Long Ngạo Chiến Thần
Chương 111: Con rể tương lai
"Cút ngay."
Long Ngạo vừa nói vừa chém xuống Đồ Lôi.
Long Ngạo giờ khắc này đương nhiên sẽ không như vậy dừng tay, mặc kệ là người phương nào đều đừng hòng ngăn cản hắn, dù là người hay thần hắn cũng giết hết!
Nhưng lời vừa mới nói ra, bỗng nhiên xuất hiện ba lão giả, sắc mặt lạnh lùng, trên người phát ra một luồng khí mạnh ngăn cản Long Ngạo lại.
Không dám tiếp tục nhúc nhích, Long Ngạo không khỏi khiếp sợ, bởi vì hắn phát hiện ba người vừa xuất hiện thực lực quả thực quá mức cường đại, nếu đem so sánh Đồ Lôi với ba người đó thì chẳng khác gì con kiến với con voi.
Nhìn thấy ba người, Đồ Lôi sắc mặt mừng rỡ, lập tức khom mình hành lễ nói:
"Tông chủ, hai vị trưởng lão."
Tông chủ? Trưởng lão?
Vừa mới phóng thích khí thế, một lão giả hừ lạnh một tiếng thật mạnh, không kiêng dè nói:
"Đồ Lôi, ngươi làm Lưu Vân tông tông chủ cũng không tệ nhỉ."
Hoảng sợ, Đồ Lôi lập tức quỳ rạp xuống đất, run rẩy nói:
"Trưởng lão, là ta không đúng, là ta không đúng."
Nhìn thấy Đồ Lôi quỳ rạp xuống đất, Long Ngạo càng thêm kinh ngạc, ba người rốt cuộc có thân phận gì, vì sao Đồ Lôi lại quỳ lạy họ?
"Cút sang một bên."
"Đa tạ trưởng lão."
Căn bản không dám trái lời, Đồ Lôi đứng lên, bước sang một bên nơm nớp lo sợ, thân thể vẫn như cũ run rẩy không ngừng.
"Các ngươi là ai?"
"Ha ha ha, Long Ngạo, ngươi thật sự rất khá, nhưng ngươi dám đụng đến Huyết Hải tông thì chắc chắn phải chết."
Huyết Hải tông
Nghe được ba chữ Huyết Hải tông, Long Ngạo không khỏi chấn động, bởi vì thân là người của Thiên Châu, hắn đương nhiên đã nghe nói đến Huyết Hải tông.
Huyết Hải tông thân phận cao hơn cả Lôi Đình đế quốc, cùng Quỷ Vương tông nổi danh, có thể thấy Huyết Hải tông là một dạng tồn tại như vậy.
Chẳng lẽ Lưu Vân tông cùng Huyết Hải tông có liên quan?
Tựa hồ như đoán được suy nghĩ của Long Ngạo, Huyết Hải tông trưởng lão Đỗ Hạc Hiên cười lạnh một tiếng, nói:
"Ngươi ngay người của Lưu Vân tông cũng dám đụng đến, dám làm càn, thật sự là không biết sống chết."
Một gã trưởng lão khác cũng là đệ đệ của Đỗ Hạc Hiên, đồng thời cũng là trưởng lão của Huyết Hải tông Độc Vân Hiên, lên tiếng:
"Long Ngạo, Lưu Vân tông vốn là một phần của Huyết Hải tông, ngươi công nhiên tiêu diệt Lưu Vân tông chính là muốn đối đầu với Huyết Hải tông ta, ngươi muốn tự mình kết liễu hay là muốn chờ ta ra tay?"
Khí thế.
Khí thế phát ra từ ba người bọn chúng quả thực rất mạnh, khiến cho Long Ngạo căn bản không có chút tự tin có thể đánh thắng.
Long ngạo trong lòng rất rõ, cho dù là sử xuất Cửu Châm Phong Thần cũng không thể đánh bọn chúng mà an toàn rời khỏi đây, trong lòng hắn dự cảm như vậy.
"Hoàng thất Tinh Vân, nếu đến rồi thì bước ra đây đi."
Đúng như lời Đỗ Hạc Hiên nói, cách đó không xa có ba người đi đến, đúng là Hoàng đế Âu Dương Phong, thái tử Âu Dương Phi cùng Hộ quốc đường đường chủ Đường Lâm của hoàng thất Tinh Vân.
"Quan tông chủ, hai vị trưởng lão."
Huyết Hải tông tông chủ Quan Phong gật đầu, lạnh lùng nói:
"Đây là ân oán giữa Huyết Hải tông ta và Long Ngạo, ta nghĩ vương quốc Tinh Vân sẽ không nhúng tay vào chứ."
"Tông chủ, vương quốc Tinh Vân nếu dám nhúng tay thì giết hết không tha."
Đỗ Hạc Hiên lời nói ra rất cuồng vọng, nhưng tất cả rõ ràng đều biết, hắn thật sự rất kiêu ngạo.
Âu Dương Phong trên mặt có chút khóc cười, lúc trước lão đã quên Lưu Vân tông chính là một phần của Huyết Hải tông, có thể nói là một bước hai bước đều sai, cho dù trong lòng không cam tâm cũng chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.
"Quan tông chủ, Long Ngạo đã rời khỏi Hộ quốc đường, trước đó không lâu vương quốc Tinh Vân bọn ta lại đem Xích Hỏa trấn trao cho Long gia, cho nên từ giờ trở đi mọi hành động của Long Ngạo không liên quan gì tới vương quốc Tinh Vân ta."
"Phụ hoàng."
Gạt tay, Âu Dương Phong bất đắc dĩ nói:
"Đây là ân oán giữa Huyết Hải tông và Long Ngạo, vương quốc Tinh Vân ta không liên quan."
Nghe được Âu Dương Phong nói, lại nhìn thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Âu Dương Phi, Long Ngạo bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả, trong tiếng cười cảm nhận rất khác thường.
Đây là vương quốc Tinh Vân, đây là vương quốc Tinh Vân mà trước đó không lâu còn cực lực mượn sức của mình, thật sự là một chuyện nực cười, đối với một vương quốc như vậy, Long Ngạo đã quyết định, cho dù bất kể lúc nào hắn cũng sẽ không gia nhập.
Nếu còn có thể lợi dụng, chúng sẽ giữ lại.
Một khi hết giá trị lợi dụng, lập tức một cước đá văng, đây là vương quốc Tinh Vân.
"Âu Dương Phong nói rất đúng, Long Ngạo ta và vương quốc Tinh Vân không quan hệ, không chỉ bây giờ mà sau này cũng vậy."
Ánh mắt nhìn sâu một thoáng, Long Ngạo tiếp tục nói:
"Từ giờ trở đi, mặc kệ có chuyện gì xảy ra, an nguy của vương quốc Tinh Vân và Long Ngạo ta và cả gia tộc ta không còn liên can nữa."
Long Ngạo nói rất rõ ràng, Âu Dương Phong không phải kể ngốc, đương nhiên có thể nghe được hiểu được.
"Long huynh đệ."
Không để cho Âu Dương phi nói thêm gì, Long Ngạo cười nói:
"Âu Dương đại ca, ta biết hoàn cảnh của huynh, ta không trách huynh, mặc kệ ngày sau ta và vương quốc Tinh Vân có như thế nào, huynh vĩnh viễn vẫn là đại ca của ta."
"Đi."
Âu Dương Phi trước khi đi cũng không nói thêm gì nhiều, cho dù nói như thế nào thì đều là vương quốc Tinh Vân sai.
Nhìn thấy ba người vương quốc Tinh Vân rời đi, ba người Quan Phong không khỏi cười lạnh, dù sao vương quốc Tinh Vân ở trong mắt bọn họ cũng chẳng đáng gì cả, chỉ cần Huyết Hải tông động thủ đầu ngón tay, chắc chắn có thể nhẹ nhàng tiêu diệt cả vương quốc Tinh Vân.
"Long Ngạo, xem ngươi coi như cũng có chút thân phận, ta cho ngươi một cơ hội, tự kết liễu đi."
"Tự kết liễu con em ngươi."
"Ngươi dám mắng ta?"
Cười lạnh một tiếng, Long Ngạo lên tiếng:
"Nhân tra trung đích cầm thú, cầm thú trung đích cực phẩm, các ngươi còn sống chính là lãng phí không khí, đã chết chính là lãng phí đất đai, ta xin khuyên các ngươi một câu, tốt nhất vẫn là mua hai cân đậu hủ về nhà mà tự sát đi."
“Phốc!”
"Ngạo Tuyết."
"Cha, con thấy Long Ngạo mắng thực rất đúng, Huyết Hải tông vốn sẽ không phải mặt."
Ngạo Tuyết vẻ mặt cười nhạo, kéo tay một người trung niên đi ra, nhìn thấy người kia, ba người Quan Phong có chút biến sắc.
"Quan huynh, lâu ngày không gặp, biệt lai vô dạng."
"Hừ, Ngạo huynh, ngươi lần này đến chẳng lẽ là vì bảo vệ Long ngạo?"
Long Ngạo không phải kẻ ngốc, nhìn thấy Ngạo Tuyết thân thiết với người trung niên này như vậy cũng đã đoán được, khẳng định người này chính là Quỷ Vương tông tông chủ Ngạo Thiên, cũng chính là phụ thân Ngạo Tuyết.
Đối với mục đích đến đây của Ngạo Tuyết và Ngạo Thiên lần này, Long Ngạo đương nhiên rất rõ, trong lòng có chút cảm động, dù sao hắn cũng biết, một khi Quỷ Vương tông ra mặt bảo vệ mình, khẳng định Huyết Hải tông sẽ không dám làm gì.
"Ha ha ha, Quan huynh, ta cũng không phải tới vì bảo vệ Long Ngạo, ta chẳng qua chỉ là gặp mặt con rể tương lai của ta, nhìn qua cũng không tồi, thật sự rất khá, mắt nhìn người của Ngạo Tuyết quả không tệ."
"Cha…"
Ngạo Tuyết vẻ mặt đỏ ửng, biểu hiện trên khuôn mặt đã bán đứng nàng, nhìn thấy sự việc như vậy ba người Quan Phong không khỏi lo lắng, một khi Long Ngạo thành con rể Quỷ Vương tông, thử hỏi Huyết Hải tông nếu tiếp tục đối phó người này, chẳng phải là muốn khai chiến với Quỷ Vương tông? Huyết Hải tông có thể không coi vương quốc Tinh Vân ra gì, nhưng không thể dám xem thường Quỷ Vương tông.
Long Ngạo vừa nói vừa chém xuống Đồ Lôi.
Long Ngạo giờ khắc này đương nhiên sẽ không như vậy dừng tay, mặc kệ là người phương nào đều đừng hòng ngăn cản hắn, dù là người hay thần hắn cũng giết hết!
Nhưng lời vừa mới nói ra, bỗng nhiên xuất hiện ba lão giả, sắc mặt lạnh lùng, trên người phát ra một luồng khí mạnh ngăn cản Long Ngạo lại.
Không dám tiếp tục nhúc nhích, Long Ngạo không khỏi khiếp sợ, bởi vì hắn phát hiện ba người vừa xuất hiện thực lực quả thực quá mức cường đại, nếu đem so sánh Đồ Lôi với ba người đó thì chẳng khác gì con kiến với con voi.
Nhìn thấy ba người, Đồ Lôi sắc mặt mừng rỡ, lập tức khom mình hành lễ nói:
"Tông chủ, hai vị trưởng lão."
Tông chủ? Trưởng lão?
Vừa mới phóng thích khí thế, một lão giả hừ lạnh một tiếng thật mạnh, không kiêng dè nói:
"Đồ Lôi, ngươi làm Lưu Vân tông tông chủ cũng không tệ nhỉ."
Hoảng sợ, Đồ Lôi lập tức quỳ rạp xuống đất, run rẩy nói:
"Trưởng lão, là ta không đúng, là ta không đúng."
Nhìn thấy Đồ Lôi quỳ rạp xuống đất, Long Ngạo càng thêm kinh ngạc, ba người rốt cuộc có thân phận gì, vì sao Đồ Lôi lại quỳ lạy họ?
"Cút sang một bên."
"Đa tạ trưởng lão."
Căn bản không dám trái lời, Đồ Lôi đứng lên, bước sang một bên nơm nớp lo sợ, thân thể vẫn như cũ run rẩy không ngừng.
"Các ngươi là ai?"
"Ha ha ha, Long Ngạo, ngươi thật sự rất khá, nhưng ngươi dám đụng đến Huyết Hải tông thì chắc chắn phải chết."
Huyết Hải tông
Nghe được ba chữ Huyết Hải tông, Long Ngạo không khỏi chấn động, bởi vì thân là người của Thiên Châu, hắn đương nhiên đã nghe nói đến Huyết Hải tông.
Huyết Hải tông thân phận cao hơn cả Lôi Đình đế quốc, cùng Quỷ Vương tông nổi danh, có thể thấy Huyết Hải tông là một dạng tồn tại như vậy.
Chẳng lẽ Lưu Vân tông cùng Huyết Hải tông có liên quan?
Tựa hồ như đoán được suy nghĩ của Long Ngạo, Huyết Hải tông trưởng lão Đỗ Hạc Hiên cười lạnh một tiếng, nói:
"Ngươi ngay người của Lưu Vân tông cũng dám đụng đến, dám làm càn, thật sự là không biết sống chết."
Một gã trưởng lão khác cũng là đệ đệ của Đỗ Hạc Hiên, đồng thời cũng là trưởng lão của Huyết Hải tông Độc Vân Hiên, lên tiếng:
"Long Ngạo, Lưu Vân tông vốn là một phần của Huyết Hải tông, ngươi công nhiên tiêu diệt Lưu Vân tông chính là muốn đối đầu với Huyết Hải tông ta, ngươi muốn tự mình kết liễu hay là muốn chờ ta ra tay?"
Khí thế.
Khí thế phát ra từ ba người bọn chúng quả thực rất mạnh, khiến cho Long Ngạo căn bản không có chút tự tin có thể đánh thắng.
Long ngạo trong lòng rất rõ, cho dù là sử xuất Cửu Châm Phong Thần cũng không thể đánh bọn chúng mà an toàn rời khỏi đây, trong lòng hắn dự cảm như vậy.
"Hoàng thất Tinh Vân, nếu đến rồi thì bước ra đây đi."
Đúng như lời Đỗ Hạc Hiên nói, cách đó không xa có ba người đi đến, đúng là Hoàng đế Âu Dương Phong, thái tử Âu Dương Phi cùng Hộ quốc đường đường chủ Đường Lâm của hoàng thất Tinh Vân.
"Quan tông chủ, hai vị trưởng lão."
Huyết Hải tông tông chủ Quan Phong gật đầu, lạnh lùng nói:
"Đây là ân oán giữa Huyết Hải tông ta và Long Ngạo, ta nghĩ vương quốc Tinh Vân sẽ không nhúng tay vào chứ."
"Tông chủ, vương quốc Tinh Vân nếu dám nhúng tay thì giết hết không tha."
Đỗ Hạc Hiên lời nói ra rất cuồng vọng, nhưng tất cả rõ ràng đều biết, hắn thật sự rất kiêu ngạo.
Âu Dương Phong trên mặt có chút khóc cười, lúc trước lão đã quên Lưu Vân tông chính là một phần của Huyết Hải tông, có thể nói là một bước hai bước đều sai, cho dù trong lòng không cam tâm cũng chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.
"Quan tông chủ, Long Ngạo đã rời khỏi Hộ quốc đường, trước đó không lâu vương quốc Tinh Vân bọn ta lại đem Xích Hỏa trấn trao cho Long gia, cho nên từ giờ trở đi mọi hành động của Long Ngạo không liên quan gì tới vương quốc Tinh Vân ta."
"Phụ hoàng."
Gạt tay, Âu Dương Phong bất đắc dĩ nói:
"Đây là ân oán giữa Huyết Hải tông và Long Ngạo, vương quốc Tinh Vân ta không liên quan."
Nghe được Âu Dương Phong nói, lại nhìn thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của Âu Dương Phi, Long Ngạo bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả, trong tiếng cười cảm nhận rất khác thường.
Đây là vương quốc Tinh Vân, đây là vương quốc Tinh Vân mà trước đó không lâu còn cực lực mượn sức của mình, thật sự là một chuyện nực cười, đối với một vương quốc như vậy, Long Ngạo đã quyết định, cho dù bất kể lúc nào hắn cũng sẽ không gia nhập.
Nếu còn có thể lợi dụng, chúng sẽ giữ lại.
Một khi hết giá trị lợi dụng, lập tức một cước đá văng, đây là vương quốc Tinh Vân.
"Âu Dương Phong nói rất đúng, Long Ngạo ta và vương quốc Tinh Vân không quan hệ, không chỉ bây giờ mà sau này cũng vậy."
Ánh mắt nhìn sâu một thoáng, Long Ngạo tiếp tục nói:
"Từ giờ trở đi, mặc kệ có chuyện gì xảy ra, an nguy của vương quốc Tinh Vân và Long Ngạo ta và cả gia tộc ta không còn liên can nữa."
Long Ngạo nói rất rõ ràng, Âu Dương Phong không phải kể ngốc, đương nhiên có thể nghe được hiểu được.
"Long huynh đệ."
Không để cho Âu Dương phi nói thêm gì, Long Ngạo cười nói:
"Âu Dương đại ca, ta biết hoàn cảnh của huynh, ta không trách huynh, mặc kệ ngày sau ta và vương quốc Tinh Vân có như thế nào, huynh vĩnh viễn vẫn là đại ca của ta."
"Đi."
Âu Dương Phi trước khi đi cũng không nói thêm gì nhiều, cho dù nói như thế nào thì đều là vương quốc Tinh Vân sai.
Nhìn thấy ba người vương quốc Tinh Vân rời đi, ba người Quan Phong không khỏi cười lạnh, dù sao vương quốc Tinh Vân ở trong mắt bọn họ cũng chẳng đáng gì cả, chỉ cần Huyết Hải tông động thủ đầu ngón tay, chắc chắn có thể nhẹ nhàng tiêu diệt cả vương quốc Tinh Vân.
"Long Ngạo, xem ngươi coi như cũng có chút thân phận, ta cho ngươi một cơ hội, tự kết liễu đi."
"Tự kết liễu con em ngươi."
"Ngươi dám mắng ta?"
Cười lạnh một tiếng, Long Ngạo lên tiếng:
"Nhân tra trung đích cầm thú, cầm thú trung đích cực phẩm, các ngươi còn sống chính là lãng phí không khí, đã chết chính là lãng phí đất đai, ta xin khuyên các ngươi một câu, tốt nhất vẫn là mua hai cân đậu hủ về nhà mà tự sát đi."
“Phốc!”
"Ngạo Tuyết."
"Cha, con thấy Long Ngạo mắng thực rất đúng, Huyết Hải tông vốn sẽ không phải mặt."
Ngạo Tuyết vẻ mặt cười nhạo, kéo tay một người trung niên đi ra, nhìn thấy người kia, ba người Quan Phong có chút biến sắc.
"Quan huynh, lâu ngày không gặp, biệt lai vô dạng."
"Hừ, Ngạo huynh, ngươi lần này đến chẳng lẽ là vì bảo vệ Long ngạo?"
Long Ngạo không phải kẻ ngốc, nhìn thấy Ngạo Tuyết thân thiết với người trung niên này như vậy cũng đã đoán được, khẳng định người này chính là Quỷ Vương tông tông chủ Ngạo Thiên, cũng chính là phụ thân Ngạo Tuyết.
Đối với mục đích đến đây của Ngạo Tuyết và Ngạo Thiên lần này, Long Ngạo đương nhiên rất rõ, trong lòng có chút cảm động, dù sao hắn cũng biết, một khi Quỷ Vương tông ra mặt bảo vệ mình, khẳng định Huyết Hải tông sẽ không dám làm gì.
"Ha ha ha, Quan huynh, ta cũng không phải tới vì bảo vệ Long Ngạo, ta chẳng qua chỉ là gặp mặt con rể tương lai của ta, nhìn qua cũng không tồi, thật sự rất khá, mắt nhìn người của Ngạo Tuyết quả không tệ."
"Cha…"
Ngạo Tuyết vẻ mặt đỏ ửng, biểu hiện trên khuôn mặt đã bán đứng nàng, nhìn thấy sự việc như vậy ba người Quan Phong không khỏi lo lắng, một khi Long Ngạo thành con rể Quỷ Vương tông, thử hỏi Huyết Hải tông nếu tiếp tục đối phó người này, chẳng phải là muốn khai chiến với Quỷ Vương tông? Huyết Hải tông có thể không coi vương quốc Tinh Vân ra gì, nhưng không thể dám xem thường Quỷ Vương tông.
Tác giả :
Linh Linh Cửu