Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 4 - Chương 70: Đoan Mộc gia tộc
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc đoàn xe chuẩn bị xuất phát, thì cờ hiệu của gia tộc Đoan Mộc mới xuất hiện phía đường chân trời.
Đi tới là một tiểu đội kỵ binh hơn mười người, bọn họ hiển nhiên vừa trải qua một hồi chém giết đẫm máu. Hầu như trên chiến giáp mỗi người đều mang theo vết máu, cờ hiệu của gia tộc Đoan Mộc cũng chỉ còn non nửa.
Thấy đoàn xe của Hàn thị bình yên vô sự, đám kỵ sĩ của Đoan Mộc gia tộc đều toát ra thần sắc nghi hoặc thậm chí không dám tin tưởng. Nhưng mà trong đoàn xe có sứ giả của gia tộc Đoan Mộc đi theo. Trải qua một hồi giải thích, bọn họ mới biết được trận chiến đấu phát sinh ngày hôm qua.
Bốn năm nghìn mã tặc toàn bộ bị đánh tan, mà Hàn thị không tổn thất một võ sĩ nào. Chiến tích như thế này làm cho những kỵ sĩ nhà Đoan Mộc không khỏi thay đổi thái độ cung kính hơn rất nhiều.
Mà bọn họ cũng giải thích nguyên nhân tới muộn. Chính như dự liệu của Hàn Thiên Lệ, đội ngũ đón tiếp của Đoan Mộc gia tộc gặp phải đạo phỉ có thân phận bất minh tập kích. Bởi vì trước đó không có chuẩn bị nên dẫn tới tổn thất thảm trọng, bất đắc dĩ quay về đợi viện quân. Kết quả làm lỡ mất hai ngày, hiện giờ quân đoàn của Đoan Mộc gia tộc đang hỏa tốc đi tới. Tiên phong dò xét tình huống của bọn họ đã bị địch nhân chặn lại trên đường.
Kỵ sĩ nhà Đoan Mộc sắc mặt tương đối xấu xí, phải biết rằng tuy rằng nam quận không phải là đại bản doanh của nhà Đoan Mộc, thế nhưng cũng là địa bàn mà bọn họ khống chế đi. Tại ngay trên địa bàn của mình mà bị người hung hăng tát cho một cái như vậy, thiếu chút nữa ảnh hưởng tới đám hỏi của hai nhà, càng mất mặt trước những người Hàn gia, không thể nghi ngờ là cực kỳ mất mặt đi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Cũng may Hàn Thiên Lệ sành sỏi cũng không tính toán nói ra những lời làm cho đối phương cảm thấy khó nghe. Ngược lại còn nhờ linh pháp sư trong đội ngũ trị liệu cho đám kỵ sĩ, biểu biện tiếp theo để tùy cho chủ nhà là Đoan Mộc gia tộc an bài.
Thái độ của hắn như vậy làm cho người nhà Đoan Mộc nổi lên hảo cảm, nghỉ ngơi một lát liền đi tiếp. Tới trưa rốt cuộc cũng gặp được quân đoàn Đoan Mộc gia tộc.
Tư quân của Đoan Mộc gia tộc cùng với quân đội của vương quốc quân hầu cũng không có gì khác biệt. Nếu như nói có gì khác biệt đó là trang bị càng hoàn mỹ hơn, ở Minh Lam vương quốc là không thể tưởng tượng ra được, một gia tộc lại dám công khai thành lập quân đội như thế này sợ rằng đã bị vương tộc cùng các gia tộc khác liên thủ tiêu diệt rồi.
Địa phương này các gia tộc cắt cứ tự lập lên, tranh đấu gay gắt không ngừng, đây chính là hiện trạng của Tạp Khăn Tư vương quốc.
Dưới sự hộ tống của trên vạn chiến sĩ, đoàn xe đón dâu một mạch đi thẳng qua phía nam quận, tiến nhập vào khu vực khống chế hạch tâm của Đoan Mộc gia tộc.
Có quân đoàn của Đoan Mộc gia hộ tống, võ sĩ trên đoàn xe rốt cuộc cũng thả lỏng được thần kinh, hành trình cũng không hề vội vã nữa.
Phong cảnh của Tạp Khăn Tư vương quốc khác xa với Minh Lam vương quốc. Hàn Phi một đường đi vừa nhìn, hai bên đường lớn trang viên cùng thành trấn rất ít, hiện giờ chính là tiết thu, vụ thu hoạch cuối cùng, trên bình nguyên thỉnh thoảng còn thấy những mạch điền bị vứt bỏ, lộ ra vị đạo tiêu điều.
Tình huống như vậy mãi tới ngày thứ tư tiến nhập vào quận Vọng Hải mới có đổi mới. Nơi này có thể nhìn thấy được thôn xóm thành trấn, còn có những mạch điền màu vàng có nông phu đang thu hoạch, những người đi trên đường cũng ngày một nhiều hơn. Đồng thời cũng xuất hiện kỵ binh đi tuần tra.
Hàn Phi trong lòng đánh giá gia tộc Đoan Mộc không khỏi thấp hơn vài phần, là một phương chư hầu, Đoan Mộc gia tộc không ngờ chỉ có thể bảo đảm tổ của mình phát triển phồn vinh. Đây không phải là thiếu khuyết thực lực hay không đủ hùng tâm, chung quy cũng không thể thành được.
Quận phủ Vọng Hải quận là Vọng Hải thành chính là nơi đặt tông phủ của Đoan Mộc gia tộc. Vọng Hải thành cũng là một trong những thành phố lớn tiếng tăm lừng lẫy của Tạp Khăn Tư vương quốc, bản thân nó có hơn 30 vạn nhân khẩu, mậu dịch thương nghiệp tương đối phát triển. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Không biết là xuất phát từ việc muốn lấy lại mặt mũi hay không mà khi đoàn xe đón dâu tiến vào cửa thành tây Vọng Hải thành, đã được gia tộc Đoan Mộc tiếp đón vô cùng long trọng.
Hai bên đường đoàn người cầm hoa tươi chào đón, thảm đỏ màu hông trải dài từ cửa thành. Tộc trưởng gia tộc Đoan Mộc là Đoan Mộc Hùng tự mình xuất lĩnh hơn 50 nguyên lão, cùng 30 danh trưởng lão với đông đảo đệ tử tự mình tới đây nghênh đón. Phảng phất như không phải tiếp đón một đoàn xe đón dâu bình thường mà là tọa giá của một vị quốc vương nào đó vậy.
Sau khi lễ nghênh đón rườm rà kết thúc, đoàn xe được mấy trăm danh kỵ sĩ mặc giáp vàng hộ tống tiến vào trong Vọng Hải thành, rồi được an bài ở một tòa nhà bên cạnh tông phủ gia tộc Đoan Mộc.
Ba trăm năm qua, Hàn thị gia tộc Minh Lam cùng Đoan Mộc gia tộc Tạp Khăn Tư chính là lần đầu tiên làm đám hỏi. Lợi ích trong đó có liên quan rất lớn. Hàn Thiên Lệ tự mình lĩnh đội tới đây không chỉ là nghênh tiếp một người con dâu mới cho Hàn thị. Hắn càng phải làm việc lớn hơn là tiến thêm một bước trong quan hệ với Đoan Mộc gia tộc. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Nhưng mà những chuyện này cũng không có liên quan gì tới đệ tử Hàn thị. Hàn Thiên Lệ cũng cấp cho mọi người ba ngày được tự do, mọi người có thể tùy tiện đi chơi chung quanh Vọng Hải thành, không hề an bài bất kỳ nhiệm vụ nào cả. Nhưng mà tất nhiên là không được phép gây chuyện thị phi ở trong thành, bằng không sẽ bị tộc quy trừng phạt nghiêm khắc.
Mà bao gồm của Hàn Phi ở trong, toàn bộ võ sĩ đệ tử Hàn thị gia tộc đều được lễ vật khá dày của Đoan Mộc gia tộc thưởng cho, bên trong bao gồm một phần bánh mừng cưới, năm trăm đồng vàng cùng một thẻ khách quý. Bằng vào thẻ khách quý này có thể vào trong những cửa hàng của gia tộc Đoan Mộc và một số quán rượu được hưởng thụ một phần chiết khấu.
Dựa theo phong tục của Tạp Khăn Tư vương quốc, nếu như nữ nhi gả đi tới phương xa, như vậy nhà trai phải tới gia đình nhà gái đón dâu. Đồng thời tổ chức hôn lễ ở nhà gái, mà phải đi qua một loại khảo nghiệm mới có thể tiếp được tân nương đi à.
Mà Hàn Phi cùng mười tên đệ tử gia tộc phải gánh chịu nhiệm vụ qua cửa đoạt tân nương đi. Còn có một danh hào “Sứ giá đón dâu”, đúng là phiên bản đám bạn cướp dâu ở kiếp trước của Hàn Phi.
Gia đình nhà gái khi cử thành hôn lễ mất tới năm ngày, mà bầu không khí trong Vọng Hải thành vô cùng vui vẻ.
Nghĩ ngơi một buổi tối xong, sáng sớm ngày hôm sau, Hàn Phi cùng Hàn Bích Tuyền đã lặng lẽ rời khỏi lữ điếm, dắt tay đi du ngoạn Vọng Hải thành, hưởng thụ thời gian nhàn nhã khó mà có được.
Vọng Hải thành tuy rằng tên là Vọng Hải, nhưng trên thực tế cũng còn cách biển rộng một khoảng cách khá dài, nhưng mà cũng giống như thành Tắc Ân. Đồng thời có một dòng sông lớn chảy qua bên ngoài kinh thành hướng ra biển rộng. Có người nói chỉ cần xuôi theo dòng một ngày đêm là có thể nhìn thấy biển xanh thăm thẳm rồi, so với thành Tắc Ân thì gần hơn nhiều lắm.
Thông nhau tiện lợi đã định trước nơi đây phồn hoa phát đạt như thế nào, hai bên đường cửa hàng nhiều như sóng triều, những cửa hàng này làm ăn rất thuận lợi, sinh ý dạt dào. Nhưng dáng điệu của mọi người lại có nhiều điểm khác với thành Tắc Ân.
ở trong thành lúc nào cũng có thể tùy ý nhìn thấy võ sĩ nhân tộc cùng thú tộc bưu hãn đi lại, dong binh, mạo hiểm, thương nhân số lượng vượt quá thành thị cùng cấp độ. Đám võ sĩ hộ vệ tuần tra chung quanh cũng nhiều hơn nhiều.
Bởi vì đi tới chơi, cho nên Hàn Phi đã thay bộ giáp bằng trang phục võ sĩ. Hàn Bích Tuyền mặc một bộ quần áo màu xanh lục nhạt, quần dài bó sát người, làm cho thân hình nàng hiện lên hoàn mỹ vô cùng. Hơn nữa dung mạo không son phất, nhìn qua vô cùng xinh đẹp, đi trên đường thỉnh thoảng có người quay đầu lại liếc mắt nhìn nàng.
Nếu như không có một võ sĩ cao to uy vũ như Hàn Phi ở bên cạnh làm bạn, sợ rằng sớm có người tới gần rồi.
Một đường đi tới, Hàn Phi phát hiện những cửa hàng khí thế nhất của thành này hầu như đều là của Đoan Mộc gia tộc đi. Trong gia tộc bọn họ có thể chế tạo áp giáp vũ khí cũng là tiêu chuẩn nhất lưu, đồng thời giá bán ra cũng tương đối bình thường.
Hàn Bích Tuyền đối với vũ khí cũng không có bao nhiêu hứng thú, thế nhưng tiệm trang phục cùng đồ trang sức lại lưu luyến rất lâu. Nhất là một cửa hàng trang sức trân châu hoàn toàn đã chiếm được sự chú ý của nàng, liên tiếp đeo lên thử bảy tám bộ liền.
Cửa hàng này tên là Huy Quang Minh Châu, cửa hàng trang sức cũng không phải là sản nghiệp của Đoan Mộc gia tộc. Mặt tiền cửa hàng cũng không phải lớn lắm, chuyên môn kinh doanh các đồ trang sức làm bằng trân châu, đồng thời tất cả trân châu đều là tới từ biển rộng cả.
Hàn Bích Tuyền mang một chuỗi trân châu lên trên cổ, nhìn gương soi xem mình đeo thế nào.
Cái vòng cổ này do 38 viên trân châu tròn tròn màu tím của nước biển hình thành, trong đó có một viên trân châu ở giữa khá lớn tản mát ra quang hoa nhàn nhạt. Ánh sáng của nó làm tôn thêm vẻ đẹp của làn da ngọc tuyết của Hàn Bích Tuyền, làm cho nàng tăng thêm vài phần mỹ lệ.
Chủ cửa hàng trang sức là một mỹ phụ phong vận mười phần. Nàng đứng ở bên cạnh hai người Hàn Bích Tuyền không nhịn được mà khen ngợi nói:
-Vị tiểu thư này, vòng trân châu này rất thích hợp với ngài rồi! Ta nguyên đặt ở trong tiệm không muốn lấy ra bán đâu, nhưng hiện giờ mới biết bởi vì không thể gặp được nữ khách nhân nào xinh đẹp như ngài!
Tuy rằng biết rõ lão bản nương nói là vì muốn bán hàng, nhưng trên mặt Hàn Bích Tuyền vẫn hiện ra nụ cười mê người. Vẻ đẹp của nàng làm cho mấy thiếu nữ bên cạnh phải mặc cảm tự ti, tất cả đều lắc đầu đố kỵ hoặc có lẽ ước ao nhìn nàng.
Hàn Phi ở bên cạnh không nhịn được mà nở nụ cười, lão bản nương nói chuyện thật sự rất êm tai, nhưng mà vòng cổ trân châu này quả thực rất xứng đôi với Hàn Bích Tuyền.
-Cái dây chuyền này bao nhiêu tiền?
Hàn Phi hỏi.
Lão bản nương hiển nhiên hiểu rõ ai là người chân chính bỏ tiền, tuy rằng Hàn Phi thoạt nhìn ngoại trừ thân hình cao lớn hơn một chút ra cũng không có chỗ nào đặc biệt cả. Nhưng đây mới chính là khách hàng à.
-Không đắt lắm, tuyệt đối không đắt.
Lão bản nương cười cười nói rằng:
-Chỉ cần 1 vạn 8000 đồng vàng là được!
-Một vạn tám?
Không đợi Hàn Phi trả lời, Hàn Bích Tuyền đã nhíu mày trên mặt lộ ra một chút thất vọng:
-Cái giá này quá đắt rồi, không phải chỉ là một sợi dây chuyền trân châu sao? Đâu đáng giá như vậy?
Lão bản nương nghe xong thì nóng nảy:
-Đây chính là trân châu ở biển sâu à, chúng là là thiên tân vạn khổ mới mua được từ trong tay Hải tộc. Các ngươi cũng biết Hải tộc không dễ dàng tiếp xúc như vậy, nếu như không phải có quan hệ thì là lấy cũng không được nha. Chúng ta nỗ lực ra thành phẩm đương nhiên cao rồi.
-Cái giá này khẳng định là không cao, nếu như ngài muốn mua ta có thể tặng thêm một đôi vòng tay, chiếc nhẫn cùng với khuyên tai cấu thành một bộ xứng đôi.
Vừa nói, lão bản nương ở bên cạnh lấy từ trong ngăn kéo ra một vòng tay, chiếc nhẫn cùng khuyên tai, đồng một màu trân châu tím nhạt, quả nhiên là một bộ.
Hàn Bích Tuyền lắc đầu, cái giá này vượt xa khả năng chấp nhận của nàng, càng không lo lắng tới Hàn Phi có tiền trả hay không.
Hàn Phi cười cười, đang định mở miệng, thì một thanh âm kiêu ngạo đột nhiên truyền tới từ bên cạnh.
-Ta mua!
Đi tới là một tiểu đội kỵ binh hơn mười người, bọn họ hiển nhiên vừa trải qua một hồi chém giết đẫm máu. Hầu như trên chiến giáp mỗi người đều mang theo vết máu, cờ hiệu của gia tộc Đoan Mộc cũng chỉ còn non nửa.
Thấy đoàn xe của Hàn thị bình yên vô sự, đám kỵ sĩ của Đoan Mộc gia tộc đều toát ra thần sắc nghi hoặc thậm chí không dám tin tưởng. Nhưng mà trong đoàn xe có sứ giả của gia tộc Đoan Mộc đi theo. Trải qua một hồi giải thích, bọn họ mới biết được trận chiến đấu phát sinh ngày hôm qua.
Bốn năm nghìn mã tặc toàn bộ bị đánh tan, mà Hàn thị không tổn thất một võ sĩ nào. Chiến tích như thế này làm cho những kỵ sĩ nhà Đoan Mộc không khỏi thay đổi thái độ cung kính hơn rất nhiều.
Mà bọn họ cũng giải thích nguyên nhân tới muộn. Chính như dự liệu của Hàn Thiên Lệ, đội ngũ đón tiếp của Đoan Mộc gia tộc gặp phải đạo phỉ có thân phận bất minh tập kích. Bởi vì trước đó không có chuẩn bị nên dẫn tới tổn thất thảm trọng, bất đắc dĩ quay về đợi viện quân. Kết quả làm lỡ mất hai ngày, hiện giờ quân đoàn của Đoan Mộc gia tộc đang hỏa tốc đi tới. Tiên phong dò xét tình huống của bọn họ đã bị địch nhân chặn lại trên đường.
Kỵ sĩ nhà Đoan Mộc sắc mặt tương đối xấu xí, phải biết rằng tuy rằng nam quận không phải là đại bản doanh của nhà Đoan Mộc, thế nhưng cũng là địa bàn mà bọn họ khống chế đi. Tại ngay trên địa bàn của mình mà bị người hung hăng tát cho một cái như vậy, thiếu chút nữa ảnh hưởng tới đám hỏi của hai nhà, càng mất mặt trước những người Hàn gia, không thể nghi ngờ là cực kỳ mất mặt đi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Cũng may Hàn Thiên Lệ sành sỏi cũng không tính toán nói ra những lời làm cho đối phương cảm thấy khó nghe. Ngược lại còn nhờ linh pháp sư trong đội ngũ trị liệu cho đám kỵ sĩ, biểu biện tiếp theo để tùy cho chủ nhà là Đoan Mộc gia tộc an bài.
Thái độ của hắn như vậy làm cho người nhà Đoan Mộc nổi lên hảo cảm, nghỉ ngơi một lát liền đi tiếp. Tới trưa rốt cuộc cũng gặp được quân đoàn Đoan Mộc gia tộc.
Tư quân của Đoan Mộc gia tộc cùng với quân đội của vương quốc quân hầu cũng không có gì khác biệt. Nếu như nói có gì khác biệt đó là trang bị càng hoàn mỹ hơn, ở Minh Lam vương quốc là không thể tưởng tượng ra được, một gia tộc lại dám công khai thành lập quân đội như thế này sợ rằng đã bị vương tộc cùng các gia tộc khác liên thủ tiêu diệt rồi.
Địa phương này các gia tộc cắt cứ tự lập lên, tranh đấu gay gắt không ngừng, đây chính là hiện trạng của Tạp Khăn Tư vương quốc.
Dưới sự hộ tống của trên vạn chiến sĩ, đoàn xe đón dâu một mạch đi thẳng qua phía nam quận, tiến nhập vào khu vực khống chế hạch tâm của Đoan Mộc gia tộc.
Có quân đoàn của Đoan Mộc gia hộ tống, võ sĩ trên đoàn xe rốt cuộc cũng thả lỏng được thần kinh, hành trình cũng không hề vội vã nữa.
Phong cảnh của Tạp Khăn Tư vương quốc khác xa với Minh Lam vương quốc. Hàn Phi một đường đi vừa nhìn, hai bên đường lớn trang viên cùng thành trấn rất ít, hiện giờ chính là tiết thu, vụ thu hoạch cuối cùng, trên bình nguyên thỉnh thoảng còn thấy những mạch điền bị vứt bỏ, lộ ra vị đạo tiêu điều.
Tình huống như vậy mãi tới ngày thứ tư tiến nhập vào quận Vọng Hải mới có đổi mới. Nơi này có thể nhìn thấy được thôn xóm thành trấn, còn có những mạch điền màu vàng có nông phu đang thu hoạch, những người đi trên đường cũng ngày một nhiều hơn. Đồng thời cũng xuất hiện kỵ binh đi tuần tra.
Hàn Phi trong lòng đánh giá gia tộc Đoan Mộc không khỏi thấp hơn vài phần, là một phương chư hầu, Đoan Mộc gia tộc không ngờ chỉ có thể bảo đảm tổ của mình phát triển phồn vinh. Đây không phải là thiếu khuyết thực lực hay không đủ hùng tâm, chung quy cũng không thể thành được.
Quận phủ Vọng Hải quận là Vọng Hải thành chính là nơi đặt tông phủ của Đoan Mộc gia tộc. Vọng Hải thành cũng là một trong những thành phố lớn tiếng tăm lừng lẫy của Tạp Khăn Tư vương quốc, bản thân nó có hơn 30 vạn nhân khẩu, mậu dịch thương nghiệp tương đối phát triển. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Không biết là xuất phát từ việc muốn lấy lại mặt mũi hay không mà khi đoàn xe đón dâu tiến vào cửa thành tây Vọng Hải thành, đã được gia tộc Đoan Mộc tiếp đón vô cùng long trọng.
Hai bên đường đoàn người cầm hoa tươi chào đón, thảm đỏ màu hông trải dài từ cửa thành. Tộc trưởng gia tộc Đoan Mộc là Đoan Mộc Hùng tự mình xuất lĩnh hơn 50 nguyên lão, cùng 30 danh trưởng lão với đông đảo đệ tử tự mình tới đây nghênh đón. Phảng phất như không phải tiếp đón một đoàn xe đón dâu bình thường mà là tọa giá của một vị quốc vương nào đó vậy.
Sau khi lễ nghênh đón rườm rà kết thúc, đoàn xe được mấy trăm danh kỵ sĩ mặc giáp vàng hộ tống tiến vào trong Vọng Hải thành, rồi được an bài ở một tòa nhà bên cạnh tông phủ gia tộc Đoan Mộc.
Ba trăm năm qua, Hàn thị gia tộc Minh Lam cùng Đoan Mộc gia tộc Tạp Khăn Tư chính là lần đầu tiên làm đám hỏi. Lợi ích trong đó có liên quan rất lớn. Hàn Thiên Lệ tự mình lĩnh đội tới đây không chỉ là nghênh tiếp một người con dâu mới cho Hàn thị. Hắn càng phải làm việc lớn hơn là tiến thêm một bước trong quan hệ với Đoan Mộc gia tộc. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Nhưng mà những chuyện này cũng không có liên quan gì tới đệ tử Hàn thị. Hàn Thiên Lệ cũng cấp cho mọi người ba ngày được tự do, mọi người có thể tùy tiện đi chơi chung quanh Vọng Hải thành, không hề an bài bất kỳ nhiệm vụ nào cả. Nhưng mà tất nhiên là không được phép gây chuyện thị phi ở trong thành, bằng không sẽ bị tộc quy trừng phạt nghiêm khắc.
Mà bao gồm của Hàn Phi ở trong, toàn bộ võ sĩ đệ tử Hàn thị gia tộc đều được lễ vật khá dày của Đoan Mộc gia tộc thưởng cho, bên trong bao gồm một phần bánh mừng cưới, năm trăm đồng vàng cùng một thẻ khách quý. Bằng vào thẻ khách quý này có thể vào trong những cửa hàng của gia tộc Đoan Mộc và một số quán rượu được hưởng thụ một phần chiết khấu.
Dựa theo phong tục của Tạp Khăn Tư vương quốc, nếu như nữ nhi gả đi tới phương xa, như vậy nhà trai phải tới gia đình nhà gái đón dâu. Đồng thời tổ chức hôn lễ ở nhà gái, mà phải đi qua một loại khảo nghiệm mới có thể tiếp được tân nương đi à.
Mà Hàn Phi cùng mười tên đệ tử gia tộc phải gánh chịu nhiệm vụ qua cửa đoạt tân nương đi. Còn có một danh hào “Sứ giá đón dâu”, đúng là phiên bản đám bạn cướp dâu ở kiếp trước của Hàn Phi.
Gia đình nhà gái khi cử thành hôn lễ mất tới năm ngày, mà bầu không khí trong Vọng Hải thành vô cùng vui vẻ.
Nghĩ ngơi một buổi tối xong, sáng sớm ngày hôm sau, Hàn Phi cùng Hàn Bích Tuyền đã lặng lẽ rời khỏi lữ điếm, dắt tay đi du ngoạn Vọng Hải thành, hưởng thụ thời gian nhàn nhã khó mà có được.
Vọng Hải thành tuy rằng tên là Vọng Hải, nhưng trên thực tế cũng còn cách biển rộng một khoảng cách khá dài, nhưng mà cũng giống như thành Tắc Ân. Đồng thời có một dòng sông lớn chảy qua bên ngoài kinh thành hướng ra biển rộng. Có người nói chỉ cần xuôi theo dòng một ngày đêm là có thể nhìn thấy biển xanh thăm thẳm rồi, so với thành Tắc Ân thì gần hơn nhiều lắm.
Thông nhau tiện lợi đã định trước nơi đây phồn hoa phát đạt như thế nào, hai bên đường cửa hàng nhiều như sóng triều, những cửa hàng này làm ăn rất thuận lợi, sinh ý dạt dào. Nhưng dáng điệu của mọi người lại có nhiều điểm khác với thành Tắc Ân.
ở trong thành lúc nào cũng có thể tùy ý nhìn thấy võ sĩ nhân tộc cùng thú tộc bưu hãn đi lại, dong binh, mạo hiểm, thương nhân số lượng vượt quá thành thị cùng cấp độ. Đám võ sĩ hộ vệ tuần tra chung quanh cũng nhiều hơn nhiều.
Bởi vì đi tới chơi, cho nên Hàn Phi đã thay bộ giáp bằng trang phục võ sĩ. Hàn Bích Tuyền mặc một bộ quần áo màu xanh lục nhạt, quần dài bó sát người, làm cho thân hình nàng hiện lên hoàn mỹ vô cùng. Hơn nữa dung mạo không son phất, nhìn qua vô cùng xinh đẹp, đi trên đường thỉnh thoảng có người quay đầu lại liếc mắt nhìn nàng.
Nếu như không có một võ sĩ cao to uy vũ như Hàn Phi ở bên cạnh làm bạn, sợ rằng sớm có người tới gần rồi.
Một đường đi tới, Hàn Phi phát hiện những cửa hàng khí thế nhất của thành này hầu như đều là của Đoan Mộc gia tộc đi. Trong gia tộc bọn họ có thể chế tạo áp giáp vũ khí cũng là tiêu chuẩn nhất lưu, đồng thời giá bán ra cũng tương đối bình thường.
Hàn Bích Tuyền đối với vũ khí cũng không có bao nhiêu hứng thú, thế nhưng tiệm trang phục cùng đồ trang sức lại lưu luyến rất lâu. Nhất là một cửa hàng trang sức trân châu hoàn toàn đã chiếm được sự chú ý của nàng, liên tiếp đeo lên thử bảy tám bộ liền.
Cửa hàng này tên là Huy Quang Minh Châu, cửa hàng trang sức cũng không phải là sản nghiệp của Đoan Mộc gia tộc. Mặt tiền cửa hàng cũng không phải lớn lắm, chuyên môn kinh doanh các đồ trang sức làm bằng trân châu, đồng thời tất cả trân châu đều là tới từ biển rộng cả.
Hàn Bích Tuyền mang một chuỗi trân châu lên trên cổ, nhìn gương soi xem mình đeo thế nào.
Cái vòng cổ này do 38 viên trân châu tròn tròn màu tím của nước biển hình thành, trong đó có một viên trân châu ở giữa khá lớn tản mát ra quang hoa nhàn nhạt. Ánh sáng của nó làm tôn thêm vẻ đẹp của làn da ngọc tuyết của Hàn Bích Tuyền, làm cho nàng tăng thêm vài phần mỹ lệ.
Chủ cửa hàng trang sức là một mỹ phụ phong vận mười phần. Nàng đứng ở bên cạnh hai người Hàn Bích Tuyền không nhịn được mà khen ngợi nói:
-Vị tiểu thư này, vòng trân châu này rất thích hợp với ngài rồi! Ta nguyên đặt ở trong tiệm không muốn lấy ra bán đâu, nhưng hiện giờ mới biết bởi vì không thể gặp được nữ khách nhân nào xinh đẹp như ngài!
Tuy rằng biết rõ lão bản nương nói là vì muốn bán hàng, nhưng trên mặt Hàn Bích Tuyền vẫn hiện ra nụ cười mê người. Vẻ đẹp của nàng làm cho mấy thiếu nữ bên cạnh phải mặc cảm tự ti, tất cả đều lắc đầu đố kỵ hoặc có lẽ ước ao nhìn nàng.
Hàn Phi ở bên cạnh không nhịn được mà nở nụ cười, lão bản nương nói chuyện thật sự rất êm tai, nhưng mà vòng cổ trân châu này quả thực rất xứng đôi với Hàn Bích Tuyền.
-Cái dây chuyền này bao nhiêu tiền?
Hàn Phi hỏi.
Lão bản nương hiển nhiên hiểu rõ ai là người chân chính bỏ tiền, tuy rằng Hàn Phi thoạt nhìn ngoại trừ thân hình cao lớn hơn một chút ra cũng không có chỗ nào đặc biệt cả. Nhưng đây mới chính là khách hàng à.
-Không đắt lắm, tuyệt đối không đắt.
Lão bản nương cười cười nói rằng:
-Chỉ cần 1 vạn 8000 đồng vàng là được!
-Một vạn tám?
Không đợi Hàn Phi trả lời, Hàn Bích Tuyền đã nhíu mày trên mặt lộ ra một chút thất vọng:
-Cái giá này quá đắt rồi, không phải chỉ là một sợi dây chuyền trân châu sao? Đâu đáng giá như vậy?
Lão bản nương nghe xong thì nóng nảy:
-Đây chính là trân châu ở biển sâu à, chúng là là thiên tân vạn khổ mới mua được từ trong tay Hải tộc. Các ngươi cũng biết Hải tộc không dễ dàng tiếp xúc như vậy, nếu như không phải có quan hệ thì là lấy cũng không được nha. Chúng ta nỗ lực ra thành phẩm đương nhiên cao rồi.
-Cái giá này khẳng định là không cao, nếu như ngài muốn mua ta có thể tặng thêm một đôi vòng tay, chiếc nhẫn cùng với khuyên tai cấu thành một bộ xứng đôi.
Vừa nói, lão bản nương ở bên cạnh lấy từ trong ngăn kéo ra một vòng tay, chiếc nhẫn cùng khuyên tai, đồng một màu trân châu tím nhạt, quả nhiên là một bộ.
Hàn Bích Tuyền lắc đầu, cái giá này vượt xa khả năng chấp nhận của nàng, càng không lo lắng tới Hàn Phi có tiền trả hay không.
Hàn Phi cười cười, đang định mở miệng, thì một thanh âm kiêu ngạo đột nhiên truyền tới từ bên cạnh.
-Ta mua!
Tác giả :
Dạ Sắc Phóng Giả