Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng
Chương 96: Vì nhân dân phục vụ
“Kỳ đại sư, cậu có bị thương không?” Triệu Chí Thành sửng sốt một khắc, kéo cửa xe ra chạy đến trước mặt Kỳ Yến, từ trên xuống dưới đánh giá cậu một phen, “Những người này là tổ chức kia à?”
Kỳ Yến đem ống sắt bên chân đá ra xa một chút, “Tôi đây thuộc về phòng vệ chính đáng, không tính là phạm pháp đi?”
Không, ngài đây là phòng vệ quá…
Có điều Triệu Chí Thành không dám đem lời này nói ra khỏi miệng, chỉ gọi người bắt mấy người dưới đất đứng lên. Lúc này bọn họ mới phát hiện, những người té dưới đất đều có chút không bình thường, nằm thẳng tắp giống như cương thi.
“Không có việc gì, các anh mang người về, hai giờ sau tự động khôi phục bình thường.” Dù sao thì tới đây đều là người của tiểu tổ đặc biệt, cậu cũng lười che giấu năng lực của mình, những người này cương cứng thì cứ để bọn họ cương cứng, dù sao miệng có thể nói chuyện là được.
Triệu Chí Thành thực thức thời không hỏi Kỳ đại sư có thể cởi bỏ hay không, cùng với những đồng nghiệp khác nâng mấy người này lên xe.
“Kỳ đại sư, lần này nhờ có mọi người, chúng tôi mới có thể bắt được đám tâm thần mất trí này, ” trong lòng Triệu Chí Thành có chút kích động, bọn họ vẫn luôn tìm không thấy người sai sử sau lưng, hiện tại bắt được đám nanh vuốt đó, không lo không moi ra được tin tức.
“Rèn sắt phải thừa dịp còn nóng, nếu vẫn không hỏi ra tin tức gì, tổ chức sau lưng bọn họ có khả năng sẽ sinh lòng cảnh giác tiến hành di dời nhân viên.” Triệu Chí Thành nghĩ vậy, trong lòng lại có chút phát sầu, trong thời gian ngắn ngủi như vậy, bọn họ nên làm thế nào moi ra được?
Kỳ Yến giơ cổ tay lên nhìn thời gian: “Cần tôi hỗ trợ không?”
“Vậy thật sự là tốt quá.” Triệu Chí Thành mừng rỡ trong lòng, Kỳ đại sư nguyện ý mở miệng, nhất định là bởi vì cậu ấy có biện pháp, “Nhiệt liệt hoan nghênh ngài đến trợ giúp chúng tôi.” Nội tâm vừa kích động, liền nhịn không được dùng tới kính xưng.
“Không có gì để cảm ơn, bởi vì tôi cũng là người Hoa Hạ.” Kỳ Yến cười cười với Triệu Chí Thành, đi đến bên cạnh xe của Triệu Lực, gõ gõ cửa sổ bên ghế lái.
“Kỳ tiên sinh, ” trước kia từng có kinh nghiệm một lần bỗng nhiên không mở được cửa xe và cửa sổ xe, lần thứ hai Triệu Lực trải qua loại sự kiện quỷ dị này, có vẻ bình tĩnh hơn thành viên tiểu tổ đặc biệt một ít, tiền đề là phải xem nhẹ ánh mắt càng thêm kính sợ khi hắn nhìn về phía Kỳ Yến, “Xin hỏi có cái gì phân phó sao?”
“Anh Triệu, nói chuyện với anh sao cũng nho nhã như vậy?” Kỳ Yến cắm tay trong túi quần, giọng điệu thoải mái nói, “Tôi muốn cùng đồng chí cục quốc an làm một chút việc, anh giúp tôi trở về nói với Sầm bá phụ một tiếng, đêm nay tôi liền không về.”
Triệu Lực nhìn mấy người cách đó không xa, biết đề cập tới những chuyện cơ mật này hắn không thể hỏi, gật đầu nói: “Được, Kỳ tiên sinh, xin chú ý an toàn.”
Kỳ Yến cười cười: “Anh trên đường cẩn thận.”
Người của tiểu tổ đặc biệt đến không ít, rất nhanh hiện trường thu dọn sạch sẽ, Kỳ Yến lên xe của Triệu Chí Thành, lúc ra khỏi ngõ hẻm, cậu xuống xe một chuyến, lúc trở về trong tay có thêm một viên đá vẽ hoa văn kỳ quái.
“Kỳ đại sư, đây là cái gì?” Triệu Chí Thành chưa từng thấy qua mấy thứ này, tò mò hỏi.
“Đây là đá trận pháp, có thể mê hoặc thị giác, ” Kỳ Yến đưa viên đá này cho Triệu Chí Thành, “Trên sách cổ từng có ghi lại về loại trận pháp này, Khương Thượng, Gia Cát tiên sinh đều là cao thủ trận pháp, bọn họ lợi dụng trận pháp vây địch vô hình, đánh bại quân địch. Trong ngõ hẻm này vừa rồi vẫn không có xe nào khác tiến vào, chính là có người bày loại trận pháp đơn giản này ở đầu hẻm, làm cho bọn họ theo bản năng tránh đi con hẻm này.”
“Nếu có người thường trời sinh linh khí tương đối mạnh vô ý xông tới thì sao?” Triệu Chí Thành nâng viên đá cẩn thận cất vào, chuẩn bị mang về nghiên cứu kỹ lưỡng một chút.
“Anh nghe nói quỷ đánh tường chưa?”
Triệu Chí Thành bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra là như vậy.
Nhân vật phản diện thực thương tâm, bọn họ cảm thấy hiện tại mình giống như là bị đóng hộp, bị ném chỉnh chỉnh tề tề ở trong xe, đầu thường thường đụng vào vách xe, đau đến mức nước mắt bọn họ đều chảy ra. Đây còn không phải thảm nhất, thảm nhất chính là bọn họ đau đến tận tim cũng không thể động đậy một chút, sờ chỗ bị thương một chút.
Loại phương thức tra tấn này, thật sự là cực kỳ tàn ác.
Văn phòng của tiểu tổ đặc biệt ở lầu sáu cục quốc an, hơn nửa đêm cũng không có bao nhiêu người ở trong tòa lầu, cho nên cũng không mấy người nhìn thấy hành vi nâng “thi thể” của thành viên tiểu tổ đặc biệt, không thì vào buổi tối còn rất khủng bố.
Vừa vào cửa, toàn thân cao thấp mười hai phạm nhân bị dùng máy dò xét kim loại kiểm tra một lần, cuối cùng bị mang vào trong phòng bên cạnh thay quần áo do tiểu tổ đặc biệt cung cấp, không cho mang theo bất luận thứ gì khả nghi vào cùng.
Mười hai người này phát hiện, trong nháy mắt thay quần áo, toàn thân bọn họ có thể động đậy, nhưng mà nghĩ đến ác ma ngoài cửa, bọn họ cũng không dám tùy tiện lộn xộn, thành thành thật thật thay quần áo, đeo còng tay xếp thành một loạt bị mang vào phòng thẩm vấn.
Phòng thẩm vấn thực sạch sẽ, không có các loại hình cụ thời phong kiến, bức tường trắng nõn, sàn nhà không nhiễm một hạt bụi, còn có quốc huy nghiêm túc trang trọng trên tường, khiến trong lòng mười hai người này thở phào rất nhiều, lại ngại ngùng đi nhìn chăm chú quốc huy trên tường, chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân mình.
Phòng thẩm vấn ngoại trừ Kỳ Yến, còn có ba người của tiểu tổ đặc biệt. Sau khi thẩm vấn bắt đầu, là vấn đáp thân phận người hiềm nghi như lệ thường, phân đoạn này Kỳ Yến không nói gì, nhưng mà cậu nhìn ra, rất nhiều người trong này đều đang nói dối, số chứng minh của bọn họ cũng có thể là giả.
Có điều Kỳ Yến không có hứng thú với thân phận chân thật của bọn họ, chờ sau khi những người này hàm hàm hồ hồ không nguyện ý phối hợp với công tác của tiểu tổ đặc biệt, mới bỏ tách trà trong tay thật mạnh xuống bàn, phát ra một tiếng cạch.
Nhìn thấy động tác này của Kỳ Yến, trên mặt đa số người hiềm nghi đều lộ ra vẻ hoảng sợ, bởi vì tổn thương Kỳ Yến để lại trong lòng của bọn họ thật sự quá lớn, thế cho nên bọn họ nhìn thấy Kỳ Yến đột nhiên biến sắc mặt, cả người đều bị khủng bố chi phối.
“Thân phận mấy người là thật hay là giả, trong lòng hai bên chúng ta đều biết rõ ràng, cơ mà mấy cái đó tôi cũng không có hứng thú, ” Kỳ Yến nhíu mày, “Chúng tôi muốn biết chính là cứ điểm tổ chức của mấy người, hoặc là nói cấp trên của mấy người là ai.”
“Vị tiên sinh này, ngài đang nói cái gì, chúng tôi không rõ, ” một tên tóc húi cua rụt vai nói, “Chúng tôi chỉ là thu tiền người khác, đến giáo huấn ngài một trận mà thôi, những thứ khác chúng tôi cái gì cũng không biết. Tôi cho ngài biết, hiện tại chính là xã hội pháp chế, các ngày như vầy gọi là loạn dùng tư hình.”
Nghe nói như thế, Kỳ Yến cười nhạo ra tiếng: “Mấy người cũng biết đây là xã hội pháp trị, vậy mà còn dám lấy dao đột kích đánh tôi?”
“Chúng tôi là côn đồ, kéo bè kéo lũ đánh nhau nhiều nhất cũng chỉ tạm giữ vài ngày, mấy người dựa vào cái gì nhốt chúng tôi đến nơi đây?” Tên tóc húi cua quyết định chết cũng không thừa nhận, cho nên cố ý chuyển đề tài đến chỗ khác, chính là không thừa nhận phía sau bọn họ có tổ chức gì.
“Không nói à?” Kỳ Yến lười đấu võ mồm với người như thế, trực tiếp quăng một lá bùa lên trên mặt tóc húi cua, tóc húi cua ầm một tiếng té xuống đất, giống như là một khúc gỗ không có sinh mệnh.
Mười một người còn lại nhìn thấy tình cảnh này, nháy mắt lại nghĩ tới cảm giác sợ hãi toàn thân không cách nào nhúc nhích, nhất thời câm như hến.
“Kỳ đại sư, ở trên chúng tôi có quy định, không thể tiến hành thẩm vấn bạo lực, ngài xem…” Triệu Chí Thành cảm thấy khí tràng của Kỳ đại sư hiện tại, có chút đáng sợ.
“Tôi dùng vũ lực à?” Kỳ Yến sờ tay, “Chỉ là không cẩn thận có tờ giấy dính vào trên mặt hắn, hắn nhát gan bị dọa hôn mê thôi.” Kỳ Yến liếc mắt nhìn tóc húi cua nằm dưới đất, “Bệnh này có khả năng hơi nghiêm trọng, không cẩn thận nửa đời sau đều sẽ tê liệt như vậy, vẫn là gọi xe cứu thương cho hắn đi.”
Triệu Chí Thành: …
Nghiêm khắc tính ra, đây thật sự không tính là bạo lực thẩm vấn. Trong lòng hắn nắm chắc, nói với đồng nghiệp bên cạnh, “Đi gọi xe cứu thương, tuổi còn trẻ đã bị liệt, cũng đáng thương.”
“Ôi ôi…” Từ trong cổ họng tóc húi cua phát ra tiếng thở dốc ồ ồ, chỉ là cổ họng hắn giống như mất đi tác dụng, một chữ cũng nói không nên lời.
Đây là thủ đoạn của đại sư sao?!
Mười một người còn lại nhìn mà toàn thân lạnh run, bọn họ đi lên con đường này, cũng đã làm tốt chuẩn bị không được chết già, chỉ có điều bọn họ không sợ chết, không có nghĩa là bọn họ muốn cả đời miệng không thể nói, toàn thân không thể cử động sống qua nửa đời sau.
Vừa rồi một đoạn thời gian ngắn ngủn như vậy, bọn họ cũng cảm thấy một giây như một năm, làm sao có thể chịu đựng vài chục năm?
Có đôi khi chết cũng không sợ, đáng sợ chính là chết không được sống không xong, trở thành một người thực vật đầu óc tỉnh táo.
Rạng sáng hai giờ, một khu biệt thự nhỏ xa hoa nào đó vô thanh vô tức bị cảnh binh bao vây, mọi người trong khu đắm chìm trong giấc ngủ còn chưa biết, mấy hộ gia đình trong khu bọn họ sắp biến mất vào đêm nay, không còn cơ hội xuất hiện ở đây nữa.
“Kỳ đại sư, chính là nơi này, ” Triệu Chí Thành chỉ vào một căn biệt thự thoạt nhìn vô cùng không thu hút, “Nghe nói đầu lĩnh ngay ở bên trong.”
Khu biệt thự này có lớn có nhỏ, căn trước mặt bọn họ thuộc về loại kém. Cấp dưới ở biệt thự xa hoa, lão đại lại ở chỗ kém nhất, năng lực phản trinh sát coi như không tồi.
Người trong khu biệt thự đều rất chú trọng riêng tư, bình thường ra ngoài liền dùng xe thay đi bộ, căn bản không có bao nhiêu người chú ý nhà ai lui tới có người nào. Mọi người đều là người làm ăn, bình thường khách khứa tới chơi nhiều, làm việc và nghỉ ngơi không quy luật là chuyện không thể bình thường hơn, ai sẽ nghĩ tới những tinh anh xã hội thoạt nhìn nhã nhã nhặn nhặn này chính là phần tử phạm tội chứ?
“Trước hết không vội đi vào, bên ngoài căn nhà này có trận pháp.” Kỳ Yến đi vòng quanh căn nhà vài vòng, thường thường ném mấy tảng đá, mấy tờ tiền trăm nguyên vào, toàn bộ hiện trường giống như quay phim ma huyễn, khi thì nổi gió, khi thì gió ngừng, hơn nửa đêm người xem trong lòng sợ hãi.
Triệu Chí Thành thấy Kỳ Yến vẻ mặt nghiêm túc đi về phía hắn, cho rằng trận pháp bên trong quá lợi hại không cách nào giải quyết, nhất thời cả trái tim đều treo lên: “Kỳ đại sư, làm sao vậy?”
“Vừa rồi anh thấy tôi ném tiền không?”
Triệu Chí Thành ngơ ngác gật đầu.
“Vậy là tốt rồi, sau khi xong chuyện ngoại trừ tiền thưởng, nhớ trả cho tôi khoản phí tổn thất này đó.” Kỳ Yến vỗ vỗ vai hắn, vẻ mặt thoải mái hơn rất nhiều, “Trận pháp đã giải quyết, tôi và các anh đi vào bắt người.”
Hùng Đại Tráng chưa từng nghĩ đến, mình làm lão đại “tổ học tập truyền thống văn hóa Hoa Hạ”, lúc bị người ta bắt lại, trên người cũng chỉ mặc một cái quần lót.
Hắn nhìn cửa sổ cửa phòng đều đứng đầy đặc công võ trang đầy đủ, quay đầu muốn đi lấy lá bùa dưới gối, kết quả mới vừa lấy lá bùa vào tay, toàn thân hắn liền không thể cử động. Hắn không dám tin trợn to mắt, thuật định thân?
Trên địa giới Hoa Hạ, làm sao có thể còn có thuật định thân, đây không phải là đã sớm thất truyền ư?
“Kỳ đại sư, ” Triệu Chí Thành nhìn người đàn ông tĩnh như điêu khắc trên giường, vẻ mặt kích động nói: “Kỳ đại sư, tôi đại diện quốc gia, đại diện tổ chức, đại diện nhân dân cảm tạ cậu!”
Kỳ Yến sờ sờ cằm, lời này hình như có hơi quen. Nhưng nhìn ánh mắt rưng rưng của Triệu Chí Thành, cậu nghẹn nửa ngày, rốt cuộc trả lời một câu: “Vì nhân dân phục vụ.”
Hết chương 96
Kỳ Yến đem ống sắt bên chân đá ra xa một chút, “Tôi đây thuộc về phòng vệ chính đáng, không tính là phạm pháp đi?”
Không, ngài đây là phòng vệ quá…
Có điều Triệu Chí Thành không dám đem lời này nói ra khỏi miệng, chỉ gọi người bắt mấy người dưới đất đứng lên. Lúc này bọn họ mới phát hiện, những người té dưới đất đều có chút không bình thường, nằm thẳng tắp giống như cương thi.
“Không có việc gì, các anh mang người về, hai giờ sau tự động khôi phục bình thường.” Dù sao thì tới đây đều là người của tiểu tổ đặc biệt, cậu cũng lười che giấu năng lực của mình, những người này cương cứng thì cứ để bọn họ cương cứng, dù sao miệng có thể nói chuyện là được.
Triệu Chí Thành thực thức thời không hỏi Kỳ đại sư có thể cởi bỏ hay không, cùng với những đồng nghiệp khác nâng mấy người này lên xe.
“Kỳ đại sư, lần này nhờ có mọi người, chúng tôi mới có thể bắt được đám tâm thần mất trí này, ” trong lòng Triệu Chí Thành có chút kích động, bọn họ vẫn luôn tìm không thấy người sai sử sau lưng, hiện tại bắt được đám nanh vuốt đó, không lo không moi ra được tin tức.
“Rèn sắt phải thừa dịp còn nóng, nếu vẫn không hỏi ra tin tức gì, tổ chức sau lưng bọn họ có khả năng sẽ sinh lòng cảnh giác tiến hành di dời nhân viên.” Triệu Chí Thành nghĩ vậy, trong lòng lại có chút phát sầu, trong thời gian ngắn ngủi như vậy, bọn họ nên làm thế nào moi ra được?
Kỳ Yến giơ cổ tay lên nhìn thời gian: “Cần tôi hỗ trợ không?”
“Vậy thật sự là tốt quá.” Triệu Chí Thành mừng rỡ trong lòng, Kỳ đại sư nguyện ý mở miệng, nhất định là bởi vì cậu ấy có biện pháp, “Nhiệt liệt hoan nghênh ngài đến trợ giúp chúng tôi.” Nội tâm vừa kích động, liền nhịn không được dùng tới kính xưng.
“Không có gì để cảm ơn, bởi vì tôi cũng là người Hoa Hạ.” Kỳ Yến cười cười với Triệu Chí Thành, đi đến bên cạnh xe của Triệu Lực, gõ gõ cửa sổ bên ghế lái.
“Kỳ tiên sinh, ” trước kia từng có kinh nghiệm một lần bỗng nhiên không mở được cửa xe và cửa sổ xe, lần thứ hai Triệu Lực trải qua loại sự kiện quỷ dị này, có vẻ bình tĩnh hơn thành viên tiểu tổ đặc biệt một ít, tiền đề là phải xem nhẹ ánh mắt càng thêm kính sợ khi hắn nhìn về phía Kỳ Yến, “Xin hỏi có cái gì phân phó sao?”
“Anh Triệu, nói chuyện với anh sao cũng nho nhã như vậy?” Kỳ Yến cắm tay trong túi quần, giọng điệu thoải mái nói, “Tôi muốn cùng đồng chí cục quốc an làm một chút việc, anh giúp tôi trở về nói với Sầm bá phụ một tiếng, đêm nay tôi liền không về.”
Triệu Lực nhìn mấy người cách đó không xa, biết đề cập tới những chuyện cơ mật này hắn không thể hỏi, gật đầu nói: “Được, Kỳ tiên sinh, xin chú ý an toàn.”
Kỳ Yến cười cười: “Anh trên đường cẩn thận.”
Người của tiểu tổ đặc biệt đến không ít, rất nhanh hiện trường thu dọn sạch sẽ, Kỳ Yến lên xe của Triệu Chí Thành, lúc ra khỏi ngõ hẻm, cậu xuống xe một chuyến, lúc trở về trong tay có thêm một viên đá vẽ hoa văn kỳ quái.
