tùy tiện như vậy đồng hành với một người chưa từng gặp mặt sao?
Đoạn Ngọc nghi ngờ nhưng vẫn là cùng Cơ Tử Nguyệt đồng hành đi vào chỗ sâu trong khu rừng, trên đường đi hai người không nói với nhau câu nào nhưng lại ăn ý ẩn giấu tự thân khí tức, nếu là gặp phải võ giả khác thì đều lựa chọn tránh đi.
“Tử Nguyệt cô nương, không biết là trước khi vào di tích này Tinh Thần môn cường giả có phát hiện ra di tích có cái gì đặc biệt hay không?”. Cảm nhận được lực lượng cường đại đã ở cách chỗ mình không xa Đoạn Ngọc mới hướng Cơ Tử Nguyệt hỏi.
“Lục công tử muốn hỏi về vấn đề gì?”. Cơ Tử Nguyệt hồ nghi nhìn sang Đoạn Ngọc hỏi.
“Trong di tích này cụ thể là phân biệt ra mấy tầng khu vực?”. Đoạn Ngọc lập tức hỏi. Hắn trước đó cùng Thiên Tam đi vào mê cung, sau đó là đồng bằng có xác sống, tà lâm, phía sau hắn đi vào con đường thí luyện rồi đi thẳng đến khu vực hiện tại, không biết Thiên Tam bên kia thế nào.
“Trước đó di chỉ tồn tại trận pháp cấm chế rất mạnh, Tiên môn, Tà tông cường giả cũng không thể nhìn trộm quá nhiều”. Cơ Tử Nguyệt thoáng chút vuốt cằm mới đáp. “Căn cứ theo tin tức mà mấy vị cường giả của Tinh Thần môn ta truyền xuống cho đệ tử thì di chỉ này có cả thảy sáu tầng, tầng ngoài là mê cung, sau đó là đồng bằng xác sống, tà lâm, hoang nguyên, ngoại môn và hạch tâm”.
“Khu vực ngoại môn này là khu vực đệ tử của Tà Minh tông ở lại, bao quát rất nhiều khu vực nhỏ, khu vực hạch tâm thì không biết”.
Đoạn Ngọc khẽ gật đầu, những điều mà Cơ Tử Nguyệt nói cùng với những gì hắn trải nghiệm không khác nhiều, việc hắn đi qua con đường thí luyện xem như là xuyên qua hoang nguyên, vị trí mà hắn đang ở chính là khu vực ngoại môn, về phần chỗ hạch tâm của di chỉ thì hẳn là cần phải hướng đến trung tâm di chỉ mới tới được.
“Nói đến đặc biệt thì căn cứ theo cường giả Tinh Thần môn ta thăm dò được ở trong di tích này có một cỗ lực lượng rất cường đại, chỉ là không biết cỗ lực lượng này là thế nào tồn tại, có thể nó chính là bản thân di tích, có thể là trong di tích này có tồn tại nào đó vô cùng cường đại, vượt xa những cường giả kia”. Cơ Tử Nguyệt nói đến đây thì ngữ khí lộ ra nghiêm nghị.
Đoạn Ngọc kinh nghi, cỗ lực lượng cường đại mà Tiên môn, Tà tông cường giả nhìn trộm được không lẽ là chỗ không gian trên Cửu giai trong con đường thí luyện? Tà Minh Tổ Đế để lại tàn hồn trong đó, lực lượng tất nhiên là rất mạnh.
“Ta biết đều đã chia sẻ cho Lục công tử rồi, ngươi có phải là nên đáp lễ lại một chút hay không?”. Cơ Tử Nguyệt lúc này chợt hỏi.
“Tử Nguyệt cô nương muốn biết chuyện gì? Chỉ cần ta biết sẽ không giấu diếm”. Đoạn Ngọc thoáng chút cảnh giác nhưng vẫn là lễ độ hỏi.
“Chuyện này ngươi chắc chắn biết”. Cơ Tử Nguyệt cười khẽ, sau đó ánh mắt nhìn Đoạn Ngọc lộ ra vẻ thâm thúy không giống bình thường hỏi. “Ngươi có thể cho ta biết ngươi đạt được Tà Minh tông Thánh Tử ấn ký ở chỗ nào được hay không?”.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com
Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc