Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 4 - Chương 68: Thủ lĩnh mã tặc
Hai chiến mã màu hồng đang triển khai truy đuổi kịch liệt. Nhưng mà cự ly khoảng chừng 300 mét, hắc kỵ phía dưới tuy rằng đã dùng toàn lực truy kích, kết quả không có rút gọn được khoảng cách mà ngược lại càng xa dần.
Hàn Phi không đuổi kịp địch nhân cảm thấy khó chịu vô cùng, chiến kỵ màu đỏ phía trước hắn đã truy lâu lắm rồi.
Đối phương không có giống như mã tặc bình thường khác liều mạng chạy vào trong vùng rừng núi, mà lại chạy trên bình nguyên trống trải mà trốn. Hình ảnh hắn chạy trốn như một đoàn hỏa diễm trên bình nguyên, thoáng cái đã hấp dẫn chú ý của Hàn Phi, cho nên hắn đã không chút do dự mà đuổi theo.
Đám mã tặc sử dụng chiến mã trên cơ bản đều là loại sơn mã hỗn huyết tạp chủng ở vùng này. Loại ngựa này có hình thể khỏe mạnh, sức chịu đựng rất dẻo dai, có thể đeo vật nặng trên lưng mà lặn lội đi đường xa, rất thích ứng với hoàn cảnh của vùng núi này. Thế nhưng nếu so sánh với loại chiến mã thuần chủng trên thảo nguyên của lôi đình võ sĩ mà nói, tốc độ chạy nước rút còn kém hơn rất nhiều. Các võ sĩ truy sát mã tặc thường thường chỉ dùng một thời gian ngắn là có thể đuổi theo, sau đó từ sau lưng mà giết chết địch nhân rồi.
Nhưng mà tọa kị của tên mã tặc này hiển nhiên không giống với thông thường, nó chạy trốn trên đường giống như một cơn gió xoáy chuyển qua, trong chớp mắt đã lao ra tới hơn mười mét. Thời gian đầu, Hàn Phi đã thôi động tọa kị một lần truy sát tới khoảng cách 100 mét, nhưng rất nhanh bị đối phương bỏ lại đằng sau.
Tuy rằng giặc cùng chớ đuổi, thế nhưng đối phương có khả năng là nhân vật trọng yếu trong đám mã tặc này, bằng không sẽ không có tọa kị ưu tú như vậy cho mình. Vì vậy Hàn Phi lập tức kiên nhẫn triển khai truy kích, song phương rất nhanh rời khỏi chiến trường, truy đuổi một hồi lâu trên bình nguyên này.
Liên tục truy đuổi như vậy khoảng chừng hơn mười phút, Hàn Phi phát hiện ra có chút không thích hợp. Hắn vài lần đuổi theo rất nhanh rồi lại bị đối phương một lần nữa cho hít khói, dựa theo tốc độ của tọa kị mã tặc này mà nói khả dĩ có thể bỏ hắn rơi lại sau rất lâu. Nhưng hết lần này tới lần khác lại để cho Hàn Phi có hi vọng mà đuổi theo.
Rõ ràng tên mã tặc này dựa vào tốc độ của chiến mã mà trêu chọc mình à! Hàn Phi hiểu được nhất thời giận dữ, nhưng mà cũng không bởi vậy mà mất đi lý trí, ý niệm trong đầu loạn chuyển vài vòng.
Hắn dục chiến mã chạy chậm dần lại, nhìn qua giống như chuẩn bị buông tha rồi.
Tên mã tặc kia lúc phát hiện ra Hàn Phi đã hạ tốc độ xuống, hắn cũng tùy theo đó mà thả chậm tốc độ chiến mã. Cự ly của song phương rất nhanh chóng một lần nữa trở về phạm vi 100m.
Muốn chết! Hàn Phi lập tức khóe miệng hiện lên nụ cười tràn ngập ý tứ trào phúng, bỗng nhiên dùng roi ngựa quất mạnh vào sau ngựa:
-Lên!
Trong tiếng chợt quát, chiến mã đau nhức ngửa đầu rống lên, bốn vó ngựa phấn khởi đưa lực lên tới cực hạn, thoáng một cái đã khéo cự ly giữa hai người lại 10m.
Đối phương thấy như thế cũng không kinh hoảng, đồng thời bắt đầu thôi động chiến mã, thế nhưng lúc này Hàn Phi cũng không chút do dự để cho đối phương một lần nữa trêu đùa mình!
Hắn thu hồi lại đấu khí hộ giáp, từ trên lưng ngựa phóng lên trước. Đồng thời với quá trình rơi xuống đất, hắn triển khai thân pháp, giống như một mũi tên rời cung bay vút về phía trước.
Phù Quang Lược Ảnh của hắn đã luyện tới trạng thái đỉnh phong rồi, thân pháp thi triển giống như một đạo ánh sáng chớp động, làm cho người ta không cảm thấy gì chân thật tồn tại, xê dịch ngang dọc như thiểm điện.
Dựa vào ngũ hành đấu khí hùng hồn, Hàn Phi tuy rằng không thể đạt được tốc độ cực hạn của mình, thế nhưng cũng không phải kém quá xa. Tốc độ toàn lực của hắn vượt lên trước cả sức ngựa, chỉ mấy cái xê dịch lên xuống đã tới phía sau của đối phương rồi!
-Chết đi! ~ Hàn Phi rít gào, lần thứ hai dụng lực nhảy lên trên không, đấu khí từ trong kinh mạch tuôn ra từ lòng bàn chân. Chiến ngoại làm bằng da trâu tinh xảo cũng không chịu nổi lực lượng này mà biến thành những mảnh nhỏ.
Mà Hàn Phi dựa theo lực đẩy nhảy lên trên không mấy thước cao, lăng không bay tới phía sau của đối phương. Hai tay hắn nắm chặt trọng kiếm đang phát ra quang mang sáng tỏ, một kích tiến tới kinh thiên động địa.
Tên mã tặc kia vừa quay đầu lại, nhìn thấy Hàn Phi như võ thần hạ phàm nhất thời kinh hãi. Hắn nằm mơ cũng không thể ngờ được Hàn Phi lại có thể một mình truy tới gần. Mã tặc cũng bất chấp tất cả nhảy từ trên lưng ngựa xuống, buông tha dây cương.
Trước khi rơi xuống đất, trên người mã tặc này hiện ra quang mang đấu khí màu xanh. Không ngờ hắn có thể phát ra đấu khí hộ giáp, rơi xuống mặt cỏ, lăn liên tục vài vòng mới nhảy dựng lên được.
Mất đi mục tiêu, một kiếm của Hàn Phi cũng không có chém xuống. Hắn vững vàng rơi xuống mặt đất, hăng hái vọt tới trước vài bước, đứng trước mặt của đối phương.
-Đại địa võ sĩ!
Hàn Phi cười lạnh nói:
-Thực sự không ngờ được, lẽ nào làm mã tặc lại có tiền đồ như vậy sao?
Tên mã tặc mà Hàn Phi truy đuổi mất hơn chục phút này khoảng chừng ba bốn mươi tuổi. Thân hình hắn cao lớn hào phóng, vẻ mặt râu ria xồm xàm, trên người có một bộ bì giáp, nhìn qua hoàn toàn giống như một gã mạo hiểm nghèo túng vậy.
Thế nhưng đấu khí hộ giáp bên ngoài thân thể hắn hiện ra không có sai lầm, đây là một đại địa võ sĩ. Hắn tuyệt đối là một nhân vật thủ lĩnh trong đám mã tặc.
-Ít nhất, ta tự do tự tại muốn làm gì thì làm…
Tên thủ lĩnh mã tặc này đã hoàn toàn trấn tĩnh lại rồi. Khí độ của cao giai võ sĩ không thể nghi ngờ được, hắn thẳng thắn nói rằng:
-Vài năm nước ta giết sạch một gia đình quý tộc, bị hai nhà quý tộc khác cùng ba công hội lớn phát lệnh truy nã, ngoại trừ làm mã tặc chẳng lẽ đi làm dong binh hả?
Hắn nhìn chằm chằm vào Hàn Phi, trong mắt toát ra một tia kính phục:
-Ta thấy ngươi còn trẻ tuổi như vậy mà đã tiến giai tới đại địa võ sĩ rồi. Nói như vậy người chính là tinh anh cao thủ của Minh Lam Hàn gia rồi! Vừa rồi ta còn khinh địch, nghĩ muốn trêu chọc những đệ tử quý tộc các ngươi một chút… thật không ngờ chính là ta tự cho là mình giỏi rồi.
Thấy đối phương cũng không có ý chạy trốn, Hàn Phi cũng không ngại nói với hắn vài câu:
-Ngươi cũng biết chúng ta là Minh Lam Hàn gia, sao còn dám ra tay?
Mã tặc thủ lĩnh cười khổ nói:
-Có người ra giá cao ủy thác chúng ta chặn các ngươi ở trên đường. Toàn bộ hàng hóa thuộc về chúng ta. Chỉ cần một vụ này, toàn bộ năm chiến đoàn chúng ta có thể yên ổn mà sống qua mùa đông. Bốn nghìn người đối phó với mấy trăm người các ngươi thì sợ gì chứ?
-Nhưng là thật không ngờ Hàn gia các ngươi thực lực lại cường đại tới như vậy, một lần phái ra nhiều cao giai võ sĩ như vậy đi hộ tống. Ta hiện giờ mới biết là bị người lừa cho, lần này không chỉ nói kiếm tiền, ngay cả vốn gốc cũng phải bồi hết rồi.
Thật là đám người tự cho mình là thông minh mà!Hàn Phi suy nghĩ một chút lại hỏi:
-Như vậy ai đã ủy thác cho các ngươi?
Tuy rằng biết rõ Hàn Phi sẽ không tha mình, nhưng thủ lĩnh mã tặc vẫn thẳng thắn trả lời:
-Chúng ta cũng không biết lai lịch của đối phương, nhưng mà chúng ta có biết tin tức. Đơn giả chính là đám người đối đầu với Đoan Mộc gia tộc muốn ngăn cản đám hỏi các ngươi mà thôi. Bọn họ phụ trách việc ngăn chặn đội ngũ của Đoan Mộc gia tộc, còn lại là chúng ta! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Lúc nói xong, hắn vung trọng kiếm trong tay lên nói:
-Ngươi còn có vấn đề gì sao? Nếu như vậy thì chúng ta chiến đấu một trận đi, ta cho ngươi thời gia thả ra hộ giáp!
Những lời này của thủ lĩnh mã tặc làm cho Hàn Phi không khỏi sinh ra một chút hảo cảm. Võ sĩ mặc dù vào rừng làm cướp nhưng vẫn có tinh thần võ sĩ, tuyệt đối là đáng quý.
-Một vấn đề cuối cùng, ngươi vì sao phải giết một gia đình quý tộc?
Hàn Phi hỏi.
Thủ lĩnh mã tặc trong đôi mắt hiện ra vẻ bi ai sâu lắng nói:
-Mười năm trước, ta còn là một võ sĩ dong binh nhị giai. Một gã quý tộc đã nhân lúc ta ra ngoài làm nhiệm vụ, giết chết cha mẹ của ta, đoạt đi muội muội duy nhất của ta, đồng thời thông qua dong binh đoàn muốn đi giết ta.
-Các ngươi những quý tộc, vĩnh viễn sẽ không hiểu bình dân chúng ta sống gian nan thế nào đâu. Các ngươi sinh ra đã cơm áo không lo, có thể tùy ý lợi dụng quyền thế cùng tiền tài ức hiếp chúng ta.
Từ bi ai biến thành phẫn nộ, sát ý dữ dằn từ trên người thủ lĩnh mã tặc bỗng chốc dựng lên. Hai mắt hắn biến thành màu đỏ bừng:
-Không nên nhiều lời, ngày hôm nay không phải ngươi chết thì ta bỏ mạng, tiếp chiêu đi!
Trong tiếng rống giận gầm gừ, thủ lĩnh mã tặc huy trọng kiếm, một đạo phong nhận đấu khí màu xanh bỗng nhiên rời khỏi thân kiếm, rít gào lao thẳng tới Hàn Phi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Khí nhận hình cung phá không khí, gió xoáy bị kéo theo làm cho vô số những mảnh cỏ nhỏ bay lên trên không. Thế nhưng trước mặt Hàn Phi bỗng nhiên xuất hiện một lá chắn đấu khí màu ám kim ngăn lại.
-Đại Địa Chi Thuẫn, tốt lắm!
Một kích thất bại, thủ lĩnh mã tặc cười lớn nói:
-Tiếp chiêu Thiên Nhận Trọng Phong Trảm của ta đi!
Tiếng nói vừa dứt, thủ lĩnh mã tặc đã biến mất tại chỗ, từ đạo huyễn ảnh màu xanh hiện lên chung quanh Hàn Phi. Cuồng phong cũng theo đó mà xuất hiện, vô số đạo phong nhận từ bốn phương tám hướng bắn thẳng tới Hàn Phi.
Đấu tốc lưu? Đấu kỹ công kích lợi dụng tốc độ sản sinh ra huyễn ảnh chính là đặc điểm lớn nhất của Đấu Tốc Lưu. Nhưng với thần thức nhạy cảm của Hàn Phi, cũng không thể hoàn toàn nắm rõ được vị trí của đối phương, bởi vì tốc độ của thủ lĩnh mã tặc này thực sự quá nhanh.
Một mảnh đấu khí hộ giáp màu ám kim hình thành chung quanh thân thể của Hàn Phi. Lúc Long Linh tâm pháp đệ nhất trọng cảnh giới đại thành, trình độ cứng cỏi của kinh mạch Hàn Phi tăng rất nhiều lần. Thời gian phóng ra hai lần đấu khí hộ giáp cũng rút ngắn đi rất nhiều. Tốc độ hình thành đấu khí hộ giáp cũng hầu như tùy tâm sở dục rồi. Đủ để ứng phó với bất luận công kích nào bất thình lình.
Đối mặt với hàng trăm nghìn phong nhận từ bốn phương tám hướng áp bách tới. Hàn Phi đứng sừng sững, bất động nhìn những phong nhận đang cắt qua mặt ngoài hộ giáp của mình. Phong hệ đấu khí cùng thổ hệ đấu khí giao phong với nhau phát ra những mảnh quang mang.
Thân ở trung tâm cơn lốc dữ dội, Hàn Phi chậm rãi nhắm hai mắt, thần thức ngoại phóng ra ngoài đã đẩy lên cực hạn.
Đồng thời với việc hắn nhắm chặt hai mắt lại, hư ảnh của thủ lĩnh mã tặc đột nhiên biết mất. Hắn vô thanh vô tức từ đằng sau Hàn Phi mà xuất hiện, cầm trọng kiếm trong tay, muốn một lần khai mở ra đấu khí hộ giáp của Hàn Phi.
Nhưng mà công kích của hắn lại rơi vào khoảng không. Trong nháy mắt khi kiếm quang tiến vào, Hàn Phi như có mắt đằng sau đầu, đột nhiên dịch chuyển nửa bước về phía bên phải, tránh được một chém của thủ lĩnh mã tặc. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Tránh né, xoay người, huy kiếm, Hàn Phi bỗng nhiên mở mắt, chặn ngang một kiếm của đối thủ đang chém tới từ phía sau.
Kim Sát Trảm!
Kiếm quang màu vàng kim phóng ra quang mang rất đẹp. Trọng kiếm mang theo đấu khí hùng hồn đánh vào đấu khí hộ giáp phong hệ của thủ lĩnh mã tặc. Kiếm mang mở ra một cái khe nhỏ ở phần eo của đối phương, rồi nhanh chóng tiến vào trong cơ thể!
Gió rít gào lúc này đã đình chỉ lại, thủ lĩnh mã tặc thất tha thất thểu bước lùi về sau mấy bước. Đấu khí hộ giáp toàn thân hắn dần dần trở nên mờ nhạt.
Hơn nữa, màu sắc trong mắt hắn cũng dần ảm đạm đi
Hàn Phi không đuổi kịp địch nhân cảm thấy khó chịu vô cùng, chiến kỵ màu đỏ phía trước hắn đã truy lâu lắm rồi.
Đối phương không có giống như mã tặc bình thường khác liều mạng chạy vào trong vùng rừng núi, mà lại chạy trên bình nguyên trống trải mà trốn. Hình ảnh hắn chạy trốn như một đoàn hỏa diễm trên bình nguyên, thoáng cái đã hấp dẫn chú ý của Hàn Phi, cho nên hắn đã không chút do dự mà đuổi theo.
Đám mã tặc sử dụng chiến mã trên cơ bản đều là loại sơn mã hỗn huyết tạp chủng ở vùng này. Loại ngựa này có hình thể khỏe mạnh, sức chịu đựng rất dẻo dai, có thể đeo vật nặng trên lưng mà lặn lội đi đường xa, rất thích ứng với hoàn cảnh của vùng núi này. Thế nhưng nếu so sánh với loại chiến mã thuần chủng trên thảo nguyên của lôi đình võ sĩ mà nói, tốc độ chạy nước rút còn kém hơn rất nhiều. Các võ sĩ truy sát mã tặc thường thường chỉ dùng một thời gian ngắn là có thể đuổi theo, sau đó từ sau lưng mà giết chết địch nhân rồi.
Nhưng mà tọa kị của tên mã tặc này hiển nhiên không giống với thông thường, nó chạy trốn trên đường giống như một cơn gió xoáy chuyển qua, trong chớp mắt đã lao ra tới hơn mười mét. Thời gian đầu, Hàn Phi đã thôi động tọa kị một lần truy sát tới khoảng cách 100 mét, nhưng rất nhanh bị đối phương bỏ lại đằng sau.
Tuy rằng giặc cùng chớ đuổi, thế nhưng đối phương có khả năng là nhân vật trọng yếu trong đám mã tặc này, bằng không sẽ không có tọa kị ưu tú như vậy cho mình. Vì vậy Hàn Phi lập tức kiên nhẫn triển khai truy kích, song phương rất nhanh rời khỏi chiến trường, truy đuổi một hồi lâu trên bình nguyên này.
Liên tục truy đuổi như vậy khoảng chừng hơn mười phút, Hàn Phi phát hiện ra có chút không thích hợp. Hắn vài lần đuổi theo rất nhanh rồi lại bị đối phương một lần nữa cho hít khói, dựa theo tốc độ của tọa kị mã tặc này mà nói khả dĩ có thể bỏ hắn rơi lại sau rất lâu. Nhưng hết lần này tới lần khác lại để cho Hàn Phi có hi vọng mà đuổi theo.
Rõ ràng tên mã tặc này dựa vào tốc độ của chiến mã mà trêu chọc mình à! Hàn Phi hiểu được nhất thời giận dữ, nhưng mà cũng không bởi vậy mà mất đi lý trí, ý niệm trong đầu loạn chuyển vài vòng.
Hắn dục chiến mã chạy chậm dần lại, nhìn qua giống như chuẩn bị buông tha rồi.
Tên mã tặc kia lúc phát hiện ra Hàn Phi đã hạ tốc độ xuống, hắn cũng tùy theo đó mà thả chậm tốc độ chiến mã. Cự ly của song phương rất nhanh chóng một lần nữa trở về phạm vi 100m.
Muốn chết! Hàn Phi lập tức khóe miệng hiện lên nụ cười tràn ngập ý tứ trào phúng, bỗng nhiên dùng roi ngựa quất mạnh vào sau ngựa:
-Lên!
Trong tiếng chợt quát, chiến mã đau nhức ngửa đầu rống lên, bốn vó ngựa phấn khởi đưa lực lên tới cực hạn, thoáng một cái đã khéo cự ly giữa hai người lại 10m.
Đối phương thấy như thế cũng không kinh hoảng, đồng thời bắt đầu thôi động chiến mã, thế nhưng lúc này Hàn Phi cũng không chút do dự để cho đối phương một lần nữa trêu đùa mình!
Hắn thu hồi lại đấu khí hộ giáp, từ trên lưng ngựa phóng lên trước. Đồng thời với quá trình rơi xuống đất, hắn triển khai thân pháp, giống như một mũi tên rời cung bay vút về phía trước.
Phù Quang Lược Ảnh của hắn đã luyện tới trạng thái đỉnh phong rồi, thân pháp thi triển giống như một đạo ánh sáng chớp động, làm cho người ta không cảm thấy gì chân thật tồn tại, xê dịch ngang dọc như thiểm điện.
Dựa vào ngũ hành đấu khí hùng hồn, Hàn Phi tuy rằng không thể đạt được tốc độ cực hạn của mình, thế nhưng cũng không phải kém quá xa. Tốc độ toàn lực của hắn vượt lên trước cả sức ngựa, chỉ mấy cái xê dịch lên xuống đã tới phía sau của đối phương rồi!
-Chết đi! ~ Hàn Phi rít gào, lần thứ hai dụng lực nhảy lên trên không, đấu khí từ trong kinh mạch tuôn ra từ lòng bàn chân. Chiến ngoại làm bằng da trâu tinh xảo cũng không chịu nổi lực lượng này mà biến thành những mảnh nhỏ.
Mà Hàn Phi dựa theo lực đẩy nhảy lên trên không mấy thước cao, lăng không bay tới phía sau của đối phương. Hai tay hắn nắm chặt trọng kiếm đang phát ra quang mang sáng tỏ, một kích tiến tới kinh thiên động địa.
Tên mã tặc kia vừa quay đầu lại, nhìn thấy Hàn Phi như võ thần hạ phàm nhất thời kinh hãi. Hắn nằm mơ cũng không thể ngờ được Hàn Phi lại có thể một mình truy tới gần. Mã tặc cũng bất chấp tất cả nhảy từ trên lưng ngựa xuống, buông tha dây cương.
Trước khi rơi xuống đất, trên người mã tặc này hiện ra quang mang đấu khí màu xanh. Không ngờ hắn có thể phát ra đấu khí hộ giáp, rơi xuống mặt cỏ, lăn liên tục vài vòng mới nhảy dựng lên được.
Mất đi mục tiêu, một kiếm của Hàn Phi cũng không có chém xuống. Hắn vững vàng rơi xuống mặt đất, hăng hái vọt tới trước vài bước, đứng trước mặt của đối phương.
-Đại địa võ sĩ!
Hàn Phi cười lạnh nói:
-Thực sự không ngờ được, lẽ nào làm mã tặc lại có tiền đồ như vậy sao?
Tên mã tặc mà Hàn Phi truy đuổi mất hơn chục phút này khoảng chừng ba bốn mươi tuổi. Thân hình hắn cao lớn hào phóng, vẻ mặt râu ria xồm xàm, trên người có một bộ bì giáp, nhìn qua hoàn toàn giống như một gã mạo hiểm nghèo túng vậy.
Thế nhưng đấu khí hộ giáp bên ngoài thân thể hắn hiện ra không có sai lầm, đây là một đại địa võ sĩ. Hắn tuyệt đối là một nhân vật thủ lĩnh trong đám mã tặc.
-Ít nhất, ta tự do tự tại muốn làm gì thì làm…
Tên thủ lĩnh mã tặc này đã hoàn toàn trấn tĩnh lại rồi. Khí độ của cao giai võ sĩ không thể nghi ngờ được, hắn thẳng thắn nói rằng:
-Vài năm nước ta giết sạch một gia đình quý tộc, bị hai nhà quý tộc khác cùng ba công hội lớn phát lệnh truy nã, ngoại trừ làm mã tặc chẳng lẽ đi làm dong binh hả?
Hắn nhìn chằm chằm vào Hàn Phi, trong mắt toát ra một tia kính phục:
-Ta thấy ngươi còn trẻ tuổi như vậy mà đã tiến giai tới đại địa võ sĩ rồi. Nói như vậy người chính là tinh anh cao thủ của Minh Lam Hàn gia rồi! Vừa rồi ta còn khinh địch, nghĩ muốn trêu chọc những đệ tử quý tộc các ngươi một chút… thật không ngờ chính là ta tự cho là mình giỏi rồi.
Thấy đối phương cũng không có ý chạy trốn, Hàn Phi cũng không ngại nói với hắn vài câu:
-Ngươi cũng biết chúng ta là Minh Lam Hàn gia, sao còn dám ra tay?
Mã tặc thủ lĩnh cười khổ nói:
-Có người ra giá cao ủy thác chúng ta chặn các ngươi ở trên đường. Toàn bộ hàng hóa thuộc về chúng ta. Chỉ cần một vụ này, toàn bộ năm chiến đoàn chúng ta có thể yên ổn mà sống qua mùa đông. Bốn nghìn người đối phó với mấy trăm người các ngươi thì sợ gì chứ?
-Nhưng là thật không ngờ Hàn gia các ngươi thực lực lại cường đại tới như vậy, một lần phái ra nhiều cao giai võ sĩ như vậy đi hộ tống. Ta hiện giờ mới biết là bị người lừa cho, lần này không chỉ nói kiếm tiền, ngay cả vốn gốc cũng phải bồi hết rồi.
Thật là đám người tự cho mình là thông minh mà!Hàn Phi suy nghĩ một chút lại hỏi:
-Như vậy ai đã ủy thác cho các ngươi?
Tuy rằng biết rõ Hàn Phi sẽ không tha mình, nhưng thủ lĩnh mã tặc vẫn thẳng thắn trả lời:
-Chúng ta cũng không biết lai lịch của đối phương, nhưng mà chúng ta có biết tin tức. Đơn giả chính là đám người đối đầu với Đoan Mộc gia tộc muốn ngăn cản đám hỏi các ngươi mà thôi. Bọn họ phụ trách việc ngăn chặn đội ngũ của Đoan Mộc gia tộc, còn lại là chúng ta! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Lúc nói xong, hắn vung trọng kiếm trong tay lên nói:
-Ngươi còn có vấn đề gì sao? Nếu như vậy thì chúng ta chiến đấu một trận đi, ta cho ngươi thời gia thả ra hộ giáp!
Những lời này của thủ lĩnh mã tặc làm cho Hàn Phi không khỏi sinh ra một chút hảo cảm. Võ sĩ mặc dù vào rừng làm cướp nhưng vẫn có tinh thần võ sĩ, tuyệt đối là đáng quý.
-Một vấn đề cuối cùng, ngươi vì sao phải giết một gia đình quý tộc?
Hàn Phi hỏi.
Thủ lĩnh mã tặc trong đôi mắt hiện ra vẻ bi ai sâu lắng nói:
-Mười năm trước, ta còn là một võ sĩ dong binh nhị giai. Một gã quý tộc đã nhân lúc ta ra ngoài làm nhiệm vụ, giết chết cha mẹ của ta, đoạt đi muội muội duy nhất của ta, đồng thời thông qua dong binh đoàn muốn đi giết ta.
-Các ngươi những quý tộc, vĩnh viễn sẽ không hiểu bình dân chúng ta sống gian nan thế nào đâu. Các ngươi sinh ra đã cơm áo không lo, có thể tùy ý lợi dụng quyền thế cùng tiền tài ức hiếp chúng ta.
Từ bi ai biến thành phẫn nộ, sát ý dữ dằn từ trên người thủ lĩnh mã tặc bỗng chốc dựng lên. Hai mắt hắn biến thành màu đỏ bừng:
-Không nên nhiều lời, ngày hôm nay không phải ngươi chết thì ta bỏ mạng, tiếp chiêu đi!
Trong tiếng rống giận gầm gừ, thủ lĩnh mã tặc huy trọng kiếm, một đạo phong nhận đấu khí màu xanh bỗng nhiên rời khỏi thân kiếm, rít gào lao thẳng tới Hàn Phi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Khí nhận hình cung phá không khí, gió xoáy bị kéo theo làm cho vô số những mảnh cỏ nhỏ bay lên trên không. Thế nhưng trước mặt Hàn Phi bỗng nhiên xuất hiện một lá chắn đấu khí màu ám kim ngăn lại.
-Đại Địa Chi Thuẫn, tốt lắm!
Một kích thất bại, thủ lĩnh mã tặc cười lớn nói:
-Tiếp chiêu Thiên Nhận Trọng Phong Trảm của ta đi!
Tiếng nói vừa dứt, thủ lĩnh mã tặc đã biến mất tại chỗ, từ đạo huyễn ảnh màu xanh hiện lên chung quanh Hàn Phi. Cuồng phong cũng theo đó mà xuất hiện, vô số đạo phong nhận từ bốn phương tám hướng bắn thẳng tới Hàn Phi.
Đấu tốc lưu? Đấu kỹ công kích lợi dụng tốc độ sản sinh ra huyễn ảnh chính là đặc điểm lớn nhất của Đấu Tốc Lưu. Nhưng với thần thức nhạy cảm của Hàn Phi, cũng không thể hoàn toàn nắm rõ được vị trí của đối phương, bởi vì tốc độ của thủ lĩnh mã tặc này thực sự quá nhanh.
Một mảnh đấu khí hộ giáp màu ám kim hình thành chung quanh thân thể của Hàn Phi. Lúc Long Linh tâm pháp đệ nhất trọng cảnh giới đại thành, trình độ cứng cỏi của kinh mạch Hàn Phi tăng rất nhiều lần. Thời gian phóng ra hai lần đấu khí hộ giáp cũng rút ngắn đi rất nhiều. Tốc độ hình thành đấu khí hộ giáp cũng hầu như tùy tâm sở dục rồi. Đủ để ứng phó với bất luận công kích nào bất thình lình.
Đối mặt với hàng trăm nghìn phong nhận từ bốn phương tám hướng áp bách tới. Hàn Phi đứng sừng sững, bất động nhìn những phong nhận đang cắt qua mặt ngoài hộ giáp của mình. Phong hệ đấu khí cùng thổ hệ đấu khí giao phong với nhau phát ra những mảnh quang mang.
Thân ở trung tâm cơn lốc dữ dội, Hàn Phi chậm rãi nhắm hai mắt, thần thức ngoại phóng ra ngoài đã đẩy lên cực hạn.
Đồng thời với việc hắn nhắm chặt hai mắt lại, hư ảnh của thủ lĩnh mã tặc đột nhiên biết mất. Hắn vô thanh vô tức từ đằng sau Hàn Phi mà xuất hiện, cầm trọng kiếm trong tay, muốn một lần khai mở ra đấu khí hộ giáp của Hàn Phi.
Nhưng mà công kích của hắn lại rơi vào khoảng không. Trong nháy mắt khi kiếm quang tiến vào, Hàn Phi như có mắt đằng sau đầu, đột nhiên dịch chuyển nửa bước về phía bên phải, tránh được một chém của thủ lĩnh mã tặc. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Tránh né, xoay người, huy kiếm, Hàn Phi bỗng nhiên mở mắt, chặn ngang một kiếm của đối thủ đang chém tới từ phía sau.
Kim Sát Trảm!
Kiếm quang màu vàng kim phóng ra quang mang rất đẹp. Trọng kiếm mang theo đấu khí hùng hồn đánh vào đấu khí hộ giáp phong hệ của thủ lĩnh mã tặc. Kiếm mang mở ra một cái khe nhỏ ở phần eo của đối phương, rồi nhanh chóng tiến vào trong cơ thể!
Gió rít gào lúc này đã đình chỉ lại, thủ lĩnh mã tặc thất tha thất thểu bước lùi về sau mấy bước. Đấu khí hộ giáp toàn thân hắn dần dần trở nên mờ nhạt.
Hơn nữa, màu sắc trong mắt hắn cũng dần ảm đạm đi
Tác giả :
Dạ Sắc Phóng Giả