Long Huyết Chiến Thần
Chương 228: Huyền Thiên Ngọc Liên
Long Thần dạo quanh một vòng mất chừng một buổi đã hoàn thành hai trăm lần nhiệm vụ. Vốn là hắn chỉ sử dụng Phệ Linh yêu đồng lên người thường hoặc võ giả cấp thấp, vì thế tạm thời chưa thể xác định uy lực chân chính của nó.
Trở lại Nguyên Linh thành, đám người Lý Tuyền Cơ quả nhiên vẫn còn đợi hắn.
“Ngươi chậm!” Ánh mắt Lý Tuyền Cơ ngó chừng hắn, âm thanh lạnh lẽo chí cực.
“Xin lỗi, lần đầu sử dụng không quen lắm!” Long Thần đành phải đưa ra một lý do. Trên thực tế, nếu như hắn trực tiếp cắn nuốt hồn phách một trăm người sẽ rút ngắn thời gian được một nửa.
Lý Tuyền Cơ cũng không truy cứu vấn đề này. Thật ra hắn vẫn là ân nhân của nàng, hao phí một ít thời gian cũng không sao.
Lý Tuyền Cơ sử dụng Phệ Linh yêu đồng bắt đầu hấp thu thành quả của Long Thần chuyển vào trong cơ thể mình.
Sau khi hấp thu hồn phách thiếu nữ, Lý Tuyền Cơ khoanh chân ngồi xuống tiến hành luyện hóa. Mà lúc này, Dương Linh Thanh và Dương Vân Thiên nháy mắt ra hiệu cho Long Thần, ý bảo hắn đi theo tới một chỗ cách đó không xa.
Bộ dạng Dương Linh Thanh lộ vẻ kiên định, nói với Long Thần: “Ca, ta muốn đi theo nàng!”
“Cái gì?” Long Thần mở to mắt ra nhìn nàng chằm chằm nhưng hắn lại nghĩ thông suốt rất nhanh. Hẳn là thời điểm hắn đi ra ngoài trước, Lý Tuyền Cơ đã nói gì đó với Linh Thanh.
“Nàng uy hiếp ngươi?” Long Thần nhỏ giọng hỏi.
Lý Tuyền Cơ là Cửu Âm tuyệt mạch, sau khi thấy được Dương Linh Thanh có Thái Âm ma thể tất nhiên sẽ sinh ra ý nghĩ không tốt.
“Không phải thế, nàng hỏi ta có nguyện ý theo nàng tu luyện hay không, ý là muốn thu ta làm đệ tử. Nàng nói lấy năng lực của ngươi không thể hướng dẫn ta tu luyện, mặc dù nàng có vẻ lạnh lùng nhưng mà ta biết nàng là người tốt.” Dương Linh Thanh lắc đầu nói.
“Người tốt? Ban đầu Bắc Đường Mặc thoạt nhìn cũng là người tốt đi!” Trong lòng Long Thần rất là lo lắng. Đối với hắn, Dương Linh Thanh nên biết điều một chút quay trở về Bạch Dương trấn, chứ không phải chạy ra ngoài xông xáo giang hồ.
“Chuyện này không giống nhau!”
Thái độ Dương Linh Thanh vô cùng kiên quyết. Nàng thấy Long Thần có ý ngăn cản liền cắn răng nói: “Ca, ta đã nghĩ thông suốt, ta cũng có cuộc sống của mình, không thể nào dựa vào ngươi cả đời, chờ ngươi bảo vệ. Đây là cơ hội để ta thay đổi vận mệnh của mình, nếu như bỏ qua, ta chỉ có thể sống quay ngày trong địa phương nhỏ. Ca, ta cũng có quyền lợi suy nghĩ cho mình, đúng không?”
“Cái này...” Ánh mắt nàng khiến cho Long Thần không biết nên nói gì nữa.
“Lúc nãy ngươi đi, nàng đã kể cho ta một ít chuyện. Nào là Long Tế đại lục, Vạn Quốc cương vực, ngoài ra còn có ba đại Đế vực rộng lớn vô bờ. Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy những chuyện này, ta muốn đi ra ngoài mở rộng tầm mắt.”
Nói tới đây, ngữ khí Dương Linh Thanh càng thêm dứt khoát.
“Để nàng đi!” Ngoài dự liệu của Long Thần, ngay cả Dương Vân Thiên cũng đồng ý với nàng.
Từ ánh mắt Dương Vân Thiên, Long Thần thấy được vẻ yêu thương nồng đậm.
“Trải qua sự việc lần này, ta đã biết được Tiểu Thanh không thể mãi dựa vào ngươi. Linh Thanh, việc gì nên làm thì cứ làm. Ngươi là niềm kiêu hãnh của phụ thân.”
Thời điểm nói ra những lời này, khóe mắt Dương Vân Thiên đã tràn ra một giọt lệ nóng. Đến tận lúc này, Long Thần bỗng nhiên phát hiện nhị bá của mình đã già yếu rồi.
Ban đầu là một nam nhân từng xuất thủ muốn dồn hắn vào chỗ chết, hiện tại đã hoàn toàn thay đổi.
“Yên tâm, Lý Tuyền Cơ ta làm việc tàn nhẫn nhưng chưa bao giờ nói không giữ lời. Ta đã nói chiếu cố nàng, nàng nhất định sẽ sống tốt.” Lý Tuyền Cơ đã luyện hóa thành công, thần sắc khôi phục tốt hơn vài phần.
Đoạn thời gian này chung đụng không lâu nhưng Long Thần cũng biết nàng là hạng người gì. Ít nhất nàng không phải là cái loại tàn nhẫn thích giết chóc, hỉ nộ vô thường.
“Sau này ta làm sao tìm được các ngươi?” Long Thần trầm mặc hồi lâu mới hỏi một câu. Điều này đại biểu hắn đã đồng ý quyết định của Dương Linh Thanh.
Lý Tuyền Cơ hơi ngạc nhiên. Theo như suy nghĩ của nàng, cả đời này chỉ có thể là Dương Linh Thanh trở lại tìm hắn, chứ không phải Long Thần đi tìm nàng. Chỉ có điều nàng không muốn đả kích lòng tự ái của Long Thần, mới mỉm cười nói: “Nếu như có một ngày, ngươi tiến vào ba đại Đế vực. Ngươi chỉ việc hỏi thăm Cửu Âm tuyệt ma Lý Tuyền Cơ là được rồi.”
“Ba đại Đế vực, Cửu Âm tuyệt ma.” Long Thần gật đầu xác định, âm thầm ghi nhớ mấy chữ này.
“Chuẩn bị lúc nào thì lên đường?” Long Thần lại hỏi.
“Ca, ta muốn trở về Bạch Dương trấn một chuyến, sau đó sẽ đi theo sư tôn.” Dương Linh Thanh nói.
“Được!”
Kế tiếp Long Thần không còn gì để nói. Dương Linh Thanh trước sau gì cũng đi, hắn quyết định tiễn nàng đoạn đường cuối cùng.
Trở lại Bạch Dương trấn, Long Thần đi theo nàng thăm những địa phương quen thuộc, nghĩ đến nơi này đã có rất nhiều ký ức giữa hai người. Dương Linh Thanh bất giác tựa vào ngực Long Thần khóc ròng.
Có đôi khi, Long Thần cảm thấy vô cùng khổ sở. Thế nhưng Dương Linh Thanh có được cơ hội này hiền nhiên là chuyện tốt, tự đáy lòng hắn cảm thấy vui vẻ dùm cho nàng. Ba ngày sau, hai người chuẩn bị tách ra rời khỏi Bạch Dương trấn.
Lần trước Long Thần đi tới Linh Vũ gia tộc, tất cả mọi người cùng nhau tiễn hắn. Thế mà lần này biến thành mọi người đưa tiễn Dương Linh Thanh. Trong lúc nhất thời tất cả mọi người nghẹn ngào, xúc động, lần lượt chào hỏi cáo biệt nàng.
“Ca, ngươi còn nhớ chúng ta ra đời cùng ngày cùng tháng cùng năm không?” Ánh mắt Dương Linh Thanh dần dần đỏ ửng.
“Nha đầu ngốc!” Long Thần biết nàng đã thay đổi, từ từ trở nên quật cường, mạnh mẽ hơn. Hắn đưa tay ôm nàng vào trong ngực, sau đó lại cười vang: “Được rồi, đừng khóc nữa, chúng ta nên có một lời hứa hẹn.”
“Lời hứa?” Dương Linh Thanh khẽ giật mình.
Long Thần cười, vỗ vỗ bả vai nàng: “Ta đáp ứng ngươi, chung quy sẽ có một ngày ta xuất hiện trước mắt ngươi. Đến khi đó, ta sẽ mạnh hơn ngươi, vẫn tiếp tục bảo vệ người. Chỉ bằng vào một tiếng gọi ca của ngươi.”
“Ừ!”
Dương Linh Thanh cảm động chảy nước mắt, nắm chặt tay hắn nói: “Ta tin tưởng ngươi nhất định có thể làm được. Ta chờ ngươi!”
Trường hợp như vậy khiến cho mọi người xúc động không nói nên lời. Coi như là Lý Tuyền Cơ cũng nhìn hai người có phần trìu mến hơn.
“Thiếu niên này không biết được lời hứa kia khó khăn cỡ nào. Đây vốn là chuyện không thể nào thực hiện. Đừng nói là Đế vực, chỉ sợ cả đời hắn còn không thể bước ra khỏi quốc gia này. Đáng tiếc thanh Linh kiếm kia lại hao tổồn trong tay hắn.” Lý Tuyền Cơ âm thầm suy nghĩ trong lòng.
Bỗng nhiên nàng nghĩ đến một chuyện, quay sang nói với Long Thần: “Ngươi đi theo ta!”
Long Thần theo nàng đi qua một bên.
“Trong kiếm có một linh hồn con người, ngươi đang tìm biện pháp khôi phục cho nàng đúng không?” Lý Tuyền Cơ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Long Thần không ngờ nàng biết nhiều như vậy, hình như nàng có biện pháp giúp hắn. Vì thế hắn lộ vẻ kích động, vội vàng hỏi: “Ngươi có Cửu Thiên Tiên Linh quả?”
Linh Hi từng nói chỉ có Cửu Thiên Tiên Linh quả mới có thể trợ giúp nàng khôi phục.
“Ngươi còn biết Cửu Thiên Tiên Linh quả?”
Lý Tuyền Cơ vô cùng ngạc nhiên nhưng nàng lại lắc đầu nói: “Ta không có Cửu Thiên Tiên Linh quả nhưng ta biết nơi nào có!”
“Ở đâu?” Sự tình của Linh Hi rốt cuộc có chuyển biến, nội tâm Long Thần bắt đầu nóng lên.
"Bên trong quốc gia này có một nơi gọi là tiều Càn Khôn thế giới. Trước kia ta từng vào đó phát hiện Cửu Thiên Tiên Linh quả. Hình như tên nó là Nghịch Ương tiên cảnh." Lý Tuyền Cơ chậm rãi nói.
"Nghịch Ương tiên cảnh?"
Long Thần thoáng cái cứng đờ người, nhất thời không kịp phản ứng. Hồi lâu sau, hắn mừng rỡ như điên, vội vàng hỏi tới: "Ta biết Nghịch Ương tiên cảnh. Nguyên Linh thành chuẩn bị tiến hành tranh đoạt chiến phủ thành chủ. Nếu ta có thể trở thành thần vệ Tiên cảnh sẽ tiến vào Nghịch Ương tiên cảnh một đoạn thời gian. Có lẽ ta sẽ tìm được Cửu Thiên Tiên Linh quả."
Ngay lúc này, đầu óc hắn hỗn loạn, kích động khó thể diễn tả.
Nguyên bản hắn còn không biết làm thế nào trợ giúp Linh Hi, thế mà bây giờ đã có mục tiêu rõ ràng. Đó là trở thành thần vệ Tiên cảnh, tranh thủ cơ hội tiến vào Nghịch Ương tiên cảnh tìm kiếm linh dược.
"Xem ra ta còn phải trở về Linh Vũ gia tộc. Hơn nữa, bọn họ cũng không biết Lý Tuyền Cơ rời đi, trong lòng kiêng kị nhất định không dám hạ thủ đối với ta."
Long Thân nhanh chóng suy nghĩ vạch ra kế hoạch mới.
"Cảm ơn người!" Long Thần quả thật cảm kích Lý Tuyền Cơ vì tin tức này.
"Nàng trọng yếu với người vậy sao?" Ngữ khí Lý Tuyền Cơ đột nhiên chuyển sang lạnh lẽo.
"Quả thật rất trọng yếu, cực kỳ trọng yếu." Long Thần không có phát hiện điểm khác thường, tiếp tục cười nói hưng phấn. Sau đó hắn chợt thấy ánh mắt Lý Tuyên Cơ bắn ra sát khí mới sợ hết hôn.
"Ngươi đừng quên, người từng nhìn thấy ta không mặc y phục bên dưới Tinh Ma ngục." Thanh âm Lý Tuyền Cơ từ từ rét lạnh, sát khí như đao bắn vào tại Long Thần.
"Chưa từng có nam nhân nào nhìn thấy cơ thể ta. Vốn là quyết định xử lý người sau khi xong việc.
Nhưng mà bây giờ muội muội đã là đệ tử ta, tạm thời xóa bỏ chuyện này. Nếu người dám tiết lộ thì... hừ!"
Lý Tuyền Cơ lạnh lùng nói.
Long Thần đổ mồ hôi lạnh ướt áo, cũng may lúc trước hắn đồng ý Dương Linh Thanh quyết định. Nếu không, bản thân hắn khinh nhờn Cửu m tuyệt đại ma nữ đoán chừng mạng nhỏ khó bảo toàn.
Thế nhưng, hình như Lý Tuyền Cơ quả thật xinh đẹp a...aa?
"Ta đi, cho ngươi thêm một món." Lý Tuyền Cơ lấy ra một đồ vật, nhất thời mùi thơm ngào ngạt xông vào mũi. Long Thần ngửi thấy liền cảm giác cả người sảng khoái, tinh thần lâng lâng bay bổng.
Mùi thơm nồng nặc lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Long Thần rất là kỳ quái, Lý Tuyền Cơ mới vừa rồi còn muốn giết hắn, tại sao bây giờ quay sang tặng đồ rồi? Quả nhiên tâm tư nữ nhân thâm sâu khó đò, nhất là cái loại đại ma nữ giống như Lý Tuyền không thế nào suy đoán theo như lẽ thường.
"Đây là Huyền Thiên Ngọc Liên." Lý Tuyền Cơ nói.
Long Thần cẩn thận quan sát, linh được này lập lòe Bạch quang, hình dáng trong suốt giống như bảo ngọc. Trên thực tế đây là củ sen, đường kính ước chừng nửa thước, rất giống bàn tay xòe ra.
"Có ích lợi gì?" Long Thần hỏi.
Lý Tuyền Cơ nói: "Huyền Thiên Ngọc Liên có thể chứa đựng hồn phách, ở trong đó từ từ biến ảo thành hình người, trải qua thời gian lâu dài thậm chí chuyển sang thực thể. Đây là thứ tốt đối với Kiếm linh nhưng người đừng cao hứng quá sớm. Huyền Thiên Ngọc Liên có hai khuyết điểm, đầu tiên nó chỉ hiệu dụng một lần, nếu như hồn phách chủ động rời khỏi Huyền Thiên Ngọc Liên, hoặc là bị ép buộc bay ra, Huyền Thiên Ngọc Liên sẽ tự động tan biến. Khuyết điểm thứ hai là Huyền Thiên Ngọc Liên chi tạo ra thân thể bình thường, hoàn toàn không có lực chiến đấu, dân theo bên người chính là gánh nặng. Làm thế nào tùy người quyết định!”
Long Thần nhận lấy Huyền Thiên Ngọc Liên, trong lòng mất bình tĩnh, suy nghĩ đủ thứ khả năng.
Có lẽ Huyền Thiên Ngọc Liên giúp cho Linh Hi thức tỉnh, đồng thời còn có cơ hội trở lại thành người.
Nhưng nàng sẽ mất đi toàn bộ lực lượng, bản thân Huyền Thiên Ngọc Liên cũng không thể tồn tại lâu dài, chuyện tốt không lớn, nguy hiểm không nhỏ. Hắn nên làm sao đây?
Chỉ có điều đây vẫn là chuyện tốt trăm phần trăm, cùng lắm thì dùng Huyền Thiên Ngọc Liên để cho Linh Hi tỉnh lại. Trong thời gian đó, hắn đi tìm Cửu Thiên Tiên Linh quả.
"Cảm ơn!" Long Thần vô cùng cảm kích Lý Tuyền Cơ.
"Cho ngươi Huyền Thiên Ngọc Liên là vì cảm thấy người làm người khá tốt. Ít nhất còn có cơ hội tìm thấy Cửu Thiên Tiên Linh quả. Long Thần, nghe ta khuyên một câu, nếu người thật sự thích nàng, tốt nhất để nàng trở thành người bình thường, sau đó tìm một chỗ cùng nàng sinh sống an nhàn, vui vẻ là được rồi. Thế giới này quá lớn, các ngươi chỉ là võ giả nhỏ yếu vốn không có cách nào trèo lên đỉnh. Các ngươi nên an phận sống ngày tháng hạnh phúc bên nhau là tốt rồi, không nên làm những việc quá sức mình." Lý Tuyền Cơ thản nhiên nói.
Thật ra nàng đang suy nghĩ giùm cho Long Thần mà thôi.
Nàng cho rằng Long Thần sẽ đưa ra quyết định thông minh. Bởi vì nàng không biết Long Thần có Long ngọc thần bí, hắn chính là Long võ giả trong truyền thuyết làm sao bị hù dọa bởi một câu nói chứ?
"Ngươi yên tâm đi, ta tự có chừng mực."
Long Thần cũng lười tranh cãi vấn đề này, âm thầm hạ lời thề nhất định phải tìm thấy Dương Linh Thanh. Đường đường chính chính xuất hiện ở trước mặt Dương Linh Thanh, cũng là biểu hiện sự tồn tại của mình trong mắt Lý Tuyền Cơ.
"Tốt nhất là... trọn đời không gặp lại...!" Dù sao một thiếu niên nhìn thấy thân thể nàng chính là đại kỵ. Lý Tuyền Cơ không giết hắn là may mắn rồi. Tốt nhất là hắn vĩnh viễn không nên xuất hiện trước mắt nàng, tránh cho khơi dậy chuyện xấu kia.
Cứ như vậy, bóng dáng Dương Linh Thanh biến mất trong tầm mắt mọi người, bắt đầu bước lên hành trình mới.
Long Thần lãng lặng nhìn các nàng rời đi, trong lòng dâng lên ý chí chiến đấu ngập trời.
"Ta sẽ để Linh Hi sử dụng Huyền Thiên Ngọc Liên, sau đó từ từ bồi dưỡng tình cảm."
Long Thần tạm thời gạt chuyện Linh Thanh sang một bên, bắt đầu suy nghĩ hèn mọn. Thật ra đây mới là mục đích thực sự của hắn.
"Ừ, hiện tại nên đi Đông Phương gia tộc, mau chóng đoạt lấy danh sách thần vệ Tiến cảnh. Cửu Thiên Tiên Linh quả, chờ ta hái đi!"
Hai canh giờ sau, thái dương bừng sáng, Long Thần cáo biệt mọi người rời khỏi Bạch Dương trấn. Hắn nhảy lên lưng Liệt Phong thần bằng xé gió bay tới Nguyên Linh thành.
Phía trước đang có chuyện gì chờ hắn đây?
Tốc độ Liệt Phong thần bằng nhanh hơn Hắc Lân long mã nhiều lắm, Long Thần bay tới Nguyên Linh quận rất nhanh. Thế sự vô thường, biến ảo quá nhanh, lúc này hắn lại lấy thân phận đệ nhất thiên tài xuất hiện ở nơi này.
Ban đầu tới đây, hắn chỉ là võ giả chưa đạt tới Thần Đan cảnh, thậm chí còn không bằng hạt cát trong sa mạc, quá mức nhỏ nhoi rồi. Vừa nghĩ tới chuyện này, nội tâm hắn vô cùng cảm khái.
Nửa canh giờ sau, Long Thần đi tới Đông Phương gia tộc.
Dựa theo Đông Phương gia tộc thuyết pháp, Long Thần bây giờ đã bị trục xuất ra khỏi gia môn.
"Ta muốn tiến vào di tích viễn cổ, các ngươi muốn trục xuất ta đi. Lão tử cương quyết không đi, xem các ngươi dám làm gì ta, ha ha ha!"
Long Thần cười phá lên.
Nói thật ra hắn cũng là hạng người to gan lớn mật, bây giờ Lý Tuyền Cơ đã chạy mất tích rồi, thế mà hắn còn dám ỷ vào nàng uy hiếp người ta, trực tiếp tới cửa đòi danh sách. Nếu như bị ai đó đoán ra sự thật, cái mạng hắn xem như toi rồi. Nhưng Long Thần biết đây là chuyện không thể xảy ra, bởi vì lúc trước Lý Tuyền Cơ thật sự đánh trọng thương hai vị lão tổ chỉ bằng một câu nói. Bọn họ có gan động tới hắn không?
Hắn tiến vào trang viên, đám thiếu niên đang luyện tập võ nghệ giật nảy mình, không một ai dám vây quanh Long Thần, mà trực tiếp nhảy sang một bên né tránh, không ngừng la hét ỏm tỏi. Rất nhanh, tất cả thành viên Đông Phương gia tộc đã biết Long Thần trở về, lại còn đi tới Huyền Phong các. Thế là bọn họ kéo theo đội ngũ hùng hậu chạy đi, đầu lĩnh chính là Thanh Long lão tồ thần sắc âm trầm tới cực điểm.
Trở lại Nguyên Linh thành, đám người Lý Tuyền Cơ quả nhiên vẫn còn đợi hắn.
“Ngươi chậm!” Ánh mắt Lý Tuyền Cơ ngó chừng hắn, âm thanh lạnh lẽo chí cực.
“Xin lỗi, lần đầu sử dụng không quen lắm!” Long Thần đành phải đưa ra một lý do. Trên thực tế, nếu như hắn trực tiếp cắn nuốt hồn phách một trăm người sẽ rút ngắn thời gian được một nửa.
Lý Tuyền Cơ cũng không truy cứu vấn đề này. Thật ra hắn vẫn là ân nhân của nàng, hao phí một ít thời gian cũng không sao.
Lý Tuyền Cơ sử dụng Phệ Linh yêu đồng bắt đầu hấp thu thành quả của Long Thần chuyển vào trong cơ thể mình.
Sau khi hấp thu hồn phách thiếu nữ, Lý Tuyền Cơ khoanh chân ngồi xuống tiến hành luyện hóa. Mà lúc này, Dương Linh Thanh và Dương Vân Thiên nháy mắt ra hiệu cho Long Thần, ý bảo hắn đi theo tới một chỗ cách đó không xa.
Bộ dạng Dương Linh Thanh lộ vẻ kiên định, nói với Long Thần: “Ca, ta muốn đi theo nàng!”
“Cái gì?” Long Thần mở to mắt ra nhìn nàng chằm chằm nhưng hắn lại nghĩ thông suốt rất nhanh. Hẳn là thời điểm hắn đi ra ngoài trước, Lý Tuyền Cơ đã nói gì đó với Linh Thanh.
“Nàng uy hiếp ngươi?” Long Thần nhỏ giọng hỏi.
Lý Tuyền Cơ là Cửu Âm tuyệt mạch, sau khi thấy được Dương Linh Thanh có Thái Âm ma thể tất nhiên sẽ sinh ra ý nghĩ không tốt.
“Không phải thế, nàng hỏi ta có nguyện ý theo nàng tu luyện hay không, ý là muốn thu ta làm đệ tử. Nàng nói lấy năng lực của ngươi không thể hướng dẫn ta tu luyện, mặc dù nàng có vẻ lạnh lùng nhưng mà ta biết nàng là người tốt.” Dương Linh Thanh lắc đầu nói.
“Người tốt? Ban đầu Bắc Đường Mặc thoạt nhìn cũng là người tốt đi!” Trong lòng Long Thần rất là lo lắng. Đối với hắn, Dương Linh Thanh nên biết điều một chút quay trở về Bạch Dương trấn, chứ không phải chạy ra ngoài xông xáo giang hồ.
“Chuyện này không giống nhau!”
Thái độ Dương Linh Thanh vô cùng kiên quyết. Nàng thấy Long Thần có ý ngăn cản liền cắn răng nói: “Ca, ta đã nghĩ thông suốt, ta cũng có cuộc sống của mình, không thể nào dựa vào ngươi cả đời, chờ ngươi bảo vệ. Đây là cơ hội để ta thay đổi vận mệnh của mình, nếu như bỏ qua, ta chỉ có thể sống quay ngày trong địa phương nhỏ. Ca, ta cũng có quyền lợi suy nghĩ cho mình, đúng không?”
“Cái này...” Ánh mắt nàng khiến cho Long Thần không biết nên nói gì nữa.
“Lúc nãy ngươi đi, nàng đã kể cho ta một ít chuyện. Nào là Long Tế đại lục, Vạn Quốc cương vực, ngoài ra còn có ba đại Đế vực rộng lớn vô bờ. Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy những chuyện này, ta muốn đi ra ngoài mở rộng tầm mắt.”
Nói tới đây, ngữ khí Dương Linh Thanh càng thêm dứt khoát.
“Để nàng đi!” Ngoài dự liệu của Long Thần, ngay cả Dương Vân Thiên cũng đồng ý với nàng.
Từ ánh mắt Dương Vân Thiên, Long Thần thấy được vẻ yêu thương nồng đậm.
“Trải qua sự việc lần này, ta đã biết được Tiểu Thanh không thể mãi dựa vào ngươi. Linh Thanh, việc gì nên làm thì cứ làm. Ngươi là niềm kiêu hãnh của phụ thân.”
Thời điểm nói ra những lời này, khóe mắt Dương Vân Thiên đã tràn ra một giọt lệ nóng. Đến tận lúc này, Long Thần bỗng nhiên phát hiện nhị bá của mình đã già yếu rồi.
Ban đầu là một nam nhân từng xuất thủ muốn dồn hắn vào chỗ chết, hiện tại đã hoàn toàn thay đổi.
“Yên tâm, Lý Tuyền Cơ ta làm việc tàn nhẫn nhưng chưa bao giờ nói không giữ lời. Ta đã nói chiếu cố nàng, nàng nhất định sẽ sống tốt.” Lý Tuyền Cơ đã luyện hóa thành công, thần sắc khôi phục tốt hơn vài phần.
Đoạn thời gian này chung đụng không lâu nhưng Long Thần cũng biết nàng là hạng người gì. Ít nhất nàng không phải là cái loại tàn nhẫn thích giết chóc, hỉ nộ vô thường.
“Sau này ta làm sao tìm được các ngươi?” Long Thần trầm mặc hồi lâu mới hỏi một câu. Điều này đại biểu hắn đã đồng ý quyết định của Dương Linh Thanh.
Lý Tuyền Cơ hơi ngạc nhiên. Theo như suy nghĩ của nàng, cả đời này chỉ có thể là Dương Linh Thanh trở lại tìm hắn, chứ không phải Long Thần đi tìm nàng. Chỉ có điều nàng không muốn đả kích lòng tự ái của Long Thần, mới mỉm cười nói: “Nếu như có một ngày, ngươi tiến vào ba đại Đế vực. Ngươi chỉ việc hỏi thăm Cửu Âm tuyệt ma Lý Tuyền Cơ là được rồi.”
“Ba đại Đế vực, Cửu Âm tuyệt ma.” Long Thần gật đầu xác định, âm thầm ghi nhớ mấy chữ này.
“Chuẩn bị lúc nào thì lên đường?” Long Thần lại hỏi.
“Ca, ta muốn trở về Bạch Dương trấn một chuyến, sau đó sẽ đi theo sư tôn.” Dương Linh Thanh nói.
“Được!”
Kế tiếp Long Thần không còn gì để nói. Dương Linh Thanh trước sau gì cũng đi, hắn quyết định tiễn nàng đoạn đường cuối cùng.
Trở lại Bạch Dương trấn, Long Thần đi theo nàng thăm những địa phương quen thuộc, nghĩ đến nơi này đã có rất nhiều ký ức giữa hai người. Dương Linh Thanh bất giác tựa vào ngực Long Thần khóc ròng.
Có đôi khi, Long Thần cảm thấy vô cùng khổ sở. Thế nhưng Dương Linh Thanh có được cơ hội này hiền nhiên là chuyện tốt, tự đáy lòng hắn cảm thấy vui vẻ dùm cho nàng. Ba ngày sau, hai người chuẩn bị tách ra rời khỏi Bạch Dương trấn.
Lần trước Long Thần đi tới Linh Vũ gia tộc, tất cả mọi người cùng nhau tiễn hắn. Thế mà lần này biến thành mọi người đưa tiễn Dương Linh Thanh. Trong lúc nhất thời tất cả mọi người nghẹn ngào, xúc động, lần lượt chào hỏi cáo biệt nàng.
“Ca, ngươi còn nhớ chúng ta ra đời cùng ngày cùng tháng cùng năm không?” Ánh mắt Dương Linh Thanh dần dần đỏ ửng.
“Nha đầu ngốc!” Long Thần biết nàng đã thay đổi, từ từ trở nên quật cường, mạnh mẽ hơn. Hắn đưa tay ôm nàng vào trong ngực, sau đó lại cười vang: “Được rồi, đừng khóc nữa, chúng ta nên có một lời hứa hẹn.”
“Lời hứa?” Dương Linh Thanh khẽ giật mình.
Long Thần cười, vỗ vỗ bả vai nàng: “Ta đáp ứng ngươi, chung quy sẽ có một ngày ta xuất hiện trước mắt ngươi. Đến khi đó, ta sẽ mạnh hơn ngươi, vẫn tiếp tục bảo vệ người. Chỉ bằng vào một tiếng gọi ca của ngươi.”
“Ừ!”
Dương Linh Thanh cảm động chảy nước mắt, nắm chặt tay hắn nói: “Ta tin tưởng ngươi nhất định có thể làm được. Ta chờ ngươi!”
Trường hợp như vậy khiến cho mọi người xúc động không nói nên lời. Coi như là Lý Tuyền Cơ cũng nhìn hai người có phần trìu mến hơn.
“Thiếu niên này không biết được lời hứa kia khó khăn cỡ nào. Đây vốn là chuyện không thể nào thực hiện. Đừng nói là Đế vực, chỉ sợ cả đời hắn còn không thể bước ra khỏi quốc gia này. Đáng tiếc thanh Linh kiếm kia lại hao tổồn trong tay hắn.” Lý Tuyền Cơ âm thầm suy nghĩ trong lòng.
Bỗng nhiên nàng nghĩ đến một chuyện, quay sang nói với Long Thần: “Ngươi đi theo ta!”
Long Thần theo nàng đi qua một bên.
“Trong kiếm có một linh hồn con người, ngươi đang tìm biện pháp khôi phục cho nàng đúng không?” Lý Tuyền Cơ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Long Thần không ngờ nàng biết nhiều như vậy, hình như nàng có biện pháp giúp hắn. Vì thế hắn lộ vẻ kích động, vội vàng hỏi: “Ngươi có Cửu Thiên Tiên Linh quả?”
Linh Hi từng nói chỉ có Cửu Thiên Tiên Linh quả mới có thể trợ giúp nàng khôi phục.
“Ngươi còn biết Cửu Thiên Tiên Linh quả?”
Lý Tuyền Cơ vô cùng ngạc nhiên nhưng nàng lại lắc đầu nói: “Ta không có Cửu Thiên Tiên Linh quả nhưng ta biết nơi nào có!”
“Ở đâu?” Sự tình của Linh Hi rốt cuộc có chuyển biến, nội tâm Long Thần bắt đầu nóng lên.
"Bên trong quốc gia này có một nơi gọi là tiều Càn Khôn thế giới. Trước kia ta từng vào đó phát hiện Cửu Thiên Tiên Linh quả. Hình như tên nó là Nghịch Ương tiên cảnh." Lý Tuyền Cơ chậm rãi nói.
"Nghịch Ương tiên cảnh?"
Long Thần thoáng cái cứng đờ người, nhất thời không kịp phản ứng. Hồi lâu sau, hắn mừng rỡ như điên, vội vàng hỏi tới: "Ta biết Nghịch Ương tiên cảnh. Nguyên Linh thành chuẩn bị tiến hành tranh đoạt chiến phủ thành chủ. Nếu ta có thể trở thành thần vệ Tiên cảnh sẽ tiến vào Nghịch Ương tiên cảnh một đoạn thời gian. Có lẽ ta sẽ tìm được Cửu Thiên Tiên Linh quả."
Ngay lúc này, đầu óc hắn hỗn loạn, kích động khó thể diễn tả.
Nguyên bản hắn còn không biết làm thế nào trợ giúp Linh Hi, thế mà bây giờ đã có mục tiêu rõ ràng. Đó là trở thành thần vệ Tiên cảnh, tranh thủ cơ hội tiến vào Nghịch Ương tiên cảnh tìm kiếm linh dược.
"Xem ra ta còn phải trở về Linh Vũ gia tộc. Hơn nữa, bọn họ cũng không biết Lý Tuyền Cơ rời đi, trong lòng kiêng kị nhất định không dám hạ thủ đối với ta."
Long Thân nhanh chóng suy nghĩ vạch ra kế hoạch mới.
"Cảm ơn người!" Long Thần quả thật cảm kích Lý Tuyền Cơ vì tin tức này.
"Nàng trọng yếu với người vậy sao?" Ngữ khí Lý Tuyền Cơ đột nhiên chuyển sang lạnh lẽo.
"Quả thật rất trọng yếu, cực kỳ trọng yếu." Long Thần không có phát hiện điểm khác thường, tiếp tục cười nói hưng phấn. Sau đó hắn chợt thấy ánh mắt Lý Tuyên Cơ bắn ra sát khí mới sợ hết hôn.
"Ngươi đừng quên, người từng nhìn thấy ta không mặc y phục bên dưới Tinh Ma ngục." Thanh âm Lý Tuyền Cơ từ từ rét lạnh, sát khí như đao bắn vào tại Long Thần.
"Chưa từng có nam nhân nào nhìn thấy cơ thể ta. Vốn là quyết định xử lý người sau khi xong việc.
Nhưng mà bây giờ muội muội đã là đệ tử ta, tạm thời xóa bỏ chuyện này. Nếu người dám tiết lộ thì... hừ!"
Lý Tuyền Cơ lạnh lùng nói.
Long Thần đổ mồ hôi lạnh ướt áo, cũng may lúc trước hắn đồng ý Dương Linh Thanh quyết định. Nếu không, bản thân hắn khinh nhờn Cửu m tuyệt đại ma nữ đoán chừng mạng nhỏ khó bảo toàn.
Thế nhưng, hình như Lý Tuyền Cơ quả thật xinh đẹp a...aa?
"Ta đi, cho ngươi thêm một món." Lý Tuyền Cơ lấy ra một đồ vật, nhất thời mùi thơm ngào ngạt xông vào mũi. Long Thần ngửi thấy liền cảm giác cả người sảng khoái, tinh thần lâng lâng bay bổng.
Mùi thơm nồng nặc lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Long Thần rất là kỳ quái, Lý Tuyền Cơ mới vừa rồi còn muốn giết hắn, tại sao bây giờ quay sang tặng đồ rồi? Quả nhiên tâm tư nữ nhân thâm sâu khó đò, nhất là cái loại đại ma nữ giống như Lý Tuyền không thế nào suy đoán theo như lẽ thường.
"Đây là Huyền Thiên Ngọc Liên." Lý Tuyền Cơ nói.
Long Thần cẩn thận quan sát, linh được này lập lòe Bạch quang, hình dáng trong suốt giống như bảo ngọc. Trên thực tế đây là củ sen, đường kính ước chừng nửa thước, rất giống bàn tay xòe ra.
"Có ích lợi gì?" Long Thần hỏi.
Lý Tuyền Cơ nói: "Huyền Thiên Ngọc Liên có thể chứa đựng hồn phách, ở trong đó từ từ biến ảo thành hình người, trải qua thời gian lâu dài thậm chí chuyển sang thực thể. Đây là thứ tốt đối với Kiếm linh nhưng người đừng cao hứng quá sớm. Huyền Thiên Ngọc Liên có hai khuyết điểm, đầu tiên nó chỉ hiệu dụng một lần, nếu như hồn phách chủ động rời khỏi Huyền Thiên Ngọc Liên, hoặc là bị ép buộc bay ra, Huyền Thiên Ngọc Liên sẽ tự động tan biến. Khuyết điểm thứ hai là Huyền Thiên Ngọc Liên chi tạo ra thân thể bình thường, hoàn toàn không có lực chiến đấu, dân theo bên người chính là gánh nặng. Làm thế nào tùy người quyết định!”
Long Thần nhận lấy Huyền Thiên Ngọc Liên, trong lòng mất bình tĩnh, suy nghĩ đủ thứ khả năng.
Có lẽ Huyền Thiên Ngọc Liên giúp cho Linh Hi thức tỉnh, đồng thời còn có cơ hội trở lại thành người.
Nhưng nàng sẽ mất đi toàn bộ lực lượng, bản thân Huyền Thiên Ngọc Liên cũng không thể tồn tại lâu dài, chuyện tốt không lớn, nguy hiểm không nhỏ. Hắn nên làm sao đây?
Chỉ có điều đây vẫn là chuyện tốt trăm phần trăm, cùng lắm thì dùng Huyền Thiên Ngọc Liên để cho Linh Hi tỉnh lại. Trong thời gian đó, hắn đi tìm Cửu Thiên Tiên Linh quả.
"Cảm ơn!" Long Thần vô cùng cảm kích Lý Tuyền Cơ.
"Cho ngươi Huyền Thiên Ngọc Liên là vì cảm thấy người làm người khá tốt. Ít nhất còn có cơ hội tìm thấy Cửu Thiên Tiên Linh quả. Long Thần, nghe ta khuyên một câu, nếu người thật sự thích nàng, tốt nhất để nàng trở thành người bình thường, sau đó tìm một chỗ cùng nàng sinh sống an nhàn, vui vẻ là được rồi. Thế giới này quá lớn, các ngươi chỉ là võ giả nhỏ yếu vốn không có cách nào trèo lên đỉnh. Các ngươi nên an phận sống ngày tháng hạnh phúc bên nhau là tốt rồi, không nên làm những việc quá sức mình." Lý Tuyền Cơ thản nhiên nói.
Thật ra nàng đang suy nghĩ giùm cho Long Thần mà thôi.
Nàng cho rằng Long Thần sẽ đưa ra quyết định thông minh. Bởi vì nàng không biết Long Thần có Long ngọc thần bí, hắn chính là Long võ giả trong truyền thuyết làm sao bị hù dọa bởi một câu nói chứ?
"Ngươi yên tâm đi, ta tự có chừng mực."
Long Thần cũng lười tranh cãi vấn đề này, âm thầm hạ lời thề nhất định phải tìm thấy Dương Linh Thanh. Đường đường chính chính xuất hiện ở trước mặt Dương Linh Thanh, cũng là biểu hiện sự tồn tại của mình trong mắt Lý Tuyền Cơ.
"Tốt nhất là... trọn đời không gặp lại...!" Dù sao một thiếu niên nhìn thấy thân thể nàng chính là đại kỵ. Lý Tuyền Cơ không giết hắn là may mắn rồi. Tốt nhất là hắn vĩnh viễn không nên xuất hiện trước mắt nàng, tránh cho khơi dậy chuyện xấu kia.
Cứ như vậy, bóng dáng Dương Linh Thanh biến mất trong tầm mắt mọi người, bắt đầu bước lên hành trình mới.
Long Thần lãng lặng nhìn các nàng rời đi, trong lòng dâng lên ý chí chiến đấu ngập trời.
"Ta sẽ để Linh Hi sử dụng Huyền Thiên Ngọc Liên, sau đó từ từ bồi dưỡng tình cảm."
Long Thần tạm thời gạt chuyện Linh Thanh sang một bên, bắt đầu suy nghĩ hèn mọn. Thật ra đây mới là mục đích thực sự của hắn.
"Ừ, hiện tại nên đi Đông Phương gia tộc, mau chóng đoạt lấy danh sách thần vệ Tiến cảnh. Cửu Thiên Tiên Linh quả, chờ ta hái đi!"
Hai canh giờ sau, thái dương bừng sáng, Long Thần cáo biệt mọi người rời khỏi Bạch Dương trấn. Hắn nhảy lên lưng Liệt Phong thần bằng xé gió bay tới Nguyên Linh thành.
Phía trước đang có chuyện gì chờ hắn đây?
Tốc độ Liệt Phong thần bằng nhanh hơn Hắc Lân long mã nhiều lắm, Long Thần bay tới Nguyên Linh quận rất nhanh. Thế sự vô thường, biến ảo quá nhanh, lúc này hắn lại lấy thân phận đệ nhất thiên tài xuất hiện ở nơi này.
Ban đầu tới đây, hắn chỉ là võ giả chưa đạt tới Thần Đan cảnh, thậm chí còn không bằng hạt cát trong sa mạc, quá mức nhỏ nhoi rồi. Vừa nghĩ tới chuyện này, nội tâm hắn vô cùng cảm khái.
Nửa canh giờ sau, Long Thần đi tới Đông Phương gia tộc.
Dựa theo Đông Phương gia tộc thuyết pháp, Long Thần bây giờ đã bị trục xuất ra khỏi gia môn.
"Ta muốn tiến vào di tích viễn cổ, các ngươi muốn trục xuất ta đi. Lão tử cương quyết không đi, xem các ngươi dám làm gì ta, ha ha ha!"
Long Thần cười phá lên.
Nói thật ra hắn cũng là hạng người to gan lớn mật, bây giờ Lý Tuyền Cơ đã chạy mất tích rồi, thế mà hắn còn dám ỷ vào nàng uy hiếp người ta, trực tiếp tới cửa đòi danh sách. Nếu như bị ai đó đoán ra sự thật, cái mạng hắn xem như toi rồi. Nhưng Long Thần biết đây là chuyện không thể xảy ra, bởi vì lúc trước Lý Tuyền Cơ thật sự đánh trọng thương hai vị lão tổ chỉ bằng một câu nói. Bọn họ có gan động tới hắn không?
Hắn tiến vào trang viên, đám thiếu niên đang luyện tập võ nghệ giật nảy mình, không một ai dám vây quanh Long Thần, mà trực tiếp nhảy sang một bên né tránh, không ngừng la hét ỏm tỏi. Rất nhanh, tất cả thành viên Đông Phương gia tộc đã biết Long Thần trở về, lại còn đi tới Huyền Phong các. Thế là bọn họ kéo theo đội ngũ hùng hậu chạy đi, đầu lĩnh chính là Thanh Long lão tồ thần sắc âm trầm tới cực điểm.
Tác giả :
Phong Thanh Dương