“Kỳ đại sư, đây là cái gì?” Triệu Chí Thành chưa từng thấy qua mấy thứ này, tò mò hỏi.
“Đây là đá trận pháp, có thể mê hoặc thị giác, ” Kỳ Yến đưa viên đá này cho Triệu Chí Thành, “Trên sách cổ từng có ghi lại về loại trận pháp này, Khương Thượng, Gia Cát tiên sinh đều là cao thủ trận pháp, bọn họ lợi dụng trận pháp vây địch vô hình, đánh bại quân địch. Trong ngõ hẻm này vừa rồi vẫn không có xe nào khác tiến vào, chính là có người bày loại trận pháp đơn giản này ở đầu hẻm, làm cho bọn họ theo bản năng tránh đi con hẻm này.”
“Nếu có người thường trời sinh linh khí tương đối mạnh vô ý xông tới thì sao?” Triệu Chí Thành nâng viên đá cẩn thận cất vào, chuẩn bị mang về nghiên cứu kỹ lưỡng một chút.
“Anh nghe nói quỷ đánh tường chưa?”
Triệu Chí Thành bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra là như vậy.
Nhân vật phản diện thực thương tâm, bọn họ cảm thấy hiện tại mình giống như là bị đóng hộp, bị ném chỉnh chỉnh tề tề ở trong xe, đầu thường thường đụng vào vách xe, đau đến mức nước mắt bọn họ đều chảy ra. Đây còn không phải thảm nhất, thảm nhất chính là bọn họ đau đến tận tim cũng không thể động đậy một chút, sờ chỗ bị thương một chút.
Loại phương thức tra tấn này, thật sự là cực kỳ tàn ác.
Văn phòng của tiểu tổ đặc biệt ở lầu sáu cục quốc an, hơn nửa đêm cũng không có bao nhiêu người ở trong tòa lầu, cho nên cũng không mấy người nhìn thấy hành vi nâng “thi thể” của thành viên tiểu tổ đặc biệt, không thì vào buổi tối còn rất khủng bố.
Vừa vào cửa, toàn thân cao thấp mười hai phạm nhân bị dùng máy dò xét kim loại kiểm tra một lần, cuối cùng bị mang vào trong phòng bên cạnh thay quần áo do tiểu tổ đặc biệt cung cấp, không cho mang theo bất luận thứ gì khả nghi vào cùng.
Mười hai người này phát hiện, trong nháy mắt thay quần áo, toàn thân bọn họ có thể động đậy, nhưng mà nghĩ đến ác ma ngoài cửa, bọn họ cũng không dám tùy tiện lộn xộn, thành thành thật thật thay quần áo, đeo còng tay xếp thành một loạt bị mang vào phòng thẩm vấn.
Phòng thẩm vấn thực sạch sẽ, không có các loại hình cụ thời phong kiến, bức tường trắng nõn, sàn nhà không nhiễm một hạt bụi, còn có quốc huy nghiêm túc trang trọng trên tường, khiến trong lòng mười hai người này thở phào rất nhiều, lại ngại ngùng đi nhìn chăm chú quốc huy trên tường, chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân mình.
Phòng thẩm vấn ngoại trừ Kỳ Yến, còn có ba người của tiểu tổ đặc biệt. Sau khi thẩm vấn bắt đầu, là vấn đáp thân phận người hiềm nghi như lệ thường, phân đoạn này Kỳ Yến không nói gì, nhưng mà cậu nhìn ra, rất nhiều người trong này đều đang nói dối, số chứng minh của bọn họ cũng có thể là giả.
Có điều Kỳ Yến không có hứng thú với thân phận chân thật của bọn họ, chờ sau khi những người này hàm hàm hồ hồ không nguyện ý phối hợp với công tác của tiểu tổ đặc biệt, mới bỏ tách trà trong tay thật mạnh xuống bàn, phát ra một tiếng cạch.
Nhìn thấy động tác này của Kỳ Yến, trên mặt đa số người hiềm nghi đều lộ ra vẻ hoảng sợ, bởi vì tổn thương Kỳ Yến để lại trong lòng của bọn họ thật sự quá lớn, thế cho nên bọn họ nhìn thấy Kỳ Yến đột nhiên biến sắc mặt, cả người đều bị khủng bố chi phối.
“Thân phận mấy người là thật hay là giả, trong lòng hai bên chúng ta đều biết rõ ràng, cơ mà mấy cái đó tôi cũng không có hứng thú, ” Kỳ Yến nhíu mày, “Chúng tôi muốn biết chính là cứ điểm tổ chức của mấy người, hoặc là nói cấp trên của mấy người là ai.”
“Vị tiên sinh này, ngài đang nói cái gì, chúng tôi không rõ, ” một tên tóc húi cua rụt vai nói, “Chúng tôi chỉ là thu tiền người khác, đến giáo huấn ngài một trận mà thôi, những thứ khác chúng tôi cái gì cũng không biết. Tôi cho ngài biết, hiện tại chính là xã hội pháp chế, các ngày như vầy gọi là loạn dùng tư hình.”
Nghe nói như thế, Kỳ Yến cười nhạo ra tiếng: “Mấy người cũng biết đây là xã hội pháp trị, vậy mà còn dám lấy dao đột kích đánh tôi?”
“Chúng tôi là côn đồ, kéo bè kéo lũ đánh nhau nhiều nhất cũng chỉ tạm giữ vài ngày, mấy người dựa vào cái gì nhốt chúng tôi đến nơi đây?” Tên tóc húi cua quyết định chết cũng không thừa nhận, cho nên cố ý chuyển đề tài đến chỗ khác, chính là không thừa nhận phía sau bọn họ có tổ chức gì.
“Không nói à?” Kỳ Yến lười đấu võ mồm với người như thế, trực tiếp quăng một lá bùa lên trên mặt tóc húi cua, tóc húi cua ầm một tiếng té xuống đất, giống như là một khúc gỗ không có sinh mệnh.
Mười một người còn lại nhìn thấy tình cảnh này, nháy mắt lại nghĩ tới cảm giác sợ hãi toàn thân không cách nào nhúc nhích, nhất thời câm như hến.
“Kỳ đại sư, ở trên chúng tôi có quy định, không thể tiến hành thẩm vấn bạo lực, ngài xem…” Triệu Chí Thành cảm thấy khí tràng của Kỳ đại sư hiện tại, có chút đáng sợ.
“Tôi dùng vũ lực à?” Kỳ Yến sờ tay, “Chỉ là không cẩn thận có tờ giấy dính vào trên mặt hắn, hắn nhát gan bị dọa hôn mê thôi.” Kỳ Yến liếc mắt nhìn tóc húi cua nằm dưới đất, “Bệnh này có khả năng hơi nghiêm trọng, không cẩn thận nửa đời sau đều sẽ tê liệt như vậy, vẫn là gọi xe cứu thương cho hắn đi.”
Triệu Chí Thành: …
Nghiêm khắc tính ra, đây thật sự không tính là bạo lực thẩm vấn. Trong lòng hắn nắm chắc, nói với đồng nghiệp bên cạnh, “Đi gọi xe cứu thương, tuổi còn trẻ đã bị liệt, cũng đáng thương.”
“Ôi ôi…” Từ trong cổ họng tóc húi cua phát ra tiếng thở dốc ồ ồ, chỉ là cổ họng hắn giống như mất đi tác dụng, một chữ cũng nói không nên lời.
Đây là thủ đoạn của đại sư sao?!
Mười một người còn lại nhìn mà toàn thân lạnh run, bọn họ đi lên con đường này, cũng đã làm tốt chuẩn bị không được chết già, chỉ có điều bọn họ không sợ chết, không có nghĩa là bọn họ muốn cả đời miệng không thể nói, toàn thân không thể cử động sống qua nửa đời sau.
Vừa rồi một đoạn thời gian ngắn ngủn như vậy, bọn họ cũng cảm thấy một giây như một năm, làm sao có thể chịu đựng vài chục năm?
