Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 4 - Chương 74: Đón dâu
Chiến đấu không chỉ dùng kiếm chiêu mà còn không thể thiếu chính là thân pháp hỗ trợ. Du Long Kinh Hồng kiếm pháp không chỉ có kiếm pháp, còn có thân pháp Du Long, xê dịch như long du. Hắn còn có ngũ hành đấu khí hùng hậu không gì sánh được làm hậu thuẫn, gần người mà chiến tự nhiên là rất thuận lợi.
Hàn Phi kỳ thực còn muốn bảo lưu lại vài phần thực lực, nguyên muốn lý giải một chút khả năng kiếm kỹ của đối phương. Nhưng mà Kiệt Phu lại chọn đấu pháp đồng quy vu tận, cho nên không khách khí trực tiếp tấn công.
Keng keng! Kiếm trong tay Kiệt Phu rơi xuongs đất, những lời nói hùng hồn của hắn vừa rồi dư âm còn chưa tiêu, lúc này ngay trước mặt mọi người đã đánh mất vẻ bề trên rồi.
Nhìn đối thủ gặp phải đả kích, Hàn Phi lắc đầu, trả kiếm lại cho võ sĩ trọng tài, bình tĩnh rời khỏi sàn đấu.
Đệ tử Đoan Mộc gia liền tránh đường cho hắn, một vài tên võ sĩ biểu lộ vẻ kính nể, cường giả ở nơi nào cũng được mọi người tôn trọng.
Đoan Mộc Minh Tâm oán hận nhìn Hàn Phi, Kiệt Phu vốn có kiếm kỹ cực mạnh ở đây đều bị Hàn Phi đơn giản đánh bại. Người khác càng không thể giúp nàng lấy lại mặt mũi rồi.
-Vị Hàn học trưởng này hình như đã quên tiền đặt cược rồi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Một thanh âm đột nhiên từ trong đám người truyền ra.
Mọi người không hẹn mà quay đầu lại nhìn người vừa nói, đó chính là thiếu niên võ sĩ áo xám vừa mới thua Kiệt Phu. Hắn bình thản đón nhận ánh mắt của mọi người thản nhiên nói rằng:
-Nhìn ta làm gì? Lẽ nào để cho người ta nói Đoan Mộc gia tộc không biết nói lý lẽ sao?
Thiếu niên áo xám đương nhiên muốn trả thù nên bỏ đá xuống giếng. Thế nhưng lời nói của hắn không thể phản bác, Hàn Phi cùng Kiệt Phu đã có đổ ước, mỗi người ở đây đều nghe nhất thanh nhị sở rồi.
Kiệt Phu sắc mặt tái nhợt hơn vài phần, ho khan hắng giọng, thậm chí còn mang theo một chút quẫn bách. Hắn vừa rồi tự tin nhất định sẽ giành thắng lợi, trước mặt Minh Tâm mới làm lớn nói ra bồi gấp mười lần. Hắn vốn tới tham gia yến hội, trên người sao có khả năng mang theo nhiều tiền tới như vậy?
-Hừ, không phải chỉ là 1 vạn đồng vàng sao? Chờ một chút ta bảo người đưa ngươi tiền, ngươi tên gì?
Ngoài dự liệu của mọi người, Đoan Mộc Minh Tâm không ngờ mở miệng giải vây cho Kiệt Phu.
Chuyện này ngược lại làm cho Hàn Phi có chút cảm giác tốt hơn với Đoan Mộc tiểu thư này. Nàng có thể phi thường tùy hứng kêu căng, nhưng ít nhất cũng không phải là một người trở mặt vô tình, làm cho vẻ mặt của võ sĩ áo xám kia trở nên khó coi.
-Quên đi, mọi người chỉ là luận bàn một chút thôi.
Hắn nhàn nhạt nói rằng:
-Gặp lại sau, các vị!
Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, đệ tử gia tộc bất quá chỉ là chơi đùa một chút mà thôi. Hàn Phi không muốn bị cuốn vào trong đó làm mọi người mất mặt, đương nhiên không có khả năng tính toán cùng đối phương.
Đoan Mộc Minh Tâm cắn cắn môi, hướng về phía bóng lưng Hàn Phi la lớn:
-Ngươi không nên đắc ý, chúng ta chờ xem!
Hàn Phi tự nhiên không có để trong lòng, lúc hắn đi xuống tầng dưới đụng phải Hàn Bích Tuyền. Khoa trương hơn là bên người nàng có bốn năm tên võ sĩ vây quanh, giống như công chúa bị chúng tinh phủng nguyệt vậy.
Nhưng mà Hàn Bích Tuyền cũng không có vui vẻ vì bị trở thành công chúa, trên mặt có chút bất đắc dĩ, vừa nhìn thấy Hàn Phi như nhìn thấy cứu tinh.
Nàng bước mấy bước đi lên trên tầng, một tay kéo cánh tay Hàn Phi, tươi cười như hoa hỏi thăm:
-Ai ui, ngươi cuối cùng cũng trở về rồi, đi, theo ta khiêu vũ thôi!
Không để ý đám võ sĩ đang há hốc mồm nhìn hai người. Hàn Bích Tuyền lôi kéo Hàn Phi tiến tới phòng khiêu vũ ở bên phải, Hàn Phi giả vờ không hiểu được mà hỏi thăm:
-Bích Tuyền bọn họ là ai?
Hàn Bích Tuyền phiền muộn nói rằng:
-Còn giả vờ cái gì? Còn không phải là người Đoan Mộc gia sao. Mau làm ta phiền chết đi được, lại không thể trực tiếp trở mặt. Nhưng cũng tại Thiên Lệ đại nhân, còn nói với bọn họ ta còn chưa có đính hôn…
Hàn Phi cười nói:
-Ta cũng không tồi à, lẽ nào không có người coi trọng nhỉ?
Hàn Bích Tuyền oán hận liếc mắt nhìn hắn:
-Ngươi tự mình tự kỷ đi! Nghe nói kế hoặc đón dâu đã được Đoan Mộc gia chuẩn bị rồi, trên lễ đón dâu phải hạ lôi đài luận võ. Các ngươi phải tranh tài mười hai trận, thắng bảy trận mới có thể tiếp tân nương đi!
Luận võ lôi đài? Mười hai trận tỷ thí? Hàn Phi cười cười, trong lòng ngược lại có chút chờ mong!
Đoan Mộc gia gả nữ nhân, toàn thành như quốc khánh!
Từ các loại chuẩn bị trước hoàn toàn có thể thấy được Đoan mộc gia tộc đối với đám hỏi này rất coi trọng. Toàn bộ Vọng Hải thành như được cọ rửa qua một lần rất sạch sẽ. Những con phố lớn ngõ nhỏ tràn đầy hoa tươi. Bình thường những tiểu khất cái lưu lạc trên đường cũng không thấy bóng dáng đâu cả.
Người hầu của Đoan Mộc gia tộc đi theo sau mỗi xe ngựa, trên mỗi con đường lớn đều phát hầu bao quà mừng. Những bao tiền lì xì được buộc thành bó lớn được vảy ra ngoài dẫn tới vô số người lao lên tranh đoạt. Đám võ sĩ tuần tra cùng quân lính phải vất vả lắm mới duy trì được trật tự. Trên mặt mỗi người nhưng lại mang theo dáng cười tươi như hoa.
Trên quảng trường rộng lớn ở trung tâm Vọng Hải thành, một lôi đài cao chót vót được dựng lên chỉ vài ngày. Cờ hiệu của gia tộc Đoan Mộc phấp phới trên không. Dưới lôi đài, một tấm thảm đỏ tươi được kéo dài từ đường lớn tới trước cửa tông phủ Đoan Mộc gia tộc. Nơi này từ lâu đã giăng đèn kết hoa, làn sóng người đang bắt đầu khởi động.
Trung tâm quảng trường bị hàng ngàn vạn người tới xem chiếm trọn. Bọn họ nóng lòng chờ đợi màn xông quan đón dâu của Hàn gia bắt đầu. Bởi vì không thể nghi ngờ đó là tiết mục đặc sắc nhất ngày hôm nay. Đối với hàng ngàn hàng vạn dân chúng của Vọng Hải thành mà nói Đoan Mộc gia tộc là người thống trị cũng là người dẫn dắt bọn họ. Rất nhiều người nói hưng suy vinh nhục của Đoan Mộc gia tộc gắn liền một chỗ với mọi người. Bọn họ đương nhiên cam tâm tình nguyện nhìn thấy đám hỏi của Đoan Mộc gia tộc cùng Minh Lam Hàn thị để gia tộc ngày một cường đại hơn.
Nhưng mà cũng không có ý nghĩa, bọn họ cho Hàn gia phái đoàn đón dâu có thể đón tiếp tân nương đi ra dễ dàng. Bởi vì dựa theo phong tục của Tạp Khăn Tư vương quốc, đó đại biểu cho nhà gái yếu thế. Đối với một đại gia tộc như Đoan Mộc gia, nó còn liên quan tới vinh dự của gia tộc.
Ba cỗ xe ngựa xa hoa với hơn trăm kỵ sĩ hộ tống xuất hiện trên đường lớn phía nam quảng trường. Đội ngũ đón dâu của Hàn gia đã tới!
Trong đám người nhất thời bộc phát ra một trận hoan hô, vô số những cánh hoa được vảy lên trên trời, trải đầy ra trước đường đi của đoàn xe.
Hàn Phi ngồi trên chiếc xe ngựa thứ nhân ngó ra ngoài cửa xe. Những cánh hoa này rơi đầy trên đầu hắn, cảnh tượng trước mắt làm cho hắn cảm thán.
Có đôi khi hắn tưởng, thế giới trước mắt này có phải là thực hay không? Tam thế luân hồi có phải chỉ là một giấc mộng dài hay không, lúc mộng tỉnh thì thực ra chẳng có gì phát sinh cả?
Nhưng mà những ý niệm mê mang trong đầu hắn chỉ chợt lóe lên rồi biến mát. Nếu trời cao đã để cho hắn tới thế giới này, tới phiến đại lục này, nếu như sống một cuộc sống tầm thường vô vị cả đời thì thực là không có ý nghĩa rồi. Đặc sắc của sinh mệnh hắn một cái cũng không thể bỏ qua! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Lùi về trong thùng xe, Hàn Phi thấy Hàn Vệ ngồi ở đối diện với hắn gật đầu hướng về phía hắn ra hiệu.
Hàn Vệ là chắt trai của Hàn Thiên Quân nguyên lão dòng họ, chấp chưởng võ đường Hàn thị, hắn tuyệt đối là trực hệ trong trực hệ của Hàn thị. Năm nay vừa mới hai bảy tuổi, chính mình đã có thực lực đại địa cấp võ sĩ cùng danh hiệu tử tước.
Tuy rằng thân phận của Hàn Vệ hiển hách cùng địa vị cực cao, thế nhưng hôn nhân của hắn cũng không thể làm chủ như các đệ tử phổ thông được. Ngày hôm nay vợ của hắn chính là con gái thứ năm của tộc trưởng gia tộc Đoan Mộc gia tộc, chính thê nguyên phối đầu tiên của hắn, mặc dù cũng chẳng biết mặt mũi đối phương ra sao nữa.
Đương nhiên Đoan Mộc gia tộc cũng không có khả năng để một nữ nhi xấu xí gả cho Hàn thị, không thể làm mất mặt Hàn thị như vậy được.
Hàn Vệ tuy rằng niên kỷ không lớn, nhưng cũng có nhuệ khí thanh niên, hành sự ổn trọng, được coi là một trong những người nối nghiệp Hàn thị thời giant ới. Lần này tới đây đón dâu, trên đường tao ngộ mã tặc, hắn tự mình suất lĩnh hộ vệ võ sĩ phát động phản kích địch nhân.
-Hàn Phi tộc đệ, lần này lôi đài đón dâu còn phải phiền phức ngươi rồi!
Hàn Vệ vừa cười vừa nói:
-Khi nào quay về Tắc Ân, ta mời ngươi đi uống rượu!
Ba cỗ xe ngựa, một chiếc cuối cùng mang sính lễ tượng trưng, hai cỗ xe ngựa phía trước phân biệt là mười trên thiếu niên võ đường Hàn thị ngồi ở đó, Hàn Phi cùng Hàn Vệ cùng sau người ngồi chung một chiếc xe.
Mười hai trận tỉ thí lôi đài, ngoại trừ trận đầu do Hàn Vệ tự mình khiêu chiến ra, Hàn Phi một người độc chiến hai trận, đây là Hàn Thiên Lệ an bài, cũng rất coi trọng Hàn Phi.
Hàn Vệ trước đây chưa từng có liên hệ qua với Hàn Phi, cũng là mấy ngày nay mới biết được thân phận cùng lai lịch Hàn Phi. Là một trong những người thừa kế Hàn thị trong thời gian tới, biểu hiện của Hàn Phi lúc thêm vào võ đường khiến cho hắn vô cùng hứng thú. Trong ngôn ngữ cũng có chút tương đối khách khí, mơ hồ có một chút ý mời chào.
-Vệ đại ca, đây là việc phải làm, ngươi cứ yên tâm đi!
Hàn Phi cười nói.
Cho tới nay, người đố kỵ cũng được, mời chào cũng hay, đều không được Hàn Phi để trong lòng. Hắn chỉ cầu có khát vọng cường đại hơn, căn bản không muốn cuốn vào trong vòng xoáy tranh đoạt quyền lợi của gia tộc.
Xe ngựa chầm chậm dừng lại, tiếng hoan hô trên quảng trường ngày càng vang dội rồi. Đám võ sĩ Đoan Mộc gia tộc bưu hãn vô cùng đứng trên phía trước lôi đài nhất tề đồng thanh rống lớn:
-Cung nghênh cô gia!
Tiếng như sấm động, một lần áp chế tiếng người trên quảng trường.
Xa phu trên xe ngựa cung kính xốc tấm vải phủ đằng trước xe ngựa lên. Hàn Vệ hít sâu một hơi, cất bước từ trong thùng xe đia ra, là người thứ nhất bước trên thảm đỏ đi lên lôi đài.
Bao gồm cả Hàn Phi ở bên trong, mười trên đệ tử Hàn thị đều đi phía sau lưng hắn mà ra. Hàn Vệ ở phía trước, còn có mười hai danh võ sĩ đệ tử Đoan Mộc gia tộc.
Song phương nhanh chóng đánh giá đối thủ, ánh mắt sắc bén chạm nhau trên không trung, va chạm khẽ phát ra hỏa hoa. Trong đó một võ sĩ vóc người khôi ngô của Đoan Mộc gia tộc tiến lên một bước hướng về Hàn Vệ thi lễ nói rằng:
-Ta là ca ca của Minh Nguyệt, Đoan Mộc Danh Dương, nói vậy các ngươi nhất định biết quy củ rồi. Chỉ cần các ngươi có thể thắng được bảy trận thì có thể đi qua chúng ta tiến vào tiếp muội muội. Nếu như thua ha ha.
Dựa theo phong tục đón dâu của Tạp Khăn Tư vương quốc, nếu như Hàn thị mà thua, còn có thể dùng tiền mua đối phương nhường đường. Tân nương tự nhiên có thể tiếp đi, nhưng mà chẳng khác gì thấp hơn một cái đầu rồi.
Sáng sớm trước khi xuất phát, Hàn Thiên Lệ hạ lệnh, nếu như thi đấu thua lôi đài, mọi người tất cả về nhà làm ruộng.
-Danh Dương đại ca, xin ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ tận tay đưa Minh Nguyệt tiểu thư lên xe hoa! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Hàn Vệ thi lễ, nhìn thẳng vào đại cửu ca của mình không chút do dự đáp lại.
Trên quảng trường, thanh âm hò hét của các võ sĩ thiếu niên lần nữa vang lên, nhiệt huyết dâng trào
Hàn Phi kỳ thực còn muốn bảo lưu lại vài phần thực lực, nguyên muốn lý giải một chút khả năng kiếm kỹ của đối phương. Nhưng mà Kiệt Phu lại chọn đấu pháp đồng quy vu tận, cho nên không khách khí trực tiếp tấn công.
Keng keng! Kiếm trong tay Kiệt Phu rơi xuongs đất, những lời nói hùng hồn của hắn vừa rồi dư âm còn chưa tiêu, lúc này ngay trước mặt mọi người đã đánh mất vẻ bề trên rồi.
Nhìn đối thủ gặp phải đả kích, Hàn Phi lắc đầu, trả kiếm lại cho võ sĩ trọng tài, bình tĩnh rời khỏi sàn đấu.
Đệ tử Đoan Mộc gia liền tránh đường cho hắn, một vài tên võ sĩ biểu lộ vẻ kính nể, cường giả ở nơi nào cũng được mọi người tôn trọng.
Đoan Mộc Minh Tâm oán hận nhìn Hàn Phi, Kiệt Phu vốn có kiếm kỹ cực mạnh ở đây đều bị Hàn Phi đơn giản đánh bại. Người khác càng không thể giúp nàng lấy lại mặt mũi rồi.
-Vị Hàn học trưởng này hình như đã quên tiền đặt cược rồi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Một thanh âm đột nhiên từ trong đám người truyền ra.
Mọi người không hẹn mà quay đầu lại nhìn người vừa nói, đó chính là thiếu niên võ sĩ áo xám vừa mới thua Kiệt Phu. Hắn bình thản đón nhận ánh mắt của mọi người thản nhiên nói rằng:
-Nhìn ta làm gì? Lẽ nào để cho người ta nói Đoan Mộc gia tộc không biết nói lý lẽ sao?
Thiếu niên áo xám đương nhiên muốn trả thù nên bỏ đá xuống giếng. Thế nhưng lời nói của hắn không thể phản bác, Hàn Phi cùng Kiệt Phu đã có đổ ước, mỗi người ở đây đều nghe nhất thanh nhị sở rồi.
Kiệt Phu sắc mặt tái nhợt hơn vài phần, ho khan hắng giọng, thậm chí còn mang theo một chút quẫn bách. Hắn vừa rồi tự tin nhất định sẽ giành thắng lợi, trước mặt Minh Tâm mới làm lớn nói ra bồi gấp mười lần. Hắn vốn tới tham gia yến hội, trên người sao có khả năng mang theo nhiều tiền tới như vậy?
-Hừ, không phải chỉ là 1 vạn đồng vàng sao? Chờ một chút ta bảo người đưa ngươi tiền, ngươi tên gì?
Ngoài dự liệu của mọi người, Đoan Mộc Minh Tâm không ngờ mở miệng giải vây cho Kiệt Phu.
Chuyện này ngược lại làm cho Hàn Phi có chút cảm giác tốt hơn với Đoan Mộc tiểu thư này. Nàng có thể phi thường tùy hứng kêu căng, nhưng ít nhất cũng không phải là một người trở mặt vô tình, làm cho vẻ mặt của võ sĩ áo xám kia trở nên khó coi.
-Quên đi, mọi người chỉ là luận bàn một chút thôi.
Hắn nhàn nhạt nói rằng:
-Gặp lại sau, các vị!
Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, đệ tử gia tộc bất quá chỉ là chơi đùa một chút mà thôi. Hàn Phi không muốn bị cuốn vào trong đó làm mọi người mất mặt, đương nhiên không có khả năng tính toán cùng đối phương.
Đoan Mộc Minh Tâm cắn cắn môi, hướng về phía bóng lưng Hàn Phi la lớn:
-Ngươi không nên đắc ý, chúng ta chờ xem!
Hàn Phi tự nhiên không có để trong lòng, lúc hắn đi xuống tầng dưới đụng phải Hàn Bích Tuyền. Khoa trương hơn là bên người nàng có bốn năm tên võ sĩ vây quanh, giống như công chúa bị chúng tinh phủng nguyệt vậy.
Nhưng mà Hàn Bích Tuyền cũng không có vui vẻ vì bị trở thành công chúa, trên mặt có chút bất đắc dĩ, vừa nhìn thấy Hàn Phi như nhìn thấy cứu tinh.
Nàng bước mấy bước đi lên trên tầng, một tay kéo cánh tay Hàn Phi, tươi cười như hoa hỏi thăm:
-Ai ui, ngươi cuối cùng cũng trở về rồi, đi, theo ta khiêu vũ thôi!
Không để ý đám võ sĩ đang há hốc mồm nhìn hai người. Hàn Bích Tuyền lôi kéo Hàn Phi tiến tới phòng khiêu vũ ở bên phải, Hàn Phi giả vờ không hiểu được mà hỏi thăm:
-Bích Tuyền bọn họ là ai?
Hàn Bích Tuyền phiền muộn nói rằng:
-Còn giả vờ cái gì? Còn không phải là người Đoan Mộc gia sao. Mau làm ta phiền chết đi được, lại không thể trực tiếp trở mặt. Nhưng cũng tại Thiên Lệ đại nhân, còn nói với bọn họ ta còn chưa có đính hôn…
Hàn Phi cười nói:
-Ta cũng không tồi à, lẽ nào không có người coi trọng nhỉ?
Hàn Bích Tuyền oán hận liếc mắt nhìn hắn:
-Ngươi tự mình tự kỷ đi! Nghe nói kế hoặc đón dâu đã được Đoan Mộc gia chuẩn bị rồi, trên lễ đón dâu phải hạ lôi đài luận võ. Các ngươi phải tranh tài mười hai trận, thắng bảy trận mới có thể tiếp tân nương đi!
Luận võ lôi đài? Mười hai trận tỷ thí? Hàn Phi cười cười, trong lòng ngược lại có chút chờ mong!
Đoan Mộc gia gả nữ nhân, toàn thành như quốc khánh!
Từ các loại chuẩn bị trước hoàn toàn có thể thấy được Đoan mộc gia tộc đối với đám hỏi này rất coi trọng. Toàn bộ Vọng Hải thành như được cọ rửa qua một lần rất sạch sẽ. Những con phố lớn ngõ nhỏ tràn đầy hoa tươi. Bình thường những tiểu khất cái lưu lạc trên đường cũng không thấy bóng dáng đâu cả.
Người hầu của Đoan Mộc gia tộc đi theo sau mỗi xe ngựa, trên mỗi con đường lớn đều phát hầu bao quà mừng. Những bao tiền lì xì được buộc thành bó lớn được vảy ra ngoài dẫn tới vô số người lao lên tranh đoạt. Đám võ sĩ tuần tra cùng quân lính phải vất vả lắm mới duy trì được trật tự. Trên mặt mỗi người nhưng lại mang theo dáng cười tươi như hoa.
Trên quảng trường rộng lớn ở trung tâm Vọng Hải thành, một lôi đài cao chót vót được dựng lên chỉ vài ngày. Cờ hiệu của gia tộc Đoan Mộc phấp phới trên không. Dưới lôi đài, một tấm thảm đỏ tươi được kéo dài từ đường lớn tới trước cửa tông phủ Đoan Mộc gia tộc. Nơi này từ lâu đã giăng đèn kết hoa, làn sóng người đang bắt đầu khởi động.
Trung tâm quảng trường bị hàng ngàn vạn người tới xem chiếm trọn. Bọn họ nóng lòng chờ đợi màn xông quan đón dâu của Hàn gia bắt đầu. Bởi vì không thể nghi ngờ đó là tiết mục đặc sắc nhất ngày hôm nay. Đối với hàng ngàn hàng vạn dân chúng của Vọng Hải thành mà nói Đoan Mộc gia tộc là người thống trị cũng là người dẫn dắt bọn họ. Rất nhiều người nói hưng suy vinh nhục của Đoan Mộc gia tộc gắn liền một chỗ với mọi người. Bọn họ đương nhiên cam tâm tình nguyện nhìn thấy đám hỏi của Đoan Mộc gia tộc cùng Minh Lam Hàn thị để gia tộc ngày một cường đại hơn.
Nhưng mà cũng không có ý nghĩa, bọn họ cho Hàn gia phái đoàn đón dâu có thể đón tiếp tân nương đi ra dễ dàng. Bởi vì dựa theo phong tục của Tạp Khăn Tư vương quốc, đó đại biểu cho nhà gái yếu thế. Đối với một đại gia tộc như Đoan Mộc gia, nó còn liên quan tới vinh dự của gia tộc.
Ba cỗ xe ngựa xa hoa với hơn trăm kỵ sĩ hộ tống xuất hiện trên đường lớn phía nam quảng trường. Đội ngũ đón dâu của Hàn gia đã tới!
Trong đám người nhất thời bộc phát ra một trận hoan hô, vô số những cánh hoa được vảy lên trên trời, trải đầy ra trước đường đi của đoàn xe.
Hàn Phi ngồi trên chiếc xe ngựa thứ nhân ngó ra ngoài cửa xe. Những cánh hoa này rơi đầy trên đầu hắn, cảnh tượng trước mắt làm cho hắn cảm thán.
Có đôi khi hắn tưởng, thế giới trước mắt này có phải là thực hay không? Tam thế luân hồi có phải chỉ là một giấc mộng dài hay không, lúc mộng tỉnh thì thực ra chẳng có gì phát sinh cả?
Nhưng mà những ý niệm mê mang trong đầu hắn chỉ chợt lóe lên rồi biến mát. Nếu trời cao đã để cho hắn tới thế giới này, tới phiến đại lục này, nếu như sống một cuộc sống tầm thường vô vị cả đời thì thực là không có ý nghĩa rồi. Đặc sắc của sinh mệnh hắn một cái cũng không thể bỏ qua! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Lùi về trong thùng xe, Hàn Phi thấy Hàn Vệ ngồi ở đối diện với hắn gật đầu hướng về phía hắn ra hiệu.
Hàn Vệ là chắt trai của Hàn Thiên Quân nguyên lão dòng họ, chấp chưởng võ đường Hàn thị, hắn tuyệt đối là trực hệ trong trực hệ của Hàn thị. Năm nay vừa mới hai bảy tuổi, chính mình đã có thực lực đại địa cấp võ sĩ cùng danh hiệu tử tước.
Tuy rằng thân phận của Hàn Vệ hiển hách cùng địa vị cực cao, thế nhưng hôn nhân của hắn cũng không thể làm chủ như các đệ tử phổ thông được. Ngày hôm nay vợ của hắn chính là con gái thứ năm của tộc trưởng gia tộc Đoan Mộc gia tộc, chính thê nguyên phối đầu tiên của hắn, mặc dù cũng chẳng biết mặt mũi đối phương ra sao nữa.
Đương nhiên Đoan Mộc gia tộc cũng không có khả năng để một nữ nhi xấu xí gả cho Hàn thị, không thể làm mất mặt Hàn thị như vậy được.
Hàn Vệ tuy rằng niên kỷ không lớn, nhưng cũng có nhuệ khí thanh niên, hành sự ổn trọng, được coi là một trong những người nối nghiệp Hàn thị thời giant ới. Lần này tới đây đón dâu, trên đường tao ngộ mã tặc, hắn tự mình suất lĩnh hộ vệ võ sĩ phát động phản kích địch nhân.
-Hàn Phi tộc đệ, lần này lôi đài đón dâu còn phải phiền phức ngươi rồi!
Hàn Vệ vừa cười vừa nói:
-Khi nào quay về Tắc Ân, ta mời ngươi đi uống rượu!
Ba cỗ xe ngựa, một chiếc cuối cùng mang sính lễ tượng trưng, hai cỗ xe ngựa phía trước phân biệt là mười trên thiếu niên võ đường Hàn thị ngồi ở đó, Hàn Phi cùng Hàn Vệ cùng sau người ngồi chung một chiếc xe.
Mười hai trận tỉ thí lôi đài, ngoại trừ trận đầu do Hàn Vệ tự mình khiêu chiến ra, Hàn Phi một người độc chiến hai trận, đây là Hàn Thiên Lệ an bài, cũng rất coi trọng Hàn Phi.
Hàn Vệ trước đây chưa từng có liên hệ qua với Hàn Phi, cũng là mấy ngày nay mới biết được thân phận cùng lai lịch Hàn Phi. Là một trong những người thừa kế Hàn thị trong thời gian tới, biểu hiện của Hàn Phi lúc thêm vào võ đường khiến cho hắn vô cùng hứng thú. Trong ngôn ngữ cũng có chút tương đối khách khí, mơ hồ có một chút ý mời chào.
-Vệ đại ca, đây là việc phải làm, ngươi cứ yên tâm đi!
Hàn Phi cười nói.
Cho tới nay, người đố kỵ cũng được, mời chào cũng hay, đều không được Hàn Phi để trong lòng. Hắn chỉ cầu có khát vọng cường đại hơn, căn bản không muốn cuốn vào trong vòng xoáy tranh đoạt quyền lợi của gia tộc.
Xe ngựa chầm chậm dừng lại, tiếng hoan hô trên quảng trường ngày càng vang dội rồi. Đám võ sĩ Đoan Mộc gia tộc bưu hãn vô cùng đứng trên phía trước lôi đài nhất tề đồng thanh rống lớn:
-Cung nghênh cô gia!
Tiếng như sấm động, một lần áp chế tiếng người trên quảng trường.
Xa phu trên xe ngựa cung kính xốc tấm vải phủ đằng trước xe ngựa lên. Hàn Vệ hít sâu một hơi, cất bước từ trong thùng xe đia ra, là người thứ nhất bước trên thảm đỏ đi lên lôi đài.
Bao gồm cả Hàn Phi ở bên trong, mười trên đệ tử Hàn thị đều đi phía sau lưng hắn mà ra. Hàn Vệ ở phía trước, còn có mười hai danh võ sĩ đệ tử Đoan Mộc gia tộc.
Song phương nhanh chóng đánh giá đối thủ, ánh mắt sắc bén chạm nhau trên không trung, va chạm khẽ phát ra hỏa hoa. Trong đó một võ sĩ vóc người khôi ngô của Đoan Mộc gia tộc tiến lên một bước hướng về Hàn Vệ thi lễ nói rằng:
-Ta là ca ca của Minh Nguyệt, Đoan Mộc Danh Dương, nói vậy các ngươi nhất định biết quy củ rồi. Chỉ cần các ngươi có thể thắng được bảy trận thì có thể đi qua chúng ta tiến vào tiếp muội muội. Nếu như thua ha ha.
Dựa theo phong tục đón dâu của Tạp Khăn Tư vương quốc, nếu như Hàn thị mà thua, còn có thể dùng tiền mua đối phương nhường đường. Tân nương tự nhiên có thể tiếp đi, nhưng mà chẳng khác gì thấp hơn một cái đầu rồi.
Sáng sớm trước khi xuất phát, Hàn Thiên Lệ hạ lệnh, nếu như thi đấu thua lôi đài, mọi người tất cả về nhà làm ruộng.
-Danh Dương đại ca, xin ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ tận tay đưa Minh Nguyệt tiểu thư lên xe hoa! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Hàn Vệ thi lễ, nhìn thẳng vào đại cửu ca của mình không chút do dự đáp lại.
Trên quảng trường, thanh âm hò hét của các võ sĩ thiếu niên lần nữa vang lên, nhiệt huyết dâng trào
Tác giả :
Dạ Sắc Phóng Giả