Linh Vực
Chương 310: Bước vào Huyền Thiên thành
Thành trì lớn nhất, phồn hoa nhất ở đại lục Xích Lan chính là Huyền Thiên thành. Ngày hôm nay, trong đại điện Huyền Thiên của Huyền Thiên thành, ba nam tử hùng dũng chia ra ngồi ba phía, giống như chờ đợi gì.
Bọn họ là gia chủ Tống gia Tống Vũ, gia chủ Tạ gia Tạ Diệu Dương, gia chủ Niếp gia Niếp Vân.
Tạ Tĩnh Tuyền một thân áo trắng cùng với con của Niếp Vân là Niếp Viễn đã đứng trong đại điện.
- Tĩnh Tuyền, ngươi cùng Tần Liệt kia từng có tiếp xúc, ngươi có ý kiến gì về người này?
Tống Vũ ngồi ở chủ vị trên cao, sắc mặt ôn hòa, đột nhiên hỏi.
Đứng ở phía sau Tạ Diệu Dương, Tạ Tĩnh Tuyền nghe vậy thoáng suy nghĩ một chút, sau đó ngữ khí trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:
- Đại đa số thời điểm tính tình Tần Liệt đều rất bình thản, trọng tình trọng nghĩa, có gan dạ, có khí phách, nhưng ở thời khắc mấu chốt có chút... điên cuồng, thường hay làm ra chuyện ngu xuẩn bất cần. Ta biết hắn lúc hắn vẫn chỉ là người học việc ở cửa hàng Lý Ký, tu vi Luyện Thể cảnh, khi đó hắn có chút tự ti nhút nhát, rất coi trọng tiền tài...
- Tống thúc, người gọi cha con, Tạ thúc đến đây chẳng lẽ muốn gặp tên Tần Liệt này?
Con trai Niếp Vân - Niếp Viễn, rõ ràng có chút kinh ngạc.
- Tần Liệt kia có tài đức gì? Đáng để gia chủ của tam đại gia tộc Huyền Thiên minh đồng thời gặp hắn?
- Tống huynh, ta cũng cảm thấy Tần Liệt này không đáng nhắc tới.
Niếp Vân vẻ mặt cuồng ngạo, ngữ khí không nóng không vội.
- Chỉ là vận khí tốt hơn tiểu tử thôi.
- Ta gọi nhị vị lại đây đương nhiên không phải chủ yếu vì Tần Liệt.
Tống Vũ bật cười lớn, nói:
- Đình Ngọc từ U Minh giới còn sống trở về, chẳng lẽ các ngươi lại không hiếu kỳ? Không tò mò nó làm sao thoát khỏi U Minh giới?
Niếp Vân và Tạ Diệu Dương nghe ông ta vừa nói như thế, đồng thời gật gật đầu, hiển nhiên đối với việc này càng thêm coi trọng.
- Phía Thất Sát Cốc... hy vọng chúng ta nghiêm trị Tần Liệt.
Tạ Tĩnh Tuyền đã từ Sâm La điện trở lại Huyền Thiên minh, thời gian gần đây cô ta đều chịu trách nhiệm xử lý vấn đề tình báo của Huyền Thiên minh.
- Cốc chủ Âm Sát cốc Thẩm Mai Lan, cốc chủ Hỏa Sát cốc Cố Thông, cốc chủ Kim Sát cốc Cổ Tùng Lâm, còn có hơn mười kẻ dưới trướng bọn họ đều bị Tịch Diệt Huyền Lôi giết chết. Mà người của Lăng gia tộc cũng bị Tần Liệt đưa đi, Thất Sát cốc hy vọng Huyền Thiên minh nhúng tay vào việc này.
- Cái gì? Tên kia dám giết ba cốc chủ của Thất Sát cốc?
Niếp Viễn dáng người cao to, bộ dạng tuấn dật, giống như phụ thân, bên trong có thứ khí chất ngạo nghễ. Y hừ một tiếng, nói:
- Kẻ này thật làm càn!
- Vì hắn, kế hoạch của chúng ta và Bát Cực Thánh điện nhắm vào Khí Cụ tông bị thất bại, chúng ta chẳng những không đoạt được Khí Cụ tông, còn thương vong nặng nề.
Niếp Vân chen vào nói.
- Tà Minh thông đạo cũng là do hắn mở rộng, kẻ này quả thực chính là tai tinh. Tống huynh nếu quả thật coi trọng Tịch Diệt Huyền Lôi, cứ việc chờ sau khi hắn đến đây rồi trực tiếp bắt hắn, dùng Toái Niệm Tinh tách bỏ trí nhớ, lấy toàn bộ những gì ở trong đầu hắn ra.
- Hắn có thể trấn áp Tà Minh thông đạo một lần nữa. Mười hai trụ linh văn cũng chỉ hắn có thể điều khiển được.
Tạ Tĩnh Tuyền chen vào nói.
- Hắn cũng có chút hữu dụng.
Tạ Diệu Dương cũng nói.
- Nhiếp huynh, Tần Liệt này... đã là người của Huyền Thiên minh chúng ta.
Tống Vũ mỉm cười, nhìn Niếp vân lại nhìn về phía Tạ Diệu Dương.
- Trước đây vài ngày hắn đã tự tay giết Ứng Hưng Nhiên, chính thức thoát ly Khí Cụ tông, hiện tại đã bị Đình Ngọc thuyết phục, sẽ trở thành khách của Tống gia ta.
Lời vừa nói ra, bốn người Niếp Vân, Niếp Viễn, Tạ Diệu Dương và Tạ Tĩnh Tuyền sắc mặt đều tỏ vẻ quái lạ.
- Hắn giết Ứng Hưng Nhiên? Tự tay hắn?
Một lúc sau, Niếp Vân nhịn không được hỏi.
Tống Vũ cười gật đầu:
- Hắn còn giết cả Phạm Nhạc đến từ chính Hợp Hoan tông, làm bị thương tôn giả Vô Tâm sau đó mới rời khỏi.
- Tôn giả Vô Tâm? Vô Tâm ở cảnh Như Ý!
Khuôn mặt thanh lệ của Tạ Tĩnh Tuyền cũng đầy vẻ sửng sốt:
- Bằng cảnh giới tu luyện của Vô Tâm làm sao lại bị Tần Liệt gây thương tích? Tiền bối gọi là Huyết Lệ không phải đã rời khỏi rồi sao?
- Theo tin tức mà Đình Ngọc báo cho ta biết, trong cơ thể hắn tiềm tàng tinh hồn của mãnh thú thời xa xưa, hắn đã triệu hồi tinh hồn ra mới khiến cho Vô Tâm bị thương.
Tống Vũ thản nhiên nói.
- Hơn nửa năm trước, hắn sống chết che chở cho Khí Cụ tông, hại chúng ta đành thúc thủ. Nay hắn từ U Minh giới trở về nhưng lại trực tiếp giết chết Ứng Hưng Nhiên, tiểu tử này... nhìn không thấu, thật sự nhìn không thấu.
Thần sắc Niếp Vân cổ quái, sau đó bỗng nhiên lên tiếng tán thưởng:
- Trên hết vẫn là Đình Ngọc lợi hại lại chiêu nạp người này vào Tống gia, xem ra Tống huynh lại vui mừng có được tướng tài rồi.
Tống Vũ cười ha ha, vẻ mặt vui vẻ, dường như đối với bản lĩnh của Tống Đình Ngọc cũng có chút kiêu ngạo.
- Ta cũng có hứng thú gặp người này rồi.
Mắt Tạ Diệu Dương cũng lộ ra dị sắc.
Sau khi nói ra những lời này, lão ta quay đầu liếc mắt nhìn Tạ Tĩnh Tuyền, trong mắt có bất mãn giống như trách cứ nàng ta, trách nàng lúc ở Tinh Vân các không có được con mắt nhìn người tinh tường mà tiến cử Tần Liệt đến Tạ gia, uổng phí một nhân vật như thế lại làm lợi cho Tống gia.
Đôi mắt trong vắt của Tạ Tĩnh Tuyền hiện ra vẻ bất đắc dĩ, nhưng cũng không biện bạch điều gì.
……………….
- Quả là một thành trì hùng vĩ.
Trên lưng Lưu Vân thất thải điệp, Tần Liệt quan sát bên dưới, nhìn thấy từng tòa thạch lâu cao ngất, nhìn thấy hàng loạt công trình liên tiếp, nhìn thấy tình cảnh nguy nga trong thành, nhịn không được mà tán thưởng một câu.
- Về sau ngươi chính là một phần tử trong thành này.
Tống Đình Ngọc thản nhiên cười, con mắt sáng lên vui vẻ.
- Đúng rồi, sao bỗng nhiên ngươi lại đồng ý đến Tống gia chúng ta làm khách khanh?
- Đã đắc tội với Hợp Hoan tông chung quy là phải tìm một chỗ dựa vững chắc để dựa vào thôi mà. Hơn nữa đã trở mặt với Khí Cụ tông rồi, bây giờ ta không có nhà để về, chỉ có thể dựa vào sự giúp đỡ của Đình Ngọc cô thôi.
Tần Liệt thần thái tự nhiên, nhưng trong mắt lại lấp lánh ngọn lửa dã tâm.
Đôi mắt đẹp của Tống Đình Ngọc nhìn hắn thật sâu, bỗng nhiên nở nụ cười khổ:
- Ngươi trước kia ở Lăng Gia trấn, sau đó không lâu Lăng Gia trấn tan tác khắp nơi kế đó ngươi đến Tinh Vân các, sau đó Tinh Vân các phát sinh biến cố lớn, bị ngươi quấy long trời lỡ đất, đến bây giờ nguyên khí còn tổn thương nặng nề. Sau khi mai danh ẩn tích, ngươi đến Khí Cụ tông, không bao lâu, Khí Cụ tông gặp phải tai hoạ ngập đầu, Tà Minh thông đạo lại bị ngươi mở ra, Khí Cụ tông cũng phải vội vã dời vào Độc Vụ Trạch, hôm nay, ngươi được ta dẫn vào Huyền Thiên thành, không biết vì sao ta luôn luôn có một loại dự cảm xấu.
- Cô muốn nói gì?
Tần Liệt lúng túng.
- Ngươi chính là một ngôi sao chổi!
Tống Đình Ngọc hừ hừ nói.
Sờ sờ mũi, Tần Liệt cười khan hai tiếng, nhếch miệng nói:
- Theo lời của cô nói, ta nhất định phải cố gắng, nhất định phải quấy cho Huyền Thiên thành các người đến long trời lở đất!
- Tống tiểu thư đã trở lại!
- Đúng rồi, thật sự là Tống tiểu thư!
- Tống tiểu thư còn sống!
…
Trong Huyền Thiên thành rất nhiều võ giả của Huyền Thiên minh ngẩng đầu nhìn trời đã phát hiện Lưu Vân thất thải Điệp, vì thế đều hoan hô lên.
Trên mặt bọn họ, vẻ hưng phấn kích động vô cùng rõ ràng, dường như từ trong tâm khảm thật sự yêu thích Tống Đình Ngọc.
- Tiếng tăm của cô cũng không tệ nhỉ?
Tần Liệt kinh ngạc nói.
- Đương nhiên rồi!
Tống Đình Ngọc cười ngạo nghễ, nói:
- So với mấy người Niếp Viễn, Tạ Tĩnh Tuyền, danh tiếng của ta tuyệt đối cao hơn một bậc, trong mắt của các võ giả ở Huyền Thiên minh ta mới là hy vọng tương lai.
- Đình Ngọc, còn không qua đây?!
Thanh âm của Tống Vũ từ đại điện Huyền thiên bên dưới truyền ra.
- Tạ thúc và Niếp thúc của con đợi đã lâu rồi.
- Đến đây.
Lưu Vân thất thải điệp bay về quảng trường phía trước đại điện Huyền Thiên. Tống Đình Ngọc và Tần Liệt cùng đi, dưới ánh mắt kinh ngạc của rất nhiều thị vệ Huyền Thiên minh, sóng vai bước vào đại điện.
- Tiểu tử này là ai? Hắn lại ngồi trên Lưu Vân Thất Thải điệp cùng tiểu thư trở về? Trong trí nhớ của ta hình như đại tiểu thư chưa từng dùng Thải điệp mang theo ai đó trở về, các ngươi có ấn tượng gì không?
- Không, trước kia các võ giả thông qua đại tiểu thư quy phục Huyền Thiên minh đều tự mình đến. Thỉnh thoảng có một hai kẻ đi cùng đại tiểu thư, cũng không thể ngồi trên Thất Thải Điệp, người này... với đại tiểu thư có quan hệ không đơn giản?
- Hắn gọi là Tần Liệt, tông chủ mới của Khí Cụ tông, hắn ngăn cản kế hoạch của chúng ta và Bát Cực Thánh điện đưa Khí Cụ tông thoát khỏi chỗ chết.
- Tần Liệt!
- Thì ra là hắn à, kẻ đã mở ra Tà Minh thông đạo lại dám đến Huyền Thiên minh!
- Đúng là hắn, làm cho chúng ta phải đối mặt với Tà tộc ở ngay đại lục Xích Lan, tên vô lại chết tiệt!
- Đúng là hắn!
Ánh mắt của rất nhiều kẻ đột nhiên bắn ra tia lửa giận hung ác, không có hảo ý dừng trên người Tần Liệt.
- Hình như ngươi khiến cho người ta rất căm hận nha?
Tống Đình Ngọc cười khanh khách, thấp giọng nói:
- Tần Liệt a Tần Liệt, về sau ở Huyền Thiên minh ngươi phải cẩn thận một chút. Ngươi xem, bộ dạng của bọn họ đều là muốn nuốt sống ngươi?
- Ta không nhìn thấy.
Tần Liệt nhếch miệng hắc hắc cười quái dị, thản nhiên như thường, xoải chân bước vào đại điện Huyền Thiên.
Bọn họ là gia chủ Tống gia Tống Vũ, gia chủ Tạ gia Tạ Diệu Dương, gia chủ Niếp gia Niếp Vân.
Tạ Tĩnh Tuyền một thân áo trắng cùng với con của Niếp Vân là Niếp Viễn đã đứng trong đại điện.
- Tĩnh Tuyền, ngươi cùng Tần Liệt kia từng có tiếp xúc, ngươi có ý kiến gì về người này?
Tống Vũ ngồi ở chủ vị trên cao, sắc mặt ôn hòa, đột nhiên hỏi.
Đứng ở phía sau Tạ Diệu Dương, Tạ Tĩnh Tuyền nghe vậy thoáng suy nghĩ một chút, sau đó ngữ khí trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:
- Đại đa số thời điểm tính tình Tần Liệt đều rất bình thản, trọng tình trọng nghĩa, có gan dạ, có khí phách, nhưng ở thời khắc mấu chốt có chút... điên cuồng, thường hay làm ra chuyện ngu xuẩn bất cần. Ta biết hắn lúc hắn vẫn chỉ là người học việc ở cửa hàng Lý Ký, tu vi Luyện Thể cảnh, khi đó hắn có chút tự ti nhút nhát, rất coi trọng tiền tài...
- Tống thúc, người gọi cha con, Tạ thúc đến đây chẳng lẽ muốn gặp tên Tần Liệt này?
Con trai Niếp Vân - Niếp Viễn, rõ ràng có chút kinh ngạc.
- Tần Liệt kia có tài đức gì? Đáng để gia chủ của tam đại gia tộc Huyền Thiên minh đồng thời gặp hắn?
- Tống huynh, ta cũng cảm thấy Tần Liệt này không đáng nhắc tới.
Niếp Vân vẻ mặt cuồng ngạo, ngữ khí không nóng không vội.
- Chỉ là vận khí tốt hơn tiểu tử thôi.
- Ta gọi nhị vị lại đây đương nhiên không phải chủ yếu vì Tần Liệt.
Tống Vũ bật cười lớn, nói:
- Đình Ngọc từ U Minh giới còn sống trở về, chẳng lẽ các ngươi lại không hiếu kỳ? Không tò mò nó làm sao thoát khỏi U Minh giới?
Niếp Vân và Tạ Diệu Dương nghe ông ta vừa nói như thế, đồng thời gật gật đầu, hiển nhiên đối với việc này càng thêm coi trọng.
- Phía Thất Sát Cốc... hy vọng chúng ta nghiêm trị Tần Liệt.
Tạ Tĩnh Tuyền đã từ Sâm La điện trở lại Huyền Thiên minh, thời gian gần đây cô ta đều chịu trách nhiệm xử lý vấn đề tình báo của Huyền Thiên minh.
- Cốc chủ Âm Sát cốc Thẩm Mai Lan, cốc chủ Hỏa Sát cốc Cố Thông, cốc chủ Kim Sát cốc Cổ Tùng Lâm, còn có hơn mười kẻ dưới trướng bọn họ đều bị Tịch Diệt Huyền Lôi giết chết. Mà người của Lăng gia tộc cũng bị Tần Liệt đưa đi, Thất Sát cốc hy vọng Huyền Thiên minh nhúng tay vào việc này.
- Cái gì? Tên kia dám giết ba cốc chủ của Thất Sát cốc?
Niếp Viễn dáng người cao to, bộ dạng tuấn dật, giống như phụ thân, bên trong có thứ khí chất ngạo nghễ. Y hừ một tiếng, nói:
- Kẻ này thật làm càn!
- Vì hắn, kế hoạch của chúng ta và Bát Cực Thánh điện nhắm vào Khí Cụ tông bị thất bại, chúng ta chẳng những không đoạt được Khí Cụ tông, còn thương vong nặng nề.
Niếp Vân chen vào nói.
- Tà Minh thông đạo cũng là do hắn mở rộng, kẻ này quả thực chính là tai tinh. Tống huynh nếu quả thật coi trọng Tịch Diệt Huyền Lôi, cứ việc chờ sau khi hắn đến đây rồi trực tiếp bắt hắn, dùng Toái Niệm Tinh tách bỏ trí nhớ, lấy toàn bộ những gì ở trong đầu hắn ra.
- Hắn có thể trấn áp Tà Minh thông đạo một lần nữa. Mười hai trụ linh văn cũng chỉ hắn có thể điều khiển được.
Tạ Tĩnh Tuyền chen vào nói.
- Hắn cũng có chút hữu dụng.
Tạ Diệu Dương cũng nói.
- Nhiếp huynh, Tần Liệt này... đã là người của Huyền Thiên minh chúng ta.
Tống Vũ mỉm cười, nhìn Niếp vân lại nhìn về phía Tạ Diệu Dương.
- Trước đây vài ngày hắn đã tự tay giết Ứng Hưng Nhiên, chính thức thoát ly Khí Cụ tông, hiện tại đã bị Đình Ngọc thuyết phục, sẽ trở thành khách của Tống gia ta.
Lời vừa nói ra, bốn người Niếp Vân, Niếp Viễn, Tạ Diệu Dương và Tạ Tĩnh Tuyền sắc mặt đều tỏ vẻ quái lạ.
- Hắn giết Ứng Hưng Nhiên? Tự tay hắn?
Một lúc sau, Niếp Vân nhịn không được hỏi.
Tống Vũ cười gật đầu:
- Hắn còn giết cả Phạm Nhạc đến từ chính Hợp Hoan tông, làm bị thương tôn giả Vô Tâm sau đó mới rời khỏi.
- Tôn giả Vô Tâm? Vô Tâm ở cảnh Như Ý!
Khuôn mặt thanh lệ của Tạ Tĩnh Tuyền cũng đầy vẻ sửng sốt:
- Bằng cảnh giới tu luyện của Vô Tâm làm sao lại bị Tần Liệt gây thương tích? Tiền bối gọi là Huyết Lệ không phải đã rời khỏi rồi sao?
- Theo tin tức mà Đình Ngọc báo cho ta biết, trong cơ thể hắn tiềm tàng tinh hồn của mãnh thú thời xa xưa, hắn đã triệu hồi tinh hồn ra mới khiến cho Vô Tâm bị thương.
Tống Vũ thản nhiên nói.
- Hơn nửa năm trước, hắn sống chết che chở cho Khí Cụ tông, hại chúng ta đành thúc thủ. Nay hắn từ U Minh giới trở về nhưng lại trực tiếp giết chết Ứng Hưng Nhiên, tiểu tử này... nhìn không thấu, thật sự nhìn không thấu.
Thần sắc Niếp Vân cổ quái, sau đó bỗng nhiên lên tiếng tán thưởng:
- Trên hết vẫn là Đình Ngọc lợi hại lại chiêu nạp người này vào Tống gia, xem ra Tống huynh lại vui mừng có được tướng tài rồi.
Tống Vũ cười ha ha, vẻ mặt vui vẻ, dường như đối với bản lĩnh của Tống Đình Ngọc cũng có chút kiêu ngạo.
- Ta cũng có hứng thú gặp người này rồi.
Mắt Tạ Diệu Dương cũng lộ ra dị sắc.
Sau khi nói ra những lời này, lão ta quay đầu liếc mắt nhìn Tạ Tĩnh Tuyền, trong mắt có bất mãn giống như trách cứ nàng ta, trách nàng lúc ở Tinh Vân các không có được con mắt nhìn người tinh tường mà tiến cử Tần Liệt đến Tạ gia, uổng phí một nhân vật như thế lại làm lợi cho Tống gia.
Đôi mắt trong vắt của Tạ Tĩnh Tuyền hiện ra vẻ bất đắc dĩ, nhưng cũng không biện bạch điều gì.
……………….
- Quả là một thành trì hùng vĩ.
Trên lưng Lưu Vân thất thải điệp, Tần Liệt quan sát bên dưới, nhìn thấy từng tòa thạch lâu cao ngất, nhìn thấy hàng loạt công trình liên tiếp, nhìn thấy tình cảnh nguy nga trong thành, nhịn không được mà tán thưởng một câu.
- Về sau ngươi chính là một phần tử trong thành này.
Tống Đình Ngọc thản nhiên cười, con mắt sáng lên vui vẻ.
- Đúng rồi, sao bỗng nhiên ngươi lại đồng ý đến Tống gia chúng ta làm khách khanh?
- Đã đắc tội với Hợp Hoan tông chung quy là phải tìm một chỗ dựa vững chắc để dựa vào thôi mà. Hơn nữa đã trở mặt với Khí Cụ tông rồi, bây giờ ta không có nhà để về, chỉ có thể dựa vào sự giúp đỡ của Đình Ngọc cô thôi.
Tần Liệt thần thái tự nhiên, nhưng trong mắt lại lấp lánh ngọn lửa dã tâm.
Đôi mắt đẹp của Tống Đình Ngọc nhìn hắn thật sâu, bỗng nhiên nở nụ cười khổ:
- Ngươi trước kia ở Lăng Gia trấn, sau đó không lâu Lăng Gia trấn tan tác khắp nơi kế đó ngươi đến Tinh Vân các, sau đó Tinh Vân các phát sinh biến cố lớn, bị ngươi quấy long trời lỡ đất, đến bây giờ nguyên khí còn tổn thương nặng nề. Sau khi mai danh ẩn tích, ngươi đến Khí Cụ tông, không bao lâu, Khí Cụ tông gặp phải tai hoạ ngập đầu, Tà Minh thông đạo lại bị ngươi mở ra, Khí Cụ tông cũng phải vội vã dời vào Độc Vụ Trạch, hôm nay, ngươi được ta dẫn vào Huyền Thiên thành, không biết vì sao ta luôn luôn có một loại dự cảm xấu.
- Cô muốn nói gì?
Tần Liệt lúng túng.
- Ngươi chính là một ngôi sao chổi!
Tống Đình Ngọc hừ hừ nói.
Sờ sờ mũi, Tần Liệt cười khan hai tiếng, nhếch miệng nói:
- Theo lời của cô nói, ta nhất định phải cố gắng, nhất định phải quấy cho Huyền Thiên thành các người đến long trời lở đất!
- Tống tiểu thư đã trở lại!
- Đúng rồi, thật sự là Tống tiểu thư!
- Tống tiểu thư còn sống!
…
Trong Huyền Thiên thành rất nhiều võ giả của Huyền Thiên minh ngẩng đầu nhìn trời đã phát hiện Lưu Vân thất thải Điệp, vì thế đều hoan hô lên.
Trên mặt bọn họ, vẻ hưng phấn kích động vô cùng rõ ràng, dường như từ trong tâm khảm thật sự yêu thích Tống Đình Ngọc.
- Tiếng tăm của cô cũng không tệ nhỉ?
Tần Liệt kinh ngạc nói.
- Đương nhiên rồi!
Tống Đình Ngọc cười ngạo nghễ, nói:
- So với mấy người Niếp Viễn, Tạ Tĩnh Tuyền, danh tiếng của ta tuyệt đối cao hơn một bậc, trong mắt của các võ giả ở Huyền Thiên minh ta mới là hy vọng tương lai.
- Đình Ngọc, còn không qua đây?!
Thanh âm của Tống Vũ từ đại điện Huyền thiên bên dưới truyền ra.
- Tạ thúc và Niếp thúc của con đợi đã lâu rồi.
- Đến đây.
Lưu Vân thất thải điệp bay về quảng trường phía trước đại điện Huyền Thiên. Tống Đình Ngọc và Tần Liệt cùng đi, dưới ánh mắt kinh ngạc của rất nhiều thị vệ Huyền Thiên minh, sóng vai bước vào đại điện.
- Tiểu tử này là ai? Hắn lại ngồi trên Lưu Vân Thất Thải điệp cùng tiểu thư trở về? Trong trí nhớ của ta hình như đại tiểu thư chưa từng dùng Thải điệp mang theo ai đó trở về, các ngươi có ấn tượng gì không?
- Không, trước kia các võ giả thông qua đại tiểu thư quy phục Huyền Thiên minh đều tự mình đến. Thỉnh thoảng có một hai kẻ đi cùng đại tiểu thư, cũng không thể ngồi trên Thất Thải Điệp, người này... với đại tiểu thư có quan hệ không đơn giản?
- Hắn gọi là Tần Liệt, tông chủ mới của Khí Cụ tông, hắn ngăn cản kế hoạch của chúng ta và Bát Cực Thánh điện đưa Khí Cụ tông thoát khỏi chỗ chết.
- Tần Liệt!
- Thì ra là hắn à, kẻ đã mở ra Tà Minh thông đạo lại dám đến Huyền Thiên minh!
- Đúng là hắn, làm cho chúng ta phải đối mặt với Tà tộc ở ngay đại lục Xích Lan, tên vô lại chết tiệt!
- Đúng là hắn!
Ánh mắt của rất nhiều kẻ đột nhiên bắn ra tia lửa giận hung ác, không có hảo ý dừng trên người Tần Liệt.
- Hình như ngươi khiến cho người ta rất căm hận nha?
Tống Đình Ngọc cười khanh khách, thấp giọng nói:
- Tần Liệt a Tần Liệt, về sau ở Huyền Thiên minh ngươi phải cẩn thận một chút. Ngươi xem, bộ dạng của bọn họ đều là muốn nuốt sống ngươi?
- Ta không nhìn thấy.
Tần Liệt nhếch miệng hắc hắc cười quái dị, thản nhiên như thường, xoải chân bước vào đại điện Huyền Thiên.
Tác giả :
Nghịch Thương Thiên