Có đôi khi chết cũng không sợ, đáng sợ chính là chết không được sống không xong, trở thành một người thực vật đầu óc tỉnh táo.
Rạng sáng hai giờ, một khu biệt thự nhỏ xa hoa nào đó vô thanh vô tức bị cảnh binh bao vây, mọi người trong khu đắm chìm trong giấc ngủ còn chưa biết, mấy hộ gia đình trong khu bọn họ sắp biến mất vào đêm nay, không còn cơ hội xuất hiện ở đây nữa.
“Kỳ đại sư, chính là nơi này, ” Triệu Chí Thành chỉ vào một căn biệt thự thoạt nhìn vô cùng không thu hút, “Nghe nói đầu lĩnh ngay ở bên trong.”
Khu biệt thự này có lớn có nhỏ, căn trước mặt bọn họ thuộc về loại kém. Cấp dưới ở biệt thự xa hoa, lão đại lại ở chỗ kém nhất, năng lực phản trinh sát coi như không tồi.
Người trong khu biệt thự đều rất chú trọng riêng tư, bình thường ra ngoài liền dùng xe thay đi bộ, căn bản không có bao nhiêu người chú ý nhà ai lui tới có người nào. Mọi người đều là người làm ăn, bình thường khách khứa tới chơi nhiều, làm việc và nghỉ ngơi không quy luật là chuyện không thể bình thường hơn, ai sẽ nghĩ tới những tinh anh xã hội thoạt nhìn nhã nhã nhặn nhặn này chính là phần tử phạm tội chứ?
“Trước hết không vội đi vào, bên ngoài căn nhà này có trận pháp.” Kỳ Yến đi vòng quanh căn nhà vài vòng, thường thường ném mấy tảng đá, mấy tờ tiền trăm nguyên vào, toàn bộ hiện trường giống như quay phim ma huyễn, khi thì nổi gió, khi thì gió ngừng, hơn nửa đêm người xem trong lòng sợ hãi.
Triệu Chí Thành thấy Kỳ Yến vẻ mặt nghiêm túc đi về phía hắn, cho rằng trận pháp bên trong quá lợi hại không cách nào giải quyết, nhất thời cả trái tim đều treo lên: “Kỳ đại sư, làm sao vậy?”
“Vừa rồi anh thấy tôi ném tiền không?”
Triệu Chí Thành ngơ ngác gật đầu.
“Vậy là tốt rồi, sau khi xong chuyện ngoại trừ tiền thưởng, nhớ trả cho tôi khoản phí tổn thất này đó.” Kỳ Yến vỗ vỗ vai hắn, vẻ mặt thoải mái hơn rất nhiều, “Trận pháp đã giải quyết, tôi và các anh đi vào bắt người.”
Hùng Đại Tráng chưa từng nghĩ đến, mình làm lão đại “tổ học tập truyền thống văn hóa Hoa Hạ”, lúc bị người ta bắt lại, trên người cũng chỉ mặc một cái quần lót.
Hắn nhìn cửa sổ cửa phòng đều đứng đầy đặc công võ trang đầy đủ, quay đầu muốn đi lấy lá bùa dưới gối, kết quả mới vừa lấy lá bùa vào tay, toàn thân hắn liền không thể cử động. Hắn không dám tin trợn to mắt, thuật định thân?
Trên địa giới Hoa Hạ, làm sao có thể còn có thuật định thân, đây không phải là đã sớm thất truyền ư?
“Kỳ đại sư, ” Triệu Chí Thành nhìn người đàn ông tĩnh như điêu khắc trên giường, vẻ mặt kích động nói: “Kỳ đại sư, tôi đại diện quốc gia, đại diện tổ chức, đại diện nhân dân cảm tạ cậu!”
Kỳ Yến sờ sờ cằm, lời này hình như có hơi quen. Nhưng nhìn ánh mắt rưng rưng của Triệu Chí Thành, cậu nghẹn nửa ngày, rốt cuộc trả lời một câu: “Vì nhân dân phục vụ.”
Hết chương 96
Tác giả :
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh